Chấp Niệm Tương Ngộ

Chương 84: Cuối cùng cũng được gọi một tiếng mẹ

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Dịch: CP88

Trợ dịch: Bối Diệp

Type: YZ95

Mang đi nơi khác không xin phép không sao nhưng vui lòng ghi rõ tên dịch giả hoặc dẫn link. Đây là sự tôn trọng tối thiểu bạn nên làm dành cho dịch giả. CP88 xin chân thành cám ơn!Tống Tương Niệm nằm trên giường trở mình mấy lần không ngủ được, Tu Ngọc Mẫn ngồi dậy, “Bé cưng, làm sao thế?”

Cô cuộn người trong chăn, không dám xoay lung tung nữa.

“Không ngủ được hả?”

Tống Tương Niệm ngồi dậy, “Bác lên giường ngủ đi ạ, nằm ghế sô pha khó chịu lắm.”

Tu Ngọc Mẫn chỉ chờ một câu này của cô, nhanh chóng nằm xuống bên cạnh Tống Tương Niệm, “Hay xem tivi một lát nhé?”

“Được ạ.”

Tu Ngọc Mẫn bật tivi, lại tắt đèn trong phòng đi. Hai người tựa lưng ở đầu giường, màn hình tivi thoáng chốc sáng lên.

Tống Tương Niệm lén nhìn người bên cạnh, mặt mũi dịu dàng, rất giống với hình ảnh người mẹ trong tưởng tượng của cô.

Đến quá nửa đêm, mí mắt cô đã díp lại, Tống Tương Niệm trong lúc mơ màng nghe thấy âm thanh êm ái như ru bên tai.

“Bé cưng, nằm xuống ngủ nào.”

Tu Ngọc Mẫn nhẹ nhàng đặt đầu cô xuống gối, sau đó cầm điều khiển điều hòa tăng nhiệt độ trong phòng lên, giúp cô kéo chăn lên đến vai. Tống Tương Niệm đã buồn ngủ đến mức không mở nổi mắt, Tu Ngọc Mẫn tắt tivi, nằm xuống cạnh cô.

Cả một đêm mộng mi, hỗn loạn lung tung, Tống Tương Niệm căn bản không có được một giấc ngủ ngon.

Lúc tỉnh lại sờ sang bên cạnh trong vô thức, lại chỉ sờ thấy tấm đệm đã lạnh, cô bừng tỉnh, ngồi bật dậy.

“Dậy rồi.”

Tu Ngọc Mẫn đang ngồi trên ghế sô pha đọc báo, đồ ăn sáng chiếm đầy một chiếc bàn nhỏ đặt bên cạnh, đồ Trung hay đồ Âu đều đủ cả, “Đã đói chưa?”

Tống Tương Niệm hé môi, “Không đói ạ.”

“Sáng sớm đã đầy tinh thần như vậy, mơ thấy mộng đẹp hả?”

Tống Tương Niệm lắc đầu, đi xuống giường, cô vào nhà tắm rửa mặt, sau đó cùng Tu Ngọc Mẫn ngồi xuống dùng bữa sáng.

“Mau ăn đi.”

Tống Tương Niệm lấy một miếng bánh ngọt nhỏ bỏ vào miệng, đuôi mắt Tu Ngọc Mẫn thoáng có ý cười, “Giống hệt hồi bé, có bánh ngọt là không thấy được gì khác nữa.”

Điện thoại được để ngay cạnh tay, chờ kết quả xét nghiệm từ bệnh viện có thể đến bất cứ lúc nào.

“Nào, uống sữa đi.”

“Cảm ơn ạ.”

Màn hình điện thoại sáng lên, Tống Tương Niệm nhìn Tu Ngọc Mẫn nhanh chóng cầm lên ấn nghe, “Ừ, kết quả thế nào?”

Tống Tương Niệm cố gắng nuốt xuống miếng bánh nghẹn lại ở cổ, cô thậm chí có thể nghe thấy tiếng tim đập thình thịch của mình, bên tai ù đi, cuối cùng cả tiếng của Tu Ngọc Mẫn cũng không nghe thấy nữa.

Có thể là trên thế giới này vốn đã có rất nhiều sự trùng hợp, sau đó lại rơi trúng người Tống Tương Niệm, mà cô rốt cuộc vẫn không thể thay thế được con gái ruột của họ.

Cô nhìn thấy Tu Ngọc Mẫn đứng bật dậy, bàn tay cầm đũa của Tống Tương Niệm cũng trở nên cứng ngắc.

Cô chuẩn bị tiếp nhận hiện thực, nhanh chóng đặt đũa xuống, không dám ăn thêm dù chỉ một miếng.

Một bàn tay bỗng nhiên đặt trên vai cô, kéo cô ôm vào lòng, Tu Ngọc Mẫn gần như là dùng hết sức mà ôm lấy cô.

