Đẳng Cấp Tư Duy

Chương 62

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Cả đám tổng cộng có hơn chục người, cả nam cả nữ, có mấy người mặt đỏ tưng bừng, hầu hết đều đang say khướt, nói là cùng nhau đến đây dã ngoại, đến uống thì đúng hơn. Bọn họ nhìn về phía Kỷ Lang, hai người tiến lên phía trước, chỉ vào khoảng cách rất gần giữa hai chiếc xe, nhưng tuyệt đối không hề va chạm: "Các người làm xước xe chúng tôi, nói đi, giờ bồi thường thế nào đây?"

Kỷ Lang: "..." Đây là vu oan giáng họa ư? "Mọi người nghe tôi nói, trước hết vẫn nên tỉnh rượu rồi nhìn kỹ lại xem có phải hai chiếc xe chạm phải nhau không?"

"Không chạm ư?" Người thanh niên kia vừa nói chuyện vừa vung tay lên, chiếc xe màu đen lập tức nghiêng về phía xe Kỷ Lang, hai chiếc xe đụng vào nhau, oành nhẹ một tiếng.

"Giờ thì đụng rồi đó, nói đi, muốn bồi thường thế nào đây?" Một tên vừa nói, đám bạn của cậu ta ở phía sau cười ha ha ầm ĩ.

Trán Kỷ Lang nổi gân xanh, mấy tên kia rõ ràng là phá mà.

"Tao nghĩ, để cho con nhóc xinh đẹp kia đi theo bọn tao uống vài chén, nói không chừng, bọn tao vui sẽ không bắt mấy người bồi thường nữa". Tên thanh niên cầm đầu nói xong, nhìn về phía sau Kỷ Lang nhưng đã không thấy bóng dáng Tô Niệm Đường đâu cả: "Ơ, vừa mới đây mà con nhóc kia đã đi đâu rồi?"

Kỷ Lang cũng nhìn về phía sau, đột nhiên chiếc xe thể thao màu đỏ khẽ động, rồi hướng về chiếc xe đen va chạm dữ dội.

Kỷ Lang: "..." Nhiều lúc, anh thực sự rất bội phục I.A, nào là trừng mắt, nào là có thù tất báo, tính cách quả thực rất quyết liệt.

Chiếc xe hơi màu đen của đối phương đã bị nứt kính xe. Đám thanh niên đang say dường như đã tỉnh táo hơn được đôi chút, trợn mắt há mồm nhìn xe của mình. 

Tô Niệm Đường xuống xe, bình tĩnh hỏi ngược lại: "Thế nào, tôi bồi thường như vậy các người đã thấy vừa lòng chưa?"

Tên thanh niên cầm đầu chợt phản ứng, hô to: "Các anh em, bọn chúng dám huých vào xe anh mày. Lúc về tao biết ăn nói với bố tao thế nào bây giờ?"

"Không thể bỏ qua cho chúng!" Những người khác đồng thanh nói, rồi xông tới. Tên đứng gần Kỷ Lang nhất liền vung nắm tay hướng thẳng người anh mà đấm.

Kỷ Lang uốn người vài cái tránh được sự công kích, quay qua bẻ quặt tay của tên thanh niên cầm đầu ra sau, áp hắn vào thành xe, nhíu mày nói: "Để xem còn ai dám làm xằng bậy?"

"Mẹ kiếp! Xông lên đánh hắn đi, chúng ta nhiều người như vậy còn sợ đánh không lại sao?" Tên thanh niên bị giữ tay không cam lòng lên tiếng chỉ huy cả bọn.

"Xem ra là uống say thật!” Tô Niệm Đường khoanh tay trước ngực, từ từ nói: "Vì sao không tính cả tôi vào, không lẽ tôi không phải người sao?" Cô quay sang hướng tới đám người đang xông tới đánh một quyền, tên thanh niên bỗng chốc dính đòn ngã ngửa, ôm bụng không đứng dậy nổi.

