Tạm Biệt Hoàng Hôn

Chương 10: 10 Nhật Ký Bún Gạo Cay

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ


Thẩm Du Ninh làm vậy là có tâm tư riêng, mèo con lúc nãy cọ tay Đường Nặc anh lại sờ mèo con như vậy cũng coi như là gián tiếp chạm vào Đường Nặc.

Suy nghĩ này rất mất mặt nhưng Đường Nặc không biết, hơn nữa anh cũng không nhịn được.
Đảo mắt đã tới giờ cơm, cà phê mèo đóng cửa nghỉ trưa hai tiếng, Đường Nặc chơi chưa đã thèm, còn đang đứng bên bệ cửa sổ chơi đánh quyền mèo với một con mèo Xiêm.
Bạn nhỏ đang chơi vui vẻ, Thẩm Du Ninh không đành lòng cắt ngang, nhưng nhân viên đã tới thúc giục mấy lần anh đành phải báo cáo lại sự thật.
"Tiểu Nặc, đi ăn đã, mèo con cũng muốn nghỉ ngơi rồi, cơm nước xong chiều chúng ta lại tới."
Đường Nặc lưu luyến tạm biệt với mèo Xiêm, mèo con như thế hiểu được tiếng người liếm liếm tay Đường Nặc.
Thẩm Du Ninh hỏi cậu nói gì với mèo Đường Nặc nói mình đã hứa với mèo Xiêm chiều sẽ tới chơi với nó.
"Anh Du Ninh, cơm trưa em mời."
Hai người đi ra khỏi quán cà phê mèo, đột nhiên Đường Nặc nói một câu vậy.
Đồ uống với đồ ăn mèo đều là Thẩm Du Ninh trả, nếu A:A với đối phương thì có vẻ khách sáo quá, không bằng mời đối phương cơm trưa, có qua có lại.
Thẩm Du Ninh nhanh chóng đồng ý, mặc dù muốn người ta cứ yên tâm mà tiêu tiền của mình nhưng hiện tại anh lại không có tư cách gì.
"Anh Du Ninh, anh muốn ăn gì?" Đường Nặc bày ra dáng vẻ mời khách, giành hỏi trước.
"Anh không kiêng cái gì, em thì sao? Có gì không ăn được không?"

"Em không ăn gừng, còn lại gì cũng ăn được."
Thẩm Du Ninh nghĩ đến gì đó, thuận miệng hỏi: "Em ăn cay được không?"
"Em cực kỳ giỏi ăn cay."
Khi nói những lời này Đường Nặc còn cố ý liếc nhìn Thẩm Du Ninh một cái hơi hất cằm lên như rất kiêu ngạo.
"Được, vậy chúng ta ăn bún gạo cay đi." Thẩm Du Ninh dùng hết mọi cách chiều chuộng cậu, nói, "Để anh xem em ăn được cay đến mức nào."
Thẩm Du Ninh rất giỏi trong việc chọn chỗ, món bún gạo cay mà anh dẫn người đến là một quán đồ ăn Tân Cương, Đường Nặc vốn là người thành phố S, rất có thể cậu chưa ăn bao giờ.

Mà quán ăn nhỏ kiểu này đồ ăn không thua kém nhà hàng michelin nhưng giá cả lại rất bình dân.
Mặt tiền cửa hàng nằm sát đường, việc buôn bán rất phát đạt, ông chủ với nhân viên đều là người Tân Cương, cứ đến cuối tuần lại lo không xuể, một cô gái có đôi mắt to tròn, nói tiếng phổ thông không chuẩn đang giới thiệu cho Thẩm Du Ninh với Đường Nặc.
"Có năm cấp độ cay: Không cay, cay nhẹ, cay vừa, rất cay và cực kỳ cay." Người phục vụ nói rồi đưa menu cho hai người.
"Tôi muốn cay nhẹ," Thẩm Du Ninh không nhìn thực đơn mà trực tiếp gọi món bún gạo cay thịt heo rau cần nổi tiếng của quán, trước khi chọn độ cay, Thẩm Du Ninh hỏi ý kiến Đường Nặc, "Tiểu Nặc muốn ăn thế nào?"
"Cực kỳ cay." Đường Nặc đáp không chút do dự.
Người phục vụ nhìn khuôn mặt trắng nõn của Đường Nặc không giống người có thể ăn cay vì vậy ân cần nhắc nhở: "Ừm...!độ cay của quán chúng tôi thường cay hơn rất nhiều so với quán bên ngoài, có nhiều người không ăn được.

