Hủ Thụ - Thâm Khuy

Chương 16

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Cha mẹ ruột của Cận Hướng Dương không có điều kiện kinh tế khá giả. Để sinh ra cậu, họ gần như đã tiêu hết số tiền dành dụm. Họ nuôi cậu đến hơn hai tuổi, dần dần nhận thấy đứa trẻ có gì đó không ổn. Sau khi chẩn đoán ra vấn đề sinh lý của Cận Hướng Dương, cha mẹ cậu ôm nhau khóc mấy ngày liền, rồi đưa ra quyết định. Họ không thể gánh vác nổi gánh nặng này. 

Một lần, họ đưa Cận Hướng Dương đi chơi, lừa cậu ngoan ngoãn ngồi đợi tại chỗ, và rồi từ đó không bao giờ trở lại. Chuyện xảy ra khi cậu mới lên ba, nên bản thân không nhớ gì về nó.

Từ khi Cận Hướng Dương có ký ức, cậu đã là một thành viên của trại trẻ mồ côi.

Lúc đó, cậu chưa mang tên Cận Hướng Dương. Ngoại trừ những đứa trẻ đã có sẵn tên khi đến, các bé trai trong trại trẻ đều mang họ Đặng. Lúc đó, tên cậu chỉ có một chữ Dương. Các cô bảo mẫu thường gọi cậu là Dương Dương.

Trong trại trẻ, có những bảo mẫu tính tình hiền hòa,  thì cũng có những bảo mẫu không được như vậy. Mà người được phân công chăm sóc cho các bé trong phòng ngủ nơi Cận Hướng Dương ở là một bảo mẫu xấu tính.

Bà ta khoảng hơn bốn mươi tuổi, dáng người thấp bé mập mạp. Trang phục thường ngày là quần lửng bảy phân và áo hoa, vòng eo mỡ hai lớp khiến áo bà luôn căng chặt. Bà Triệu không hẳn thích ngược đãi trẻ con một cách vô cớ, nhưng nếu đứa trẻ nào không nghe lời, bà ta thường không kiên nhẫn dỗ dành, mà đôi khi tức giận sẽ ra tay đánh chúng. 

Những bảo mẫu có tính khí nóng nảy như bà Triệu không chỉ có một người. Những đứa trẻ bị bỏ rơi hoặc mồ côi thường có vấn đề về thể chất hoặc tâm lý, không có ai để bênh vực, nên lâu dần, mọi người đều coi đó là chuyện bình thường.

Người bảo mẫu trước đây chăm sóc Cận Hướng Dương là một người hiền lành, nhưng do có việc gia đình nên chỉ làm được hai năm rồi từ chức. Khi Cận Hướng Dương năm tuổi, bà Triệu đến thay thế vị trí của cô bảo mẫu cũ.

Trong việc ngủ, Cận Hướng Dương là một đứa trẻ ngoan. Không giống những đứa trẻ khác, cậu không cần bảo mẫu nhắc nhở, đến giờ là cậu ngáp dài, mắt nhắm mắt mở tự mình leo lên giường ngủ. Ngủ sớm nên cậu cũng tự thức dậy đúng giờ. Dù bà Triệu có nóng tính đến đâu, ít nhất bà ta chưa từng mắng Cận Hướng Dương vì việc ngủ.

Nhưng khi đến giờ ăn, Cận Hướng Dương lại không ngoan như vậy. Cậu thích ăn vặt, không thích ăn cơm, điều này trở thành thói quen xấu khó thay đổi.

Nếu là bảo mẫu trước đây, cô ấy chỉ nhẹ nhàng đi theo cậu bé đang chạy nhảy vui đùa, đút cho cậu nửa bát cơm, rồi mới miễn cưỡng dừng lại. Thật ra, một phần cũng là vì Cận Hướng Dương trông rất dễ thương và đáng yêu. Mọi người luôn có xu hướng khoan dung hơn với những đứa trẻ có ngoại hình xinh xắn. Ban đầu, bà Triệu cũng muốn nổi giận, nhưng không khỏi bị đôi mắt to tròn của Cận Hướng Dương làm nguôi đi. Tuy nhiên, vài tuần trôi qua, sự kiên nhẫn của bà ta dần cạn kiệt.

Lúc đầu, bà Triệu chỉ cao giọng gọi cậu về nhà ăn cơm, nhưng sau đó, bà ta bắt đầu túm lấy mái tóc xoăn nhẹ của Cận Hướng Dương, kéo mạnh cậu về chỗ ngồi.

Cận Hướng Dương ban đầu không nhận ra sự khác biệt giữa bà Triệu và bảo mẫu trước, chỉ biết rằng tóc mình bị kéo đau đến mức cậu chống cự lại, miệng cứng cỏi nói: “Bà Triệu, đừng kéo con.” 

Cho đến khi bị bà ta tát thẳng vào mặt, cậu mới khóc nức nở, run rẩy cầu xin: “Bà ơi, bà ơi, con ăn cơm mà. Đừng đánh Dương Dương nữa.”

