Phất Huyền Thập Tam Khúc

Chương 100: Huyết lệ phượng hoàng

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ


Mộ Dung Xung phân phó cung nữ thay xiêm y thường dân cho tỷ tỷ, đặc biệt tuyển chọn ba gã thị vệ giả dạng làm thường dân, vào ban đêm tìm một chiếc xe ngựa cũ, để bọn họ hảo hảo bảo hộ tỷ tỷ, chờ sáng mai khi cửa thành mở ra, đi theo đám dân chúng chạy ra khỏi thành.
Canh ba đêm hàn, Mộ Dung Xung mặc vào áo giáp bạc, vuốt vuốt sợi dây dài màu đen trên mũ giáp, dưới ánh đèn đuốc trong cung đình đánh bóng bội kiếm, lẩm bẩm: "Trừng nhi, lần này, ngươi sẽ không lại khinh thường ta đi, sẽ không nói ta có lỗi với sự hy sinh của Thanh Hà tỷ tỷ..."
Nói xong, Mộ Dung Xung cầm lấy mảnh vải ở bên cạnh, đem chuôi trường kiếm chặt chẽ buộc vào tay phải.
Ngoài thành Trường An, đại quân Hậu Tần siết chặt vòng vây, giống như hồng thủy, từ xa xa nhìn lại, tinh kỳ tung bay rợp trời.
Mộ Dung Xung mang theo tướng sĩ tràn đầy nhiệt huyết của Đại Yên ghìm ngựa đứng dưới thành, trường kiếm chỉ về phía cửa thành, nói: "Rộng mở bốn cổng thành, thả dân chúng đi chạy nạn!"
"Dạ!"
Bốn cổng thành bất chợt mở ra, dân chúng hốt hoảng chạy tản ra tứ phía.
Mộ Dung Xung nhìn xe ngựa của tỷ tỷ chạy ra khỏi cửa thành, trái tim lo lắng rốt cuộc thả lỏng, quay đầu lại, kéo chặt dây cương, kiếm chỉ đại quân Hậu Tần ở ngoài thành, "Theo trẫm đánh ra khỏi thành!"
"Dạ!"
Tướng sĩ Đại Yên theo Mộ Dung Xung thúc ngựa chạy đến cửa thành, Hàn Duyên Tướng quân đứng trên đầu tường lúc này hạ lệnh: "Nhanh chóng đóng cửa thành!"
Nghe thấy cửa thành chợt đóng, Mộ Dung Xung kinh hãi ghìm ngựa quay đầu, không thể tin được mà nhìn Hàn Duyên, "Thật to gan!"
"Không phải mạt tướng to gan, mà là mạt tướng không muốn phải quy phục một Hoàng đế nhất định phải chết." Hàn Duyên nói xong, xoay người nói với Tướng quân Đoạn Tùy ở bên cạnh nói, "Mạt tướng tham kiến tân hoàng, vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!"
"Ngươi!" Mộ Dung Xung hung hăng mắng một tiếng, chỉ thấy đại kỳ Mộ Dung trên đầu thành Trường An bị đều bỏ xuống, một lần nữa kéo lên đại kỳ chữ Đoạn.
Không biết hai người này rốt cuộc mưu đồ bí mật đã bao lâu, điều duy nhất biết được chính là, bi kịch lúc trước của Mộ Dung Hoằng, lại một lần nữa diễn ra trên người mình.
Có lẽ, đây là quả báo...
Mộ Dung Xung thê lương cười cười, ghìm ngựa quay đầu nhìn thân ảnh Cao Cái càng ngày càng gần, hai chân kẹp mạnh bụng ngựa một cái, điên cuồng mà đánh giết về phía Cao Cái --
