Đế Vương Sủng - Nam Cung Phàm Thủy

Chương 53

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

“Ngươi mà không còn sức sao?” Hung hăng vỗ một cái bốp lên cái mông kiều đĩnh của Tiêu Trì, Tiêu Hàm hung tợn khiển trách: “Ngươi thu liễm lại cho trẫm một chút, bên ngoài cung ngươi làm gì trẫm cũng không quản ngươi, nhưng ngươi trêu đùa người cũng nên chú ý một chút, huống chi người trẫm còn đang ở đây! Còn muốn cùng tỷ tỷ ruột cướp người, có chút lương tâm nào không vậy?”

Tiêu Trì giả vờ ai nha ~ một tiếng, cái bốp của Tiêu Hàm vỗ càng vang to hơn, nhưng căn bản không đau, nàng vểnh môi, giả bộ không hiểu, “Thân phận thì sao? Không phải chỉ là thống lĩnh ngự tiền thị vệ thôi sao, công văn còn chưa ban xuống mà, cho dù đặt vào, vậy bất quá ta còn áp nàng sao?”

“Ngươi còn muốn áp nàng sao?!” Tiêu Hàm nghiến răng kêu ken két, hệt như một khắc sau sẽ đem Tiêu Trì nuốt vào trong miệng.

Tiêu Trì ngượng ngùng cười một tiếng, “Ta nói là chức quan lớn, chức quan. Xem hoàng tỷ muốn đi nơi nào, ta còn có thể động tâm tư sao, không thể a. Thế nào cũng phải là lúc hoàng tỷ không có ở đây…… Phi, dù sao thì cũng là người của hoàng tỷ, thần muội không dám.”

“Ngươi không dám? Đừng tưởng rằng bữa yến tiệc hôm đó trong cung trẫm không nhìn thấy ngươi, bây giờ lại chạy đến chỗ giáo trường, muốn làm gì trong lòng trẫm đều rõ ràng!”

“Vậy, đó cũng không phải là không kiềm hãm được sao?”

Thật là giỏi lại dám coi như là không thể kiềm hãm được, nếu nàng cho nữ nhân này coi một chút sắc mặt, có thể nửa đêm nàng ta sẽ còn leo tường vào cung của Minh Lâm! Nhưng rốt cuộc thì vẫn chưa tàn nhẫn hạ thủ, ngẩng đầu nhìn cũng đã thấy Minh Lâm đi tới bên cạnh, lúc này mới tạm thời nén hỏa khí xuống.

“Vương gia.” Minh Lâm cung kính gọi nàng một tiếng tạm thời hành lễ. Hai tỷ muội hoàng gia này rất là ngây thơ, gây gỗ hay cãi vã cũng không hề xem nàng như là người ngoài, lại còn để lộ cảm xúc hình dạng thực sự. Lúc trước Tiêu Hàm nói Tiêu Trì nàng còn không tin, nhưng lúc này nàng cũng không thể không tin, tính tình bên trong của Tiêu Trì so với bề ngoài thực sự là cách xa với vẻ ngoài của nàng!

Thật ra thì trong lòng Minh Lâm cũng hiểu rõ, Tiêu Trì cũng đã sớm biết được nàng đang ở đây, nhưng vẫn có thể lạnh nhạt như vậy, không coi ai ra gì còn mở miệng đùa bỡn, cũng là một cái vô lại hiếm có, so với Tiêu Hàm còn thẳng thắng hơn một chút. [Editor: Oh~ hai chị em nhà Tiêu Hàm đều bị Lâm tỷ mắng là đồ vô lại mặt dày hết rồi, tội Tiêu gia ăn ở kiểu gì không biết ~~ … kkk]

“”Ai~ ta nói đến rồi chứ gì.” kết quả vừa nghe được âm thanh của Minh Lâm, Tiêu Trì liền tiểu nhân đắc chí suýt chút nữa là từ trên giường ngồi dậy, “Hoàng tỷ là ngươi không đúng, người đến rồi, ngươi lại để người ta đứng một mình thật không tốt mà, đến đến đến, ngồi chỗ này nè.”

