Linh Chi Vương Tử Thiên Niên Vạn Cửu

Chương 1

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

“ Ba ơi.... hôm nay là sinh nhật con, con không muốn quà gì hết nhé, con chỉ muốn ở bên cạnh ba mẹ mà thôi! Ba mẹ ngày nào cũng chỉ biết đi đilàm làm hoài bỏ con ở nhà chơi với mấy cô Trang cô Linh thôi, mặc dù con không chán họ nhưng con cần ba mẹ chơi với con hơn” đôi mắt lóng lánhngập nước đầy sắc khí nhìn vào 2 người trung niên trước mặt. Hai ngườihọ nhìn nhau rồi nhìn cô bé 8 tuổi trước mắt thật đáng yêu này tự nhủrằng “ ôi thiên thần nhỏ của chúng tôi, thật khả ái thật không thể chốitừ”

“ thiên thần nhỏ à, ba mẹ sẽ ở nhà sẽ ở bên con chơi với conmãi nhé được chưa nè” ôm cô nhóc vào lòng, người mẹ nhỏ giọng ngọt ngàothỏ thẻ vào tai cô trìu mến đầy ưu ái, khác với hình tượng hằng ngày một người phụ nữ lạnh lùng, quyết đoán luôn vì công việc đã qua tuổi 30

Chiếc xe sang trọng chạy dài trên con đường vắng tưởng chừng như một đoạnđường êm đềm vui vẻ, nào ngờ ánh đèn pha chói lọi chíu thẳng vào mắt côbé, khiến cô nhắm ngiền mắt lại và rồi đến khi cô mở mắt ra một màuhuyết sắc tuyệt đẹp cô bé luôn thích bây giờ tràn ngập trong đôi mắtlóng lánh mọng nước “ ba ơi mẹ ơi tỉnh dậy đi, sao ba mẹ chảy máu nhiềuvậy” khóc khóc mãi đến khi nhận thức được có một bàn tay to rắn chắcsách mình ra khỏi xe và rồi ngất đi

Kí ức gióng như giọt nướcđọng lại đâu đó rồi chảy về với cội nguồn cứ giao động như thế cứ mãi in sâu như thế biến thành giấc mơ hằn sâu trong não cô gái 18 tuổi, chưađêm nào cô không mơ về giấc mơ tưởng chừng như là hạnh phúc nhưng lại bi thương đến tột độ. Lại trực giấc nhìn sang chai thuốc ngủ và rồi lại bỏ ý định cầm nó, cô leo xuống giường đặt chân xuống sàn nhà lạnh buốt gạt đôi dép bông sang một bên. Cảm nhận cái lạnh vào ban đêm mới là cái màcô cần cảm nhận

“ Chi, lại trực giấc à, không uống thuốc ngủ mà lạiđi đâu thế, thật lạ, thôi tớ ngủ tiếp vậy” cô bạn cùng phòng cất tiếngrồi lại chui vào chăn ngủ tiếp. Linh Chi nhìn cô bạn rồi chân trần bướclại gần cửa sổ nhìn ánh trắng đang chiếu rọi xuống gian phòng của mình.

“Lại một đêm không ngủ được, ai mệt thật đến khu khảo cô xem xét chút vậy”Linh Chi đang ở trại huấn luyện sát thủ của bố nuôi cô, nhìn xuống sânvườn chiếc xe Ferari mui trần đỏ ngầu của mình đậu ngay đó thì lại mang ý định mặc áo vào xỏ giày và đi đến khu khảo cổ của mình.

