Chúng Ta Khác Loài Thì Làm Sao Yêu Nhau

Chương 14

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Sau khi Lưu Hiểu rời đi, cục bông nhỏ mở ipad, tiếp tục chơi trò chơi, việc vượt qua gần một nửa level trong một lần chơi khiến nó cảm thấy vô cùng vui vẻ. Tận mắt chứng kiến cảnh tượng Thù Thù vui vẻ chơi trò chơi, Trình Cẩn yên tâm, tiếp tục vùi đầu vào mớ tài liệu đang đặt trên bàn.

Cứ như vậy, một người một thú cưng bận rộn giải quyết “công việc” cho đến tận giờ nghỉ trưa.

Lưu Hiểu lại bước vào văn phòng, nhắc nhở Trình Cẩn đã đến lúc phải dùng cơm trưa. Vì Trình Cẩn là một vị giám đốc rất “gần dân” nên hắn thường xuyên dùng bữa trưa tại căng tin của công ty. Hành động này khiến tất cả mọi người đều nghĩ rằng giám đốc không hề kiêu ngạo, thật đáng được cộng thêm một điểm nhưng chỉ có Lưu Hiểu biết được sự thật rằng đầu bếp của căng tin chính là bếp trưởng trong một khách sạn năm sao nổi tiếng, những kẻ có tiền đều rất phóng khoáng, chỉ là bọn họ che giấu tài giỏi đến mức độ nào mà thôi.

Trình Cẩn lưỡng lự, liếc mắt về phía Thù Thù đang vui vẻ chơi đùa, việc mang cục bông nhỏ đến căng tin quả thật là một vấn đề nan giải.

Lưu Hiểu nhìn theo ánh mắt của Trình Cẩn, lúc này, do tầm nhìn bị che khuất nên cậu chỉ có thể nhìn thấy cảnh tượng con thỏ đang nhảy nhót xung quanh chiếc ipad, chẳng lẽ nó nhảy liên tục như vậy mà không hề cảm thấy mệt mỏi sao? Lưu Hiểu nhìn về phía Trình Cẩn rồi hỏi: “Tại sao anh lại nuôi dưỡng một con thỏ kì lạ như vậy? Chẳng những ngốc mà còn liên tục nhảy nhót”.

Tuy âm thanh phát ra từ chiếc ipad đã bị tắt nhưng điều này không hề ảnh hưởng đến tâm trạng vui vẻ, phấn chấn của cục bông nhỏ, khó khăn lắm nó mới có thể dùng móng vuốt để điều khiển nhân vật, nhất định phải trân trọng.

Trình Cẩn vội vàng tiến đến bên cạnh con thỏ rồi chọt vào mông của nó một cái: “Thù Thù”.

Cục bông nhỏ “Gru… gru…” vài tiếng rồi đẩy ngón tay của Trình Cẩn ra: anh vui lòng đừng làm phiền trong lúc tôi đang chơi trò chơi.

Trình Cẩn nhíu mày, quả thật là thằng nhóc này rất to gan, trong phòng có người lạ cũng dám chơi trò chơi. Vừa nghĩ đến đây, Trình Cẩn liếc Lưu Hiểu một cái rồi vội vàng ấn nút, tắt trò chơi.

Cục bông nhỏ quay đầu lại, nhìn Trình Cẩn bằng ánh mắt mang đầy vẻ giận dữ: anh làm gì vậy? Tôi vừa chơi đến thời khắc quan trọng của màn đấu.

Trình Cẩn chỉ về phía Lưu Hiểu, cục bông nhỏ nhanh chóng nhận ra, nó vừa vuốt qua vuốt lại màn hình cảm ứng vừa thầm mắng bản thân là đồ ngốc.

Suýt chút nữa đã bị bại lộ rồi, ông trời ơi, tại sao tôi lại ngốc như vậy chứ?

Trình Cẩn vừa vuốt ve con thỏ đang chán nản vừa hỏi: “Chúng ta sẽ ăn cơm trưa tại căng tin hay là ăn ở đây?”.

Lưu Hiểu vội vàng trả lời: “Dĩ nhiên là ăn tại căng tin rồi, giám đốc à, hôm lại anh làm sao vậy? Tại sao cứ balabala…”.

Cục bông nhỏ liếc Lưu Hiểu một cái rồi thầm mắng: đồ ngu, sau đó, nó nhảy lên người của Trình Cẩn, chúng ta đến căng tin đi, bởi vì đến đó có thể chọn thức ăn. Còn việc bại lộ thân phận gì gì đó, Hà Nhất Phàm không cần phải lo lắng bởi vì đã có người thay cậu bận tâm rồi.