Đám người còn lại nhìn thấy vậy, mỗi người trong tay liền cầm vỏ chai rượu xông đến, Tô Niệm Đường củng Kỷ Lang hai người đánh lại hơn mười người, nhưng vẫn rất ung dung thoải mái. Đột nhiên, một tên trong bọn cầm cái chai trong tay ném thẳng về phía Tô Niệm Đường, Kỷ Lang nhìn thấy, cơ bản không kịp phản ứng, liền làm theo bản năng, xoay mạnh thân mình, ôm Tô Niệm Đường vào trong lòng để bảo vệ cô.

"Choang choang..." Tiếng thủy tinh vỡ vang lên, Kỷ Lang chỉ cảm thấy trước mắt có vô số ngôi sao quay vòng tròn, Kỷ Lang loạng choạng, lảo đảo muốn ngã.

Dòng máu đỏ tươi từ từ lan rộng, không gian nồng nặc mùi máu. Tô Niệm Đường đỡ Kỷ Lang, trông thấy máu từ trán anh không ngừng chảy xuống, chính bản thân cô cũng cảm thấy đau đớn. Tô Niệm Đường cảm giác ở trong cơ thể mình, Đường Đường đang rục rịch, giống như muốn đột phá khỏi sự phong bế mà phóng ra ngoài.

Đám thanh niên thấy vậy bị dọa sợ, Tô Niệm Đường quay ngoắt đầu, trừng mắt về đám thanh niên, ánh mắt đầy giận dữ: "Các người dám đánh người đàn ông của tôi!"

Cô không nói hai lời, xông mạnh lên, đánh cho mỗi tên một quyền vào bụng. Tên nào bị dính đòn đều vô cùng đau đớn, ngã nhào trên mặt đất mà gào khóc.

Tô Niệm Đường đánh chưa thấy thỏa mãn, cô nhặt lên một cái vỏ chai không, đập mạnh vào xe, vỡ đôi. Cô tóm lấy một tên đang mải chạy trốn vì sợ hãi, cầm lấy chai rượu vỡ đâm thẳng vào cánh tay hắn.

Kỷ Lang gần như ngất đi vẫn giữ lấy tay Tô Niệm Đường: "I.A, em muốn làm gì?" Lúc trước, có thể nói là bọn họ phòng vệ, nhưng nếu bây giờ Tô Niệm Đường làm bị thương tên thanh niên này, thì rất khó nói. Trước mắt Kỷ Lang càng lúc càng mơ hồ, đôi mắt vằn tia máu của Tô Niệm Đường lại nhìn về phía Kỷ Lang, tia máu dần dần tản đi. Nhìn trán của anh toàn là máu, cô đỡ anh dựa vào xe, hỏi: "Vì sao lại cứu tôi? Tôi không phải Tô Niệm Đường, vì sao anh lại cứu tôi?"

Kỷ Lang hoa mắt, chóng mặt, trầm giọng nói: "Bởi vì em là Tô Niệm Đường, là người phụ nữ của anh. Mặc kệ tính cách em có biến thành như thế nào, em vẫn mãi là Tô Niệm Đường. Chỉ cần em là Tô Niệm Đường một ngày, anh sẽ đứng phía trước bảo vệ em đủ một ngày". Đường Đường cũng tốt, I.A cũng vậy, bọn họ đều là một, vì sao lại không cần bảo vệ I.A? Cô không có cảm giác an toàn nên mới dùng sự lạnh lùng và cuồng vọng để che giấu; thật ra, cô và Đường Đường cũng giống nhau, đều đã phải trải qua những biến cố lớn, chỉ là họ chọn phương thức khác nhau để vượt qua điều đó mà thôi.

Trán Kỷ Lang nhỏ máu, một giọt lại một giọt, nhuộm đỏ vạt áo anh, đầu Tô Niệm Đường cũng cảm thấy đau, tựa như là một đàn kiến bò tán loạn vậy.

Phía sau cô, tên thanh niên đứng lên, nhặt cái chai lúc trước bị Tô Niệm Đường đập vỡ, đâm thẳng về phía cô.

Cách đó không xa, có bảo vệ chạy tới, la lớn: "Dừng tay! Cẩn thận!"

