Khi Phượng Hoàng Lạc Đàn

Chương 115: 115 Tình Tiết Quắn Quéo

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ


Câu hỏi đầy tính bất ngờ.

Vệ Quân ngạc nhiên nhìn bà, bà cũng biết Hạ Lâm sao.

Nãy giờ bà không tỏ biểu cảm khác thường nào, làm anh không đoán ra được gì.

Đúng là gừng càng già càng cay.

Cảm xúc ấy đến nhanh mà đi cũng nhanh, thoáng chốc anh đã bình ổn lại: "Dạ, bọn con là bạn.

Đôi mắt sõi đời của một tiểu thuyết gia có thâm niên lại từng nghiên cứu tâm lý học nhiều năm không phải dạng vừa, chúng còn tinh tường hơn máy nội soi.

Bà có thế nhìn ra sự dịu dàng vui vẻ âm thầm len lỏi trong mắt Vệ Quân khi nhắc đến Hạ Lâm.

"Con thích con bé đó?" Bà hỏi.

Vệ Quân sửng sốt suýt sặc, khiếp sợ nhìn bậc trưởng bối mình đã biết và tiếp xúc nhiều năm, xua tay, lắp bắp một cách kỳ lạ: "Không! không phải đâu cô! Sao con có thể thích Hạ Lâm được chứ.

Chúng con chỉ! chỉ là bạn thôi.

"
Bạch Dương thoáng chững lại rồi như hiểu ra gì đó, bà cười: "Con trai ngốc.

Đến giờ con vẫn chưa nhìn ra lòng mình sao.

"
Vệ Quân nghệt mặt ra, khó hiểu nhìn bà.

Chưa hiểu lòng mình là ý gì? Nhưng Bạch Dương có vẻ không muốn tiếp tục câu chuyện nữa, bà khoan thai đứng dậy, bâng quơ: "Đến giờ cô hẹn bạn rồi, không nói chuyện với con nữa.

Cô phải ra ngoài đây.

Con cứ tự nhiên nhé.

"
Bà nói xong đi lên lâu luôn, bước chân nhẹ nhàng mà bền bỉ, có lực.

Thật ra, bà chẳng có cuộc hẹn nào cả, bà chỉ không muốn tiếp tục thảo luận cùng Vệ Quân nữa thôi.

Không phải bà chán ghét gì, mà mấu chốt ở đây, người thăng bé thích lại chính là cô gái bà chấm cho Lam Vũ.

Kể ra chuyện này cũng thật vi diệu.


Con gái út của bà yêu Vệ Quân, Vệ Quân lại có tình cảm với Hạ Lâm.

Mà bà lại muốn Lam Vũ quen Hạ Lâm.

Sao cái tình tiết này nó lại quản quéo trớ trêu như vậy nhỉ? Giống y như cuốn tiểu thuyết máu chó bà viết từ thời còn học Đại học ấy.

Thế mới nói, tiểu thuyết là có thật, đều từ đời sống con người mà ra.

Nhưng, tiểu thuyết là chỉ để đọc giải trí thôi.

Đọc hết thì xong, thứ còn tồn đọng lại là cảm xúc là suy ngẫm của khán giả.

Còn đời thực, gặp phải cái cảnh tréo ngoe này thì hơi bị đau đầu đấy.

Không giải quyết khéo léo, bất kể ai là người trong cuộc ít nhiều đều bị tổn thương.

Mà cho dù có giải quyết khéo léo tới đâu thì cũng có người bị tổn thương.

Có lẽ, người tổn thương nhiều nhất không thể là ai khác ngoài Lam Nhi bé bỏng của bà.

Chuyện tình cảm nó khó nói thế đấy.

Vậy nên bà mới kết thúc cuộc trò chuyện giữa lưng chừng.

Bà cần phải trở về phòng nghĩ cách giải quyết mới được.

