Đơn Phương Không Vô Nghĩa

Chương 21 Chúc mừng sinh nhật

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Trong lúc đó, Hà và Nam đã đi cáp treo xuống tới chân núi. Trong suốt mười lăm phút lơ lửng trên không, hai người không nói với nhau câu nào, ngoài việc Nam mở ba lô lấy ra chiếc áo cardigan có mũ của mình ném cho Hà. Cậu ta rõ ràng vẫn đang... gần như là giận dữ?
"Nam à, tớ xin lỗi..." Hà lí nhí khi Nam tiến vào bãi đỗ xe. Cô cũng ngạc nhiên khi thấy cậu dắt ra một chiếc xe gắn máy, rồi đưa mũ bảo hiểm cho Hà. "Ở đâu ra thế này? Cậu thuê à?"
"Không, có người ượn." Nam trả lời đơn giản, giọng nói vẫn còn sượng ngắt.
Trong suốt quãng đường về, Hà ngồi sau tay lái của Nam, thấy mình thật là ngốc. Đã muốn tạo niềm vui cho Nam, rốt cuộc lại kéo cậu ta bị phạt cùng mình. Nam cũng thật quá tốt đi, lúc nào cũng tốt với cô như vậy.
Lâu lắm mới nhìn dáng lưng to lớn của cậu từ đằng sau, cô phát hiện ra người bạn thời thơ ấu của mình đã trưởng thành ra sao, bờ vai còi cọc của năm năm trước, giờ đã rộng thế nào.
"Happy birthday to you... Happy birthday to you..."
Cô ngượng ngùng hát trên lưng cậu, chỉ lớn hơn mức thì thầm một chút trong khi chiếc xe phóng đi khá nhanh. Không rõ, Nam có nghe được hay không.
Nhưng Hà đã ngạc nhiên khi về đến thành phố, Nam không đi xe vào trung tâm mà lái thẳng ra biển Mỹ Khê. Mặt trời lúc bấy giờ đã hoàn toàn lặn xuống dưới chân trời. Cả một vùng biển đêm hiện ra trong tầm mắt. Không giống như vẻ đẹp lộng lẫy ban ngày, biển đêm dịu dàng yên tĩnh, gió thổi vi vu. Xa xa ngoài khơi là ánh sáng của những chiếc thuyền câu mực.
Vừa dừng xe, Nam quay sang Hà, bất ngờ nhất, cậu không những không trách mắng cô, còn dùng vẻ mặt có lỗi, rốt cuộc thở dài.
"Tớ mới phải xin lỗi. Vì tớ mà cậu bị rắc rối." Nam ngập ngừng, đoạn liếc nhìn đồng hồ trong di động. "Người ượn xe bảo tám giờ mới đến lấy. Chúng ta đằng nào cũng bị phạt, bây giờ là gần bảy rưỡi, đi chơi thêm chút nữa có được không?"
"Được." Hà mỉm cười dễ dãi.
Nam gửi xe máy ở một bãi trông xe gần đó, rồi hai người thả bộ dọc bờ biển ngắm cảnh.
...
Trong lúc đó, ở Hội An.

