Hôm Nay Ảnh Hậu Có Ooc Không

Chương 37: Thấy rồi nha, rùa đen nhỏ

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của Thẩm Quý Hoà, Hạ Vân Chi nghiêm giọng nói: "Nhìn gì!"

"Nữ minh tinh tụi em có nhiều đồ trượt tuyết một chút thì có làm sao?!"

Thẩm Quý Hoà nhìn ê hề đồ vật trong phòng.

Một chút đó hả? Một chút dữ chưa? Bà nói thiệt hả bà Chi?

Hạ Vân Chi còn chưa đụng tới tuyết nữa, mà đống đồ này như được sử dụng tận 8 triệu lần vậy.

"Thẩm Quý Hoà! Ánh mắt kiểu gì đấy!"

"Nói cho chị biết, em mua toàn đồ dùng hợp lý chính đáng không đó."

Thẩm Quý Hoà cầm lấy hai tấm ván đặt ở bên cạnh nàng.

"Em quyết tâm muốn học ván đơn, rồi em mua ván đôi làm gì?"

Hạ Vân Chi nói mà không chút ngượng miệng: "Đây là hàng mới duy nhất còn sót lại trong series mà chị từng quảng cáo!"

Thẩm Quý Hoà: "..."

"Vậy còn cái này?" Thẩm Quý Hoà cầm đôi giày thương hiệu Disney lên, "Vừa nhìn là biết size trẻ em."

Hạ Vân Chi cố biện hộ: "Để thoả mãn phần tâm hồn trẻ con lẫn nhắc nhở về ước mơ trượt tuyết trước đây của em."

Thẩm Quý Hoà do dự: "Thiệt luôn?"

Hạ Vân Chi thẳng thừng: "Không."

Nhưng nàng nhanh chóng nói thêm: "Nếu như mẹ em không có nửa đường can thiệp vào, có khi thế thật."

Thẩm Quý Hoà nhéo nhéo giữa mày.

Trước khi cô hỏi, nàng đã chủ động thú nhận: "Mặc dù không phải size của em, nhưng đây là bản limited. Chưa kể, thêm mấy cái ván này nữa, dù sao em cũng là một nữ minh tinh nổi tiếng, em lập chiến đội cầu vồng cho mấy tấm ván này chắc cũng không có quá đáng đâu ha?"

Thẩm Quý Hoà: "..."

"Ổn."

Hạ Vân Chi cười: "Ồ, vậy chị nói xem, ổn chỗ nào?"

Thẩm Quý Hoà cũng cười: "Em thích là được."

"Vì em đã chuẩn bị đầy đủ nên hôm nay chúng ta có thể đến khu trượt tuyết trượt thử."

"Đối với người mới theo tuyết đạo, trước tiên hãy học các tư thế cơ bản nhất. Nếu học ok hết, em có thể học cách trượt và phanh lại."

Thẩm Quý Hoà ít nhiều đã chuẩn bị sẵn sàng cho kế hoạch giảng dạy Hạ Vân Chi trượt tuyết.

"Còn nếu ok hơn nữa, có lẽ hôm nay tôi có thể cho em thử trượt xuống dốc luôn."

Hạ Vân Chi không biết nhiều về trượt tuyết, trong lĩnh vực trượt tuyết nàng chỉ biết rõ nhất là về những thứ liên quan đến Thẩm Quý Hoà.

Mặc dù vậy, sau khi nghe Thẩm Quý Hoà nói một hơi như vậy, trực giác của nàng đã nhận ra được điều gì đó sai sai.

"Chờ một xíu, Thẩm lão sư, chị nói là có thể học hết những thứ này chỉ trong một ngày sao?"

"Ừ."

Hạ Vân Chi nhìn vẻ mặt của Thẩm Quý Hoà, im lặng một lát rồi hỏi cô: "Đừng nói đối tượng tham chiếu chị lấy là chính chị nha?"

Thẩm Quý Hoà: "..."

"Tôi tin em." Thẩm Quý Hoà nói với Hạ Vân Chi, "Tôi đã xem phim tài liệu quay phim của em rồi, năng lực vận động của em khá tốt."

Hạ Vân Chi cũng rất tự tin: "Em cũng thấy thế."

Sau khi được Thẩm Quý Hoà nhẹ nhàng dụ dỗ, nịnh nọt, đuôi của Hạ Vân Chi sắp dựng lên tận trời.

"Go! Go! Let's go!" Nàng lập tức đưa ra quyết định.

