Búp Bê Cầu Nắng

Chương 39: Xin lỗi, hai người tiếp tục đi

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Edit: Nhược Vy

Beta: Quanh

“Này…” Lâm Giang Nam quay đầu nhìn Khương Trừng, lại nhìn đôi tay đang nắm chặt nhau. Khương Trừng cũng nhìn xuống, sau đó từ từ buông ra. Lâm Giang Nam trộm thở ra một hơi, sau đó lấy rau dưa đã rửa sạch, cô chuẩn bị làm một dĩa thịt rán chua ngọt [1].

Cô cầm nguyên liệu đã rửa sạch, cắt hành tây và gừng ra một nửa, sau đó cắt thành sợi nhỏ, tỏi cắt thành từng miếng rồi đặt trên một cái khay.

Cô lấy thịt nạc đã mua ở siêu thị ra, sau khi rửa sạch sẽ thì cắt thành lát.

“Khương Trừng, lấy cho em một cái chén thủy tinh trên hộc tủ được không?” Lâm Giang Nam vừa cắt thịt vừa nói với Khương Trừng đang đứng cạnh mình.

“Ừ.”

Khương Trừng vươn cánh tay dài, mở ngăn tủ trên đầu cô ra. Anh đứng sau lưng cô, một tay mở ngăn tủ, một tay đặt trên mặt bên trái bếp Lâm Giang Nam, dễ dàng vây Lâm Giang Nam lại trong lòng mình.

Lâm Giang Nam lại mặt đỏ tai hồng.

Có cần phải trêu chọc cô vậy không, cô sắp không nhịn được rồi, Lâm Giang Nam nghĩ thầm trong lòng.

“Cái này à?” Giọng của Khương Trừng đột nhiên vang lên.

“Dạ dạ, đúng rồi.” Lâm Giang Nam lấy cái chén từ tay anh.

Lâm Giang Nam bỏ thịt đã cắt vào chén thủy tinh, cho một lượng rượu gia vị [2] chính xác vào, lại rải muối ăn, nước tương, dầu mè, sau đó dùng đũa trộn đều.

“Món gì vậy?” Khương Trừng tựa cằm trên vai Lâm Giang Nam, hỏi.

“Thịt rán chua ngọt.” Lâm Giang Nam ra vẻ điềm tĩnh tự nhiên nói.

“Ừ” Khương Trừng nhẹ nhàng trả lời.

Cô lại lấy thêm một cái chén thủy tinh nhỏ, cho nước tương, đường, muối, nước, khuấy đều rồi đặt ở một bên.

Cuối cùng, cô lấy thịt nạc đã ướp khoảng mười phút tẩm bột trong một cái chén nhỏ. Tẩm xong, cô cho thịt vào chảo dầu đã nóng với lửa vừa, cho đến khi thịt ngả vàng mới vớt ra.

Thịt vừa rớt ra cô để nguội ba phút, sau đó lại cho vào rán một lần nữa.

“Phải rán lần nữa à?” Khương Trừng hỏi.

Anh nhìn động tác thuần thục của Lâm Giang Nam thì không khỏi kinh ngạc. Hơn nữa anh chưa bao giờ biết, làm một món ăn lại yêu cầu nhiều công đoạn phức tạp như vậy. Chủ yếu là do anh chưa từng làm, hơn nữa anh cũng sẽ không làm.

“Ừm, phải rán hai lần, như vậy thịt sẽ giòn hơn.”

Vớt thịt đã rán thêm lần nữa ra, Lâm Giang Nam lấy một cái nồi khác, đổ thêm ít dầu rồi đun nóng, cho hành, gừng, tỏi đã cắt lúc trước vào. Sau đó cô nêm gia vị, trộn đều, dầu cũng đã sôi, Lâm Giang Nam cho thêm bột năng, như vậy có thể làm nước sốt sền sệt hơn.

Một phút sau, Lâm Giang Nam cho thịt rán đã nguội vào đảo đều. Khoảng hai phút tiếp theo, mùi hương của thịt rán chua ngọt đã tràn ngập trong không khí. Lâm Giang Nam cho thịt vào một cái đĩa sạch, sau đó rải trên mặt đĩa một ít gừng băm. Màu sắc tươi ngon, nước sốt đậm đà, mùi hương trong không khí lại vô cùng mê người.

