Bản Lĩnh Ngông Thần

Chương 8: Cái gì gọi là thân phận

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ



Những người có thể ra vào ngân hàng Hoa Thuỵ đương nhiên không phú cũng quý.

Thẻ thường ở đây, số dư phải bảo đảm có 3 tỷ trong thời gian dài, thẻ VIP thông thường đã lên đến 30 tỷ.

Cho nên những người đang chờ trong đại sảnh giờ phút này đều lắc đầu cười nhìn Sở Vĩnh Du, thân phận của họ không đủ để chế nhạo vài câu, nhưng bọn họ cũng đã gặp rất nhiều người tâm thần như Sở Vĩnh Du.

Cô Lý đưa tay trái chạm vào tay phải đang bị băng bó của mình, ánh mắt loé lên tia lạnh lùng.

Tên khốn nạn, sỉ nhục anh trước mặt mọi người lúc này mới chỉ là bước đầu thôi, đến khi bị đuổi ra khỏi ngân hàng Hoa Thuỵ rồi, tôi sẽ cho anh cả đời phải ngồi xe lăn, dám trêu chọc Lý Tuệ tôi thì đây chính là kết cục.

“Nhân viên lễ tân mà ngay cả chức năng cơ bản cũng quên mất, thẻ này chỉ đơn thuần là cô cho rằng không phải thẻ ngân hàng nên định đuổi tôi đi? Thậm chí còn không có thời gian kiểm chứng một chút?”

“Nhưng cô cũng đã chừa lại cho mình một đường sống rồi đấy.”

Sở Vĩnh Du nói với nữ tiếp tân xong thì lấy lại thẻ màu tím kỳ lạ kia, sau đó bước nhanh đến chỗ cửa chéo.

Ở đó có cửa kính mờ, khách hàng của ngân hàng Hoa Thuỵ đều biết, người có thể mở được cửa đó đều là khách VIP từ cao cấp trở lên, số tiền gửi cố định trong thẻ phải là 300 tỷ, là người siêu giàu.

Cho nên thấy vậy mọi người đều không khỏi bật cười ra tiếng, nghĩ rằng não Sở Vĩnh Du đúng là có vấn đề.


“Ngăn anh ta lại!”

Nữ nhân viên cũng sững sờ một lúc, không ngờ não Sở Vĩnh Du lại có vấn đề nghiêm trọng đến vậy, vì thế cô ta vội vàng gọi bảo vệ.

“Đứng lại!”

Trong lúc mấy nhân viên bảo vệ đuổi theo, Lý Tuệ mỉm cười, dám gây chuyện ở ngân hàng Hoa Thuỵ, có lẽ mình không cần ra tay nữa.

Trong ánh mắt đang xem kịch trò cười của mọi người, Sở Vĩnh Du đã đặt thẻ lên máy cạnh cửa bên cạnh cửa kính trước khi bảo vệ đến.

Giây tiếp theo, “tít” một tiếng, cửa kính đã mở ra.

Khoảnh khắc ấy, cả đại sảnh ngân hàng đều không một tiếng động, tất cả đều chết lặng, mà mấy nhân viên bảo vệ đều dụi mắt, nghĩ rằng mình bị ảo giác.

Cánh cửa… thật sự đã mở.

Cho đến khi Sở Vĩnh Du bước vào mọi người mới bừng tỉnh, những người đang ngồi chờ phục vụ đều cảm thấy may mắn, may mà vừa rồi không chen miệng vào, nếu không thì rắc rối to.

Đùa à, người mà số dư trong thẻ có đến 300 tỷ, đó đều là tiền bất động, chuỗi vốn và địa vị của họ ở Thành phố Ninh phải lớn đến mức nào?

Bọn họ có thể nghĩ tới thì nữ tiếp tân kia cũng có thể nghĩ tới, hai chân cô ta mềm nhũn suýt nữa thì ngã ngồi xuống đất, khóc không ra nước mắt, cực kỳ hối hận.