Hai mươi phút sau, nàng hỏi Thẩm Quý Hoà một câu: ".....đi đôi này thế nào đây?"

Thẩm Quý Hoà không biết nên khóc hay nên cười.

Cô đành nhận mệnh mà quỳ một gối, từng chút từng chút mà buộc dây giày cho Hạ Vân Chi. Điều quan trọng cần phải chú ý nhất khi đi giày trượt tuyết là vị trí của đế giày. Độ chặt của dây đai cũng sẽ ảnh hưởng đến sự an toàn khi trượt. Sau khi đi giày, điều cần làm tiếp theo là kết nối giày vào chốt của ván trượt.

Thẩm Quý Hoà điều chỉnh một lúc, xác nhận mọi thứ đều ổn, mới bảo Hạ Vân Chi đứng lên thử.

Hạ Vân Chi vô cùng tự tin, hai chân dùng sức, giây tiếp theo ——

"Từ từ." Nàng nói, "Để em chậm rãi quen thuộc đã."

Thẩm Quý Hoà thấy nàng có chút sợ ngã nên lấy con rùa nhỏ đã chuẩn bị từ sáng sớm ra đưa cho Hạ Vân Chi.

Hạ Vân Chi từ chối, Hạ Vân Chi không cần: "Em không cần cái này."

"Em biết cái này là cái gì không mà bảo không cần?"

Hạ Vân Chi lắc đầu: "Có là gì thì em cũng không cần."

"Cái này dùng để phòng ngừa té ngã thôi." Thẩm Quý Hoà nói, "Chỉ cần buộc nó vào mông là được, đề phòng trường hợp té ngã sẽ bị thương."

"Không, quá xấu, không còn cái khác sao?"

"Còn thì còn, nhưng ——"

"Tôi nghĩ cái này là tốt nhất rồi." Thẩm Quý Hoà nói, "Vừa dễ thương vừa rẻ lại còn thiết thực."

"Đáng đồng tiền bát gạo."

Hạ Vân Chi trừng mắt: "Chị cố tình hay cố ý?!"

"Chị chỉ muốn nhìn thấy em mặc con rùa đen nhỏ đó thôi!"

"Không hề." Thẩm Quý Hoà ngây thơ vô tội nói: "Lúc mới nhìn lướt qua, tôi đã thấy hợp với em rồi, nên mới mua."

"Em không cần!"

Có thể giết nàng! Nhưng không thể làm nhục nàng! Phẩm chất của một quý cô minh tinh không thể mất đi được!

Mặc con rùa đen này thì còn gì là anh hùng hảo hán chứ!

Coi như nàng có ngã đến mông nở hoa luôn cũng không mặc cái con rùa đen này đâu!!!!

Thẩm Quý Hoà thật sự không nghĩ bà cố Hạ Vân Chi này lại để ý mấy thứ vớ vẩn này, nói với nàng: "Em đeo kính trượt tuyết, kéo kính bảo hộ lên che kín toàn bộ khuôn mặt, đảm bảo không ai nhận ra em đâu."

Hạ Vân Chi: "Vấn đề không phải là chuyện bị nhận ra!"

"Em không cần!"

Nói đến đây, Thẩm Quý Hoà chịu, không ép buộc nữa mà đi tìm đồ bảo hộ khác cho Hạ Vân Chi.

Hạ Vân Chi vẫn như cũ từ chối.

"Vầy là được rồi." Nàng vô cùng tự tin, "Có sư phụ như chị em còn cần mấy cái thứ này sao?"

Thẩm Quý Hoà nhức nhức cái đầu, cài nón bảo hiểm cho nàng, kiểm tra lại lần nữa, rồi mặc đồ bảo vệ đùi cho nàng.

"Em thực sự không cần nó ở mông à?"

"Không cần!"

Fine.

Thẩm Quý Hoà không còn cách nào khác đành phải kéo Hạ Vân Chi đứng dậy, chỉ cho nàng tư thế đứng bắt đầu của ván đơn.

"Tư thế bắt đầu rất quan trọng. Một khởi đầu tốt có thể giúp em tránh được nhiều rắc rối khi học sau này."

"Khép hai chân lại, giữ cơ thể đứng thẳng, đặt tay lên hông." Thẩm Quý Hoà ra lệnh.

Hạ Vân Chi a một tiếng: "Thẩm lão sư, nghe không hiểu gì hết, chị dạy lại một lần nữa đi~"

"Cái kiểu dạy tận tay ấy."

