Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ
Sau khi vào tháng 10, thời tiết dần mát mẻhơn nhiều.
Không khí học tập trong lớp không như Vưu Thị Họa tưởngtượng, không phải cảm giác áplực khẩn trương khiến người ta không thở nổi mà bầu không khí vô cùng nhẹ nhàngsinh động.
Chắc là do ưu thế của những người thông minh.
Buổi chiều thứ,sau tiết toán là tiết thể dục, tiết học duy nhất mà bọn họ có thể thoảimái chơi đùa, chưa tan học nhưnghọc sinh lớp chọn của bọn họ đãkhông chịu nổi tâm tình kích động muốn lao ra ngoài.
Chuông tan họcvừa vang lên, thầy giáo dạy toán nhìn mấy chục đôi mắt sáng lấp lánh vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười thở dài, cũng khôngdạy thêm phút nào nữa, thudọn giáo trình ra khỏi phòng học.
“Yayyy~”
Chân trướcthầy giáo vừa ra khỏi cửa, học sinh tronglớp lập tức hân hoan nhảy nhót đi về phía sân thể dục.
Bầu trời xanhtrong chỉ có vài đám mây trắng mỏng, gió nhè nhẹ thổi thoáng qua, không biết hương hoa nào thổi qua bốn phía thơm ngát, thời tiếtcũng không khô nóng như mấy người trước nữa, rất đẹp.
Thầy giáo thể dục cho bọn họ chạy hai vòng rồi giải tán, mặc bọn họ muốn chơi gì thì chơi.
Các nam sinh lập tức phấn khởi chạy tới sânbóng rổ.
Dung Giai vốn dĩ lo lắng cho bà dì của Vưu Thị Hoạ còn chưa hết, muốn cô nghỉ ngơi trong lớp, nhưng sau khinhìn thấy thiếu niên an tĩnh ngồi trong lớp làm bài tập kia lập tức thay đổichủ ý.
Vẫn là đặt người dưới mí mắt mình mới có thểyên tâm được.
Mười mấy thiếu niên tinh thần phấn chấn cậu tới tôi đi chạy trên sân bóng rổ, mồ hôi trên trán như phát sáng.
Vưu Thị Hoạ ngoan ngoãnngồi dưới tán cây nhìn thiếu niên loá mắt nhấttrong đám người, khoé môi nở nụ cười ngọt ngào.
Đây là lần đầu tiên cô xem Dung Giai chơi bóng rổ, mỗi lần anh nhảylên, áo sơ mi trắng lại kéo lên cao hơn một chút, lộ ra vòng eo thon gầy, đườngnhân ngư và cơ bụng lúc ẩn lúc hiện.
Vưu Thị Hoạ không hiểu bóng rổ nhưng cô cũngcó thể nhìn ra Dung Giai đang chơi ở vị trí cao nhất trên sân, tư thế ném bóng vô cùng đẹp mắt, thỉnhthoảng còn không quên quay đầu liếc cô một cái rồi cười đắc ý.
Vưu Thị Họa cúi đầu liếm môi, đột nhiên cảm thấykhát.
Chuông tan học vang lên, Dung Giai không ham chiến cũng không màngmấy nam sinh cùng đội kêu gào lập tức bỏ bóng chạy tới bên cô.
Thấy anh, VưuThị Hoạ cười đứng dậy lấy khăn ướt trong túi ra muốn lau mồ hôi cho anh, kết quả Dung Giai lập tức né tránh,hai tay giữ chặt eo cô,khiến cô không thể lui về sau được nữa, trán cọ lên cổ cô, mồ hôi trên ngườicũng cọ hết sang Vưu Thị Hoạ.
Vưu Thị Họa dại ravài giây, trơ mắt nhìn nam sinh cao 1m87 cọ tới cọ lui đầu tóc ướt nhẹp lênngười mình, còn giữ chặt eo không cho cô động, chóp
mũi tràn ngập hươngvị bột giặt tươi mát và mồ hôi trộn lẫn, trở thành mùi hương duy nhất chỉ thuộc về anh.
“Anh tránh ra cho em!” Vưu Thị Hoạ nhéo lỗ tai anh, giọngnói hung dữ, “Đêm nay giặt quần áo cho em, biếtchưa?!”
Dung Giai nở nụ cười xán lạn, “Không thànhvấn đề, anh còn có thể thuận tiện tắm cho em.”
Hừ! Lưu manh!
Sau khi tan học, học sinh trong lớp phải trả lại dụng cụ học thể dục chophòng thiết bị, mà hai người chính là người phụ trách việc này.
