Chú, Mượn Đùi Ôm Một Chút

Chương 6: Chú Mặc

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Edit: Dép

Quý Hoài quỳ cả đêm mới được thả, cậu chống tay trên đất thở hồi lâu mới đứng lên được. Nhìn thấy tên vệ sĩ đã đi xa, cậu mới đỡ cửa đi ra ngoài.

Sáng sớm tinh mơ, vừa chớm nắng mai, sau tòa nhà là vườn hoa, cuối khu vườn có một căn biệt thự nho nhỏ độc lập. Nơi đó là cấm địa ở Hoa gia, không ai dám đi qua đó, Quý Hoài lại càng không dám.

Cậu đỡ bờ tường đi từng bước, cử động hơi mạnh chút thôi là miệng vết thương bị kéo ra, đau khắp mình mẩy. Nhưng dần dà cậu cũng quen với cái đau ấy. Chỉ là sức lực cậu quá yếu, đau đớn cả đêm khiến cậu mệt nhọc đứt hơi.

Mấy con bồ câu nuôi trong vườn bị kinh sợ, vùn vụt đập cánh bay ra khỏi đám cây cối um tùm rồi đậu lên nóc nhà. Quý Hoài lại không để ý, cậu chỉ muốn mau chóng về phòng của mình.

Đột nhiên, một người xuất hiện giữa đám cây cối, ánh mắt dò xét đánh giá của hắn làm Quý Hoài khựng lại.

"Chú, chú Mặc." Quý Hoài run rẩy cất tiếng chào hỏi.

Giang Tử Mặc nhướn mi, không khí lành lạnh buổi sáng sớm làm sắc mặt hắn có hơi xanh trắng, nhưng không hề ảnh hưởng tới vẻ anh tuấn của hắn. Hắn chậm rãi bước từ trong rừng cây ra, chống bâton đi đến trước mặt Quý Hoài.

"Vừa tới đã bị đánh, cũng là hạng chẳng có quy củ gì." Giang Tử Mặc châm chọc nói.

Quý Hoài dùng một tay đỡ tường, tay kia thì túm góc áo. Giang Tử Mặc thấy cậu căng thẳng thì cười hỏi: "Sợ chú à? Vừa tới đã biết sợ chú rồi? Ai bảo với cháu là chú sẽ ăn thịt người thế." Câu sau mang theo âm điệu lạnh lẽo truyền xuống đỉnh đầu Quý Hoài.

Trái tim Quý Hoài run lên, nhịp đập cực nhanh, cậu lắp bắp: "Không, cháu không, sợ."

Giang Tử Mặc bóp cằm cậu nâng lên, đau tới mức Quý Hoài tái cả mặt, vừa đau lại vừa sợ. Đời trước không bao giờ chạm mặt Giang Tử Mặc, cậu chỉ cần tránh đi là được. Nhưng đời này cậu đến gần Giang Tử Mặc như thế này, mới hiểu được vì sao mà đời trước Hoa Cẩm Tú cứ thấy Giang Tử Mặc là nhũn cả chân.

Bởi vì chân cậu cũng đang run lẩy bẩy, run tới mức sắp đứng không vững.

"Chú Mặc..." Ánh mắt cậu vừa sợ hãi vừa thê lương, đã chẳng còn buồn đếm xỉa tới vết thương sau lưng nữa.

"Anh ba sao lại có đứa con trai nhát cáy thế này, kỳ lạ thật."

Lời như thế, đời trước cậu nghe nhiều rồi, dù đời này cũng chỉ mới thấy người cha đó hai lần, nhưng thông qua lời người ta nói, cậu cũng biết được cha cậu là người nhìn xa trông rộng, thông minh lanh lợi lại rất tùy ý liều lĩnh, là người phản nghịch nhất Hoa gia.

Đời trước, Quý Hoài muốn che giấu sự nhát gan yếu đuối của cậu nên ra vẻ dũng cảm không sợ sệt, vậy nên cậu trở thành một công tử dịu dàng đầy giả tạo.

Nhưng đến đời này, cậu nhìn thấu hết thảy, biết rõ Hoa gia thối nát đến độ nào, trải qua một đời đầy đau khổ, cậu không muốn tiếp tục thảo mai giả tạo nữa.

"Năm nay bao tuổi rồi?" Giang Tử Mặc nắm cằm Quý Hoài đến mức đỏ lên, Quý Hoài vẫn cắn môi không dám đáp.

"Hửm?" Giọng Giang Tử Mặc bỗng trầm hẳn xuống, Quý Hoài cứ một mực im lặng làm hắn nổi giận, hắn bóp cổ Quý Hoài kéo lên rồi đập mạnh lên tường.

Quý Hoài bị hành động này làm cho đau đến mất cảm giác, thế giới của cậu chỉ còn lại sự đau đớn, vết thương sau lưng vỡ tràn máu ra, thấm khắp lưng áo sơ mi vốn đã loang lổ máu.

Quý Hoài nhớ lại lời mấy người trong Hoa gia nói Giang Tử Mặc, "Đó là một tên điên."

