Sau Khi Địa Chủ Nhỏ Bị Ép Về Quê

Chương 59

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Mưa rơi không ngừng, bốn phía rét lạnh, trong núi vào lúc cuối thu càng thêm yên tĩnh.

Trong sân đốt một đống lửa để sưởi ấm, Nghĩa bá xách một miếng thịt to đến, chuẩn bị đêm nay nướng thịt ăn, lại nấu thêm một nồi canh nấm và rau dại, giảm bớt dầu mỡ của thịt.

Lâm Thù Văn vây quanh chỗ thịt tươi, đôi mắt nhìn về phía Nghĩa bá: "Có thể cắt một miếng cho ta không?"

Cậu quay đầu lại, giải thích với nam nhân ngồi ở bàn dài bên cạnh: "Ta muốn cho mèo gấm ăn chút thịt, nó bị thương nên vẫn luôn trốn trong bụi cỏ, ngay cả nước cũng chưa uống, có lẽ đã một thời gian dài rồi nó chưa có ăn gì."

Ánh mắt Nghiêm Dung Chi hơi ngừng lại một chút, Nghĩa bá lập tức cắt miếng thịt tươi, bỏ vào dĩa sứ đưa cho Lâm Thù Văn.

Nghĩa bá âm thầm lau mồ hôi, sao ông không nhìn ra được ý tứ trong ánh mắt của chủ tử chứ?

Ánh mắt của Nghiêm Dung Chi vô cùng rõ ràng.

Nếu Lâm Thù Văn đã thành thân với hắn, hai người đã có danh phận chính thức, vậy Lâm Thù Văn chính là một vị chủ nhân khác của Nghiêm gia.

Nếu đã là chủ nhân, vốn phải có quyền lợi.

Cho dù muốn làm gì, nói cái gì, chỉ cần ra lệnh thì người bên dưới phải làm theo, chứ không phải mọi chuyện đều phải nhìn sắc mặt của Nghiêm Dung Chi, chờ hắn đồng ý.

Nghĩa bá hiểu được ý tứ này, càng thêm tôn kính với Lâm Thù Văn.

"Công tử còn điều gì muốn căn dặn không?"

Lâm Thù Văn lắc đầu: "Nghĩa bá cứ bận việc của mình trước đi."

Cậu bưng thịt vào góc tường, ngồi trên băng ghế nhìn chăm chú vào đôi mắt tỏa sáng của mèo gấm, đặt mâm thịt trước mặt nó.

"Ăn đi."

Mèo gấm ban đầu không động đậy gì, một lúc lâu sau mới chậm rãi nhai thịt.

Lâm Thù Văn cười nhẹ, rồi lấy cái chén từ trong cái tủ đặt ở ven tường nhà bếp ra, đổ đầy nước sạch rồi đặt bên cạnh mèo gấm.

Cậu đến gần bàn dài, bên eo căng lên, bị Nghiêm Dung Chi vòng tay ôm lấy.

Lâm Thù Văn tự giác dựa vào ngực đối phương, đôi mắt vẫn lẳng lặng nhìn về phía mèo gấm.

Nghiêm Dung Chi đút cho cậu trái cây nhỏ, cậu ngoan ngoãn ăn.

Nghĩa bá thường xuyên làm thịt nướng cho công nhân ở lâm trường, tay nghề rất tốt. Trên mỗi miếng thịt đều được phết đều nước chấm, mùi hương thơm nồng tỏa ra, trong cái rét lạnh của đêm thu, khiến mọi người ăn uống nhiều hơn.

Một miếng thịt được nướng chín được đặt lên bàn, Nghiêm Dung Chi dùng dao cắt ra, thổi nguội rồi mới để Lâm Thù Văn gắp ăn.

Canh nấm và rau dại được hầm trong nồi đã sôi, Nghiêm Dung Chi múc ra một cái chén lớn, thấy thế, Lâm Thù Văn lấy ra ba cái chén nhỏ, múc từ chén lớn ra ba chén canh nhỏ, để nguội trước rồi uống.

