Khi Đêm Đông Ấm Dần Lên - Hoàng Ngư Thính Lôi

Chương 26

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Lâm Tri Du gần đây hơi bận, không phải bận chuyện học hành. Ban lãnh đạo khoa Nhân văn Đại học Nghi đang chuẩn bị tổ chức cuộc thi hợp xướng trong trường, được tổ chức theo lớp, Lâm Tri Du và các bạn học chuyên ngành tiếng Trung là một phần của khoa Văn học nên đương nhiên cũng phải tham gia. Những ngày gần đây, Lâm Tri Du đều đi cùng bọn Trịnh Phù tham gia buổi tập hợp xướng của lớp.

Vừa mới ra khỏi căng tin, lớp trưởng Nghề Giai Giai đã gửi một tin nhắn trong nhóm, thông báo tập luyện vào lúc bảy giờ tối tại phòng 402 tòa C, không được vắng mặt, sau đó là ba dấu chấm than lớn, đủ để thể hiện sự không hài lòng của cô ấy về việc một số bạn học thường xuyên vắng mặt trong buổi tập hợp xướng gần đây.

Trịnh Phù lẩm bẩm: "Dù là con lừa kéo cối xay cũng cần nghỉ ngơi, một tuần này cứ phải tập luyện mỗi tối, còn có cuộc sống sinh viên vui vẻ hay không?"

Lâm Tri Du mỉm cười an ủi cô ấy: "Cố gắng thêm một tuần nữa, đợi đến khi cuộc thi kết thúc là được rồi."

Hạ Miểu Miểu cũng buồn: "Bạn trai mình còn muốn mời các cậu đi ăn tối trong tuần này, chỉ có thể dời đến sau khi cuộc thi hợp xướng kết thúc."

Cuối tuần trước, Trần Triều đưa Hạ Miểu Miểu đi chơi ở bãi biển, đồng thời cũng tỏ tình với cô ấy trên bãi biển, hai người đã tính là đã chính thức xác nhận mối quan hệ. Việc đầu tiên khi xác nhận mối quan hệ là sắp xếp cho bạn cùng phòng của cả hai đi ăn cùng nhau, nhưng vì chuyện cuộc thi hợp xướng trong trường, mãi không tìm được thời gian thích hợp.

Về đến ký túc xá, họ thay phiên nhau đi tắm, sau đó giặt quần áo, cũng gần đến bảy giờ. Đóng cửa phòng ký túc xá lại, đi đến phòng tập luyện. Xung quanh đều là sinh viên đi lại, khi họ đến phòng tập luyện thì có một số bạn học đã đến phòng học, thêm các bạn ở ký túc xá của họ, số lượng vẫn chưa đủ một nửa.

Hạ Miểu Miểu: "Có vẻ như dù miệng chúng ta có than vãn thì vẫn thuộc diện tích cực hợp tác."

Làm lớp trưởng ở đại học không hề dễ dàng so với khi còn học cấp ba, đặc biệt là khi có các hoạt động trong khoa, hầu hết mọi người đều không quá nhiệt tình và hợp tác.

Lâm Tri Du tìm một chỗ ngồi hơi ở giữa, lấy điện thoại ra giết thời gian. Cô mở Wechat ra, thấy tin nhắn mà Triệu Kinh Duy gửi cho cô một tuần trước, nói rằng anh sẽ đến thành phố khác vào cuối tuần này để tham gia một cuộc thi đầu tư giao dịch mô phỏng.

Lâm Tri Du trả lời anh một chữ được. Hôm đó, sau khi xem xong "Before Sunset" tại nhà anh, hai người đã làm tình trên ghế sofa, hơi điên cuồng, không giống với cô. Nhưng có vẻ như Triệu Kinh Duy rất thích cô như vậy, có thể nhìn ra được qua ánh mắt của anh. Lâm Tri Du tỉnh dậy vào ngày hôm sau, vô cùng hối hận, cô ước gì có thể xóa đi ký ức về đêm qua khỏi đầu mình.

