Mạt Thế Trọng Sinh Chi Thiếu Chủ Hoành Hành

Chương 29: Bình tĩnh

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Hạ Cẩn nheo mắt, ánh mắt lợi hại đảo qua người tên lang thang, âm thanh trầm thấp vang lên, “Ngươi quen thuộc con đường ống dẫn ngầm tới trình độ nào? Nên biết, sau khi xuống đó, nếu ngươi nói không nhớ được, quay về sẽ càng thêm khó khăn, có khả năng sẽ làm tất cả chúng ta càng thêm nguy hiểm.”

Tên lang thang lau đi mồ hôi nước mắt trên mặt, ngữ khí không còn hèn mọn và nhát gan như trước, chỉ còn lại kiên định và tự tin, “Tôi ở dưới đó hai năm, không nói đi dạo khắp thành phố, dù ở ngoại ô này tôi nhắm mắt cũng không lạc đường. Mùa đông trong ống dẫn rất ấm, che gió tránh mưa, so với trên mặt đất thì ở tốt hơn, nếu không phải do có một lần mưa to, ống dẫn bị tắc, làm chết đuối hai người anh em của tôi thì lúc này tôi vẫn còn ở dưới đó.”

Hạ Cẩn nhìn hai mắt hắn trong trẻo, không hề có dấu hiệu nói dối, thoáng gật đầu, lại hỏi,”Từ nơi này đến quân khu đại viện mất bao lâu ?”

Tên lang thang cúi đầu suy nghĩ, khẳng định nói, “Nơi này cách quân khu đại viện khá xa, lái xe cũng phải mất hai tiếng, đi bộ ước chừng ít nhất bốn năm tiếng mới đến.”

“Được, ngày mai cậu dẫn đường giúp chúng tôi, về phần thức ăn chúng tôi bao.” Hạ Cẩn nói với tên lang thang, hắn liền kích động, thiên ân vạn tạ trở về chỗ cũ.

Hạ Cẩn lại quay đầu nói với mấy người phía sau, “Giữa trưa mai chúng ta lại đi, buổi sáng đi ra ngoài trước tìm chút dây thừng, đèn chiếu sáng, thức ăn, nước khoáng đem về đây.”

“Được!” Mọi người cùng lên tiếng xác nhận, hai mắt tràn đầy hi vọng.

“Hạ ca, Cung thiếu, chúng tôi có thể đi cùng không?” Cố Nam sợ hãi rụt rè tiến lên, nhẹ giọng hỏi, Mã Tuấn nghe vậy, cũng lập tức gật đầu tỏ vẻ tán thành.

Cố Nam trước đó đã nghe nhiều lần Hạ Cẩn nói tang thi hành động càng ngày càng linh hoạt, cũng vì thế đã chú ý, cẩn thận quan sát một hồi, quả nhiên tốc độ tang thi đã nhanh hơn. Cứ tiếp tục như thế, tường vây bên ngoài sớm muộn cũng không ngăn được chúng nó.

Còn nữa, ngay cả cao thủ như cung thiếu còn muốn rời khỏi đây, mà không phải ở yên chờ cha tới cứu viện, có thể thấy đây không phải nơi có thể ở lâu. Tâm tư Cố Nam xoay chuyển, lập tức tiến lên hỏi. Mã Tuấn đối với lời Cố Nam nói không ý kiến, có thể đi theo cạnh Cung thiếu, hắn liền cảm thấy an toàn, cầu còn không được.

Hạ Cẩn nhướng mày, lạnh lùng liếc hai người không nói gì.

Tư thái Cố Nam càng thêm hạ thấp, thật cẩn thận mở miệng nói,”Đường ống dẫn dưới mặt đất rất phức tạp, trong tối không biết ẩn chứa bao nhiêu nguy hiểm, trong đội ngũ thêm hai người cũng là thêm hai phần trợ lực. Đến quân khu đại viện, vạn nhất quân đội chưa tới, phải ở bên ngoài vài ngày, tôi cùng Mã Tuấn có thể giúp gác đêm, buổi tối mọi người có thể ngủ thêm vài tiếng. Đồ ăn chúng tôi có thể tự lo, tuyệt đối sẽ không làm phiền đến Hạ ca và Cung thiếu!” Nói xong lời cuối cùng, trong mắt hắn toát ra ý khẩn cầu.

Mấy chữ “có thể ngủ thêm vài tiếng” đã động đến Hạ Cẩn, nghĩ tiểu hài tử vẫn còn trong giai đoạn trưởng thành, rất cần dinh dưỡng và giấc ngủ, tâm tư hắn liền dao động, quay ra nhìn Cung Lê Hân hỏi, “Lê Hân, em thấy sao ?”

