Ngọc Tiên Duyên

Chương 42: Tạo hóa lộng nhân

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Trong khi Diệp Thanh đang đơn đả độc đấu với tám đại cao thủ bên ngoài thành thì người mà nàng vất vả tìm kiếm, Hoa Lân lại đang ở ngay bên trong thành dặn dò tiểu khất cái.

Hoa Lân nhìn theo chiếc bóng nhỏ bé của Phong nhi đi xa dần, lúc này hắn mới phát hiện ra người đi trên đường bỗng ít hơn hẳn, lại nghe thấy có người nói cái gì mà tiên nữ đại chiến Thiên Nhai Bát Kiếm, tim hắn đột nhiên rúng động. Nhưng hắn lại lắc đầu nói: “Giang hồ thật lắm chuyện! Một chiêu kiếm pháp thì xưng là thiên ngoại lưu tinh! Kẻ đi được một vạn dặm đường thì kêu là vạn lý độc hành hiệp gì gì đó….Để khi nào ta luyện thành ngự kiếm thuật sẽ tự cải xưng danh hiệu là Nhất Phi Xung Thiên.”

Tây Môn Vô Ngân cười rộ: “Đúng đúng! Nhất Phi Xung Thiên tên nghe hay lắm! Ha ha ha…”

Cổ Duyên cũng mỉm cười.

Hoa Lân xoa bụng nói: “Ài! Các người có phát hiện ra chúng ta vẫn còn một chuyện rất quan trọng chưa làm không?”

Cổ Duyên cười nói: “Sao bây giờ ngươi mới nhớ tới chuyện ăn sáng à?...Lúc nãy ta thấy ngươi đi mua bánh bao nhân thịt còn tưởng rằng ngươi đã nhớ ra rồi cơ!”

Hoa Lân vò đầu nói: “Không phải ta muốn ăn bánh bao, thằng bé kia muốn ăn đấy chứ!”

“Ha ha ha…” mọi người đều cả cười!

Ba người đang chuẩn bị tìm một nơi để ăn “sáng”, tiện thể giải quyết luôn bữa trưa thì một đám võ lâm hiệp khách đột nhiên đi tới trước mặt, thật bất ngờ đó lại là đoàn người của Dương Hinh Nhi.

Hoa Lân lẩm bẩm nói: “Ta với Hinh Nhi mới đúng là có duyên!”

Tây Môn Vô Ngân huých hắn: “Người ta đang về khách sạn đúng không? Đây là đường buộc phải đi qua mà!”

Hoa Lân thắc mắc hỏi: “Khách sạn của chúng ta ở hướng bắc cơ mà! Sao lại buộc phải đi qua đường này?”

Chỉ nghe thấy một thanh âm nhu mì truyền lại: “Hi hi hi…Chính là đường này đấy!”

Hoa Lân ngạc nhiên nói: “Có nhầm không đó? Hinh Nhi đứng xa như vậy mà cũng nghe thấy lời chúng ta nói sao?”

Dương Hinh Nhi vẫn đứng ở ngoài mười trượng mắng: “Hinh Nhi cái gì? Cái tên Hinh Nhi là để ngươi gọi sao?”

Hoa Lân gãi đầu gãi tai nói: “Tên cô là Hinh Nhi còn gì? Sao phải sợ người khác gọi?”

Đương nhiên Đông Phương Suất lúc nào cũng bám sát rạt theo Dương Hinh Nhi, khi nghe thấy có kẻ muốn tán tỉnh mỹ nữ của mình, gã tất nhiên phải thay đổi thái độ ngay lập tức. Đông Phương Suất làm mặt lạnh nói: “Sao các ngươi cứ như âm hồn bất tán đi theo chúng ta thế? Lần sau còn để ta nhìn thấy thì cẩn thận không ta sẽ khiến ngươi tàn phế đấy!”

Cổ Duyên và Tây Môn Vô Ngân đều ngán ngẩm lắc đầu, không biết là ai đi theo ai đây?

Hoa Lân cãi ngang: “Nếu Hinh Nhi của ta chủ động tới tìm ta thì phải làm sao đây?”

Đông Phương Suất rút xoẹt bảo kiếm ra khỏi vỏ, một lần nữa lại chĩa vào mũi Hoa Lân, rít lên nói: “Vậy ta cũng sẽ phế ngươi luôn!”