Khương Trừng nhìn thịt rán chua ngọt trên đĩa. Lâm Giang Nam len lén nhìn anh, sau đó lấy đôi đũa cẩn thận gắp một miếng thịt rán chua ngọt, dùng miệng thổi cho nguội rồi đưa đến bên miệng Khương Trừng.

“Ăn một miếng nào.”

Khương Trừng nhìn thịt rán chua ngọt đang cận kề miệng mình, chính anh cũng có thể ngửi được mùi của nó thơm đến mức nào.

Anh mở miệng.

Thịt mềm mềm nhưng lại không mất dai, vừa cho vào trong miệng liền tràn ngập mùi thơm, còn có mùi thơm của hành, gừng, tỏi. Tất cả hòa quyện với nhau, hương vị thật sự rất tuyệt.

“Thế nào, ngon không?” Lâm Giang Nam mong đợi nhìn anh.

“Ừ, ngon. Em có muốn thử không?” Khương Trừng cười hỏi.

“Muốn chứ.” Lâm Giang Nam vui vẻ cầm đôi đũa, chuẩn bị gắp thêm một miếng thịt, nhưng đột nhiên lại bị Khương Trừng giữ tay.

“Không cần.”

Lâm Giang Nam khó hiểu nhìn anh, nhưng cũng không đợi cô phản ứng, trước mắt đã có một bóng đen bao phủ. Trên môi bất chợt ấm áp, cô mở to mắt nhìn Khương Trừng trước mặt mình. Khương Trừng cũng nhìn cô.

Anh nhẹ nhàng hôn lên môi cô.

Một lát sau, Khương Trừng đột nhiên dùng tay che mắt cô lại, sau đó nói trước môi cô: “Đừng có dùng ánh mắt ngây thơ này nhìn anh, anh sợ anh sẽ không kiềm chế được.”

Mặt Lâm Giang Nam lại đỏ lên.

Đôi mắt của cô bị anh che khuất, lông mi dài theo sự run rẩy của cô mà quẹt vào tay anh. Khương Trừng cảm thấy lòng bàn tay tê dại, dường như tê dại vào cả trong lòng. Anh dùng sức tách môi cô ra, kéo quân vào bên trong, lập tức một mùi thịt lan tỏa trong miệng hai người, giờ phút này trong miệng Lâm Giang Nam toàn là mùi thịt rán chua ngọt.

Khương Trừng lại cắn mút môi Lâm Giang Nam thêm một chút nữa mới buông ra.

“Sao, mùi vị thế nào?”

Lâm Giang Nam 囧.

Cô cảm thấy Khương Trừng cùng lúc hỏi hai câu hỏi. Anh hỏi mùi vị của thịt rán chua ngọt… Hay… mùi vị khi được anh hôn…

Nghĩ đến đây, Lâm Giang Nam lại mặt đỏ tai hồng, hình như gần đây cô rất hay bị Khương Trừng chọc cho đỏ mặt.

Anh đúng là cao thủ trêu chọc người ta, khác hoàn toàn những gì miêu tả trên mạng, cái gì mà lạnh lùng khó tiếp xúc, đối với cô lại vô cùng phóng khoáng nhiệt tình, thích chọc người ta mặt đỏ tai hồng, tim đập nhanh.

Lâm Giang Nam không trả lời, Khương Trừng cũng không làm khó cô. Anh dùng tay thưởng thức ngón tay trắng trẻo sạch sẽ, mềm mại như không xương của cô.

“Còn nấu thêm gì nữa không?”

“Còn vài món đơn giản nữa.” Lâm Giang Nam nhỏ giọng nói, giọng nói mềm mại vào tận trong lòng lại khiến anh râm ran.

Yết hầu anh chuyển động, bàn tay đang nắm tay cô cũng chặt hơn. Ánh mắt Khương Trừng dừng ở khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hào của cô, lại đến đôi môi đỏ thắm, chiếc cổ trắng trẻo mịn màng, bởi vì trong nhà mở điều hòa nên Lâm Giang Nam đã cởi áo khoác ra, cô mặc một chiếc áo len dệt thưa cổ rộng, lộ ra xương quai xanh tinh xảo xinh đẹp.

