Hoán Thê

Chương 7: 7: Trở Về

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ


Cuối cùng xe ngựa cũng dừng lại, Tiêu Chấn bước xuống trước, sau đó duỗi tay đỡ lấy Ninh Tĩnh.

Nàng vén màn bước xuống, khi chân vừa chạm đất thì Tiêu Chấn lập tức thu tay lại, dáng vẻ lạnh lùng xa cách mấy ngày qua lại tiếp tục hiện trên gương mặt hắn.

Sau đêm ngủ cùng nhau đó Tiêu Chấn bộ dạng lạnh nhạt, kiệm lời, thậm chí còn không để tâm đến Ninh Tĩnh nữa, trừ những lúc thật sự cần nói hắn sẽ nói, còn không thì im lặng suốt, chính vì vậy mấy ngày đi đường vừa qua Ninh Tĩnh nàng sắp ngột ngạt đến chết rồi, cũng may trên đường có vài địa điểm dừng chân, có Tiểu Ly cùng Mẫn Mẫn bồi nàng trò chuyện thì nàng mới có cảm giác bản thân thật sự còn có khả năng nói chuyện.

Mẫn Mẫn chính là cô nương ngày đó Ninh Tĩnh vô tình cứu giúp trên đường khỏi việc bán thân hậu táng cho phụ thân.

Mẫn Mẫn năm nay mười sáu tuổi, qua vài lần trò chuyện trong lúc đi đường thì nàng cảm thấy Mẫn Mẫn là một cô nương dễ thương, hoạt bát, tính tình lương thiện lại hiểu lễ nghĩa, hơn nữa sức cũng khá lớn, nhiều lúc còn giúp được A Tài khuân vác được hành lý làm nàng cũng bất ngờ vô cùng.

Mẫn Mẫn mồ côi, thân phận y như Ninh Tĩnh nàng, hiện giờ đi theo làm nha hoàn cho nàng, đối với Mẫn Mẫn mà nói, nàng như người thân vậy, chính vì thế cô nương ấy hết sức tận tâm cùng trung thành lo lắng cho nàng, khiến nàng cảm thấy vui vẻ vô cùng, như có thêm một tiểu muội muội vậy.

.

ngôn tình hài

Dừng chân trước cổng lớn Tiêu phủ, Ninh Tĩnh đứng bên cạnh Tiêu Chấn, Tiểu Ly ở bên dìu nàng còn A Tài cùng Mẫn Mẫn thì bận bịu liên tục tháo dỡ hành lý xuống.

Ninh Tĩnh ngước mắt nhìn biển tên Tiêu phủ được viết bằng nét chữ rắn rỏi cứng cáp lại phóng khoáng, trong lòng không khỏi trầm trồ một phen, nàng ở Tô gia chưa phải chưa từng nhìn qua nét chữ của nhiều người, Tô đại nhân nét chữ nghiêm nghị ngay thẳng, Tô phu nhân thì chữ tuy nhỏ nhưng lại đoan trang hút mắt, còn Tô Thanh Nhật từ nhỏ đã được nuông chiều, luyện chữ không nhiều nhưng vẫn ra hình ra nét, còn kiểu chữ như vậy, nàng chưa bao giờ thấy, lại vô tình bị chúng thu hút một cách kì lạ.

Tiếp đó nàng đưa mắt nhìn một vòng Tiêu phủ, tường rào bao quanh, cây cối xanh tươi bao phủ, trước đó ở Tô phủ nghe Tô phu nhân cùng Tô Thanh Nhật trò chuyện, bảo rằng Tiêu gia ở Nam Cương gia đình chả khá giả gì, thậm chí có chút nghèo túng, nhưng xem ra vì vị trí địa lý qua xa xôi, lại không có ai rảnh rỗi đến nỗi từ kinh thành đến đây kiểm chứng, có lẽ bây giờ nếu Tô phu nhân cùng Tô Thanh Nhật xuất hiện ở đây cũng sẽ ngỡ ngàng như Ninh Tĩnh nàng vậy, Tiêu gia không hề khó khăn hay nghèo túng như trong lời đồn kia!
A Tài đưa tay đập cửa lớn, vài giây sau có một gia đinh tuổi còn trẻ vội chạy ra mở cửa.