Kỷ Lang ôm lấy Tô Niệm Đường, xoay người, bảo vệ cô trong lòng mình. Phía sau lưng bừng lên cảm giác đau đớn nóng rát, khiến anh đổ mồ hôi lạnh, đầu càng đau, choáng váng, cuối cùng ngất xỉu trên vai Tô Niệm Đường.

Lúc này, tên thanh niên cũng bị bảo vệ khống chế.

Tô Niệm Đường đỡ Kỷ Lang, muốn lau máu trên đầu anh, nhưng lại không dám, cuối cùng chỉ biết kêu lên vô lực: "Anh Kỷ Lang, anh... anh tỉnh lại đi..." 

Là Đường Đường đã tỉnh lại...

Bị chai rượu đập trúng, Kỷ Lang bị chấn động não nhẹ, tĩnh dưỡng vài ngày sẽ khỏe lại, nhưng điều khiến anh vui vẻ, đó là Đường Đường của anh đã trở lại. Vành mắt Tô Niệm Đường đỏ au, ngồi canh chừng bên giường bệnh, tận đến khi Kỷ Lang tỉnh lại mới thở phào nhẹ nhõm một hơi: "Anh Kỷ Lang, rút cục anh cũng tỉnh lại rồi..." 

Kỷ Lang cứ ngỡ mình đã nghe nhầm: "Em vừa gọi anh là gì?"

"Nghe không rõ đúng không? Anh làm sao lại có thể đánh nhau với một đám người như thế?" Tô Niệm Đường vươn tay nhẹ nhàng xoa trán Kỷ Lang.

Kỷ Lang hơi nhướng mày, ngẫm nghĩ thật kỹ trạng thái cô lúc này, nắm chặt lấy tay cô, kéo vào lòng mình, phía sau lưng nhói lên một trận đau đớn tột cùng. Kỷ Lang đổ mồ hôi lạnh, Tô Niệm Đường cuống quýt đứng dậy: "Phía sau lưng anh cũng bị thương mà!"

Kỷ Lang không buông tay, vẫn ôm chặt lấy Tô Niệm Đường: "Đường Đường, thật tốt, người đầu tiên anh nhìn thấy khi tỉnh lại là em".

Tô Niệm Đường mím mím môi: "Vì sao em cảm thấy anh nói chuyện cứ là lạ?"

Kỷ Lang buông Tô Niệm Đường ra, nhìn thẳng vào mắt cô, hỏi: "Đường Đường, những chuyện xảy ra mấy ngày nay, em còn nhớ gì không?"

Tô Niệm Đường nghi hoặc hỏi: "Chuyện đã xảy ra? Không phải là rời giường, ăn cơm, đi làm. Còn có chuyện gì khác sao?"

"Ngày đó chúng ta đi thử áo cưới, chuyện sau đó em còn nhớ rõ không?"

"Nhưng áo cưới không được đẹp nên chúng ta lại trở về nhà mà.”

Quên? Kỷ Lang nhíu mày, làm sao cô hoàn toàn không có chút trí nhớ nào về việc bị bắt cóc, còn những chuyện khác lại không hề quên một chút nào?

Kỷ Lang nói: "Đường Đường, anh đói bụng, em ra bên ngoài mua cho anh chút đồ ăn được không?"

Tô Niệm Đường chỉ vào chỗ đầu giường của Kỷ Lang: "Em đã sớm mua cả rồi"

"Anh muốn ăn táo, em mua táo cho anh đi."

"Được rồi..."

Tô Niệm Đường đi rồi, Kỷ Lang vội vàng gọi điện thoại cho Christopher Chris: " Ngài Christopher Chris, I.A đi rồi, Đường Đường đã tỉnh, vì sao cô ấy lại không nhớ những chuyện đã xảy ra?"

Ở đầu kia điện thoại, Christopher Chris hỏi lại: "Vì sao lại tỉnh?"

Kỷ Lang kể vắn tắt câu chuyện.

Christopher Chris lên tiếng: "Cô ấy nhớ có chọn lọc. Đoạn trí nhớ bị bắt cóc kia đối với cô ấy mà nói chính là ký ức đau buồn, cho nên quên đi cũng là bình thường, tựa như sáu năm trước, khi tỉnh lại, cô ấy quên hết những điều đã xảy ra ở hiện trường.”