Đúng thế, người này bị điên, không ai dám dây vào. Tay Quý Hoài bám víu vách tường, phập phồng hơi thở, không đi lên cũng chẳng thể đi xuống, cuối cùng đành run rẩy trả lời: "Mười, mười sáu tuổi."

"Thế này không tốt đâu, ngoan ngoãn một chút thì chú Mặc sẽ thương cháu."

Quý Hoài bị cái từ "thương cháu" này làm cho nổi da gà da vịt, cậu muốn chạy nhưng lại không dám, Giang Tử Mặc không lên tiếng thì cậu dám chạy đi đâu.

Giang Tử Mặc buông tay ra, vươn vai duỗi thắt lưng trong ánh nắng, "Không khí sáng nay trong lành quá, khí trời đẹp, tâm trạng cũng tốt theo."

Quý Hoài bị cái bộ dạng âm tình bất định của Giang Tử Mặc làm cho không dám cử động, cậu rụt cổ, cố gắng làm như mình không tồn tại. Giang Tử Mặc hình như đúng là quên cậu thật, hắn xoay người đi về phía biệt thự.

Quý Hoài thừa dịp hắn đi rồi, muốn chạy thật nhanh nhưng chân lại nhũn như chi chi, vừa bước một bước đã mềm oặt trên mặt đất.

"Shh..." Quý Hoài cắn răng nhịn đau.

Lúc này, Giang Tử Mặc bỗng quay đầu lại, dùng ánh mắt lành lạnh dõi theo cậu, phảng phất như có một con mãng xà đang chăm chú nhìn vậy, cậu nín thở.

"Không muốn chết thì tránh xa nơi này ra."

Quý Hoài sững người gật đầu, hai đầu gối cậu đã mềm nhũn trên đất, không có sức lực. Mãi đến khi Giang Tử Mặc đi vào trong biệt thự không thấy bóng dáng đâu nữa, cậu mới vịn tường đứng lên được.

Đời trước, Quý Hoài chỉ biết Giang Tử Mặc là con trai người quen cũ của Hoa Chính Diệu, cha mẹ đều mất, được Hoa Chính Diệu nhận vào Hoa gia đối đãi như con ruột. Mà vì sao Hoa gia lại sợ Giang Tử Mặc thì cậu không rõ.

Trải qua một hồi sợ hãi vừa rồi, sức lực cậu cạn sạch. Cho dù đứng được lên cũng không còn sức mà bước đi. Cậu sốt ruột muốn chạy, nếu còn ở đây, chờ mọi người trong Hoa gia tỉnh dậy sẽ lại đụng mặt.

Nhưng dù cậu có muốn tránh cho nhanh thì cũng chỉ có thể lê lết đi về, không tránh khỏi phải đi qua phòng khách. Hoa Chính Diệu thấy cậu, hừ lạnh, "Sao lại thế này?"

"Ba, Hoa..." Tiêu Thanh Thanh tự dưng không nhớ ra tên cậu, bỏ qua luôn, "Hôm qua nó đụng vỡ tanh bành bình sứ của ba, con bảo chú Cốc dạy dỗ nó một xíu.."

"Nếu đã vào Hoa gia, thì phải tuân theo quy tắc của Hoa gia." Hoa Chính Diệu nặng nề gõ gậy hai phát, "Lần sau nếu còn như thế thì phạt thật nặng vào, xem nó còn dám không tuân thủ hay không."

"Ba, ba yên tâm, con sẽ trông chừng nó." Tiêu Thanh Thanh lạnh lùng cười với Quý Hoài.

Quý Hoài cúi gằm mặt, chầm chậm lên phòng trên lầu hai, Lúc đi qua Hoa Duẫn Hòa, ánh mắt gã nhìn chằm chằm những bộ phận lộ ra ngoài trên người Quý Hoài. Đột nhiên, Tiêu Thanh Thanh xông tới cản lại gã.

Hoa Duẫn Hòa muốn nổi khùng, nhưng nhớ tới lão gia tử còn ở dưới nhà thì không dám làm càn. Nhưng gã vẫn hơi tiếc, nếu lúc này gã lên hỏi han ân cần, thì cháu trai chắc chắn sẽ vô cùng biết ơn gã.

Tề Nguyệt kéo Hoa Cẩm Tú, sợ cô nhìn thấy cả người Quý Hoài toàn máu thì sẽ sợ hãi nên vội che mắt cô lại, nhưng Hoa Cẩm Tú lại tỏ vẻ hứng thú nhìn nhìn Quý Hoài, ánh mắt ngây thơ chợt lóe lên ác ý.

Quý Hoài đã sớm quen với đủ loại ánh mắt này rồi, bây giờ cậu đang đau đứt cả hơi, cậu chỉ muốn nhanh chóng về phòng.

Hoa Chính Diệu ngồi vào bàn cơm, như là sực nhớ ra, "Thằng nhóc này là thằng ba mang về, dù thế nào thì cũng là huyết mạch Hoa gia, Cốc Thời, cậu trông chừng nó đi, chỉ cần nó đừng gây chuyện thì Hoa gia vẫn sẽ cho nó một phần cơm."

