Chia Rẽ Uyên Ương Vô Tội, Bỏ Chồng Có Lý

Chương 85: Ngoại truyện 5 - Dương Vi và Minh Sùng Diên Đây chính là một cuộc chiến

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

“Phu nhân, thiếp mời của Minh tiểu hầu gia.” Thị nữ cung kính bẩm báo.

Dương Vi vỗ về mèo con đang chơi đùatrong lòng mình, chán chường đáp lại một tiếng. Minh tiểu hầu gia này,chẳng lẽ nàng không biết y đang ý đồ gì sao? Chẳng qua chỉ coi trọng đầu óc và bộ dạng của nàng, nên muốn kéo nàng vào phe cánh của y mà thôi.Nàng không ngu đến mức không nhận ra rốt cuộc một người nam nhân cóthích mình hay không. Nàng đã cự tuyệt rồi mà? Sao lại tới làm phiềnnữa?

Dương Vi miễn cưỡng đưa bàn tay nõn nàlên che miệng, hắt xì một cái, tiểu hầu gia lớn mật đến mức ngay cả phunhân thứ sử cũng không tha… Khẽ vẫy tay bảo thị nữ trình lên tờ thiếpmời, đã có người lập tức mang khăn đến giúp nàng lau mặt, trang điểm.Làm con gái trong một gia đình thường thường, gặp qua biết bao nam nhân, vẫn chỉ có mình ‘biểu ca’ thứ sử là tri kỷ nhất…

Trên thiếp mời viết rõ muốn nàng đến núiThanh Tuyền chơi cờ. Y hiểu sở thích của nàng thật đấy, nữ tử xuất thântầm thường như nàng sao biết học đòi mấy trò văn vẻ như đánh cờ? Cũngmay phu quân yêu dấu của nàng bắt tay vào dạy, không ngờ vừa học nàng đã thấy hứng thú… Tin tức của Minh tiểu hầu gia quả thực mau lẹ.

Nàng suy nghĩ đắn đo rất lâu, mặt không thay đổi gập thiếp mời vào, nói: “Hôm nay không có ai đến đưa thiếp, hiểu không?”

“Dạ hiểu.” Đám thị nữ đồng thanh đáp.

Nếu phu quân nhà nàng biết Minh tiểu hầugia lại tới dây dưa, chẳng biết sẽ khó chịu đành hanh thế nào. Chỉ cầntrong nhà giấu được, bên ngoài… hừ, lời đồn đại kinh khủng hơn nàng cũng từng trải qua, còn sợ cái này sao? Lúc ở thành Gia Châu… khụ, nghĩ đếnchuyện đó để làm chi?

*

Đầu tháng chín, núi Thanh Tuyền. Dương Vi cờ trắng, Minh Sùng Diên chọn cờ đen.

“Quần áo của phu nhân có phải hàng mới hôm qua ở Cẩm trang không?” Minh Sùng Diên nhìn bàn cờ.

“Ôi, ánh mắt tiểu hầu gia thật tinh tường.”

“Phu nhân mặc quần áo này vào trông còn yêu kiều hơn hoa nữa.” Minh Sùng Diên ngẩng đầu, mỉm cười nhìn nàng.

Ánh mắt nàng không rời bàn cờ, tránh nétầm mắt nóng rực: “Tiểu hầu gia tâng bốc rồi.” Giọng nàng tràn đầy vẻ tự hào. Trong lòng lại nghĩ, hoa? Hoa ở đâu ra?

“Phu nhân chắc cũng biết mấy ngày trước ta rời kinh thành đến Gia Châu nhỉ.”

“Cả triều đình đều biết mà.”

“Thật ra ta vì phu nhân thôi.”

“A?” Dương Vi ngước mắt, đối diện với ánh mắt của Minh Sùng Diên, cặp mắt y quá sâu thẳm u ám, dễ khiến ngườikhác mê muội. Dương Vi bật cười thành tiếng: “Sao tiểu hầu gia lại nóivậy?”

Minh Sùng Diên không đáp vào trọng tâm:“Nếu không nói thế, e rằng ngay cả liếc nhìn ta một cái phu nhân cũngkhông chịu. Ta lại không thích chơi cờ với một khúc gỗ.”

Dương Vi hạ một nước cờ: “Ta lại khôngthích chơi cờ với người mở miệng là tán dóc. Tiếc rằng tài nghệ của tiểu nữ tử tầm thường quá, quả thực không đáng kể, nếu không nhìn chăm chúvào bàn cờ mà cân nhắc, chỉ sợ sẽ thua thê thảm mất.”

“Ta đã gặp Tôn Thừa Nghiệp ở Gia Châu.”

Dương Vi ừm một tiếng, mí mắt không động đậy, tựa như đó chỉ là người qua đường.

“Còn gặp được cả biểu muội của ta, người mà nàng từng đề cập đến.”

Ta đề cập đến biểu muội của ngươi khinào? Dương Vi thầm oán. Nàng tươi cười: “Tiểu hầu gia lại đùa rồi, Dương Vi gặp biểu muội của ngài lúc nào chứ?”

