Đại Lão Huyền Học Livestream Bốc Gạch

Chương 111

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Cô đổi chủ đề:

'Tiên sinh đã hoàn thành các thủ tục của địa phủ rồi chứ?'

'Xong cả rồi. Tạ Địch cũng chiếu cố ông lắm, giao toàn nhiệm vụ đơn giản, toàn ở khu vực gần đây. Sau này rảnh có thể vào trường dạo chơi.'

Lê Kiến Mộc gật đầu: 'Vậy thì tốt, có việc cần tiên sinh ra tay đây.'

Hàn Không lập tức nghiêm túc: 'Chuyện gì?'

'Quỷ nước trong hồ nhân tạo trường học, tiên sinh còn nhớ chứ?'

'Nhớ. Lúc đó nó muốn kéo một sinh viên năm nhất xuống nước làm kẻ chết thay, chính ông đã ra tay đuổi đi.'

Lê Kiến Mộc chậm rãi nói:

'Lúc ấy, nó chưa giết ai, chỉ là chấp niệm quá sâu. Tiên sinh cũng chỉ đuổi chứ không tiêu diệt, nên cháu không tiện ra tay. Nhưng có một chuyện cháu muốn xác nhận—quỷ nước đó, có phải là nữ sinh năm đó mang thai rồi nhảy sông tự tử không?'

Hàn Không thở dài: 'Chính là cô ấy.'

'Con bé đó cũng đáng thương lắm. Nhà nghèo, thi vào đại học cực khổ trăm bề, lại vì quá đơn thuần mà bị bạn học nam lừa dối... Cuối cùng...'

Ông ấy không nói tiếp. Nhưng chỉ bấy nhiêu cũng đủ để hình dung cái kết bi thảm của cô gái trẻ."

Hàn Không lắc đầu, giọng trầm thấp:

"Khi cô bé nhảy xuống hồ, trong lòng vẫn còn oán hận, chấp niệm quá nặng nên hóa thành quỷ hồn, không chịu đi đầu thai. Ông ở bên cạnh khai đạo, khuyên nhủ cô bé suốt một thời gian dài. Đến khi cuối cùng cũng thuyết phục được, cha mẹ của nam sinh kia lại nghe đâu đó lời đồn rằng, thai nhi chưa thành hình mà chết yểu sẽ hóa thành lệ quỷ đòi mạng."

"Bọn họ mời Huyền Sư đến làm phép ngay bên hồ nơi cô bé qua đời. Kết quả, từ đó cô bé bị nhốt trong nước, trở thành quỷ nước."

"Mấy tháng trước, thực lực của ông suy yếu dần, không thể rời khỏi tòa nhà sinh vật, cũng ít trò chuyện với cô bé hơn. Không biết ai đã nói với cô ấy rằng nếu quỷ nước muốn lên bờ, phải kéo người chết thay xuống hồ. Hôm đó cháu cũng thấy rồi đấy, lần đầu tiên cô ấy ra tay."

Lê Kiến Mộc cúi đầu, giọng bình thản:

"Nam sinh phụ bạc cô ấy tên là Triệu Nhất Thịnh. Cậu ta đã chết."

Cả người Hàn Không cứng đờ, ánh mắt sắc lại.

"Là do cô bé kia làm sao?"

Cô khẽ gật đầu.

Hàn Không im lặng thật lâu.

Theo luật trời đất, quỷ hồn lấy mạng người sẽ trở thành lệ quỷ.

Một khi nhiễm máu tanh, vĩnh viễn không thể đầu thai, còn trở thành mục tiêu truy sát của địa phủ và Thiên Đạo.

Giết người có thể hả giận, nhưng cái giá phải trả là cả linh hồn lẫn luân hồi đời sau.

Hàn Không khẽ siết tay, giọng khàn khàn:

"Bây giờ cô bé đang ở đâu?"

Lê Kiến Mộc nhún vai. "Không biết."

"Cháu không bắt cô ấy à?"

Cô liếc nhìn ông. "Vì sao cháu phải bắt cô ấy? Cháu đâu phải người địa phủ."

Hàn Không ngớ ra. "Cháu..."

"Nhưng mà tiên sinh hiện tại là người của địa phủ, chuyện này tiên sinh không thể làm ngơ."

Hàn Không trầm mặc.

Ông biết cô nói đúng.

"Con bé này hồ đồ quá. Nam sinh kia không trực tiếp giết nó, nó lại giết người ta. Nếu vụ này bị đưa lên Đài Phán Quan, chắc chắn sẽ bất lợi..."