“Ngồi cái gì mà ngồi, ngươi nằm xuống cho ta!” Tiêu Hàm một tay đem nàng đẩy xuống giường nằm.

Minh Lâm bất đắc dĩ nhíu mày một cái, chống lại Tiêu Hàm một cái, trong ánh mắt cũng chỉ bao bao hàm một hai. Ngược lại Minh Lâm cũng không phải là người tính toán xét nét như vậy, đại khái là Tiêu Hàm ở chỗ đó còn muốn ăn no thua thiệt, kinh nghiệm dưỡng thương, hôm nay chẳng qua Tiêu Trì chỉ mới dùng ngôn ngữ đùa bỡn với trình độ như vậy, nàng cũng không thẻ nào để bụng.

“Hạ quan đến là để nói lời xin lỗi, chuyện hôm nay, đúng là vô tình…”

“Chuyện nhỏ chuyện nhỏ, không cần nhắc đến.” Nàng khoát tay với vẻ sao cũng được, đại khái là cảm thấy thua thiệt, “Nếu như ngươi cảm thấy quả thực áy náy, vậy ngươi cứ nói hoàng tỷ ta một tiếng, để nàng đồng ý cho ngươi đến bồi ta, có mỹ nhân đi theo, có bệnh gì thì sẽ mau khỏi hơn.”

Thật là cố chấp không thay đổi!

Sắc mặt Tiêu Hàm hạ xuống âm độ, “Trẫm nhìn thấy ngươi bị thương cũng không hề nặng, ngày mai đúng giờ thì vào triều, cứ thử gan lớn không đến, trẫm liền hạ lệnh giải tán đám người trong phủ ngươi hết!!” Vừa dứt lời liền đứng dậy, kéo tay Minh Lâm đi khỏi không nói tiếng nào ra khỏi phòng, để lại Tiêu Trì quỷ khóc sói tru một mình bên trong cũng không phản ứng.

Phủ Vinh Thân Vương bề ngoài cũng không hề nhỏ, không gian rộng lớn thoáng đãng, trên cột cũng có trạm trổ, đại khái cũng đều là hoa văn thượng đẳng, mới có thể xử lý tốt cỏ cây như vậy, toàn phủ trên dưới, đi một đường cũng thấy đủ loại hoa cỏ khác nhau, cuối cùng cũng sánh bằng ngự hoa viên trong cung.

Tiêu Hàm dắt Minh Lâm đi trên đường nhỏ, hoa ngày hôm trước hái, tùy lúc cũng ít đi vài phần hương vị, nhưng ý thích cũng là tự do. “Tiêu Trì này thật đúng là cũng biết hưởng thụ, hoa cỏ trong cung ta còn không có người tu bổ, cuối cùng hoa tượng gì đều bị đem về phủ của nàng hết!”

Minh Lâm nhìn bộ dạng nàng tức giận, cuối cùng không nhịn được mà cái thấy khả ái, không khỏi cười nói: “Còn không phải là do ngươi luôn cưng chiều nàng sao, từ cưng chiều dẫn đến kiêu, ai lại không biết!”

“Đúng đúng đúng, từ cưng chiều đến đến kiêu, A Lâm cũng sẽ như vậy.”

“… làm gì liên quan đến ta?”

Đang còn nói chuyện đâu đâu, liền thấy một cái đình từ phía xa, đình nằm một góc đặc biệt bên bờ hồ, bên trong đình là bóng người gầy yếu mặc y phục màu trắng, đưa lưng về phía các nàng, chiếc bóng cô đơn, nhìn qua giống như là người trong tranh.

Minh Lâm ngừng lại bước chân, Tiêu Hàm cũng liền dừng theo, nhìn thấy người nọ đang lẳng lặng cúi đầu suy nghĩ, “Nhìn cái gì vậy?” Nàng biết nhưng vẫn hỏi.