Triệu Kinh Duy lại tỏ ra bình thường, trên đường đưa cô trở về trường, cô gần như không nói gì. Nói cho cùng, trong những việc như thế này, cô vẫn không thể làm được như anh.

Đến tận bảy giờ rưỡi, các sinh viên trong lớp mới lần lượt đến đông đủ, buổi luyện tập chính thức bắt đầu. Nghệ Giai Giai mở máy tính, bật nhạc đệm, ngay cả những người ban đầu không mấy hứng thú thì trong quá trình luyện tập cũng dần dần bắt đầu nghiêm túc hơn.

Triệu Kinh Duy đến trường Đại học Nghi để tìm Bồ Minh Chương, Bồ Minh Chương và các nam sinh trong lớp đang chơi bóng rổ trên sân bóng, những nam sinh khác nhìn thấy anh liền chào hỏi: "Triệu Kinh Duy, chơi hai ván với bọn tôi đi, đấu một chút?"

Triệu Kinh Duy cũng không từ chối, đưa tay cởi áo hoodie, lại lấy điện thoại trong túi quần ra rồi bỏ vào túi áo. Xuống sân, cậu bạn vừa gọi anh liền đưa tay ra, cùng anh bắt tay, nhìn anh chằm chằm nói: "Đừng nhường đấy, cho chúng tôi thấy sức mạnh của Đại học Khánh."

Triệu Kinh Duy không để tâm, đùa một câu: "Ngã thì đừng có khóc."

"Ai thua thì là cháu trai."

Triệu Kinh Duy: "Đừng quên gọi ông nội nhé."

"Đồ điên, đừng có kiêu ngạo quá."

Buổi luyện tập hợp xướng kết thúc vừa đúng chín giờ, mọi người ùa ra, kéo nhau ra khỏi lớp. Lâm Tri Du và bọn Trịnh Phù tụt lại phía sau, Hạ Miểu Miểu nói: "Đợi lát nữa đi siêu thị mua chút trái cây nhé? Bỗng nhiên mình thèm ăn nho."

"Được thôi, mình cũng muốn mua chút trái cây." Trịnh Phù nói.

Sữa tắm của Lâm Tri Du sắp dùng hết, cô cũng cần đi siêu thị một chuyến.

Ba người đi qua sân bóng rổ phía Đông, thỉnh thoảng lại nghe thấy tiếng reo hò khi ghi bàn, sân bóng rổ này khá nhỏ, ánh sáng cũng không tốt, hầu như nam sinh của Đại học Nghi rất ít khi đến đây chơi bóng rổ, tối nay lại náo nhiệt khác thường.

Lâm Tri Du vô thức nhìn qua một cái, qua bóng người mờ mờ ảo ảo, ánh sáng trên sân lại không quá sáng, Lâm Tri Du chỉ liếc thấy một góc áo chạy nhanh, đột nhiên nghe thấy Trịnh Phù bên cạnh nói: "Hình như là Bồ Minh Chương và Triệu Kinh Duy đang chơi bóng."

Hạ Miểu Miểu có chút hứng thú: "Đi xem thử đi."

Lâm Tri Du đi tới gần, mới nhìn rõ được Triệu Kinh Duy trên sân bóng. Anh mặc một chiếc áo phông trắng mỏng và quần dài thể thao màu đen, cũng không đeo găng tay hay các dụng cụ bảo vệ khác khi chơi bóng, có lẽ là anh được gọi tới chơi bóng đột ngột, trong lúc chạy, tóc bị gió thổi rối, lộ ra đôi mắt sắc bén sâu thẳm, có chút khí phách ngút trời.

Bồ Minh Chương vòng qua những người chặn đường, ra hiệu, ném bóng xa cho Triệu Kinh Duy, anh giơ cánh tay lên, dễ dàng bắt được bóng. Hai người phối hợp ăn ý, Triệu Kinh Duy lại quay người chạy ngược lại rồi ném một cú ba điểm từ khoảng cách xa.