Cái miệng nhỏ nhỏ của Cung Lê Hân đang uống cà phê, liếm liếm khóe môi, đôi miêu đồng nhìn đoản đao trong tay Cố Nam, chậm rãi mở miệng, “Bọn họ có chân, nếu vụng trộm đi theo, chúng ta cũng không thể chặt nó. Cứ để cho bọn họ đi cùng đi.” Xem như bồi thường hành vi lỗ mãng của cậu lúc trước vậy.

Hạ Cẩn nghe vậy thì quay lại nhìn Cố Nam và Mã Tuấn thoáng gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

Cổ hai người run run, cảm thấy hai chân lạnh lẽo, vội vàng cúi người cám ơn, sau đó động tác cứng ngắc lui về chỗ ban đầu.

Lục Vân sớm đã bị mấy người Cố Nam nói đến buồn ngủ, đến gần bên người Cung Lê Hân, choàng bả vai cậu, thần bí hề hề mở miệng, “Cung thiếu, thành thật mà nói, có phải trước đây cậu đã từng lên núi? Ăn qua linh quả? Hoặc là đã gặp phải lão nhân nào đó, được một quyển bí tịch tuyệt thế võ công?”

Mâu sắc Cung Lê Hân kỳ dị liếc hắn một cái, yên lặng lắc đầu. Bí tịch tuyệt thế võ công? Đương nhiên là có! Nhưng là chuyện của kiếp trước, cậu đã tính toán vĩnh viễn vùi vào đáy lòng, sẽ không nói cho ai.

Tiểu hài tử chỉ nói chuyện dị năng cho mình, Hạ Cẩn trong lòng mừng thầm. Thấy cậu không muốn nhiều lời cùng người khác, Hạ Cẩn cũng không tính để lộ ra, chỉ chờ sau này tách khỏi cậu thì nói cho Lục Vân và Ngô Minh. Cậu không hề đặc biệt dặn dò gì, có nghĩa cũng không cần giữ bí mật, hơn nữa, cậu cũng đã nói chuyện này sớm muộn người khác cũng biết.

Nghĩ mình và Cung Lê Hân sẽ nhanh chóng tách ra, trong lòng Hạ Cẩn phiền muộn không biết vì sao, mắt nhìn Lục Vân một cái, âm thanh lạnh lùng nói, “Có tinh thần nghĩ miên man như thế, còn không bằng nghỉ sớm, ngày mai còn phải chạy đi.”

