Tận Thế Song Sủng

Chương 424: Phiên ngoại, cuộc sống Liên Bang 2

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Ra khỏi phòng thí nghiệm, mới biết được nơi này là một thành phố dưới mặt đất.

Từ chiếc xe lơ lửng chỉnh tề chạy giữa không trung, những chiếc xekia có hình dạng khác nhau, vô cùng rực rỡ… Cao ốc bên cạnh cao ngấtgiống như ngọn núi, nếu như không phải nhìn thấy nó có hình dáng kỳ lạcòn có cửa sổ thủy tinh, thật sẽ cho rằng đây chính là núi non trùngtrùng điệp điệp.

Các toà cao ốc có mối quan hệ chặt chẽ với nhau kết nối mà thành…trên lầu lớn là các loại ngọn đèn lập lòe chiếu rọi toàn bộ thành phốdưới lòng đất bằng ánh sáng ngũ sắc. Không hổ là con người,trải qua thời đại khó khăn của tận thế còn có thể đem khoa học kỹ thuật ngàn năm sau phát triển thành dáng vẻ như thế này.

Bạch Thất và Đường Nhược đứng ở cửa ra vào phòng thí nghiệm nhìn nửangày. Hai người, một người là xác ướp ngàn năm trước không có tiến hóađến nhận thức này, một người là người tàn tật tinh thần nguyên bị haotổn còn chưa chữa trị xong. Hai người hai lúa, đứng trong thành TinhNguyệt rộng rãi mênh mông, hoàn toàn không thể nào đặt chân, không biếtphải bắt đầu đi đường nào.

– “Chồng ơi.” Đường Nhược nhìn cảnh tượng trước mắt, ngơ ngác nói: – “Chúng ta nên đi mua tấm bản đồ trước hay không?”

Ở đâu đều là loại cảm giác như dế nhũi này, thật sự không tốt!

Bạch Thất thấy dáng vẻ trợn mắt há hốc mồm của cô, nghĩ đến lần đầutiên cô nhìn thấy tận thế chính là tình cảnh này, anh nở nụ cười: – “Ừ,trước tiên chúng ta nên đi mua một tấm bản đồ, sau đó tìm nơi sắp xếp.”

Trước đó ở phòng thí nghiệm, anh có thoáng nói bóng nói gió, anh trai Đường Nhược Đường Nhất Nặc cùng với những nhân viên nghiên cứu khoa học kia đều ngủ ở phòng thí nghiệm đấy. Anh cùng với Đường Nhược ở đâu cũng không sao, nhưng cần phải có một điểm duy nhất là, phải có không gianriêng tư! Lăn ga giường còn phải nghĩ đếnn cảm nhận của người khác ở bên cạnh? Loại chuyện này, làm sao Bạch Thất anh có thể lại để cho nó xảyra được chứ?!

Bạch Thất nhìn chung quanh một vòng, nhìn thấy đầu mối, phía bên kiahướng trên mặt đất có một thang cuốn, vì vậy nắm tay Đường Nhược đi đếnnơi đó. Đi được vài bước, sau lưng ra một chiếc xe bay màu đỏ không cócột buồm, đứng ở bên người Đường Nhược, nhe răng cười cười: – “Ngườiđẹp, cần đi nhờ xe không?”

Bạch Thất nghiêng đầu ra bên ngoài dò xét nói: – “Tôi cùng vợ của tôi tự đi được rồi, tạm thời không cần nhờ xe, cám ơn.”

Người nọ nhìn thấy Bạch Thất, nụ cười tươi như hoa cứng đờ trên mặt.Ặc, hôm nay vô tình gặp được mười lăm cô gái, như thế nào tất cả đều làhoa đã có chủ thế chứ!

Nhìn hắn buồn vô cớ rời đi, Đường Nhược có chút kỳ quái: – “Chiếc xekia giống như xe taxi ấy ư, tại sao không có nhãn hiệu gì hết vậy?”

Bạch Thất nói: – “Chiếc xe kia là đến bắt chuyện.”