Trên sân có tiếng reo hò, Bồ Minh Chương ném cho anh một chai nước, Triệu Kinh Duy mở nắp uống hai ngụm, đi xuống phía dưới khung rổ, nam sinh vừa trêu chọc Triệu Kinh Duy đi tới: "Không chơi nữa à?" 

"Không chơi nữa."

Triệu Kinh Duy cầm lấy áo hoodie treo trên cánh tay bóng rổ, vỗ vỗ cho rớt bụi, chui áo từ đầu vào, mái tóc trước trán vì vận động mà ướt đẫm mồ hôi, một lọn tóc lơ lửng giữa hai hàng lông mày, mang thêm vài phần gợi cảm khó tá.

Anh chỉnh lại cổ áo, ngẩng đầu lên đúng lúc nhìn thấy Lâm Tri Du ở phía đối diện. Cô đứng giữa hai người bạn cùng phòng và đang nói chuyện với họ, dường như cảm nhận được ánh mắt anh đang dừng lại trên khuôn mặt cô, cô quay lại, nhanh chóng tránh ánh mắt anh bằng động tác vuốt tóc, Triệu Kinh Duy cười nhẹ không chút để lộ, chuyển tầm mắt đi.

Bồ Minh Chương đặt tay lên vai anh: "Đi ăn khuya cùng nhau không?"

"Không ăn đâu." Triệu Kinh Duy đẩy tay anh ra: "Đừng lại gần như vậy, toàn là mồ hôi."

Bồ Minh Chương: "Mẹ nó, không phải người cậu cũng toàn là mồ hôi à?"

Triệu Kinh Duy lấy điện thoại ra khỏi túi, Bồ Minh Chương nói: "Thứ bảy tuần sau, tôi và Liễu Nhứ sẽ tới nhà cậu xem bóng rổ."

Triệu Kinh Duy nhíu mày: "Hai người thật sự coi căn hộ của tôi như địa điểm hẹn hò của hai người à?"

Bồ Minh Chương nói: "Cậu cung cấp địa điểm, tôi cung cấp đồ ăn, bạn bố tôi có tặng hai thùng cua hoàng đế, đến lúc đó cho cậu thưởng thức."

Hạ Miểu Miểu thì thầm thán phục: "Quả nhiên con trai chơi bóng rổ thì có sức quyến rũ hơn."

Lâm Tri Du: "Đi thôi, không phải còn phải đi siêu thị mua trái cây sao?"

Trịnh Phù đẩy vai Hạ Miểu Miểu: "Đi thôi đi thôi, trai đẹp có đẹp đến đâu cũng không phải của chúng ta."

Ba người rời khỏi sân bóng rổ, con đường nhỏ này cây cối tươi tốt, những bóng đèn đường bị che khuất bên trong, lá cây được ánh sáng nhuộm màu khác nhau, Lâm Tri Du đột nhiên nhớ lại lần đầu tiên cô đến nhà Triệu Kinh Duy, những cành lá dưới tòa nhà chung cư của anh cũng tươi tốt như vậy.

Chiếc điện thoại trong tay reo lên, Lâm Tri Du tỉnh táo lại, tin nhắn của Triệu Kinh Duy: "Sao lại đi rồi?"

Lâm Tri Du đi chậm lại: "Đi siêu thị mua đồ với bạn cùng phòng."

Triệu Kinh Duy: "Gặp nhau một lát?"

Lâm Tri Du cắn môi: "Quá muộn rồi."

Triệu Kinh Duy: "Có một thứ muốn đưa cho em."

Lâm Tri Du do dự, nhìn Trịnh Phù và Hạ Miểu Miểu phía trước, cô hắng giọng nói rằng mình phải ra cổng lấy bưu kiện, để Trịnh Phù và Hạ Miểu Miểu đi siêu thị mua đồ trước, hai người cũng không nghi ngờ gì, hỏi cô có cần mua gì không.

Lâm Tri Du: "Cứ mua cho mình một chai sữa tắm là được."