Lê Kiến Mộc nhắc nhở:

"Tiên sinh, nếu rảnh, chi bằng trước hết nghe cô ấy nói, hoặc đến chỗ Phán Quan xem bản tóm tắt vụ án của Triệu Nhất Thịnh và cha mẹ cậu ta."

Hàn Không lập tức hiểu ra.

"Vậy ông đi tìm cô ấy!"

Nói rồi, thân ảnh ông thoắt cái đã biến mất.

Lê Kiến Mộc nhìn theo, khẽ lắc đầu.

Lão tiên sinh là nhà giáo dục xuất sắc, nhưng với công việc âm sai của địa phủ, ông vẫn cần học nhiều.

Trên người Triệu Nhất Thịnh và cha mẹ cậu ta, oán nghiệt không chỉ có một mạng người.

Điều cô để tâm hơn, là nữ quỷ bị giam trong nước... và kẻ đã xúi giục cô ta tìm người chết thay.

Đột nhiên, khóe mắt cô giật giật.

"Ra đây."

Bên cạnh có động tĩnh.

Lê Thanh Thanh tay chân luống cuống bước ra, cười gượng:

"Không ngờ cậu cảnh giác thật đấy."

"Tìm mình?"

"Ờm... Không phải sợ cậu đói bụng sao, nên mua ít đồ ăn cho cậu."

Cô ấy nhìn quanh quất, dáo dác tìm kiếm.

"Quỷ đâu rồi?"

Lê Kiến Mộc nhận lấy hộp sữa chua, bỗng nhiên hỏi:

"Trước đây cậu từng gặp ma chưa?"

Lê Thanh Thanh lắc đầu. "Chưa. Cũng có thể gặp rồi mà không biết."

Lê Kiến Mộc trầm tư vài giây, sau đó đứng dậy.

"Theo mình đến một nơi."

Lê Thanh Thanh không hiểu chuyện gì, nhưng sự tò mò lại lớn hơn.

Cuối cùng, cô ấy theo Lê Kiến Mộc rời khỏi trường, đi đến một công viên nhỏ ở phía tây con đường đối diện.

Công viên này nằm gần một công viên lớn khác. Vì thế, nó bị bỏ hoang khá nhiều, đèn đường cũng mờ nhạt, ban ngày đôi khi có người ghé qua, nhưng buổi tối hiếm ai bén mảng. Đa số mọi người thích đến công viên lớn náo nhiệt hơn.

Lê Kiến Mộc đứng trước cổng công viên nhỏ, bình thản nói:

"Cậu vào đi."

Lê Thanh Thanh mở to mắt:

"Cậu không định chơi mình rồi vứt bỏ mình đây chứ?"

"Sẽ không. Chúng ta liên hệ qua WeChat. Nghe lời, vào đi."

Lê Thanh Thanh nửa tin nửa ngờ, lẩm bẩm:

"Công viên này mình từng đến rồi, ngoài mấy bụi hoa thì có gì đâu, thần bí cái gì không biết..."

Dù vậy, cô ấy vẫn ngoan ngoãn bước vào.

"Tiếp tục đi."

"Cứ đi thẳng."

Lê Thanh Thanh sải bước, dần biến mất khỏi tầm mắt của Lê Kiến Mộc.

Lúc này, cô mở WeChat, gọi video call.

"Thấy gì xung quanh không?"
 

Lê Thanh Thanh chán nản lướt điện thoại, mắt nhìn bốn phía một vòng rồi nhíu mày.

"Không có gì hết, rốt cuộc cậu muốn làm gì thế?"

Lê Kiến Mộc nhìn vào màn hình, nơi quỷ ảnh mờ nhạt đang chập chờn, khóe môi khẽ nhếch.

"Cậu cứ đứng yên đấy, đừng nhúc nhích, mình sẽ qua ngay."

Lê Thanh Thanh trừng mắt.

"Thần kinh!"

Cô ấy liếc thấy khuôn mặt của Lê Kiến Mộc trên màn hình, chợt nổi hứng nghịch ngợm, liền chụp lại rồi mở phần mềm chỉnh sửa ảnh. Chỉ vài thao tác, gương mặt thanh tú đã bị biến thành đầu heo méo mó.

Lê Thanh Thanh cười phá lên. Nhưng ngay sau đó—

"Kỹ thuật PTS tệ quá, cháu gái tôi dùng chân làm còn đẹp hơn cô ấy!"

"Ai nói không phải, nghe bảo giờ người trẻ toàn chỉnh ảnh cho mình đẹp, sao cô gái này lại sửa người khác xấu thế?"