Nếu cậu thích ăn cay có thể thử cay vừa hoặc rất cay trước, nếu thấy chưa đủ thì cho thêm."
"Không, tôi muốn cực kỳ cay." Thấy khách ở bàn bên nhìn sang Đường Nặc theo bản năng nói to hơn.
Muốn ăn thì ăn thôi, cùng lắm lại gọi thêm một phần khác, Thẩm Du Ninh nhìn Đường Nặc, gấp menu đưa cho nhân viên phục vụ.
"Cứ lấy cực kỳ cay đi, một cực kỳ cay với một cay nhẹ, hai cái bánh mì kẹp thịt, một chai wushu, một chai bia sữa."
Trong lúc chờ đồ ăn ra Đường Nặc cởi áo khoác nhặt lông mèo dính trên áo.
Thẩm Du Ninh một tay chống cằm, nói chuyện phiếm với cậu.
"Em đã từng nuôi mèo chưa?" Thẩm Du Ninh hỏi.
"Chưa." Đường Nặc nắm lông mèo trong tay vò thành một quả cầu nhỏ, khóe miệng rũ xuống tiếc nuối.
"Tại sao không nuôi một con?" Thẩm Du Ninh tò mò nguyên nhân.
"Bạn cùng phòng của em bị dị ứng với lông mèo, không nuôi được."
Thảo nào, nhìn dáng vẻ đáng thương này, chắc muốn có một con mèo lắm.
Thẩm Du Ninh suy bụng ta ra bụng người, an ủi đối phương: "Anh cũng muốn nuôi nhưng lại không có thời gian để chăm sóc, có lòng mà không có sức."

"Haiz." Đường Nặc khẽ thở dài, nhìn Thẩm Du Ninh bỗng có cảm giác đồng bệnh tương liên.
Mười phút sau, bún xào cay được mang ra, tương ớt đỏ rực và rau cần xanh mướt trộn vào nhau, quyến rũ mê người, bún được giấu ở phía dưới thấm đẫm nước sốt, mỗi một sợi bún đều được nhuộm kín sốt đặc sệt.
Bát của Thẩm Du Ninh vẫn còn có thể nhìn thấy bún còn bát của Đường Nặc kia, gần như là sốt nhiều hơn bún, nhưng Đường Nặc lại không hề sợ hãi.
Thẩm Du Ninh mở bia sửa đẩy sang chỗ cậu.

Đường Nặc uống một ngụm mặt không đỏ thở ổn định, thậm chí còn chút vui vẻ: "Ngon quá!"
Cậu thật sự không nói quá, đúng là có thể ăn cay.
Thẩm Du Ninh trước đây cũng ăn cay được, người phương Bắc mà, hầu hết đều ăn được, nhưng mấy năm nay dạ dày không được khỏe, ăn nhiều sẽ bị đau, nên lúc nào cũng phải khống chế.
Càng ít ăn thì khả năng chịu đựng của vị giác càng giảm, hơn nữa Thẩm Du Ninh tập thể hình nên đã quen với chế độ ăn nhạt, thỉnh thoảng ăn cay anh sẽ cảm thấy đầu lưỡi với khoang miệng bỏng rát tê rần.