“Ngươi nhìn người kia xem, sao lại có vẻ khổ sở như vậy?”

“Chắc là nợ phong lưu của Tiêu Trì, nữ nhân này ta cũng từng nghe qua, hẳn là bị Tiêu Trì chuộc về từ gánh hát, vì chuyện này, ta còn tức giận trừng nàng ta rồi!”

Có thể ác độc bao nhiêu chứ? Minh Lâm cũng lười hỏi, Tiêu Hàm rõ là một người mạnh miệng nhưng lại mềm lòng, bao che cho người nhà. Cũng không thể tức giận mà trách nàng được, yên hoa chi địa vốn cũng bị cho là hiểu lầm, Tiêu Trì là hoàng thân, đi đến nơi đó mang người về, cũng không sợ làm bẩn hoàng gia sao?

“Cho nên khi Tiêu Trì đem nàng trở về, thì lại không thích nữa?” Vậy cần gì phải mang về, đều là nữ tử bước ra yêu thương cũng đã khó khăn, nhưng lại nửa đường thì buông tay, cái này không phải là cố tình dồn nén lòng người sao?

Nhưng Tiêu Hàm lại lắc đầu một cái, bỏ đi suy nghĩ trong lòng nàng, “Tiêu Trì đối với nàng từng có chấp niệm, đại khái cũng duy nhất một người.”

Minh Lâm nhìn nàng, hiển nhiên là không tin.

“Đi thôi, từ từ ta nói với nàng.”

Nghe qua thật ra thì cũng chỉ là một câu chuyện bình thường. Tiêu Trì vốn là một nữ tử hoa tâm, thuận tiện không có gì liền mang theo một người về, ngược lại cũng không có làm chuyện gì khác thường, chẳng qua chỉ là muốn nghe một khúc xem xem cô nương công tử, nhưng bao nhiêu mỹ nhân cũng không thể vào mắt nàng, nhưng lại là một nữ tử, chỉ nhìn qua một cái như vậy, liền cũng không chịu đi.

Nữ tử kia tên là Cố Vân Tương, là một nữ tử gia đình bình thường, nhưng sinh ra là một thân cứng cỏi, là cái mà Tiêu Hàm đang nói về, so với Minh Lâm cũng là kẻ tám lạng người nửa cân, dù có chết cũng không thể theo cái đó. Lần đầu tiên Tiêu Trì nhìn thấy nàng, nàng bởi vì chạy trốn mà bị bắt, bị đánh cả người đều là vết thương, lập tức ném ngàn vàng, Tiêu Trì đem người mang về.

“Rồi sau đó thì sao?”

“Rồi sau đó, dường như nàng không có người nhà, liền ở lại trong phủ Tiêu Trì. Tiêu Trì thích nàng, cho nàng mọi thứ tốt nhất, nhưng cũng không thể có được sự vui vẻ của nàng, đại khái là qua thời gian dài, mọi nhiệt tình cùng xúc động cũng như vậy mà phai mờ, cho nên hiện tại Tiêu Trì cũng trở về làm dáng vẻ giống như trước kia.”

Cái này cũng không phải là tiết mục cuộc đời vuột mất sao, trong lòng buồn cái gì, tại sao lại giải không ra chứ? Minh Lâm thở dài một tiếng, trong lòng cảm thấy tiếc thay.

“Mọi chuyện về sau thì không biết, hôm nay cũng mới nhìn lại, ta mới biết nàng còn ở lại đây. Cũng không biết giữa các nàng là như thế nào, tính tình này của Tiêu Trì, còn trông cậy vào người ta thích nàng, cũng không phải là vọng tưởng sao?”

Minh Lâm nhướng mi nhìn nàng, “Thật sự ngươi có phải là tỷ tỷ ruột của nàng không vậy?”