Cao Cái cả kinh, không khỏi cười lạnh nói: "Không biết tự lượng sức mình! Mộ Dung Xung, nay ngươi đã bị mọi người bỏ rơi, còn có thể thể hiện được bao lâu?" Tiếng nói vừa dứt, bàn tay Cao Cái vung lên, cung thủ đồng loạt bắn tên.
Mộ Dung Xung vung kiếm sang hai bên chén đi những mũi tên bay đến, không thể không xoay người xuống ngựa, lăn một vòng trên mặt đất, tránh được những mũi tên này. Lại đứng lên, trường kiếm chỉ về phía Cao Cái, nói: "Tiểu nhân vô sỉ, có dám trực tiếp tranh cao thấp cùng trẫm!"
Cao Cái nâng tay ý bảo cung thủ dừng lại, cầm thương trong tay, đánh ngựa vọt tới trước mặt Mộ Dung Xung, cười nói: "Mộ Dung Xung, ngươi cho rằng bổn tướng quân đoán không ra rốt cuộc ngươi muốn làm cái gì? Ngươi dám một mình đối trận với chúng ta, không thể nghi ngờ chính là muốn kéo dài thời gian, để cho tỷ tỷ của ngươi bình yên rút lui khỏi Trường An..." Nói xong, Cao Cái nheo mắt nhìn thân ảnh dân chúng đang chạy nạn, "Ngươi muốn chết, còn chưa đến lúc đó! Chờ đến khi ta bắt được Thanh Hà tỷ tỷ của ngươi, chờ đến khi ta đem nàng ôm đến trước mặt tam quân hảo hảo muốn nàng, đó mới là lúc ngươi phải chết!"
"Vô sỉ!" Mộ Dung Xung giơ trường kiếm trong tay lên, hung hăng chén về phía xương sườn của Cao Cái.
Cao Cái xoay thương chặn đứng trường kiếm của Mộ Dung Xung, xoay người xuống ngựa, trường thương xoay chuyển, chén về phía yết hầu của Mộ Dung Xung, "Nếu ngươi muốn chịu tội trước một chút, bổn tướng tất nhiên sẽ không làm cho ngươi thất vọng!"
Trường kiếm của Mộ Dung Xung mãnh liết va chạm cùng trường thương của Cao Cái, thuận thế thối lui đến bên cạnh con ngựa của hắn, nhắm đúng thời hội, xoay người lên ngựa, kéo chặt dây cương, "Giá!"
Con ngựa vung chân bỏ chạy, khoái mã của Mộ Dung Xung phi nhanh về phía dân chúng Trường An, vô luận như thế nào, hôm nay cũng phải bảo hộ tỷ tỷ bình yên rời đi!
"Muốn chạy!"
Cao Cái nâng cao trường thương, phóng về phía Mộ Dung Xung.
Mộ Dung Xung nâng tay chén thương, chỉ cảm thấy cánh tay tê dại, lại bị chấn động đến rơi xuống khỏi lưng ngựa.
Cao Cái rút kiếm hô lớn: "Chúng tướng sĩ nghe lệnh, ai bắt được Mộ Dung Xung, trọng thưởng!"
"Dạ!"
Tướng sĩ Hậu Tần nghe tiếng đồng thanh đáp lời, hừng hực khí thế chém giết về phía Mộ Dung Xung.
Mộ Dung Xung nôn ra một búng máu, xoay người tiếp tục lên ngựa, giục ngựa tiếp tục chạy đến phía trước.