"Như vậy vì sao cô ấy sẽ có một đoạn trí nhớ hư ảo?"

"Đây là bản năng, đã không nghĩ sẽ nhớ được, như vậy tận trong đáy lòng nhất định sẽ có những điều chờ mong khác ở cuộc sống, đoạn trí nhớ mất đi ấy, trong đầu sẽ tự động bổ sung theo cảnh tượng mà cô ấy muốn."

"Hóa ra là như vậy!" Kỷ Lang khẽ giật mình.

"Anh bạn của tôi, năm ngày nữa, tôi sẽ đến Trung Quốc." Christopher Chris cuối cùng nói.

Kỷ Lang ngắt điện thoại, chậm rãi thở phào nhẹ nhõm một hơi. Lại mơ hồ nghe thấy ngoài cửa có tiếng động, nghe kỹ thì hình như là Đường Đường. Kỷ Lang vịn tường đi ra, phát hiện cô đang nói chuyện với Kỷ Sóc.

"Tô Niệm Đường, sau năm trước, rút cục cô ấy có bị ... hay không …”

Tô Niệm Đường kinh ngạc: "Làm sao anh biết điều đó?"

"Tôi làm sao mà biết? Không phải cô nới với tôi sao?" Giọng Kỷ Sóc đầy lạnh lùng: "Lời chính mình nói mà cũng quên ư?"

"Tôi nói?" Tô Niệm Đường không thể tin nổi, mở to mắt: "Tôi làm sao có thể nói cho anh?"

Kỷ Lang đi ra: "A Sóc, em đến rồi à?" 

Tô niệm Đường vội vàng đỡ lấy Kỷ Lang: "Anh sao lại ra đây?"

"Đường Đường, em vào trước đi, anh cùng A Sóc nói chuyện một chút.” Kỷ Lang lấy tay xoa nhẹ đầu Tô Niệm Đường Đường, để cô đi vào trước.

"Vâng!"

"Anh, Tô Niệm Đường bị sao vậy?" Kỷ Sóc nghi hoặc nhìn theo bóng lưng Tô Niệm Đường hỏi.

"A Sóc, Đường Đường sinh bệnh, sự tình sáu năm trước vẫn là không nên hỏi." Kỷ Lang nhìn Kỷ Sóc nói: "Chuyện của Tần Ty Nhã sáu năm về trước, đến cùng đã xảy ra chuyện gì, chỉ có những người ở hiện trường mới biết. Tần Ty Nhã và Tô Niệm Đường..." 

Chỉ có điều … Đường Đường không có đoạn ký ức của I.A, nên dù có ép hỏi cô ấy thế nào cũng không ra kết quả.

"Nhưng chính Ty Nhã cũng không nhớ được..." Kỷ Sóc giọng đầy oán hận: "Cô ấy đã hoàn toàn quên mất đoạn trí nhớ ấy, cũng quên hết quá khứ của em và cô ấy. Anh, em muốn biết chuyện sáu năm trước, em muốn hỏi ... Nhưng cô ấy cái gì cũng không nhớ được..."

Nhớ lại thì có ích gì? Đâu thể ngăn cản chuyện sáu năm trước xảy ra? Cuối cùng, điều anh hối hận vẫn là không ở bên cạnh cô khi ấy ...

Truyện full

  • Sau Khi Sư Tôn Không Cần Ta
    Sau Khi Sư Tôn Không Cần Ta

    Thể loại: Tiên hiệp, Tu chân, Duyên trời tác hợp, HEEdit + Beta: Nhược Thiên YVăn ánMười năm bên nhau, chúng ta vốn lưỡng tình tương...

  • Sau Khi Cá Mặn Thật Thiếu Gia Nộp Lên Hệ Thống
    Sau Khi Cá Mặn Thật Thiếu Gia Nộp Lên Hệ Thống

    Truyện Sau Khi Cá Mặn Thật Thiếu Gia Nộp Lên Hệ Thống của tác giả Lâm Thược kể về Úc Khải tình cờ xuyên qua tiểu thuyết đam mỹ mà vai...