Thẩm Quý Hoà nhíu mày: "Em thường học kiểu này hả?"

Hạ Vân Chi nhướng mày: "Còn phải xem ai dạy."

Thẩm Quý Hoà thật sự hết cách với Hạ Vân Chi. Cô tiến lên, vòng tay qua eo Hạ Vân Chi, từng chút một điều chỉnh lại tư thế.

"Đúng rồi, là vậy đó, mặt trước của ván vuông góc với mặt dốc, đuôi ván ở phía trước cơ thể."

Bàn tay của Thẩm Quý Hoà đặt trên eo Hạ Vân Chi. Hạ Vân Chi đã vào tư thế chuẩn, nhưng không hiểu sao mông nàng lại đột nhiên cong lên một chút. Thẩm Quý Hoà kiên nhẫn nhắc nhở nàng, nàng mới chịu ngưng. Năm giây sau, cái mông lại vểnh lên tiếp.

Bốp.

Thẩm Quý Hoà tát một cái vào mông nàng.

"Đứng yên chưa?"

Cô không tức giận, ngữ khí tự nhiên, nhưng sự nghiêm túc trong giọng nói khiến eo Hạ Vân Chi mềm nhũn.

"Đứng yên." Nàng ngoan ngoãn đáp.

Thẩm Quý Hoà: "...... em xem em làm gì?"

Cả người Hạ Vân Chi sắp treo hẳn lên người cô rồi!

Bên tai Hạ Vân Chi nóng lên, nàng nói với Thẩm Quý Hoà: "Eo mềm, em đứng không được, cho em chút thời gian đi mà."

Hai người ôm nhau một lúc lâu.

Thẩm Quý Hoà không bao giờ nghĩ rằng dạy người trượt tuyết sẽ là một việc cực khổ đến vậy. Vừa mới mở miệng đã thấy miệng khô lưỡi khô. Cô để Hạ Vân Chi tự mình luyện tập rồi ra ngoài uống nước.

Thấy cô rời đi, Hạ Vân Chi lấy điện thoại ra, suy nghĩ một chút rồi gửi thêm tin nhắn cho Giang Cẩn.

X: Hôm nay Thẩm Quý Hoà đã ôm chị khi dạy chị trượt tuyết.

Giang Cẩn còn đang bị lạ trước ba cái chủ đề này, cố gắng phối hợp với Hạ Vân Chi, đáp lại: Wow! (mắt sáng lấp lánh)

🍪🎅: Hạ lão sư, chị bắt đầu học trượt tuyết rồi ạ!

X: Vấn đề là chị ấy ôm tôI!

X: Khi em học, chị ấy có ôm em không?

Trong đầu Giang Cẩn có ê hề con ngựa phi nước đại vèo vèo.

Hạ Vân Chi ——!

Bà nói thiệt hả bà Chi!!!!

OOC rồi đó bà cố ơiiii!!!!!

Con bé run rẩy gõ ra một dòng chữ: Không có, Hạ lão sư, chị là đặc biệt, chị là duy nhất, òn lỳ dú.

Hạ Vân Chi hài lòng câu môi.

X: Bộ phim của chị đang cần một nữ 2, nếu em muốn có thể đến thử vai, chị sẽ gửi info của đạo diễn qua cho.

Lúc này, mọi oán hận và chửi thầm trong đầu Giang Cẩn bay sạch không còn gì hết. Con bé thiếu điều muốn quỳ xuống tôn thờ Hạ nữ thần, thờ hẳn lên đầu mình luôn.

🍪 🎅: Okla ạ!

Hí hí.

Í hí hí.

Biết này gọi là gì không?

Sư phụ đắc đạo, đồ đệ thăng thiên?

Đã! Cái cảm giác ôm đùi người ta he! Ta nói nó đã!

Sau khi Thẩm Quý Hoà quay lại, cô yêu cầu Hạ Vân Chi luyện tập kỹ năng ban đầu là cách đứng thẳng và ngồi xuống nhiều lần, sau khi xác nhận không có vấn đề gì, cô mới dẫn Hạ Vân Chi ra dốc tuyết.

Dốc tuyết này chẳng là gì với Thẩm Quý Hoà, nhưng Hạ Vân Chi lại cảm thấy có chút choáng váng khi nhìn thấy.

Đó là một khoảng không rộng lớn màu trắng, đủ loại người ăn bận sặc sỡ ngã tới ngã lui trên đó, đã vậy còn thường nghe được tiếng thét chói tai vang vọng bên tai. Hạ Vân Chi trầm mặc. Hạ Vân Chi không còn lời nào để nói.