Canh nấm cùng rau dại có hương vị ngọt thanh, Lâm Thù Văn không nhịn được uống hai chén.

Vốn định uống thêm nửa chén nữa, nhưng Nghiêm Dung Chi sợ cậu đi tiểu đêm nhiều, ngủ không ngon, liền khẽ lắc đầu.

Lâm Thù Văn thẹn thùng: "Hình như uống nhiều quá rồi."

Nghiêm Dung Chi nhẹ nhàng xoa đầu cậu, đút cậu ăn chút trái cây.

****

Sau khi ăn xong, nước nóng tắm gội cũng đã được nấu, Lâm Thù Văn ngâm mình trong nước. Da thịt cả người đều nhuốm một màu hồng nhạt.

Cậu nhìn bóng người đang đến gần ngoài cửa sổ, vội đứng dậy từ trong thùng nước, dùng khăn lau lung tung, rồi thay áo trong rộng thùng thình dùng khi nghỉ ngơi.

Ngọn tóc của thiếu niên vẫn còn ướt, Nghiêm Dung Chi thuận tay cầm lấy khăn bông trên giá gỗ, ngồi trên mép giường lau khô mái tóc ướt sau lưng Lâm Thù Văn.

Hai người mặc cùng một kiểu áo trong, của Lâm Thù Văn có màu trắng, của Nghiêm Dung Chi có màu xám nhạt, vải dệt mềm mại, cho dù vu.ốt ve làn da như thế nào cũng không thấy đau.

Thiếu niên gối lên đùi Nghiêm Dung Chi, mái tóc đen nhánh xõa sau lưng, ngón tay của người đàn ông thỉnh thoảng v.uốt ve, làm cậu mơ màng sắp ngủ.

Cậu vô cùng ỷ lại mà nhích lại gần, tựa vào lòng Nghiêm Dung Chi, mắt cá chân mảnh khảnh trắng như tuyết lộ ra ngoài đệm chăn, chỉ chốc lát sau, người kia đã chỉnh lại đệm giường, che chắn kín mít.

Nghiêm Dung Chi sờ lên cái bụng vẫn còn hơi căng của Lâm Thù Văn, đơn giản ôm cậu vào trong ngực, lòng bàn tay đặt lên bụng cậu, thong thả vừa xoa vừa ấn một lát.

Nam nhân cao lớn nằm nghiêng, ôm thiếu niên vào lòng, hai người dựa sát vào nhau rồi chìm vào giấc ngủ.

*****

Ngày hôm sau, Nghiêm Dung Chi lại bận ở trong núi hết nửa ngày, sau giờ ngọ liền dẫn Lâm Thù Văn xuống núi.

Lâm Thù Văn cũng nhân tiện mang theo con mèo gấm bị thương.

Lúc xuống núi đỡ mệt hơn so với lúc lên núi, chỉ sau một canh giờ là đã đi đến chân núi.

Xe ngựa ngừng trước mặt, Nghiêm Dung Chi bế Lâm Thù Văn vào trong, sau đó lại xách mèo gấm lên cùng.

Mèo gấm nằm trong rổ trúc, ánh mắt cảnh giác, chỉ khi được đặt ở bên chân Lâm Thù Văn thì nó mới yên ổn một chút.

Ở trên núi cùng Nghiêm Dung Chi hai ngày, sau khi quay về tòa nhà, Lâm Thù Văn chuyên tâm điêu khắc đàn vịt trên gỗ đàn, cuối cùng cũng phục hồi lại như cũ.

Sau mấy ngày liên tục mài giũa, cuối cùng cậu đã khôi phục lại gỗ đàn hệt như năm đó rồi giao cho thương hộ tự mình tới lấy, đối phương vô cùng cảm kích, đưa rất nhiều tạ lễ tới, nếu không phải Lâm Thù Văn uyển chuyển từ chối, e là đã bị mời vào thành làm khách.

*****

Trời càng ngày càng lạnh, mùa thu qua đi, ngày cũng ngắn lại.

