Đại Đế Cơ

Chương 227: Phán định

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Không người để ý tới việc thi huyện làm rối kỉ cương, Tây Lương thái tử, thân phận này làm cả triều đường căng thẳng.

“Tuy nói hiện giờ Tây Lương và Đại Chu ta kết làm huynh đệ, hai nước giao thương nhộn nhịp, lúc này trong kinh thành cũng có không ít thương nhân Tây Lương cư ngụ nhưng những người kia đều trình công văn kiểm tra thân phận…”

“Không báo cáo mà xâm nhập là tặc.”

“Huống chi còn là thái tử… có mưu đồ gì?”

“Tra xét ngay, vì sao hắn lẻn vào được? Là ai bỏ bê nhiệm vụ!”

Triều đình nghị luận nhao nhao, tức giận vì hành vi của người Tây Lương, tức giận vì biên quan không phát hiện ra, đấm ngực giậm chân, bi phẫn lo lắng, Tây Lương thiết kỵ đã tới dưới chân kinh thành...

Tần Đàm Công ho nhẹ một tiếng.

Tống Nguyên lập tức quát:

“Ồn ào cái gì, câm mồm hết đi!”

Triều đường yên tĩnh lại nhưng Tống Nguyên còn chưa kịp đắc ý, lại có một thanh âm hung tợn nói:

“Tống thượng thư, ở trước mặt bệ hạ quát đồng liêu câm mồm, có biết là tội bất kính không?”

Tống Nguyên nhìn qua, nhìn thấy một quan viên mặt trắng mặc hồng bào, người này là một trong năm vị cố mệnh đại thần, ngự sử trung thừa Lư Diêm, có chức trách và quyền lợi duy trì trật tự của triều đình, can gián hoàng đế, lúc trước Tần Đàm Công chính là bị hắn buộc tội phải rời khỏi kinh thành.

Thật là kẻ thù gặp nhau tức đỏ cả mắt, Tống Nguyên nói:

“Không biết! Lư trung thừa, ở trước mặt bệ hạ loạn thành như thế ngươi lại không ngăn, ngươi mới là người mang tội bất kính.”

Lư Diêm ương ngạnh nói:

“Một khi đã như vậy, bản quan sẽ trị ngươi tội bất kính trước, sau đó tự phạt mình tội thất trách.”

Tống Nguyên hận không thể rút đao chém chết đối phương, để Lư Diêm trị tội mình, sau đó lại phạt hắn tội thất trách. Dù có thể tống Lư Diêm vào đại lao hình bộ đi... nhưng thủ hạ của Lư Diêm đều là Ngự Sử giám quan, toàn là những tên điên, chúng không nhào lên liều mạng với mình mới lạ.

Bên kia Tần Đàm Công mở miệng nói:

“Nghe xem bệ hạ có gì phân phó không.”

Lời hắn nói ngay cả ngự sử trung thừa cũng không thể phản bác, trong điện này hoàng thượng lớn nhất.

Mọi người nhìn về phía tiểu hoàng đế, tiểu hoàng đế bị thái giám ở bên cạnh chọc chọc, mới nghiêm nghị ngồi thẳng thân mình nói:

“Các khanh có ý kiến gì thì nói đi.”

Bách quan tuân chỉ, cúi người thi lễ, Vương tướng gia mở miệng nói:

“Chuyện này không phải chuyện nhỏ, nhưng niệm tình hai nước giao hảo, trước hết nên nghe Tây Lương giải thích như thế nào đã.”

Tần Đàm Công nói:

“Tướng gia nói rất đúng.”

Lại nói:

“Chẳng qua việc này mọi người chỉ chú ý tới thân phận của hắn, lại quên những chuyện hắn làm.”

Chúng quan nhìn qua, Tần Đàm Công nói:

“Hắn chỉ là trà trộn vào tham gia thi huyện, lấy thân phận thái tử làm việc nhỏ như thế, nói là có mưu đồ bất chính, còn không bằng nói hắn trẻ tuổi ham chơi.”

Sau đó từ trong tay áo lấy ra một phong thư.

“Hẳn mọi người đều biết, Tác Thịnh Huyền ngưỡng mộ Đại Chu ta, từ nhỏ yêu thích đọc sách, còn mời không ít văn nhân của Đại Chu làm lão sư, lúc trước hắn từng ủy thác ta dẫn đến tiến bái Thanh Hà tiên sinh làm sư phụ, lúc ấy còn nói muốn tham gia khoa cử giống học sinh của Đại Chu ta, ta chỉ xem hắn là niên thiếu ham chơi, không nghĩ tới hắn lại làm thật.”

Là như vậy sao?

Các quan viên thấp giọng nghị luận.