Cao Cái kéo một kỵ binh tiểu tốt bên cạnh sang, đoạt lấy trường cung trong tay hắn, cũng xoay người lên ngựa, phóng ngựa đuổi theo Mộ Dung Xung.
Dừng ngựa trên gò đất, Tư Mã Thương Lang nghe mật thám hồi báo tình hình chiến đấu ở tiền phương, không khỏi đắc ý cười, "Thì ra Mộ Dung Xung bất quá cũng chỉ như thế thôi." Nghiêng mặt cười nhìn về phía Trừng nhi im lặng không nói lời nào, "Hoàng huynh, ngươi nói có phải hay không?"
"Ta chỉ quan tâm dân chúng Trường An có thể bình yên vượt qua một kiếp này hay không, cho nên..." Trừng nhi chống lại đôi mắt của hắn, "Ta đem một ngàn tinh binh này đi cứu viện dân chúng Trường An, bảo hộ bọn họ bình yên rời đi, về phần thành Trường An, liền giao cho hoàng đệ."
"Này là tất nhiên! Ngươi chỉ có một ngàn binh mã, làm sao có thể đánh hạ Trường An?" Tư Mã Thương Lang cười to nhạo bán một tiếng, "Sau khi trở về, hoàng đệ, ngươi rốt cuộc đã làm bao nhiêu chuyện, cần phải nhất ngũ nhất thập nói cho phụ hoàng."
"Tùy ngươi." Trừng nhi phóng ngựa chạy như bay, mang theo một ngàn tinh binh đi đường vòng gấp rút tiếp viện dân chúng Trường An sắp bị quân đội Hậu Tần vây quanh.
"Toàn quân nghe lệnh! Giết!"
Trường thương trong tay Tư Mã Thương Lang rung lên, mang theo tướng sĩ Tấn quốc điên cuồng mà đánh về phía quân đội Hậu Tần.
Đại kỳ chữ "Tấn" tung bay ở phía sau, quân đội Hậu Tần làm sao nghĩ được sẽ xuất hiện kết quả như vậy!
Rõ ràng Tấn quân ở Trường Giang phía Nam, làm sao lại đột nhiên xuất hiện ở ngoại thành Trường An? -- quân đội Hậu Tần trở tay không kịp, đầu thương thay đổi nghênh chiến Tư Mã Thương Lang.
"Thanh Hà tỷ tỷ--!"
Mộ Dung Xung thúc ngựa điên cuồng đuổi theo chiếc xe ngựa kia, thỉnh thoảng lại xuất hiện loạn tên khiến cho hắn không thể không xoay người xuống ngựa, tránh né nhất thời, chậm chạp đuổi không kịp chiếc xe ngựa kia.
Cao Cái không quan tâm đến tiếng kêu thét chấn động phía sau, nhìn thấy Mộ Dung Xung để ý chiếc xe ngựa kia như vậy, lúc này phất tay nói: "Toàn quân vây chặt xe ngựa, bắt lấy Thanh Hà Công chúa!"
"Dạ!"
"Các ngươi mơ tưởng!" Mộ Dung Xung chộp qua đoạt lấy trường thương trong tay một tên tướng sĩ Hậu Tần, mũi thương hung hăng đánh về phía mong trước của con ngựa Cao Cái đang cưỡi.
"Hi luật luật--!"
Cao Cái kéo chặt dây cương, làm cho móng trước của con ngựa vung lên không, tránh khỏi một đòn này.