Lục Vân đối với lời của Hạ Cẩn chính là nói gì nghe nấy, thấy Cung thiếu cũng không có hứng thú để ý mình, chỉ đành buồn bực trở về ngủ.



~~~~~~~~~~~~~~~~

Cùng thời gian đó, cùng dưới bầu trời đêm, xa xa tại khu huấn luyện tân binh ở biên giới tỉnh A, Lâm Văn Bác cùng Tống Hạo Nhiên vừa kết thúc một hồi giết chóc kéo dài gần 10 tiếng đồng hồ.

Hai người cả người đẫm máu, đều tự châm một điếu thuốc lá, mâu sắc tối đen nhìn thi thể chất chồng thành núi trên sân huấn luyện. Trong núi thi sông máu đó, những binh lính không biến thành tang thi cắn răng chảy lệ, đứng lên gom từng khối thi thể, chờ hừng đông lên mang đi thiêu hủy.

“Lần đầu tiên giết người, còn một hơi giết nhiều như thế, trong lòng thấy thế nào?” Tống Hạo Nhiên thở ra một làn khói, quay đầu nhìn kỹ biểu tình Lâm Văn Bác, thấy mi nhãn hắn ngây ra nhưng ánh mắt vẫn thanh tỉnh, thì thoáng yên lòng. Lần đầu giết người thì còn có rào cản, qua được rồi thì về sau vô kiến bất hối, tâm vững như sắt. Nếu không được, một đời này có thể xem như phế đi.

“Cậu nói sai rồi, tôi không giết người, mà là giết tang thi.” Lâm Văn Bác không có tâm tư tiếp tục hút thuốc, quăng đi nửa điếu thuốc còn lại, lạnh giọng nói.

Hắn mới đầu xác thực có chút không thích ứng, muốn nôn, cả người không nhịn được đổ mồ hôi lạnh. Giết tiếp một hồi hắn dần chết lặng, không còn cảm giác gì nữa. Bởi hắn biết, ở mạt thế, giết chóc là con đường duy nhất. Lâm Văn Bác luôn luôn không phải kẻ yếu, mặc kệ phương pháp sống sót tàn khốc thế nào, hắn đều sẽ không chút do dự lựa chọn.

Tống Hạo Nhiên nghe vậy cười khổ, gật đầu nói,”Cậu nói đúng, chúng ta không phải giết người.”

Nhìn binh lính qua lại khuân vác thi thể, Lâm Văn Bác cảm thán, “May mắn Lê Hân và Hương Di không đến đây, bằng không lại bị dọa. Bảy tám ngàn người, giết đến cuối cùng chỉ còn không đến hai trăm, Địa Ngục bất quá cũng chỉ thế này.”

Tống Hạo Nhiên liếc hắn một cái, phủi phủi tàn tro dư thừa trên điếu thuốc, trầm giọng nói, “Cậu sai rồi, tôi lại muốn để bọn họ tận mắt chứng kiến tất cả, chứng kiến tàn khốc ở mạt thế, về sau càng sống kiên cường hơn.”

Lâm Văn Bác lắc đầu, thanh âm khàn khàn, “Tôi và cậu bất đồng, tôi chỉ muốn tận lực bảo hộ bọn họ, để bọn họ cách xa tuyệt vọng và đau khổ. Những thứ xấu xa gì đó, một mình tôi chịu đựng là được.”

Tống Hạo Nhiên nghe vậy không nói gì thêm. Trọng điểm cả hai bất đồng, nhưng đều là vì muốn tốt cho người mình thương yêu. Không thể nói rõ ai đúng ai sai.

“Đi thôi, lên trực thăng đến chỗ Cung thúc và Lâm lão gia tử xem, lúc này chắc Cung thúc cũng dọn dẹp sạch sẽ đại doanh đóng quân rồi, cũng nên đi đón Lê Hân và Hương Di trở về.” Thấy trực thăng trên sân bay xa xa đã sắp xếp xong, Tống Hạo Nhiên ném tàn thuốc xuống, bước đi. Hắn có chút lo lắng cho thiếu niên ở quân khu đại viện, tuy biết ở đó an toàn hơn ở đây, nhưng trong lòng hắn ẩn ẩn có cảm giác nôn nóng.

Quan quân trụ trong quân khu đại viện tám chín phần là thuộc cấp trung tâm của Cung Viễn Hàng, đã sớm nhận được tin tức, đều bảo người nhà chuẩn bị tốt công tác phòng bị. Người trong đại viện hư hư thực thực nhiễm một tầng không khí cách ly, ngay cả thủ vệ tuần tra cũng đổi thành binh lính không bị lây nhiễm virus. Công tác an toàn phòng bị vô cùng hợp lý.

Mặc khác, các sĩ quan dưới quyền Tống Hạo Nhiên cũng đã được Cung phụ thông tri ba ngày trước đó, bọn họ nhận được tin, đương nhiên sẽ thay người nhà chuẩn bị, không tin là không có biện pháp. Dù sao đến lúc đó các nhà đều sẽ đóng chặt cửa sổ, lấy vũ khí, chờ trực thăng quân đội đến cứu, sẽ không rảnh rỗi quản đến nhà người khác, có thể sống sót hay không, chỉ có thể dựa vào chính bọn họ.

Trực thăng chậm rãi cất cánh, tầm nhìn phía khu huấn luyện càng lúc càng nhỏ, phi cơ đảo qua địa phương phản chiếu lại ánh sáng, khắp nơi đều là một mảnh huyết sắc, dày đặc mùi vị hôi tanh dù bay lên mấy trăm thước cũng vẫn ngửi được.

Mâu sắc Lâm Văn Bác tối đen nhìn chằm chằm phía dưới, trầm giọng mở miệng, “Nhiều máu như vậy, cho dù nước sông Nguyên Giang chảy ngược cũng không rửa sạch được.” (sông Nguyên Giang [tiếng Trung : 元江] là tên gọi của một đoạn thuộc sông Hồng chảy qua lãnh thổ tỉnh Vân Nam, Trung Quốc)