Đường Nhược: – “…”

Cho dù Bạch Thất không tiến hóa trọn vẹn mấy ngàn năm này nhưng chỉsố thông minh vẫn có thể sánh vai cùng với con người ngàn năm sau đấy.Anh vừa đi vừa nhìn, kéo tay Đường Nhược đi đến trạm chờ xe buýt. Tựnhiên, ở đây cũng có người đang đợi xe buýt.

Bạch Thất dùng nụ cười chân thành cùng thái độ thân thiện hỏi thămtuyến đường mà bọn họ muốn đi đến mặt đất, còn có ý định muốn mua nhàhoặc phòng cho thuê vừa ý, nơi cầm hoặc bán một vài thứ gì đó. Ở ngànnăm sau, anh không có vỏ bọc ngoài “tiên tri” tự động như trước, vừa rồi ở phòng thí nghiệm cũng có thể nghe được, anh trai của Đường Nhược ởchỗ này cũng không tính là người có thế lực. Anh đã không có ba năm biết trước tất cả ở tận thế như trước, nếu anh muốn cùng Đường Nhược ở chỗnày sống qua ngày tốt lành không bị người khác bắt nạt, tất cả cần phảitiến hành thật tốt.

Người ở chỗ này chờ xe buýt cũng không phải dị năng giả cường đại gì, thậm chí đều là giai cấp thuộc tầng chót làm công ăn lương ở thành Tinh Nguyệt, nhìn thấy Bạch Thất cùng Đường Nhược, tuy nhiên ăn mặc quần áotơ tằm bình thường nhất, nhưng khí chất so với những dị năng giả chinhchiến nhiều năm ở bên ngoài cũng không kém bao nhiêu. Nghĩ đến có lẽ làdị năng giả đến từ thành phố khác, nên cũng đem tình huống nơi này mộtnăm một mười kể chi tiết cho hai người.

Thành Tinh Nguyệt vẫn còn là thành phố cấp hai. Phân loại thành thịdựa trên diện tích thành phố lớn hay nhỏ, ngoài ra còn có số lượng dịnăng giả cường đại là bao nhiêu mà quyết định đấy. Ngồi một tuyến xe làcó thể đi đến mặt đất. Ở thành phố dưới mặt đất đi nên đi nơi nào tìmphòng cho thuê hoặc mua nhà, trên mặt đất đi nơi nào mua nhà hoặc phòngcho thuê, tất cả đều nói rất chi tiết. Chỉ có một điều, bọn hắn đặc biệt nhắc nhở đối phương: đồ vật trên mặt đất quý hơn rất nhiều so với dướimặt đất, nhưng được luật pháp Liên Bang bảo vệ nhiều hơn.

Bạch Thất mỉm cười gật đầu cùng Đường Nhược ngồi trên một tuyến xebuýt. Theo như lời người nọ nói, xem ra tình hình ở đây cũng dựa theođẳng cấp nhìn người của thế giới. Thực lực cường đại cùng có tiền thìđược ở lại trên mặt đất, thực lực nhỏ yếu thì ở lại dưới mặt đất. Ở lạidưới mặt đất còn có một loại tình huống, giống như Đường Nhất Nặc muốnlàm một ít thí nghiệm bí mật không muốn người khác biết.

Xe buýt giống như tàu điện ngầm có tốc độ rất nhanh, ở con đườngriêng biệt giữa không trung chạy được năm phút đồng hồ, để cho Bạch Thất và Đường Nhược nhìn thấy ánh mặt trời trên mặt đất.

Toàn bộ thành Tinh Nguyệt giống như căn cứ thành phố A mà hai ngườibọn họ ở tận thế, trên không tất cả đều là đồ vật giống như tấm PC chephủ. Ngẫu nhiên sẽ có con muỗi vô cùng lớn chạm vào tấm màn chắn bao phủ trên thành Tinh Nguyệt, bị một mồi lửa thiêu cháy những con muỗi này.

Trên mặt đất có con đường rộng rãi, có thể cho phép chiến xa thông hành.