Thẩm Quý Hoà an ủi nàng: "Đây là dốc tuyết dành cho người mới, tay mơ cũng khá nhiều, đừng sợ, tôi vẫn sẽ luôn đi theo em, sẽ không để họ đâm vào em đâu."

Hạ Vân Chi nghĩ, bộ vấn đề là có va chạm, đâm đụng nhau hay không hả? Hiện tại nàng chỉ sợ nàng mới là một trong những tên tay mơ đi khắp nơi tông người khác.

Nàng nhìn thấy từ xa một cô bé đang vô cùng thoải mái trượt tuyết trong bộ đồ màu hồng, bị một người mất khống chế tông vào làm ngã sấp mặt.

Hạ Vân Chi: "..."

Nàng suy nghĩ một lát rồi quay sang hỏi Thẩm Quý Hoà.

"Ờm, thì là cái đó đó, con rùa đen nhỏ, còn không?"

Thẩm Quý Hoà bị nàng chọc cười.

"Bây giờ mới biết sợ à?"

Cái mỏ Hạ Vân Chi lươn lẹo: "Em không sợ đau, chỉ là em sợ ngã nhiều quá thì cái mông sẽ bị đóng băng thành cái chảo thôi."

Thẩm Quý Hoà bảo nàng chờ một lát, cô quay về lấy rùa đen nhỏ, thời điểm trở về, Hạ Vân Chi thấy trong tay cô có tận hai con. Một con màu hường phấn, một con màu xanh lá.

"Còn để em lựa màu nữa cơ?" Hạ Vân Chi càu nhàu, "Đổi màu cũng đâu khiến nó đẹp hơn đâu, em lấy màu xanh á."

Thẩm Quý Hoà nghe lời, ngồi xổm xuống giúp Hạ Vân Chi mặc con rùa nhỏ vào. Hạ Vân Chi nghĩ rằng cô sẽ đem con rùa hồng về, ai mà ngờ được Thẩm Quý Hoà lại giơ tay lên, cột con rùa hồng vào người.

"..."

Hạ Vân Chi đã biết thừa còn cố hỏi.

"Chị cũng sợ ngã à?"

Thẩm Quý Hoà đương nhiên biết cái nết của bà nhỏ này đang được nước làm tới, nhưng vẫn nuông chiều: "Mặc đôi."

Một người mặc sẽ không quá bắt mắt, nhưng hai người thì khác. Trên đường đi, có rất nhiều người nhìn hai người.

Hạ Vân Chi che kín mít còn hơn ninja lead nên không ai nhận ra nàng. Thẩm Quý Hoà đã không xuất hiện trong khu trượt tuyết đã ba năm, ván trượt lẫn trang phục trượt tuyết cũng đã thay mới, không phải loại thường dùng, cho nên cũng chẳng ai nhận ra được.

Mọi người chỉ biết ở trên núi Triệu Dao có hai con rùa, một hồng một xanh, đang chill chill dạo bước ở khu dành cho người mới.

Có người đã chụp lại và gửi vào trong gr những người chơi tuyết.

[ Là chị em bạn dì, ai cởi ra trước là choá ]

[ á ha ha ha ha hằng ngày hai yồ ái mồ (gà) bị hành ]

[ Tôi còn thấy rùa hồng dạy rùa xanh nữa cơ, không biết tay mơ dạy được gì cho nhau ha? ]

Không hiểu sao tin tức này lại truyền được đến tai Giang Cẩn. Dù sao con bé cũng được coi là một cao thủ trượt tuyết. Người khác không thể nhận ra, chứ với con bé liếc mắt một cái là biết liền. Rốt cuộc Hạ Vân Chi vừa mới gửi cho con bé đủ loại ảnh chụp về giày và đồ bảo hộ mà Thẩm lão sư đích thân mặc cho nàng.

Giang Cẩn: ...

Sư phụ!

Năm đó bà dạy tui có dzậy đâu!  

Truyện full

  • Bật Thốt Lên Nói Yêu Em
    Bật Thốt Lên Nói Yêu Em

    TÊN TRUYỆN: Bật thốt lên nói yêu emHÁN VIỆT: Thoát khẩu thuyết ái nhĩTÁC GIẢ: Xảo Khắc Lực A Hoa ĐiềmTHỂ LOẠI: Nguyên sang, Ngôn tình,...

