Ba Lần Gả

Chương 80: Lúc nguy cấp, giữ được mạng sống

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

“Ta là giả?” Lâm Duyệt Dao nhìn ngắm con dao, thầm thì trong miệng. Ả ta suy nghĩ một lúc, bật cười: “Đúng vậy, Long Nhị gia biết sao? Cũng đúng, Tích Xuân đường hắn đến không ít, nhận ra Lâm Duyệt Dao cũng không có gì lạ.”

Cư Mộc Nhi lắc đầu: “Ta không cần chàng giúp chuyện này. Trên du thuyền, ta đã nghe thấy Lâm Duyệt Dao chơi cầm.”

“Chơi cầm?” Lâm Duyệt Dao giả cười nhạo, “Xem ra cái món cầm này cũng ít người chơi khá nhỉ.”

Cư Mộc Nhi không để ý đến sự châm chọc, tiếp tục nói: “Ta đã nghe cô chơi cầm không ít, cô có thể chơi thế nào, ta biết rất rõ. Thế nhưng, hôm đó, khi Lâm Duyệt Dao chơi cầm trên du thuyền, tiếng cầm ấy rất tuyệt vời. Không chỉ là tuyệt vời, còn có chút thủ pháp và tài nghệ của Nhất Bạch huynh, đó mới đúng là hồng nhan tri kỷ trong lòng Nhất Bạch huynh. Còn cô, chỉ là một kẻ xưng là Duyệt Dao khi ta đã mù.”

Lâm Duyệt Dao giả không nói gì. Cư Mộc Nhi lại nói tiếp: “Ta chỉ là một khuê nữ, không từng đến hoa lâu, chưa từng gặp Lâm Duyệt Dao thật, không biết cô ấy trông thế nào, chưa từng nghe cô ấy nói. Vì thế, khi cô nói cô là Lâm Duyệt Dao, còn nói đến Nhất Bạch huynh, ta không hề nghi ngờ.”

“Chỉ vì ta học nghệ không tinh, đúng không? Thế mà ta lại cảm thấy mình chơi rất hay, nếu không sao dám chơi cầm trước mặt cô. Hoa nương học cầm là một cơ hội tốt, ta không muốn bỏ qua. Nhưng hóa ra chỉ một lần sơ sảy là sai một ly đi một dặm rồi.”

Cư Mộc Nhi không nói, coi như thừa nhận.

Lâm Duyệt Dao lại nói: “Ngày đó, trên du thuyền, ta cũng hơi lo. May mà Lâm Duyệt Dao không nói gì, chơi cầm xong xuống luôn. Sau khi Hoa Nhất Bạch chết, cô ta khá trầm mặc, ít khi tiếp xúc với người khác. Quả là tiện cho ta hành sự. Khi đó, cô vừa đi, ta lập tức ra ngoài tìm cô. Thời điểm phù hợp như thế, dù ai cũng không nghĩ là không phải một người nhỉ?”

“Đúng là ta rất bất ngờ. Nhưng nghe qua tiếng cầm, rõ ràng không phải cùng một người. Mặc dù ta không có bản lĩnh gì khác, nhưng nghe cầm nhận âm không phải quá kém cỏi. Ta băn khoăn rất lâu, nhưng sau khi đổi cầm phổ với cô, xác định rằng cô muốn phá đám, ta cuối cùng cũng hiểu ra.”

“Hiểu ra rằng ta không phải Lâm Duyệt Dao?”

“Ta hiểu ra, cô là người bên cạnh Lâm Duyệt Dao. Vì thế, cô mới nắm rõ chuyện của cô ấy và Nhất Bạch huynh như vậy. Vì thế, cô mới nắm được hết mọi tin tức ta đưa đến Tích Xuân đường. Vì thế, ở du thuyền, cô có thể xuất hiện trước mặt ta ngay lập tức. Vốn là cô luôn ở bên cạnh Lâm Duyệt Dao. Nếu cô không theo dõi ta thì vẫn nắm rõ được hành vi của cô ấy. Vì thế cô dám giả mạo cô ấy. Mắt ta không nhìn thấy gì, đương nhiên không nhận ra bề ngoài người trước mặt, hoa nương tập cầm còn hay mang khăn che mặt, không xưng tên, chỉ cần cô vượt qua được cửa ải này và đảm bảo ta không nghe được tiếng của Lâm Duyệt Dao, cô có thể lừa được ta.”

“Nhưng không ngờ cô lại có cơ hội nghe cô ta chơi cầm.” Lâm Duyệt Dao giả nheo mắt, “Biết ta là giả thì sao? Cô vốn đã biết ta tiếp cận cô với mục đích khác, ta có là Lâm Duyệt Dao hay không thì liên quan gì?”

“Đương nhiên là rất liên quan. Chuyện cô không phải Lâm Duyệt Dao khiến ta suy nghĩ rất nhiều. Ví dụ như vì sao cô lại phải mượn cái chết của Nhất Bạch huynh làm lý do tiếp cận ta. Cô đã không muốn ta điều tra được, vậy sao phải nói với ta chuyện này?”