Trượt dàitrên con đường mòn đến khu khảo cổ trong trời giá lạnh không khỏi đóngkín mui rồi bật mấy sưởi ấm, “vẫn là bảo quản thân thể tốt trước” nhẹgiọng nói cho riêng mình một điều nhắc nhở đáng có. Chạy một khoảng thời gian là đến khu khảo cổ, bước xuống xe liền cảm nhận hơi lạnh giá giống như đêm cô được bố nuoi đưa về “ ai da lại nghĩ lung tung rồi, phải đibộ cuống xem thôi”

“ Nhà khảo cổ Lạc tốt nhất thì cháu lại xemxét tình hình bên dưới, chúng tôi mở được lối vào bị phủ kín rồi” mộtlão thái thái gần như 60 tuổi hăng hái chạy sang bên Linh Chi gằn togiọng nói.

“ Bác Lưu à gọi cháu là Linh Chi được rồi, đừng có họctheo bọn họ cứ 1 là nhà khảo cổ Lạc, 2 là Lạc tiểu thư, nghe cứ nhộtnhột trong gan í hi hi” câu nói như bông đùa trách móc của cô chọc cholão thái cười rộ lên

“ được rồi Linh Chi cháu gái à mau xuống đi, mọi người đang đợi” bác Lưu cất giọng khàn thúc giục Linh Chi xuống dưới

Xải dài bước chân xuống nơi được khai quật, gặp được đám người đang bu kíncánh cửa ấy, thấy Linh Chi lại gần họ hô to “ Lạc tiểu thư đến rồi, đếnthật sớm”. Linh Chi thở dài nghĩ thầm trong bụng ‘ họ lại kêu vậy rồicó sửa mãi thì vẫn vậy, thật hết cách’ vẫn giữ nụ cười trên môi “ Chàomọi người buổi sáng tốt lành” đừng nghĩ cô là sát thủ lạnh lùng khôngbiết cười, mà là cô là sát thủ tiếng cười, ôi nghe thật dã man.

Đếnnơi cô mò mẫm theo ánh đèn tiến lại chỗ mọi người đang quây quanh “ Lạctiểu thư mau lại xem, thật lạ” tiếng thúc giục vang lên là của một nhàkhảo cổ trẻ tuổi ….. Linh Chi lại gần thì cảm nhận được một cảm xúc chân thật đến lạ lùng, quen thuộc chạm tay vào vách đá được coi như cánh cửa đi vào hầm.Xem xét hồi lâu Linh Chi phát hiện một cái rãnh nhỏ, đưa tay mò mẫm theo đường viền rãnh “a” đột nhiên mọi người nghe tiếng hét nhẹcủa cô thì quay lại đã thấy ngón tay cô chảy máu như có sinh lực chảydài lên đường rãnh cửa tạo nên một huyết liên đẹp mắt.

Cánh cửabổng mở toang ra, nặng nề theo đúng chất nặng của khối đá. Mọi ngườikhông khỏi kinh ngạc nhưng cũng chẳng ai hỏi gì đi theo Linh Chi vàotrong hầm. Mùi ẩm mốc xộc lên mũi làm ai trong này cũng đoán được cănhầm nay cũng lên tới hàng ngàn năm tuổi, căn hầm chật hẹp môt lối đi “rắc rắc” cây photopho sáng làm cả nhóm mập mờ thấy được lối đi, 2 bêndãy đá còn liên tiếp những hoa văn đẹp mắt cổ kính đến lạ lùng.

Đixuyên qua đường chính dẫn đến khu trung tâm rộng lớn nhưng lạnh lẽo tộtcùng, quái lạ vẫn là trong này mang ánh sáng xanh dương chíu rọi cả cănphòng rõ từng ngóc ngách, còn sáng hơn cả đường đi bên ngoài. Nhìn vềphía tỏa ánh sáng thì thấy một cỗ quan tài bằng băng tinh xảo đẹp mắt,bên cạnh đó đã thấy Linh Chi lại gần xem xét thật lâu

“ thật đẹp, mọi người lại xem hoa văn này thật giống hoa văn ngoài cửa, còn nửa cógì đó trong quan tài là vật gì đó chứ không phải người” Linh Chi lêntiếng rồi lại suy ngẫm mõ mẫm rãnh liên hoa đẹp mắt gần như rực rỡ sựcnhớ đến cảnh tượng hồi nãy, không ngần ngại lấy dao găm cắt đàu ngón tay nhỏ máu lên quan tài.

