Cuộc Sống Làm Nông Của Tống Đàm

Chương 266: Kích thước tuyết nhĩ.

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

"Rầm!"

Theo tiếng nổ lớn, ngôi nhà cũ mà Tống Đàm đã ở suốt mấy chục năm cuối cùng cũng sụp mất nửa bức tường sân dưới cú vung tay mạnh mẽ của chiếc máy xúc.

Lúc này, đội thi công mỗi người một việc. Tống Đàm dẫn gia đình nhìn khu sân đầy kỷ niệm tuổi thơ, lòng vừa háo hức lại vừa bồi hồi.

Ngô Lan hiếm khi tỏ ra cảm tính, cũng lấy tay lau nhẹ khóe mắt.

“Năm xưa xây căn nhà này, cha các con phải nhờ người trong thôn giúp đỡ suốt bao ngày đêm! Giữa trời hè nắng cháy, da lưng tróc từng lớp mà cũng ráng hoàn thành. Sau đó, nào là mái, nào là căn bếp này kia, đều từng chút một mà góp nhặt xây nên…”

“Vì xây căn nhà này, nhà mình mang nợ mấy năm trời. Giờ thì…”

Tống Tam Thành có chút không tự nhiên, lên tiếng trấn an:

“Nói chuyện này làm gì, cuộc sống mình giờ càng ngày càng tốt. Chúng ta giờ đây hưởng phúc từ con gái, hưởng được thì cứ thoải mái tận hưởng đi...”

“Gì mà hưởng thụ!” Ngô Lan thu tay lau nước mắt, lườm ông một cái:

“Đừng tưởng ông giấu cần câu trong cái kho ấy mà tôi không biết! Tôi chỉ là không muốn chấp nhặt với ông thôi.

“Bao nhiêu việc nhà còn đó, ông lại mơ đi câu cá à? Mơ đẹp quá! Mau mau lên núi gọi người tới hái đào mỏ quạ đi.”

“Chỗ dưới rừng đào, bên bờ ao ấy, tôi thấy còn một mảnh đất trống. Hay ông dẫn Kiều Kiều qua gieo ít ngô với cao lương đi. Chứ trẻ con nó cứ nhắc mãi đấy!”

Kiều Kiều chỉ thích trồng ngô, vậy mà năm nay chưa được dịp ra tay. Bây giờ đã tháng Năm rồi, nếu không để cho thằng bé gieo trồng chút gì, chẳng phải phụ lòng mong đợi của nó suốt nửa năm qua sao?

Còn về cao lương, đó là ý kiến của ông chú Bảy.

Ông bảo gieo ít cao lương, đến mùa thu còn có cái làm rượu.

Đã vậy, mấy góc đất trống có chỗ thì cứ gieo giống vào. Có mọc hay không thì tùy, năng suất chẳng quan trọng.

Tống Tam Thành: ...

Nhớ lại chuyện cái cần câu, ông hơi chột dạ. Không nói thêm gì, ông dẫn theo Kiều Kiều – đang tò mò ngó cảnh máy xúc phá nhà – xách cuốc và giống đi khai hoang.

---

Bên máy xúc, cậu thanh niên lái xe thò đầu ra từ ô cửa cao, gọi lớn:

“Chị! Chị cứ yên tâm! Tay nghề máy xúc của em thế nào chị biết rồi đấy, đảm bảo một ngày là san phẳng ngôi nhà này!”

…Cũng không cần nhanh đến vậy.

Tống Đàm tò mò nhìn cậu:

“Sao cậu lại vào đội công trình thế?”

Cậu thanh niên này chính là người hồi tháng Ba từng tới giúp gia đình họ khai hoang trên núi.

Người này chân chất, ăn khỏe, làm việc cũng siêng năng. Công việc 7 ngày mà cậu chỉ cần 5 ngày là hoàn thành, trong thời buổi khó tìm được thanh niên tận tâm như thế.