Tiếng khóc nức nở ngay trên đỉnh đầu, Tống Tương Niệm thoáng bối rối, còn có sợ hãi, có phải vì cô không phải là con gái của bà ấy, nên Tu Ngọc Mẫn mới tuyệt vọng đến mức này?

Tống Tương Niệm ngồi ngây tại chỗ không biết phải làm sao để an ủi bà ấy, cuối cùng chỉ gọi được một tiếng, “Bác.”

Tu Ngọc Mẫn khóc đến mức thân thể run lên không ngừng, bà nâng khuôn mặt nhỏ của Tống Tương Niệm để có thể nhìn kỹ cô hơn.

Nước mắt của bà ấy rơi xuống mắt cô, nóng hổi thiêu đốt, khiến Tống Tương Niệm không thể mở nổi mắt.

“Bé cưng, gọi mẹ, gọi mẹ đi con.”

Tống Tương Niệm giật mình, thử mấy lần đều không gọi được thành tiếng.

“Mẹ là mẹ con đây mà, mau gọi mẹ một tiếng......”

Chóp mũi cực kỳ chua xót, hốc mắt cũng đỏ lên, cánh môi khẽ hé mở, còn mang theo nức nở nghẹn ngào. “Mẹ.”

Nước mắt như chuỗi trân châu đứt ra rơi xuống, “Là thật sao? Mọi người không gạt con chứ ạ?”

Tu Ngọc Mẫn vuốt ve vết sẹo sau gáy Tống Tương Niệm, nghĩ đến cực khổ từng ấy năm cô phải chịu, trong lòng không khỏi lại nhói đau.

“Bé cưng của mẹ sao lại khổ thế này......”

Tu Ngọc Mẫn rất nhanh gọi điện báo tin cho người nhà, Tống Tương Niệm nhìn bà ấy gọi điện thoại cho hết người này đến người khác, “A lô, chồng ơi——-“

“A lô, mẹ——-“

Bà ấy đi tới đi lui trong phòng, như hận không thể trong tích tắc báo tin cho toàn bộ họ hàng.

Tống Tương Niệm chợt cười ngốc, Tu Ngọc Mẫn nhìn thấy không nhịn được lại đi tới khẽ véo cái má của cô một cái, “Lát nữa mẹ đưa bé cưng đi mua thật nhiều quần áo đẹp, buổi trưa lại ăn một bữa thật ngon, sau đó chúng ta về nhà.”

Tống Tương Niệm gật đầu, vừa thay quần áo xong, ngoài cửa chợt truyền tới tiếng bấm chuông.

Tu Ngọc Mẫn đi tới mở cửa, “Chồng ơi.”

Tống Tương Niệm nhìn thấy một người đàn ông bước nhanh vào, đầy tinh thần, vóc dáng cũng rất cao, khi nhìn thấy cô rốt cuộc không kìm nén được cảm xúc nữa.

“Bé cưng, đây là ba.”

Nhưng Tống Tương Niệm đã bị người đàn ông ôm chặt, Tu Ngọc Mẫn đứng bên cạnh vừa khóc vừa cười, “Anh lớn đầu thế rồi còn rơi nước mắt à, không thấy xấu hổ sao?”

“Có ai như em không? Giấu kỹ thật đấy, ngủ với con gái cả đêm cũng không nói với tôi một câu.”

“Em sợ ba mẹ xúc động quá lại tăng huyết áp thôi mà.”

Tống Tương Niệm sắp hít thở không thông, “Ba, con khó thở.”

“Ôi trời anh mau buông tay, muốn ngộp chết bé cưng của em à!” Tu Ngọc Mẫn đánh nhẹ lên cánh tay chồng mình.

Người đàn ông nâng một tay che hai mắt, ngồi xuống mép giường, Tống Tương Niệm nhìn thấy bả vai ông ấy run run, trong lòng chất nghẹn, nhưng rồi lại thực vui vẻ.

......

Hạ phu nhân vừa mở cửa bước vào nhà, mùi rượu nồng nặc lập tức xộc vào mũi. Hạ Chấp Ngộ ngồi trên ghế sô pha, nhìn thấy bà thì vội đứng dậy, ngón tay cào lại mớ tóc rối.

“Bên kia có tin tức rồi.” Hạ phu nhân dùng ánh mắt phức tạp nhìn về phía con trai.

Hạ Chấp Ngộ bước nhanh đến trước mặt bà, “Mẹ hỏi rồi ạ?”

Hạ phu nhân gật đầu, “Tương Niệm chính là cô bé đó.”

Hạ Chấp Ngộ đi mấy bước đã vượt qua người bà, “Con muốn đi tìm cô ấy.”

Hạ phu nhân giữ cánh tay hắn, “Tìm được con bé rồi thì nói cái gì đây? Chuyện năm đó mẹ nuôi con chưa bao giờ thật sự tha thứ cho chúng ta, hiện tại...... Hạ gia lại làm tổn thương con bé thêm một lần nữa, con tạm thời đừng qua đó.”