Tống Nguyên lớn tiếng nói:

“Không sai, không ít thương nhân của Tây Lương đều thổi phồng thái tử của bọn họ bác học đa tài, nói nếu tham gia khoa cử có thể đậu trạng nguyên, không nghĩ tới hắn thật chạy qua tham gia khoa cử, muốn tới Đại Chu ta làm trạng nguyên?”

Nói xong cười vang lên.

“Như vậy chẳng phải là sẽ làm quan, thành thần tử của Đại Chu ta?”

Dù Tây Lương thái tử thật làm trạng nguyên, cũng sẽ không có người cho rằng đây là hắn cúi đầu xưng thần, thích chiếm loại tiện nghi trên miệng này, chỉ là những người vô năng, rảnh rỗi không có chuyện gì làm kia mà thôi… Tống Nguyên xuất thân bình dân cũng chỉ có chút kiến thức ấy, không ít quan viên cúi đầu che giấu sự khinh thường.

Vương tướng gia cười, nhưng không phản đối Tống Nguyên mà nhìn Tần Đàm Công nói:

“Nói như vậy, chỉ là trẻ nhỏ đùa nghịch?”

Trong triều đang thảo luận, bên ngoài truyền đến tiếng cấp báo, sau đó một thái giám đi nhanh vào.

“Bệ hạ, sứ giả Tây Lương mang quốc thư tới dịch quán...”

Hắn dừng một chút, sau đó quỳ gối, giơ lên một tờ quốc thư.

“… Xin được yết kiến.”

Tần Đàm Công nhìn Vương tướng gia nói:

“Giải thích của Tây Lương vương tới rồi.”

Sai người tuyên đọc quốc thư, quả nhiên là Tây Lương vương giải thích và xin lỗi chuyện thái tử Tác Thịnh Huyền tự ý lẻn vào Đại Chu tham gia khoa cử, dâng lên vàng bạc châu báu tạ tội, biểu đạt thành ý, đồng thời còn lấy thân phận phụ thân, xin hoàng đế Đại Chu hỗ trợ hoàn thành tâm nguyện đọc sách và tham gia khoa cử của nhi tử...

Sau khi Vương tướng gia nghe xong, không khỏi nói:

“Thật không ngờ thái tử Tác Thịnh Huyền thích đọc sách như thế, tâm cầu học còn cao hơn học sinh của Đại Chu chúng ta.”

Có quan viên cười nói:

“Điều này cũng chứng minh Đại Chu ta nho môn hưng thịnh, uy phục tứ phương, bệ hạ thánh minh, thật là đáng mừng.”

Vì thế bách quan cùng hô vạn tuế, thi lễ với hoàng đế, tuy tiểu hoàng đế không biết có gì đáng mừng, nhưng quá quen kiểu tình huống này, ngồi đó gật đầu bảo các khanh bình thân.

Vương tướng gia nói:

“Nếu đã như vậy, hãy bỏ qua sự tình của thái tử Tác Thịnh Huyền, đây cũng là một đoạn giai thoại a.”

Nói xong cười ầm lên.

Mọi người cũng cười theo nhưng Vương tướng gia cười xong lại nói:

“Tra rõ các quan viên ở huyện Thạch Tùng có quan hệ tới kỳ thi huyện lần này, xử lý theo tội phản quốc.”

Triều đình lập tức yên tĩnh lại, tội phản quốc... này là trọng tội, nhẹ thì chém đầu, nặng thì liên luỵ cửu tộc.

Vương tướng gia nói:

“Tuy chuyện này nhìn như chỉ là làm việc thiên tư rối loạn kỉ cương, tự ý thả người vào trường thi, ta cũng tin tưởng bọn họ không biết thân phận thật của Tác Thịnh Huyền, nhưng bọn họ chắc chắn có nhận lợi ích từ người khác, lần này có thể làm việc thiên tư, lần sau cũng có thể, lần này là khoa cử, nếu lần sau giữ cửa thành thì sao? Nếu Tác Thịnh Huyền không phải vì khoa cử mà vì mở cửa biên giới của chúng ta thì sao?”

Nói tới đây vẻ mặt của hắn hòa hoãn:

“Đương nhiên ý ta không phải nói Tác Thịnh Huyền rắp tâm bất lương.”

Sau đó vẻ mặt lại nghiêm túc:

“Đại Chu chúng ta và Tây Lương kết làm huynh đệ nhưng không phải muốn thần tử của chúng ta và người Tây Lương kết làm huynh đệ, các ngươi vĩnh viễn phải nhớ các ngươi là thần tử của Đại Chu.”

Hắn vừa dứt lời, Tống Nguyên liền lên tiếng:

“Vương tướng gia, như vậy không hay lắm đâu, đây không phải là đánh vào mặt Tây Lương vương sao? Trước mặt thì tiếp quốc thư xin lỗi của người ta, sau lưng liền đánh đánh giết giết quan viên có liên quan?”