“Bất kể là ta có phải là tỷ tỷ ruột của nàng hay không, ta cũng có thể xác định được, nhất định nàng là nương tử!”

Minh Lâm bị làm giật mình bất thình lình, cứng miệng một lúc.

Tiêu Hàm cao giọng cười một tiếng, lại nhìn ngày cũng đã trễ, liền nắm chặt tay Minh Lâm, “Đừng để ý đến chuyện người ta nữa, nếu ra ngoài cung, cũng không cần phải trở về gấp, ta đem nàng đi dạo chợ đêm kinh thành một chút, đảm bảo nàng sẽ thích.”

Minh Lâm vui mừng không thể tả, còn chưa kịp hỏi lại thật hay giả, cũng đã bị Tiêu Hàm kéo đi xa. Nếu muốn đi dạo ngoài thành, dĩ nhiên cũng không thể mang theo một đám thị vệ đằng sau, cũng không thể trách trước khi ra khỏi cung, Tiêu Hàm để cho nàng thay y phục bình thường, nguyên lại là có mưu tính từ trước.

“Như vậy thật là không có liên quan sao?” Minh Lâm lại có chút bận tâm, dù sao cũng là thiên tử, nhân vật lớn như vậy lại đi đi trên đường, tóm lại cũng cảm thấy có chút nguy hiểm.

Nhưng Tiêu Hàm lại lơ đễnh, cũng chỉ biết nắm chặt tay nàng không buông, “Sợ cái gì, có nàng ở bên cạnh, không phải là sẽ bảo vệ ta sao?”

“…”

Lại vươn cổ ra xem một chút đường đi cũng không hề có cảm giác chật chội, người trên đường tuy không nhiều, nhưng hai bên đường người dân cũng đang chuẩn bị dọn hàng buôn bán. “Lúc này trời còn chưa tối hẳn, đèn lồng đã lập lòe ánh sáng, so với lúc này có thể còn đẹp hơn.”

“Ngươi thường ra ngoài như vậy sao?”

“Ngược lại không thường ra ngoài.” Nàng lắc đầu một cái, ôn nhu nói: “Khi đó còn là Thái nữ luôn phải ở trong cung, sau đó cũng không giống như là Tiêu Trì có cơ hộ được ra ngoài cung có phủ đệ riêng của mình.” nàng vừa nói cũng không biết là đang nghĩ đến điều gì, không nhịn được cười một tiếng, “Khó khăn cũng ra được một lần, cũng bởi vì bộ dạng giống Tiêu Trì, nên bị ngộ nhận. Kết quả những người đó phát hiện ta cũng không phải là Tiêu Trì, thiếu chút nữa là gánh lấy tội giả mạo hoàng thân quốc thích, kéo ta đi gặp quan!”

Minh Lâm nghe mà mắt cũng choáng váng, nhưng trong đầu lại có chút buồn cười, “Như vậy thật hoang đường, bên cạnh ngươi cũng không có người đi theo sao?”

Tiêu Hàm liếc mắt nhìn nàng một cái, “Muốn cười lời ta nói cũng đừng có nhịn, kiềm nén mà bị thương lại khiến ta thấy có lỗi.”

Nàng nói như vậy, ngược lại Minh Lâm càng không dám cười, hắng giọng một cái, “Rồi sau đó như thế nào?”

“Sau đó, sau đó mấy viên quan kia nhìn thấy người bị bắt là ta thì sợ đến hai chân liền mềm nhũn ra.”

Nghĩ lại thì cũng đúng thôi, “Không phải ngươi lại phạt nặng bọn họ, trả thù riêng chứ hả?” Với tính tình này của Tiêu Hàm, sợ là không đem các nàng chỉnh đến dở sống dở chết, lấy lại mặt mũi, thì cũng không thể bỏ qua cho dễ dàng như vậy.

Tiêu Hàm khoát tay ngăn lại, lời nói phấn chấn, “Ta sao có thể dùng việc công mà báo thù riêng được chứ?”