Bà Triệu vốn là người ít học, nhiều năm trước làm những công việc nặng nhọc như giúp việc theo giờ, lao công. Cái tát mạnh mẽ đó khiến nửa khuôn mặt của Cận Hướng Dương sưng đỏ và nóng bừng. Đây là lần đầu tiên cậu thấy được sự đáng sợ của bà Triệu, Sơ Dịchn mức dù bụng đã no, cậu vẫn run rẩy nhét thêm một bát cơm vào bụng.

Tát vào mặt dù sao cũng để lại dấu vết rõ ràng, bà Triệu trong lúc tức giận mất lý trí mới ra tay như vậy. Thay vào đó, bà ta thường thích nhéo vào phần thịt đùi trong của bọn trẻ. Chỉ cần nhéo một mẩu thịt nhỏ, nghiến răng bóp chặt và xoay một vòng, hình phạt này không để lại tổn thương cơ thể nhưng khiến tụi nhỏ phải ngoan ngoãn nghe lời.

Trẻ con thường không nhớ dai những trận đòn. Nếu chỉ một hai lần, có lẽ Cận Hướng Dương sẽ không thay đổi nhiều, nhưng hễ cậu không nghe lời là bị đánh hoặc nhéo, tần suất cao như vậy khiến bản năng tránh đau dần dần làm cho cậu trở nên sợ hãi và trầm lặng hơn.

Ngoài việc không thích ăn cơm, Cận Hướng Dương còn kén ăn. Cậu không thích cà rốt, nếu vô tình ăn phải, cậu sẽ nhăn nhó và nhổ ngay ra. Một lần, khi bà Triệu đang tức giận dạy dỗ một đứa trẻ khác, bà quay lại thấy Cận Hướng Dương nhổ ra một mẩu cà rốt nhỏ trộn lẫn với nước bọt, nhìn rất bẩn. Bà ta lập tức bước nhanh đến, ấn đầu cậu xuống bát cơm và quát: “Nhổ cái gì ra đấy?! Ăn lại ngay!”

Trán của Cận Hướng Dương bị ép vào mép bát, đau đớn và nghẹn ngào giải thích: “Chỉ là một chút cà rốt thôi ạ.”

“Còn dám kén ăn à?” Bà Triệu hung hăng ép đầu cậu xuống vài lần, sau đó mới buông ra và nói: “Ăn hết! Hôm nay bà sẽ ở đây nhìn mày ăn hết!”

Cận Hướng Dương đã khóc đến mức nước mắt đầm đìa, vừa nức nở vừa không dám chậm trễ, vội vàng nhét đầy một miệng cơm vào, nhưng vì ăn nhanh quá mà bị nghẹn. Nhìn thấy bà Triệu sắp nổi giận lần nữa, cậu hoảng sợ và nhét phần cơm đã nhổ ra vào miệng lại. Sau khi ăn xong, bà Triệu vẫn chưa hết giận và ra lệnh: “Nhặt miếng cà rốt đó lên ăn cho tao!”

Lần này, Cận Hướng Dương không dám nói gì thêm, chỉ nức nở nhặt miếng cà rốt đã bị cậu nhai dở và nuốt vào bụng.

Từ lúc năm tuổi đến mười tuổi, cuộc sống của Cận Hướng Dương trôi qua như thế suốt năm năm.

Dù sau này bà Triệu cũng rời đi và có bảo mẫu mới thay thế, nhưng Cận Hướng Dương đã không còn dám từ chối điều gì nữa. Không lâu sau đó, cậu được nhà họ Cận nhận về làm con nuôi.

****

Cận Hướng Dương không kịp phản ứng, cú tát khiến cậu đập đầu vào tường bên cạnh, loạng choạng ngã xuống sàn ướt. Trong giây phút ngắn ngủi đó, những ký ức của mấy ngày gần đây khi Nguyên Liệt dạy cậu cách không sợ hãi đều bị thay thế bởi những ký ức bị bắt buộc tuân theo trong thời thơ ấu.

Cậu đang trần truồng, nằm trên sàn lạnh ẩm ướt giống như chiếc giường cũ kỹ trong trại trẻ mồ côi vào mùa đông, vừa cứng vừa lạnh. Cậu không thể nói nên lời. Vòi sen trong phòng tắm vẫn phun nước tí tách, chảy vào không khí rồi đập vào làn da cậu, lạnh buốt đến mức như muốn rạch từng mảnh thịt trên người. Khuôn mặt cậu rất đau, cơ thể lạnh lẽo, suy nghĩ hỗn loạn, dường như không thể nhìn rõ người đứng trước mặt là ai.

Người trước mặt là Cận Đình Hựu, người anh mà cậu yêu quý nhất, nhưng lúc này lại biến thành một bà Triệu với khuôn mặt dữ tợn.

Tay cậu vẫn đang run rẩy che mặt, vừa khóc vừa ngoan ngoãn hạ giọng cầu xin: “Em không dám nữa. Anh ơi, em nghe lời mà.”