Còn lại Vệ Quân ở dưới sảnh, anh ngẩn tò te nhìn theo bóng dáng thanh thoát, khí chất tao nhã của Bạch Dương đi lên lầu.

Sao đang nói mà bà đã đi rồi? Bà bỏ lại một câu lấp lửng như vậy là có ý gì? Cho dù bà bận thì có thể nói xong rồi đi cũng được mà.

Anh không hiểu, tặc lưỡi một tiếng rồi đứng dậy đi về.

Không lát nữa Lam Nhi mà xuống thì phiền lắm.

Có lẽ bà cũng chẳng có ý gì đâu, chắc chỉ nói một câu cho vui mà thôi!
Bên phía Hạ Lâm lúc này, cô cũng đã rời công ty vê nhà ngay sau khi Vệ Quân đi.

Hôm nay, là sinh nhật của ai đó.

Cô cần phải chuẩn bị một số thứ chúc mừng anh.

Bây giờ dịch vụ tổ chức sinh nhật, liên hoan nhiều la liệt, chỉ cần bỏ tiền ra là kiểu gì cũng có.

Nhưng như vậy cô cảm thấy không có ý nghĩa, tự tay mình làm mới bày tỏ được lòng thành của mình.

Lúc Hạ Lâm về tới nơi, nhân viên giao hàng mà cô đặt cũng vừa tới.

Nào là bóng bay, bóng đèn led, hoa hồng, nến, đồ làm bánh kem.

Cô mang hết đồ vào nhà, sản tay áo bắt tay vào làm.

Đầu tiên, cô làm bánh kem trước.

Sau đó mới tiến hành trang trí căn phòng.

Hì hục đến năm giờ chiều, vừa mới hoàn tất mọi thứ, cô lại nhận được điện thoại của ông cụ Chính.

Nhìn tên người hiện lên trên màn hình, Hạ Lâm vừa mừng vừa sợ, cảm giác cầm điện thoại mà như cầm cục than hồng, sắp phỏng tay.

Hôm đến thăm ông ở bệnh viện, trước khi cô về ông đã lưu số điện thoại mình vào máy cô.

Nói cô có thể gọi cho ông bất cứ lúc nào.

Nhưng cô chưa từng liên lạc với ông lần nào cả.

Không biết có phải vì chuyện này mà ông gọi tới hỏi tội cô không.

Cô khá là lo, nhấc điện thoại mà thấp thỏm: "Cháu chào ông ạ.

"
"Ừ.

Hôm nay là sinh nhật Đình Thiên, tối cháu tới nhà ông chơi nhé.

"
Ông vừa mở miệng đã đưa ra cho cô một vấn đề.


Hạ Lâm nhất thời không biết ứng xử sao, lời mời này đến quá bất ngờ.

Căn bản là cô không ngờ tới ông sẽ mời cô tới nhà họ Dương dự sinh nhật anh.

Không phải.

Vấn đề là anh mở tiệc sinh nhật ở nhà mà không nói cô tiếng nào.

"Hạ Lâm, cháu có còn đó không?"
Mãi không thấy cô lên tiếng, ông cụ Chính lại hỏi.

"Cháu đây ạ!
Hạ Lâm theo phản xạ tự nhiên trả lời nhanh hơn não.

"Ừ.

Vậy cháu sẽ đến chứ?"
Ông cụ rất nhẫn nại chờ câu trả lời của cô.

"Cháu! Việc này"
Cô tần ngần, không biết phải trả lời sao.

Có nên đi hay không? Cô vẫn chưa sẵn sàng đến nhà họ Dương.

Cụ Chính như đọc được suy nghĩ của cô, hiền từ nói: "Cháu không cần khẩn trương, ông mời cháu đến đơn giản chỉ làm khách thôi.

Sẽ không ai dám làm gì cháu đâu.

Quyết định vậy nhớt"
"! Dạ"
Hạ Lâm khổ sở đáp.

Ông đã quyết luôn rồi thì cô còn chối thế nào được.

