Kiều Nương Y Kinh

Chương 72: Hỏi ngươi

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Lão giả từ trên núi chậm rãi xuống, nhận khăn tay lão bộc đưa lau mồ hôi, nhìn Huyền Diệu Quan cách đó không xa.

Bên trong Huyền Diệu Quan không ngừng có người ra ra vào vào.

"Lão gia, chính là giúp các nàng đại ân rồi." Lão bộc nhịn không được nói.

Nếu không phải lão thái gia gửi đồ đáp lễ mọi người trong thành, ai sẽ biết Huyền Diệu Quan này, cho dù biết, cũng không liếc mắt một cái.

"Gió lớn chỉ có thể mượn lực." Lão giả lau mồ hôi nói, "Có thể đi xa hay không, vẫn phải xem bản lĩnh thật sự."

Huyền Diệu Quan này làm lót dạ đích xác tinh xảo, còn nữa, làm việc cũng tinh xảo, nói vậy một trận gió này liền có thể bay lên tận mây xanh.

Cơ duyên, cũng huyền diệu.

"Lão gia, chúng ta phải về kinh rồi, nếu không cũng đi lấy một ít bánh Trung thu mang về?" Lão bộc hỏi.

"Chỉ sợ hiện tại không lấy được đâu." Lão giả cười nói, chỉ vào người đi ra từ Huyền Diệu Quan, "Ngươi xem, một đám rất là thất vọng, hiển nhiên, Tôn đạo cô một lòng tu hành, không vì hồng trần tục vật mà động tâm."

Lão bộc đi nhìn qua cũng cười theo.

"Đạo cô này thật ra thông minh vô cùng."Hắn nói, "Chẳng qua, đối với người khác sẽ tin, không phải chúng ta."

Lão giả từ chối cho ý kiến, hai người chậm rãi xuống núi, đến khi đi đến xe ngựa, thấy người đứng bên cạnh xe, không khỏi đều sửng sốt.

"Bán Cần?" Lão bộc hô, "Ngươi. . . ?"

Không phải đi rồi sao?

"Thái gia." Nha đầu thi lễ, trong mắt sưng đỏ, trên mặt cũng mang theo ý cười.

Vẻ mặt lão giả cũng hơi hơi kinh ngạc.

"Ngươi sẽ đi xa ngàn dặm a." Hắn nói.

"Vâng, mới vừa rồi nô tì đã cùng tiểu thư nói qua rồi, tiểu thư cũng thật cao hứng." Nha đầu nói, "Lúc ấy, nô tì từ trong nhà trực tiếp đi, không cùng tiểu thư nói một tiếng, trong lòng thật sự là nhớ khó có thể buông. Lại không dám nói, sợ thái gia hiểu lầm là nô tì không tình nguyện tới, không nghĩ tới lão gia sáng suốt, cho nô tì tới gặp tiểu thư một lần, nô tì vô cùng cảm kích."

Lão giả nhìn nàng ý vị thâm trường cười.

"Nói như thế, ta đã nhìn lầm rồi, ngươi thực sự không phải là lưu luyến chủ cũ. Mà là chưa từ biệt trong lòng bất an?" Hắn cười nói. Leo lên trên xe ngồi xuống.

Vẻ mặt nha đầu hiện lên một tia ảm đạm.

"Nô tì là nô tì, trước khi đi theo tiểu thư, đã làm người vẩy nước quét nhà đã làm việc giặt đồ, gia chủ cho nô tì làm cái gì. Bổn phận của nô tì chính là tận tâm làm cái đó." Nàng nói, ngẩng đầu nhìn lão giả cười, "Lão gia cho nô tì đến hầu hạ tiểu thư, nô tì toàn tâm toàn ý hầu hạ tiểu thư, lão gia cho nô tì đến hầu hạ thái gia, nô tì đương nhiên cũng muốn toàn tâm toàn ý hầu hạ thái gia, tuy rằng vẫn nhớ chủ cũ, nhưng cũng không thể quên bổn phận."

Lão giả cười mà không nói.