Khóe mắt Hoa Lân như rực lên, nhưng hắn vẫn tiêu sái lấy tay đẩy nhẹ mũi kiếm trước mặt, nói với vẻ chân thành: “Ta khuyên huynh đệ này, cái bệnh tùy tiện rút kiếm của ngươi rất xấu, sau này có thể sẽ đem lại tai họa cho ngươi đấy! Nên thận trọng, thận trọng…”

Dương Hinh Nhi khẽ kéo Đông Phương Suất ra, dịu giọng nói: “Cái tật loạn ngôn của ngươi cũng rất xấu đấy! Sau này có thể sẽ gây ra họa sát thân, nhớ kĩ, nhớ kĩ nhé!”

Hoa Lân trơ mặt nói: “Chết dưới tay mỹ nữ như cô nhất định cũng thấy mãn nguyện, không biết khi nào cô sẽ động thủ đây?”

Dương Hinh Nhi mắng khẽ: “Không nói nữa! Ta mặc kệ ngươi!”

Hung hăng trừng mắt nhìn Hoa Lân, Đông Phương Suất khuyên Dương Hinh Nhi: “Hinh Nhi tỷ! Đã tìm được đường rồi thì chi bằng chúng ta đi luôn bây giờ đi.”

Dương Hinh Nhi đột nhiên nghiêm mặt nói: “Được! Chúng ta lên đường!”

Nàng nói xong đang định dẫn thủ hạ rời khỏi đó thì từ phía sau bỗng vang lên tiếng bước chân rầm rập rất chỉnh tề khiến mặt đất cũng bị chấn động. Một đội quân đông nghịt đi đến, các sạp hàng hai bên đường đều vội vàng thu dọn để đứng nghênh đón.

Hoa Lân liếc mắt nhìn một cái rồi cười hăng hắc nói: “Ôi dào…Vừa tròn tám nghìn người! Bọn họ làm gì ở đây nhỉ?”

Tây Môn Vô Ngân lấy làm kì quái hỏi: “Sao ngươi biết là tám nghìn người!...Ta thấy phải xấp xỉ khoảng một vạn ba.”

Hoa Lân cười nói: “Ta đếm ngân lượng quen rồi, tự nhiên phải biết một đống bạc được bao nhiêu lạng chứ!”

Tây Môn Vô Ngân kêu “Ô ô”, ngây ngô hỏi Cổ Duyên: “Có thật vậy không Cổ huynh?”

Cổ Duyên cũng bắt chước Hoa Lân gãi đầu gãi tai nói: “Ngày nào ta cũng đếm ngân lượng, sao không nhìn ra đội quân này có bao nhiêu người nhỉ?”

Hoa Lân thấy Cổ Duyên bị mình lây nhiễm liền cười ha ha nói: “Vậy chúng ta cược thử xem! Ta bảo bọn họ tổng cộng có tám nghìn người, sai khác một trăm cũng không, nếu ta đoán sai thì cứ lệch một người sẽ thua ngươi hai mươi lạng. Nếu ta đoán đúng thì ngươi sẽ thua ta hai nghìn lạng. Chịu không?”

Cổ Duyên sướng điên, thầm nghĩ keo này lại kiếm được tiền rồi…

Nào hay rằng đếm người và đếm bạc là hai chuyện hoàn toàn khác nhau. Chỉ cần có hơn hai nghìn người là đã rất dễ sinh ra cảm giác sai lệch. Cổ Duyên thấy đội binh sĩ này ít ra cũng phải hơn một vạn nên liền gật đầu đồng ý lia lịa.

Dương Hinh Nhi nhếch miệng cười nói: “Ta cũng tham gia, ta cá bọn họ khoảng một vạn năm!”

Tây Môn Vô Ngân cũng nhảy vào nói: “Ta cũng chơi…ta cũng chơi!”

Hoa Lân đanh mặt tung cước đá Tây Môn Vô Ngân, nói: “Chết đi!...Toàn bộ gia sản của ngươi còn chưa đến một nghìn lạng, tránh sang một bên! Đã thế chút tiền đó còn là ta cho ngươi nữa chứ.”

Tây Môn Vô Ngân làm mặt đau khổ nói: “Ngươi là nhà cái thì dù ít dù nhiều cũng phải cho qua chứ!”

Hoa Lân gãi đầu nói: “Đánh bạc có luật lệ này sao?”

“Có…”

Mọi người đều đồng thanh trả lời! Xem ra tất cả đều hy vọng Hoa Lân sẽ cược thua…

Tiếng bước chân chỉnh tề vang đến khiến thanh âm của mọi người đều bị ép xuống. Hoa Lân đột nhiên nghênh ngang đi ra giữa đường, hét lớn: “Ai là thủ lĩnh? Xu mật viện có quyền kiểm tra mọi sự điều động về quân đội!”