“…” Sao mà không được chứ?

“Ta cũng chỉ…” Lời còn chưa nói hết, Tiêu Hàm liền bị người khác đụng phải một cái, khí lực người nọ không lớn, nhưng vì Tiêu Hàm không đề phòng nên bị đụng đến lảo đảo đi về trước một bước.

“Thật xin lỗi, thật xin lỗi, ta không cẩn thận” Thấy người kia đụng vào người, ngược lại cũng xin lỗi, cung kính cúi thấp đầu nói xin lỗi với Tiêu Hàm, bộ dạng cũng theo quy cách, khiến người khác cũng không có gì nghi ngờ.

Tất nhiên Tiêu Hàm cũng không thể so đo chuyện này với thần dân của mình, vốn là muốn cùng Minh Lâm đi dạo chợ đêm hảo tâm tình cũng không muốn vì chuyện nhỏ mà làm trễ nãi, cũng không nói gì, cúi đầu tức giận sửa lại nếp nhăn trên áo. Người kia dường như sợ nàng sẽ túm mình không buông, hoảng hồn liền chạy thật xa.

Nhưng trước đó Minh Lâm lại phát hiện có gì đó không ổn, nàng cúi đầu nhìn bên hông Tiêu Hàm, nhất thời mày liền nhíu chặt, ngẩng đầu nhìn hướng người kia chạy xa, không nói hai liwif liền nhấc chân đuổi theo.

Tiêu Hàm đột nhiên bị động tác của nàng hù đến, muốn đưa tay bắt Minh Lâm lại cũng không kịp, hậu tri hậu giác đưa mắt nhìn đến chỗ Minh Lâm vừa nhìn, nhìn một hồi mới đột nhiên sững sốt nắm chặt tay thành đấm, hận đầu nghĩ không được nhanh nhẹn. Tức giận trào lên, cũng lập tức đuổi theo.

Đường đường dưới chân một thiên tử, lại có người dám ngang nhiên đi trộm đồ như vậy! Đây là miếng ngọc lưỡi liềm mà Mẫu Hoàng cho nàng cùng Tiêu Trì a, sao nàng có thể trong mắt chỉ nhìn chằm chằm mỗi Minh Lâm mà quên mất chuyện khác chứ!

Bất quá người nọ tuy chạy nhanh hơn một bước, nhưng Minh Lâm vẫn bám sát theo được, phần thắng cũng chắc chắn hơn. Nhưng khi Tiêu Hàm rẽ vào bên trong nhìn thấy Minh Lâm, nàng đang đứng một tiểu lâu đèn xanh đỏ, tình thế khó xử.

Tiêu Hàm vừa đi vừa ngẩng đầu nhìn lên xem bảng hiệu ghi, “Nghênh Xuân Lâu’ ba chữ bất ngờ đập vào trong mắt.

Truyện full

  • Mười Giờ Rưỡi Đêm Hè - Tần Tam Kiến
    Mười Giờ Rưỡi Đêm Hè - Tần Tam Kiến

    Giới thiệu:Đây là một câu chuyện về tình yêu, tình bạn, tình thân đầy mâu thuẫn. Có lẽ vì sự xuất hiện của một ai đó mà câu chuyện trở...

  • Vạn Năm, Vạn Năm
    Vạn Năm, Vạn Năm

    Thể loại: Xuyên không, tiên giới, huyền ảo, có yếu tố np nhưng kết thúc không phải np ^^!Muội muội duy nhất của Thiên Hậu – Diễm Hồ...

  • 11 Âm Binh
    11 Âm Binh

    Tác giả: Tống Minh Ngọc (Tống Mặt Than)Nguồn: sưu tầm ở nhóm tâm linhPhần 2 của #Giải ngải kíThể loại: kinh dị, bí ẩn, huyền huyễn, tâm...