"Tiểu thư nghe xong cũng thật cao hứng, làm nô tỳ cao hứng. nàng nói. Trên đời cao hứng nhất là chuyện không phải ai cũng chỉ dùng người mình biết, nếu ở nhà, nô tì cả đời chính là cái nha đầu sai sử, thái gia thích trù nghệ (tài nấu nướng) của nô tì, nhất định nô tì có thể sống tốt hơn." Nha đầu nói tiếp. Nhìn cung Thái Bình trên núi, "Tương lai nô tì có cuộc sống tốt hơn rồi, cũ chủ là nàng cũng sẽ đi theo hưởng lộc ăn, tiểu thư cho nô tì thay nàngtạ thái gia trước, đến lúc đó thái gia, đừng keo kiệt không để cho ăn."

Lão giả ha ha nở nụ cười.

"Được, được." Hắn nói, "Có phúc cùng hưởng."

Lão bộc cũng cao hứng, lấy roi.

"Như thế, lão gia, cũng không cần đi tìm Tôn đạo cô ăn bánh, mứt hoa quả rồi." Hắn cười nói, "Nhà chúng ta tự ăn đồ của mình."

Lão giả nở nụ cười, nha đầu cũng cười rồi.

"A, còn có một chuyện. " Nàng nghĩ đến cái gì, lại vội nói, lại mắt nhìn cung Thái Bình, "Là nô tì cả gan có một thỉnh cầu."

Lão giả nhìn nàng ừ một tiếng.

"Thái gia cũng biết, tiểu thư nhà ta có tật, hành động không tiện, tiểu thư thích nghe người ta kể chuyện xưa, cho nên, nô tì xin thái gia có thể tìm một hầu gái biết chữ tặng tiểu thư hay không." Nha đầu nói, mang theo vài phần bất an, không đợi lão giả nói chuyện, liền quýnh lên lại nói, "Những lời này là nô tì xin lão gia, nhưng, nô tì sợ lão gia nghĩ nô tì cố ý sinh sự, cuối cùng không chỉ không cấp nha đầu như vậy, ngược lại làm cho tiểu thư vô tội chịu trút giận."

Lão giả lại nở nụ cười.

"Vậy ngươi sẽ không sợ ta cho rằng ngươi cố ý sinh sự?" Hắn cười nói.

"Thái gia không phải người như vậy." Nha đầu lập tức nói, "Thái gia thấy nô tì thương tâm, không chỉ không chất vấn, hoặc là trực tiếp đuổi nô tì đi, ngược lại thể nghiệm và quan sát mang nô tì tới nơi này gặp tiểu thư, thái gia, cám ơn người, ngài là người tốt, nô tì đi theo ngài là phúc khí của nô tì."

Lão giả nhìn nàng có chút cảm thán.

"Tiểu thư nhà ngươi có nha đầu như ngươi, coi như là có phúc phần." Hắn nói.

Vốn mình không biết phải làm sao cho chu đáo, chuyện này cũng khó giải quyết, không mang theo nha đầu này, Trình gia lão gia nhất định sẽ thẹn quá hoá giận, mặc dù có mình dặn nhất thời sẽ không xử lý nha đầu này, nhưng mình sớm hay muộn cũng đi, giữ được nha đầu kia nhất thời, khó tránh một đời.

Không nghĩ tới, nha đầu kia thế nhưng thay đổi tâm tư, chẳng lẽ thật là mình nhìn lầm rồi, nàng không phải luyến tiếc mình cũ chủ, mà thật là như nàng nói, muốn giặp mặt cáo biệt một chút?

Lại hoặc là nói, lời này, là người khác dạy nàng nói?

Lão giả nhìn về phía cung Thái Bình.

Thú vị, thú vị.

Trình Kiều Nương nhìn dưới chân núi, lâu lâu chưa động.

"Tiểu thư, đừng khó chịu." Tôn quan chủ nhịn không được nói, "Trời giá rét, chúng ta trở về đi."

"Ta không khó chịu a." Trình Kiều Nương nói, quay đầu liếc nhìn nàng một cái, khóe miệng hơi hơi nhếch lên, "Chuyện này rất tốt."

Vẻ mặt Tôn quan chủ sầu não, nhìn nàng cười khổ.

Đứa nhỏ này, nói vậy đã có thói quen chịu khổ rồi.

"Đối với nàng mà nói, có ta ở đây, nàng cũng chỉ được như vậy, đi, cùng người nọ, những người đó, sẽ khiếp sợ, sẽ vui sướng, sẽ đặc biệt coi trọng nàng." Trình Kiều Nương nói.

