Hồng Bài Thái Giám

Chương 7: Uyển Dung

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ



"Chết rồi sao?"
Qua một hồi lâu, Lăng Giản nhìn hai người té trên mặt đất không hề có dấu hiệu nhúc nhích, liền quyết định tiến lên xem xét hơi thở của bọn họ.

Cũng không phải là nàng không sợ, nàng dĩ nhiên sợ, vạn nhất tên thích khách kia nửa đường tỉnh lại đột nhiên đem nàng giải quyết thì làm sao bây giờ? Chẳng qua là khi nàng ở đại học đã có thói quen nghiên cứu tử thi, cho nên nhìn thấy thi thể liền nổi bệnh nghề nghiệp a.Lăng Giản vừa muốn tiến lên, đã nhìn thấy một đội nhân mã thị vệ mặc áo màu vàng, bên hông đeo đao, đang chạy tới trước mặt các nàng, cầm đầu là một trung niên nam nhân râu ria rậm rạp mặc áo khoác ngoài màu lam.

Sau khi hắn tới đây, nhìn thấy thi thể trên mặt đất, lập tức quỳ xuống trước mặt Hoàng Hậu đang ở phía sau Lăng Giản, nói:
"Thần, Dư Trấn cứu giá chậm trễ, xin Hoàng hậu nương nương trách phạt."
Cứu giá chậm trễ? Ngươi chơi ai đó? Lăng Giản tự giác lui về phía sau đứng bên cạnh Hoàng hậu, khinh thường liếc mắt nhìn Dư Trấn một cái, còn cứu giá gì nữa, người đã chết rồi ngươi mới tới cứu giá.

Nếu không phải vị lão nhân gia này một mạng đổi một mạng với thích khách để cứu mọi người, thì kẻ xưng là thần như ngươi sớm đã bị đưa đi chém rồi lại chém a, đâu còn tới phiên ngươi ở đây nói mát.

"Thôi, đem thi thể của Đổng Phú Hải đi chôn cất đi.

Về phần thích khách này, tùy các ngươi xử lý."
Hoàng hậu bị thích khách này làm cho kinh hãi một chút, vội vàng khoát khoát tay bảo bọn họ mang thi thể đi.

"Tạ ơn Hoàng hậu nương nương."
Dư Trấn ở trong lòng thở phào nhẹ nhõm, lập tức lệnh cho mấy thị vệ mang hai cỗ thi thể đi, rồi ngay lập tức rời khỏi tầm mắt của Hoàng hậu.

"Vừa rồi đa tạ tiên nhân không để ý tới tính mạng che trước người Bổn cung."

Thấy mấy thị vệ kia đã đi sạch, lúc này Hoàng hậu mới giống như không có chuyện gì, khách khí nói với Lăng Giản.Không để ý tới tính mạng? Hoàng hậu đúng là hoàng hậu, rõ ràng người không để ý tới tính mạng đã chết, nàng lại tới cảm ơn một người vì muốn xem náo nhiệt nên mới tới chắn trước người nàng.

Lăng Giản không nói chuyện, chẳng qua là đơn giản cười cười với Hoàng hậu.

Một người mới vừa hảo hảo, cứ như vậy là chết rồi, nhân sinh vô thường a.

"Đúng rồi, không biết vì sao tiên nhân cùng Đổng Phú Hải lại đi tới ngự hoa viên này? Bổn cung không phải là đã nói với Đổng Phú Hải để cho hắn xế chiều mới dẫn ngươi đi tìm Bổn cung hay sao?"
Ánh mắt hoàng hậu dừng lại ở bộ trang phục thái giám trên người Lăng Giản.

Đổng Phú Hải cũng thật là, cho dù hắn chỉ có trang phục của thái giám, cũng không thể để tiên nhân mặc như vậy đi.

"Hoàng hậu nương nương, chúng ta chẳng qua là từ phòng tịnh thân trở về, thuận tiện đi qua nơi này mà thôi."
Lăng Giản nắm chặt quả đấm, cố ý tạo ra vẻ mặt thống khổ, dù sao người mang nàng đi tịnh thân đã chết, không ai đi nghiệm chứng lời nàng nói là thật hay giả a.

"Phòng tịnh thân?"
Hoàng hậu có chút kinh ngạc chỉ vào Lăng Giản, nói:
"Chẳng lẽ Đổng Phú Hải mang tiên nhân tới phòng tịnh thân để..."
"Hoàng hậu nương nương, ta là một thanh niên rất tốt a.