Cửa vừa mở liền thấy Tiêu Chấn đứng chờ ở ngoài, lại đưa mắt nhìn sang cô nương bên cạnh, Tiêu gia họ ai chẳng biết thiếu gia đến kinh thành cưới nương tử, bây giờ hai người cùng nhau về, vậy cô nương đó chắc chắn là phu nhân nhà họ rồi.

Vui sướng tột cùng, gia đinh đó chạy vù vào trong gọi thêm mấy người nữa đến phụ giúp mang đồ vào trong, Tiêu Chấn tiêu soái vào cửa, Tiểu Ly cùng Mẫn Mẫn đi sau Ninh Tĩnh vào trong.

Trên con đường đá cuội dẫn vào sảnh chính, Ninh Tĩnh vừa đi vừa ngắm nhìn, Tiêu phủ không lớn như Tô phủ nhưng cũng không phải là nhỏ, được bày trí vô cùng tinh tế cùng đẹp mắt, có vẻ như chủ nhân của nơi này rất thích hoa, dọc theo hai bên đường đá cuội là những chậu hoa với đầy đủ màu sắc rực rỡ, phía xa xa bên khu đất trống kia lại có thêm cầu trượt, xích đu bằng gỗ, hình như trong nhà còn có trẻ con nữa thì phải.

Nha hoàn gia đinh trong phủ cũng tương đối, ai nấy đều tất bật với công việc của mình, từ Tiêu phủ cho đến nhân lực ở nơi này, nếu Tô Thanh Nhật biết được Tiêu Chấn sở hữu những thứ này, liệu tiểu thư nhà nàng có hối hận khi không gả đến nơi này hay không?
Ninh Tĩnh theo sau Tiêu Chấn vừa đi vừa ngắm cảnh, bất chợt hắn dừng bước làm nàng không kịp phản ứng, thiếu chút nữa đã đâm sầm vào người hắn, cũng may Mẫn Mẫn mau lẹ tay chân đỡ nàng kịp, nếu không đã xấu hổ mất rồi.


Tiêu Chấn cao lớn đứng chắn trước nàng khiến nàng không thể nhìn được phía trước có việc gì khiến hắn đột ngột dừng lại như thế, mãi một lúc sau mới có tiếng nói của một cô nương trẻ cất lên, giọng điệu xem ra phấn khởi cùng vui vẻ vô cùng, thêm vào đó là tiếng bước chân chạy đến, ngày càng dồn dập ngày càng gần, cuối cùng Ninh Tĩnh đã nhìn thấy đôi chân thiếu nữ dừng lại bên cạnh Tiêu Chấn, nâng tầm mắt lên cao một chút nữa, là một cô nương trẻ nha, lại thật xinh đẹp, khuôn mặt hơi tròn một chút nhưng lại đầy vẻ phúc hậu, miệng cười sáng lán nhìn Tiêu Chấn, cùng là cô nương với nhau, Ninh Tĩnh nhận ra được trong ánh mắt kia của cô nương ấy cùng thêm động tác khoác tay đầy thân mật kia, Tiêu Chấn ở trong lòng nàng là có ý nghĩa gì.

Lòng Ninh Tĩnh lộp bộp vài cái, nàng vừa đến nơi đã chạm mặt phải nữ nhân khác của Tiêu Chấn, thật là quá trùng hợp đi?
"Biểu ca, huynh đã về rồi, muội nhớ huynh chết đi được.", cô nương ấy khoác tay Tiêu Chấn, còn thân mật nũng nịu mỉm cười cất lời, nếu Ninh Tĩnh không phải là nương tử tương lai của hắn, có lẽ người ngoài còn hiểu lầm hai người họ mới thật sự là một cặp đấy.

"Bạch Chi hôm nay cũng đến?"
Tiêu Chấn hơi đưa mắt nhìn về Ninh Tĩnh phía sau, thấy nàng đang chăm chăm nhìn vào cánh tay hắn bị Bạch Chi ôm lấy liền thu hồi tầm mắt, tìm lực đạo vừa phải kéo tay của người biểu muội này ra, sau đó lùi về sau nửa bước để giữ khoảng cách, trong giọng nói vẫn ôn nhu hiền hoà như ngày nào.