  • Khả Trì Hạ
    Khả Trì Hạ

    Tôi là nữ chính truyện ngược.Mọi thứ bắt đầu khi tôi đọc được cuốn sách đó từ trên giá sách.Bìa sách rất đơn giản, chỉ có hai...

  • Tôi Có Lý Do Để Nghi Ngờ Mèo Nhà Mình Là Bạn Trai Cũ
    Tôi Có Lý Do Để Nghi Ngờ Mèo Nhà Mình Là Bạn Trai Cũ

    Bạn đang đọc truyện Tôi Có Lý Do Để Nghi Ngờ Mèo Nhà Mình Là Bạn Trai Cũ của tác giả Dạ Hành Đăng Hoa Tiêu. Nghĩ nghĩ một hồi, không...

  • Xuân Hòa Cảnh Minh
    Xuân Hòa Cảnh Minh

    Thể loại: Hiện đại, Kinh dị, Phá án, Thanh xuân vườn trường, Ngọt sủng, 1v1, HEEdit: Ngọc Diện HồBeta: Gấu TímVăn ánMột câu chuyện...

  • Gặp Bạn Trai Cũ Khi Du Học, Làm Sao Đây
    Gặp Bạn Trai Cũ Khi Du Học, Làm Sao Đây

    Gặp bạn trai cũ khi du học làm sao đây? Vẫn còn lưu luyến với hắn làm sao đây?Tình cũ cháy lại, còn làm gì nữa.Lục Kha Tri x Trì Lê

  • Hoa Baby - Mộ Nhạc Điểu
    Hoa Baby - Mộ Nhạc Điểu

    Hoa baby có hoa ngữ là tình nguyện làm một người lặng thầm bên cạnh người yêu, dù không được đáp lại, nhưng chỉ mong có thể nhìn thấy,...

  • Ngự Tỷ Quyết Đấu
    Ngự Tỷ Quyết Đấu

    Tựa gốc: Ngự Tỷ Quyết Đấu - 御姐对决Đồng nhân Pháp Chứng Tiên Phong 2 -法证先锋2同人Tác giả: Trình Xiển - 程阐Editor: DdilBeta: Tuyết Thiên Tầm (7...

  • Mỹ Sắc Liêu Nhân
    Mỹ Sắc Liêu Nhân

    Thể loại: đoản văn, hài, ngôn tình... trá hình!Chuyển ngữ: Sâu_Thanh Dao CácVừa mới sinh ra thì đã mang gương mặt xinh đẹp hại dân hại...

  • Tên Kia! Mi Đi Chết Đi!
    Tên Kia! Mi Đi Chết Đi!

    Giới thiệu nhân vật:1 - Trần Nguyễn Tiểu Nhi (17t)- nó: “đại tỉ quậy phá”, xinh đẹp đáng yêu-nghịch ngợm, phá phách, “khổng minh” trong...

  • Pho Mát Cắt Lát
    Pho Mát Cắt Lát

    Giới thiệuTrang Thu Bạch và Tưởng Vân Xuyên kết hôn năm năm, không có bất kỳ tình cảm nào. Một tai nạn bất ngờ xảy ra, khiến Tưởng Vân...

  • Cám Ơn Em Vì Vẫn Yêu Anh
    Cám Ơn Em Vì Vẫn Yêu Anh

    Thể loại: ngôn tình hiện đại, đoản văn...Alex cứ như thế mà xông thẳng vào phòng anh họ mình hò reo:"Anh họ, hôm nay em ngồi cạnh chị...

  • Manh Hậu
    Manh Hậu

    Thể loại: Xuyên Không, cung đình - hầu tướcSố chương: 35Editor: Nguyệt Viên HoaMộ Dung Khuê mới lên ngôi vua, đến mộ mẹ đẻ Đỗ Thị tế...

  • Hoán Thê
    Hoán Thê

    Truyện Hoán Thê của tác giả Thiên Du kể về Tiêu Chấn nợ ân tình của người, thế nên vì để báo đáp, chàng từ Nam Cương trở về kinh thành,...

  • Heo Yêu Diêm Vương
    Heo Yêu Diêm Vương

    Thể loại: Ngôn tình hiện đại xen lẫn cổ đại, huyền huyễn, HEĐộ dài: 3 tập – 49 chương 2 phiên ngoại600 năm trước, có một con heo con...

  • Cuồng Si
    Cuồng Si

    Văn ánThời Diên được ví như nữ thần sắc đẹp, xuất thân là nghệ sĩ múa cổ điển, có gương mặt thuần khiết không dính khói lửa nhân...