“Chưa từng gặp sao? Hình như nàng là nương tử của Tôn Thừa Nghiệp, nàng nói nàng gặp rồi.”

Dương Vi đặt quân cờ trên tay xuống, nhìn về phía Minh Sùng Diên nở nụ cười, nét mặt dường như có vẻ kinh hỉ: “Phó Tĩnh Nhã?”

“Đúng thế.”

Phó Tĩnh Nhã là một nỗi tâm bệnh tronglòng Dương Vi, bỏ chồng rời đi, đây là người duy nhất. Dương Vi quả thực hơi để ý nàng ta.

“Nàng ta bị bắt… về Gia Châu?”

“Không.” Minh Sùng Diên bình chân như vại: “Nàng ấy tự trở về, mang theo phu quân về thăm nhà.” Nói xong, y hạ một nước cờ.

Dương Vi cầm viên cờ trắng đặt bừa, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Minh Sùng Diên: “Là Tôn Thừa Nghiệp sao?”

Ánh mắt Minh Sùng Diên không rời bàn cờ,tựa như đang trầm tư tính nước đi tiếp theo. Dương Vi không nhận đượccâu trả lời, trong lòng nôn nóng, ánh mắt đảo quanh bàn cờ, có điềukhông nhìn thấy gì hết. Nàng hiểu lòng hiếu kỳ bị che đậy từ lâu củamình đã bị nữ nhân Phó Tĩnh Nhã kia khơi dậy một lần nữa, cho nên càngtò mò càng nóng nảy bất an. Thế mà Minh Sùng Diên…

“Cạch”, tiếng quân cờ chạm xuống bàn.Minh Sùng Diên cười khẽ, nheo mắt nói: “Nàng ấy… tất nhiên là tự tìm phu quân rồi về… Nói mới nhớ, chắc nàng chưa từng thấy phu quân của nàngấy, nhưng nhất định đã nghe tên của hắn rồi.”

“Ai?” Ánh mắt Dương Vi lấp lánh một cách khác thường.

“Hoa Thành Cẩm.”

Dương Vi ngẩn người, nàng cũng từng nghenói nhã tặc Hoa Thành Cẩm cưới vợ rồi rời khỏi giang hồ, hóa ra là PhóTĩnh Nhã! Nàng thở dài thỏa mãn, thậm chí còn cảm thấy niềm kiêu hãnhkhó hiểu trỗi dậy, ánh mắt một lần nữa nhìn lên bàn cờ.

Minh Sùng Diên vẫn mang vẻ mặt mỉm cườinhìn Dương Vi: “Biểu muội của ta đó…” Y hứng thú nhìn ánh mắt nhiệt tình của Dương Vi ngước lên khỏi bàn cờ theo giọng nói của mình. “Nếu khôngphải nàng, A Vi, sao ta lại chú ý tới nàng ấy chứ?”

Dương Vi không hiểu rõ, mỉm cười không lên tiếng.

“Phó Tĩnh Nhã giống như lời nàng nói,thức thời, không phải loại nữ nhân ngu ngốc. Nhưng nàng ấy không bằngnàng.” Y nhìn Dương Vi, thanh âm trầm thấp dễ nghe như đang nói lời âuyếm với tình nhân: “Nàng ấy không thông minh bằng nàng, cùng lắm chỉ cóthể nói là hơi khôn ngoan. Biết cách xem xét thời thế, lựa chọn conđường tốt nhất cho mình… Không bằng nàng, có thể nháy mắt đoạt lấy hồnphách của nam nhân. Không phải sao?”

Dương Vi nhanh chóng liếc nhìn thế cụctrên bàn cờ, quân cờ trong tay rơi xuống bàn: “Tiểu hầu gia đang khen ta sao? Ta thua rồi.”

Minh Sùng Diên cười như không cười: “Ta chỉ không hiểu, vì sao nàng lại chú ý đến biểu muội ngây ngô hồ đồ kia của ta?”

Dương Vi giật thót, mỗi khi y có vẻ mặtnày, tim của nàng liền đập thình thịch, tầng sương mù che phủ trong mắt y lại càng thêm dày đặc, không ai có thể nhìn thấu thứ gì đằng sau nó.Nàng nở nụ cười ngọt ngào, hờ hững dựa vào bàn đá, chiếc gáy trắng nõnlộ ra: “Bởi vì… chúng ta đều là nữ nhân…”

“Thật không?” Giọng nói Minh Sùng Diên như thể hỏi lại, hoặc như đang tự nhủ. “Phu nhân có muốn chơi thêm lần nữa không?”

“Cầu còn không được.” Dương Vi đáp. Nàngkhông để tâm sự khác biệt giữa xưng hô A Vi và phu nhân, nàng nghĩ, chắc nam nhân này cả đời cũng không có người yêu.

Nàng không ngu ngốc. Nữ nhân ư, trong mắt y chính là một món đồ chơi. Lúc cao hứng thì trêu chọc, lúc mất hứngném sang một bên, không thèm để ý. Đối với nàng, y cũng chỉ thích thúchứ chẳng phải đắm chìm gì.