Một món canh cua nấu chua ngay cả mùi vị cơ bản cũng chưa đạt tới có thể ăn giống như tuyệt thế mỹ vị như thế, có thể thấy được chưa thấy qua cảnh đời gì, hướng đi tốt.

Tôn quan chủ cái hiểu cái không.

"Còn nữa, ta nói rồi, ăn mặc ngủ nghỉ, ăn đơn giản nhất, ai tới hầu hạ ta đều có thể, huống chi, giờ đây ta cũng có thể tự chiếu cố mình ăn uống rồi." Trình Kiều Nương nói.

Tôn quan chủ a một tiếng, vốn là muốn nói tiếng chúc mừng.

"Bệnh của Tiểu thư ngày càng tốt rồi." Nàng nói, "Nhưng, sao có thể để cho tiểu thư tự mình làm, mọi người chúng ta đi đâu."

Trình Kiều Nương gật gật đầu.

"Ta hiện tại, chính là muốn có nha đầu có thể đọc viết chữ." Nàng nói, nhìn dưới chân núi, "Ta muốn đọc sách viết chữ rồi, vừa lúc, lão giả kia muốn có lộc ăn, vậy thì trao đổi một chút, đây chẳng phải là trợ giúp lớn cho ta sao, chuyện rất tốt."

Nàng nói xong nhìn Tôn quan chủ.

Vẻ mặt Tôn quan chủ có chút phức tạp.

Thì ra là thế a, đây, thật là chuyện không hề khó chịu.

Hai người xoay người đi đến cửa cung, phía sau đột nhiên vang lên tiếng cười.

"Xin dừng bước."

Hai người quay đầu lại, nhìn lão giả đang cất bước đi lên có chút kinh ngạc, đương nhiên, chỉ có một người kinh ngạc.

Tôn quan chủ tự mình đem nước qua, sau đó ngồi ở một bên.

Từ đầu đến cuối, vị Tôn quan chủ này đều không nói một câu, hơn nữa dâng trà rót nước, cũng lấy cô gái này làm chủ.

Trong lòng Trương lão thái gia xác định rồi.

"Trước khia xem nơi này tinh xảo, lúc này nhìn lại thấy tinh diệu hơn rồi." Trương lão thái gia cười nói, thu hồi tầm mắt nhìn chung quanh, dừng ở trên người Trình Kiều Nương.

"Đó là lão trượng có tuệ nhãn." Trình Kiều Nương nói, cúi đầu một chút tạ lễ.

"Lời Tiểu thư chính là nói thận trọng." Trương lão thái gia ý vị thâm trường lắc đầu nói, "Là mắt ta vụng về rồi, mắt vụng về rồi, ta vừa mới nói với Bán Cần, quân tử không đoạt đồ người khác yêu thích, lúc nói chuyện ta cho rằng Bán Cần chiếu cố tiểu thư thật là tốt, lúc này mới biết, hóa ra là tiểu thư chiếu cố Bán Cần."

Tôn quan chủ gật gật đầu.

Rốt cục có người nhìn rõ rồi, ở trong này, ai mới là chân chính làm chủ nhân.

"Đó là chuyện bình thường, lão trượng quá khiêm nhượng." Trình Kiều Nương nói.

Trương lão thái gia gật gật đầu.

Thế nhân ai khôn ngoan là chủ, ai sẽ nghĩ tới một đứa trẻ ngu dại có thể lấy lại được tâm trí.

"Đa tạ tiểu thư thứ lỗi." Hắn nói, cầm bát nước, khẽ nhíu mày, "Chính là lão phu không rõ, việc tiểu thư làm rốt cuộc là bất đắc dĩ hay là vô tình?"

Những lời này đột nhiên nói ra, giống như một viên đá ném vào trong nước, trước tiên tạo ra bọt nước, phá vỡ những an tĩnh của mặt hồ.

Bất đắc dĩ khiến người thông cảm, vô tình người khiến người chán ghét.

Ngươi, là ai?

Truyện full

  • Vợ Phong Thuỷ
    Vợ Phong Thuỷ

    Vợ Phong ThuỷTác Giả: 樱桃小酒Edit: Lâm Tuyền*Tên do edit đặt*Giới thiệu:Tôi cưới được một người chồng cao ráo đẹp trai giàu có, các đồng...

