Câu Chuyện Giữa Hắn Và Tôi

Chương 3

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Chap 3: Mưa và nước mắt
Thời gian rồi cũng trôi qua mau, hắn đến lớp tôi cũng đã gần 1 tuần, nhưng trong suốt 1 tuần này, hắn chả học hành cho đàng hoàng gì cả, hôm nay hắn đi học thì ngày mai hắn lại nghỉ. Cứ thế này thì tôi bảo đảm không cần thầy chủ nhiệm ra tay thì hắn cũng "đủ điểm" ở lại lớp rồi.
Một hôm nọ, trong tiết toán
- Tuấn, em lên giải bài tập này cho tôi - giọng thầy chủ nhiệm lạnh lùng vang lên
Vậy là thầy chủ nhiệm bắt đầu hành động rồi. Tôi khẽ ngước nhìn lên bảng..ôi trời ạ, lại là mấy bài tập lượng giác, tôi ghét nhất là loại bài tập này. Trong lúc tôi đang suy nghĩ thì hắn bước ngang qua chỗ tôi, tôi đưa mắt nhìn hắn, hắn cũng liếc lại tôi và cười 1 cách đầy tự tin.
- Xí, thấy ghét - tôi nghĩ thầm - Mong rằng hắn sẽ làm không được, lúc ấy thì chắc sẽ có kịch hay để mà coi đây, hehehe > - Hắn sẽ làm không được đâu
- Hả? - tôi quay đầu lại bàn đằng sau
Nhỏ Dung với ánh mắt rất lạ đang nhìn hắn...
- Cậu nói thế là sao hả Dung? - tôi thì thầm
- Tớ nói Tuấn nhất định sẽ làm không được, bởi vì dạng bài này chúng ta chưa hề học qua, đây rất có thể là dạng bài tập của lớp 11 hay 12 - nhỏ nói với giọng đầy lo lắng - Lần này thì hắn tiêu thật rồi, dù hắn có thông minh cỡ nào thì hắn cũng không thể giải được những điều mà hắn chưa bao giờ học, phải không?
- Ờ, ờ..- tôi gãi đầu - thầy chủ nhiệm lần này đúng là chơi ác thiệt .
Thật kì lạ, sao tôi lại có cảm giác là nhỏ Dung đặc biệt quan tâm tới thằng đó nhỉ. Phải chăng nhỏ đã thích hắn?
- Dung này, tớ có chuyện muốn hỏi cậu.
- Sao, chuyện gì? - nhỏ nói nhưng vẫn hướng mắt lên bảng
- Có phải cậu...
- Ơ, A HA...hắn sắp làm xong rồi kìa, hay quá - nhỏ bất giác đứng dậy và nói to khiến cả lớp chăm chú nhìn nhỏ
- Thúy Dung, em làm cái quái gì thế ? Định làm loạn trong lớp hả?
- Dạ, không...ơ..thưa thầy..em xin lỗi
- Xin lỗi là xong à, em có biết em làm phiền cả lớp lắm không? Em về nhà chép phạt 1000 lần câu "Từ nay em không dám nói to trong lớp nữa" cho tôi, nghe chưa?
- ơ, dạ...- nói xong nhỏ ngồi xuống với khuôn mặt đỏ bừng vì xấu hổ