Gặp lại người quen, Tống Đàm cảm thấy rất bất ngờ.

Cậu thanh niên mới xa nhà có hơn tháng mà làn da lại đen thêm vài bậc, nhưng nụ cười vẫn lộ hàm răng trắng bóng:

“Chị, đội công trình này nổi tiếng lắm. Tiền lương cao, nghe bảo đến thôn mình làm việc nên em gia nhập ngay.”

“Không ngờ tới nơi mới biết đội công trình có suất ăn riêng, không phải ăn ở nhà chị.”

Cậu ngậm ngùi đầy vẻ trách móc.

Tống Đàm: ...

Cô thật sự không dám tiếp lời này, đội công trình cả chục người, ăn khỏe bao nhiêu tự lòng họ đều hiểu rõ!

Giờ đây cả nhà cô đã dọn về nhà ông nội, lần tới thuê người làm việc, cô cũng không định lo chuyện cơm nước nữa.

Ví dụ việc hái đào mỏ quạ, sẽ giống như mấy thím vẫn đang hái trà: Đến giờ thì ai về nhà nấy ăn cơm.

Không phải viện nhà ông nội nhỏ hay chật chội, thực ra sân nhà ông cũng rất rộng rãi.

Nhưng vấn đề là, trên núi giờ đây tuyết nhĩ đã đến kỳ thu hoạch đại trà, cả nhà phải tranh thủ hái về phơi khô.

Từng lớp từng lớp chất đống lên phơi, cũng phải có chỗ chứ? Thành ra, giờ không tiện giữ khách lại ăn cơm.

Ngoài ra, còn có nấm mộc nhĩ, tốc độ phát triển chậm hơn một chút. Nhưng Tống Đàm ước tính, chỉ khoảng một tháng nữa cũng sẽ đến lúc thu hoạch.

Ôi trời, mùa hè quả nhiên là mùa của bội thu!

Cả đại gia đình đều chen chúc trong ngôi nhà cũ của mình, nhưng người vui nhất lại là Tống Hữu Đức và Vương Lệ Phân.

Hai ông bà vẫn giữ lối suy nghĩ cũ, luôn cảm thấy cả nhà đông đủ, náo nhiệt mới là tốt nhất. Nhưng cây lớn phân nhánh, người đông thì chia nhà, kể từ khi con út Tống Tam Thành kết hôn, ngôi nhà này đã chia ra rồi.

Hai ông bà sống với nhau, tự do thì có tự do, nhưng đôi lúc cũng khó tránh khỏi nhớ các con.

Bây giờ Tống Đàm bên kia đang xây nhà mới, tạm thời dọn về đây ở, hai ông bà không hề thấy ồn chút nào.

Theo lời Tống Hữu Đức: “Đây là nhà có nhân khí hưng thịnh, rõ ràng là điềm phát đạt mà!”

Tuy nhiên, trước khi phát đạt, ông vẫn phải cưỡi chiếc xe điện ba bánh nhỏ của mình, chạy tới chạy lui lên núi.

Lại thấy ông một lần nữa cưỡi chiếc xe nhỏ, phóng từ con dốc dài xuống, sau đó quen thuộc rẽ thẳng vào sân nhà.

Tống Đàm không khỏi giật mình thót tim!

Ông cụ này, có xe là quên mất mình đã lớn tuổi rồi hay sao?

Trên chiếc ghế dành riêng cho bà nội, giờ đang đặt một cái giỏ lớn, bên trong đầy ắp tuyết nhĩ vừa mới hái về.

Nhìn cảnh đó, Tống Đàm bất đắc dĩ nói:



“Ông nội, chẳng phải chú Trương có xe ba bánh hay sao? Không cần ông phải vất vả đâu.”

“Sao mà được chứ?”

Tống Hữu Đức không chịu thừa nhận mình già:

“Xe ba bánh của chú ấy là xe ba bánh, tuyết nhĩ nhà mình mọc nhiều thế, ta rảnh rỗi chẳng làm gì, chạy xe đi một chuyến thì sao nào?”