Lâm Giang Nam cảm thấy hơi đau.

“Khương Trừng, đau…” Cô ngẩng đầu nhìn anh.

Khương Trừng nhìn bộ dạng tội nghiệp của cô, dường như đột nhiên bừng tỉnh lại.

Anh buông tay cô ra.

“Anh ra bên ngoài chờ em.” Khương Trừng nói xong liền xoay người ra ngoài. Lâm Giang Nam nhìn bàn tay đã phiếm hồng của mình, não vẫn chưa kịp load, rốt cuộc là Khương Trừng bị làm sao vậy?

Cô khó hiểu nhìn Khương Trừng ngồi ngoài sô pha, anh đang xem gameshow trên TV. Cô không khỏi nghiêng đầu, nhưng cũng không nghĩ nhiều nữa mà nhanh chóng nấu mấy món còn lại.

Nấu xong, chỉ còn một món canh. Cô đã sớm rửa sạch cà chua, định làm một phần canh trứng cà chua đơn giản.

Cô lấy cà chua đã rửa, sau đó dùng dao cắt thành miếng nhỏ rồi cho vào nồi nước canh đã sôi, lại đánh trứng gà, cho trứng gà vào, rải một ít muối, sau đó đậy nắp lại, canh trứng cà chua đã xong. Lâm Giang Nam chuẩn bị cho canh ra.

“Để anh.” Khương Trừng không biết đã vào khi nào, ngăn cản cô. Anh cầm lấy cái nồi nhỏ trong tay Lâm Giang Nam, sau đó cho canh ra tô.

Lâm Giang Nam cắt hành đã rửa thành miếng nhỏ, sau đó rải một ít lên.

“Xong hết rồi à?” Khương Trừng hỏi.

“Ừm, hết rồi.” Lâm Giang Nam gật đầu với anh.

“Anh bưng ra cho.”

“Vâng.”

Khương Trừng bưng thức ăn, còn Lâm Giang Nam cầm hai cái bát sạch sẽ và hai đôi đũa đi theo ra ngoài. Cô ngồi trên bàn cơm, nhìn Khương Trừng đi tới đi lui bưng đồ ăn trong phòng bếp ra. Cô muốn giúp nhưng anh không cho, nói bưng thức ăn là bổn phận của mình.

Lâm Giang Nam bật cười.

“Ăn nào.”

Lâm Giang Nam nhìn một bàn đồ ăn, thật ra lúc nấu cô cũng đã rất đói bụng.

“Vâng.”

...

Cơm nước xong, Khương Trừng ở phòng bếp rửa chén bát, Lâm Giang Nam ngồi ở trên sô pha xem tạp chí có hình anh. Xong xuôi, anh lau tay sạch sẽ, sau đó đi đến ngồi bên cạnh cô.

“Xem gì đấy?” Anh hỏi.

Một tay lại kéo cô vào ngực mình.

Lâm Giang Nam cũng thuận thế nằm ở trên đùi anh, giơ cao tạp chí lên: “Ảnh chân dung của anh.”

“Mấy bức này quá đẹp trai!” Lâm Giang Nam chỉ vào ảnh của anh trong tạp chí, tràn ngập hứng thú nói với anh.

Khương Trừng nhìn gương mặt không che dấu nổi sự yêu thích của cô, cười hỏi: “Em bị ngốc à? Người thật đã ở ngay trước mặt, còn cần xem tạp chí sao?”

“Đâu có giống nhau, lúc không có người thật ở bên cạnh, đều là chúng nó làm bạn với em.” Lâm Giang Nam cười nói.

“Em thích anh bao lâu rồi?” Anh hỏi.

Đôi mắt xinh đẹp của Lâm Giang Nam đảo đảo vài vòng, sau đó nói: “Từ khi anh ra mắt đến nay.”

Khương Trừng cũng không cảm thấy bất ngờ. Lần đầu anh gặp được cô, khi đó đúng là anh vừa ra mắt không lâu, mà lúc ấy khi nói về anh, trong mắt cô là sự yêu thích không chút che dấu.

“Nhìn không ra đấy.” Anh cười nói.

“Thế nào, anh không tin à? Em là một người có chí hướng vĩ đại đấy.” Lâm Giang Nam kiêu ngạo nói.