  • Chú Rể Của Tôi Bỏ Trốn Rồi
    Chú Rể Của Tôi Bỏ Trốn Rồi

    Văn Án:Toàn giới hào môn thành phố B đều biết Nguyễn Chỉ Âm cực kì thích Tần Quyết.Cô mù quáng đi theo Tần Quyết nhiều năm, dõi theo...

  • Đường Về Nhà Của Vật Hi Sinh Nữ Phụ
    Đường Về Nhà Của Vật Hi Sinh Nữ Phụ

    Thể loại: Cổ đại, xuyên khôngNhân vật chính: Bạch HàPhối hợp diễn:  Bạch Liên Nhi cùng với nhân vật trong truyện ~Cái khác: Chuyện xưa...

  • Nắng Ở Trong Tim
    Nắng Ở Trong Tim

    Thể loại: Truyện teenCô phải chuyển đến một ngôi trường xa lạ, ở đây cô chẳng quen biết ai cả nhưng vì tài chính của cô đều do mẫu thân...

  • Huyễn Hoặc
    Huyễn Hoặc

    Tác giả: Lão TâyThể loại: Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủng, Đô Thị, Truyện Teen, Light Novel, Truyện KhácGiới thiệu:Ngày sinh nhật...

  • Bên Nhau Dài Lâu
    Bên Nhau Dài Lâu

    Đây là một câu chuyện tình ấm áp không có bên thứ ba xen vào, cũng không có những chiếc xe sang trọng hào nhoáng, không có âm mưu kinh...

  • Bông Hoa Đẹp Nhất Nở Rộ Vì Em
    Bông Hoa Đẹp Nhất Nở Rộ Vì Em

    Đối với Kỳ Thư quãng thời gian tươi đẹp nhất đồng thời cũng đau khổ nhất chính là thanh xuân.Không ai có thể biết được rằng, một cô gái...

  • Khuyển Ảnh Đế Giới Giải Trí
    Khuyển Ảnh Đế Giới Giải Trí

    Thể loại: giới giải trí, linh hồn chuyển đổi, hoan hỉ oan gia, đô thị tình duyên.Edit: 笑顔EgaoNội dung câu chuyện xảy ra xung quanh giới...

  • Tôi Và Sếp “Cũ” Trở Thành Bạn Cùng Nhà?
    Tôi Và Sếp “Cũ” Trở Thành Bạn Cùng Nhà?

    Editor: Kẹo Sữa Dâu.Tác giả: Ma Vương Tang TangThể loại: Nhẹ nhàng, HE, ngôn tình, hiện đại…GIỚI THIỆU NHỎ00.Sếp của tôi là một người...

  • Uyển Ca
    Uyển Ca

    Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Nữ Cường, Vả Mặt, Ngược NữTeam dịch: Tớ Là Con Ma NèGiới thiệuTrên đại điện hoàng cung, Khương Uyển Ca quỳ...

  • Ác Nương Tử
    Ác Nương Tử

    Edit: ngocquynh520Beta: thanhbtTrời ơi! Nàng chỉ là đi mua đồ uống trong đêm bão, vì sao vừa ra khỏi cửa lại đi đến Thanh triều?Càng ly...

  • Sự Quyến Rũ Của Sói
    Sự Quyến Rũ Của Sói

    Việt ngữ: Hỏa Dực Phi PhiThể loại: Cường cường, nhân thú, niên hạ, đô thị tình duyên, dị năng, 1×1, HENhân vật chính: Từ Bắc, Lang Cửu...

  • Gặp Sắc Nảy Lòng Tham
    Gặp Sắc Nảy Lòng Tham

    Editor: p3104Độ dài: 6 chương (11 phần)Thể loại: đoản văn, hiện đại, hàiMột nữ sinh nhìn thấy một nam sinh đẹp trai thì đã nghĩ cách...

  • Công Tử Liên Thành
    Công Tử Liên Thành

    Thể Loại: ngôn tình tiểu thuyết, game online, kỳ ảo.Sau một lần thăng cấp với quy mô lớn, game online “Truyền Thuyết Anh Hùng” mở hệ...

  • Tinh Ngự
    Tinh Ngự

    Giới Thiệu TruyệnLời tác giả:Thứ ta theo đuổi bất quá chỉ là hôm nay, mà điều này, chỉ như ánh sao ngọc tinh không, không một ai có khả...