Trình Cẩn ôm con thỏ, cắt ngang lời nói của Lưu Hiểu: “Đi thôi”.

Khi hai con người và một con thú cưng bước vào căng tin thì đã phải chứng kiến cảnh tượng tất cả mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía bọn họ, tuy rằng ngày thường, các nữ nhân viên vẫn lén lút quan sát Trình Cẩn nhưng hôm nay, sự xuất hiện của cục bông nhỏ khiến ánh mắt của bọn họ càng thêm phần nồng nhiệt.

Cảnh tượng giám đốc ôm con thỏ đến công ty rồi lại ôm nó đến căng tin, nhẹ nhàng chăm sóc khiến trái tim của các nhân viên nữ vỡ vụn. Quả thật là giám đốc đại nhân rất dịu dàng, ngay cả thú cưng còn được anh ấy chăm sóc cẩn thận như vậy, huống hồ chi, nếu giám đốc có bạn gái… Vừa nghĩ đến đây, các nhân viên nữ đã không dám tiếp tục tưởng tượng, bởi vì bọn họ lo lắng rằng sự ghen tị sẽ khiến đầu óc choáng váng, dẫn đến một vài hành động điên cuồng khiến bản thân mất mặt.

Trình Cẩn ôm con thỏ đến khu vực chọn thức ăn, nếu cục bông nhỏ muốn ăn món nào, nó sẽ cào nhẹ vào cánh tay của Trình Cẩn một cái.

Lưu Hiểu đã chọn xong món ăn, im lặng ngồi chờ ở một góc bàn. Việc là bằng hữu kiêm trợ lý nhiều năm giúp cậu hiểu rất rõ tính cách của Trình Cẩn. Lưu Hiểu nhớ đến việc mà Trình Cẩn vừa dặn dò sáng nay, xem ra cần phải nhanh chóng thực hiện.

Sau khi chọn món ăn, Trình Cẩn định đi lấy một vài chiếc chén rỗng, tuy nhiên, việc một tay cầm khay thức ăn, một tay ôm con thỏ khiến hắn không thể thực hiện được ý định này, trong lúc Trình Cẩn vẫn còn đang phân vân, một nhân viên nữ đã lên tiếng: “Giám đốc, em giúp anh bế con thỏ nhé”.

Trình Cẩn cúi đầu, nhìn cục bông nhỏ đang bám chặt vào cánh tay rồi mỉm cười: “Nó không thích bị người lạ bế”.

Trong nháy mắt, cô gái kia đã bị nụ cười của giám đốc đại nhân mê hoặc: “Vậy… vậy em giúp anh bê khay thức ăn nhé”.

“Cảm ơn” – Vừa nói dứt lời, Trình Cẩn đã đưa khay thức ăn cho cô nàng kia rồi vội vàng lấy một vài chiếc chén rỗng, tìm đến chỗ của Lưu Hiểu, quả thật là không hề thương hoa tiếc ngọc.

Về phía nữ nhân viên kia, sau khi đặt khay thức ăn xuống bàn, cô mơ mơ màng màng rời đi, lúc nãy, cô vừa giúp giám đốc bê khay thức ăn, sau đó anh ấy còn cảm ơn cô, xem ra giám đốc đại nhân quả thật rất dịu dàng.

Lưu Hiểu vừa nhìn theo bóng dáng đang khuất dần của nữ nhân viên kia vừa nhếch môi, lặng lẽ gửi lời cảm thông sâu sắc đến với cô gái dại dột vừa bị dáng vẻ bên ngoài của Trình Cẩn lừa gạt.

Trình Cẩn lạnh lùng, liếc Lưu Hiểu một cái rồi vội vàng gắp một miếng thịt, cho vào chiếc dĩa dành riêng cho Thù Thù.

Lưu Hiểu vừa lấy được tinh thần thì đã bị cảnh tưởng con thỏ gặm miếng thịt nhanh đến mức sắp tắt thở làm cho hoảng sợ: “Con thỏ do anh nuôi còn biết ăn thịt sao?”.

Trình Cẩn trả lời: “Ừ”.

Lưu Hiểu chăm chú quan sát cục bông nhỏ nhằm tìm ra điểm khác biệt giữa nó và những con thỏ khác.

Ánh mắt của Lưu Hiểu khiến Hà Nhất Phàm cảm thấy sợ hãi đến mức ngay cả thịt cũng không dám ăn.