"Biểu ca, muội nghe nói a di bị bệnh liền đến thăm."
Bạch Chi thu toàn bộ hành động vừa rồi của Tiêu Chấn vào mắt, tuy trong lòng có chút không vui nhưng không biểu hiện gì ra ngoài mặt.

Mẫu thân của Bạch Chi là muội muội ruột của mẫu thân Tiêu Chấn, từ nhỏ nàng hay sang Tiêu phủ chơi cùng biểu ca của mình, lúc nhỏ Tiêu Chấn rất thân với nàng, còn hay bảo vệ nàng khỏi những đứa trẻ nam nhân khác, có điều càng lớn lên thì càng thay đổi, vì câu nam nữ thụ thụ bất thân, lại sợ làm tổn hại đến danh tiếng Bạch Chi, lỡ như sau này nàng không lấy được chồng lại không hay cho nên dần dần hai người càng trở nên xa cách.

Nhưng Bạch Chi không hề bỏ cuộc, nàng vẫn thường xuyên tìm cớ đến Tiêu phủ, vẫn một mực bám lấy Tiêu Chấn, chỉ có điều bình thường nàng có vài hành động hơi thân mật Tiẻu Chấn sẽ không trách cứ hay lảng tránh lắm, tuy nhiên hôm nay sân của Tiêu phủ lại chứa thêm một người, mà người này chính là nguyên do duy nhất khiến biểu ca của nàng ta chủ động tránh né, một mực giữ khoảng cách với nàng ta khiến nàng ta cực kì buồn bực trong lòng.

"Bạch Chi ngoan."

Tiêu Chấn mỉm cười khen ngợi, làm sao hắn không nhận ra Bạch Chi có ý nghĩ gì với hắn, nhưng hắn từ trước đến giờ chỉ xem nàng là muội muội không hơn không kém, càng không muốn nàng vì mình mà bỏ lỡ nhiều mối hôn sự tốt.

Hắn đã từng nói qua với mẫu thân hãy lựa lời khuyên nhủ Bạch Chi đừng đến Tiêu phủ nhiều nữa, nhưng ngặc nỗi mẫu thân hắn lại yêu thương người cháu gái này, hắn lại hay thường xuyên ra ngoài bàn việc làm ăn, quanh đi quẩn lại chỉ có mỗi Bạch Chi cùng Tiêu Ngọc là hay trò chuyện, tâm sự cùng bà, không thể làm gì khác, Tiêu Chấn đành chủ động tránh mặt biểu muội này để tránh xảy ra những việc không hay.

"Đây là...?", Bạch Chi nghiêng đầu nhìn Ninh Tĩnh nãy giờ đứng yên lặng ở phía sau, tuy đã biết nàng là ai nhưng vẫn cố tình giả ngơ để Tiêu Chấn đích thân giới thiệu.

Lần này a di trở bệnh, biểu ca của nàng chưa kịp thành thân đã vội trở về, hôn sự chưa thành thì chưa thể trở thành phu thê, dẫn theo người này đến đây thì sao chứ, nàng ta vẫn còn cơ hội để xoay chuyển cục diện mà, không phải sao?
"Mẫu thân đang nghỉ ngơi trong phòng sao?", Tiêu Chấn không vội trả lời Bạch Chi, ngược lại chuyển sang chuyện của mẫu thân hắn.

Lần này hắn gấp gáp trở về là muốn xem tình trạng bệnh của mẫu thân thế nào, trong lòng đang dầu sôi lửa bỏng không yên đây.

"Vâng, a di ở trong phòng cùng Tiêu Ngọc."
"Vậy chúng ta vào thăm mẫu thân trước."
Tiêu Chấn nói rồi cất bước đi trước, Ninh Tĩnh dặn dò Mẫn Mẫn cùng Tiểu Ly vài câu, nói họ không cần đi theo, một mình nàng đi vào chào Tiêu lão phu nhân là được, sau đó thì cố gắng đi nhanh một chút để đuổi theo hắn, còn Bạch Chi bên cạnh thì không ngừng tiến lên phía trước, sóng vai Tiêu Chấn vừa đi vừa trò chuyện.