Truyện full

  • Băng Ghi Hình
    Băng Ghi Hình

    BĂNG GHI HÌNHHán Việt: Lục tượng đáiTác giả: Tứ Quý Nãi Thanh Bất Gia Băng (Trà Sữa Bốn Mùa Không Đá)Số chương: 11 chương + 1 ngoại...

  • Năm Thứ Mười Sau Khi Tôi Chết
    Năm Thứ Mười Sau Khi Tôi Chết

    Năm thứ mười sau khi tôi chet.Tác giả: 金墩墩Thể loại: Linh dị, trả thù, HE.。 ・: *: ・ ゚ ‘★,。 ・: *: ・ ゚Tôi qua đời trong khi bạn trai tôi...

  • Mỹ Nhân Bị Thương Chinh Phục Tinh Tế
    Mỹ Nhân Bị Thương Chinh Phục Tinh Tế

    Thể loại: Đam mỹ, ABO, xuyên thư, tinh tế, cơ giáp, VẠN NHÂN MÊ.Thẩm Ngôn – chiến thần tinh tế mới vừa 20 tuổi đã hy sinh trong trận...

  • Tín Đồ Shopping Và Chị Gái
    Tín Đồ Shopping Và Chị Gái

    Thể loại: Lãng mạnDịch giả: Phong LinhChụp pic: Boom Boom BoomĐội dự án: Ken Shita, Phuong Pham, Huyền Nga, Ta Hong Son, Không Chỉ Mình...

  • Hắn Là Vương Phi Của Ta
    Hắn Là Vương Phi Của Ta

    Edit : tiểu Bạch Dương Thể loại : Huyễn huyễn , sinh tử(có một chút xuyên không), hài , HEHắn là vương thượng của huyền giới, vẫn chưa...

  • Nếu Tình Yêu Không Thuận Ý Trời
    Nếu Tình Yêu Không Thuận Ý Trời

    Ai biết tình yêu là gì?Thời gian gặp nhau tuy ngắn nhưng vẫn nhớ mãi không quên.《 Nếu tình yêu là ý trời 》Vai chính: Tiêu Ngọc × Đàm...

  • Ánh Trăng Trong Lòng Hắn
    Ánh Trăng Trong Lòng Hắn

    Tên gốc: Tha Đích Bạch Nguyệt Quang _ 他的白月光。(Tạm dịch: Ánh Trăng Trong Lòng Hắn)Thể loại: mất trí nhớ (nên có phần) tra công x si tình...

  • Xuyên Thành Tiểu Pháo Hôi Gả Thay
    Xuyên Thành Tiểu Pháo Hôi Gả Thay

    Văn án:Một khi Giang Lâm xuyên vào sách, trở thành một tiểu pháo hôi bi thảm.Pháo hôi này ỷ mình xinh đẹp, hễ thấy người đàn ông nào...

  • Minh Hôn Với Quỷ
    Minh Hôn Với Quỷ

    Thể loại: Trả thù, Cốt truyện phức tạpGiới thiệu:Trong quá khứ, có một tục lệ quen thuộc trong đám cưới đó là người vén khăn voan của...

  • Tuyết Dạ Phi Hành
    Tuyết Dạ Phi Hành

    Văn ánHôm nay có lẽ cũng là một ngày cuối tuần như bao ngày khác, cậu chỉ là một người thất ý trong sự nghiệp sau đó vô tình nhìn thấy...

  • Bổn Cung Không Thể
    Bổn Cung Không Thể

    1.Công chúa của Kỷ gia không ai dám đụng vào.Đại Công chúa cả đời không xuất giá, nhận di chiếu phụ quốc, nắm cả triều chính; Nhị Công...

  • Trọng Sinh: Bị Tôi Để Ý Rồi Em Còn Muốn Chạy?
    Trọng Sinh: Bị Tôi Để Ý Rồi Em Còn Muốn Chạy?

    Bạn đang đọc truyện Trọng Sinh: Bị Tôi Để Ý Rồi Em Còn Muốn Chạy? của tác giả Nguyệt Cầm Ỷ Mộng. Cô trùng sinh rồi...Đáng ra là chuyện...

  • Thư Tình
    Thư Tình

    Xuất xứ: Trung QuốcNhà xuất bản: Uy HướngXuất bản ngày: 12/03/2009Thể loại: đam mỹ tiểu thuyết, hiện đại, trường học, ấm áp văn, 1v1,...

  • Đại Phát Từ Bi
    Đại Phát Từ Bi

    Editor: SnowflowerTruyện kể về cuộc đời của nữ chính tên là Nhạn Y Phán, mời các bạn đón đọc và theo dõi nhé.

  • Tổng Giám Đốc - Chớ Cướp Mẹ Tôi
    Tổng Giám Đốc - Chớ Cướp Mẹ Tôi

    Đêm đó, anh và cô đều bị hạ dược, sau cơn triền miên thì anh không thấy cô đâu...4 năm sau, một tiểu quỷ đến tận cửa để bắt anh "thánh...