Trình Cẩn nhíu mày, sờ đầu cục bông nhỏ nhằm trấn an, bảo nó tiếp tục ăn thịt rồi liếc Lưu Hiểu bằng một ánh mắt sắc bén: “Mau ăn cơm đi”.

“Nè, anh có cần phải phân biệt đối xử như vậy không?” – Lưu Hiểu bất mãn, vùi đầu vào bát cơm.

Trình Cẩn: “Haha…”.

Lưu Hiểu: “…”.

Cục bông nhỏ vội vàng ăn thịt, bởi vì một lát nữa, khi trở về văn phòng, nó còn phải ăn thức ăn dành cho thỏ.

Trong lúc con thỏ đang tận dụng từng giây từng phút để ăn thịt, các nhân viên nữ lại vui vẻ thảo luận về đề tài thú cưng của giám đốc.

“Con thỏ kia thật hạnh phúc vì được ở bên cạnh giám đốc, quả thật là rất tốt số mà, nếu có kiếp sau, em cũng muốn làm con thỏ của giám đốc”.

“Đừng nói vớ vẩn nữa, với nhan sắc của cô, nếu biến thành con thỏ thì giám đốc cũng sẽ không để ý đến cô đâu”.

“Lúc nãy, giám đốc có nói với tôi là con thỏ kia không thích bị người lạ bế” – Cô gái vừa giúp Trình Cẩn bê khay thức ăn lên tiếng.

“Thật không? Trước đây, giám đốc chưa từng mang thú cưng đến công ty, vậy mà sáng nay, anh ấy lại nói rằng con thỏ kia cứ bám dính lấy ảnh nên mới phải mang nó đến công ty, chắc chắn là giám đốc mới bắt đầu nuôi dưỡng con thỏ kia, tại sao lại có con thỏ cứ thích bám chặt lấy chủ nhân như vậy chứ?” – Nữ nhân viên S chỉ cần một câu nói là đã chạm đúng vào trọng tâm của vấn đề.

Vừa nghe đến đây, cô L vội vàng lên tiếng: “Nhất định là nó đã bị mê hoặc bởi nhan sắc của giám đốc rồi”.

“Chắc chắn là như vậy, thật đáng ghét, bà đây cũng muốn làm con thỏ” – Nữ nhân viên G tán thành.

“Không chừng giám đốc của chúng ta nuôi nó để tặng cho cô nào đấy” – Dường như câu nói của nữ nhân viên O đã khiến tất cả mọi người có mặt trên bàn ăn bừng tỉnh.

“Không thể nào”.

“Cô nghĩ xem, tại sao một người đàn ông lại vô duyên vô cớ nuôi dưỡng một con thỏ chứ? Nhất định là anh ấy muốn tặng nó cho một cô gái nhằm khiến người ta cảm thấy vui vẻ” – Nữ nhân viên O tiếp tục phân tích.

“Cô nói cũng có lý” – Các cô gái nhíu mày.

“Tôi nghĩ rằng vợ sắp cưới của giám đốc chuẩn bị về nước rồi” – Nữ nhân viên H nói.

“Đúng, dựa trên kinh nghiệm đọc tiểu thuyết nhiều năm của tôi, diễn biến tiếp theo của câu chuyện nhất định là như vậy” – Nữ nhân viên A hùa theo.

“Nè, mấy cô bên tổ biên tập đã nói đủ chưa? Chẳng lẽ giám đốc Trình lại giống với mấy vị giám đốc trong tiểu thuyết sao?” – Lập trình viên C, hiện đang công tác tại tổ trò chơi cắt ngang cuộc trò chuyện: “Chẳng lẽ mấy cô đọc tiểu thuyết nhiều đến mức ‘tẩu hỏa nhập ma’ rồi sao?”

“Cút ngay, con người cả ngày chỉ biết đến 0 và 1 hoàn toàn không có tư cách nói chuyện với chúng tôi” – Quả thật là các cô gái nằm trong ban biên tập rất mạnh mẽ.

Lập trình viên C: “…”.

Dường như việc nhắc đến giám đốc đã kích hoạt ngòi nổ nằm bên trong người của bọn họ rồi.

Truyện full

  • Tam Thiếu Cứu Vớt Cô Nàng Mồ Côi
    Tam Thiếu Cứu Vớt Cô Nàng Mồ Côi

    Converter: Ngocquynh520Edit: FrewBeta: mèo mỡĐối với anh mà nói phụ nữ chính là những người tạo ra phiền toái.Dính vào sẽ chỉ làm đàn...

