Ngự Tỷ Quyết Đấu

Chương 14

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Bên trong phòng VIP của một nhà hàng, Đới Quý tức muốn điên lớn tiếng nói: "Cái thằng Dũng Đá đúng là không coi tao ra gì. Đốt nhà hàng của tao? Tôi sẽ đốt cả nhà của nó! À hắt xì!"
Simon ngồi bên cạnh vội vàng né người, để tránh bị dính vào. "Chú à, con đã sớm nói với chú là nó giết chết Chính Hồng rồi. Rõ ràng chúng ta đã hẹn đám Mã Lai để chuẩn bị kiểm tra lô hàng của Chính Hồng mang tới, ai dè Chính Hồng không tới, đám Mã Lai thì la lối ôm xồm, mối làm ăn lớn hơn cả trăm triệu này đã bị Dũng đá cướp đi rồi. Cậu nói xem, sao có thể trùng hợp như vậy mà phỗng tay trên lợi ích của chúng ta? Không phải nó giết Chính Hồng thì còn có thể là ai?!"
Đới Quý nghe xong lời cháu trai nói, càng thêm tức giận. "Tôi không chém chết cái thằng Dũng đá lấy lại mối lằm ăn này, tao sẽ không gọi là Đới Quý nữa!"
"Ê, Đới Quý......" Đằng sau có một giọng hơi khàn vang lên. "Sao rảnh rổi mà đến đây uống trà chiều vậy?"
Đới Quý vội vàng quay lại, trưng ra một nụ cười khách sáo hời hợt. "Anh Dũng, anh cũng rảnh quá ha. Cũng phải, gần đây mấy quán Karaoke của anh liên tiếp bị người ta cán quét, khó trách sao lại rảnh như vậy."
"Haha." Dũng đá chậm rãi tháo mắt kính nạm vàng xuống lau chùi một tí, rồi đeo lên lại nói: "Mấy chuyện buôn bán nhỏ này, cũng chỉ đủ nhét kẽ răng. Không kiếm được tiền, từ lâu tôi đã muốn đóng cửa rồi. Ây da, nhưng anh thì khác nha." Hắn ta vỗ vỗ vào ngực Đới Quý ra vẻ như rất thân thiết, lại giống như lo lắng mà nói: "Anh thì chỉ có mấy vụ làm ăn nhỏ này để nhét kẽ răng này thôi có phải không? Hỏi thiệt nha, nghe nói mấy nay anh bị người ta phá dữ lắm có phải không? Vậy cũng nên cẩn thận nha."
Đới Quý cũng cười ha ha theo, ngoài cười nhưng trong không cười. Hắn nhìn Dũng đá, thờ ơ nói: "Mấy chuyện buôn bán nhỏ đó tôi cũng không quan tâm, vì nuôi đám anh em cũng đành chịu thôi. Cứ coi như mình thua một ván bài đi."
"Vậy thì tốt, vậy thì tốt rồi." Dũng đá mỉm cười, gọi một người phục vụ vào. "Lại đây, mau rót cho ông chủ một chén trà ngon, để chúng tôi uống hạ hỏa cái."
Nhân viên phục vụ có diện mạo bình thường dạ một tiếng mang theo ấm trà vào châm trà, bàn tay ở trên bàn một hồi lâu rồi mới buông xuống.
Mắt kính của Dũng đá phản chiếu ánh sáng, hắn nhìn đồng hồ, giả vở đàng tiếc nói: "Xin lỗi nha, tôi phải trang thủ đi ký một vụ làm ăn lớn, chú cháu các người, cứ từ từ uống trà thưởng thức nó đi ha."