Giờ ra về
Ào... Ào....
- Lúc ấy cậu bị sao thế hả Dung?
- Không.., tớ không sao, cậu đừng bận tâm
- Hừm, thôi được, tớ không hỏi nữa...Nhưng lần này coi như cậu gặp xui xẻo. Nhìn là biết thầy chủ nhiệm ấy đang trút giận lên đầu cậu rồi.
- Hả? Trút giận là sao, tớ có làm gì ổng đâu
- Thì "chiện" của thằng Ngô Gia Tuấn đó. Cậu không thấy lúc ấy mặt thầy chủ nhiệm trông đáng sợ lắm sao. Chắc ổng cũng không ngờ là thằng đó lại có thể giải được bài tập ổng cho dễ dàng như vậy.
- A..tớ hiểu rồi, vậy thì ra là do ổng không làm gì được thằng đó nên mới trút hết cơn giận lên đầu tớ, đúng không?
- Ừm, cậu thông minh đấy ^_^....Mà sao trời vẫn chưa dừng mưa nhỉ, cứ thế này thì sao mà về đây
- Không sao, tớ có đem dù đấy - nhỏ vừa nói vừa giương cây dù ra - Chúng ta cùng...
- Xin chào, người đẹp....A... thì ra người đẹp có dù hả, có thể cho tôi "quá giang" được chứ?
Nghe tiếng, tôi và Dung cùng quay lại. Trời, thì ra lại là "hắn", Sao đi đâu tôi cũng bắt gặp hắn thế nhỉ.
- Này, ông có bị khùng không? Dung chỉ có 1 cây dù thôi. Nếu cho ông thì bọn tôi lấy đâu ra dù mà về hả?
- Ồ, no no..tôi đâu có nói là sẽ độc chiếm cây dù đâu, ý tôi là sẽ cùng cô bạn xinh đẹp này cùng về thôi mà
- Ơ hay. Ông cùng Dung về. Thế còn tôi thì sao? Đừng có coi như tôi không có có đây nhé!!! +_+
- Cô hả? A..., lần trước nếu tôi nhớ không lầm thì cô té xuông sông cũng không hề hấn gì, vậy chắc lần này cô có dầm mưa về chắc cũng không sao đâu nhỉ?
- GRU...Ừ, nói gì hả. Đừng có tưởng mình hay lắm nhé. Nên nhớ ông vẫn còn nợ tôi 1 trận đấu đấy. Nào, có giỏi thì chúng ta giải quyết luôn ngay tại đây đi
- Nhi, ngừng lại đi, cậu không thể nào đánh nhau tại trường được - lúc này nhỏ Dung mới mở miệng ra can
-Ừm, được thôi...vậy thì do Dung quyết định vậy. Dung, cậu nói đi, cậu chọn "hắn" hay tớ.

- Ơ, tớ...tớ - nhỏ cúi mặt xuống
- Thôi, cậu khỏi nói tớ cũng biết là cậu chọn tớ rồi, phải không?^^ Điều ấy là tất nhiên rồi, tớ với cậu từ lâu đã là đôi bạn thân đi đâu cũng có nhau, làm sao mà cậu lại có thể bỏ tớ mà chọn 1 người mới chỉ quen có 1 tuần .
- Ơ, Nhi à, tớ muôn nói là..tớ.. muốn..chọn..hắn
ÙNH ... ÙNH - tiếng sấm sét vang lên thật dữ dội
-Cậu..cậu nói sao? - tôi hình như không còn đủ bình tình nữa trước câu trả lời của Dung
-Nhi à,....cậu..cậu lại đây 1 lát, tớ có chuyện muốn nói với cậu - nhỏ vừa nói vừa kéo tôi đi - À, còn Tuấn, cậu vui lòng đợi mình 1 lát nhé
- Thế là sao chứ? Cậu nói đi, sao cậu lại chọn hắn?
- Thôi mà, cho tớ xin lỗi nhưng đây có thể là 1 cơ hội tốt để tớ bày tỏ tình cảm
- Cậu đã thích hắn?
-Ừ..m, đúng..đúng thế - nhỏ nhìn thẳng vào mắt tôi
Ánh mắt của nhỏ thật trong trẻo nhưng đồng thời cũng thật kiên quyết. Nhìn vào ánh mắt ấy không hiểu sao tôi lại có thể bỏ qua mọi thứ.
- Được rồi, tớ hiểu, cậu đi đi.., lát nữa tớ sẽ về sau.
- Thật hả, Ôi..cám ơn cậu nhìu nhé Nhi, cậu đúng là người bạn tốt nhất của tớ... thôi, tớ đi đây, bye nhé
Nhìn bóng dáng Dung mất dấu dần cùng với Tuấn, tự nhiên tôi lại có cảm giác trống rỗng. Sao thế nhỉ? Lẽ ra Dung tìm được đối tương iu thích, tôi phải mừng cho nó mới đúng chứ. Thế thì tại sao, tại sao tôi lại có cảm giác khó chịu ấy??
Trước cửa nhà tôi
- Ôi, thiệt tình,ướt hết rồi, phải mau mau vào nhà thay đồ thôi, kẻo lại cảm lạnh như lần trước thì nguy
Tôi đã định mở cửa ra nhưng...
- Ồ, ông yên tâm đi..Tôi đã nhận tiền của ông thì chắc chắn sẽ chăm sóc con bé như con ruột của mình.
- Thế thì tốt, vậy thì tiểu thư Linh Chi trông nhờ vào bà cả đấy. Ông chủ tôi sẽ rất vui nếu biết tiểu thư được sống vui vẻ, hạnh phúc..