Lý Tuệ còn khoa trương hơn, miệng cô ta há to đến mức có thể nhét được cả quả trứng vịt, cô ta đã gặp Sở Vĩnh Du hai lần mới là người không thể tin được nhất.

Khi tỉnh lại, vẻ mặt cô ta trở nên âm trầm bất định, một lúc sau thì chạy ra khỏi ngân hàng như chạy trốn.

Người có thể trở thành VIP cao cấp của ngân hàng Hoa Thuỵ, ít nhất là bây giờ cô ta không động vào nổi, nhân lúc đối phương còn chưa có ý định truy cứu thì chuồn là thượng sách.

Sau cửa kính cũng có nữ nhân viên lễ tân túc trực.

“Chào anh, mời anh vào phòng VIP một.”

Nữ nhân viên lễ tân sau cánh cửa kính này dù là dáng người hay tư thái đều hơn người ở ngoài kia rất nhiều, cô ấy mặc váy đỏ bó sát rất kích thích thị giác, độ dài váy ngắn nhưng vẫn có thể chấp nhận được trong ngành này.

Những người có thể vào cửa này đều là người giàu có thật sự, cho nên những nhân viên tiếp tân này, ai chưa kết hôn hay yêu đương đều mơ ước có thể gả cho kim cương Vương ngũ lão, lấy tiền làm chuẩn, không quan tâm đến tuổi tác hay ngoại hình.

Nhất là ngoại hình Sở Vĩnh Du đẹp trai, khí chất độc nhất vô nhị, nữ nhân viên lễ tân sao có thể không vui.


Nhưng ở trong mắt Sở Vĩnh Du, cô ấy lại chỉ như không khí.

Nếu anh muốn có phụ nữ thì chỉ cần vẫy tay một cái là có.

Đến khi vào phòng VIP 1, người đàn ông trung niên đầu trọc ngồi bên trong đứng dậy, nhân viên nữ sững sờ tài chỗ.

“Giám đốc, ngài…”

Sao có thể? Chưa từng có một vị khách VIP nào cần đích thân giám đốc tiếp đón, nhưng hôm nay lại có.

Cô ta đóng cửa lại, người đàn ông trung niên đầu trọc cung kính nói:

“Anh Sở, thật vinh dự khi được tiếp đón anh, tôi là Từ Trung, đây là danh thiếp của tôi, sau này nếu anh Sở có việc gì thì cứ gọi cho tôi, anh không cần phải tới trực tiếp.”

Sở Vĩnh Du không ngồi xuống đã nói.

“Chuẩn bị cho tôi một tấm thẻ tạm thời với hạn mức dự kiến là 300 tỷ, ngoài ra, lập cho tôi một thân phận khác…”

Mười phút sau, cửa kính đại sảnh lại mở ra, trong tích tắc, mọi ánh mắt đều đổ dồn lại, bao gồm cả nữ tiếp tân muốn đuổi Sở Vĩnh Du ra ngoài vừa nãy.

Quả nhiên là Sở Vĩnh Du đi ra, nhưng khoảnh khắc tiếp theo, tất cả mọi người đều phải hít vào một hơi, vì bên cạnh anh là khuôn mặt nịnh bợ của giám đốc ngân hàng Hoa Thuỵ của Thành phố Ninh – Từ Trung.

Từ Trung ở Thành phố Ninh cũng là một người không hề bình thường, không ngờ ông ta lại đích thân tiễn cậu thanh niên vừa nãy ra ngoài…

Nữ tiếp tân cúi đầu, người run lên liên tục, cô ta đã biết số phận mình thế nào rồi.

Nhưng mãi đến khi Sở Vĩnh Du ra cửa cũng không nói một lời, lúc này cô ta mới từ từ ngẩng đầu, trong mắt đầy vẻ u buồn.

Cuối cùng cô ta cũng hiểu thế nào gọi là người giàu có coi trời bằng vung rồi.

Từ Trung đứng ở cửa, nhiệt tình vẫy tay với chiếc taxi, đồng thời trong lòng cũng thấy cực khó hiểu.

