Hủ Thụ - Thâm Khuy

Chương 20

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Cảm xúc của Cận Hướng Dương đến nhanh mà đi cũng nhanh. Cuộc gọi cho Nguyên Liệt đã mang lại cho cậu niềm vui ngắn ngủi nhất thời. Sau khi gác máy, nhịp tim đập thình thịch của cậu dần dần ổn định lại. Khôi phục tinh thần, cậu mới cảm thấy mặt mình vẫn còn đau ê ẩm. Những giọt nước mắt chưa lau hết đã khô lại trên má, tạo thành những vệt nước cứng đơ.

Cậu cảm thấy dường như anh trai không giống như trước đây cậu vẫn luôn nghĩ. Cậu vốn tưởng rằng anh trai rất thương mình. Nhưng bây giờ xem ra, có vẻ không phải vậy. Cậu không thể nghĩ ra một câu trả lời rõ ràng, nhưng trong lòng lại dấy lên một nỗi băn khoăn khó tả.

Cận Hướng Dương có thói quen ngủ trưa, đến giờ là cậu sẽ buồn ngủ. Hiện tại đầu óc cậu rối bời, mí mắt trĩu nặng, buộc phải ép mình chui vào chăn. Khoảng chừng mười phút sau, cậu đã chìm vào giấc ngủ.

Tống Trác Kỳ và Mã Văn Như tất nhiên sẽ ở lại ăn tối. Khi dì Trần gần hoàn tất bữa ăn, ba người bọn họ vừa lúc bước ra khỏi phòng chơi game. Cận Đình Hựu liếc xuống dưới lầu vài lần, không thấy Cận Hướng Dương đâu. 

Hắn nói với hai người bên cạnh: “Hai cậu xuống trước đi, tôi lấy chút đồ.” Tống Trác Kỳ và Mã Văn Như gật đầu đáp qua loa, không hỏi thêm, rồi xuống lầu ngồi trên sofa.

Phòng của Cận Đình Hựu và Cận Hướng Dương không nằm đối diện cầu thang. Từ dưới lầu nhìn lên chỉ thấy hành lang và những bức tường được trang trí bằng tranh sơn dầu. Cận Đình Hựu đi ngang qua phòng của mình mà không dừng lại, bước thẳng đến cửa phòng của  Cận Hướng Dương mới ngừng bước.

Hắn không gõ cửa, trực tiếp vặn tay nắm cửa đi vào. Sau khi vào phòng, hắn quay người đóng cửa lại.

Cận Hướng Dương vẫn còn ngủ.

Trong phòng, mọi thứ trên bàn được bày trí gọn gàng. Sách vở học tập của  Cận Hướng Dương được xếp ngay ngắn trên kệ sách tầng một, còn truyện tranh yêu thích của cậu thì xếp ở tầng hai. Cận Đình Hựu từ từ bước đến bên giường, hạ mắt nhìn Cận Hướng Dương. Cậu ngủ rất say, chỉ lộ nửa khuôn mặt, hàng mi dài cong vút dịu dàng rũ xuống, mũi và miệng đều giấu dưới chăn. Có lẽ vì hơi ngộp, cả hai má cậu đỏ bừng lên, đặc biệt là bên mặt bị thương càng đỏ hơn.

Cận Đình Hựu từ từ ngồi xuống bên giường. Hắn đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt của Cận Hướng Dương, đột nhiên nghe cậu thì thầm một câu “Anh ơi.” 

Âm thanh đó vừa mềm mại vừa nhẹ nhàng, mơ hồ ẩn mình trong chăn, khiến người ta khó mà nghe rõ. Tay Cận Đình Hựu khựng lại. Ngón tay đặt trên má của Cận Hướng Dương co lại. Một lúc sau, hắn kéo chăn xuống đến cằm cậu, để lộ ra toàn bộ khuôn mặt của Cận Hướng Dương.