Lại bị hắn mạnh mẽ áp đi thiến mất, hắn còn nói đó là ý chỉ của Hoàng hậu nương nương."
Thanh âm của Lăng Giản trở nên ủy khuất, nàng dùng sức một chút, cố gắng nặn ra một giọt nước mắt.

"Đổng Phú Hải này, sao có thể tự tiện làm chủ, mang tiên nhân người đi..."
Hoàng hậu bởi vì chuyện tình thích khách vừa xảy ra nên cũng không hoài nghi lời nói của nàng, áy náy nhìn Lăng Giản một cái, trầm mặc hồi lâu mới chậm rãi nói:
"Nếu đã là như vậy, liền ủy khuất tiên nhân lấy thân phận là hoạn quan giúp Bổn cung điều thuốc, từ hôm nay ngươi chính là người của Khôn Ninh cung.

Bổn cung không cần ngươi mỗi ngày hầu hạ ở bên cạnh Bổn cung, chỉ cần ngươi mỗi ngày tới đây điều trị thân thể cho Bổn cung là được.

Ở bên trong hậu cung ngươi có thể tùy ý đi lại, chẳng qua là đừng nói Bổn cung không có nhắc nhở ngươi, nếu là ngươi trêu chọc gây chuyện thị phi, Bổn cung nhất định không tha cho ngươi."
Trong lời nói của Hoàng hậu mang theo một tia xin lỗi, nếu như không phải là Đổng Phú Hải tự ý làm việc, như thế nào lại liên lụy tới tiên nhân như vậy.Làm thái giám? Còn là một thái giám trên danh nghĩa, không cần hầu hạ chủ tử? Vậy cũng là một chuyện tốt a, dù sao ở đạo quan cũng là ngốc, ở chỗ này cũng là ngốc.

"Đa tạ Hoàng hậu nương nương, ngài yên tâm đi, ta chính là thanh niên ba tốt của thế kỷ mới, chưa bao giờ gây chuyện."
Lăng Giản miễn cưỡng cười một tiếng, trong lúc vô tình ánh mắt liếc nhìn cung nữ bên cạnh hoàng hậu.

Nàng thật sự là cung nữ sao? Lăng Giản ở trong lòng tự hỏi, chỉ thấy nàng mặt mày tựa như tranh vẽ, da thịt như ngọc, đôi mắt sáng hiền lành, ôn nhu động lòng người.

Trong nháy mắt, Lăng Giản phảng phất tưởng như nhìn thấy người bạn gái trước kia của mình.

"Hoàng hậu nương nương, người ở bên cạnh ngài là...?"
Lăng Giản không tiện nhìn lâu, không hề nghĩ ngợi trực tiếp nói ra nghi vấn của mình.


"Đây là Uyển Dung, thiếp thân thị nữ của Bổn cung."
Hoàng hậu ho khan một tiếng, ngay sau đó lại nói:
"Theo Bổn cung trở về Khôn Ninh cung, ngươi hãy nhớ kỹ đường đi, đừng đi lạc.

Đúng rồi, ngươi tên gì?"
"Lăng Giản."
"Sau này, trước mặt mọi người ngươi không thể tự xưng mình là Lăng Giản, nếu như người khác có hỏi, ngươi hãy nói ngươi tên Tiểu Lăng Tử."
Hoàng hậu đưa một khối kim bài cho Lăng Giản, sau đó nói:
"Qua vài ngày nữa, ta sẽ lệnh cho bọn họ làm một cái Yêu Bài cho ngươi, trước khi làm xong Yêu Bài này, ngươi liền cầm lấy kim bài của Bổn cung đi.

Hoàng cung không thể so với bên ngoài, không phải là ngươi muốn vào nơi nào thì có thể vào, càng không thể ồn ào lớn tiếng gì.

Chỉ cần không cẩn thận một chút thì đầu của ngươi sẽ rơi xuống đất.

Tiểu Lăng Tử, ngươi có nhớ hay chưa?"
Đầu rơi xuống đất a.

Lăng Giản bị khẩu khí vô cùng uy nghiêm của Hoàng hậu dọa cho sợ đổ một thân mồ hôi lạnh, đây không phải là khu vực địa lôi trong truyền thuyết sao? Chỉ cần giẫm phải địa lôi ngươi sẽ chết mất xác, muốn sống thì phải cẩn thận.

