Hoa Sầu Riêng Và Anh Dưa Hấu

Chương 5

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ


- Bông ơi! Anh Khôi gọi.

- Cậu bạn được Dương Đăng Khôi nhờ gọi với vào trong.
Gớm chưa, mới quen mà cái tiếng anh nó ngọt sớt như quen từ lâu lắm rồi ấy.
Còn tại sao anh lại gọi Hoa là Hoa “sầu riêng” à? Thì chính lúc ăn cơm, Nguyễn Như Hoa vô tình ngồi cạnh bạn Linh ấy ạ.

Và bạn ấy vẫn ức cái vụ ở dưới bếp thì phải, bạn hô ầm lên:
- Đã bảo mùi sầu riêng thì tránh xa ra một tí mà cứ cố ngồi gần là thế nào nhỉ?
- Sầu riêng thì làm sao, tiểu thư nó vừa thôi chứ.

Hoa sang đây ngồi với tớ, ngồi đấy ăn lại mất ngon.

- Tú Anh thấy thế thì gọi nó.
Và cũng vì hai bạn cứ sầu riêng qua sầu riêng lại mà mọi người đều biết rằng trên người Hoa có cái mùi đó, mặc dù là chỉ có mỗi một chút không đáng nhắc đến thôi.
Vậy nên hắn nói thế còn chỉ Hoa nào nữa ngoài nó.
- Anh muốn gì? - Nguyễn Như Hoa thấy gọi thì cũng đi ra, nhưng hỏi bằng cái giọng ngứa đòn thế đấy.

Kể ra thì nói chuyện với người hơn tuổi mà thế thì cũng bố láo thật, mà kệ.
- Nhóc nghĩ anh muốn gì? Gọi đi lấy bánh chứ làm cái gì đâu mà phải khó chịu thế.

- Cứ làm như nó tưởng bở lắm không bằng.
- Để gọi người khác đi cùng...!Cương, đi lấy bánh.

- Hoa.
- Vừa vào trận.

Không đi được.

- Bạn Cương được gọi nhưng vẫn dán mắt vào màn hình điện thoại mà trả lời.
- Anh gọi tạm đứa nào đi đi, đây no quá không đi được.


- Hoa tìm cớ.
- Nhưng mà chị anh lại bảo em đi cơ nhóc ạ.

- Hắn xoay xoay cái chìa khoá bằng ngón tay trỏ mà nhìn nó cười khích đểu.
- Cô nói thế thôi, ai mà chẳng được.

- Hoa định quay người vào thì đã bị túm cổ áo lôi đi.

Vừa đi hắn vừa nói:
- Anh đây lại không thích gọi tạm người khác đấy.

Bảo đi thì đi, lằng nhằng, tốn thời gian.
Nguyễn Như Hoa bị lôi đi trong khi không có chút tự nguyện nào.

Trong lúc hai người đi thì cô Trang xử lí nốt giấy tờ nên nhờ Linh bê cháo lên cho Dương Minh Khôi.

Con bé không chần chờ, đi ngay, trước giờ có bê đồ ăn cho người khác như thế đâu mà hôm nay hăng hái thế chứ.

Nói với anh giọng cũng ngọt như mía lùi để lấy hình tượng.
- Em chào anh, cô Trang bảo em bê cháo lên cho anh ăn đỡ mệt còn uống thuốc ạ.
Linh đưa cháo xong ngồi lại nhìn anh ăn hết mới miễn cưỡng đi xuống nhà.
.........
Còn ở chỗ Hoa, một sự trùng hợp nhẹ, hai người đặt bánh ở cùng một chỗ.
Trong lúc chờ lấy bánh, Hoa đã tia thấy một em rất ư là ngon mắt, nó nhìn, nhìn chằm chằm, muốn ăn ngay lập tức.
- “Đây no quá không đi được”.

Chắc chỉ ăn thêm được mấy cái cupcake nữa thôi.