Sau khi trải qua một ngàn năm, chiến xa cùng có hình dáng rất giốngxe của Chu Minh Hiền cải tạo. Có bốn bánh, có ba bánh, có hai bánh.

Giữa không trung có xe buýt đang chạy, người trên xe đi qua thành phố này đều rất ít. Cả một những thứ kia đều giống trong phim ảnh thànhTinh Tế.

Bạch Thất kéo Đường Nhược đi đến con đường phồn hoa nhất ở thành Tinh Nguyệt. Chuyện đầu tiên phải làm, bọn họ đến thẳng tiệm cầm đồ để muabán vật phẩm. Vừa rồi lúc lên xe buýt, hai người đã quét qua thân phậnkhí Liên Bang trên cổ tay mình, kiểm tra số dư còn lại rồi.

Thân phận khí Liên Bang này cũng giống như CMND trước tận thế, ở chỗnày còn có thêm công dụng số điện thoại và tài khoản ngân hàng.

Đường Nhất Nặc chuẩn bị thân phận khí Liên Bang cho Bạch Thất, đồngtiền Liên Bang ở bên trong chỉ có thể đủ cho hai người ngồi một chuyếnxe buýt, đoán chừng ngay cả ăn một chén Mì Dương Xuân đều cũng bị xemnhư ăn cơm chùa mà bị đuổi đánh ra ngoài! Có anh trai keo kiệt như vậy, ngoại trừ cười ‘Ha ha’ hai cái, còn có thể nói được gì chứ?!

Nơi này là một tiệm cầm đồ nổi danh nhất thành Tinh Nguyệt, theo nhưlời từ đầu đến cuối của thổ địa, ở chỗ này cầm đồ đạc chưa từng xảy ratranh cãi gì, chứ đừng nói có tình huống ra nặng tay. Cũng bởi vì danhdự và bản lĩnh giữ bí mật số một, cho nên toàn bộ thủ tục phí đều là đắt nhất ở thành Tinh Nguyệt đấy.

Bạch Thất ở nơi không người đưa tay thoáng ngưng tụ hệ băng của chính mình, quả nhiên phát hiện dị năng của thân thể này giống như đời trướcchỉ có cấp ba mà không phải cấp sáu sau này cùng Đường Nhược xông pha ởtận thế, dị năng vẫn còn yếu kém như vậy, tự nhiên anh cũng không dámnghênh ngang để Đường Nhược lấy đồ quý giá ra rêu rao, tìm tiệm cầm đồnhư vậy là tốt nhất.

Đường Nhược cũng phóng thích dị năng tinh thần lực của chính mình,ngược lại phát hiện dị năng của mình vẫn là cấp sáu, trong tay biến ảothành một hình dạng, cũng tồn tại giống như ở tận thế đều có thể tùytheo ý mình mà thành.

Bạch Thất nhìn cô nói: – “Chắc là lúc tinh thần nguyên của em xuyên thẳng qua, cho nên cơ thể này mới có dị năng cấp sáu.”

Dị năng của cô bởi vì cùng mình găp nhau mà làm chậm trễ mất hai mươi bốn năm. Bạch Thất thở dài, kéo tay của cô, hai người cùng bước vàotiệm cầm đồ.

Bọn họ ở tiệm cầm đồ được đón tiếp rất nhiệt tình, nhân viên phục vụcủa cửa hàng không vì hai người ăn mặc bình thường mà khinh rẻ đốiphương.

Bạch Thất ra hiệu Đường Nhược lấy một viên hồng ngọc mang ra. Nhânviên cửa hàng vừa nhìn thấy hồng bảo thạch này, tuy trong mắt có chúttỏa sáng nhưng cuối cùng cũng không có hành động bất thường nào, cẩnthận cầm lấy đánh giá, sau khi dùng dụng cụ kiểm tra, liền báo ra cáigiá: – “Cầm giá 1.000 đồng Liên Bang, thủ tục phí 100 đồng Liên Bang.”