“Bởi vì chỉ có như vậy cô mới có thể nói hết những điều cô biết. Không giữ lại gì, chủ động tích cực kể hết.”

“Đúng thật. Hơn nữa, chỉ có dùng thân phận của Lâm Duyệt Dao mà nói thông tin cho ta thì ta mới tin tưởng. Mà việc cô dám giả mạo cô ấy cũng đồng nghĩa với việc cô đang theo dõi cô ấy. Trên thực tế, cô đánh giá từ đầu rằng cô ấy nguy hiểm hơn ta.”

“Một cô nương đang đau khổ vì người thương mất, vì thế cô quản chế mọi hành vi của Lâm Duyệt Dao. Đúng chưa?” Cư Mộc Nhi nghe thấy tiếng tim mình đập loạn xạ. Nàng không còn kéo dài được thêm nữa.

Lâm Duyệt Dao giả không nói gì. Cư Mộc Nhi biết mình đã nói đúng.

“Nếu không ai nói, ta sẽ không biết điều này.” Cư Mộc Nhi tiếp tục bịa đặt.

“Là Lâm Duyệt Dao?”

“Chẳng phải cô ấy đã biến mất êm thấm sao?”

“Đúng là ta đã khinh thường rồi,” Lâm Duyệt Dao giả vừa nhìn Cư Mộc Nhi vừa lẩm bẩm, “Lại nói tiếp, ta cũng thích Duyệt Dao. Cô ta thông minh phết, lại còn ngoan ngoãn nghe lời, khiến người ta vui hơn cô biết bao nhiêu lần.” ả ta ngừng lại, hỏi, “Cô giấu cô ta đi đâu rồi?”

“Cô đồng ý là không giết ta thì ta nói.”

“Không giết cô?” Lâm Duyệt Dao giả lạnh nhạt nói, “Ta sẽ róc thịt cô từng nhát từng nhát một, xem cô có nói không!”

Ả ta bước lên mấy bước, định túm lấy Cư Mộc Nhi thì bụng đau nhói. Hình như bị kim châm đâm.

Lâm Duyệt Dao giả kêu thảm thiết, không dám tin. Cúi đầu nhìn xuống thấy máu tràn ra, nhiễm đỏ xiêm y. Cư Mộc Nhi đột nhiên xông lên, hung hăng vung trượt đánh vào vai ả ta.

Lâm Duyệt Dao bất ngờ, không kịp đề phòng, kêu đau một tiếng rồi ngã lăn ra đất.

Cư Mộc Nhi đánh được một đòn cũng không ham đánh thêm. Nàng không biết phi tiêu vừa bay vào đâu, cũng không biết mình đánh trúng chỗ nào, không nhìn thấy tình trạng của Lâm Duyệt Dao giả, chỉ có thể dựa vào tiếng ngã trên mặt đất để phán đoán.

Cư Mộc Nhi tự biết bản thân mình. Dù nàng giả bộ sợ hãi khiến ả ta bớt đề phòng, lại dùng ám khí trong gậy để tấn công, nhưng nàng không cho rằng mình có thể đánh bại Lâm Duyệt Dao. Nếu kim chỉ làm ả ta bị thương bên ngoài, và ả ta thật sự có võ, nàng mà lại xông ra thì chỉ có chết chắc.

Cư Mộc Nhi nói huyên thuyên đến giờ là để chờ cứu viện, nhưng ngoài kia không có tiếng động gì, nàng cũng hoàn toàn hết cách rồi. Giờ đang lúc nguy cấp, chỉ có thể bí quá hóa liều.

Vừa rồi, Cư Mộc Nhi đã phải nghĩ hết các hành động của mình mới làm được. Bây giờ nàng đánh được cũng không dừng lại, vội vàng chạy ra bàn, hất nến đổ tắt. Cư Mộc Nhi luống cuống tay chân, vội vàng cấm lấy chân nến rồi lăn một vòng vào gầm giường.

Căn phòng yên ắng, không có một tiếng động nào.

Cư Mộc Nhi cũng không dám thở mạnh, chỉ nghe được tiếng tim mình đập.

Nàng đợi rất lâu, trong phòng không có một tiếng gì. Cư Mộc Nhi toát mồ hôi lạnh. Dù Lâm Duyệt Dao đã bị ngất xỉu, nàng không dám động đậy. Nàng sợ ả ta giả vờ.

Căn phòng tiếp tục im lặng. Cư Mộc Nhi tiếp tục trốn dưới gầm giường. Bầu không khí yên ắng căng thẳng đến cực điểm, tim Cư Mộc Nhi như muốn vọt hẳn ra ngoài lồng ngực.