  • Lãng Tử Phụ Tình
    Lãng Tử Phụ Tình

    Convert: ngocquynh520Edit: Hoàng Hôn Tím Beta: GI NASống nửa đời người, tiếc nuối lớn nhất của cuộc đời anh là phụ bạc cô!Có thể yêu...

  • Chồng Nuôi Từ Bé Của Nhóc Câm
    Chồng Nuôi Từ Bé Của Nhóc Câm

    Văn ánMọi người đều nói công là chồng nuôi từ bé của thụ, chỉ có công nghĩ rằng thụ mới là cô dâu nuôi từ bé của mình.Thụ mềm mại đáng...

  • Độc Quyền Chiếm Hữu
    Độc Quyền Chiếm Hữu

    Tên gốc: Sự chiếm hữu độc nhấtTruyện Độc Quyền Chiếm Hữu của tác giả Đinh Mặc còn có tên gọi là Sự chiếm hữu độc nhất. Tác phẩm có sức...

  • Chúng Ta Khác Loài Thì Làm Sao Yêu Nhau
    Chúng Ta Khác Loài Thì Làm Sao Yêu Nhau

    Thể loại: đam mỹ, hiện đại, huyễn huyễn, ấm áp, thanh thủy văn.  Số chương: 18 chươngEdit: Chen WanMột câu chuyện ngắn gọn kể về câu...

  • Giả Tiên Nô
    Giả Tiên Nô

    Hệ Liệt: Nhà có ác nôCovert: Meoconlunar (nguồn Tàng Thư Viên)Edit: Bà Bùm Bùm, Yên Vũ Phi PhiThể loại: ngôn tình, cổ đại, HESố chương:...

  • Điện Giật
    Điện Giật

    Tác giả: Tạp Bỉ KhâuThể loại: Đam Mỹ, Đô ThịGiới thiệu:Chuyện tình yêu như bao người khác của Dương Khác và Úc Tri Niên, một người...

  • Tra Công Trọng Sinh Sổ Tay
    Tra Công Trọng Sinh Sổ Tay

    Thể loại: Cường cường, hào môn thế gia, trọng sinh, điềm văn, trọng sinh Phượng Hoàng nam tra công X quỷ súc phú hào thụ, chủ...

  • Về Triều Đường Hành Nghề Y
    Về Triều Đường Hành Nghề Y

    Thể loại: Niên hạ, cung đình hầu tước, tình hữu độc chung, xuyên không, tiểu chó săn đồ đệ công x đệ nhất bao che đồ đệ tại Đường triều...

  • Cô Gái Trên Cây Sa Kê
    Cô Gái Trên Cây Sa Kê

    Thể loại: Hiện Đại, Tình Cảm, HEEditor: minjay1608Ở châu Á và Châu Mỹ có một loại cây gỗ lớn tên là cây bánh mỳ.Có người nói rằng hạnh...

  • Tra Công Biến Miêu Ký
    Tra Công Biến Miêu Ký

    Tên gốc:Tra công biến miêu kýEditor: Sâu Xanh,  Tiểu Ma Bạc Hà, Ốc.Beta: Glicyne, Hàn, Huso13Thể loại: Đam mỹ, 1vs1, tra sau biến trung...

  • Phong Cảnh Giấu Trong Hồi Ức
    Phong Cảnh Giấu Trong Hồi Ức

    Bạn đang đọc truyện Phong Cảnh Giấu Trong Hồi Ức của tác giả Tố Quang Đồng. Từ thuở lọt lòng, Từ Bạch và Tạ Bình Xuyên đã là một cặp...

  • Con Mồi
    Con Mồi

    Thể Loại: hiện đại, phá án, HE, SủngSố Chương 17Điều đầu tiên tôi muốn nói với các bạn, đó chính là tôi thích bộ truyện này. Cực kì...

  • [Phần 4] Trọng Sinh Chi Giải Trí Tông Sư
    [Phần 4] Trọng Sinh Chi Giải Trí Tông Sư

    Văn Án:Xuyên qua đến giải trí sản nghiệp phát triển cao độ dị thế giới, Tiêu Vân Hải bằng vào kiếp trước ký ức, ở chỗ này hỗn hô mưa...

  • Viên Kim Cương Của Từ Tổng
    Viên Kim Cương Của Từ Tổng

    Tác giả: XaozuyenThể loại: Ngôn TìnhGiới thiệu:Nếu không phải vì cần trợ giúp để chữa bệnh cho cha mình, có lẽ cả đời cô cũng không bao...