Trong lòng Bạch Thất thoáng tính toán tỷ giá, vừa rồi tiền xe ngồi xe buýt là hai đồng Liên Bang. Như vậy tính toán ra, giá của hồng ngọc này thật ra hời hơn so với trước tận thế đấy. Dù nói thế nào, trước tận thế hồng ngọc cũng chỉ bằng hai đồng tiền vé xe, tuyệt không cần phải mất1.000 đồng để mua một viên như thế này đâu đấy. Vì vậy Bạch Thất lại vôcùng hòa nhã hỏi thăm giá cả của những vật này.

Được giá cao nhất chính là đồ bằng ngọc, thứ hai là thủy tinh, rồisau đó mới là kim cương, các loại bảo thạch còn phải chờ kết luận. Bạch Thất tiếp tục hỏi thăm giá cả của chiến xa bốn bánh.

Người nọ nhìn thấy Đường Nhược lấy ra một viên hồng ngọc mà trên mặtkhông có chút đau lòng gì, thái độ càng thêm thân thiết nói cho haingười.

Chiến xa bốn bánh chiến có giá cả cao nhất, đi ra ngoài độ an toàncũng tốt nhất, nhưng giá tiền thấp nhất cũng phải 10 vạn đồng Liên Bang. Giá cả còn tăng cao đấy, có chiếc còn bán hơn 100 vạn đồng Liên Bangđấy.

Chiến xa hai bánh là rẻ nhất, giai đoạn thấp nhất chỉ cần 5.000 đồngLiên Bang là có thể mua được. Nhưng không có cửa sổ xe, nói trắng racũng chỉ dùng để thay công cụ đi bộ mà thôi.

Bạch Thất gật đầu tỏ ý đã hiểu, lại ra hiệu Đường Nhược lấy ra mộtviên tinh hạch do giết zombie ở tận thế để cho nhân viên cửa hàng địnhgiá. Thật ra anh cảm thấy loại vật này có lẽ không đáng tiền. Bởi vìloại vật này ở ngàn năm sau tính ra rất gân gà, dùng để nâng cao dị năng lại còn có tác dụng phụ, tốt nhất dùng chung với nước trong không gianđể có thể nâng cao dị năng nhanh chóng hơn.

Nhân viên cửa hàng kia vừa nhìn thấy tinh hạch, ánh hào quang trongmắt phóng đại, đưa tay đến gần: – “Vị khách này có thể cho tôi nhìn kỹvật này một chút được không?”

– “Xin cứ tự nhiên.” Bạch Thất nói.

Cửa hàng coi trọng danh dự, anh biết rõ đối phương không sẽ vì một viên tinh hạch mà nảy lòng tham.

Nhân viên cửa hàng chắc chắn không có lén lút tiến vào phòng nhỏ gìđấy, như Bạch Thất thấy đấy, cửa hàng của bọn họ mở ở chỗ này mấy trămnăm, coi trọng chính là danh dự. Buôn bán trên trăm vạn đồng Liên Bangcũng có thể làm, ở đâu lại tham một viên tinh hạch của bọn họ.

Sau khi ở trước mặt hai người nghiên cứu tỉ mỉ nhiều lần, nhân viêncửa hàng đó hưng phấn nói: – “Không biết quý khách còn bao nhiêu tinhhạch này? Nếu đồ còn nhiều thì tôi chắc chắn sẽ cho quý khách một cáigiá tốt nhất.”

Bạch Thất cau đôi chân mày: – “Nếu như có tổng cộng hơn 200 viên thì tính toán như thế nào?”

Đường Nhược âm thầm quan sát vẻ mặt của nhân viên cửa hàng, nhìn thấy hắn lúc nghe Bạch Thất nói có hơn 200 viên, vẻ mặt càng hưng phấn hơn.Cô thầm nghĩ, xem ra tinh hạch ở chỗ này chắc là có giá nhất rồi. Nếuđược như vậy, vậy thì tốt quá rồi. Bởi vì mấy năm trôi qua, bọn họ không thiếu nhất chính là tinh hạch. Ít nhất thì cũng có hơi mười vạn viên,ai bảo lúc trước ở nước Hoa, khắp nơi trên mặt đất đều là zombie, khoảng hơn mười tỷ đâu chứ?!