Lâm Thù Văn tạm thời làm xong công việc trong tay, cuối cùng cũng được thả lỏng, thêm vào đó, thời tiết cũng dần chuyển lạnh, cơ thể cậu liền chịu không nỗi.

Hoàng hôn hôm đó đột nhiên cảm thấy có hơi mệt, cậu sờ trán, nhận ra ban nãy mình ngồi sát cửa sổ đọc sách có lẽ đã bị cảm lạnh, cảm giác mệt mỏi trên cơ thể lúc này dần lan ra khắp người.

Cậu tìm quản sự kể lại tình trạng của mình, cả người uể oải.

Quản sự vội vàng mời Tần Nguyên tới, sau khi khám xong, Tần Nguyên kê đơn thuốc.

Sau khi thuốc được sắc xong, Lâm Thù Văn uống hết, sau một lúc ý thức dần mơ hồ, liền chui vào đệm chăn, đầu rầu rĩ nằm trên gối.

Đến đêm, Nghiêm Dung Chi mang theo một thân khí lạnh vào cửa, không thấy bóng dáng thường ngày chờ mình ở nhà ăn.

Quản sự nghe tiếng, bước tới, nói: "Chủ tử, công tử bị bệnh, uống thuốc xong rồi mới ngủ không lâu."

Bóng dáng đứng lặng ở nhà ăn nhanh chóng chạy đến một tòa sân khác.

****

Thần trí Lâm Thù Văn mơ hồ, cả người rét lạnh.

Cảm thấy có người sờ vào mặt mình, cậu gian nan nâng mí mắt lên, trong màn đêm mơ hồ nhận ra đối phương.

Cậu hơi hé môi, một tay mềm nhũn mò ra khỏi chăn đệm, đặt lên lòng bàn tay nam nhân, để đối phương nắm lấy.

Giọng nói cậu khàn khàn: "Nghiêm Dung Chi, ta đã uống thuốc rồi."

Có chăm sóc tốt bản thân, cố gắng yêu quý chính mình.

Cảm nhận lòng bàn tay của nam nhân dần dần nắm chặt, cậu thở ra một hơi yếu ớt từ mũi: "Chàng ôm ta đi, ta sẽ không thấy khó chịu nữa..."

Lại nhẹ giọng hỏi: "Nghiêm Dung Chi, có phải chàng không vui không?"

Thiếu niên tự mình lẩm bẩm: "Đừng giận mà, không phải ta cố ý để mình mắc bệnh đâu..."

Chỗ bên người lún xuống, Nghiêm Dung Chi nằm nghiêng, cách một tấm chăn ôm Lâm Thù Văn vào lòng.

Dù lúc này không nói gì, nhưng lời nói của thiếu niên làm ngực hắn mềm nhũn, tựa như có thứ gì đó ngo ngoe trong lòng.

Nghiêm Dung Chi nhẹ nhàng hôn lên cái trán nóng hổi của Lâm Thù Văn, dù là bệnh nặng hay bệnh nhẹ, hắn cũng không đành lòng nhìn thiếu niên chịu đựng, chỉ mong có thể chịu thay cho cậu.

Truyện full

  • Khi Giá Đông Gặp Nắng Gắt (Quyển 1)
    Khi Giá Đông Gặp Nắng Gắt (Quyển 1)

    Văn án:"Khẩu vị của người này rốt cuộc nặng ra sao? Như thế này cũng có thể bỏ vào miệng được à?"Sau khi cô vừa tỉnh dậy lập tức nhìn...

  • Hương Sen - Thổ Kháng
    Hương Sen - Thổ Kháng

    Hán Việt: Liên HươngTác giả: Thổ KhángThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cận đại, Dân quốc, Tình cảm, H Văn, Cao H, Thô tục, Song khiết,...

  • Bạn Thân Yêu
    Bạn Thân Yêu

    Chuyện xảy ra vào đầu năm. Mùng 3 tết đang bon bon trên đường đi Vũng Tàu về thì điện thoại reo lên... nhìn vào màn hình điện thoại thì...