"Mộ Dung Xung, ngươi thật sự là làm trò của tiểu hài!" Trong nháy mắt khi chân ngựa rơi xuống đất, trường thương của Cao Cái không chút lưu tình đâm về phía ngực của Mộ Dung Xung.
Mộ Dung Xung vất bỏ trường thương trong tay, nâng cánh tay kẹp chặt trường thương của Cao Cái, phi thân hung hăng đánh vào người Cao Cái, đem Cao Cái đẩy xuống khỏi lưng ngựa.
Mộ Dung Xung vội vàng nhìn lên xe ngựa của tỷ tỷ đã bị gắt gao vây quanh, con đường phía trước bị cắt đứt, không muốn lại dây dưa nhiều, lập tức buông lỏng tay ra, rút kiếm chạy như điên về phía xe ngựa!
"Thanh Hà tỷ tỷ!"
"Hi luật luật--!"
Chiếc xe ngựa đột ngột ngừng lại giữa đường, tiếng ngựa hoảng loạn hí vang, khiến cho xe ngựa xóc nảy một trận.
"Công chúa cẩn thận!" Cung nữ trong xe ngựa cuống quít ôm chặt lấy thân mình Mộ Dung Yên, sợ nàng va vào vách thùng xe, làm bị thương thân mình.
Xóc nảy làm cho Mộ Dung Yên tỉnh lại, chờ đến khi thấy rõ ràng mọi thứ xung quanh, liền hiểu được vài phần, hoảng loạn hỏi: "Phượng Hoàng đâu?"
"Thanh Hà tỷ tỷ! Đừng sợ, Phượng Hoàng sẽ đưa ngươi an toàn rời khỏi nơi này!"
Mộ Dung Xung rốt cuộc chạy tới bên cạnh xe ngựa, nhảy lên chỗ của xa phu, kéo chặt dây cương, hung hăng ghìm con ngựa, "Giá!"
Con ngựa vung chân, tướng sĩ Hậu Tần bất ngờ không kịp phòng thủ nâng thương đâm vào trong thân mình ngựa.
Máu tươi bắn ra, nhiễm đỏ giáp bạc của Mộ Dung Xung, cũng nhiễm đỏ đôi mắt cừu hận của Mộ Dung Xung.
Mộ Dung Xung vén mạnh rèm, nói với người trong xe ngựa: "Nhanh chóng mang tỷ tỷ đi!"
"Dạ... Dạ..." Cung nữ cùng thị vệ cuống quít mang theo Thanh Hà nhảy xuống xe ngựa, muốn chạy trốn, Cao Cái đã mang binh bao vây lấy bọn họ.
"Thanh Hà Công chúa, chậc chậc..." Cao Cái híp mắt nhìn Mộ Dung Yên, không khỏi nuốt một ngụm nước miếng, cười đến phá lệ tà mị, "Ngươi còn muốn chạy trốn đi đâu?"
Mộ Dung Yên đứng thẳng thân mình, lạnh lùng nói: "Lời này của Tướng quân thật hoang đường, Thanh Hà là Công chúa Đại Yên, vì sao phải trốn? Ngược lại là Tướng quân ngươi, cả đời phụng sự ba chủ, xin hỏi có biết chữ nghĩa viết như thế nào không?"
Cao Cái bị hỏi đến chấn động, không nghĩ tới lúc này Mộ Dung Yên thế nhưng có thể nói ra một câu như vậy, lại không biết làm sao để đáp lại nàng, chỉ có thể nghẹn một hơi trong lòng, hung hăng nói: "Bắt lấy Mộ Dung Yên! Giết Mộ Dung Xung!"
"Tỷ tỷ!" Mộ Dung Xung nhảy xuống xe ngựa, vung trường kiếm đứng chắn bên người Mộ Dung Yên, cảnh giác nhìn đại quân Hậu Tần khắp bốn phía, "Lúc này đây, để đệ đệ bảo hộ ngươi!"