Cảm giác dế nhũi lập tức biến thành địa chủ, thật sự là thoải mái!

Nhân viên cửa hàng nói: – “Nếu quý khách mang hơn 200 viên tinh hạchnày đều bán trong tiệm chúng tôi, tôi đồng ý trả cho ngài mỗi viên 2.000 đồng liên bang.”

2.000 nhân 250. Có thể có được 50 vạn đồng liên bang.

Bán đi chính là 250 viên tinh hạch, có thể có được 50 vạn đồng liên bang. Nếu như bán đi hơn mười vạn viên kia trong không gian…

Đường Nhược muốn che miệng.

Bạch Thất bình tỉnh bắt lấy tay Đường Nhược, trên mặt mang theo mộttia khó xử nói: – “Nếu như tất cả đều bán trong tiệm của các người, tôisợ…” Nói xong, nhìn Đường Nhược, tiếp tục nói: – “Cậu em trai này, cólẽ cậu cũng có thể nhìn ra chúng ta là người mới đến thành Tinh Nguyệt, tất cả còn chưa quen cuộc sống nơi đây, trước đó….” thoáng dừng mộtchút, anh lại nói: – “Người thân trong nhà vợ của tôi không đồng ý chochúng tôi đến với nhau, nhưng cô ấy đối với tôi tình sâu nghĩa nặng, cho dù mang theo đồ quý giá nhất trong nhà cũng muốn ra đi cùng tôi sinhsống cùng một chỗ. Cho nên lần này nếu tôi đem đồ vật trong nhà cô ấybán cùng một nơi như thế, nếu bị người trong nhà cô ấy biết…”

Vẻ mặt nhân viên cửa hàng kia đầy vẻ thấu hiểu nói: – “Quý khách yêntâm, trong tiệm chúng tôi chú ý nhất là danh dự, chưa bao giờ nói ra cho người khác biết lai lịch của đồ đạc. Mà vợ chồng nhỏ như hai người cũng thật không dễ dàng…” trước đó người đàn ông này còn hỏi hắn giá cả củachiến xa, chắc chắn là muốn bán đi những vật này để mua chiến xa, sau đó ra ngoài săn giết dị thú để nuôi lão bà đây này. Nhân viên cửa hàngmạnh mẽ đầy kiên quyết nói: – “Như vậy đi, anh đem toàn bộ tinh hạch bán cho tôi, tôi trả giá 2.200 một viên cho hai người, lại chiết khấu thủtục phí cho hai người, như thế nào?”

Bạch Thất mỉm cười gật đầu.

Đường Nhược quýnh:-( 囧 quýnh:-( 囧.

Bạch Thất chỉ là mở miệng kể ra một câu chuyện máu chó như thế mà lại có thêm hơn mấy vạn đồng Liên Bang. Cái miệng này sau khi xuyên quangàn năm vẫn khéo léo như vậy!

Truyện full

  • Sau Khi Ảnh Đế Biến Thành Cô Diễn Viên Bình Hoa
    Sau Khi Ảnh Đế Biến Thành Cô Diễn Viên Bình Hoa

    VĂN ÁNVăn án được edit bởi Châu Về Hợp Phố.Trong showbiz, Cao Phỉ nổi tiếng là cô diễn viên ngực bự não teo, chỉ là bình hoa không biết...

  • Vì Người Trí Trí Trở Về
    Vì Người Trí Trí Trở Về

    Bạn đang đọc truyện Vì Người Trí Trí Trở Về của tác giả Phúc Lộc Hoàn Tử. Hỏi em yêu anh bao đậm sâu, giảm 75 kg nói hộ lòng em...