Thôi thì đi thử một chuyến vậy.

Ông Chính nhận được câu trả lời vừa ý, xem chừng vui lắm.

Từ loa truyền tới tiếng cười khà khà đầy sảng khoái của ông.

"Vậy mới phải chứ.

Ông sẽ bảo người tới đón cháu.

Vậy nhé"
Ông cũng chẳng nói gì nhiều nữa, cứ thế cúp máy.

Hạ Lâm thì chẳng vui nổi rồi, mặt méo xệch, rũ rượi thả phịch mông xuống ghế, u oán nhìn căn phòng mình ngốn hau tiếng để trang trí.

Nơi cô tới là nhà chính họ Dương, không phải nhà riêng của Đình Thiên.

Ở đó, những người cô phải đối mặt là người lớn trong dòng tộc, chứ không phải đám nhân viên trong công ty.

Họ đáng sợ hay dễ tính, cô vẫn chưa biết.


Cô chỉ biết, giờ mới nghĩ thế thế thôi cô đã thấy căng thẳng và hồi hộp rồi.

Cô vò đầu ảo não nhìn bầu trời rợp nắng vàng bên ngoài.

Sao khi nãy lại nhận lời nhanh vậy chứ.

Giờ đổi ý không đi nữa còn được không? Sự thật là cũng đã chục năm rồi, Đình Thiên không tổ chức sinh nhật ở nhà.

Một phần là vì anh bận quân vụ, một phần là do anh không thích tổ chức rườm rà.

Mỗi năm đến sinh nhật anh đều đón cùng đồng đội.

Có hai lần, anh đón cùng Hạ Lâm.

Năm nay, anh chịu đón sinh nhật ở nhà, mẹ Châu vui hết sức.

Tất cả công lao đều thuộc về ông cụ Chính.

Ông là người đưa ra yêu cầu này, Đình Thiên lại không muốn làm ông nội phật lòng, nên đồng ý.

Với điều kiện, không mời người ngoài, chỉ có anh em nội ngoại ruột thịt trong nhà.

Mẹ Châu dĩ nhiên không ý kiến.

Chỉ cần anh chịu đón sinh nhật ở nhà, điều kiện gì cũng được.

Nhưng cụ Chính lại nói, mời thêm một vị khách đặc biệt.

Mà đã là khách đặc biệt của cụ, Đình Thiên sẽ không phản đối.

Thông tin này khiến cả nhà họ Dương từ trên xuống dưới đều tò tò không thôi.

Ai cũng hiếu kỳ muốn biết vị khách được ông cụ đặc biệt coi trọng là nhân vật lớn nào.

Bảy giờ tối, khi mọi người đã đến đông đủ, chỉ còn thiếu vị khách của cụ Chính, chuông cửa cuối cùng cũng reo lên.

Mọi người đều nhìn ra cửa, hóng hớt.

Cả anh em Đình Thiên cũng không ngoại lệ.

.

Truyện full

  • Sau Khi Ảnh Đế Biến Thành Cô Diễn Viên Bình Hoa
    Sau Khi Ảnh Đế Biến Thành Cô Diễn Viên Bình Hoa

    VĂN ÁNVăn án được edit bởi Châu Về Hợp Phố.Trong showbiz, Cao Phỉ nổi tiếng là cô diễn viên ngực bự não teo, chỉ là bình hoa không biết...

  • Vì Người Trí Trí Trở Về
    Vì Người Trí Trí Trở Về

    Bạn đang đọc truyện Vì Người Trí Trí Trở Về của tác giả Phúc Lộc Hoàn Tử. Hỏi em yêu anh bao đậm sâu, giảm 75 kg nói hộ lòng em...

  • Tiểu Trượng Phu
    Tiểu Trượng Phu

    Thể loại: cổ trang, 1 x 1, cường cường, tướng quân thụ, có H, HEEdit: Tiếu Tử Kỳ + Beta: Tuyết LâmCó một tướng quân dũng mãnh thiện...