"Tao khinh!" Thật vất vả chờ Dũng đá đi xa, Đới Quý và Simon sau đó mới đi khỏi nhà hàng này. "Bản mặt kiêu căng của nó, sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày tao hạ bệ nó."
Simon ở phía sau vẫy đuôi hùa theo: "Đúng vậy, cái thẳng Dũng đá đó làm sao có cửa làm đối thủ của chú! Yên tâm đi chú, cho dù có dao có súng có lựu đạn, con cũng chống đỡ, có chết là nó chết trước mới đúng."
"Không uổng bình thường chú thương mày, coi như cũng có chút lương tâm." Đới Quý hài lòng nheo mắt lại, đột nhiên đôi mắt như đọng lại. "Đây không phải là Thanh tra cao cấp Tổ Trọng án sao, cô cũng tới đây uống trà à, Sở cảnh sát không có việc gì làm sao?"
Lương Tiểu Nhu đi đến trước mặt Đới Quý, cô bỏ mặc sự chế nhạo trong giọng điệu của Đới Quý, không chớp mắt nhìn thẳng hắn, bình tĩnh lên tiếng: "Ông Đới, về vụ án của Vương Chính Hồng, tôi còn có mấy vấn đề muốn hỏi ông, không biết có tiện hay không?"
Mấy ngày qua cô luôn nghĩ đến vụ án này, vẫn cảm thấy giữa Đới Quý và Simon cháu của hắn có nhiều điểm kỳ lạ. Hôm nay cô chỉ đi một mình đến đây cũng không mang theo bất kỳ cấp dưới nào, đúng là muốn đi uống trà chiều, nhưng trùng hợp gặp phải Đới Quý, nên nghĩ sẵn tiện hỏi hắn vài vấn đề. Cho nên, hôm nay cô mặc trang phục thông thường, trên cổ cũng không đeo thẻ cảnh sát.
Đới Quý kiểng chân nhìn trời, ngoáy ngoáy lỗ tai. "Ngại quá, tôi không rảnh. Tôi mà có thời gian trả lời cô mấy câu hỏi ngớ ngẩn này thì chi bằng trở về họp. Simon, chúng ta đi."
"Ông Đới, đợi đã." Lương Tiểu Nhu quýnh quáng chạy về phía trước, muốn bắt kịp theo hai chú cháu Đới Quý chuẩn bị bỏ đi. Ngay lúc này, một người đàn ông mặc đồ phục vụ từ đối diện đi tới, chắn ở trước mặt bọn họ. Trong tay, hình như là lóe lên ánh sáng màu bạc. "Nguy rồi! Là lựu đạn!" Lương Tiểu Nhu theo bản năng muốn kéo Đới Quý lùi ra sau, nhưng không kịp, chỉ có thể trơ mắt nhìn tên kia tháo ngòi nổ.
Ngay lập tức, Lương Tiểu Nhu có chút bất lực, nén cười không được. Trước đây có sóng to gió lớn nào mà chưa từng gặp qua, có mưa bom bão đạn nào mà không trải nghiệm, bây giờ, chỉ vì một hành động bất cẩn của cô ngày hôm nay, mà phải chôn thân ở đây như vậy sao? Nếu phải chết, cũng phải ở chung với người mà mình yêu, phải chết chung một lượt với cái tay nhà giàu mới nổi chuyên buôn ma túy này là chuyện quái quỉ gì đây? Ha, cô sẽ chết, ba ba và Tiểu Cương chắc sẽ rất đau lòng phải không? Ngạn Bác thì sao, hình như anh ấy cũng sắp chuẩn bị đi Anh? Còn có, cái người lúc nào cũng trưng cái bản mặt băng sơn ra, giọng nói lạnh lùng, hay buông lời chế giễu kia, nếu cô ấy biết mình chết, sẽ có phản ứng gì? Có thể nào trên gương mặt lạnh