  • Chiếc Bông Tai Định Ước
    Chiếc Bông Tai Định Ước

    Edit truyện: lan_huong + ngocquynh520Beta: L.A.JThể loại: Ngôn tình tiểu thuyết – hiện đạiĐộ dài: 20 chương – hoànHắn đã gặp 1 người...

  • Phi Trần
    Phi Trần

    Tác giả: Tiêu Đường Đông QuaTrans: Qt đại nhânEditor: Hàn VũThể Loại: nhất thụ đa công, ân oán giang hồ, xuyên không trá hình, thiên...

  • Thân Là Beta Tôi Sẽ Không Yêu Đương Với Alpha
    Thân Là Beta Tôi Sẽ Không Yêu Đương Với Alpha

    Bạn đang đọc truyện Thân Là Beta Tôi Sẽ Không Yêu Đương Với Alpha của tác giả Cật Hương Cô Đích Nha. Trở thành một học sinh vừa mới vào...

  • Tử Dạ Tình Triền
    Tử Dạ Tình Triền

    =======Nếu bạn muốn tiếp tục truy cập nội dung truyện, mời CLICK ĐỌC <> tại {domain}========Thể loại: hiện đại, cao H, sinh tử,sản...

  • The Sparkling One
    The Sparkling One

    Marcelli #1Thể loại: Lãng mạnNgười dịch: shiluo (peppercorn)Một kế hoạch tuyệt vời, Katie Marcelli luôn yêu gia đình lớn náo nhiệt của...

  • Sủng Phi: Ngạo Thế Nguyệt Hoa Tuyết
    Sủng Phi: Ngạo Thế Nguyệt Hoa Tuyết

    Tác giả: chạng vạngThể loại: Xuyên Không, Ngôn TìnhGiới thiệu:Nàng là trẻ mô côi, ông trời vẽ đường để người lãnh đạo ban tổ chức sát...

  • Tôi Có Thể Bao Dưỡng Anh Không?
    Tôi Có Thể Bao Dưỡng Anh Không?

    Tử đó tời giờ thường các bạn đọc truyện đều là những ông lớn bao nuôi những tiểu bạch thỏ thì câu chuyện này lại ngược lại khi  chàng...

  • Có Nhục Đến Mấy Cũng Phải Yêu Đương
    Có Nhục Đến Mấy Cũng Phải Yêu Đương

    Tác giả: Tạm Được ThôiThể loại: ngôn tình, 1v1, HE, hài ẻ, truyện ngắnSố chương: 10 chương + 01 ngoại truyệnChuyển ngữ: Thanh Ninh–...

  • Cặp Đôi Xấu Tính
    Cặp Đôi Xấu Tính

    Cặp Đôi Xấu Tính/ 最佳贱偶/ Tốt Nhất Tiện Ngẫu/Miệng Độc Thành ĐôiEditor: Qin Zồ, Tiểu Thiếp, Tâm Vũ Nguyệt LầuPoster: Qin ZồKết quả kiểm...

  • Án Bắt Cóc Tơ Hồng
    Án Bắt Cóc Tơ Hồng

    Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, ngọt sủng, song khiết, niên thượng, chủ thụ, linh dị thần quái, 1×1, HETình trạng: Hoàn - 21 chươngBiên...

  • Tẫn Xuân - Thịnh Xuân Thủy
    Tẫn Xuân - Thịnh Xuân Thủy

    A Thư tựa như nhân vật huyền bí trong Liêu Trai chí dị, cô xuất hiện trong thị trấn này, dáng vẻ xinh đẹp, khí chất ưu nhã, khiến cho...

  • Đại Nữ Chủ Sảng Văn
    Đại Nữ Chủ Sảng Văn

    Tên truyện: Đại Nữ Chủ Sảng Văn.Tác giả: Thích Sô Cô La.Thể loại: Truyện ngắn, Sảng văn, Đại nữ chủ, Không CP, Nữ cường.Số chương:...