Dừng chân trước cửa phòng Tiêu lão phu nhân, ngay lúc Tiêu Chấn định đẩy cửa bước vào thì ở bên trong một đoạn đối thoại trầm ổn vang lên, là Tiêu lão phu nhân cùng Tiêu Ngọc trò chuyện, mà nhân vật chính lại là Ninh Tĩnh nàng.

"Mẫu thân, nghe nói hôm nay huynh cùng Tô tiểu thư sẽ trở về đấy ạ.", Tiêu Ngọc ngồi bên giường, vừa xoa bóp cho Tiêu lão phu nhân vừa nhắc đến chuyện hôm nay nhi tử của bà sẽ quay trở về, bên cạnh đó còn đưa theo nhi tức về cùng.


"Tô tiểu thư đó ban đầu ta cảm thấy khá hài lòng, dù sao cũng là đại tiểu thư của Tô gia, chắc chắn tính khí sẽ không đến nỗi nào.

Nhưng mà ta đã nghe nói qua, thật sự bây giờ thấy hối hận đã không kịp, chỉ e là hôn sự lần này sẽ làm cho Chấn nhi phải chịu đựng không ít rồi."
Tiêu lão phu nhân ngồi trên giường bệnh, lưng tựa vào chiếc gối mềm phía sau, ảo não cất lời.

Lúc trước bà một mực muốn tác thành hôn sự này, đến hôm nay mọi chuyện lại trở nên như thế, Tiêu Chấn là nhi tử duy nhất của bà, chuyện của hắn bà không khỏi lo lắng, chỉ sợ mình đi sai bước, hại cả đời con trai phải chịu khổ.

"Mẫu thân đã nghe chuyện gì? Còn nữa, tin tức có chính xác hay không?", Tiêu Ngọc khẽ hỏi, cả Tiêu phủ hầu hết dành cả đời ở Nam Cương, kinh thành lại xa như thế, liệu tin tức bà nắm được có chính xác hay không?
"Là..."
Lúc Tiêu lão phu nhân định trả lời thì Bạch Chi đúng lúc này làm như lỡ tay đẩy cửa ra, cánh cửa mở toang, trước cửa có ba người, Tiêu Chấn, Bạch Chi và một cô nương nữa, mỗi người một vẻ mặt.

Tiêu Chấn vừa vui mừng vừa khó xử khi gặp lại mẫu thân sau khoảng thời gian xa cách, nhưng bà lại đang tỏ vẻ không hài lòng về người nhi tức tương lai đang đứng sau lưng hắn.

Bạch Chi thì ngượng ngùng cùng xấu hổ, vẻ mặt tràn đầy hối lỗi khi đã vô tình đẩy cửa như thế.

Còn Ninh Tĩnh thì chỉ đứng yên lặng phía sau, từ nãy đến giờ toàn bộ lời nói của Tiêu lão phu nhân nàng đều nghe rõ hết, nhất thời ngây người không biết phải hành xử thế nào, còn nữa, danh tiếng về đại tiểu thư từ lâu đã không còn được bàn tán xôn xao nữa, qua lời của Tiêu lão phu nhân hình như lời kể của người kia về Tô Thanh Nguyệt không đúng chút nào, và còn nữa, ai là người đã nói cho Tiêu lão phu nhân về những tin sai sự thật đó?.

Truyện full

  • Bật Thốt Lên Nói Yêu Em
    Bật Thốt Lên Nói Yêu Em

    TÊN TRUYỆN: Bật thốt lên nói yêu emHÁN VIỆT: Thoát khẩu thuyết ái nhĩTÁC GIẢ: Xảo Khắc Lực A Hoa ĐiềmTHỂ LOẠI: Nguyên sang, Ngôn tình,...

  • Khả Trì Hạ
    Khả Trì Hạ

    Tôi là nữ chính truyện ngược.Mọi thứ bắt đầu khi tôi đọc được cuốn sách đó từ trên giá sách.Bìa sách rất đơn giản, chỉ có hai...