Việt Hương ăn tối như nhai rơm, hoàn toàn chẳng có tâm trạng nào để tham quan, vãn cảnh. Cô vừa lo lắng, vừa phát cáu lên vì tin đồn Minh Hà tách đoàn đi chơi riêng đã trở nên nóng hổi hơn bao giờ hết, với sự cộng hưởng việc Hải Nam bất chấp kỷ luật ở lại Đà Nẵng để tìm Hà.
Khỏi phải nói, chỉ trong một bữa cơm đã biết bao nhiêu cái miệng xì xào đầy ác ý nhắm vào bạn thân nhất của Hương. Cô có chết cũng không tin bạn mình chỉ đơn thuần là... ham đi chơi mà mắc kẹt tận Bà Nà.
Chắc chắn đã xảy ra rắc rối gì đó.
Là ai? Ai chơi trò xuyên tạc, ném đá giấu tay để hại Hà?
Hương giữ nguyên tâm trạng bức xúc đi về phòng, thấy trong phòng tắm có âm thanh của máy sấy tóc, biết là cô bạn tiểu thư mới tắm xong. Đâu đó bỗng vang lên một giai điệu piano nhẹ nhàng, chính là phát ra từ điện thoại của Linh ở trên giường.
Bỗng nhiên trong đầu Hương lóe lên một ý nghĩ. Nên thay vì mang điện thoại vào phòng tắm cho Linh, cô bắt máy.
"A lô?"
"Anh Lâm đây. Thế nào? Mọi chuyện không diễn ra theo ý mình, có buồn lắm không em?" Giọng cười cợt lẫn trong tiếng nhạc xập xình, với ngữ điệu tiếng Việt của một Việt kiều đời thứ hai.
"A... Xin lỗi, em là bạn cùng phòng của Linh. Bạn ấy đang tắm..." Việt Hương ngập ngừng trả lời, nghi ngờ dâng đến tận cổ họng.
"Ơ... Vậy hả? Thảo nào thấy giọng khác... Thôi, để anh gọi lại sau nhé. Chào em."
Người ở đầu dây bên kia nhanh chóng tắt máy. Việt Hương không bỏ phí thêm một giây nào, lần mở danh sách cuộc gọi trong máy Linh. Quả đúng như cô nghĩ, có một cuộc gọi đến từ Minh Hà, kéo dài chừng năm phút, vào đúng thời điểm trước khi xe của nhà trường khởi hành từ Đà Nẵng nửa tiếng.
Cùng lúc đó tiếng máy sấy tóc tắt, Thủy Linh đã chỉnh tề trong bộ váy màu hồng nhạt, bước ra khỏi phòng tắm, nhìn thấy Việt Hương đang ngồi trên giường mình, tay cầm di động của mình, gương mặt lập tức biến sắc.
"Cậu làm gì vậy?"

"Câu đó phải để tớ hỏi mới đúng." Việt Hương lạnh nhạt, chậm rãi xoay màn hình điện thoại về phía Linh. "Chiều nay, Hà có phải đã gọi cho cậu nhờ báo tin, cậu ấy gặp rắc rối và không thể về được đúng giờ không?"
"..."
"Có phải chính cậu, một mặt làm ra vẻ không biết, mặt khác lại đi xuyên tạc với thầy cô giáo, để họ bỏ cậu ấy lại không?"
"..."
Thủy Linh da mặt vốn mỏng. Có gan làm sai nhưng khi bị vạch tội lại không có biện pháp nào chống chế, thoáng chốc mặt đã tái xanh.
Việt Hương thấy đối tượng không thanh minh, lại tỏ vẻ sợ hãi nhu nhược, liền cười nhạt.
"Cứ khóc thoải mái, chẳng ai tội nghiệp cậu đâu." Hương khinh bỉ ném chiếc điện thoại xuống nệm. "Thật không ngờ tiểu thư họ Vũ lúc nào cũng ra vẻ yếu đuối lại có tâm địa như vậy. Cậu vì bản thân mình mà nỡ hại người khác sao?"
Đôi mắt nâu bắt đầu rưng rưng hoe đỏ. Việt Hương chỉ càng thêm khó chịu, gần như quát lên.
"Cậu biết điều thì báo lại cho thầy cô giáo để họ không phạt Minh Hà, đồng thời tự nhận tội bịa chuyện đi!" Đoạn bực tức quay mình ra hướng cửa, tính rời khỏi phòng. Trước khi khuất dạng còn quay lại nhạo báng.
"Hải Nam cuối cùng lại ở bên cạnh Minh Hà cả buổi tối. Đáng đời cậu lắm."
Cô gái tóc nâu chẳng thể làm gì hơn, chỉ biết nắm chặt góc áo, nước mắt rơi lã chã.
...
Còn nhân vật đã góp công lớn trong việc vạch mặt Thủy Linh, cũng như cho Hải Nam mượn xe đến chỗ Minh Hà, hiện đang ngồi vui vẻ ở một quán karaoke. Liếc mắt xuống đồng hồ đeo tay thấy còn sớm, quyết định phá cô em họ đến cùng, giở điện thoại gọi cho Hải Nam.