lùng đó sẽ lộ ra một chút cảm xúc gì đó khác hẳn thể hiện tâm trạng của cô ấy hay không... Kỳ lạ, tại sao, cô lại nghĩ đến cô ấy? Rõ ràng, hai người bọn họ đâu có quan hệ gì với nhau, ngay cả bạn bè cũng không phải, có chăng cũng chỉ có thể xem như đối đầu mà thôi... Nhưng tại sao, trong giây phút này, cô lại cảm thấy, trước khi chết có thể nhìn thấy nụ cười của cô ấy thì đó là một chuyện tốt đẹp nhất ở trên đời...?
"Cẩn thận." Một giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng quen thuộc vang lên từ phía sau, cô cảm thấy người mình bị người khác kéo lui về phía sau, sau đó có một bóng người lao lên phía trước, nhào tới chỗ tên kia, giật lấy lựu đạn trên tay hắn rồi tung một cước đá văng hắn đi, cuối cùng thuận thế lộn vài vòng, hai đầu gối quỳ trên mặt đất, cố định trong tư thế vẫn nắm chặt quả lựu đạn.
Toàn bộ một loạt các động tác liên tiếp xảy ra trôi chảy, nhìn thấy phức tạp, nhưng trong thực tế lại xảy ra chỉ trong chớp mắt.
Lương Tiểu Nhu bình tĩnh lại, nhướng mắt qua nhìn. Hai tay Mã Lạc Xuyên duỗi về phía trước, vẫn duy trì động tác giữ lựu đạn, hai hàng lông mày nhíu chặt, trong ánh mắt ngoại trừ thờ ơ như mọi khi, còn có...... là cô nhìn nhầm rồi sao, tại sao lại có một chút cảm giác thoải mái như trút bỏ được gánh nặng?
Thì ra ở trong thời điểm nguy nan hết sức, cô vẫn được cái người chuyên đi chế giễu này cứu. Trong giờ phút này, Lương Tiểu Nhu không rõ ở trong lòng mình đang có cảm giác gì, vui sướng bởi vì sống sót sau tai nạn và đã gặp được cô ấy làm lòng cô cảm thấy mãn nguyện, có một sự xúc động dâng trào, hòa quyện lại với nhau, khiến cho cô giật mình tại chỗ, không biết làm sao.
Mã Lạc Xuyên...
Đợi một lúc, nhận thấy hai mắt vô hồn của đồ ngốc kia đang nhìn mình ngẩn ngơ, Mã Lạc Xuyên cảm thấy gân xanh đang nổi trên trán. Có phải cô ấy bị sợ đến ngớ ngẩn rồi không, bây giờ là lúc ngây người để ngắm người khác hay sao? "Đồ ngốc." Mã Lạc Xuyên đanh mặt lại, nghiến răng gằn từ tiếng nói ra: "Cô còn muốn ngẩn người đến khi nào? Mau đi bắt cái tên kia lại, rồi gọi người của Tổ Pháp Y và Tổ Phá mìn tới đây."
A, đúng rồi, bây giờ quan trọng nhất là bắt cái tên mang theo lựu đạn cố ý giết người kia lại. Cố gắng đè nén tâm tư phức tạp xuống, Lương Tiểu Nhu lấy lại tinh thần, sải bước về phía trước, giữ chặt tên đàn ông bị Mã Lạc Duyên dùng toàn lực đá vẫn còn nằm trên mặt đất lại, lấy ra còng tay mang theo bên người khóa tay hắn ở phía sau, xong cô gọi điện về trụ sở xin giúp đỡ.
Hết Chương 14
Đang gieo những hạt mầm tình yêu đầu tiên của hai chế =))