Lần này quan tài hút máu thật tham lam, nhỏmột hồi lâu mới chạy hết khắp quan tài, tiếng kẽo kẹt phát ra, quan tàikéo nhẹ phần nắp như có linh lực

“ quái lạ máu chảy tận vào bêntrong, nhưng tại sao lại là máu của mình” Linh Chi ngẫm nghĩ ( hằng: “êm là tác giả, tỷ tỷ của tôi ơi nãy giờ có mình chị thử nhỏ máu thôi màtại sao lại thắc mắc @@” – Linh Chi: không phải mi viết ta THẮC MẮC sao” (liếc) – hằng: “ôi êm xin lui”)

Theo tính tò mò của mọi người ai ai cũng chen chúc nhau xem bên trong cỗ quan tài là thứ gì, chỉ riêngLinh Chi không sợ sệt mà còn thấy quen thuộc cầm miếng ngọc bội kì lạlên quan sát giống như liên hoa bao phủ một thứ gì đó giống xà nhưng có 2 chiếc sừng nhỏ trên đầu trông thật khả ái, miếng ngọc bội nằm trongquan tài băng nhưng không lạnh buốt nó chỉ mát lạnh một hồi rồi như tham lam hút hơi ấm từ bàn tay của Linh Chi, “ thật là một miếng ngọc bội kì lạ có linh khí” là một nhà khảo cổ học ai ai nhìn vào cũng biết là bảovật một vật có linh khí như vậy được đặt trong quan tài băng giống nhưchôn vật thay người

Ngón tay ướt át đáng lẽ đã khô máu nhưng vẫnđọng lại vấy vào miếng ngọc bội, bổng chốc thời không trước mắt như bịbóp méo dần mất đi ý thức ngã gục xuống, miếng ngọc bội phát sáng mộthồi rồi chợt tắt chẳng làm mọi người để ý nhìu, bây giờ họ để ý là LinhChi

Trên đỉnh núi âm u, cao vút có mái tóc dài tung bay mang màuđỏ rực đẹp mắt, ngũ quan tinh xảo mở đôi mắt lạnh lùng “ nàng quay vềrồi”

“ Lạc tiểu thư, người sao vậy, tỉnh dậy đi”

“ lạc tiểu thư”

“ lạc tiểu thư”

Tiếng mọi người cứ văng vẳng bên tai cô rồi dẫn mất đi ý thức lâm vào hôn mê.. Trong hôn mê cô vẫn nghe tiếng gọi nhưng lại là tiếng gọi kính trọngvà có phần lo lắng sốt sắng hơn nhiều “ Chi nhi, con tỉnh dậy đi, cái gì mẫu thân cũng đáp ứng cho con hết” giọng nói nhu hòa êm tai lọt vào ýthức Linh Chi làm cô dường như muốn bực dậy nhưng đến mắt cô còn khôngmở nổi.

Chỉ có thể nghe văng vẳng và rồi rõ dần nào là “ LẠc tiểu thư người mau tỉnh phu nhân lo cho người lắm, Nhu nhi cũng lo cho ngườilắm”

Trong tìm thức cô thoáng giật mình, “ Nhu nhi là ai? ai là phu nhân? Phu nhân nào lại gọi ta là con”

Tràn đầy kí ức cứ như đựng sẵn trong một cái lọ chỉ chờ bật nắp, và cô đã mở dòng kí ức như xối xả rối rít chạy ào vào não bộ của cô làm cô tiếpnhận không thể nào kịp, kí ức cứ tua làm cô giật mình vì toàn bộ kí ứcnày xa lạ và làm Linh Chi biết cô thành nhân vật bị xuyên không như mấycuốn tiểu thuyết khi rảnh rổi mình thường hay đọc ‘ sao lại xuyên thếnày chẳng lẽ vì miếng ngọc bội kia @@’ ảo não trong lòng và bắt đầu đitiếp đoạn kí ức cô vẫn là Lạc Linh Chi, đại tiểu thư Lạc gia, phụ thânlà tể tướng ở Đông Triều—một trong 4 đại cường quốc.