Hắn chăm chú nhìn đôi môi hơi hờn dỗi của cậu, một lúc sau, cúi người xuống.

Cận Hướng Dương đang mơ.

Trong giấc mơ, cậu hóa thành một chú lạc đà con ngốc nghếch. Giữa lúc mặt trời lên cao, cậu nhảy nhót tung tăng trên thảo nguyên. Cậu chạy đến dưới một gốc cây lớn, muốn đá chân một chút. Đột nhiên, từ sau cây xuất hiện một con rắn màu vàng đen, con rắn vung đuôi đánh vào cậu, quăng mạnh sang một bên. Cậu liền kêu “be be” xin tha mạng.

Trong giấc mơ kỳ lạ này, dù đã hóa thành lạc đà con, Cận Hướng Dương vẫn hiểu được tiếng kêu của chính mình, cậu đang gọi con rắn là “anh”, xin anh đừng đánh mình. Sau khi đánh cậu đau điếng, con rắn lại bò tới, dùng đầu rắn cọ vào sừng của cậu, nhưng cọ một lúc rồi lại khinh khỉnh nhìn cậu. Đúng lúc này, một con đại bàng từ trên cao lao xuống, đánh trúng con rắn. Khi lạc đà con định gọi ra hai chữ “Nguyên Liệt”, Cận Hướng Dương bỗng giật mình tỉnh giấc.

Cậu mở mắt, chợt phát hiện trước mặt mình là một bóng đen áp sát. Cậu vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo, sợ hãi kéo chăn lên, trùm kín đầu, thét lên một tiếng ngắn ngủi nhưng chói tai.

Nụ hôn của Cận Đình Hựu vốn định đặt lên môi của Cận Hướng Dương bỗng dừng lại. Hắn ngồi thẳng dậy, thấy Cận Hướng Dương giật nảy người, hắn liền kéo chăn ra khỏi mặt cậu, bật cười: “Sao thế? Sao lại nhát gan như vậy?”

Cận Hướng Dương vẫn chưa hết hốt hoảng, lắc lắc đầu.

“Mơ thấy ác mộng à?”

Cận Hướng Dương nhớ lại những gì đã xảy ra trong mơ, ngây ngẩn nhìn khuôn mặt của anh trai đang ngồi bên cạnh giường mình, rồi do dự gật đầu.

“Trong mơ đều là giả thôi. Sợ gì chứ.”

Cận Đình Hựu vừa nói vừa từ từ cúi người xuống lần nữa. Cận Hướng Dương nhìn thấy khuôn mặt của anh trai càng lúc càng gần mình, mà còn… cậu cảm thấy dường như anh không định hôn lên mặt mình. Ngay khi môi Cận Đình Hựu sắp chạm vào môi Cận Hướng Dương, cậu liền mím chặt môi, nhắm mắt lại, quay đầu sang một bên và co rúm cả khuôn mặt tránh né.

Thế nên, nụ hôn đó chỉ lướt nhẹ lên má.

Cận Đình Hựu hơi ngẩng đầu lên, liếc nhìn Cận Hướng Dương với vẻ mặt trở nên chống cự. Hắn chợt bừng tỉnh, bất ngờ đứng bật dậy. Hắn cảm thấy muốn cười. 

Vừa rồi hắn đang làm gì thế? Hắn muốn hôn lên môi Cận Hướng Dương sao? Hắn thực sự muốn hôn cậu?

Hắn lạnh lùng nhìn Cận Hướng Dương đang nhắm chặt mắt, hàng lông mày nhíu lại, rồi nói: “Dậy đi. Dì Trần đã làm xong cơm rồi.” 

Nói xong, hắn quay người bước ra khỏi phòng của cậu.

Sau Cận Đình Hựu rời khỏi, trong phòng không còn tiếng bước chân nữa. Cận Hướng Dương mới mở mắt, thở phào nhẹ nhõm.