Nam nhân và nữ nhân sao? Chẳng qua chỉlấy thứ mình cần thôi. Bọn họ muốn sắc đẹp của nàng, nàng muốn vàng bạctiền tài, uy vọng danh tiếng của họ.

Cờ còn đang hạ, cuộc chiến giữa nam nhânvà nữ nhân vẫn diễn ra. Cờ, có thắng có thua, cuộc chiến này, e rằng đến giây phút cuối cùng của sự sống cũng chưa có kết cục…

Truyện full

  • Luật Sư Và Bị Cáo
    Luật Sư Và Bị Cáo

    Thể loại: Trinh Thám Nguyên tác: Beach RoadDịch giả: Thanh Vân Nhà xuất bản:  NXB Phụ NữNhà phát hành:  Phương Đông Số trang:  388Tom...

  • Hồng Bài Thái Giám
    Hồng Bài Thái Giám

    Tác giả: Nam Mệnh VũThể loại: Xuyên Không, Cổ Đại, Bách Hợp, Truyện KhácVăn án:Lăng Giản là bác sĩ xuất thân từ Viên y học Trung Quốc,...

  • Y Kiến Chung Tình
    Y Kiến Chung Tình

    Nếu thanh xuân của bạn không có ai bên cạnh thì cũng đừng vội buồn. Hãy chờ đợi đến thời điểm có người nhìn thấy những ưu điểm của bạn...

  • Tinh Hà Rực Rỡ, May Mắn Thay
    Tinh Hà Rực Rỡ, May Mắn Thay

    TINH HÀ RỰC RỠ, MAY MẮN THAYĐÂY LÀ TIỂU THUYẾT GỐC CỦA BỘ PHIM "TINH HÁN XÁN LẠN" (NGÔ LỖI - TRIỆU LỘ TƯ ĐÓNG CHÍNH)Tác giả: Quan Tâm...

  • Vô Diệm Xinh Đẹp
    Vô Diệm Xinh Đẹp

    Truyện Vô Diệm Xinh Đẹp là một truyện khá hấp dẫn và thú vị của tác giả Lâm Gia Thành, đây là truyện lấy bối cảnh xuyên qua tuy không...

  • Cả Người Đều Là Bảo
    Cả Người Đều Là Bảo

    Nguyên tác: Vị lai chi toàn thân thị bảoThể loại: đam mỹ, hài hước, tương lai, chủ thụ, sinh tử, 1×1, HENhân vật chính : Nhậm Sinh,...

  • Thương Trường Đại Chiến
    Thương Trường Đại Chiến

    Buôn lậu, chứng khoán, bất động sản, v.v… – thương trường là chiến trường, thậm chí nhiều khi còn khốc liệt hơn chiến trường rất nhiều...

  • Gả Tam Thúc
    Gả Tam Thúc

    Văn án:Cố Trường Quân phát hiện, gần đây cửa nhà mình thường xuyên có một số thiếu niên kỳ quái quanh quẩn không đi. Ban đầu hắn cho...

  • Năm Ấy, Ánh Trăng Soi Vào Chốn U Tối
    Năm Ấy, Ánh Trăng Soi Vào Chốn U Tối

    Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Nữ Cường, HE, Hài Hước, Sủng, Chữa Lành, NgọtTeam dịch: Xoăn dịch truyệnGiới thiệuTa xuyên không mà số...

  • Suỵt! Đại Ca Bị Đè Rồi
    Suỵt! Đại Ca Bị Đè Rồi

    Thể loại: Hiện đại, hàiEditors: hội bát tỷ muội Nguồn + Converter: ngocquynh520Số chương: 160 chươngCon bà nó, chẳng phải là lợi dụng...

  • Mở Mắt Thấy Thần Tài
    Mở Mắt Thấy Thần Tài

    “Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần...

  • Cổ Thiên Nga
    Cổ Thiên Nga

    Bạn đang đọc truyện Cổ Thiên Nga của tác giả Mộ Chi. Nhà hát Nam Thành, nơi trình diễn vô số ca kịch, hiện tại mọi người đều đang chăm...

  • Tiểu Mỹ Nhân Cùng Tra Công
    Tiểu Mỹ Nhân Cùng Tra Công

    Tên: Tiểu Mỹ Nhân Cùng Tra Công Tác giả: Đường Thố Tiểu Ngư Can 糖醋小鱼干Thể loại: Cẩu huyết, hiện đại, ABO, sinh tử, thanh mai trúc mã,...

  • Nữ Phụ Chạy Trốn
    Nữ Phụ Chạy Trốn

    Chuyện về một trạch nữ bị xuyên vào chính câu truyện của mình viết. Không những xuyên vào bộ truyện sặc mùi "máu chó" thời niên thiếu,...

  • Phù Vân Công Chúa
    Phù Vân Công Chúa

    Thể loại: Truyện Tình CảmMột mối tình tuy còn non nớt nhưng chính là khắc cốt ghi tâm...Nhưng tất cả cũng chỉ là hoa trong gương, trăng...