Mọi người trong trực thăng nghe vậy đều lâm vào trầm mặc, áp lực trong không khí cơ hồ làm bọn hắn không thể hô hấp.

Cùng lúc đó, Cung phụ và Lâm lão gia tử đã xử lý sạch sẽ đại doanh bộ đội đóng quân. Một vạn năm ngàn người, cuối cùng chỉ còn không đến ngàn người sống sót, trong đó còn có một hai trăm người bị thương khi chiến đấu, đã được cách ly, biến thành tang thi cũng là chuyện sớm muộn.

Đây chính là một hồi chiến dịch Cung phụ đã trải qua khó khăn nhất, cảnh tượng máu chảy thành sông kia, còn có thảm trạng đồng loại tự giết nhau đó, ông vĩnh viễn khó có thể quên. Phía trước có rất nhiều công tác hậu cần cần phụ trách, lo lắng đến nhi tử cùng nữ nhi ở ngoại ô phía xa và nhóm người nhà của các thuộc cấp trung tâm với mình, Cung phụ không dám chậm trễ, lập tức phái bốn trực thăng đến cứu viện.

Truyện full

  • Hôn Lễ Của Chúng Ta
    Hôn Lễ Của Chúng Ta

    [Zhihu] HÔN LỄ CỦA CHÚNG TATác giả: 小柒崽子Thể loại: ngôn tình, khác...Giới thiệuVào ngày diễn ra hôn lễ của chúng tôi, chú rể không hề...

  • Tiết Tử Hiên
    Tiết Tử Hiên

    Editor: Trúc Diệp ThanhKhông biết ai có còn nhớ đến đoạn kết của "Đả kiểm cuồng ma"?Chu Chu đã mang kho dữ liệu bị Chủ Thần phá hủy sửa...

  • Sự May Rủi Của Trái Tim
    Sự May Rủi Của Trái Tim

    Tiểu thư Serena Staverley nhận được tin dữ, cha cô đã tự sát sau khi thua toàn bộ gia sản và gả gán cả cô trong một ván bài về tay Ngài...

  • A Sơ
    A Sơ

    Giới thiệu:A Sơ là một tiểu yêu quáiCó một ngày, cậu bị Đại ma đầu ở trong núi bắt đi mất.(:з」∠)tag: Đại ma đầu Xà tinh công x Gà tinh...

  • Chú, Mượn Đùi Ôm Một Chút
    Chú, Mượn Đùi Ôm Một Chút

    Thể loại: Đam mỹ, trùng sinh, hào môn, niên thượng, ngọt sủng, 1x1, HESố chương: 184 chương + 11 phiên ngoạiEditor: Dờ + CáoCP: Thiếu...

  • Ta Bị Lừa Hôn!!!
    Ta Bị Lừa Hôn!!!

    Văn án:Sau khi Linh Duyệt trưởng thành thì bị cha mẹ đuổi xuống núi. Cậu đành cầm giấy hôn thư tiến vào giới giải trí để tìm vị hôn...

  • Công Lược Trái Tim
    Công Lược Trái Tim

    Trang Tử Khâm: “Ngôn Ngôn,hôn nhân là chuyện lớn cả đời,mẹ không cho phép con làm như vậy”Trang Tử Khâm ít nhiều biết được dụng ý Lâm...

  • Xuyên Thành Áo Lót Của Nam Chính Thì Biết Mần Sao?
    Xuyên Thành Áo Lót Của Nam Chính Thì Biết Mần Sao?

    Edit + beta: Socola chấm nước mắm.Thể loại: Xuyên qua thụ x trọng sinh công, tiên hiệp tu chân, hệ thống, xuyên thư, phúc hắc bá đạo...

  • Tình Yêu Này Tôi Chỉ Muốn Dành Cho Em
    Tình Yêu Này Tôi Chỉ Muốn Dành Cho Em

    Tác giả: lyn_lyn25Thể loại: Ngôn Tình, Truyện SủngGiới thiệu:Cô trong một buổi tối không nhớ nổi tại sao lại nằm trong phòng anh. Từ...

  • Trùng Sinh Sủng Vợ Hàng Ngày
    Trùng Sinh Sủng Vợ Hàng Ngày

    ♧VĂN ÁN♧Đời trước, Từ Lãng là con cưng của trời, là kỳ tài thương nghiệp, mà Hạ Đằng là ảnh hậu phái thực lực tin xấu bay đầy trời. Hai...

  • Bắt Đền Ông Xã Nhiều Tiền
    Bắt Đền Ông Xã Nhiều Tiền

    Editor: Hana mèo lười và khá xinh đẹp….Thật sự là quá ngu ngốc mà, cô không biết nghĩ như thế nào mà lại đồng ý với thanh mai trúc mã...

  • Thước Ly Xuân - Tam Mục
    Thước Ly Xuân - Tam Mục

    Cha địu ta trong cái thúng tre, cứ thế cõng ta đến tận Kinh Thành.Kẻ buôn người trả cho cha mười lạng.Trước khi rời đi, cha lay ta tỉnh...

  • Long Xà Diễn Nghĩa
    Long Xà Diễn Nghĩa

    Giới Thiệu Truyện- Đây là một bộ truyện về võ thuật của Trung Quốc, bối cảnh thời hiện tại. Các chiêu thức, đòn đánh trong truyện hầu...

  • Ngủ Ngon Nhé Mặt Trăng - Vượng Tử A Oai
    Ngủ Ngon Nhé Mặt Trăng - Vượng Tử A Oai

    Tên Hán Việt: Vãn an nguyệt lượngTác giả: Vượng Tử A OaiSố chương: 67 chươngThể loại: Ngôn tình, hiện đại, phá án, ngọt sủng, yêu thầm...

  • Trì Ái - Cẩu Huyết Thành Hà
    Trì Ái - Cẩu Huyết Thành Hà

    Hiệu chỉnh và biên tập: nntcmĐồng nghiệp văn của Trì Ái có rất nhiều, nhưng mình chỉ làm mấy cái ngăn ngắn, dễ thương, hồng hồng, chủ...