Truyện full

  • Bật Thốt Lên Nói Yêu Em
    Bật Thốt Lên Nói Yêu Em

    TÊN TRUYỆN: Bật thốt lên nói yêu emHÁN VIỆT: Thoát khẩu thuyết ái nhĩTÁC GIẢ: Xảo Khắc Lực A Hoa ĐiềmTHỂ LOẠI: Nguyên sang, Ngôn tình,...

  • Khả Trì Hạ
    Khả Trì Hạ

    Tôi là nữ chính truyện ngược.Mọi thứ bắt đầu khi tôi đọc được cuốn sách đó từ trên giá sách.Bìa sách rất đơn giản, chỉ có hai...

  • Tôi Có Lý Do Để Nghi Ngờ Mèo Nhà Mình Là Bạn Trai Cũ
    Tôi Có Lý Do Để Nghi Ngờ Mèo Nhà Mình Là Bạn Trai Cũ

    Bạn đang đọc truyện Tôi Có Lý Do Để Nghi Ngờ Mèo Nhà Mình Là Bạn Trai Cũ của tác giả Dạ Hành Đăng Hoa Tiêu. Nghĩ nghĩ một hồi, không...

  • Xuân Hòa Cảnh Minh
    Xuân Hòa Cảnh Minh

    Thể loại: Hiện đại, Kinh dị, Phá án, Thanh xuân vườn trường, Ngọt sủng, 1v1, HEEdit: Ngọc Diện HồBeta: Gấu TímVăn ánMột câu chuyện...

  • Gặp Bạn Trai Cũ Khi Du Học, Làm Sao Đây
    Gặp Bạn Trai Cũ Khi Du Học, Làm Sao Đây

    Gặp bạn trai cũ khi du học làm sao đây? Vẫn còn lưu luyến với hắn làm sao đây?Tình cũ cháy lại, còn làm gì nữa.Lục Kha Tri x Trì Lê

  • Hoa Baby - Mộ Nhạc Điểu
    Hoa Baby - Mộ Nhạc Điểu

    Hoa baby có hoa ngữ là tình nguyện làm một người lặng thầm bên cạnh người yêu, dù không được đáp lại, nhưng chỉ mong có thể nhìn thấy,...

  • Ngự Tỷ Quyết Đấu
    Ngự Tỷ Quyết Đấu

    Tựa gốc: Ngự Tỷ Quyết Đấu - 御姐对决Đồng nhân Pháp Chứng Tiên Phong 2 -法证先锋2同人Tác giả: Trình Xiển - 程阐Editor: DdilBeta: Tuyết Thiên Tầm (7...

  • Mỹ Sắc Liêu Nhân
    Mỹ Sắc Liêu Nhân

    Thể loại: đoản văn, hài, ngôn tình... trá hình!Chuyển ngữ: Sâu_Thanh Dao CácVừa mới sinh ra thì đã mang gương mặt xinh đẹp hại dân hại...

  • Tên Kia! Mi Đi Chết Đi!
    Tên Kia! Mi Đi Chết Đi!

    Giới thiệu nhân vật:1 - Trần Nguyễn Tiểu Nhi (17t)- nó: “đại tỉ quậy phá”, xinh đẹp đáng yêu-nghịch ngợm, phá phách, “khổng minh” trong...

  • Pho Mát Cắt Lát
    Pho Mát Cắt Lát

    Giới thiệuTrang Thu Bạch và Tưởng Vân Xuyên kết hôn năm năm, không có bất kỳ tình cảm nào. Một tai nạn bất ngờ xảy ra, khiến Tưởng Vân...

  • Cám Ơn Em Vì Vẫn Yêu Anh
    Cám Ơn Em Vì Vẫn Yêu Anh

    Thể loại: ngôn tình hiện đại, đoản văn...Alex cứ như thế mà xông thẳng vào phòng anh họ mình hò reo:"Anh họ, hôm nay em ngồi cạnh chị...

  • Manh Hậu
    Manh Hậu

    Thể loại: Xuyên Không, cung đình - hầu tướcSố chương: 35Editor: Nguyệt Viên HoaMộ Dung Khuê mới lên ngôi vua, đến mộ mẹ đẻ Đỗ Thị tế...

  • Hoán Thê
    Hoán Thê

    Truyện Hoán Thê của tác giả Thiên Du kể về Tiêu Chấn nợ ân tình của người, thế nên vì để báo đáp, chàng từ Nam Cương trở về kinh thành,...

  • Heo Yêu Diêm Vương
    Heo Yêu Diêm Vương

    Thể loại: Ngôn tình hiện đại xen lẫn cổ đại, huyền huyễn, HEĐộ dài: 3 tập – 49 chương 2 phiên ngoại600 năm trước, có một con heo con...

  • Cuồng Si
    Cuồng Si

    Văn ánThời Diên được ví như nữ thần sắc đẹp, xuất thân là nghệ sĩ múa cổ điển, có gương mặt thuần khiết không dính khói lửa nhân...