"Vâng thưa lão gia."

Truyện full

  • Hôn Lễ Của Chúng Ta
    Hôn Lễ Của Chúng Ta

    [Zhihu] HÔN LỄ CỦA CHÚNG TATác giả: 小柒崽子Thể loại: ngôn tình, khác...Giới thiệuVào ngày diễn ra hôn lễ của chúng tôi, chú rể không hề...

  • Tiết Tử Hiên
    Tiết Tử Hiên

    Editor: Trúc Diệp ThanhKhông biết ai có còn nhớ đến đoạn kết của "Đả kiểm cuồng ma"?Chu Chu đã mang kho dữ liệu bị Chủ Thần phá hủy sửa...

  • Sự May Rủi Của Trái Tim
    Sự May Rủi Của Trái Tim

    Tiểu thư Serena Staverley nhận được tin dữ, cha cô đã tự sát sau khi thua toàn bộ gia sản và gả gán cả cô trong một ván bài về tay Ngài...

  • A Sơ
    A Sơ

    Giới thiệu:A Sơ là một tiểu yêu quáiCó một ngày, cậu bị Đại ma đầu ở trong núi bắt đi mất.(:з」∠)tag: Đại ma đầu Xà tinh công x Gà tinh...

  • Chú, Mượn Đùi Ôm Một Chút
    Chú, Mượn Đùi Ôm Một Chút

    Thể loại: Đam mỹ, trùng sinh, hào môn, niên thượng, ngọt sủng, 1x1, HESố chương: 184 chương + 11 phiên ngoạiEditor: Dờ + CáoCP: Thiếu...

  • Ta Bị Lừa Hôn!!!
    Ta Bị Lừa Hôn!!!

    Văn án:Sau khi Linh Duyệt trưởng thành thì bị cha mẹ đuổi xuống núi. Cậu đành cầm giấy hôn thư tiến vào giới giải trí để tìm vị hôn...

  • Công Lược Trái Tim
    Công Lược Trái Tim

    Trang Tử Khâm: “Ngôn Ngôn,hôn nhân là chuyện lớn cả đời,mẹ không cho phép con làm như vậy”Trang Tử Khâm ít nhiều biết được dụng ý Lâm...

  • Xuyên Thành Áo Lót Của Nam Chính Thì Biết Mần Sao?
    Xuyên Thành Áo Lót Của Nam Chính Thì Biết Mần Sao?

    Edit + beta: Socola chấm nước mắm.Thể loại: Xuyên qua thụ x trọng sinh công, tiên hiệp tu chân, hệ thống, xuyên thư, phúc hắc bá đạo...

  • Tình Yêu Này Tôi Chỉ Muốn Dành Cho Em
    Tình Yêu Này Tôi Chỉ Muốn Dành Cho Em

    Tác giả: lyn_lyn25Thể loại: Ngôn Tình, Truyện SủngGiới thiệu:Cô trong một buổi tối không nhớ nổi tại sao lại nằm trong phòng anh. Từ...

  • Trùng Sinh Sủng Vợ Hàng Ngày
    Trùng Sinh Sủng Vợ Hàng Ngày

    ♧VĂN ÁN♧Đời trước, Từ Lãng là con cưng của trời, là kỳ tài thương nghiệp, mà Hạ Đằng là ảnh hậu phái thực lực tin xấu bay đầy trời. Hai...

  • Bắt Đền Ông Xã Nhiều Tiền
    Bắt Đền Ông Xã Nhiều Tiền

    Editor: Hana mèo lười và khá xinh đẹp….Thật sự là quá ngu ngốc mà, cô không biết nghĩ như thế nào mà lại đồng ý với thanh mai trúc mã...

  • Thước Ly Xuân - Tam Mục
    Thước Ly Xuân - Tam Mục

    Cha địu ta trong cái thúng tre, cứ thế cõng ta đến tận Kinh Thành.Kẻ buôn người trả cho cha mười lạng.Trước khi rời đi, cha lay ta tỉnh...

  • Long Xà Diễn Nghĩa
    Long Xà Diễn Nghĩa

    Giới Thiệu Truyện- Đây là một bộ truyện về võ thuật của Trung Quốc, bối cảnh thời hiện tại. Các chiêu thức, đòn đánh trong truyện hầu...

  • Ngủ Ngon Nhé Mặt Trăng - Vượng Tử A Oai
    Ngủ Ngon Nhé Mặt Trăng - Vượng Tử A Oai

    Tên Hán Việt: Vãn an nguyệt lượngTác giả: Vượng Tử A OaiSố chương: 67 chươngThể loại: Ngôn tình, hiện đại, phá án, ngọt sủng, yêu thầm...

  • Trì Ái - Cẩu Huyết Thành Hà
    Trì Ái - Cẩu Huyết Thành Hà

    Hiệu chỉnh và biên tập: nntcmĐồng nghiệp văn của Trì Ái có rất nhiều, nhưng mình chỉ làm mấy cái ngăn ngắn, dễ thương, hồng hồng, chủ...