Đại Đế Cơ

Chương 269: Nửa đêm

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Quan nha của thành Huỳnh Sa Đạo sáng trưng đèn đuốc. Không hề có chút bóng tối nào kể cả góc phòng. Ánh sáng chiếu ra ngoài, khiến áo giáp trên người cấm quân đều lóe sáng. 

Tống Nguyên mặc y phục hàng ngày, vẻ mặt như say đứng lại trước đình viện trong phủ nha, nhìn mặt đất lát đá xanh, nói: "Ta nhớ phủ nha trước đây cũng dùng loại đá này." 

Quan chức thành Huỳnh Sa Đạo đi bên cạnh gật đầu xác nhận: "Đại nhân thật tinh mắt, đúng là xây dựng cùng một chỗ." 

Tống Nguyên khom người, giơ tay áp lên nền đá, nói: "Không phải là ta tinh mắt, mà là ta đã quá quen thuộc nó. Nhớ hồi đó ngày nào ta cũng nhìn thấy..." Giọng đầy bi thương, dường như muốn khóc. 

Nhớ ngày đó ngươi chỉ là một tên dịch thừa nhỏ bé ở một dịch trạm ngoài thành Huỳnh Sa Đạo, một năm cũng không tới lượt ngươi tới quan nha này một lần, lấy đâu ra ngày nào cũng thấy... Quan chức nghĩ thế nhưng vẻ mặt thì cảm thán, giơ ra khẽ đỡ, nói: "Xin đại nhân nén bi thương." Giọng nói cũng rất buồn bã. 

Tống Nguyên đứng dậy, lấy tay áo lau nước mắt, nói: "Trần tướng gia và các vị khác đã nghỉ ngơi chưa?" 

Quan chức đáp: "Hạ quan vừa mới đi xem thử, Trần tướng gia đang thương thảo chuyện công bố quy tắc của kỳ thi quân tử lần này với các vị khác." Còn năm ngày nữa là bắt đầu thi, lại lấy ra một tờ giấy nịnh hót: "Hạ quan ghi nhớ rồi sao chép lại, mời đại nhân xem qua." 

Lần thi quân tử này do Vương Liệt Dương tự mình phụ trách, phe Tần Đàm Công chỉ giám sát. 

Tống Nguyên khoát tay nói: "Ta nào biết mấy cái này, kệ bọn họ đi." Rồi ngáp một cái. 

Quan chức hiểu chuyện, lập tức thi lễ cáo lui. Tống Nguyên khoanh tay bước tới chỗ ở. Ngoài cấm quân, cả tòa nhà không hề có người khác. Nhưng khi hắn rảo bước tới cửa thì thấy một cô bé đang ngồi trước bàn, lật giở cuốn sách dưới ánh đèn. Nghe tiếng bước chân, cô bé quay đầu lại, một tấm vải mỏng che phủ khuôn mặt. 

Tống Nguyên mỉm cười: "Anh Anh, con đến rồi... Muốn vào đây ở à?" 

Tống Anh nói: "Không ạ, con tới thăm phụ thân thôi." Rồi giơ tay vén khăn che mặt, mỉm cười nói: "Ở bên ngoài rất tốt, phụ thân không phải lo." 

Tống Nguyên thở dài, có phần bất an: "Lúc này thành Huỳnh Sa Đạo lắm người, hỗn tạp. Thật sự bất an." 

Tống Anh nói: "Chính vì nhiều người nên mới không ai chú ý tới con." Cong mắt cười: "Cha, con đi dạo cả ngày, được ăn rất nhiều món ngon, còn gặp nhiều thí sinh nữa... Thật sự phong thái ai nấy đều khác biệt." 

Tống Nguyên đương nhiên biết Tống Anh đi đâu, làm gì. Lúc trước chỉ có thể nhân lúc trời tối mới ra ngoài, nay như chim bay khỏi lồng... Tống Nguyên gật đầu, vẻ mặt buồn vui lẫn lộn. 

Tống Anh ngừng cười, trịnh trọng nói: "Nhưng phụ thân nhớ phải chú ý an toàn... Nếu không vì con, phụ thân sẽ không phải tới nơi đây." 