Lại nhìn Đường Nặc, ăn không cần ngừng, bờ môi đỏ ửng lên dính đầy nướt sốt cay, cậu thè lưỡi liếm một cái, rồi lại tiếp tục cúi đầu ăn.
Nhìn thấy cảnh này miệng Thẩm Du Ninh dường như càng cay hơn, anh uống một ngụm bia, hắng giọng hỏi: "Em người ở vùng nào, sao ăn cay giỏi vậy?"
"Lang Châu Sách." Đường Nặc ăn đến mức đổ mồ hôi, lấy khăn giấy lau chóp mũi bổ sung thêm một câu: "Là một huyện nhỏ ở tỉnh H."
Nghe là tỉnh H Thẩm Du Ninh cũng không thấy lạ nữa, anh nói: "Thành phố A không ăn cay nặng như vậy, có phải thèm cay muốn chết rồi không?"
"Vâng, đồ ăn thành phố S càng nhạt hơn nữa, hồi còn đi học mẹ em thường gửi tương ớt đến cho em."
Nhắc đến người nhà Thẩm Du Ninh lại căng thẳng hơn cả Đường Nặc, nhưng mà hình như đối phương chỉ lo tập trung đến đồ ăn, cũng không nghĩ tới cái gì khác.
Thẩm Du Ninh không dám nói thêm gì nữa, nhanh chóng nói sang chuyện khác.
"Ông chủ nhìn đến choáng rồi kìa.


Phỏng chừng chưa bao giờ thấy cảnh tượng này." Anh nháy mắt ra hiệu với Đường Nặc, ông chủ đang đứng trước quầy thu ngân, nhìn Đường Nặc ăn không chớp mắt, Đường Nặc liếc nhìn ông một cái, đối phương còn giơ tay tặng cậu một ngón tay cái.
"Đã quá." Đường Nặc cảm thán, rút giấy lau miệng lại uống một ngụm bia sữa, hai tay cầm lon nước hỏi Thẩm Du Ninh: "Gần chỗ chúng ta có món này không?"
Thẩm Du Ninh ngay tức khắc lại muốn gọi thêm một lon bia.
"Có, nếu em muốn anh cứ gọi cho anh."
-
Lần đầu tiên đi cà phê mèo, lần đầu tiên uống bia sữa, lần đầu tiên được ăn cay như ở nhà, lần đầu tiên biết bánh mì thịt phải ăn chung với bún gạo cay, món chính với món chính cũng có thể ăn cùng với nhau như vậy.
Đường Nặc rất vui vẻ, nói cụ thể hơn là phấn khích.
Trên đường trở về trong xe vang lên tiếng nhạc du dương, Đường Nặc khẽ gõ ngón trỏ đánh nhịp theo tiết tấu bài nhạc.

Cậu vẫn thích ghé vào bên cửa sổ nhìn ra ngoài, thấy cái gì mới mẻ lạ nhỏ giọng hô lên, lúc quay đầu bắt gặp ánh mắt Thẩm Du Ninh sẽ không kìm được mà nhoẻn miệng cười.
Thẩm Du Ninh cũng bị bầu không khí lây nhiễm dọc đường đi hai bên má luôn hiện lúm đồng điếu.
Anh biết, Đường Nặc đang rất vui vẻ.
Nhưng anh không biết, đây là ngày Đường Nặc vui nhất trong hơn 200 ngày qua..

Truyện full

  • Khi Giá Đông Gặp Nắng Gắt (Quyển 1)
    Khi Giá Đông Gặp Nắng Gắt (Quyển 1)

    Văn án:"Khẩu vị của người này rốt cuộc nặng ra sao? Như thế này cũng có thể bỏ vào miệng được à?"Sau khi cô vừa tỉnh dậy lập tức nhìn...

  • Hương Sen - Thổ Kháng
    Hương Sen - Thổ Kháng

    Hán Việt: Liên HươngTác giả: Thổ KhángThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cận đại, Dân quốc, Tình cảm, H Văn, Cao H, Thô tục, Song khiết,...

  • Bạn Thân Yêu
    Bạn Thân Yêu

    Chuyện xảy ra vào đầu năm. Mùng 3 tết đang bon bon trên đường đi Vũng Tàu về thì điện thoại reo lên... nhìn vào màn hình điện thoại thì...