Cận Hướng Dương xuống lầu, ngồi vào bàn ăn.  Cận Đình Hựu và hai người bạn đã bắt đầu dùng bữa.  Cận Hướng Dương liếc nhìn Tống Trác Kỳ ngồi đối diện, không khỏi nhớ lại những lời cậu đã nghe được trước cửa phòng chơi game của anh trai. Cậu có phần bực bội, nhưng trên hết là nỗi sợ hãi. 

May mắn là, gia cảnh của ba người Cận Đình Hựu tương đối giống nhau, bọn học từ nhỏ đã được dạy rằng trong bữa ăn chính không nên nói chuyện. Vì thế trên bàn ăn, Tống Trác Kỳ không trêu chọc Cận Hướng Dương. Dù vậy, cậu vẫn chỉ lặng lẽ ăn vài miếng cơm rồi nhỏ giọng nói: 

“Anh ơi, em no rồi.”

“Ừ,” Cận Đình Hựu đáp lại mà không nhìn cậu.

Cận Hướng Dương nhẹ nhàng đặt bát đũa xuống, rồi lặng lẽ trở về phòng mình.

Tiễn Tống Trác Kỳ và Mã Văn Như xong, Cận Đình Hựu không đến tìm Cận Hướng Dương nữa mà quay thẳng về phòng ngủ chính.

Ba ngày tiếp theo, Cận Đình Hựu ngoài việc thỉnh thoảng ngồi trước máy tính để họp video với cấp dưới, giải quyết vài vấn đề không quan trọng. Phần lớn thời gian hắn đều ở trong phòng chơi game một mình. Sau khi làm việc không ngừng nghỉ suốt một thời gian dài, hắn vốn định nghỉ ngơi thoải mái hai ngày.

Nhưng đôi mắt của Cận Đình Hựu nhìn chằm chằm vào nhân vật trò chơi trên màn hình lớn, tâm trí hắn lại không thực sự tập trung vào game, thậm chí còn chẳng ở trong căn phòng này.

Đây đã là ngày thứ tư hắn về nhà. Kể từ hôm Tống Trác Kỳ và Mã Văn Như rời đi, hắn và  Cận Hướng Dương chỉ gặp nhau trên bàn ăn.

Cận Hướng Dương có lịch học, nhưng không quá nghiêm ngặt như ở trường. Miễn là một tuần cậu học đủ bốn ngày, thời gian học vào buổi sáng hay chiều đều có thể linh động. Trong ba ngày liền cậu không tìm gặp hắn một lần nào. Buổi sáng, cậu ở lì trong phòng, buổi chiều cậu đi học, buổi tối lại trở về phòng để làm bài tập. Nhưng chỉ một tháng trước, dù không hiểu trò chơi mà hắn đang chơi, cậu vẫn ôm lấy quyển truyện tranh, ngồi bên cạnh hắn cả buổi chiều, lặng lẽ và ngoan ngoãn dính lấy hắn không rời.

Màn hình trò chơi sáng rực với những màu sắc biến đổi, Cận Đình Hựu nắm chặt tay cầm, điều khiển nhân vật tung ra cú đấm. Ánh sáng từ màn hình hắt lên khuôn mặt không biểu cảm của hắn, trầm lặng nhưng rõ ràng.

Truyện full

  • Đông Chu Liệt Quốc
    Đông Chu Liệt Quốc

    Tuyệt tác văn chương phản ánh một gia đoạn 550 năm bão táp của lịch sử Trung Hoa từ Xuân Thu đến Chiến Quốc, hàm chứa những vấn đề phổ...

  • Mê Đắm
    Mê Đắm

    VĂN ÁN:1.Cố Thanh Sương được mọi người ngợi khen là nữ thần trong giới showbiz, cô có vô số người hâm mộ, thường lọt vào hot search vì...

  • ABO
    ABO

    Thể loại: ABO, AxO, hiện đại, 1x1, HE. Ngoài lạnh trong trung khuyển công x cao lãnh e thẹn thụ (chậm nhiệt thành thục công x thâm tình...