Hoa Lân xuất thân từ phủ nguyên soái nên rất có phong thái vương giả. Thêm nữa căn bản không ai nghĩ rằng lại có người to gan dám chặn đường quân đội nên cả đoàn người đều dừng lại.

Phó đốc thống cưỡi ngựa đi đầu hiểu rất rõ luật pháp triều đình, đương nhiên biết rằng khi điều động một đội quân từ một nghìn người trở lên thì nhất thiết phải có mệnh lệnh của xu mật viện, liền xuống ngựa cung kính nói: “Mạt tướng Mộc Trọng Dung tham kiến đại nhân, xin đại nhân trình thủ dụ.”

Cổ Duyên, Tây Môn Vô Ngân, Dương Hinh Nhi đều toát mồ hôi trán, cả ba đều ước sao mình chưa từng gặp cái kẻ tên Hoa Lân này. Chỉ có Đông Phương Suất là thầm đắc ý, gã nghĩ: “Hoa Lân hỡi Hoa Lân, ngươi thật sự không biết chết là gì sao?”

Ai ngờ Hoa Lân lại gật gật đầu, đi tới gần phó đốc thống rồi ghé vào tai gã nói: “Kỳ thực ta cũng biết ngoài thành đã xảy ra đại án, nhưng các ngươi phái nhiều người xuất thành như vậy cũng nên báo một tiếng chứ! Ngươi xem tuần kiểm Sử đại nhân trước mặt đang nhìn ngươi kia kìa!” nói xong quay ra chu miệng với Cổ Duyên.

Mộc Trọng Dung nghiêng đầu nhìn Cổ Duyên, thấy gã quả nhiên có vài phần giống quan nhân nên đã tin đến phân nửa. Hoa Lân liếc mắt ra hiệu với Mộc Trọng Dung rồi kéo gã đi tới trước mặt Cổ Duyên, hỏi lớn: “Lần này ngươi dẫn theo bao nhiêu người xuất thành?”

Mộc Trọng Dung hoảng sợ nói: “Tám trăm người!”

“Hả?” Mọi người đều kinh ngạc! Cả đoàn quân đông nghịt thế này mà chỉ có tám trăm người sao? Nhìn cũng biết là nói láo…

Hoa Lân cũng tức giận nói: “Ta chỉ muốn biết số lượng chính xác, còn trình báo với xu mật viện thế nào thì tự ta sẽ biết chừng mực!”

Mộc Trọng Dung hoang mang nói: “Tính cả những người đã đi trước tổng cộng là tám nghìn không trăm linh bảy người!”

Cổ Duyên, Tây Môn Vô Ngân, Dương Hinh Nhi đều toát mồ hôi lạnh…

Bọn họ đều cảm thấy tên tiểu tử Hoa Lân này quá to gan, dám dùng cả chiêu này, thật đúng là vì kiếm tiền mà coi thường cả tính mệnh!

Hoa Lân nghe thấy số người chính xác liền hài lòng gật đầu, giả vờ hỏi: “Lần này ngoài thành đã xảy ra chuyện lớn gì thế? Sao phải đem theo nhiều người áp trận thế này?”

Mộc Trọng Dung nói: “Theo như bẩm báo thì Thiên Nhai Bát Kiếm đang quyết đấu cùng một vị bạch y tiên nữ từ Thiên Sơn xuống! Mấy ngày gần đây Tần Châu lại phát sinh rất nhiều huyết án nên nha môn hết sức vất vả. Thế nên quân đội ở Tần Châu đều được điều động tới đây để chi viện…”

Hoa Lân vừa nghe thấy nhắc đến mấy từ “Thiên Sơn bạch y tiên nữ” bỗng giật thót mình, lớn tiếng ngắt lời: “Ngươi có dám khẳng định là tiên nữ từ Thiên Sơn xuống không?”

Mộc Trọng Dung nói khẽ: “Thị vệ báo vậy, phải tới xem mới biết được!”

Hoa Lân vội vàng quát: “Ngươi còn đứng ngẩn ra đó làm gì? Còn không mau đi bắt người?...Ta đi trước xem sao!” Dứt lời đã phóng vút mình ra ngoài thành như một cơn gió…  Trước Sau   

Truyện full

  • Sau Khi Sư Tôn Không Cần Ta
    Sau Khi Sư Tôn Không Cần Ta

    Thể loại: Tiên hiệp, Tu chân, Duyên trời tác hợp, HEEdit + Beta: Nhược Thiên YVăn ánMười năm bên nhau, chúng ta vốn lưỡng tình tương...