  • Đỉnh Luyện Thần Ma
    Đỉnh Luyện Thần Ma

    Mọi chuyện bắt đầu từ thanh niên tên Diệp Tử Phàm sau khi tỏ tình thất bại còn đi tại dưới trời mưa bão, bỗng nhiên từ trên trời rơi...

  • Bảy Năm Anh Đợi Em - Nhan Tự Nhĩ
    Bảy Năm Anh Đợi Em - Nhan Tự Nhĩ

    Tác giả: 颜自迩Thể loại: hiện đại, truyện ngắnSố chương: 4 phầnEdit: Mỏng - Dưới mái hiên anGiới thiệuTôi làm thư ký cho Tô Cẩm Thần đã...

  • Nhất Niệm Hy Oa
    Nhất Niệm Hy Oa

    Nhất niệm Hy OaTác giả: 颜自迩— Bảy năm sau khi kết hôn, chồng tôi ngoại tình.Tôi vác theo bụng bầu đi bắt gian. Ngay khi mở cửa ra, đập...

  • Thế Xuân Phong - Dung Bất Năng
    Thế Xuân Phong - Dung Bất Năng

    Thái tử và Thái tử phi vô cùng ân ái, nhưng ta lại là Trắc phi của Thái tử.Khi ta gả vào Đông cung, con trai trưởng của Thái tử và Thái...

  • Sáng Lên Trường, Tối Lên Giường
    Sáng Lên Trường, Tối Lên Giường

    Tác Giả: Bé Con Say XỉnThể loại: Đô Thị Ngôn TìnhGiới thiệu:Đồng Mạn Nghiên vì muốn vượt qua môn học khó nhằn, đánh liều trèo lên...

  • Phiêu Miểu 6 - Quyển Thi Tịch
    Phiêu Miểu 6 - Quyển Thi Tịch

    Tác giả: Bạch Cơ QuánThể loại: Cổ Đại, Linh dị.Số chương: 31 chương + 1 ngoại truyệnDịch: Quá khứ chậm rãiGiới thiệuThịnh Đường, Trường...

  • Liệp Ái Đích Nam Nhân
    Liệp Ái Đích Nam Nhân

    Thể loại: Hiện đại, nhất thụ nhất công, có chút ngược luyến, HEPairing: Âu Bách Xương x Khúc TườngEdit: Mai Lạc + Giai NhiênBeta: Mai...

  • Kết Hôn Sớm Y Y
    Kết Hôn Sớm Y Y

    Thể loại: Hiện đại, ngôn tìnhĐộ dài: 10 chươngEditor: bichthao167 (blue_herb167) và bé Anh“Em muốn thế nào cứ nói ra, việc gì anh cũng...

  • Kiển
    Kiển

    Thể loại: Hiện đại đô thị, nhất thụ đa công, huynh đệ văn, anh tuấn ca ca thụ x niên hạ phúc hắc công, cao H.Tình trạng: 18 chương...

  • Chồng Tôi Là Người Hai Mặt
    Chồng Tôi Là Người Hai Mặt

    Trước ngày kết hôn, tôi có khả năng đọc được suy nghĩ của người khác.Vào đêm tân hônNgười chồng mới cưới của tôi đang mặc áo tắm nói...

  • Bẫy Rập Ôn Nhu
    Bẫy Rập Ôn Nhu

    Thể loại:đoản văn, 1 x 1, huynh đệ, niên hạBiên Tập: Ying Ying– Nhà trẻ –“Ca, làm sao vậy? Ngã sao?” – Lưu Tiểu Phong nhìn thấy trên...

  • Yêu Em Rồi Đấy
    Yêu Em Rồi Đấy

    Tác giả: QuyJThể loại: Ngôn TìnhTruyện Yêu Em Rồi Đấy là câu chuyện tình cảm học trò xúc động mà đi sâu vào lòng người. Chuyện tình yêu...

  • Cuộc Chiến Bản Thảo
    Cuộc Chiến Bản Thảo

    Thể loại: Tác giả – biên tập , Hiện đại ,nhẹ nhàng, HEConvertor: [email protected]: 123yq.comBiên tập: PhươngChỉnh sửa: MốcĐộ...