Qua 1 ngàytrời, cuối cùng Linh Chi cũng tỉnh dậy mở đôi mắt hoàn mĩ lấp lánh nhìnxung quanh khẳng định lại một lần nữa “ mình thật là xuyên không rồi” – “ người....” giọng yếu ớt vang lên xung quanh ai cũng rối rít chạy lại

“ Chi nhi, nữ hài ngốc của ta, con dọa chết ta rồi.... huy hôn thì hủyhôn, con đừng có như vậy tại sao lại nhảy sông tự tử cơ chứ”

Đúng vậy bản thể này trước đây cực kì hoạt bát lanh lợi thậm chí là rất rấtngang bướng, khi nghe tin mình gả cho thất hoàng tử sẽ mất đi sự tự dovốn có thì liền dọa dẫm phụ mẫu nhảy sông tự vẫn. Tình hình là đang đứng trên cầu hù dọa thì nàng trượt chân té xuống sông hôn mê bất tỉnh 1ngày

“ Mẫu thân con đã lo cho con 1 ngày nay rồi đó, chuyện hôn sự ta sẽ bẩm lên hoàng thượng” giọng nói khàn đặc mang vẻ chiều chuộng nữ hài trước mắt chỉ vừa tròn 16 tuổi

Đôi mắt mở toanh ra nhìn mọi người,nhất là 2 người phụ mẫu bây giờ của mình, nhìn họ yêu thương cái thânthể này khiến nàng cực kì chua xót trong lòng, nàng từng được yêu thương như thế này nhưng ròi lại mất đi... bây giờ lại được cảm nhận khixuyên vào thân thể này

“ phụ thân, mẫu thân nữ nhi làm 2 người lolắng rồi” giọng nói thánh thót, dịu nhẹ phát lên thật íu vì nàng mới hồi phục thân thể

Hai ngày hôm sau, Sau khi ngự y xem xong bệnh liền cáo lui,nhìn chén thuốc trên bàn liếc qua cô gái luôn bên cạnh mìnhchắc là Nhu nhi, nàng đánh liều kêu thành tiếng “ Nhu nhi. Em mang thuốc sang đây”

“ vâng thưa tiểu thư” Nhu nhi hết sức ngạc nhiên khi tiểuthư đòi mang thuốc tới chứ lại không phải là sai mang đi đổ “Tiểu.. tiểu thư đắng lắm ạ” dôi mắt run lên nhìn Linh Chi cầm chén thuốc

Truyện full

  • Tây Giang Cẩn Nguyệt
    Tây Giang Cẩn Nguyệt

    Thể loại: Dân quốc, Ngược…Chồng tôi là chiến sĩ một lòng hướng về tổ quốc, sẵn sàng dùng trái tim chân thành để cứu lấy dân tộc vào lúc...

  • Ngược Mị Nhẹ Nhẹ Thôi Được Không?
    Ngược Mị Nhẹ Nhẹ Thôi Được Không?

    Người dịch: CụtBạn nghĩ như thế nào khi chính mình được trãi nghiệm trong chính các tác phẩm của mình. Vậy mà Tô Hữu Điềm lại được cơ...

  • Lãng Tích Hương Đô
    Lãng Tích Hương Đô

    Giới Thiệu Truyện - Nếu các bạn đã nhàm chán với những nhân vật hư hỏng, nghịch ngợm hoặc xã hội đen trong các truyện đô thị, nếu đã...

  • Anh Mất Em Rồi Sao?
    Anh Mất Em Rồi Sao?

