Nàng Mập Cực Phẩm Trọng Sinh, Làm Giàu Cùng Cả Nhà

Chương 7: Vả mặt trước mặt mọi người

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Tô Trúc Tâm cố gắng đè ép lại sự tức giận muốn phun ra ngoài, mắt đỏ lên, đột nhiên khóc thành tiếng.

“Huệ Huệ, muội sao có thể nói như vậy chứ, ta biết bản thân mình vừa mập vừa xấu, còn ăn nhiều.” Giọng cô lớn, hấp dẫn các thôn phụ cũng ngó đầu tới xem.

Thấy người bắt đầu đông hơn, cô càng ra sức khóc hơn, “Nhưng ta thực sự là tới để cảm tạ ân tình, Huệ Huệ muội mở miệng liền vu khống ô nhục ta, ta thực sự là không biết khóc vào đâu, có miệng cũng không nói được.”

Đại ma hay hóng chuyện thích xem náo nhiệt chen lên trước hỏi: “Thôn trưởng, có chuyện gì vậy, vị đó của Tô gia sao lại khóc thảm như vậy chứ.”

Thôn trưởng vừa định mở miệng giải thích, Tô Trúc Tâm liền cướp lời: “Lưu đại nương, bà nói lý hộ xem, cháu bưng bát mỳ tới mượn xe bò, không cẩn thận làm đổ mất, nhưng Chu Huệ Huệ không phân phải trái đúng sai vừa bước vào cửa liền nói cháu đánh người!”

Cô kéo Lưu đại nương lại, khóc lóc kể lể.

Vị này chuyên hay quản chuyện bao đồng, hơn nữa ai càng oan ức hơn, ai khóc càng thảm hơn thì bà liền nói giúp cho người đó.

Tô Trúc Tâm lợi dụng Lưu đại nương nói một hồi, nói cho Chu Huệ Huệ đỏ mặt tía tai.

Thấy cô nói có đầu có cuối, Lưu đại nương lập tức tin lời của Tô Trúc Tâm, ánh mắt nhìn Chu Huệ Huệ liền mang theo chút oán trách.

Bà làm bộ khuyên giải: “Tô muội tử xấu chút mập chút, sức lực cũng nhiều chút, đại nương tin con bé sẽ không động tay động chân với công tử nhà thôn trưởng, những lời đó của cháu đừng nói láo nữa.”

“Đại nương, cháu không phải...”

“Được rồi được rồi, đại nương cũng không có ý trách cháu, chuyện này cháu xin lỗi Tô muội tử một câu là được rồi.”

Tô Trúc Tâm cười lạnh trong lòng, trên mặt thì lại vô cùng hiểu chuyện, “Lưu đại nương, thôi vậy, là cháu không tốt.”

“Huệ Huệ, ta thấy Tô muội tử cũng không phải người không nói đạo lý, cháu xin mỗi một câu con bé nhất định sẽ tha thứ cho cháu. Cũng không thể để người ta giữ cái giận trong bụng mà không trút ra được đúng không, hàng xóm láng giềng, ra ra vào vào còn phải chào hỏi nhau nữa mà.”

Chu Huệ Huệ cắn chặt môi dưới, thực sự không muốn xin lỗi Tô Trúc Tâm ở trước mặt mọi người.

Dù sao mình cũng là nghe thôn trưởng mắng đồ đàn bà mập đó mới theo vào, nếu như không phải thôn trưởng nói như vậy, cô cũng sẽ không lên tiếng.

Bây giờ thì tốt rồi, thôn trưởng cũng chẳng lên tiếng, Lưu Tú Nhi vừa mở cái miệng thối nói khắp nơi, trắng cũng bị bà ta nói thành đen mất.

Còn có tiểu tiện nhân này nữa...

Chu Huệ Huệ ánh mắt âm độc âm thầm nhìn chằm chằm Tô Trúc Tâm, trước đây sao không thấy cô ta có thể nói được như vậy, ả đàn bà mập này từ bao giờ mà trở nên lớn gan như vậy chứ.

Chuyển mắt nhìn sang thôn trưởng, Chu Huệ Huệ mắt đột nhiên sáng lên.