Anh Sở này khiêm tốn quá, có tư cách cầm thẻ của trụ sở chính ngân hàng Hoa Thuỵ, thẻ tím đã thể hiện thân phận địa vị của anh, thế nhưng… lại bắt taxi, đúng là có một không hai.

Về đến nhà, Sở Vĩnh Du vừa vào sân, cửa phòng đã mở ra, Đồng Tử Họa từ trong bước ra, miệng vẫn còn đang chửi bới.

“Đồng Ý Yên, có bản lĩnh thì cô bảo vệ tên phế vật Sở Vĩnh Du kia cả đời đi. Không xin lỗi phải không? Chờ đó, sẽ có lúc các người phải khóc, xoá bỏ hợp đồng nhà máy gạch chỉ là bước đầu tiên thôi.”

“Còn có chú ba thím ba nữa, mọi người đúng là già hồ đồ rồi, tên phế vật Sở Vĩnh Du kia nhập ngũ bốn năm trở về thì cậu ta vẫn chỉ là một tên phế vật thôi, mọi người… a!”


Đồng Tử Họa đang chửi hăng, đột nhiên thay đổi sắc mặt, sau gáy có một lực mạnh đập vào, cả người bay ra phía sau, ngã xuống nhe răng nhếch miệng.

Trông thấy Sở Vĩnh Du về, không nói một lời đã đóng cửa lại, Đồng Tử Họa từ từ bò dậy, bỏ đi như chạy trốn.

“Để tao xem mày kiêu ngạo được mấy ngày nữa, chờ chết đi.”

Sở Vĩnh Du vào nhà, coi như không có chuyện gì xảy ra, anh bế Hữu Hữu lên.

“Hữu Hữu, ba chơi với con.”

Hữu Hữu đưa hai tay ra, trong tay cô bé là xe tăng đồ chơi có kích thước chừng bằng nửa nắm tay.

“Hừ! Chú út là kẻ xấu, nhưng… chú ấy là chú út, con không thể lấy xe tăng đánh chú ấy, nhưng không đánh thì không bảo vệ được mẹ.”

“Đánh đi, ba bảo vệ con.”

Nghe thấy câu này, Đồng Ý Yên giành Hữu Hữu lại, giận dữ mắng mỏ.

“Có ai dạy con như anh không? Từ khi đi lính về chỉ biết dùng bạo lực? Còn chê Đồng Tử Họa đối phó với nhà ta chưa đủ tàn nhẫn à?”

Trong vấn đề giáo dục con cái, lần đầu tiên Sở Vĩnh Du nhận ra điểm yếu của mình, anh thật sự không thể phản bác lại.

Nhưng Đồng Tử Họa còn dám tới nhà uy hiếp, đương nhiên anh sẽ không im lặng, anh nhìn xung quanh một lượt rồi mới nói:

“Ba mẹ, bà xã, trước mười giờ sáng mai, chú hai và Đồng Tử Họa sẽ tới cầu xin chúng ta khôi phục hợp đồng.”

Ba người đều thở dài, thật sự lười đáp lại, ai nấy đều đi làm việc của mình.

Bảo nhà đó tới cầu xin chúng tôi? Cả đời này cũng không có chuyện đó.




Truyện full

  • Tội Nghiệt Của Ta
    Tội Nghiệt Của Ta

    Biên tập: CandyThiếp muốn một tòa đài cao trong mây, với tay có thể bắt được sao.Xây.Thiếp muốn một đóa tuyết liên ngàn năm, ăn vào để...

  • Yêu Em Từ Bao Giờ
    Yêu Em Từ Bao Giờ

    Tác giả: Lani An DiệpThể loại: Ngôn TìnhGiới thiệu:Vương Cảnh Nghi làm nhân viên pha chế tại một bar cao cấp, hôm ấy cô giúp đồng...