"Có ý đồ xấu rồi, vừa cười vừa chỉnh người ta thành đầu heo, đúng là kiểu trà xanh điển hình!"

Lê Thanh Thanh lập tức cứng người, mắt đảo loạn.

Những giọng nói này… gần quá!

Ánh đèn điện thoại yếu ớt chỉ chiếu được một khoảng nhỏ. Cô ấy cẩn thận nhích từng bước, nhìn bên trái, nhìn bên phải—

"Rầm!"

Điện thoại rơi xuống đất.

"Má ơi! Ma!"

Cô ấy gào lên rồi ba chân bốn cẳng chạy thục mạng, chẳng buồn để ý phương hướng.

Một giọng nói quen thuộc vang lên: "Ở đây."

Lê Thanh Thanh như vớ được cọc cứu mạng, lập tức nhào tới ôm chặt lấy Lê Kiến Mộc, vừa run rẩy vừa la hét: "Ma! Có ma! Đáng sợ lắm!"

Một giọng nói già nua chậm rãi vang lên phía sau:

"Cô nhóc này đúng là không biết kính già yêu trẻ, chúng tôi hiền từ thế này, đáng sợ chỗ nào?"

"Lại còn dám bịa đặt, rõ ràng là cô ta chỉnh ảnh xấu người khác trước."

"Đặt vào thời của chúng ta, con gái mà la hét om sòm thế này đã bị mắng từ lâu rồi!"

"Thôi đi bà già, thời nay không như thời trước đâu."

Lê Kiến Mộc vỗ nhẹ vai Lê Thanh Thanh, trấn an: "Không sao, đừng sợ."

Có lẽ do những linh hồn này ồn ào quá, phần nào làm giảm bớt nỗi sợ, hoặc có thể vì Lê Kiến Mộc quá bình tĩnh, Lê Thanh Thanh dần ổn định lại.

Tuy nhiên, cô ấy vẫn bám chặt lấy người bạn cùng phòng, không dám quay đầu.

Nhưng khi vừa ngước mắt lên, cô ấy chết sững.

Ngay sau lưng Lê Kiến Mộc, cách không xa, mấy bóng ma mờ ảo đang tụ lại—

Có người ngồi trên ghế đá cũ kỹ, có người tựa vào thân cây, có kẻ quay ngược đầu, tất cả đều chăm chú nhìn sang đây.

"Lê… Lê Kiến Mộc, phía sau…" Giọng Lê Thanh Thanh run rẩy.

"Mình biết."

Lê Kiến Mộc nhẹ nhàng gỡ tay cô ấy ra, nhưng Lê Thanh Thanh túm chặt không chịu buông.

Bất đắc dĩ, cô cúi người nhặt điện thoại dưới đất lên.

"Cô gái nhỏ này chính là người vừa PTS xấu người khác đúng không?"

"Trông xinh xắn thế mà chỉnh ảnh người ta thành đầu heo, đúng là ghen tị mà."

Mặt Lê Thanh Thanh đỏ bừng: "Mình… mình đâu có ác ý! Với lại chỉnh cũng đáng yêu mà, không có ý chê cậu đâu!"

"Hửm? Cô ta nghe được chúng ta nói chuyện à?"

"Nghe chứ! Không chỉ nghe mà còn thấy nữa, nếu không sao lúc nãy hoảng hốt bỏ chạy?"

"Khoan đã, cô gái bên cạnh trông có vẻ lạ lắm, chẳng lẽ trên người có hơi thở của Huyền Sư?"

Bọn ma lại xì xào bàn tán.

Lê Kiến Mộc vốn không định đôi co, cô đến đây chỉ để xác nhận suy đoán của mình.

Nhưng đám quỷ này lâu lắm không gặp Huyền Sư, chúng bắt đầu vây lấy cô, chặn cả đường đi.

"Cô gái nhỏ, đừng giả vờ nữa, cô thấy được chúng tôi đúng không? Cô là Huyền Sư à?"

Lê Kiến Mộc đành phải mở miệng: "Xin lỗi, đã quấy rầy mọi người."

"Ha ha, vậy là thật rồi!"

Truyện full

  • Hoàn Xuân
    Hoàn Xuân

    Bạn đang đọc truyện Hoàn Xuân của tác giả Nặc Danh Thanh Hoa Ngư. Tôi thời đi học đã từng bị bạo lực học đườngNếu mọi người chưa từng...

  • Hóa Ra Em Rất Yêu Anh
    Hóa Ra Em Rất Yêu Anh

    Tác giả: Mộc Phù SinhThể loại: Truyện Ngược, Đô Thị, Ngôn Tình, Truyện Khác, Truyện SủngGiới thiệu:Tác giả Mộc Phù Sinh - Hóa Ra Em Rất...