Hắn vừa mở miệng liền có rất nhiều người phụ họa, giọng nói hoặc lớn hoặc nhỏ, thái độ hoặc phẫn nộ hoặc cảm thán, tự nhiên cũng có ý phản bác, triều đường trở nên ầm ĩ ồn ào.

Vương tướng gia cất cao giọng nói:

“Như vậy có gì không ổn sao? Đại Chu ta và Tây Lương là huynh đệ nên tiếp nhận quốc thư, còn Đại Chu xứ lý thần tử là chuyện của Đại Chu ta, chẳng lẽ còn phải nhìn sắc mặt người ngoài sao?”

Hắn nói xong liền nhìn về phía Tần Đàm Công:

“Tần Công gia, ngươi nói có đúng hay không?”

Tần Đàm Công gật đầu nói:

“Tướng gia nói không sai.”

Tống Nguyên nói:

“Ta chỉ cảm thấy chuyện bé xé ra to mà thôi...”

Vương tướng gia nhìn hắn nói:

“Tống đại nhân, quốc sự không có chuyện nhỏ.”

Tống Nguyên cười gượng nói:

“Vậy cứ theo ý của Vương tướng gia đi.”

Vương tướng gia không để ý tới hắn nữa, xoay người nhìn tiểu hoàng đế, khom mình nói:

“Xin bệ hạ định đoạt.”

Tiểu hoàng đế ừm một tiếng, lần này không cần thái giám nhắc nhở, ngồi thẳng người nói:

“Chuẩn tấu.”

“Lão yêu quái kia quá xấu tính rồi!”

Trong thư phòng của Tần Đàm Công, Tống Nguyên phẫn nộ nói:

“Hắn đây là cố ý làm khó Tây Lương vương...”

Sau đó nhìn về phía Tần Đàm Công:

“Cũng là cố ý làm khó Công gia ngươi.”

Làm khó Tây Lương vương chính là làm khó Tần Công gia, lời này nghe tựa hồ có chút không hợp logic.

Công lao sự nghiệp của Tần Đàm Công chính là lấy được từ Tây Lương đại chiến, nếu nói Tây Lương vương hận ai nhất, như vậy khẳng định là Tần Đàm Công, uy danh hiển hách của hắn chính là giẫm lên xương trắng chất như núi của nam nhi Tây Lương bọn họ, đương nhiên, Tần Đàm Công sẽ không áy náy gì với Tây Lương vương, năm đó hắn thề đạp nát Tây Lương vương đình dưới vó ngựa của mình, treo quân kỳ của Tần Đàm Công lên nóc hoàng cung Tây Lương.

Tây Lương vương cùng Tần Đàm Công đều rất thích nhìn thấy đối phương khó chịu, bởi vì đối phương khó chịu mình liền thoải mái.

Mấy quan viên ở trong phòng không có người kinh ngạc hoặc biểu đạt phản đối ý kiến của Tống Nguyên, biểu cảm đều rất nặng nề.

Vẻ mặt của Tần Đàm Công bình tĩnh nói:

“Việc này không thể trách Vương tướng gia, chỉ có thể trách bọn họ làm việc quá vụng về, tự tìm khổ ăn, vỗ trúng vuốt hổ, nhưng không sao cả, không cần để ý, huống chi sự việc còn chưa kết thúc.

Còn chưa kết thúc? Mọi người nhìn Tần Đàm Công.

Tần Đàm Công chỉ chỉ quốc thư của Tây Lương ở trên bàn, nói:

“Lúc thiết triều chỉ bàn chuyện Tây Lương vương xin lỗi mà không nói đến việc Tây Lương vương yêu cầu.”

Một quan viên bừng tỉnh nói:

“Xin hoàng đế Đại Chu có thể hoàn thành tâm nguyện đọc sách, tham gia khoa cử của Tác Thịnh Huyền.”

Tần Đàm Công nói:

“Còn có chuyện gì đẹp hơn chuyện trợ giúp một phụ thân hoàn thành tâm nguyện của nhi tử đây?”

Hắn nhìn mọi người cười cười:

“Còn bực bội không?”

Hắn đứng dậy.

“Hiện giờ thừa dịp Vương tướng gia vui vẻ, hãy để cho người khác cũng vui vẻ theo, hợp tình hợp lý, hẳn Vương tướng gia sẽ không cự tuyệt.”

Tống Nguyên vỗ tay nói:

“Công gia cao minh.

Mọi người cười to, quên hết mọi khó chịu lúc trước.

Tần Đàm Công nói:

“Không phải ta cao minh, mà là thế gian này, vạn sự chung quy không qua một câu, lấy chỗ thừa bù chỗ thiếu, có được tất có mất, rất công bằng.”