  • Ký Ức Đẹp Nhất
    Ký Ức Đẹp Nhất

    Nguyên tác: Độc gia ký ức Chuyển ngữ: Thiên DuyênThể loại: Từ vườn trường đến xã hội, đôi bên thầm mến, đô thị tình duyên, song khiết,...

  • Dã Lang Ái Cật Nộn Đậu Hủ
    Dã Lang Ái Cật Nộn Đậu Hủ

    Thể loại: nhất thụ nhất công, hiện đại, HEThuyền Kiều Quang chưa từng gặp ai mà giống cái tên Vũ Điền Khải Thái vừa xấu xa lại vô cùng...

  • Chuyện Tình Tristan & Iseut
    Chuyện Tình Tristan & Iseut

    Tác giả: Rosemary SutcliffThể loại: tình cảm, lịch sử, nhiệt huyết...Giới thiệu:Ngày xửa ngày xưa theo hôn ước từ nhỏ vua xứ Co ish cử...

  • Come Lie With Me
    Come Lie With Me

    Dịch giả: k_musicEdit: boduaKhông có văn án.

  • Người Tôi Yêu, Đang Đứng Ở Một Nơi Không Xa Chờ Tôi
    Người Tôi Yêu, Đang Đứng Ở Một Nơi Không Xa Chờ Tôi

    Biên tập: CandySau khi đi ra khỏi tòa nhà thực nghiệm, cô mới phát hiện ngoài trời bắt đầu đổ mưa.Mưa cũng không lớn, nhưng tí tách lộp...

  • Hải Đường Hoa Lệ
    Hải Đường Hoa Lệ

    Tên truyện: Hoa Hải Đường / Hải Đường Hoa LệThể loại: Trùng sinh, hiện đại, sủng.Số chương: 22 chương + 1 ngoại truyện. Cô và anh tình...

  • Trúc Mã Là Sói
    Trúc Mã Là Sói

    5 tuổi, vì lỡ tay mà Nhan Tiếu để xảy ra một mối hận ngàn năm: Trong lúc tranh giành đồ chơi với Văn Dịch, không may làm sứt trán đối...

  • Chỉ Yêu Mình Anh - Na Khẩu Trùng
    Chỉ Yêu Mình Anh - Na Khẩu Trùng

    Giới thiệu: Tình yêu hường phấn của đôi trẻ hai người ba chân.Mình từng đọc khá nhiều tiểu thuyết có nam chính khuyết tật, không phải...

  • Kỵ Sĩ Của Ma Nữ
    Kỵ Sĩ Của Ma Nữ

    Ma Ảnh Mị Linh của Hắc Khiết Minh là bộ huyền huyễn độc đáo và đáng đọc vô cùng. Bộ truyện trải dài từ cổ đại đến trung cổ rồi hiện...

  • Nữ Giúp Việc Của Thái Tử Phúc Hắc
    Nữ Giúp Việc Của Thái Tử Phúc Hắc

    Truyện Nữ Giúp Việc Của Thái Tử Phúc Hắc có nội dung rất lôi cuốn, đặc sác nhất là giai đoạn Gia Tuyền và Cẩm Hiên học bên Đức khoảng...

  • Khi Nghi Lâm Gặp Đông Phương Bất Bại
    Khi Nghi Lâm Gặp Đông Phương Bất Bại

    Thể loại: Cổ đạiEdit: Dương Tử Nguyệt aka Yun HakuBeta: thesecretofepochMột câu chuyện kể về Nghi Lâm và Đông Phương Bất Bại mang theo...

  • Bảy Năm
    Bảy Năm

    Editor: Den ShìThể loại: Tình hữu độc chung, vòng giải trí, thất niên chi dương, ngưu lang, hiện đại.Độ dài: 41 chươngNhân vật chính:...

  • [Thanh Vũ] Thanh Phù
    [Thanh Vũ] Thanh Phù

    Trans & Edit: @holabat (aka /ca.man.310)Thể loại: 1 x 1, đồng nhân văn, phụ tử, ấm áp, HEĐộ dài: 27 chươngCP: Vương Thanh | Phùng Kiến...