Nàng lặng lẽ hít vào một hơi, nhưng ngay sau đó học theo những gì đã xem qua trong phim cổ trang, làm một động tác chắp tay kiểu thái giám thi lễ với Hoàng hậu, nói:
"Hoàng hậu nương nương dạy bảo, Tiểu Lăng Tử ghi nhớ trong lòng."
Vèo~.

Hoàng hậu lấy khăn tay che mặt khẽ nở nụ cười.

Người này, cũng rất thông minh.Sau khi trở lại Khôn Ninh cung, Lăng Giản đơn giản bắt mạch cho hoàng hậu, căn cứ vào tình huống thân thể của nàng để tạo ra một phương thuốc phù hợp.

Sau đó đưa phương thuốc cho Uyển Dung thiếp thân thị nữ của hoàng hậu, dặn nàng chú ý tới sức lửa.

"Uyển Dung, ngươi năm nay bao nhiêu tuổi a?"
Thừa dịp hoàng hậu nghỉ ngơi trong tẩm cung, Lăng Giản giống như con lươn dính bên người Uyển Dung.

"Mười chín."
Uyển Dung cẩn thận cất phương thuốc đi, chuẩn bị chờ một lát nữa sẽ đi Thái y viện lấy thuốc.

"Nga nga, mười chín rồi sao."
Lăng Giản thẳng thắn nhìn chằm chằm vào gương mặt tinh xảo của Uyển Dung, làm cho Uyển Dung bị nhìn tới mức hai gò má đỏ bừng.

"Ngươi, sao ngươi lại nhìn ta như vậy?"

"Bởi vì ngươi đẹp mắt chứ sao."
Khóe miệng Lăng Giản nhếch lên, tạo thành một nụ cười đẹp mắt, nói:
"Uyển Dung, ngươi lớn lên vô cùng giống một người."
Hai tròng mắt Lăng Giản trở nên thâm thúy, một cỗ sầu não nhàn nhạt từ trái tim tản mát ra ngoài.

"Giống một người? Ta lớn lên giống ai chứ?"
"Giống như một mỹ nhân..."
Một mỹ nhân mà ta yêu, Lăng Giản bổ sung ở trong lòng.

"Ngươi..người này..."
Uyển Dung che miệng khanh khách nở nụ cười, không thèm để ý tới Lăng Giản nữa.Thấy Uyển Dung không để ý tới mình, Lăng Giản cũng cảm thấy không có gì vui, nói một tiếng với Uyển Dung sau đó liền rời khỏi Khôn Ninh cung.

Vừa ra khỏi Khôn Ninh cung, Lăng Giản liền ngây ngẩn cả người.

Ta phải đi đâu đây? Trở về chỗ buổi sáng hôm nay? Không tốt không tốt, nơi đó ngay cả một quyển sách cũng không có, trở về không buồn chết mới là lạ.

Nàng lắc đầu, đột nhiên lại nhớ tới ngự hoa viên đi ngang qua lúc sáng, còn không bằng đi tới đó dạo một vòng hảo hảo shopping!Lăng Giản chưa bao giờ là dân mù đường, nàng có trí nhớ kinh người.

Nếu là một nơi xa lạ nhưng chỉ cần nàng đi qua một lần là có thể nhớ kỹ mỗi con đường đi tới nơi đó.

Nàng mệt mỏi đi dạo trên con đường nhỏ bằng đá, nhắm mắt lại để cho mình dựa vào cảm giác để bước đi.

Kết quả sự thật chứng minh, dựa vào cảm giác để bước đi tuyệt đối không thể tin cậy.

Chỉ vừa đi được trong chốc lát, nàng đã cảm thấy mình đụng phải một cái gì đó rất mềm mại.

"Ai u! Ngươi đi đường không có mắt à."
Một thanh âm lanh lảnh mang theo chút ẻo lả vang lên bên cạnh Lăng Giản.

Lăng Giản mở mắt ra nhìn, chỉ thấy đó là một tiểu thái giám đang dùng ngón tay như hoa lan chỉa vào mình.

Chậc chậc chậc, Lăng Giản nhìn tiểu thái giám mi thanh mục tú này từ trên xuống dưới, đứa nhỏ này không đi thi hoa đán thì thật sự là đáng tiếc..