Cậu không dám nhìn vào mặt hắn, mắt khép hờ, để dòng nước từ vòi sen xối ướt tóc và cơ thể mình. Cậu co chân lên, ôm chặt đầu gối vào ngực, một tay chống xuống đất, từ từ nhích vào góc phòng tắm. Miệng không ngừng lặp lại: “Em không dám nữa, đừng đánh em. Đừng đánh Dương Dương. Em không dám nữa. Em sẽ nghe lời. Xin lỗi. Đừng đánh em. Xin lỗi.”

Truyện full

  • Đông Chu Liệt Quốc
    Đông Chu Liệt Quốc

    Tuyệt tác văn chương phản ánh một gia đoạn 550 năm bão táp của lịch sử Trung Hoa từ Xuân Thu đến Chiến Quốc, hàm chứa những vấn đề phổ...

  • Mê Đắm
    Mê Đắm

    VĂN ÁN:1.Cố Thanh Sương được mọi người ngợi khen là nữ thần trong giới showbiz, cô có vô số người hâm mộ, thường lọt vào hot search vì...

  • ABO
    ABO

    Thể loại: ABO, AxO, hiện đại, 1x1, HE. Ngoài lạnh trong trung khuyển công x cao lãnh e thẹn thụ (chậm nhiệt thành thục công x thâm tình...

  • Cõi Lòng Cô Đơn
    Cõi Lòng Cô Đơn

    Biên tập: CandyTrong tháng ngày niên thiếu ngát xanh.Tình yêu sâu sắc, quên lãng nhạt nhòa. Có những tình cảm cứ dần phai mờ trong dòng...

  • Chệch Hướng - Đường Quả Tuyết Sơn
    Chệch Hướng - Đường Quả Tuyết Sơn

    Bạn tình cũng có quy tắc của bạn tình.Không hôn môi, không ngủ lại, không tán tỉnh nhau nơi công cộng…Lên giường bung xõa thế nào cũng...

  • Cậu Ấy Là Của Tôi!
    Cậu Ấy Là Của Tôi!

    Thể loại: Truyện teen, truyện tự sáng tácHai con người hai tính cách hoàn toàn trái ngược.Nàng mạnh mẽ, chàng yếu đuối.Nhưng biết đâu...

  • Làm Nhân Vật Phản Diện Cũng Phải Nổi Tiếng Khắp Tu Chân Giới
    Làm Nhân Vật Phản Diện Cũng Phải Nổi Tiếng Khắp Tu Chân Giới

    Biên tập: Tiểu Vô Lại  Thể loại: đam mỹ, cường cường, tiên hiệp tu chân, song trọng sinh, ngụy huynh đệ, hệ thống, xuyên thư  Tình...

  • Vẫn Có Một Người Đợi Em Nơi Cuối Con Đường
    Vẫn Có Một Người Đợi Em Nơi Cuối Con Đường

    ⊹⊱ Phong, anh là ngọn gió mát lạnh thênh thang giữa đất trời trông trói buộc, thế nhưng không biết tự lúc nào, anh đã là ngọn gió ấm áp...

  • Thiếu Nữ Miệng Quạ Đen
    Thiếu Nữ Miệng Quạ Đen

    Tên truyện: Thiếu nữ miệng quạ đenTác giả: Lạc Khê NhiThể loại: ngôn tình, hiện đại, 1v1, HE, hài, truyện ngắnSố chương: 10...

  • Hạ Chí
    Hạ Chí

    Thể loại : Đam mỹ, hiện đại, ấm áp, nhẹ nhàng, ngọt ngào, ôn nhu  công x manh thụ, HE.Edit : Chanh MuốiThẩm Tu Viễn và Hạ Nhật  không...

  • Lập Quốc Ký I
    Lập Quốc Ký I

    Tác giả: Người Qua Đường AThể loại: Võng DuHắn là đệ nhất danh bộ của Châu thành. Không có vụ án nào vào tay hắn mà không phá được....

  • Cô Nương, Thỉnh Tự Trọng
    Cô Nương, Thỉnh Tự Trọng

    Tên: Thiên Hạ Tối Nhị (Nguyên danh: Cô nương, thỉnh tự trọng)Thể loại: ngôn tình, xuyên không, hài, HENgười convert: armelia – Tàng...

  • Chiếc Hôn Và Đóa Hồng
    Chiếc Hôn Và Đóa Hồng

    Nhà họ Giang và nhà họ Quý đã thân nhau mấy đời, truyền thống hai nhà cũng coi như môn đăng hộ đối. Hai người thông qua lời mai mối, đã...

  • Phía Dưới Hoang Đường
    Phía Dưới Hoang Đường

    VĂN ÁNVĂN ÁN 1: Hồi trung học, Vưu Niệm và nam thần cùng trường Lục Thanh Trạch đã có một tình yêu vô cùng nồng nhiệt.Lục Thanh Trạch...

  • Xướng Nữ Bất Tri - Nam Lễ
    Xướng Nữ Bất Tri - Nam Lễ

    Đại tướng quân muốn cưới đại tiểu thư Ôn gia, người đã làm quân kỹ suốt ba năm ở Bắc Địch.Nàng sớm đã bị hành hạ đến mức phát điên,...