Kee..ée..t - tôi mở toang cửa ra
Trước mặt tôi, một người đàn ông mặc áo chỉnh tề đang đứng kế bên bà dì
-Ông..ông vừa nói gì - tôi nhìn ổng với ánh mặt vô hồn
- Ơ..xin.. xin phép bà, tôi..tôi về trước
- TÔI BẢO ÔNG VỪA NÓI GÌ, ÔNG CÓ NGHE KHÔNG? - như 1 phản xạ, tôi nắm lấy tay áo của ổng - Ông có biết ba tôi phải không?
- Tiểu..tiểu thư Linh Chi...
- ĐỪNG GỌI TÔI BẰNG TÊN ẤY....NẾU KHÔNG TÔI CHẲNG BIẾT SẼ CÓ CHUYỆN GÌ XẢY RA VỚI ÔNG ĐÂU - mắt tôi long sòng sọc
- Nhi, sao cháu vô lễ thế. Mau nói lời xin lỗi đi - bà dì nói với xấp tiền vẫn còn đang cầm trên tay - Cháu có biết như thế là...
- BÀ IM ĐI - tôi chỉ thẳng vào mặt bã - Tôi cũng đã nghi ngờ rồi, làm sao mà bà lại có thể đổi tính nhanh như vậy chứ, thì ra bà đã nhận tiền của người khác..của một người mà tôi căm hận nhất trên đời...
- Tiểu thư Linh Chi à, cô đừng trách ông chủ nữa, thật ra thì....
- ÔNG BỊ ĐIẾC HẢ? TÔI ĐÃ BẢO ĐỪNG GỌI TÔI BẰNG TÊN ẤY MÀ
Trong cơn tức giận, tôi đã đấm 1 cú vào mặt ổng. Thế là ổng té nhào xuống đất
-TÔI NÓI CHO ÔNG BIẾT...ĐỪNG ĐỂ TÔI THẤY MẶT ÔNG 1 LẦN NỮA. VỀ MÀ NÓI VỚI ÔNG CHỦ CHẾT TIỆT CỦA ÔNG LÀ TÔI KHÔNG CẦN XIN XỎ ÔNG TA 1 ĐỒNG NÀO. TÔI SẼ CHỨNG MINH CHO ÔNG TA DÙ KHÔNG CÓ ỔNG TÔI VẪN CÓ THỂ TỒN TẠI, VẪN CÓ THỂ SỐNG VUI VẺ, HẠNH PHÚC...CÒN CĂN NHÀ NÀY, TỪ NAY TÔI SẼ KHÔNG BAO GIỜ VỀ ĐÂY NỮA.
- Ơ, TIỂU THƯ....!!!! Trời đang mưa mà tiểu thư chạy đi đâu thế
Bây giờ tôi không muốn nghe gì cả, tôi cứ chạy, cứ chạy. Tôi biết là tôi không thể nào khóc. Chẳng phải suốt mấy năm qua tôi đã sống rất kiên cường đó sao. Dù không có mẹ, không có cha, tôi vẫn không sợ, tôi tư nhủ là mình phải sống, mình phải mạnh mẽ hơn ai hết để không ai có thể ăn hiếp được mình...Thế nhưng...tại sao...tại sao giờ tôi lại muốn khóc, tại sao giờ tôi lại cảm thấy cô đơn??? H..i..c, tôi..tôi không biết và cũng chả hề muốn biết. Tôi bất giác đứng lại, ngước nhìn lên bầu trời với những cơn mưa vẫn vô tình rơi xuống, và từ sâu trong đáy lòng, nước mắt tôi cứ tuôn trào ra như suối...
Trong lúc ấy
- Tuấn, cậu giỏi thật đấy, bài tập khó như vậy mà cậu vẫn có thể làm được ngon lành
- À, chuyện nhỏ ấy mà
- Ơ..à...Tuấn này...cậu..cậu đi với tớ có chán quá không..? Sao tớ thấy cậu ít nói chuyện quá?
- Ừm..chán đúng là chán thiệt
-Hả?..."hix, không ngờ hắn lại trả lời thẳng thắn như vậy +_+" - nhỏ nghĩ thầm - À, xin..xin lỗi cậu nhé, tớ không biết cách nói chuyện lắm, mà này, cậu..cậu có bạn gái chưa nhỉ?
- Chưa, có chuyện gì không? - hắn nói 1 cách lạnh lùng