  • Long Du Giang Hồ
    Long Du Giang Hồ

    Edit: Nhu Đức cơDịch: Quành / JodieBeta: Mòe Mòe ^ↀᴥↀ^ / Linh Gấu ʕ⊙ᴥ⊙ʔTướng mạo bình thường Võ Lâm Minh Chủ cường thụ x Giáo chủ mỹ...

  • Đơn Phương Không Vô Nghĩa
    Đơn Phương Không Vô Nghĩa

    Tác giả: Tú VyThể loại: Ngôn TìnhGiới thiệu:Tình yêu tuổi trẻ là sự pha lẫn giữa yêu và ghét, giận hờn, bồng bột và bướng bỉnh; vui đó...

  • Bỏ Qua Đích Chờ Đợi
    Bỏ Qua Đích Chờ Đợi

    Thể loại: Hiện đại, nhất công nhất thụ, ngược tâm, HEEdit: LãnhBeta: Lãnh, Tử HoaEm từng nói rằng em sẽ đứng dưới tàng cây này đợi anh...

  • Ba Lần Gả
    Ba Lần Gả

    Thể loại: Cổ đại, HEĐộ dài: 94 chươngNhân vật chính: Long Nhị, Cư Mộc NhiNữ chính lên kiệu hoa tất cả ba lần nhưng đều là gả cho một...

  • Điền Viên, Gả Cho Gia Phu Tốt Bụng
    Điền Viên, Gả Cho Gia Phu Tốt Bụng

    Năm mười sáu tuổi, ta bị bà chủ lòng lang dạ sói bán vào Nhà họ Triệu ở thôn Đào Thủy. Nghe đồn Nhà họ Triệu có ba thiếu niên  độc thân...

  • Búp Bê Cầu Nắng
    Búp Bê Cầu Nắng

    Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, HE, Showbiz, Song khiết, Ngọt sủng, Ấm áp, Tình cảm, Duyên trời tác hợp, Nhẹ nhàngSố chương: 74...

  • Ánh Tà Dương
    Ánh Tà Dương

    Biên tập: CandyCon người sống trong một cộng đồng, họ cùng sinh hoạt với nhau như một tập thể, nhưng họ lại là những cá thể riêng biệt,...

  • Nhất Niệm Hy Oa
    Nhất Niệm Hy Oa

    Nhất niệm Hy OaTác giả: 颜自迩— Bảy năm sau khi kết hôn, chồng tôi ngoại tình.Tôi vác theo bụng bầu đi bắt gian. Ngay khi mở cửa ra, đập...

  • Twilight Series Tập 1: Chạng Vạng
    Twilight Series Tập 1: Chạng Vạng

    Tên gốc: TwilightThể loại: Lãng mạn, huyền bí, ma cà rồngChưa bao giờ tôi nghĩ nhiều đến việc  mình sẽ chết như thế nào - dù rằng trong...

  • Nương Tử Uy Vũ
    Nương Tử Uy Vũ

    Tác phẩm: Nương tử uy vũTác giả: Mèo ăn cá gỗThể loại: Cổ đại, hài hước, sinh con, nữ giả nam trang, HE.Độ dài: 15 chương + 2 phiên...

  • Tổng Tài Nàng Luôn Là Khóc Chít Chít
    Tổng Tài Nàng Luôn Là Khóc Chít Chít

    Bạn đang đọc truyện Tổng Tài Nàng Luôn Là Khóc Chít Chít của tác giả Lý Thu Lang. Làm việc trong công ty rất tốt, không gian làm việc...

  • Mùa Xuân Của Tiểu Trư
    Mùa Xuân Của Tiểu Trư

    Tên gốc: Nho nhỏ trư mùa xuânThể loại: Đô thị hiện đại, khá hài hước nhẹ nhàng, HEĐộ dài: 10 chương dài Editor: SiaConverter:...