  • Cõi Lòng Cô Đơn
    Cõi Lòng Cô Đơn

    Biên tập: CandyTrong tháng ngày niên thiếu ngát xanh.Tình yêu sâu sắc, quên lãng nhạt nhòa. Có những tình cảm cứ dần phai mờ trong dòng...

  • Chệch Hướng - Đường Quả Tuyết Sơn
    Chệch Hướng - Đường Quả Tuyết Sơn

    Bạn tình cũng có quy tắc của bạn tình.Không hôn môi, không ngủ lại, không tán tỉnh nhau nơi công cộng…Lên giường bung xõa thế nào cũng...

  • Cậu Ấy Là Của Tôi!
    Cậu Ấy Là Của Tôi!

    Thể loại: Truyện teen, truyện tự sáng tácHai con người hai tính cách hoàn toàn trái ngược.Nàng mạnh mẽ, chàng yếu đuối.Nhưng biết đâu...

  • Làm Nhân Vật Phản Diện Cũng Phải Nổi Tiếng Khắp Tu Chân Giới
    Làm Nhân Vật Phản Diện Cũng Phải Nổi Tiếng Khắp Tu Chân Giới

    Biên tập: Tiểu Vô Lại  Thể loại: đam mỹ, cường cường, tiên hiệp tu chân, song trọng sinh, ngụy huynh đệ, hệ thống, xuyên thư  Tình...

  • Vẫn Có Một Người Đợi Em Nơi Cuối Con Đường
    Vẫn Có Một Người Đợi Em Nơi Cuối Con Đường

    ⊹⊱ Phong, anh là ngọn gió mát lạnh thênh thang giữa đất trời trông trói buộc, thế nhưng không biết tự lúc nào, anh đã là ngọn gió ấm áp...

  • Thiếu Nữ Miệng Quạ Đen
    Thiếu Nữ Miệng Quạ Đen

    Tên truyện: Thiếu nữ miệng quạ đenTác giả: Lạc Khê NhiThể loại: ngôn tình, hiện đại, 1v1, HE, hài, truyện ngắnSố chương: 10...

  • Hạ Chí
    Hạ Chí

    Thể loại : Đam mỹ, hiện đại, ấm áp, nhẹ nhàng, ngọt ngào, ôn nhu  công x manh thụ, HE.Edit : Chanh MuốiThẩm Tu Viễn và Hạ Nhật  không...

  • Lập Quốc Ký I
    Lập Quốc Ký I

    Tác giả: Người Qua Đường AThể loại: Võng DuHắn là đệ nhất danh bộ của Châu thành. Không có vụ án nào vào tay hắn mà không phá được....

  • Cô Nương, Thỉnh Tự Trọng
    Cô Nương, Thỉnh Tự Trọng

    Tên: Thiên Hạ Tối Nhị (Nguyên danh: Cô nương, thỉnh tự trọng)Thể loại: ngôn tình, xuyên không, hài, HENgười convert: armelia – Tàng...

  • Chiếc Hôn Và Đóa Hồng
    Chiếc Hôn Và Đóa Hồng

    Nhà họ Giang và nhà họ Quý đã thân nhau mấy đời, truyền thống hai nhà cũng coi như môn đăng hộ đối. Hai người thông qua lời mai mối, đã...

  • Phía Dưới Hoang Đường
    Phía Dưới Hoang Đường

    VĂN ÁNVĂN ÁN 1: Hồi trung học, Vưu Niệm và nam thần cùng trường Lục Thanh Trạch đã có một tình yêu vô cùng nồng nhiệt.Lục Thanh Trạch...

  • Xướng Nữ Bất Tri - Nam Lễ
    Xướng Nữ Bất Tri - Nam Lễ

    Đại tướng quân muốn cưới đại tiểu thư Ôn gia, người đã làm quân kỹ suốt ba năm ở Bắc Địch.Nàng sớm đã bị hành hạ đến mức phát điên,...