“Thôn trưởng, cháu thực sự không hề có ý đó. Cháu cũng biết cháu nói chuyện có chút thẳng, không có đầu óc, nhưng thực sự không hề nói Trúc Tâm vừa mập vừa...” Cô âm thầm liếc sang Tô Trúc Tâm, như có như không mà dẫn dắt mọi người nghĩ về cái phương hướng đó.”

Thôn trưởng sững lại, “Nếu đã như vây, vậy Trúc Tâm nha đầu có chấp nhận lời xin lỗi của Chu Huệ Huệ hay không?”

“Không chấp nhận!”

“Sao tỷ lại có thể cưỡng từ đoạt lý như vậy được chứ, muội đã xin lỗi rồi mà!”

Tô Trúc Tâm không có chút tức giận nào, ngược lại cười lạnh hai tiếng, “Cứ xin lỗi là phải tha thứ sao? Mặt mũi cô to tới đâu mà tôi phải nghe cô cơ chứ.”

“Thô lỗ! Trong thôn chẳng có cô nương nào thô lỗ bất kham như cô cả.”

“Rốt cuộc ai mới là người thô lỗ? Cô lời trong lời ngoài đều là đang nhắc nhở mọi người tôi vừa mập vừa xấu, tôi không cầm chổi g.i.ế.c tới nhà cô là đã đủ khách khí lắm rồi, nếu còn không xin lỗi, tôi không ngại từng nhà từng hộ đi mời hương thân phụ lão tới nói hộ cái lý.”

“Tôi, tôi không có, không phải như vậy.” Chu Huệ Huệ bị mắng đến ngơ ra, trợn to đôi mắt nhìn cô, nửa ngày cũng chẳng nói được lời nào nữa.

Mắt thấy Lưu đại nương nói không ngừng miệng, dân làng xung quanh vây tới càng ngày càng nhiều hơn, cô không thể tiếp tục chịu đựng được nữa mà khóc thành tiếng.

“Xin lỗi!”

Cô nhanh chóng nói xong, giọng nói lè nhè như muỗi, nói xong lập tức ngậm chặt miệng lại rồi quay người muốn bỏ chạy.

Tô Trúc Tâm đương nhiên không thể bỏ qua cái cơ hội khó có được này, lên tiếng nói: “Đứng lại, chạy cái gì chứ, phía trước có cha hay có mẹ cô vậy chứ? Xì hơi cũng to hơn cả lời phun ra từ trong miệng của cô, lời xin lỗi của cô tôi không chấp nhận.”

Cô nói xong không thèm để ý Chu Huệ Huệ khóc đến thế nào, chỉ nói với Tiêu Vị Phàm: “Chuyện hôm nay quả thực là lỗi của tôi, vì để bày tỏ lời xin lỗi, bảy ngày sau trả cho huynh một bộ y sam.”

Tiêu Vị Phàm chuẩn bị mở lời từ chối, nhưng thấy ánh mắt cố chấp của đối phương mở miệng cũng chẳng phát ra lời.

Hắn còn phải vào rừng đi săn, vội vã muốn đi thì lại bị ánh mắt của phụ thân cản lại, ý là họa do hắn mà ra hắn phải chịu trách nhiệm đến cùng.

Tiêu Vị Phàm vỗi bỏ mỳ sót trên người, mặt đầy khó hiểu, những nữ nhân này sao mà nhiều chuyện quá vậy, nhất là Tô Trúc Tâm.

Lưu đại nương tới gần, dường như mới nhìn thấy Tiêu Vị Phàm, phát ra tiếng kêu la: “Tiêu công tử sao lại nhếch nhác thế này?”

Nghe thấy tiếng kêu này, các vị hương thân mới phát hiện Tiêu Vị Phàm thân hình cao to trên người đều là nước canh ướt sũng, gió vừa thổi một cái còn chút giọt nước cạnh theo mép vải mà chả xuống đất.

Hắn nghe vậy, không thèm để ý mà “Ừm” một tiếng, “Đại nương, cháu không sao.”

Lưu đại nương vừa định gật đầu, một giọng nói liền chen vào.

“Không thể nói như vậy được, bát mỳ đó vừa nhìn là thấy rất bỏng, người Tiêu đại ca nhất định là bị bỏng rồi!” Cũng không biết là xót xa hay là mượn thế phát huy, Chu Huệ Huệ đang đứng bên cạnh khóc lóc chen vào chỗ Lưu đại nương ở phía trước.