"A lô? Em đây, bọn em đã về đến Đà Nẵng rồi, hiện đang đi loanh quanh ở biển chờ đến giờ. Anh chuẩn bị về tới chưa?" Nam thật thà khai báo, tưởng rằng Lâm muốn đòi lại xe máy.
"Còn lâu. Mấy đứa cứ đi vòng vòng chơi thêm vài tiếng nữa cho anh. Anh xong ở đây còn có hẹn đi bar nữa. Giữ xe cho anh, anh trả tiền xăng."
"Không được! Bây giờ đã khá muộn rồi, bọn em còn phải bắt xe bus đến Hội An nữa. Em gửi xe cho anh trong khách sạn Tường Văn nhé?"
"Ơ hay! Anh giúp chú như vậy, không giúp lại anh được chuyện nhỏ nhặt này à? Anh giận đấy nhé! Đi chơi đi, hai tiếng nữa gặp nhau ở cổng khách sạn." Nói dứt câu, lập tức tắt máy không cho bên kia phản ứng.
Ngón tay thon dài lướt trên màn hình cảm ứng, định thực hiện thêm một cuộc gọi nữa, nhưng đến phút chót lại thôi.
Trong đầu Tường Lâm lúc này, là hình ảnh ban chiều, anh tình cờ trông thấy khi đang nằm vắt vẻo trên sô pha phòng nghỉ, sau chuyến bay dài từ Mỹ về Việt Nam. Qua khe cửa khép hờ, Lâm cứ nghĩ mình đã quáng gà khi thấy ngoài hành lang khu vực VIP, là cô em họ quý báu của mình đang đứng cùng với một người phụ nữ đeo thẻ. Lân la lại gần mới biết đó là một trong những giáo viên phụ trách chuyến du lịch ngoại khóa của học viện Gallet.
Lâm đứng sau bức tường nghe được toàn bộ cuộc nói chuyện. Thoạt tiên không mấy hứng thú, chỉ muốn làm cô em gái bất ngờ vì sự xuất hiện của mình. Nhưng cho đến khi nhận ra nhân vật chính của câu chuyện chính là cái tên Minh Hà đang gây sóng gió đến tận Boston, thì anh lại đổi ý.
Chẳng là sau khi nghe tin Khanh có bạn gái, ông anh yêu quý Tường Lâm trong cơn rỗi việc, thông qua mạng lưới liên lạc của mình, rất nhanh đã nắm được sơ đồ tình cảm cóc nhái đang diễn ra giữa những nam thanh nữ tú mà ta thường nói đến.
Nên lập tức, Lâm đã lờ mờ hiểu được ý nghĩa sự xuất hiện của Thủy Linh ở nơi yên ắng, kín đáo này trong khách sạn.
Mọi chuyện lại càng rõ ràng hơn, khi lảng vảng dạo bộ trong vườn hoa, chứng kiến cảnh một cậu nhóc đẹp trai xốc ba lô đi thẳng về hướng lễ tân, bất chấp những tiếng kêu gọi tuyệt vọng của nàng công chúa tóc nâu trên xe.
Thế nên, Lâm hứng thú bước lại quầy lễ tân, nơi hiệp sĩ kia đang hỏi về cách di chuyển đến Bà Nà, đặt một tay lên vai Nam, ngỏ ý được giúp đỡ.
Em gan lắm Linh ạ. Nhưng để anh Lâm phải nhúng tay vào, thì ngoan ngoãn ngồi mà khóc đi.
...
Nam và Hà đi dọc bờ biển khá xa. Vừa ngắm cảnh, có lúc lại ham vui chạy đến cùng mấy người đánh bắt đêm gỡ cá ra khỏi lưới.
Nam cầm lên một con cá nóc to bằng lòng bàn tay đang phồng to kỳ dị, dí vào mặt Hà.
"Trông giống hệt cậu."