  • Tôi Có Lý Do Để Nghi Ngờ Mèo Nhà Mình Là Bạn Trai Cũ
    Tôi Có Lý Do Để Nghi Ngờ Mèo Nhà Mình Là Bạn Trai Cũ

    Bạn đang đọc truyện Tôi Có Lý Do Để Nghi Ngờ Mèo Nhà Mình Là Bạn Trai Cũ của tác giả Dạ Hành Đăng Hoa Tiêu. Nghĩ nghĩ một hồi, không...

  • Xuân Hòa Cảnh Minh
    Xuân Hòa Cảnh Minh

    Thể loại: Hiện đại, Kinh dị, Phá án, Thanh xuân vườn trường, Ngọt sủng, 1v1, HEEdit: Ngọc Diện HồBeta: Gấu TímVăn ánMột câu chuyện...

  • Gặp Bạn Trai Cũ Khi Du Học, Làm Sao Đây
    Gặp Bạn Trai Cũ Khi Du Học, Làm Sao Đây

    Gặp bạn trai cũ khi du học làm sao đây? Vẫn còn lưu luyến với hắn làm sao đây?Tình cũ cháy lại, còn làm gì nữa.Lục Kha Tri x Trì Lê

  • Hoa Baby - Mộ Nhạc Điểu
    Hoa Baby - Mộ Nhạc Điểu

    Hoa baby có hoa ngữ là tình nguyện làm một người lặng thầm bên cạnh người yêu, dù không được đáp lại, nhưng chỉ mong có thể nhìn thấy,...

  • Ngự Tỷ Quyết Đấu
    Ngự Tỷ Quyết Đấu

    Tựa gốc: Ngự Tỷ Quyết Đấu - 御姐对决Đồng nhân Pháp Chứng Tiên Phong 2 -法证先锋2同人Tác giả: Trình Xiển - 程阐Editor: DdilBeta: Tuyết Thiên Tầm (7...

  • Mỹ Sắc Liêu Nhân
    Mỹ Sắc Liêu Nhân

    Thể loại: đoản văn, hài, ngôn tình... trá hình!Chuyển ngữ: Sâu_Thanh Dao CácVừa mới sinh ra thì đã mang gương mặt xinh đẹp hại dân hại...

  • Tên Kia! Mi Đi Chết Đi!
    Tên Kia! Mi Đi Chết Đi!

    Giới thiệu nhân vật:1 - Trần Nguyễn Tiểu Nhi (17t)- nó: “đại tỉ quậy phá”, xinh đẹp đáng yêu-nghịch ngợm, phá phách, “khổng minh” trong...

  • Pho Mát Cắt Lát
    Pho Mát Cắt Lát

    Giới thiệuTrang Thu Bạch và Tưởng Vân Xuyên kết hôn năm năm, không có bất kỳ tình cảm nào. Một tai nạn bất ngờ xảy ra, khiến Tưởng Vân...

  • Cám Ơn Em Vì Vẫn Yêu Anh
    Cám Ơn Em Vì Vẫn Yêu Anh

    Thể loại: ngôn tình hiện đại, đoản văn...Alex cứ như thế mà xông thẳng vào phòng anh họ mình hò reo:"Anh họ, hôm nay em ngồi cạnh chị...

  • Manh Hậu
    Manh Hậu

    Thể loại: Xuyên Không, cung đình - hầu tướcSố chương: 35Editor: Nguyệt Viên HoaMộ Dung Khuê mới lên ngôi vua, đến mộ mẹ đẻ Đỗ Thị tế...

  • Hoán Thê
    Hoán Thê

    Truyện Hoán Thê của tác giả Thiên Du kể về Tiêu Chấn nợ ân tình của người, thế nên vì để báo đáp, chàng từ Nam Cương trở về kinh thành,...

  • Heo Yêu Diêm Vương
    Heo Yêu Diêm Vương

    Thể loại: Ngôn tình hiện đại xen lẫn cổ đại, huyền huyễn, HEĐộ dài: 3 tập – 49 chương 2 phiên ngoại600 năm trước, có một con heo con...

  • Cuồng Si
    Cuồng Si

    Văn ánThời Diên được ví như nữ thần sắc đẹp, xuất thân là nghệ sĩ múa cổ điển, có gương mặt thuần khiết không dính khói lửa nhân...