Lâm Tri Du quay lại, cô thực sự có một bưu kiện chưa lấy, nhưng Lâm Tri Du định đợi đến khi tan học ngày mai mới đến cửa hàng tiện lợi ở cổng trường lấy. Cô đi đến sân vận động phía đông, những chàng trai trước đó chơi bóng rổ với Triệu Kinh Duy vẫn ở đó, chỉ là người xem ít hơn nhiều. Cô tiếp tục đi tới, Triệu Kinh Duy vừa gửi tin nhắn cho cô nói rằng anh đang đợi cô ở tòa nhà phòng máy tính.

Tòa nhà máy tính không có ai học tối nay, toàn bộ tòa nhà tối đen. Lâm Tri Du đứng ở cửa một lớp học, bên trong cũng không bật đèn, xung quanh im lặng, cô đang do dự không biết có nên vào hay không. Bỗng nhiên một bàn tay kéo cô vào, Lâm Tri Du sắp hét lên, một bàn tay phủ lên miệng cô, ngực cô chạm vào cơ thể quen thuộc. Cô thở phào nhẹ nhõm, đồng thời tiếng cười khẽ của anh vang lên bên tai.

Lâm Tri Du tức giận, trong lúc không nghĩ nhiều đã cắn một cái, đầu lưỡi ấm áp làm ướt lòng bàn tay anh, cổ họng của Triệu Kinh Duy lăn lên, giọng nói khàn khàn: "Đừng liếm."

Lâm Tri Du nghe thấy giọng nói của anh thay đổi, mặt hơi nóng, lấy tay anh ra: "Ai liếm."

"Ừm, em không liếm." Giọng anh lười biếng.

Lâm Tri Du: "Kết quả trận đấu của anh thế nào?"

"Thắng." Anh nói.

"Tối nay sao lại đến trường tôi chơi bóng rổ."

Triệu Kinh Duy nói: "Đi tìm Bồ Minh Chương có chút việc."

Hai người không nói gì, trong phòng học không bật đèn. Trên con đường nhỏ bên ngoài cửa sổ thỉnh thoảng có tiếng nói chuyện của sinh viên đi ngang qua, nếu lắng nghe kỹ còn có thể nghe thấy tiếng bóng đập vào mặt đất xi măng trên sân bóng rổ phát ra âm thanh trầm đục.

"Cuộc thi hát hợp xướng của các em khi nào diễn ra?"

Lâm Tri Du cảnh giác nhìn anh: "Anh muốn đến xem sao?"

"Không thể xem sao?"

Lâm Tri Du suy nghĩ một chút, nói thật: "Tốt nhất là đừng đi."

Triệu Kinh Di năng nổ nhìn cô. "Được tôi không đi ".

Triệu Kinh Duy nặng nề nhìn cô: "Được, tôi không đi.

Lâm Tri Du cầm điện thoại đang reo, là điện thoại của Trịnh Phủ gọi đến, nói rằng loại sữa tắm cô dùng ở siêu thị đã hết rồi, hỏi cô có muốn đổi loại khác không, Lâm Tri Du muốn cúp máy nhanh nên vội vàng nói: "Cậu tùy tiện chọn một loại đi nhé?"

Sau khi cúp máy, cô nhìn Triệu Kinh Duy: "Tôi về trước đây."

Anh khẽ ừ một tiếng.

Truyện full

  • Hận Thù Đến Tột Cùng
    Hận Thù Đến Tột Cùng

    Bị chính bố ruột của mình hại chết mẹ mình.Lại tiếp tục bị chính bố ruột bán cho 1 lão già chết tiệt nào đó để lấy nguồn vốn về cho...

  • Hẹn Mưa Ngày Mưa
    Hẹn Mưa Ngày Mưa

    Thể loại: ngôn tình hiện đại, đoản vănMột câu chuyện tình yêu nhẹ nhàng và tươi vui như tuổi thanh xuân.Tôi nới với cậu rằng: "Nào nào,...

  • Huấn Tình
    Huấn Tình

    Editor……KumikoThể loại: Phụ tử Huấn- shortCái truyện này có thể gọi là một short fic nhưng thật là không biết tựa đề cũng như tên tác...