  • Tiểu Trượng Phu
    Tiểu Trượng Phu

    Thể loại: cổ trang, 1 x 1, cường cường, tướng quân thụ, có H, HEEdit: Tiếu Tử Kỳ + Beta: Tuyết LâmCó một tướng quân dũng mãnh thiện...

  • Long Du Giang Hồ
    Long Du Giang Hồ

    Edit: Nhu Đức cơDịch: Quành / JodieBeta: Mòe Mòe ^ↀᴥↀ^ / Linh Gấu ʕ⊙ᴥ⊙ʔTướng mạo bình thường Võ Lâm Minh Chủ cường thụ x Giáo chủ mỹ...

  • Đơn Phương Không Vô Nghĩa
    Đơn Phương Không Vô Nghĩa

    Tác giả: Tú VyThể loại: Ngôn TìnhGiới thiệu:Tình yêu tuổi trẻ là sự pha lẫn giữa yêu và ghét, giận hờn, bồng bột và bướng bỉnh; vui đó...

  • Bỏ Qua Đích Chờ Đợi
    Bỏ Qua Đích Chờ Đợi

    Thể loại: Hiện đại, nhất công nhất thụ, ngược tâm, HEEdit: LãnhBeta: Lãnh, Tử HoaEm từng nói rằng em sẽ đứng dưới tàng cây này đợi anh...

  • Ba Lần Gả
    Ba Lần Gả

    Thể loại: Cổ đại, HEĐộ dài: 94 chươngNhân vật chính: Long Nhị, Cư Mộc NhiNữ chính lên kiệu hoa tất cả ba lần nhưng đều là gả cho một...

  • Điền Viên, Gả Cho Gia Phu Tốt Bụng
    Điền Viên, Gả Cho Gia Phu Tốt Bụng

    Năm mười sáu tuổi, ta bị bà chủ lòng lang dạ sói bán vào Nhà họ Triệu ở thôn Đào Thủy. Nghe đồn Nhà họ Triệu có ba thiếu niên  độc thân...

  • Búp Bê Cầu Nắng
    Búp Bê Cầu Nắng

    Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, HE, Showbiz, Song khiết, Ngọt sủng, Ấm áp, Tình cảm, Duyên trời tác hợp, Nhẹ nhàngSố chương: 74...

  • Ánh Tà Dương
    Ánh Tà Dương

    Biên tập: CandyCon người sống trong một cộng đồng, họ cùng sinh hoạt với nhau như một tập thể, nhưng họ lại là những cá thể riêng biệt,...

  • Nhất Niệm Hy Oa
    Nhất Niệm Hy Oa

    Nhất niệm Hy OaTác giả: 颜自迩— Bảy năm sau khi kết hôn, chồng tôi ngoại tình.Tôi vác theo bụng bầu đi bắt gian. Ngay khi mở cửa ra, đập...

  • Twilight Series Tập 1: Chạng Vạng
    Twilight Series Tập 1: Chạng Vạng

    Tên gốc: TwilightThể loại: Lãng mạn, huyền bí, ma cà rồngChưa bao giờ tôi nghĩ nhiều đến việc  mình sẽ chết như thế nào - dù rằng trong...

  • Nương Tử Uy Vũ
    Nương Tử Uy Vũ

    Tác phẩm: Nương tử uy vũTác giả: Mèo ăn cá gỗThể loại: Cổ đại, hài hước, sinh con, nữ giả nam trang, HE.Độ dài: 15 chương + 2 phiên...

  • Tổng Tài Nàng Luôn Là Khóc Chít Chít
    Tổng Tài Nàng Luôn Là Khóc Chít Chít

    Bạn đang đọc truyện Tổng Tài Nàng Luôn Là Khóc Chít Chít của tác giả Lý Thu Lang. Làm việc trong công ty rất tốt, không gian làm việc...

  • Mùa Xuân Của Tiểu Trư
    Mùa Xuân Của Tiểu Trư

    Tên gốc: Nho nhỏ trư mùa xuânThể loại: Đô thị hiện đại, khá hài hước nhẹ nhàng, HEĐộ dài: 10 chương dài Editor: SiaConverter:...