- Vậy thì...à...tớ..tớ muốn nói...tớ..tớ rất..rất là..tớ..
- Ủa, sao người ấy giống Mẫn Nhi quá?
- Hả, ở..ở đâu?
- Cô ấy rẻ sang trái rồi.......À, Dung này, cô về trước nhé, tôi sựt nhớ là có chuyện phải đi 1 lát
- Ơ, hơ...Tuấn!!!..."Hix, sao cậu ấy lấy lun cây dù của mình đi thế này"
Ào... Ào....
Mưa..mưa vẫn tiếp tục rơi không ngừng. Nhưng..mưa xong thì trời lại sáng, còn tôi, liệu tôi khóc xong có thể xem như không có chuyện gì xảy ra không? Giờ tôi không còn chỗ để mà đi nữa rồi. Tôi biết phải làm sao...phải làm sao đây?
- Nè, cô em đi 1 mình sao? Sao buồn thế? Chắc vừa mới thất tình hả? Ôi..thật tội nghiệp, trông cô ướt hết rồi, thôi về nhà anh, anh sẽ sưởi ấm cho, chịu không?
- Tránh ra, tôi đang bực mình, đừng có mà chọc giận tôi - tôi đưa mắt liếc bọn lưu manh
- Ây da, cô em có cá tính quá nhỉ. Nhưng nói trước biết điều thì cô hãy ngoan ngoan, nếu không thì...
BỤP
Không cần đợi hắn nói xong, tôi nắm lấy cánh tay hắn và vật hắn ra đằng sau
-Tôi đã bảo đừng chọc giận tôi mà
- A, con bé này dám đánh đại ca chúng ta, xông lên cho nó 1 bài học đi, anh em ơiii!!!!
- Dừng lại...Các ngươi là con trai mà lại đi ăn hiếp 1 đứa con gái bộ không biết xấu hổ hả? - giọng 1 thằng con trai rất quen thuộc vang lên đằng sau tôi - Nếu thật sự muốn đánh nhau, ta sẵn sàng làm đối thủ của chúng bây.
ÙNH ... ÙNH
- Ưm..lại là ông à. Sao đi lâu tôi cũng gặp ông thế... H..ì..h..ì, ư..m.. rõ ràng hôm nay là 1 ngày xui xẻo của tôi - tôi cố gắng mỉm cười 1 cách gượng gạo - Ông về đi, tôi không cần ai giúp đở hết, cho dù chỉ còn lại 1 mình tôi...,tôi vẫn đủ sức đưa hết bọn lưu manh này vô bệnh viện nắm mấy tháng
- Ồ, trông cô tự tin nhỉ. Nhưng...có lẽ không cần cô phải đích thân ra tay nữa rồi. Cô nhìn đằng kia xem
- HUÝT HUÝT...tất cả đứng im, cảnh sát đây.
- Ôi..cảnh sát kìa, rút lui thôi tụi bây ơiii!!! - bọn lưu manh hấp tấp chạy trốn - Con bé kia, mày đợi đấy, bọn tao sẽ tính sổ với mày sau
Lúc này, cơn mưa dai dẳng vẫn không ngừng rơi. Bọn lưu manh giờ đã chạy trốn hết rồi, chỉ còn để lại tôi và "hắn" 1 mình đứng dưới cơn mưa lạnh buốt...

Truyện full

  • Quản Gia - Kha Hải Tình
    Quản Gia - Kha Hải Tình

    Thể loại: 1×1, hiện đại, phúc hắc cường công x lắm mồm mỹ thụ, HETình trạng bản gốc: Hoàn 6 chương + 3 phiên ngoạiEdit: Tiểu Bối a.k.a...