Dung Giai và Vưu Thị Hoạ ôm bóng rổ về phòngthiết bị, lúc này khôngcó lớp nào học thể dục, phòng thiết bị không một bóng người.
Vưu Thị Hoạ cong lưng ném bóng rổ vào trongsọt, lại dọn dẹp một chút,không chú ý tới ánh mắt của thiếu niên phía sau càng trở nên nóng rực.
Cô bất giác cong eo thu thập thiết bị? Không nghĩ tới động tác của cô khiến váy đồng phục bị kéo lên trên, lộra bắp chân trắng nõn mềm mịn như tơ khiến miệng lưỡi người phía sau khô nóng.
Bờ mông mượt mà theo động tác của cô giốngnhư đang mê hoặc anh, quyến rũ anh tiến tới xoa bóp, hoặclà, quá mức hơn một chút…
Vén váy cô lên, tách mông nhỏ trắng mềm ra, cứ tư thế này, từ phía sau,hung hăng đâm vào…
Cô nhất định sẽ hoảngsợ, kinh hoàngthất thố, tiểuhuy*t vốn đã khăngkhít nhất định sẽ ngậm lấy côn th*t anh càng chặt…
A, mẹ nó, không thể nghĩ nữa…
Hai mắt Dung Giai càng thêm thâm trầm lại đỏ lên, nơi giữa hai chân khôngbiết đã đứng dậy từ lúc nào.
“Xong rồi!” Vưu Thị Hoạ dọn dẹp xong xuôi,vui vẻ phủi bụi trên tay ngồi dậy, xoay người nhìn anh, “DungGiai, chúng ta đi… a…”
Thiếu niên bướcvề phía trước ôm lấy vòng eo tinh tế của cô, xoay người một cái đè cô lên vách tườngcúi đầu dùng sức chặn đôi môi đỏ của cô lại.
Anh hôn vừa dùngsức lại vừa tàn nhẫn, giống như sói đói đã lâu nay được ăn một miếng thịt,lại giống như đang phát tiết gì đó, Vưu Thị Hoạ cảm giác môi mình bị anh hôn đến tê rần…
Chờ tới lúc nơi nóng rực kia cọ cọ vào bụng cô, Vưu Thị Hoạ mới phản ứng lại, anh động dục rồi!
Như không hàilòng với sự thất thần của cô, Dung Giai lập tức vươn lưỡi xâm nhập vào trongkhoang miệng ngọt ngào của cô càn quét, khôngbuông tha bất cứ mật dịch nào, ép buộc cô chú ý tới mình.
Bàn tay to cũng khôngnhàn rỗi, đầu tiên kéo áo sơ mi của cô ra, sau đó bàntay thăm dò vào phía bên trong vạt áo, du di trên từng tấc da thịt láng mịn.
Động tác sắc khí khiếncả người Vưu Thị Hoạ đỏ bừng,lòng bàn tay nóngbỏng của anh như có ma lực, đi đến đâu cũng dấy lên từng ngọn lửa nhỏ, thiêuđốt hoàn toàn lý trí của cô, chỉ muốn cùng anh trầm luân.
Trước ngực đột nhiên bị thả lỏng,hai vua được tự do run rẩy nảy lên, giâytiếp theo đã bị bàn tay lớn dùng sức nắm lấy.
Vưu Thị Họa đột nhiêný thức được một vấn đề, khi mới ở bên nhau anhcòn không biết cởi áo lót của cô ra bằng cách nào, bây giờ lại thuần thục dùng một tay cởi bỏ…
Không đợi cô nghĩ kĩ, trước ngực đã truyềntới từng đợt khoái cảm khiếnthần trí mơ hồ, miệng nhỏ bị hôn chỉ có thể phát ra tiếng rên rỉ ngọt nào.
“Ưm… a…” Thần sắc Vưu Thị Hoạ mê ly, đi học cái gì cũng bị cô vứt lên tận chín tầng mây, bây giờ cô chỉ muốnôm chặt thiếu niên tuấn mỹ trước mặt, cùng anh trầm luân.
“Ha…” Dung Giai gian nan rời tay khỏi da thịt Vưu Thị Hoạ, tiếng thở dốcngày càng thô nặng, anh hung hăng cởi bỏ quần đồng phục và quần lót phíatrong, côn th*t to lớn lập tức nhảy ra, ở mã mắt còn trào ra một chút dịch.