  • Viễn Yên Vạn Sủng
    Viễn Yên Vạn Sủng

    Bạn đang đọc truyện Viễn Yên Vạn Sủng của tác giả Manh Tử. Hắn có chút không hiểu chuyện, vô tư vô lự, nhưng trong lòng lại chỉ có mình...

  • Ma Thú Lãnh Chúa
    Ma Thú Lãnh Chúa

    - Trong lúc vô tình đạt được một toà từ vạn năm Miêu Cương cổ mộ đào móc ra vu tháp sau, Dương Lăng xuyên qua đến dị giới. Người khác...

  • Đạo Sĩ Đạo Gia Du Ký
    Đạo Sĩ Đạo Gia Du Ký

    Cơn ác mộng đã bắt đầu tại một ngôi làng khi phát hiện ra một xác chết treo cổ trong khu rừng gần đó...

  • Truyện Kể Trong Câu Chuyện
    Truyện Kể Trong Câu Chuyện

    Thể loại: GL, Hiện đại, thực vănNgười dịch: Gia GiaSố chương: 20 chương chính + 1 ngoại truyện"Tình yêu lại có thể bị thay thế vậy điều...

  • Cuộc Hôn Nhân Nồng Cháy - Trì Anh
    Cuộc Hôn Nhân Nồng Cháy - Trì Anh

    Tác giả: Trì AnhTran / Editor: AI_GấcBeta: AI_Trúc ĐàoThể loại: HE, Hiện đại, Sủng Ngọt, Showbiz, Hào môn thế gia, Nhẹ nhàng, Góc nhìn...

  • Nhặt Được Tiểu Hồ Ly 5cm
    Nhặt Được Tiểu Hồ Ly 5cm

    Thể loại : nhân thú, huyền huyễn, 1×1Edit : Fam ( aka Hồng Lâu aka Lâu Nhi)Warning : Chống những bạn nào ko bịnh, ko chịu dc BL, ko xơi...

  • Tổng Tài: Anh Sai Rồi
    Tổng Tài: Anh Sai Rồi

    Bạn đang đọc truyện Tổng Tài: Anh Sai Rồi của tác giả Bạc Hà. Cách Cổ Lạp xuyên vào thân thể đã chết của thiên kim nhà Nghị Viên cấp...

  • Tinh Tế Tu Yêu Giả Truyền Thuyết
    Tinh Tế Tu Yêu Giả Truyền Thuyết

    Thể loại: xuyên qua, thú nhân, tương lai, HENguồn: Hạ NguyệtEdit: Cáo khìnBeta: Rồng béoGiới thiệu:Nhan Tử Dạ - một tu yêu giả cuối...

  • Quân Hôn Bí Mật
    Quân Hôn Bí Mật

    Tên xuất bản: Ước nguyện của em là biển trời của tôi ( 你的诺言,我的沧海)Độ dài: 64 chương + 6 ngoại truyệnChuyển ngữ: Phong Tiếu Vô Ưu +...

  • Phu Nhân Của Giáo Chủ
    Phu Nhân Của Giáo Chủ

    Tác giả: akiakiThể loại: Ngôn TìnhGiới thiệu:Lâm Uyển Uyển là giáo chủ Ngũ độc giáo từ nhỏ. Đột nhiên đâu ra cái di nguyện bắt nàng...

  • Địa Hạ Phách Mại Sở
    Địa Hạ Phách Mại Sở

    Thể loại: hiện đại, điều giáo sư công x hung ác thụ, HE Edit: LunaCướp đi niềm kiêu ngạo của hắn, nắm lấy tự do của hắn.Nếu như là mèo...

  • Vai Chính Lại Muốn Cướp Kịch Bản Của Tôi
    Vai Chính Lại Muốn Cướp Kịch Bản Của Tôi

    Edit: Kogi - Superseme.comTrong cuộc sống luôn có rất nhiều bất ngờ dành cho ta, luôn nằm ngoài dự định kế hoạch của mình. Cũng như An...