  • Nữ Chính Không Định Dọa Người
    Nữ Chính Không Định Dọa Người

    Thể loại: Hài Hước, Hiện Đại, Huyền Bí, Lãng Mạn, Ngôn TìnhCứ mỗi đêm, Nam Sơn sẽ xuyên vào những đồ vật của người cô quen biết trong...

  • Nhật Ký Tân Hôn Cùng Ảnh Đế
    Nhật Ký Tân Hôn Cùng Ảnh Đế

    VĂN ÁNĐiều điên cuồng nhất mà Kiều Hội làm trong cuộc đời này chính là kết hôn chớp nhoáng ở độ tuổi hai mươi với ảnh đế Từ Diệc...

  • Sang Dị Giới Làm Thanh Niên Nghiêm Túc
    Sang Dị Giới Làm Thanh Niên Nghiêm Túc

    Tác giả: Hoàng MaThể loại: Ngôn Tình, Tiên HiệpNgươi... Một thằng bé sẽ cảm thấy thế nào khi một dám ký ức cứ lởn vởn trong đầu, thẩm...

  • Cuộc Hôn Nhân Vô Nghĩa
    Cuộc Hôn Nhân Vô Nghĩa

    Tác giả: Tiểu Cam CamThể loại: Ngôn TìnhGiới thiệu:Hai người trở thành vợ chồng là vì lợi ích của hai gia tộc, gọi thẳng là liên...

  • Lưu Nguyệt Hàn Tinh
    Lưu Nguyệt Hàn Tinh

    Thể loại: Võng du, Ngôn tình, Hiện đại vănNhân vật chính: Lưu Nguyệt (Lưu Nguyệt) x Hiệp Hàm (Cô Dạ Hàn Tinh).Edit: HamhovodichTrong...

  • Em Vốn Đã Là Của Tôi, Chạy Làm Gì Cho Mệt
    Em Vốn Đã Là Của Tôi, Chạy Làm Gì Cho Mệt

    Ở mỗi người đều trãi qua nhiều trạng thái khác nhau có người vui vẻ làm tâm hồn vui vẻ, có người cô đơn thì cảm thấy buồn nhưng đối với...

  • Yêu Sâu Đậm Đã Thành Tật
    Yêu Sâu Đậm Đã Thành Tật

    Tên gốc: 深爱已成疾Tên Hán: Thâm ái dĩ thành tậtTên Việt: Yêu sâu đậm đã thành tậtTác giả: Mai Nhĩ Đích TiTình trạng: Hoàn 9 chương chính...

  • Chồng Cũ, Anh Nợ Em Một Đứa Con
    Chồng Cũ, Anh Nợ Em Một Đứa Con

    Tác giả Thiến Hề đã gửi đến những bạn đọc yêu truyện một truyện ngôn tình đầy màu sắc, chuyện tình cảm của những ngày nắng, những ngày...

  • Bích Tiêu Cửu Trùng Xuân Ý Vũ
    Bích Tiêu Cửu Trùng Xuân Ý Vũ

    Chủ biên đại nhân nói với tôi rằng, hãy viết một đoạn mở đầu đi! Có lẽ do thường ngày đặt quá nhiều cảm xúc, tình cảm vào trong các bộ...

  • Không Trêu Chọc Được Lại Bị Ngược
    Không Trêu Chọc Được Lại Bị Ngược

    =======Nếu bạn muốn tiếp tục truy cập nội dung truyện, mời CLICK ĐỌC <Không Trêu Chọc Được Lại Bị Ngược> tại {domain}========Số...

  • Hợp Cẩn
    Hợp Cẩn

    Bạn đang đọc truyện Hợp Cẩn của tác giả Lộc Bát Kim. Hắn có tình cảm với một người, cầu gia tộc cho họ thành hôn, nhưng mà người ấy...

  • Xâm Chiếm Tuyệt Đối
    Xâm Chiếm Tuyệt Đối

    Editor & Beta: Hoàng DungGiả incest ~ chuyện xưa không thể nói của thiếu nữ và tổng giám đốc ~Bản trưởng thành: Vốn anh tưởng rằng có...

  • Điên Vì Yêu
    Điên Vì Yêu

    Tác giả: Lạc ĐìnhThể loại: Ngôn Tình, Truyện Ngược, Dị Giới, Cổ Đại, Lịch Sử, Truyện Cung Đấu, Truyện KhácGiới thiệu:Đường đường là một...