Cô kéo lấy cánh tay Tiêu Vị Phàm.

Cánh tay thô cứng khỏe khoắn của nam nhân so được với một cái chân của con gái, một thân cơ bắp nhưng cũng không quá khoa trương, vừa đẹp.

“Người ta lớn từng đó rồi, bị thương chẳng lẽ còn không biết nói hay sao còn cần cô ở đây sủa chứ, sao vậy, giành giật muốn là chó giữ cửa cho người ta sao?”

Tô Trúc Tâm không hề bỏ qua những hành động nhỏ nhặt của cô, cười nhếch một tiếng với Chu Huệ Huệ.

“Cô...”

Chu Huệ Huệ lên tiếng, dưới tay dùng sức nắm chặt, nhận thức dược mình đang kéo lấy cánh tay chắc khỏe của Tiêu Vị Phàm liền mau chóng buông ra.

Sự tức giận bị Tô Trúc Tâm gợi lên cũng giảm bớt đi, âm thầm đỏ mặt.

Đợi đến khi cô gả cho Tiêu đại ca, ăn ngon mặc đẹp đều là chuyện nhỏ, sau này nếu có thể làm được quan phu nhân thì có thể phô trương uy phong được rồi. Làm cho những người coi thường cô đều giương to mắt chó lên mà nhìn cho rõ cuộc sống tốt đẹp của cô.

Đang nghĩ, ánh mắt Chu Huệ Huệ nhìn sang Tô Trúc Tâm cũng đột nhiên thay đổi đi nhiều, chẳng qua chỉ là một con giòi trong rãnh mương hôi hám, xin lỗi cô ta một câu cũng chẳng qua đơn giản như là chọc con ch.ó vậy thôi.

Chu Huệ Huệ nhấc tay, lau đi nước mắt, rồi lên tiếng hào phóng mà xin lỗi.

“Được rồi, xin lỗi Trúc Tâm, lúc nãy là lỗi của muội, không nên nhanh mồm nhanh miệng, nói những câu không vào tai tỷ, tỷ đừng trút giận lên người Tiêu đại ca và thôn trưởng.”

Cô hào phóng xin lỗi như vậy liền kéo về được một trận thương xót.

Dân làng nghe rốt cuộc vẫn là thương yêu cô nương Chu gia, lần lượt lên tiếng khuyên Tô Trúc Tâm bỏ qua, dù sao người ta cũng đã xin lỗi rồi, cô cũng chẳng chịu thiệt gì.

Thấy chẳng còn náo nhiệt để xem, phần lớn các vị hương thần đều mau chóng ra ruộng làm việc.

Nhưng vẫn còn những người thích hóng hớt xem náo nhiệt, chỉ đợi Tô Trúc Tâm co chân phát điên, sau đó là cảnh tượng cô bị người nhà Tiêu gia ném ra ngoài.

Vậy quả thực là quá thú vị.

Tô Trúc Tâm nhấc mắt nhìn thẳng vào Chu Huệ Huệ, đột nhiên tay dùng sức cho một cái tát.

Chu Huệ Huệ còn mẩm mê trong ảo tưởng báo thù sảng khoái.

“Bốp!” một tiếng, cảm giác đau đớn dần dần truyền tới, mặt của cô ta trở nên rát vô cùng.

“Aaaaa! Mặt của tôi!”

Chu Huệ Huệ hét lên, lần đầu tiên mất đi sự nho nhã thường ngày phải giả bộ.

Tô Trúc Tâm bày tỏ với lời xin lỗi của cô ta: “Cô thử tiếp tục nói láo xem.”

Truyện full

  • Khi Giá Đông Gặp Nắng Gắt (Quyển 1)
    Khi Giá Đông Gặp Nắng Gắt (Quyển 1)

    Văn án:"Khẩu vị của người này rốt cuộc nặng ra sao? Như thế này cũng có thể bỏ vào miệng được à?"Sau khi cô vừa tỉnh dậy lập tức nhìn...

  • Hương Sen - Thổ Kháng
    Hương Sen - Thổ Kháng

    Hán Việt: Liên HươngTác giả: Thổ KhángThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cận đại, Dân quốc, Tình cảm, H Văn, Cao H, Thô tục, Song khiết,...