Truyện full

  • Luật Sư Và Bị Cáo
    Luật Sư Và Bị Cáo

    Thể loại: Trinh Thám Nguyên tác: Beach RoadDịch giả: Thanh Vân Nhà xuất bản:  NXB Phụ NữNhà phát hành:  Phương Đông Số trang:  388Tom...

  • Hồng Bài Thái Giám
    Hồng Bài Thái Giám

    Tác giả: Nam Mệnh VũThể loại: Xuyên Không, Cổ Đại, Bách Hợp, Truyện KhácVăn án:Lăng Giản là bác sĩ xuất thân từ Viên y học Trung Quốc,...

  • Y Kiến Chung Tình
    Y Kiến Chung Tình

    Nếu thanh xuân của bạn không có ai bên cạnh thì cũng đừng vội buồn. Hãy chờ đợi đến thời điểm có người nhìn thấy những ưu điểm của bạn...

  • Tinh Hà Rực Rỡ, May Mắn Thay
    Tinh Hà Rực Rỡ, May Mắn Thay

    TINH HÀ RỰC RỠ, MAY MẮN THAYĐÂY LÀ TIỂU THUYẾT GỐC CỦA BỘ PHIM "TINH HÁN XÁN LẠN" (NGÔ LỖI - TRIỆU LỘ TƯ ĐÓNG CHÍNH)Tác giả: Quan Tâm...

  • Vô Diệm Xinh Đẹp
    Vô Diệm Xinh Đẹp

    Truyện Vô Diệm Xinh Đẹp là một truyện khá hấp dẫn và thú vị của tác giả Lâm Gia Thành, đây là truyện lấy bối cảnh xuyên qua tuy không...

  • Cả Người Đều Là Bảo
    Cả Người Đều Là Bảo

    Nguyên tác: Vị lai chi toàn thân thị bảoThể loại: đam mỹ, hài hước, tương lai, chủ thụ, sinh tử, 1×1, HENhân vật chính : Nhậm Sinh,...

  • Thương Trường Đại Chiến
    Thương Trường Đại Chiến

    Buôn lậu, chứng khoán, bất động sản, v.v… – thương trường là chiến trường, thậm chí nhiều khi còn khốc liệt hơn chiến trường rất nhiều...

  • Gả Tam Thúc
    Gả Tam Thúc

    Văn án:Cố Trường Quân phát hiện, gần đây cửa nhà mình thường xuyên có một số thiếu niên kỳ quái quanh quẩn không đi. Ban đầu hắn cho...

  • Năm Ấy, Ánh Trăng Soi Vào Chốn U Tối
    Năm Ấy, Ánh Trăng Soi Vào Chốn U Tối

    Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Nữ Cường, HE, Hài Hước, Sủng, Chữa Lành, NgọtTeam dịch: Xoăn dịch truyệnGiới thiệuTa xuyên không mà số...

  • Suỵt! Đại Ca Bị Đè Rồi
    Suỵt! Đại Ca Bị Đè Rồi

    Thể loại: Hiện đại, hàiEditors: hội bát tỷ muội Nguồn + Converter: ngocquynh520Số chương: 160 chươngCon bà nó, chẳng phải là lợi dụng...

  • Mở Mắt Thấy Thần Tài
    Mở Mắt Thấy Thần Tài

    “Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần...

  • Cổ Thiên Nga
    Cổ Thiên Nga

    Bạn đang đọc truyện Cổ Thiên Nga của tác giả Mộ Chi. Nhà hát Nam Thành, nơi trình diễn vô số ca kịch, hiện tại mọi người đều đang chăm...

  • Tiểu Mỹ Nhân Cùng Tra Công
    Tiểu Mỹ Nhân Cùng Tra Công

    Tên: Tiểu Mỹ Nhân Cùng Tra Công Tác giả: Đường Thố Tiểu Ngư Can 糖醋小鱼干Thể loại: Cẩu huyết, hiện đại, ABO, sinh tử, thanh mai trúc mã,...

  • Nữ Phụ Chạy Trốn
    Nữ Phụ Chạy Trốn

    Chuyện về một trạch nữ bị xuyên vào chính câu truyện của mình viết. Không những xuyên vào bộ truyện sặc mùi "máu chó" thời niên thiếu,...

  • Phù Vân Công Chúa
    Phù Vân Công Chúa

    Thể loại: Truyện Tình CảmMột mối tình tuy còn non nớt nhưng chính là khắc cốt ghi tâm...Nhưng tất cả cũng chỉ là hoa trong gương, trăng...