“Ồ, vậy chí hướng vĩ đại của em là gì?”

“Sau này sẽ bao nuôi anh.”

“Phụt.”

Khương Trừng không nhịn được cười. Đây là chí hướng vĩ đại của cô sao?

Anh nhìn vẻ mặt nghiêm túc của cô.

Làm sao bây giờ… Hiện tại anh rất muốn hôn cô…

Anh vứt quyển tạp chí trong tay cô ra, sau đó đưa tay xoa xoa gương mặt trắng mịn của cô. Lâm Giang Nam hồi hộp nhìn Khương Trừng.

Đột nhiên lại cảm thấy miệng khô lưỡi đắng, cô không kiềm chế được mà vươn lưỡi ra liếm môi.

Khương Trừng nhìn chiếc lưỡi hồng hồng lộ ra của cô, cuối cùng cũng không nhịn được mà cúi đầu hôn lên. Lâm Giang Nam tựa đầu trên đùi anh, anh lại cúi người dán lấy môi cô, nhẹ nhàng gặm nhấm. Lúc hai người đang hôn đến mức khó tách ra, phòng khách yên ắng đột nhiên truyền đến tiếng “răng rắc” mở cửa.

"Xúc động lòng người."

Hạ An Nịnh vừa vào liền thấy cảnh tượng như vậy.

“Ừm… Xin lỗi… Hai người tiếp tục đi… Tôi không thấy gì hết…”

- ----------------

[1] Video hướng dẫn cách làm thịt rán chua ngọt

https://www.youtube.com/watch?v=eCaoENF9y6U

[2] Rượu gia vị (Cooking Wine): rượu gia vị là một loại rượu điều chế từ rượu Thiệu Hưng* và rượu Hoa Điêu**, nồng độ cồn thấp, hàm lượng dưới 15%, hàm lượng este cao, giàu axit amin, dùng trong các món ăn chủ yếu để khử mùi và tạo mùi thơm.

*Rượu Thiệu Hưng: là một loại rượu nếp nổi tiếng nhất của Trung Hoa. Hiện nay người Trung Quốc đã cải tiến phương pháp nấu để trở thành một kỹ nghệ quan trọng dùng nhiều loại gạo khác nhau, trong đó có gạo nếp (nhu), men rượu làm bằng gạo hay lúa mạch. Rượu Thiệu Hưng phải để ít nhất là ba năm mới cho vào bình, thường hâm lên trước khi uống. Nếu rượu để trên 5 năm, người ta gọi là Trần Niên tửu (nghĩa đen chỉ là rượu lâu năm), hương càng nồng và thơm. Cũng có sách chép là rượu Thiệu Hưng nấu cho khi sanh con trai thì gọi là Trạng Nguyên Hồng, cho con gái thì gọi là Nữ Nhi Hồng, dùng trong dịp đội mũ hay cài trâm (là một lễ khi đã họ đến tuổi trưởng thành).

**Rượu Hoa Điêu: Gốc từ rượu Thiệu Hưng tỉnh Chiết Giang, đã có từ nhiều ngàn năm và là một loại danh tửu của Trung Hoa. Người ta chọn loại gạo ngon nấu thành rượu, để lâu có màu vàng, khi hâm lên mùi rất thơm. Theo Lâm Ngữ Ðường, ông giải thích hoa điêu tửu cũng chỉ là rượu Thiệu Hưng nhưng là một loại rượu mà người ta nấu lên khi sanh một đứa con gái, để sau này khi cô ta đi lấy chồng sẽ đem ra đãi khách và hoa điêu chỉ để miêu tả những hình vẽ trang trí trên bình rượu hơn là loại rượu.

Truyện full

  • Sau Khi Ảnh Đế Biến Thành Cô Diễn Viên Bình Hoa
    Sau Khi Ảnh Đế Biến Thành Cô Diễn Viên Bình Hoa

    VĂN ÁNVăn án được edit bởi Châu Về Hợp Phố.Trong showbiz, Cao Phỉ nổi tiếng là cô diễn viên ngực bự não teo, chỉ là bình hoa không biết...

  • Vì Người Trí Trí Trở Về
    Vì Người Trí Trí Trở Về

    Bạn đang đọc truyện Vì Người Trí Trí Trở Về của tác giả Phúc Lộc Hoàn Tử. Hỏi em yêu anh bao đậm sâu, giảm 75 kg nói hộ lòng em...