"Cậu thì có." Hà phá lên cười. Đã lâu rồi cô mới thấy thoải mái đến thế này.
Cứ như thế, chặng đường gần một cây số trên bãi biển quyến rũ nhất hành tinh, dường như thu ngắn lại. Càng về đêm, người càng ít đi, trong không gian chỉ còn độc nhất tiếng sóng xô bờ. Bầu trời phủ đầy sao báo hiệu một sớm mai ngập nắng.
"Đến tận giờ tớ vẫn không thể hiểu nổi. Cậu lại ngốc đến mức để một đứa trẻ con dắt đi từ trung tâm lên tận đỉnh núi. Nếu không có tớ đến đón. Nếu bố mẹ thằng bé thực sự không ở đấy. Thì cậu với nó định ngủ trong rừng à?" Nam thở hắt ra.
"Ai mà nghĩ, một đứa trẻ con bảy tuổi lại nói dối không chớp mắt như thế. Mà muốn đánh nó cũng không nỡ. Muốn giao nó cho người ta, nó lại khóc váng lên. Tớ còn làm gì được chứ." Hà làu bàu.
Nam lấy tay đẩy nhẹ đầu cô bạn gái.
"Tại cậu quá tốt đấy. Vả lại, ai khiến cậu đi mua đồ cho tớ chứ."
"Rốt cuộc, cũng có gì cho cậu đâu." Hà thở dài, nhìn hai bàn tay trống không. Rốt cuộc chỉ ấm thằng quỷ con kia.
Hà thấy áy náy vô cùng, khi Nam vỗ vỗ vai cô, miệng cười "không sao, không sao". Không sao là thế nào chứ? Một ngàn sao là ít. Lại là vì cô, mà bị liên lụy.
"Nghe này." Trong lúc Hà không để ý, Nam đã cúi xuống nhặt lên được một chiếc vỏ ốc khá to, áp vào tai Hà.
Tiếng u... u... Thật lạ tai.
"Biển trong biển đấy." Nam nhìn Hà.
Trong bóng tối. Dưới ánh sáng le lói của sao và những đoàn thuyền câu mực, Hà lần đầu tiên nhận ra, đôi mắt đen của Nam cũng giống như một màn đêm vô đáy. Cô nhớ ra cách đây năm năm, cũng có một khung cảnh giông giống thế này. Bên một mặt hồ nhân tạo giữa những khu tập thể kiểu cũ có tuổi đời gần bốn mươi năm, có hai đứa trẻ ngồi chồm hỗm. Cậu bé còi cọc với mái tóc rối bù và gương mặt lem nhem đầy vết thương đó, đã quấn một chiếc lá thành hình phễu rồi úp vào tai cô bé, sượng sùng hỏi cô, có nghe thấy biển không.
Hà rốt cuộc nhận ra, vì sao mình quá dễ dàng rơi vào ma trận của một thằng nhóc con bảy tuổi. Chỉ vì đôi mắt thằng bé đó khi đang ai oán khóc, gợi cho Hà nhớ đến Nam của năm năm trước, nhiều đến mức nào.
"Ừ." Hà đáp. Thấy cổ họng mình khô ran. Cô kiễng chân hôn lên má Nam, thì thầm, "Chúc mừng sinh nhật."
Và tất cả những gì Hà biết được sau đó, là cảm giác hai cánh tay mình bị hai bàn tay rắn chắc của Nam giữ thật chặt, trước khi bờ môi cô bị cậu chiếm lấy. Trong tiếng sóng.

Truyện full

  • Sau Khi Ảnh Đế Biến Thành Cô Diễn Viên Bình Hoa
    Sau Khi Ảnh Đế Biến Thành Cô Diễn Viên Bình Hoa

    VĂN ÁNVăn án được edit bởi Châu Về Hợp Phố.Trong showbiz, Cao Phỉ nổi tiếng là cô diễn viên ngực bự não teo, chỉ là bình hoa không biết...

  • Vì Người Trí Trí Trở Về
    Vì Người Trí Trí Trở Về

    Bạn đang đọc truyện Vì Người Trí Trí Trở Về của tác giả Phúc Lộc Hoàn Tử. Hỏi em yêu anh bao đậm sâu, giảm 75 kg nói hộ lòng em...