Truyện full

  • Bạn Trai Mới Của Tui Hơi Lạ Lạ
    Bạn Trai Mới Của Tui Hơi Lạ Lạ

    Tên convert: Ta tân bạn trai không đúng chỗ nàoThể loại: Hiện đại đô thị, đoản vănSố chương: 33 Chương (25 chương chính văn + 8 chương...

  • Không Thể Thiếu Em
    Không Thể Thiếu Em

    Không Thể Thiếu Em kể về một câu chuyện tình chân thật, gần gũi với đời thực nhưng không hề thiếu phần lãng mạn và bay bổng. Đổng Tri...

  • Lưu Ly Toái
    Lưu Ly Toái

    (Ngoại thiên “Cứu phong trần”)Thể loại: Cung đình, 1×1, ngược.Edit: SummerbreezeNgươi và ta là quân và thần.Vì vậy nghiệt duyên, ngay...

  • Săn Hồ Ly
    Săn Hồ Ly

    Tác giả: HSThể loại: Xuyên Không, Kiếm HiệpGiới thiệu:Câu truyện mở ra là cuộc đi săn hơn 400 trăm năm của ba gia tộc là Hunter ở Bắc...

  • Nương Tử Giang Nam, Uy Chấn Kinh Thành
    Nương Tử Giang Nam, Uy Chấn Kinh Thành

    Mười tám năm đằng đẵng gánh hàng đậu phụ nuôi ba con khôn lớn, nào ngờ hắn ta lại muốn đón ta về kinh, ban cho ta danh phận thiếp...

  • Thiên Tung Xinh Đẹp
    Thiên Tung Xinh Đẹp

    Convert: ngocquynh520 Edit: Vô PhongThể loại: Xuyên ko, dị giới, thanh thủy vănBeta: G3mGiới thiệu:"Nàng là một sát thủ mạnh mẽ, khôn...

  • Đông Tây
    Đông Tây

    Thể loại: Đoản văn, hiện đại, nhất thụ nhất công, nhẹ nhàng, HEEdit: Thủy Tĩnh CácĐây là một câu chuyện cuộc sống hàng ngày, giản dị,...

  • Sau Khi Sư Đệ Nhập Ma
    Sau Khi Sư Đệ Nhập Ma

    Hệ liệt: Minh Nguyệt Lai Tương ChiếuThể loại: Đam mỹ, đoản văn, cổ đại, huyền huyễn, niên hạ, tình hữu độc chung, tiên hiệp tu chân,...

  • 20 Cách Tỏ Tình Bá Đạo
    20 Cách Tỏ Tình Bá Đạo

    Một câu chuyện bao gồm nhiều chuyện nhỏ, nó vô cùng hài hước và rất đáng đọc.

  • Đóa Ngô Đồng Nở Rộ
    Đóa Ngô Đồng Nở Rộ

    Thể loại: đô thị tình duyênThường Tiếu là một cô gái nhưng quá nửa người gặp cô đều cho rằng cô thật sự giống đàn ông, tính cách chắc...

  • Bốn Lần Gả
    Bốn Lần Gả

    VĂN ÁNTriệu Bồng sống lại ba lần, gả cho Tần Thư Hoài ba lần.Lúc hắn mười bảy tuổi vẫn còn là hạt nhân, nàng lấy thân phận công chúa gả...

  • Lang Kỵ Trúc Mã Lai
    Lang Kỵ Trúc Mã Lai

    Thể loại: đam mỹ, cổ trang, cung đình, thanh mai trúc mã, hoan hỉ oan gia, ấm áp, ngược nhẹ, 1×1, HEEditor: LeTình trạng bản gốc: Hoàn...

  • Thiên Hạ Vô Nhị (Hoa Gia Hỷ Sự)
    Thiên Hạ Vô Nhị (Hoa Gia Hỷ Sự)

    Độ dài: 57 chương & 2 ngoại truyệnNhân vật chính: Hoa Thanh Vũ, Mạnh Hoài Cẩn. Phối hợp diễn: Lão Thạch ĐầuNguồn: Củ Lạc - Tàng thư...

  • Cô Tinh Bạn Mãn Nguyệt
    Cô Tinh Bạn Mãn Nguyệt

    Giới thiệu"Thôi được rồi, ta sẽ gả."Ta vừa dứt lời, các đại thần liền quỳ rạp trên mặt đất, hô ta thâm minh đại nghĩaNhưng không ai...

  • [Thử Miêu] Miêu Đại Nhân Sinh Tử Ký
    [Thử Miêu] Miêu Đại Nhân Sinh Tử Ký

    Thể loại: Đồng nhân, sinh tử văn, ngược miêurnCouple: Bạch Ngọc Đường x Triển ChiêuTruyện kể rằng vào một ngày mà gà chưa gáy thì đã...