  • Bạn Thân Yêu
    Bạn Thân Yêu

    Chuyện xảy ra vào đầu năm. Mùng 3 tết đang bon bon trên đường đi Vũng Tàu về thì điện thoại reo lên... nhìn vào màn hình điện thoại thì...

  • Chiếc Bông Tai Định Ước
    Chiếc Bông Tai Định Ước

    Edit truyện: lan_huong + ngocquynh520Beta: L.A.JThể loại: Ngôn tình tiểu thuyết – hiện đạiĐộ dài: 20 chương – hoànHắn đã gặp 1 người...

  • Phi Trần
    Phi Trần

    Tác giả: Tiêu Đường Đông QuaTrans: Qt đại nhânEditor: Hàn VũThể Loại: nhất thụ đa công, ân oán giang hồ, xuyên không trá hình, thiên...

  • Thân Là Beta Tôi Sẽ Không Yêu Đương Với Alpha
    Thân Là Beta Tôi Sẽ Không Yêu Đương Với Alpha

    Bạn đang đọc truyện Thân Là Beta Tôi Sẽ Không Yêu Đương Với Alpha của tác giả Cật Hương Cô Đích Nha. Trở thành một học sinh vừa mới vào...

  • Tử Dạ Tình Triền
    Tử Dạ Tình Triền

    =======Nếu bạn muốn tiếp tục truy cập nội dung truyện, mời CLICK ĐỌC <> tại {domain}========Thể loại: hiện đại, cao H, sinh tử,sản...

  • The Sparkling One
    The Sparkling One

    Marcelli #1Thể loại: Lãng mạnNgười dịch: shiluo (peppercorn)Một kế hoạch tuyệt vời, Katie Marcelli luôn yêu gia đình lớn náo nhiệt của...

  • Sủng Phi: Ngạo Thế Nguyệt Hoa Tuyết
    Sủng Phi: Ngạo Thế Nguyệt Hoa Tuyết

    Tác giả: chạng vạngThể loại: Xuyên Không, Ngôn TìnhGiới thiệu:Nàng là trẻ mô côi, ông trời vẽ đường để người lãnh đạo ban tổ chức sát...

  • Tôi Có Thể Bao Dưỡng Anh Không?
    Tôi Có Thể Bao Dưỡng Anh Không?

    Tử đó tời giờ thường các bạn đọc truyện đều là những ông lớn bao nuôi những tiểu bạch thỏ thì câu chuyện này lại ngược lại khi  chàng...

  • Có Nhục Đến Mấy Cũng Phải Yêu Đương
    Có Nhục Đến Mấy Cũng Phải Yêu Đương

    Tác giả: Tạm Được ThôiThể loại: ngôn tình, 1v1, HE, hài ẻ, truyện ngắnSố chương: 10 chương + 01 ngoại truyệnChuyển ngữ: Thanh Ninh–...

  • Cặp Đôi Xấu Tính
    Cặp Đôi Xấu Tính

    Cặp Đôi Xấu Tính/ 最佳贱偶/ Tốt Nhất Tiện Ngẫu/Miệng Độc Thành ĐôiEditor: Qin Zồ, Tiểu Thiếp, Tâm Vũ Nguyệt LầuPoster: Qin ZồKết quả kiểm...

  • Án Bắt Cóc Tơ Hồng
    Án Bắt Cóc Tơ Hồng

    Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, ngọt sủng, song khiết, niên thượng, chủ thụ, linh dị thần quái, 1×1, HETình trạng: Hoàn - 21 chươngBiên...

  • Tẫn Xuân - Thịnh Xuân Thủy
    Tẫn Xuân - Thịnh Xuân Thủy

    A Thư tựa như nhân vật huyền bí trong Liêu Trai chí dị, cô xuất hiện trong thị trấn này, dáng vẻ xinh đẹp, khí chất ưu nhã, khiến cho...

  • Đại Nữ Chủ Sảng Văn
    Đại Nữ Chủ Sảng Văn

    Tên truyện: Đại Nữ Chủ Sảng Văn.Tác giả: Thích Sô Cô La.Thể loại: Truyện ngắn, Sảng văn, Đại nữ chủ, Không CP, Nữ cường.Số chương:...