  • Sau Khi Cá Mặn Thật Thiếu Gia Nộp Lên Hệ Thống
    Sau Khi Cá Mặn Thật Thiếu Gia Nộp Lên Hệ Thống

    Truyện Sau Khi Cá Mặn Thật Thiếu Gia Nộp Lên Hệ Thống của tác giả Lâm Thược kể về Úc Khải tình cờ xuyên qua tiểu thuyết đam mỹ mà vai...

  • Đỉnh Luyện Thần Ma
    Đỉnh Luyện Thần Ma

    Mọi chuyện bắt đầu từ thanh niên tên Diệp Tử Phàm sau khi tỏ tình thất bại còn đi tại dưới trời mưa bão, bỗng nhiên từ trên trời rơi...

  • Bảy Năm Anh Đợi Em - Nhan Tự Nhĩ
    Bảy Năm Anh Đợi Em - Nhan Tự Nhĩ

    Tác giả: 颜自迩Thể loại: hiện đại, truyện ngắnSố chương: 4 phầnEdit: Mỏng - Dưới mái hiên anGiới thiệuTôi làm thư ký cho Tô Cẩm Thần đã...

  • Nhất Niệm Hy Oa
    Nhất Niệm Hy Oa

    Nhất niệm Hy OaTác giả: 颜自迩— Bảy năm sau khi kết hôn, chồng tôi ngoại tình.Tôi vác theo bụng bầu đi bắt gian. Ngay khi mở cửa ra, đập...

  • Thế Xuân Phong - Dung Bất Năng
    Thế Xuân Phong - Dung Bất Năng

    Thái tử và Thái tử phi vô cùng ân ái, nhưng ta lại là Trắc phi của Thái tử.Khi ta gả vào Đông cung, con trai trưởng của Thái tử và Thái...

  • Sáng Lên Trường, Tối Lên Giường
    Sáng Lên Trường, Tối Lên Giường

    Tác Giả: Bé Con Say XỉnThể loại: Đô Thị Ngôn TìnhGiới thiệu:Đồng Mạn Nghiên vì muốn vượt qua môn học khó nhằn, đánh liều trèo lên...

  • Phiêu Miểu 6 - Quyển Thi Tịch
    Phiêu Miểu 6 - Quyển Thi Tịch

    Tác giả: Bạch Cơ QuánThể loại: Cổ Đại, Linh dị.Số chương: 31 chương + 1 ngoại truyệnDịch: Quá khứ chậm rãiGiới thiệuThịnh Đường, Trường...

  • Liệp Ái Đích Nam Nhân
    Liệp Ái Đích Nam Nhân

    Thể loại: Hiện đại, nhất thụ nhất công, có chút ngược luyến, HEPairing: Âu Bách Xương x Khúc TườngEdit: Mai Lạc + Giai NhiênBeta: Mai...

  • Kết Hôn Sớm Y Y
    Kết Hôn Sớm Y Y

    Thể loại: Hiện đại, ngôn tìnhĐộ dài: 10 chươngEditor: bichthao167 (blue_herb167) và bé Anh“Em muốn thế nào cứ nói ra, việc gì anh cũng...

  • Kiển
    Kiển

    Thể loại: Hiện đại đô thị, nhất thụ đa công, huynh đệ văn, anh tuấn ca ca thụ x niên hạ phúc hắc công, cao H.Tình trạng: 18 chương...

  • Chồng Tôi Là Người Hai Mặt
    Chồng Tôi Là Người Hai Mặt

    Trước ngày kết hôn, tôi có khả năng đọc được suy nghĩ của người khác.Vào đêm tân hônNgười chồng mới cưới của tôi đang mặc áo tắm nói...

  • Bẫy Rập Ôn Nhu
    Bẫy Rập Ôn Nhu

    Thể loại:đoản văn, 1 x 1, huynh đệ, niên hạBiên Tập: Ying Ying– Nhà trẻ –“Ca, làm sao vậy? Ngã sao?” – Lưu Tiểu Phong nhìn thấy trên...

  • Yêu Em Rồi Đấy
    Yêu Em Rồi Đấy

    Tác giả: QuyJThể loại: Ngôn TìnhTruyện Yêu Em Rồi Đấy là câu chuyện tình cảm học trò xúc động mà đi sâu vào lòng người. Chuyện tình yêu...

  • Cuộc Chiến Bản Thảo
    Cuộc Chiến Bản Thảo

    Thể loại: Tác giả – biên tập , Hiện đại ,nhẹ nhàng, HEConvertor: [email protected]: 123yq.comBiên tập: PhươngChỉnh sửa: MốcĐộ...