  • Tiểu Trượng Phu
    Tiểu Trượng Phu

    Thể loại: cổ trang, 1 x 1, cường cường, tướng quân thụ, có H, HEEdit: Tiếu Tử Kỳ + Beta: Tuyết LâmCó một tướng quân dũng mãnh thiện...

  • Long Du Giang Hồ
    Long Du Giang Hồ

    Edit: Nhu Đức cơDịch: Quành / JodieBeta: Mòe Mòe ^ↀᴥↀ^ / Linh Gấu ʕ⊙ᴥ⊙ʔTướng mạo bình thường Võ Lâm Minh Chủ cường thụ x Giáo chủ mỹ...

  • Đơn Phương Không Vô Nghĩa
    Đơn Phương Không Vô Nghĩa

    Tác giả: Tú VyThể loại: Ngôn TìnhGiới thiệu:Tình yêu tuổi trẻ là sự pha lẫn giữa yêu và ghét, giận hờn, bồng bột và bướng bỉnh; vui đó...

  • Bỏ Qua Đích Chờ Đợi
    Bỏ Qua Đích Chờ Đợi

    Thể loại: Hiện đại, nhất công nhất thụ, ngược tâm, HEEdit: LãnhBeta: Lãnh, Tử HoaEm từng nói rằng em sẽ đứng dưới tàng cây này đợi anh...

  • Ba Lần Gả
    Ba Lần Gả

    Thể loại: Cổ đại, HEĐộ dài: 94 chươngNhân vật chính: Long Nhị, Cư Mộc NhiNữ chính lên kiệu hoa tất cả ba lần nhưng đều là gả cho một...

  • Điền Viên, Gả Cho Gia Phu Tốt Bụng
    Điền Viên, Gả Cho Gia Phu Tốt Bụng

    Năm mười sáu tuổi, ta bị bà chủ lòng lang dạ sói bán vào Nhà họ Triệu ở thôn Đào Thủy. Nghe đồn Nhà họ Triệu có ba thiếu niên  độc thân...

  • Búp Bê Cầu Nắng
    Búp Bê Cầu Nắng

    Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, HE, Showbiz, Song khiết, Ngọt sủng, Ấm áp, Tình cảm, Duyên trời tác hợp, Nhẹ nhàngSố chương: 74...

  • Ánh Tà Dương
    Ánh Tà Dương

    Biên tập: CandyCon người sống trong một cộng đồng, họ cùng sinh hoạt với nhau như một tập thể, nhưng họ lại là những cá thể riêng biệt,...

  • Nhất Niệm Hy Oa
    Nhất Niệm Hy Oa

    Nhất niệm Hy OaTác giả: 颜自迩— Bảy năm sau khi kết hôn, chồng tôi ngoại tình.Tôi vác theo bụng bầu đi bắt gian. Ngay khi mở cửa ra, đập...

  • Twilight Series Tập 1: Chạng Vạng
    Twilight Series Tập 1: Chạng Vạng

    Tên gốc: TwilightThể loại: Lãng mạn, huyền bí, ma cà rồngChưa bao giờ tôi nghĩ nhiều đến việc  mình sẽ chết như thế nào - dù rằng trong...

  • Nương Tử Uy Vũ
    Nương Tử Uy Vũ

    Tác phẩm: Nương tử uy vũTác giả: Mèo ăn cá gỗThể loại: Cổ đại, hài hước, sinh con, nữ giả nam trang, HE.Độ dài: 15 chương + 2 phiên...

  • Tổng Tài Nàng Luôn Là Khóc Chít Chít
    Tổng Tài Nàng Luôn Là Khóc Chít Chít

    Bạn đang đọc truyện Tổng Tài Nàng Luôn Là Khóc Chít Chít của tác giả Lý Thu Lang. Làm việc trong công ty rất tốt, không gian làm việc...

  • Mùa Xuân Của Tiểu Trư
    Mùa Xuân Của Tiểu Trư

    Tên gốc: Nho nhỏ trư mùa xuânThể loại: Đô thị hiện đại, khá hài hước nhẹ nhàng, HEĐộ dài: 10 chương dài Editor: SiaConverter:...