  • Tiểu Trượng Phu
    Tiểu Trượng Phu

    Thể loại: cổ trang, 1 x 1, cường cường, tướng quân thụ, có H, HEEdit: Tiếu Tử Kỳ + Beta: Tuyết LâmCó một tướng quân dũng mãnh thiện...

  • Long Du Giang Hồ
    Long Du Giang Hồ

    Edit: Nhu Đức cơDịch: Quành / JodieBeta: Mòe Mòe ^ↀᴥↀ^ / Linh Gấu ʕ⊙ᴥ⊙ʔTướng mạo bình thường Võ Lâm Minh Chủ cường thụ x Giáo chủ mỹ...

  • Đơn Phương Không Vô Nghĩa
    Đơn Phương Không Vô Nghĩa

    Tác giả: Tú VyThể loại: Ngôn TìnhGiới thiệu:Tình yêu tuổi trẻ là sự pha lẫn giữa yêu và ghét, giận hờn, bồng bột và bướng bỉnh; vui đó...

  • Bỏ Qua Đích Chờ Đợi
    Bỏ Qua Đích Chờ Đợi

    Thể loại: Hiện đại, nhất công nhất thụ, ngược tâm, HEEdit: LãnhBeta: Lãnh, Tử HoaEm từng nói rằng em sẽ đứng dưới tàng cây này đợi anh...

  • Ba Lần Gả
    Ba Lần Gả

    Thể loại: Cổ đại, HEĐộ dài: 94 chươngNhân vật chính: Long Nhị, Cư Mộc NhiNữ chính lên kiệu hoa tất cả ba lần nhưng đều là gả cho một...

  • Điền Viên, Gả Cho Gia Phu Tốt Bụng
    Điền Viên, Gả Cho Gia Phu Tốt Bụng

    Năm mười sáu tuổi, ta bị bà chủ lòng lang dạ sói bán vào Nhà họ Triệu ở thôn Đào Thủy. Nghe đồn Nhà họ Triệu có ba thiếu niên  độc thân...

  • Búp Bê Cầu Nắng
    Búp Bê Cầu Nắng

    Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, HE, Showbiz, Song khiết, Ngọt sủng, Ấm áp, Tình cảm, Duyên trời tác hợp, Nhẹ nhàngSố chương: 74...

  • Ánh Tà Dương
    Ánh Tà Dương

    Biên tập: CandyCon người sống trong một cộng đồng, họ cùng sinh hoạt với nhau như một tập thể, nhưng họ lại là những cá thể riêng biệt,...

  • Nhất Niệm Hy Oa
    Nhất Niệm Hy Oa

    Nhất niệm Hy OaTác giả: 颜自迩— Bảy năm sau khi kết hôn, chồng tôi ngoại tình.Tôi vác theo bụng bầu đi bắt gian. Ngay khi mở cửa ra, đập...

  • Twilight Series Tập 1: Chạng Vạng
    Twilight Series Tập 1: Chạng Vạng

    Tên gốc: TwilightThể loại: Lãng mạn, huyền bí, ma cà rồngChưa bao giờ tôi nghĩ nhiều đến việc  mình sẽ chết như thế nào - dù rằng trong...

  • Nương Tử Uy Vũ
    Nương Tử Uy Vũ

    Tác phẩm: Nương tử uy vũTác giả: Mèo ăn cá gỗThể loại: Cổ đại, hài hước, sinh con, nữ giả nam trang, HE.Độ dài: 15 chương + 2 phiên...

  • Tổng Tài Nàng Luôn Là Khóc Chít Chít
    Tổng Tài Nàng Luôn Là Khóc Chít Chít

    Bạn đang đọc truyện Tổng Tài Nàng Luôn Là Khóc Chít Chít của tác giả Lý Thu Lang. Làm việc trong công ty rất tốt, không gian làm việc...

  • Mùa Xuân Của Tiểu Trư
    Mùa Xuân Của Tiểu Trư

    Tên gốc: Nho nhỏ trư mùa xuânThể loại: Đô thị hiện đại, khá hài hước nhẹ nhàng, HEĐộ dài: 10 chương dài Editor: SiaConverter:...