Muốn ăn vị nào anh đây mua cho, không lại cắm rễ ở lại không ai xách bánh về.

Sầu riêng nhé? - Dương Đăng Khôi làm bộ dáng giống nó, cũng nhìn về chỗ hàng bánh mà đá đểu.
Đấy, nghe đến cái “sầu riêng” là lại tức.
- Đây không chết đói đến nỗi dùng tiền của anh.

- Nguyễn Như Hoa quay ra lườm hắn một cái rồi sờ sờ túi quần.

Thôi xong quên mang điện thoại, mà tiền nó để hết trong ốp điện thoại rồi.

Nguyễn Như Hoa khóc không ra nước mắt, đành ngậm ngùi chia xa em bánh trong tủ kính.

- Anh ơi, cho thêm hai cái cupcake sầu riêng nữa.

- Dương Đăng Khôi gọi chủ quán.
Tưởng hắn cà khịa thế thôi chứ ai ngờ hắn mua bánh thật.
- Ăn đi, nhìn cái gì? Đợi tí nữa cầm bánh kia thì ăn làm sao? - Hoa tạm thời bỏ qua cái câu nói có chết đói cũng không dùng tiền của ai kia mà cầm thìa bắt đầu chén, như lúc sáng là nó gặm luôn ấy chứ sao phải phiền phức dùng thìa thế này.

Chủ yếu là giữ hình tượng thôi.
Nhưng mà vẫn phải ăn nhanh để còn về không mọi người lại chờ.

Cái còn lại kia đành gói về thôi.

Nguyễn Như Hoa ngồi sau, hai tay cầm hai chiếc bánh gato vừa thanh toán ở tiệm, cẩn thận ngó nghiêng giữ thăng bằng để bánh không bị đổ.

Mà thế quái nào đang đi thì cái con chó xù đang đứng “tán gái” chỗ gốc cây đằng trước kia nó lại lượn ngược chạy sang đường.

May là Dương Đăng Khôi phanh kịp không lại lăn đùng ra đấy thì khổ.

Mà may là là may không bị ngã thôi chứ Hoa thì hai tay cầm bánh rồi không giữ được người lại, trong khi không để ý nữa, nên theo quán tính đổ người về đằng trước.
Khổ nỗi, nó trước giờ ngồi sau xe là có cái thói quen buông thõng chân xuống ấy, rồi lúc bị đổ người về đằng trước thì theo phản xạ có điều kiện ngửa cái đầu ra sau cố hết sức để không bị đập đằng trước.

Đầu mà không chống đỡ người lại thì chỗ khác sẽ phải làm.

Mà cái chỗ khác ở đây chính là ngực ấy ạ.

Ngực lép thì không nói làm gì đi, nhưng mà lại còn đập ngực vào lưng cái người không thân không thích này nó có chết không cơ chứ.
Vừa đau vừa dơ, Nguyễn Như Hoa phải đặt chân lên chỗ để chân và lấy lại thăng bằng ngay.

Cũng từ đây nó không bao giờ dám buông thõng chân khi đi xe nữa.
Sau cú giật mình đó thì Dương Đăng Khôi quay lại hỏi nó có sao không với có cầm được bánh không.

Hoa trả lời qua loa rồi hai người tiếp tục đi về.
Trên đường đầu óc nó cứ mơ mơ hổ hổ nghĩ về chuyện vừa xảy ra.

Người hắn thơm lắm, vẫn là cái mùi nước xả vải nhẹ nhàng mà gây nghiện ấy.

Nhưng mà trai đẹp chỉ để ngắm, mà thơm ngon cũng chẳng thể ăn.

Hơn nữa ở cùng chỗ với hắn là y như rằng vừa đen vừa dơ thế này, về sau nên tránh xa một tí đề phòng ngừa hậu họa.
Chốc lát đã về đến nơi.