  • Kén Cá Chọn Canh
    Kén Cá Chọn Canh

    Cái gì cũng rất công bằng, con người ta thường ghét của nào trời trao của ấy. Truyện Kén Cá Chọn Canh cũng không phải là...

  • Đức Phật Và Nàng: Hoa Sen Xanh
    Đức Phật Và Nàng: Hoa Sen Xanh

    Dịch giả: Lương HiềnNgày xuất bản: 23 - 5 - 2013Giới thiệuTiểu thuyết này không dành tặng những ai muốn nhanh chóng tìm kiếm một chuyện...

  • Niên Niên Hữu Dư
    Niên Niên Hữu Dư

    Truyện Niên Niên Hữu Dư của tác giả Minh Dã xoay quanh Niên Ấu Dư là fan cuồng của Ninh Dĩ Tầm 13 năm, Niên Ấu Dư cho là mình sẽ vẫn sẽ...

  • Tiểu Cửu
    Tiểu Cửu

    Chuyển ngữ: Du CaThể loại: Băng sơn thị vệ công vs bánh nếp nhỏ vương gia thụ, niên thượng, ngọt, ngược, HENội dung của câu chuyện xoay...

  • Tôi Biến Thành Mèo Của Đối Thủ Một Mất Một Còn
    Tôi Biến Thành Mèo Của Đối Thủ Một Mất Một Còn

    Tên truyện: Tôi biến thành mèo của đối thủ một mất một cònTác giả: Ôn Đăng ĐăngThể loại: ngôn tình, hiện đại, truyện ngọt, biến thành...

  • Dẫn Lối Vào Tim Em
    Dẫn Lối Vào Tim Em

    Tác giả: Hoa Sen TrắngThể loại: Hài Hước, Truyện SủngGiới thiệu:Vì muốn trả ơn cho người đã có công nuôi dưỡng mình, Vệ Ngữ Đồng theo...

  • Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)
    Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)

    Thể loại: Ngôn tình, hiện đạiHai tháng sau một lần ngoài ý muốn ngủ cùng nhau, cô mang trong mình dòng máu của anh, anh và cô theo lời...

  • Thiếp Thân Thị Vệ Của Vương Gia
    Thiếp Thân Thị Vệ Của Vương Gia

    Tên gốc: Vương gia đich thiếp thân thị vệThể loại: Cổ trang, nhất công nhất thụ, cường công, HEEdit: Thất TịchTa vốn là người thành...

  • Nghịch Mệnh
    Nghịch Mệnh

    Thể loại: Đam mỹ, Cổ đại, HE, Tình cảm, Tiên hiệp, Huyền huyễn, Sinh tử, Cẩu huyết, Chủ thụ, Đoản văn, Cường thủ hào đoạt.VĂN ÁNCó một...

  • Tiểu Bánh Kem
    Tiểu Bánh Kem

    Tên Hán việt: Tiểu đản cao (ABO)Tình trạng: Hoàn ( 3 chương chính văn + 3 phiên ngoại)Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Tương lai, HE,...

  • Trị Liệu
    Trị Liệu

    VĂN ÁNMột câu nói tóm tắt: Bạn trai có bệnh, mau đến trị!“Sáu năm trước, Dư Tuyển mười bảy tuổi gặp Tư Mậu Nam mười tám tuổi.Sáu năm...

  • Thay Thế
    Thay Thế

    Thể loại: Hiện đạiEditor: PimRaw: RabbitlynTruyện ngắn của Đinh Mặc, không có văn án.

  • Câu Chuyện Giữa Hắn Và Tôi
    Câu Chuyện Giữa Hắn Và Tôi

    Tác giả: yuyu27392Thể loại: Truyện TeenGiới thiệu:Vương Mẫn Nhi: Nhân vật nữ chính, là 1 người có quá khứ chẳng mấy tốt đẹp. Tuy nhiên...

  • Đô Thị Thần Nhân
    Đô Thị Thần Nhân

    - Lưu Vũ Phi, mười bảy tuổi, vừa bị thi rớt, lại bị bạn gái bỏ rơi, trong lúc đau khổ được cha mẹ cho tiền đi du lịch cho khuây khỏa....