  • Chiếc Bông Tai Định Ước
    Chiếc Bông Tai Định Ước

    Edit truyện: lan_huong + ngocquynh520Beta: L.A.JThể loại: Ngôn tình tiểu thuyết – hiện đạiĐộ dài: 20 chương – hoànHắn đã gặp 1 người...

  • Phi Trần
    Phi Trần

    Tác giả: Tiêu Đường Đông QuaTrans: Qt đại nhânEditor: Hàn VũThể Loại: nhất thụ đa công, ân oán giang hồ, xuyên không trá hình, thiên...

  • Thân Là Beta Tôi Sẽ Không Yêu Đương Với Alpha
    Thân Là Beta Tôi Sẽ Không Yêu Đương Với Alpha

    Bạn đang đọc truyện Thân Là Beta Tôi Sẽ Không Yêu Đương Với Alpha của tác giả Cật Hương Cô Đích Nha. Trở thành một học sinh vừa mới vào...

  • Tử Dạ Tình Triền
    Tử Dạ Tình Triền

    =======Nếu bạn muốn tiếp tục truy cập nội dung truyện, mời CLICK ĐỌC <> tại {domain}========Thể loại: hiện đại, cao H, sinh tử,sản...

  • The Sparkling One
    The Sparkling One

    Marcelli #1Thể loại: Lãng mạnNgười dịch: shiluo (peppercorn)Một kế hoạch tuyệt vời, Katie Marcelli luôn yêu gia đình lớn náo nhiệt của...

  • Sủng Phi: Ngạo Thế Nguyệt Hoa Tuyết
    Sủng Phi: Ngạo Thế Nguyệt Hoa Tuyết

    Tác giả: chạng vạngThể loại: Xuyên Không, Ngôn TìnhGiới thiệu:Nàng là trẻ mô côi, ông trời vẽ đường để người lãnh đạo ban tổ chức sát...

  • Tôi Có Thể Bao Dưỡng Anh Không?
    Tôi Có Thể Bao Dưỡng Anh Không?

    Tử đó tời giờ thường các bạn đọc truyện đều là những ông lớn bao nuôi những tiểu bạch thỏ thì câu chuyện này lại ngược lại khi  chàng...

  • Có Nhục Đến Mấy Cũng Phải Yêu Đương
    Có Nhục Đến Mấy Cũng Phải Yêu Đương

    Tác giả: Tạm Được ThôiThể loại: ngôn tình, 1v1, HE, hài ẻ, truyện ngắnSố chương: 10 chương + 01 ngoại truyệnChuyển ngữ: Thanh Ninh–...

  • Cặp Đôi Xấu Tính
    Cặp Đôi Xấu Tính

    Cặp Đôi Xấu Tính/ 最佳贱偶/ Tốt Nhất Tiện Ngẫu/Miệng Độc Thành ĐôiEditor: Qin Zồ, Tiểu Thiếp, Tâm Vũ Nguyệt LầuPoster: Qin ZồKết quả kiểm...

  • Án Bắt Cóc Tơ Hồng
    Án Bắt Cóc Tơ Hồng

    Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, ngọt sủng, song khiết, niên thượng, chủ thụ, linh dị thần quái, 1×1, HETình trạng: Hoàn - 21 chươngBiên...

  • Tẫn Xuân - Thịnh Xuân Thủy
    Tẫn Xuân - Thịnh Xuân Thủy

    A Thư tựa như nhân vật huyền bí trong Liêu Trai chí dị, cô xuất hiện trong thị trấn này, dáng vẻ xinh đẹp, khí chất ưu nhã, khiến cho...

  • Đại Nữ Chủ Sảng Văn
    Đại Nữ Chủ Sảng Văn

    Tên truyện: Đại Nữ Chủ Sảng Văn.Tác giả: Thích Sô Cô La.Thể loại: Truyện ngắn, Sảng văn, Đại nữ chủ, Không CP, Nữ cường.Số chương:...