Ôi, nhìn chúng nó đứa nào đứa nấy sung sướng nằm lăn chỗ này, nằm vật chỗ kia, ung dung ăn hoa quả, chơi điện thoại, nói chuyện, có ai thèm để ý đến sinh vật vất vả là Hoa đâu.

Đã thế có đứa vừa quay ra đã bảo:
- Ôi giời, Hoa sao không xách bánh lại để anh Khôi cầm cả thế kia.
Cho Hoa xin, hắn mới cầm từ lúc cất xe xong có được không hả? Nó chẳng thèm nói gì đi đến chỗ Tú Anh mà ngồi xuống.
- Bao giờ về đợi tớ nữa nha.

Tớ vào nhà bà ngoại ăn cơm.

- Nguyễn Như Hoa dựa vào vai bạn thân, nhắm mắt.

Trưa không được ngủ mệt hết cả người đi ấy.
- Cậu dễ nuôi như lợn ấy nhỉ, cứ ăn xong lại lăn ra ngủ.


Đi rửa mặt đi, ăn bánh xong rồi về nhà tớ ngủ tiếp.

Bánh đang chờ nhá.

- Tú Anh vò tóc nó như xoa đầu đứa em.
- Thôi, lười lắm rồi.
.........
Ăn xong Hoa chỉ muốn phi về ngay thôi.

Mà xe ơi, ai lại nhét xe nó vào gần trong cùng mới khổ chứ.

Mãi mới đến lượt lấy xe thì lại bị gọi giật lại.

Vẫn là cái bản mặt đã gần quen thuộc với nó.

Hắn cũng giỏi chọn thời điểm thật chứ, lúc nào cũng chọn cái lúc nó đang bị khó ở hết.
- Cầm bánh đi.

Về không thấy đâu lại khóc.
Hoa đang buồn ngủ, mà quan trọng hơn là có đồ ăn nên không nói gì cả.

Nhận lấy bánh rồi dắt xe ra ngoài.
Suốt dọc đường về, Tú Anh liên tục tra tấn Hoa bằng một dàn câu hỏi và diễn thuyết.

Nào là “Vừa đi có chuyện gì thế?”, “Sao anh ấy lại đưa bánh cho cậu?”, “Tớ bảo rồi, cậu thích anh ấy còn hơn cái thằng trời ơi đất hỡi kia.”, “Tớ thấy anh ấy vừa tốt vừa đẹp trai, cậu đấy, mỡ đến miệng rồi mà còn bỏ phí à?”.
Tóm lại là chưa bao giờ Hoa thấy bạn thân kiên trì đến như vậy.

Nhưng khi đã buồn ngủ rồi ấy thì người khác càng nói nhiều thì bạn càng dễ ngủ.

Nguyễn Như Hoa về nhà Tú Anh, nằm trên giường bạn mà ngủ lúc nào không hay..


Truyện full

  • Tây Giang Cẩn Nguyệt
    Tây Giang Cẩn Nguyệt

    Thể loại: Dân quốc, Ngược…Chồng tôi là chiến sĩ một lòng hướng về tổ quốc, sẵn sàng dùng trái tim chân thành để cứu lấy dân tộc vào lúc...

  • Ngược Mị Nhẹ Nhẹ Thôi Được Không?
    Ngược Mị Nhẹ Nhẹ Thôi Được Không?

    Người dịch: CụtBạn nghĩ như thế nào khi chính mình được trãi nghiệm trong chính các tác phẩm của mình. Vậy mà Tô Hữu Điềm lại được cơ...

  • Lãng Tích Hương Đô
    Lãng Tích Hương Đô

    Giới Thiệu Truyện - Nếu các bạn đã nhàm chán với những nhân vật hư hỏng, nghịch ngợm hoặc xã hội đen trong các truyện đô thị, nếu đã...

  • Anh Mất Em Rồi Sao?
    Anh Mất Em Rồi Sao?