    Tác giả: Green Sâu RómThể loại: Truyện Teen, khác...Giới thiệu:Tình yêu vốn dĩ là 0,5+0.5=1. ko phải 1+1=2. Đã là yêu thì phải có tin...

  • Vũ Pháp Vũ Thiên
    Vũ Pháp Vũ Thiên

    Một kẻ xuyên việt với một bộ công pháp bá đạo cùng đan điền biến dị cực phẩm!Nhân vật chính thuộc loại có chút hèn mọn vô sỉ, lại có...

  • Thâu Trọn Gió Xuân
    Thâu Trọn Gió Xuân

    Vân Phỉ những tưởng cô là người hạnh phúc nhất trên thế gian này. Cô có một gia đình đầm ấm và bề thế tại nước Sở, cha cô hết sức oai...

  • Hẹn Yêu
    Hẹn Yêu

    Tên gốc: Passion's PromiseBuổi sáng tháng năm trời đẹp nắng, Michael và Nancy cùng dắt xe đạp ra sân.Mái tóc Nancy lóng lánh, nàng nhìn...

  • Hoàng Đế Của Ta - Nhất Lê
    Hoàng Đế Của Ta - Nhất Lê

    Truyện ngắn Zhihu – Tác giả NHẤT LÊThể loại: 1vs1, Cổ Đại, ĐOẢN VĂN, HEGiới thiệuNăm Cảnh Đức thứ mười ba, lễ cập kê của trưởng tỷ nhà...

  • Chồng Tui Biết Hô Mưa Gọi Gió
    Chồng Tui Biết Hô Mưa Gọi Gió

    CHỒNG TUI BIẾT HÔ MƯA GỌI GIÓTác giả: 狐狸大王驾到Edit: Anmy | Elena - Beta: MộcGiới thiệu:Kết hôn được một năm, chồng tôi chưa bao giờ lộ...

  • Chuyện Lạ Dân Quốc
    Chuyện Lạ Dân Quốc

    LỜI DẪNMột tiên hồ mang hình người đã tu luyện ngàn năm như y, mọi nhân gian thế sự coi như đều đã chứng kiến qua hết.Vậy nên, lòng tin...

  • Si Mê
    Si Mê

    Tên truyện: Si mêTên Hán Việt: Si luyếnTác giả: Mây Lạnh Tuyết ChiềuThể loại: Nguyên tác, Ngôn tình, Hiện đạiBiên tập: WenHiệu đính:...

  • Thâu Bất Tẩu Đích Bảo Thạch
    Thâu Bất Tẩu Đích Bảo Thạch

    Thế loại: Đam mỹ, võng du, 1×1, anh tuấn công bình phàm thụ, ấm áp, HETình trạng bản gốc: Hoàn 11 chươngEdit: Farm, Mèo Ngố.Beta: Tiểu...

  • Nhuỵ Quang - Du Di
    Nhuỵ Quang - Du Di

    NHUỴ QUANGTên gốc: 他说房产证上写我名字Hán Việt: Tha thuyết phòng sản chứng thượng tả ngã danh tựTác giả: Du DiSố chương: 36 chương Thể...

  • [Ngưu - Yết] Yêu Em Đi Anh
    [Ngưu - Yết] Yêu Em Đi Anh

    Thể loại: Truyện teen, nữ truy nam, sủngNam phúc hắc nữ ôn nhu? chuyện này là xưa rồi.Nếu đã bị vị hôn phu chưa từng gặp mặt hôn thì đã...

  • Bên Đây Mưa Bụi, Bên Kia Rực Rỡ
    Bên Đây Mưa Bụi, Bên Kia Rực Rỡ

    Đại mạc khói lửa mịt mùng, người ngựa nhốn nháo.Lúc tay ăn chơi nhất Tây Chiếu gặp phải thám tử ngốc nhất thiên hạ thì trời đã định họ...