Chiếc xe này hiện giờ là độc nhất trong làng, nhìn cực kỳ phong cách! Đám ông lão khác đều nhìn mà thèm thuồng, mỗi lần ông cưỡi xe đi đều toát ra vẻ oai phong!

Dù rằng chở hàng không được nhiều như xe ba bánh của nhà Trương Vượng, nhưng việc kéo mấy thứ lặt vặt trong ruộng hay trên đường thì lại quá tiện lợi.

Tống Đàm: …

Thôi được rồi, ông vui là được.

Cô không nói thêm, chỉ cúi đầu kiểm tra giỏ tuyết nhĩ.

Tuyết nhĩ mọc tự nhiên trên những cây sồi trong núi, hấp thụ đủ ánh sáng và mưa, giờ đã hoàn toàn bung nở thành những “cánh hoa” trắng muốt trong suốt.

Chỉ có loại chín hẳn mới được hái xuống.

Trương Yến Bình ngồi xổm xuống ngắm nghía, tò mò nói:

“Anh cứ tưởng em trồng gì cũng tốt chứ! Nhưng anh thấy tuyết nhĩ này không được to. Em nhìn tuyết nhĩ của Cổ Điền chưa? Tay anh dang ra còn không ôm hết một bông! Vừa to vừa tròn, lại trắng nõn nà!”

Ông chú Bảy đang nghỉ bên cạnh, nghe vậy liền liếc nhìn Trương Yến Bình một cái, nói:

“Cậu biết ăn cái gì chứ?”

“Tuyết nhĩ mọc trên thân cây, giống nấm tự nhiên nhỏ, sức sống mạnh. Nhờ vào ánh nắng và phong thủy mà lớn.”

“Cái gì sinh ra tự nhiên thì nó chỉ được thế này, không đều đặn đâu.”

“Còn giờ người ta làm nhà kính, trồng khoa học, quy mô lớn. Nấm trồng bằng giá thể, san sát nhau trong một phòng, bông nào bông nấy to tròn, đều tăm tắp.”

“Nhưng vấn đề là… không ngon.”

Trương Yến Bình: …

Thật ra anh ta cũng chẳng thấy khác biệt gì, tất cả đều là xé nhỏ ra hầm canh mà thôi.

Anh ta lẩm bẩm trong bụng, nhưng không dám nói thẳng trước mặt ông chú Bảy. Ông chú đã đoán ra tâm tư của anh ta, bèn cười nhạt một tiếng:

“Cậu trai à, đồ ngon ăn ít nên không biết thưởng thức. Cậu cứ thử so rau trong nhà kính với rau trồng ngoài ruộng mà xem, một loại có vị rau, một loại chẳng có gì cả, khác biệt rõ ràng!”

Lời này được Tống Hữu Đức đồng tình:

“Mùa đông ra chợ mua rau, đắt đỏ không nói, mà còn chẳng có mùi vị gì.”

Nhưng nói mùi vị gì, họ cũng không giải thích được, chỉ bảo: đó chính là… vị rau.

Truyện full

  • Cậu Vợ Nhỏ Của Trương Lão Hán
    Cậu Vợ Nhỏ Của Trương Lão Hán

    Tên gốc: 张老汉的小媳妇Tác giả: Tiểu Nùng Kinh TếNguồn: Hải Đường.Editor: MinTag: Truyện gốc, Đam mỹ, Song tính, Cao H, Cận đại, Làm ruộng,...

  • Ái Khuyển
    Ái Khuyển

    Thể loại: Đam mỹ tiểu thuyết (nam x nam), hiện đại đô thị, nhất thụ nhất công, ôn nhu công trung khuyển thụ, mỹ công mỹ thụ, huyền...