    Tác giả: Green Sâu RómThể loại: Truyện Teen, khác...Giới thiệu:Tình yêu vốn dĩ là 0,5+0.5=1. ko phải 1+1=2. Đã là yêu thì phải có tin...

  • Vũ Pháp Vũ Thiên
    Vũ Pháp Vũ Thiên

    Một kẻ xuyên việt với một bộ công pháp bá đạo cùng đan điền biến dị cực phẩm!Nhân vật chính thuộc loại có chút hèn mọn vô sỉ, lại có...

  • Thâu Trọn Gió Xuân
    Thâu Trọn Gió Xuân

    Vân Phỉ những tưởng cô là người hạnh phúc nhất trên thế gian này. Cô có một gia đình đầm ấm và bề thế tại nước Sở, cha cô hết sức oai...

  • Hẹn Yêu
    Hẹn Yêu

    Tên gốc: Passion's PromiseBuổi sáng tháng năm trời đẹp nắng, Michael và Nancy cùng dắt xe đạp ra sân.Mái tóc Nancy lóng lánh, nàng nhìn...

  • Hoàng Đế Của Ta - Nhất Lê
    Hoàng Đế Của Ta - Nhất Lê

    Truyện ngắn Zhihu – Tác giả NHẤT LÊThể loại: 1vs1, Cổ Đại, ĐOẢN VĂN, HEGiới thiệuNăm Cảnh Đức thứ mười ba, lễ cập kê của trưởng tỷ nhà...

  • Chồng Tui Biết Hô Mưa Gọi Gió
    Chồng Tui Biết Hô Mưa Gọi Gió

    CHỒNG TUI BIẾT HÔ MƯA GỌI GIÓTác giả: 狐狸大王驾到Edit: Anmy | Elena - Beta: MộcGiới thiệu:Kết hôn được một năm, chồng tôi chưa bao giờ lộ...

  • Chuyện Lạ Dân Quốc
    Chuyện Lạ Dân Quốc

    LỜI DẪNMột tiên hồ mang hình người đã tu luyện ngàn năm như y, mọi nhân gian thế sự coi như đều đã chứng kiến qua hết.Vậy nên, lòng tin...

  • Si Mê
    Si Mê

    Tên truyện: Si mêTên Hán Việt: Si luyếnTác giả: Mây Lạnh Tuyết ChiềuThể loại: Nguyên tác, Ngôn tình, Hiện đạiBiên tập: WenHiệu đính:...

  • Thâu Bất Tẩu Đích Bảo Thạch
    Thâu Bất Tẩu Đích Bảo Thạch

    Thế loại: Đam mỹ, võng du, 1×1, anh tuấn công bình phàm thụ, ấm áp, HETình trạng bản gốc: Hoàn 11 chươngEdit: Farm, Mèo Ngố.Beta: Tiểu...

  • Nhuỵ Quang - Du Di
    Nhuỵ Quang - Du Di

    NHUỴ QUANGTên gốc: 他说房产证上写我名字Hán Việt: Tha thuyết phòng sản chứng thượng tả ngã danh tựTác giả: Du DiSố chương: 36 chương Thể...

  • [Ngưu - Yết] Yêu Em Đi Anh
    [Ngưu - Yết] Yêu Em Đi Anh

    Thể loại: Truyện teen, nữ truy nam, sủngNam phúc hắc nữ ôn nhu? chuyện này là xưa rồi.Nếu đã bị vị hôn phu chưa từng gặp mặt hôn thì đã...

  • Bên Đây Mưa Bụi, Bên Kia Rực Rỡ
    Bên Đây Mưa Bụi, Bên Kia Rực Rỡ

    Đại mạc khói lửa mịt mùng, người ngựa nhốn nháo.Lúc tay ăn chơi nhất Tây Chiếu gặp phải thám tử ngốc nhất thiên hạ thì trời đã định họ...