  • Này! Địa Phủ Ở Hướng Kia!
    Này! Địa Phủ Ở Hướng Kia!

    [Tác giả Mộ Dung Mậu -- Thể loại: Dị Giới, Truyện ma, Truyện trinh thám ]Đọc truyện ma thường ai cũng trải qua cảm giác hồi hộp, lo sợ,...

  • Phụ Hoàng Của Ta Là Tuyệt Đối
    Phụ Hoàng Của Ta Là Tuyệt Đối

    Tác giả: Song BíchThể loại: Đam Mỹ, Truyện Sủng, Truyện Cung Đấu, Trọng SinhGiới thiệu:Thân là độc nhất nhi tử của thượng thư quyền cao...

  • Trói Em Bằng Cavat
    Trói Em Bằng Cavat

    Tác giả: Vũ Thị Thanh UyênThể loại: Ngôn TìnhGiới thiệu:Cô Mộc Na em song sinh với Mộc Nư. Vì chị cướp bạn trai mình, nên cô bị ép gả...

  • Người Ở Chung Cuồng Ngạo
    Người Ở Chung Cuồng Ngạo

    Chỉ vì nợ mối ân tình, mà người đàn ông cũng là Người Ở Chung Cuồng Ngạo với cô, đã luôn uy hiếp, bắt ép cô trở...

  • Vân Sanh
    Vân Sanh

    Vân SanhTác giả: YangmSố chương: 4 chươngThể loại: Đoản, ngôn tình, HE.Edit: Súp lơVăn án:Tạ Vân Sanh sống trong hố sâu của sự mập mạp,...

  • Lưu Luyến
    Lưu Luyến

    Editor:Mr.DownerThể loại: Tình hữu độc chung, dị thế đại lục, dục vọng chiếm hữu cường hắc long công x cô độc nhu thuận tinh linh thụ,...

  • Mỗi Lần Thị Tẩm, Ta Đều Đến Tháng
    Mỗi Lần Thị Tẩm, Ta Đều Đến Tháng

    MỖI LẦN THỊ TẨM, TA ĐỀU ĐẾN THÁNG (*) Tên do editor đặt.Tác giả: Tiểu Thất Tề Tử.Editor: Ling.- --Hoàng thượng cuối cùng cũng lật thẻ...

  • Anh Là Định Mệnh Của Đời Em
    Anh Là Định Mệnh Của Đời Em

    Tên gốc: Thân cận nhớ thật giả phu quânEditor: mèomỡCó khi nào giữa dòng đời tấp nập, ta vô tình thấy nhau rồi nhận ra rằng đối phương...

  • Tiếng Lòng Sinh Tử
    Tiếng Lòng Sinh Tử

    Tác giả: 半岭石榴Thể loại: Hiện đại, ngôn tình, yêu sâu sắcEditor + Bìa: Fish From NowhereGiới thiệu;Năm thứ năm sau khi Tạ Trạch chết, tôi...

  • Cưỡng Bức Vợ Yêu
    Cưỡng Bức Vợ Yêu

    Thể loại: Ngôn tình, Sủng, Hiện đại...Nhân vật chính: Mộ Thương Nam x Diệp PhiNội dung:Bị mẹ gả bán cho lão già để hủy hôn. Cô đến một...

  • Bẻ Cong Anh Chàng Quân Nhân
    Bẻ Cong Anh Chàng Quân Nhân

    Thể loại: hiện đại văn, tình hữu độc chung, bẻ thằng thành cong, công sủng thụ, ấm áp, hào môn thế gia, 1×1, HE,Trầm mặc ít nói ôn nhu...

  • Bạn Gái Quái Vật
    Bạn Gái Quái Vật

    Tên khác: Quái vật nữ hữu.Tác giả: Hữu Tình Khách.Thể loại: bách hợp, mạt thế, 1vs1, cường cường, HE, cái này gắn tag thì hơi sai nhưng...