Mộ Dung Yên gật đầu thật mạnh, "Phượng Hoàng, hôm nay tỷ đệ chúng ta cho dù có phải chết, cũng không bao giờ muốn bôi nhọ thanh danh hoàng tộc Đại Yên nữa!"
"Hảo!" Mộ Dung Xung hung hăng cắn răng, kiếm chỉ Cao Cái, "Không sợ chết, cứ tới đây!"
"Tốt lắm!"
Cao Cái nhếch miệng cười, lập tức hạ lệnh cho kỵ binh vây lấy, cung thủ giương cung chờ lệnh.
"Ta nói một lần cuối cùng, nếu như thúc thủ chịu trói, có lẽ bổn tướng sẽ cho các ngươi cái thống khoái!"
"Câm mồm!" Mộ Dung Xung tức giận quát lớn, "Hoàng tộc Đại Yên, thà rằng chết, cũng sẽ không quỳ xuống đất đầu hàng!"
"Tốt lắm, bắn tên!"
Bàn tay Cao Cái vung lên, cung thủ đồng loạt bắn tên về phía Mộ Dung Xung cùng Mộ Dung Yên.
Mộ Dung Yên muốn dùng thân mình bảo hộ đệ đệ, lại bị đệ đệ kéo về phía sau, trường kiếm trong tay điên cuồng chắn tên, chung quy một tay vẫn là khó chống được loạn tên.
Mấy mũi tên xuyên qua áo giáp cắm vào thịt, Mộ Dung Xung thét lớn một tiếng, trên người đã trúng bảy mũi tên!
"Phượng Hoàng!"
"Tỷ tỷ không cần lo lắng, Phượng Hoàng sao có thể để cho bọn họ xem thường!" Mộ Dung Xung bảo hộ Mộ Dung Yên chặt chẽ, khi nói chuyện, máu tươi từ khóe miệng trào ra, từng giọt rơi xuống đất.
"Chậc chậc, quả nhiên là anh dũng." Cao Cái lạnh lùng hừ một tiếng, tà mắt nhìn Mộ Dung Yên cười, "Thanh Hà Công chúa, nếu như ngươi muốn đệ đệ của ngươi chịu tội ít một chút, vẫn là ngoan ngoãn lại đây, theo bổn tướng."
Đôi mắt Mộ Dung Yên ửng hồng vươn tay đặt lên vết thương đang đổ máu của Mộ Dung Xung, cười đến thản nhiên, "Phượng Hoàng còn không sợ chết để bảo hộ ta, ta làm sao có thể khiến cho Phượng Hoàng đánh mất tôn nghiêm?" Nói xong, Mộ Dung Yên ôm lấy thân mình run run của Mộ Dung Xung, trước sau như một là ôn nhu, "Phượng Hoàng, nhẫn nhẫn, nhẫn nhẫn, rất nhanh liền không đau nữa."
"Tỷ tỷ yên tâm, Phượng Hoàng không đau..."
Mộ Dung Xung nhếch miệng cười với Mộ Dung Yên, nụ cười trong suốt trước nay chưa từng có, khiến cho Mộ Dung Yên nhìn thấy trong lòng đau xót, ôm chặt lấy hắn.
Lúc trước Trừng nhi ở ngoài Nghiệp Thành, cũng là bi thương như vậy...
"Phượng Hoàng, có tỷ tỷ cùng ngươi, cái gì cũng đừng sợ..."
"Ta thật muốn nhìn xem, các ngươi còn có thể mạnh miệng tới khi nào! Bắn tên!" Cao Cái lại ra lệnh một tiếng, trong nháy mắt khi cung thủ đồng loạt bắn tên, đột nhiên nghe thấy từ phía sau vang lên một tiếng gầm lớn.
"Ai dám cả gan làm tổn thương Thanh Hà của ta!"