  • Kế Phi Thượng Vị Công Lược
    Kế Phi Thượng Vị Công Lược

    Thể loại: Cổ đại, trùng sinh, thâm tình, sạch, sủngEditor: heavydizzySố chương: 114Lâm Cẩm Nghi được Trấn Nam vương lựa chọn làm kế...

  • Ở Riêng Thì Có Làm Sao?
    Ở Riêng Thì Có Làm Sao?

    Hệ liệt: Yêu hợp lại 2Editor: Mia PhạmCV: meoconlunarThể loại: Hôn nhân, gương vỡ lại lànhĐối với một người con gái thì có được một gia...

  • Cóc Ghẻ Thịt Thiên Nga
    Cóc Ghẻ Thịt Thiên Nga

    Giới thiệu:Nam thần tôi thầm mến mười năm hôm nay kết hôn với nữ thần rồi.Hôn lễ của bọn họ, tôi không nhịn được mà lệ rơi đầy mặt;...

  • Nhất Phẩm Thiên Kim
    Nhất Phẩm Thiên Kim

    Edit: KinnaraThể loại: nhất thụ nhất công, ôn nhu công nữ vương thụ, HE.Ở trong tòa thành sơn trang Dật Long , có một vị tiểu thư xinh...

  • Xuyên Qua Làm Nông Phụ
    Xuyên Qua Làm Nông Phụ

    Xuyên không thì xuyên không chứ sao, trào lưu này hiện đang thịnh hành mà!Thế nhưng lại xuyên qua làm nông phụ? Làm một nha đầu ở nông...

  • Nhật Ký Sủng Ái Của Nữ Phụ Xinh Đẹp
    Nhật Ký Sủng Ái Của Nữ Phụ Xinh Đẹp

    Thể loại: tình cảm, hiện đại, xuyên sách, HEĐộ dài: 52 chương + 2 phiên ngoạiEdit+Beta: LaStellaBìa: Cải XanhGiới thiệu 1: Nữ chính là...

  • Cái Tên Khắc Sâu Trong Lòng
    Cái Tên Khắc Sâu Trong Lòng

    Tác giả: Bạch Khuông Lương Thái TửEditor: Qing YunSố chương: 6Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, HE, ngôi thứ nhấtGiới thiệuTôi và người đã...

  • Quân Sủng
    Quân Sủng

    Ngôn ngữ phong phú, lối viết truyện nhẹ nhàng, gần gũi với cuộc sống hàng ngày của con người. Truyện Quân Sủng của Sâm Trung Nhất Tiểu...

  • Nắng Ấm
    Nắng Ấm

    Thể loại: truyện ngắn, hiện đạiEditor: p3104Raw: Tấn GiangĐộ dài: 6 chươngPoster: Min JayChỉ vì người ấy là em cho nên anh mới có thể...

  • Cục Cưng Của Tổng Giám Đốc
    Cục Cưng Của Tổng Giám Đốc

    Truyện Cục Cưng Của Tổng Giám Đốc của Tô Lâm kể về số phận của một cô gái bị chính mẹ ruột của mình bán đấu giá, ai...

  • Cô Mãi Là Người Em Yêu
    Cô Mãi Là Người Em Yêu

    Tác giả: Muối Trần Đậu XanhThể loại: Bách Hợp, Đô Thị, Sư Đồ Luyến, Teen, Vườn TrườngGiới thiệu:Khi học trò yêu cô giáo thì sẽ như thế...

  • Mang Tang Tử
    Mang Tang Tử

    Thể loại: Tương lai, khoa học viễn tưởng, xuyên không, sinh tử văn, HE.Coupe chính: Hiên Viên Chiến (Công) x Lục Bất Phá bản chính...

  • Không Phải Là Cổ Tích
    Không Phải Là Cổ Tích

    Hiện tại thì tôi đang lang thang ở khắp các gian hàng để tìm cho ra cái thứ thực phẩm tên là “đậu tương”. Thật là khổ khi phải gánh vác...