Tống Nguyên cười ha ha, nói: "Yên tâm!" Lại hạ giọng: "Ta chắc chắn sẽ không ra ngoài." Rồi nhìn vào màn đêm sâu thẳm ngoài kia: "Vả lại người tới nơi này không đủ sức giết ta." 

...

Màn đêm sâu thẳm, hoàng cung trong kinh thành yên tĩnh. Một hàng cung nữ và thái giám xách đèn lồng bước đi, nhanh chóng tới trước một cánh cửa. Cấm vệ ngoài cửa lập tức thi lễ: "Thái hậu nương nương." 

Tần thái hậu bước vào. Trong phòng, Tần Đàm Công đang phê duyệt tấu chương. 

"Ca ca, Thất Nương đã tới nơi chưa?" Tần thái hậu vui mừng hỏi. 

Tần Đàm Công “ừ” một tiếng, dừng bút, ngẩng đầu nói: "Hôm nay đến rồi." 

Tần thái hậu nắm tay đi đi lại lại trong phòng, cả khuôn mặt ngập tràn vui vẻ, nói: "Tốt quá! Không lâu nữa có thể gặp ở kinh thành rồi." Lại nhíu mày: "Vì sao ca ca không đi Huỳnh Sa Đạo? Chuyện này giao cho Tống Nguyên liệu có ổn không? Hắn đi Huỳnh Sa Đạo là vì con gái hắn... Con bé xấu xí kia lại muốn tham gia thi quân tử, chỉ khen nó có hai câu mà nó thực cho rằng mình có tài học xuất chúng à?" 

Tần Đàm Công cười, nói: "Cô bé này đúng là rất xuất chúng, không phải chỉ có hư danh." 

Tần thái hậu bĩu môi nói: "Thì ích lợi gì." Mặt đầy sẹo, có tài thì có ích lợi gì. Lười nhắc tới con bé đó. Nếu không phải vì mượn sức Tống Nguyên, bà ta còn lười liếc mắt ấy. "Tống Nguyên muốn tất cả mọi người nhìn vào hắn, mà không ai chú ý rồi xúc phạm con gái hắn. Chắc chắn tới Huỳnh Sa Đạo rồi hắn sẽ núp trong quan nha... còn làm được chuyện gì." 

Tần Đàm Công khép cuốn tấu chương trong tay lại, cười nói: “Hắn vốn không làm được chuyện gì, người làm việc là đám thợ kia. Hắn chỉ cần không làm gì là được rồi.” 

Lý lẽ gì đây. Tần thái hậu thở dài: "Hy vọng lần này có thể mở được địa cung. Không có ngọc tỷ, cứ bị mấy lão già kia chèn ép. Như vậy cũng có thể dẹp yên mấy lời đồn đại, bệ hạ sẽ danh chính ngôn thuận." 

Tần Đàm Công nói: "Nương nương không cần lo, người hy vọng mở địa cung ra không chỉ có mình chúng ta." 

Tần thái hậu kinh hãi: "Không chỉ? Ý ca ca là đám Ngũ Đố quân đó cũng sẽ đi? Đúng rồi! Tổ chức thi quân tử ở Huỳnh Sa Đạo, những kẻ đó sẽ nhân cơ hội trà trộn vào..." Một ý nghĩ hiện lên trong đầu, bà ta vội bước tới trước mặt Tần Đàm Công, sắc mặt trắng bệch: "Không phải bọn chúng sẽ dễ dàng mở được địa cung à? Chỉ cần mang theo Bảo Chương đế cơ là được..." 

Tần Đàm Công nói: "Nên không phải là đúng lúc sao, một công đôi việc." 

Tần thái hậu chợt hiểu ra, nói: "Thì ra ca ca muốn dẫn bọn chúng chui đầu vào lưới." Một cuộc thi quân tử mà có thể làm được nhiều như vậy. Vừa hóa giải sự xấu hổ với Tây Lương vương, thỏa mãn nguyện vọng muốn về nhà của Thất Nương, tìm kiếm ngọc tỷ và chờ Ngũ Đố quân, thậm chí là Bảo Chương đế cơ chui đầu vào lưới... Đâu chỉ một công đôi việc. Tính ra, lão già Vương Liệt Dương chỉ lo cướp lấy thi quân tử mà lung lạc thư sinh trong thiên hạ, có được nhân tài và danh vọng, còn đắc chí vì gạt được Tần Đàm Công ra, chưa từng ngờ bọn họ không quan tâm mấy thứ này. Tần thái hậu hớn ha hớn hở: "Ca ca thật lợi hại!" 