Dung Giai cắnrăng ức chế dục vọng mãnh liệt, cúi đầu hôn lên mặt Vưu Thị Hoạ, đôi môi anh đào của cô, cổ, xươngquai xanh, nơi mềm mại trướcngực…
Bàn tay to đặt trên côn th*tmà di chuyển, lực đạo cực lớn như hận khôngthể lột da…
Vưu Thị Họa chậm rãi mở hai mắt mông lung, nhìn thiếu niên đang điêncuồng khắc chế hôn lên từng tấc da thịt bên ngoàicủa mình, khoé mắt đỏ rực lại không muốn làm tổn thương tớicô…
Cô nhẹ nhàng cắn môi, cả người đứng thẳng đưa tay đẩy thiếu niên sắp bị dục vọng bức đến phát điên, nhìn haimắt kinh ngạc của anh rồi cười một
tiếng.
Chuyện anh nguyện ý làm vì cô, cô cũngnguyện ý học vì anh.
Cô khôngmàng sàn nhà phủ kín tro bụi, quỳ xuống,há miệng ngậm lấy dục vọng dâng trào của anh.
“A!” Dung Giai đột nhiên không kịp phòng bị bị cô ngậm lấy, sung sướngđến tê dại cả da đầu, cúi đầu thấy cô gái mình yêu đang dùng miệng nhỏ đáng yêucố gắng ngậm lấy côn th*t quá mức thô dài của mình, chịu kích thích cả về tâmlý lẫn sinh lý khiến anh suýt chút nữa bắn ra.
“Bảo bối… Em đang làm gì… mau nhổ ra…” Anh gian nan duy trì một tiathanh tỉnh cuối cùng của mình, giọng nói khàn đặc.
Miệng nhỏ của Vưu Thị Hoạ đã bị côn th*tlấp đầy, nói không nên lời chỉ cóthể lắc đầu tỏ vẻ không đồng ý, tiếp tục liếm anh.
Côn th*t thiếu niên vô cùng sạch sẽ, cũng không có bất cứ mùi lạ nào,chỉ khi đầu lưỡi liếm tới mã mắt mới cảm giác được một chút vị tanh,tóm lại có thể tiếp thu được.
Cô vươn bàn taynhỏ nắm lấy phần mình không ngậm vào hết được, đầu lưỡi trúc trắc liếm loạn, tay nhỏ nhẹ nhàng vuốt ve muốn làm anh thoải mái.
Nhưng mà, côn th*t trong miệng cô còn khôngngừng to lên, căng đến mức khoé môi cô sắp bị xé rách,Vưu Thị Hoạ ấm ức giương mắt nhìn thiếuniên đang híp mắt hưởng thụ, cố gắng biểu đạt cảm thụ ăn không vô củamình.
Chút ý chí chiến đấu cuối cùng của thiếuniên bị một cái liếc mắt này của cô làm cho bay mất, anh đè lấy đầu cô,hông đẩy mạnh, côn th*t đã lớn tới cực điểm điên cuồng ra vào miệng nhỏ ướt átcủa thiếu nữ, khoái cảm mãnh liệt thổi bay đại não của anh, anh không nhịn đượclại đưa đẩy eo, làm côn th*t vốn đã hung hăng ngang người lại càng thêm tàn sátbừa bãi miệng nhỏ của cô.
Vưu Thị Hoạ bị anh đột nhiên va chạm mà kích thíchđến hai mắt đỏ lên, chỉ là tay anh quá lớn cô khôngtránh nổi, chỉ có thể duỗi đầu lưỡi đáng thương lấy lòng thứ đang tiến côngtrong miệng mình.
Quá sung sướng.
Dung Giai ngẩng đầu híp mắt, mồ hôi không ngừngchảy từ trên trán xuống hầu kết gợi cảm, sau đó thấm vàotrong áo sơ mi trắng đã sớm ướt đẫm của anh.
Cô không có kinhnghiệm, cũng không thu hồi hàm răng của mình, thỉnh thoảng khôngcẩn thận sẽ cắn phải cônth*t của anh, cảm giác vừa đau vừasung sướng khiến anh như muốn phát điên…
Dung Giai ở trong miệng nhỏ ướt át nóng hổicủa cô không được bao lâu, càng miễn bàn tới việc đầu lưỡi cô thỉnhthoảng còn chọc tới điểm mẫn cảm nhất của côn th*t, Dung Giai gào lênmột tiếng, lập tức bắn ra.
Tuy rằng anh đã kịp thời rút cônth*t ra khỏi miệng cô, nhưng phần lớn tinh d*ch vẫn bắn lên mặt thiếu nữ, còncó một chút ở trong miệng cô.
Đã lâu rồi anh không làm, tinhd*ch bắn ra rất nhiều,còn vương lên cả mi mắt cô, theo chóp mũi chảy xuống cằm,từng giọt từng giọt.
Hình ảnh d*m mĩ không nói nên lời.
