Truyện full

  • Sau Khi Ảnh Đế Biến Thành Cô Diễn Viên Bình Hoa
    Sau Khi Ảnh Đế Biến Thành Cô Diễn Viên Bình Hoa

    VĂN ÁNVăn án được edit bởi Châu Về Hợp Phố.Trong showbiz, Cao Phỉ nổi tiếng là cô diễn viên ngực bự não teo, chỉ là bình hoa không biết...

  • Vì Người Trí Trí Trở Về
    Vì Người Trí Trí Trở Về

    Bạn đang đọc truyện Vì Người Trí Trí Trở Về của tác giả Phúc Lộc Hoàn Tử. Hỏi em yêu anh bao đậm sâu, giảm 75 kg nói hộ lòng em...

  • Tiểu Trượng Phu
    Tiểu Trượng Phu

    Thể loại: cổ trang, 1 x 1, cường cường, tướng quân thụ, có H, HEEdit: Tiếu Tử Kỳ + Beta: Tuyết LâmCó một tướng quân dũng mãnh thiện...

  • Long Du Giang Hồ
    Long Du Giang Hồ

    Edit: Nhu Đức cơDịch: Quành / JodieBeta: Mòe Mòe ^ↀᴥↀ^ / Linh Gấu ʕ⊙ᴥ⊙ʔTướng mạo bình thường Võ Lâm Minh Chủ cường thụ x Giáo chủ mỹ...

  • Đơn Phương Không Vô Nghĩa
    Đơn Phương Không Vô Nghĩa

    Tác giả: Tú VyThể loại: Ngôn TìnhGiới thiệu:Tình yêu tuổi trẻ là sự pha lẫn giữa yêu và ghét, giận hờn, bồng bột và bướng bỉnh; vui đó...

  • Bỏ Qua Đích Chờ Đợi
    Bỏ Qua Đích Chờ Đợi

    Thể loại: Hiện đại, nhất công nhất thụ, ngược tâm, HEEdit: LãnhBeta: Lãnh, Tử HoaEm từng nói rằng em sẽ đứng dưới tàng cây này đợi anh...

  • Ba Lần Gả
    Ba Lần Gả

    Thể loại: Cổ đại, HEĐộ dài: 94 chươngNhân vật chính: Long Nhị, Cư Mộc NhiNữ chính lên kiệu hoa tất cả ba lần nhưng đều là gả cho một...

  • Điền Viên, Gả Cho Gia Phu Tốt Bụng
    Điền Viên, Gả Cho Gia Phu Tốt Bụng

    Năm mười sáu tuổi, ta bị bà chủ lòng lang dạ sói bán vào Nhà họ Triệu ở thôn Đào Thủy. Nghe đồn Nhà họ Triệu có ba thiếu niên  độc thân...

  • Búp Bê Cầu Nắng
    Búp Bê Cầu Nắng

    Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, HE, Showbiz, Song khiết, Ngọt sủng, Ấm áp, Tình cảm, Duyên trời tác hợp, Nhẹ nhàngSố chương: 74...

  • Ánh Tà Dương
    Ánh Tà Dương

    Biên tập: CandyCon người sống trong một cộng đồng, họ cùng sinh hoạt với nhau như một tập thể, nhưng họ lại là những cá thể riêng biệt,...

  • Nhất Niệm Hy Oa
    Nhất Niệm Hy Oa

    Nhất niệm Hy OaTác giả: 颜自迩— Bảy năm sau khi kết hôn, chồng tôi ngoại tình.Tôi vác theo bụng bầu đi bắt gian. Ngay khi mở cửa ra, đập...

  • Twilight Series Tập 1: Chạng Vạng
    Twilight Series Tập 1: Chạng Vạng

    Tên gốc: TwilightThể loại: Lãng mạn, huyền bí, ma cà rồngChưa bao giờ tôi nghĩ nhiều đến việc  mình sẽ chết như thế nào - dù rằng trong...

  • Nương Tử Uy Vũ
    Nương Tử Uy Vũ

    Tác phẩm: Nương tử uy vũTác giả: Mèo ăn cá gỗThể loại: Cổ đại, hài hước, sinh con, nữ giả nam trang, HE.Độ dài: 15 chương + 2 phiên...

  • Tổng Tài Nàng Luôn Là Khóc Chít Chít
    Tổng Tài Nàng Luôn Là Khóc Chít Chít

    Bạn đang đọc truyện Tổng Tài Nàng Luôn Là Khóc Chít Chít của tác giả Lý Thu Lang. Làm việc trong công ty rất tốt, không gian làm việc...

  • Mùa Xuân Của Tiểu Trư
    Mùa Xuân Của Tiểu Trư

    Tên gốc: Nho nhỏ trư mùa xuânThể loại: Đô thị hiện đại, khá hài hước nhẹ nhàng, HEĐộ dài: 10 chương dài Editor: SiaConverter:...