Tần Đàm Công nói: "Đây có gì mà lợi hại với không lợi hại! Chỉ là chuyện nhỏ! Chúng ta có thể mở được địa cung thì cứ mở. Mở không được thì để kẻ khác mở. Đều giống nhau. Mục đích của chúng ta không phải mở địa cung, mà là ngọc tỷ. Chỉ cần ngọc tỷ xuất hiện, dù không ở trong tay chúng ta..." Hắn nhìn Tần thái hậu, mỉm cười: "Chín năm trước ta dám cướp, chín năm sau ta không dám à?" 

...

Đêm khuya, thành Trường An trở nên yên tĩnh hơn rất nhiều. Còn không ít trà lâu quán rượu vẫn buôn bán. Trên phố vắng bớt bóng người, chỉ có các thí sinh nửa đêm vào thành đang đi tìm chỗ ăn nghỉ của mình. Có kẻ lo âu. Có kẻ bình tĩnh. Nhìn cô bé che mặt đi tới, mọi người cũng chỉ liếc mắt một cái. Đi tới nơi xa lạ, chính bản thân cũng thành người xa lạ, không có tâm tình đi dò xét người khác. 

Cô bé đang bước bỗng ngừng lại. Đứng trước một ngã ba đường, dường như không biết nên đi bên nào. 

Là mất phương hướng à? Người đàn ông theo sát phía sau bước lên, khẽ bảo: "Tiểu thư, đi bên này." Hắn giơ tay, chỉ vào một phía. 

Tống Anh quay đầu nhìn hắn, gió đêm vén khăn che mặt của nàng lên, để lộ nụ cười mỉm: "Quý Trọng, ta vẫn nhớ đường. Trí nhớ của ta tốt lắm." 

Quý Trọng dạ một tiếng. 

Tống Anh nhìn phía trước, nói: "Ta còn nhớ rõ nơi này, trước kia ta từng tới rồi." Nàng giơ tay xoa gò má, nhẹ nhàng vuốt ve vết sẹo dữ tợn trên mặt: "Với ta, đây không phải thành mới, mà là cũ." 

Thăm lại chốn xưa, khiến người ta khó ngủ. 

Tiết Thanh ngủ rất ngon. Sáng sớm hôm sau mở mắt tỉnh dậy như mọi khi. Giường lạ. Môi trường lạ. Và sự ồn ào xa lạ ngoài cửa. 

"Ngươi dậy rồi?" Giọng nói quen thuộc của Quách Tử An vang lên: "Ta đi lấy cơm về ăn." 

Vào ở thành Huỳnh Sa Đạo rồi, vẫn được bao ăn. Nhưng nếu ngươi muốn bỏ tiền túi ra để ăn ngon cũng được. 

Tiết Thanh à một tiếng, vừa định trả lời thì Trương Song Đồng đẩy rầm cửa ra, thò đầu vào hô: "Đừng ăn vội, mau đi xem, thông báo mới của thi quân tử được dán lên rồi." 

Đúng rồi, nàng tới nơi này để thi mà. Tiết Thanh "ừ" một tiếng, rồi nhảy người dậy. 

Truyện full

  • Tam Thiếu Cứu Vớt Cô Nàng Mồ Côi
    Tam Thiếu Cứu Vớt Cô Nàng Mồ Côi

    Converter: Ngocquynh520Edit: FrewBeta: mèo mỡĐối với anh mà nói phụ nữ chính là những người tạo ra phiền toái.Dính vào sẽ chỉ làm đàn...

  • Lãng Tử Phụ Tình
    Lãng Tử Phụ Tình

    Convert: ngocquynh520Edit: Hoàng Hôn Tím Beta: GI NASống nửa đời người, tiếc nuối lớn nhất của cuộc đời anh là phụ bạc cô!Có thể yêu...

  • Chồng Nuôi Từ Bé Của Nhóc Câm
    Chồng Nuôi Từ Bé Của Nhóc Câm

    Văn ánMọi người đều nói công là chồng nuôi từ bé của thụ, chỉ có công nghĩ rằng thụ mới là cô dâu nuôi từ bé của mình.Thụ mềm mại đáng...

  • Độc Quyền Chiếm Hữu
    Độc Quyền Chiếm Hữu

    Tên gốc: Sự chiếm hữu độc nhấtTruyện Độc Quyền Chiếm Hữu của tác giả Đinh Mặc còn có tên gọi là Sự chiếm hữu độc nhất. Tác phẩm có sức...

  • Chúng Ta Khác Loài Thì Làm Sao Yêu Nhau
    Chúng Ta Khác Loài Thì Làm Sao Yêu Nhau

    Thể loại: đam mỹ, hiện đại, huyễn huyễn, ấm áp, thanh thủy văn.  Số chương: 18 chươngEdit: Chen WanMột câu chuyện ngắn gọn kể về câu...

  • Giả Tiên Nô
    Giả Tiên Nô

    Hệ Liệt: Nhà có ác nôCovert: Meoconlunar (nguồn Tàng Thư Viên)Edit: Bà Bùm Bùm, Yên Vũ Phi PhiThể loại: ngôn tình, cổ đại, HESố chương:...

  • Điện Giật
    Điện Giật

    Tác giả: Tạp Bỉ KhâuThể loại: Đam Mỹ, Đô ThịGiới thiệu:Chuyện tình yêu như bao người khác của Dương Khác và Úc Tri Niên, một người...

  • Tra Công Trọng Sinh Sổ Tay
    Tra Công Trọng Sinh Sổ Tay

    Thể loại: Cường cường, hào môn thế gia, trọng sinh, điềm văn, trọng sinh Phượng Hoàng nam tra công X quỷ súc phú hào thụ, chủ...

  • Về Triều Đường Hành Nghề Y
    Về Triều Đường Hành Nghề Y

    Thể loại: Niên hạ, cung đình hầu tước, tình hữu độc chung, xuyên không, tiểu chó săn đồ đệ công x đệ nhất bao che đồ đệ tại Đường triều...

  • Cô Gái Trên Cây Sa Kê
    Cô Gái Trên Cây Sa Kê

    Thể loại: Hiện Đại, Tình Cảm, HEEditor: minjay1608Ở châu Á và Châu Mỹ có một loại cây gỗ lớn tên là cây bánh mỳ.Có người nói rằng hạnh...

  • Tra Công Biến Miêu Ký
    Tra Công Biến Miêu Ký

    Tên gốc:Tra công biến miêu kýEditor: Sâu Xanh,  Tiểu Ma Bạc Hà, Ốc.Beta: Glicyne, Hàn, Huso13Thể loại: Đam mỹ, 1vs1, tra sau biến trung...

  • Phong Cảnh Giấu Trong Hồi Ức
    Phong Cảnh Giấu Trong Hồi Ức

    Bạn đang đọc truyện Phong Cảnh Giấu Trong Hồi Ức của tác giả Tố Quang Đồng. Từ thuở lọt lòng, Từ Bạch và Tạ Bình Xuyên đã là một cặp...

  • Con Mồi
    Con Mồi

    Thể Loại: hiện đại, phá án, HE, SủngSố Chương 17Điều đầu tiên tôi muốn nói với các bạn, đó chính là tôi thích bộ truyện này. Cực kì...

  • [Phần 4] Trọng Sinh Chi Giải Trí Tông Sư
    [Phần 4] Trọng Sinh Chi Giải Trí Tông Sư

    Văn Án:Xuyên qua đến giải trí sản nghiệp phát triển cao độ dị thế giới, Tiêu Vân Hải bằng vào kiếp trước ký ức, ở chỗ này hỗn hô mưa...

  • Viên Kim Cương Của Từ Tổng
    Viên Kim Cương Của Từ Tổng

    Tác giả: XaozuyenThể loại: Ngôn TìnhGiới thiệu:Nếu không phải vì cần trợ giúp để chữa bệnh cho cha mình, có lẽ cả đời cô cũng không bao...