Nếu Lâm Duyệt Dao giả quả thực không nhúc nhích được nữa, nếu như ả ta đã chết, vậy đồng bọn ngoài cửa kia sẽ làm gì? Chúng có bao nhiêu người? Nàng ra khỏi đây kiểu gì?

Nàng còn có thể gặp lại Nhị gia không?

Cư Mộc Nhi vừa nghĩ đến Long Nhị, bỗng nghe tiếng cười của ả ta.

Quỷ mị, lạnh lùng, văng vẳng trong không trung.

“Quả nhiên cô rất thâm sâu và giảo hoạt.” Là Lâm Duyệt Dao giả, ả ta không sao!

Cư Mộc Nhi nhắm mắt. Xiêm y ướt đẫm, nàng thấy người lạnh toát!

“Ta đã coi thường cô rồi, hóa ra cô còn có ám khí.”

Cư Mộc Nhi nghe tiếng Lâm Duyệt Dao giả nói, có tiếng loạt xoạt, hình như ả ta đứng lên.

“Cô cho rằng đánh lén ta là thoát được? Cô cho là tắt nến đi để ta mù như cô thì cô có thể thoát? Ta đã nói với cô rồi, có chạy đằng trời!

Lâm Duyệt Dao giả rất tức giận. Khi ả ta trúng chiêu ngã xuống, ả ta tận mắt thấy Cư Mộc Nhi tắt nến, xung quanh tối đi. Đương nhiên ả ta hiểu Cư Mộc Nhi định làm gì. Đêm khuya tối đen, không có trăng, ả ta tìm cơ hội để giết nàng, không muốn bị kẻ khác thấy, lại không ngờ rằng mình cho Cư Mộc Nhi cơ hội.

Giơ tay lên không thấy được năm ngón, Lâm Duyệt Dao giả biết bây giờ mình không thể so được với một người mù, vì thế cũng bắt đầu suy nghĩ. Ả ta bất động, giả chết. Nếu người bình thường gặp tình huống này sẽ qua sờ thử ả ta, thăm dò hơi thở của ả ta, hoặc ẩn ẩn ả ta xem ả ta có phản ứng không. Chỉ cần Cư Mộc Nhi qua, ả ta sẽ giết nàng.

Có điều ả ta giả bộ rất lâu mà không thấy Cư Mộc Nhi. Thậm chí không có một chút tiếng động nào. Tựa như sau khi ánh nến tắt đi, nàng hoàn toàn biến mất.

Nhưng Lâm Duyệt Dao giả biết Cư Mộc Nhi không biến mất, Cư Mộc Nhi chỉ trốn trong góc nào đó thôi. Có thể góc tường, có thể là phía tủ. Ả tả phải ép nàng xuất hiện, ả ta sẽ tìm ra nàng.

Tìm được nàng, giết nàng!

Cư Mộc Nhi nghe tiếng ả ta vang lên trong phòng, lại nghe thấy tiếng ghế lộc cộc, dường như ả ta đang tìm nàng trong phòng.

Cư Mộc Nhi vẫn không nhúc nhích.

Lâm Duyệt Dao giả đi khắp phòng, lên tiếng đe dọa nhưng không tìm được Cư Mộc Nhi. Ả tả lắng nghe nhưng cũng không nghe thấy động tĩnh. Lâm Duyệt Dao cảm giác như mình yếu đi, tựa như sắp hết sạch sức lực. Không chỉ vết thương bị chảy máu có vấn đề, mà tứ chi cũng hơi tê dại.

Kim kia có độc.

Lâm Duyệt Dao giả mò cái ghế, ngồi xuống, thở hổn hển. Ả ta biết Cư Mộc Nhi ở trong phòng, gian nhà không lớn, không thể đi đâu khác được.

Có điều bây giờ ả ta đã trúng độc bị thương, không trụ được lâu nữa. Nếu cô ta chết, liệu Cư Mộc Nhi xảo quyệt kia có thể lừa được người ngoài cửa không? Nàng luôn luôn có những hành vi nằm ngoài dự đoán của mọi người, dù rằng không có khă năng lắm, nhưng nhỡ có cách thoát thân thì sao? Cứ như giờ ả ta đang bị thương đây.

Lâm Duyệt Dao giả ngồi đó, không lãng phí sức nữa. Ả ta chỉ nghĩ đến một việc: trước khi ả ta chết, ả ta nhất định phải g**t ch*t Cư Mộc Nhi.

Nhất định phải giết nàng.

Thế nhưng giờ ả ta không tìm được, ả ta không có sức tìm.

Bỗng Lâm Duyệt Dao giả nghĩ đến điều gì, mò mẫm trên người, mỉm cười, móc ra đá đánh lửa. Ả ta đánh lửa, nhìn xung quanh phòng.

Trong phòng không có Cư Mộc Nhi.

Ả ta sửng sốt, đầu óc trống trơn, không phản ứng nổi. Hay là phòng này có lối đi bí mật? Ả ta cau mày, lại đánh lửa, quay đầu nhìn khắp phòng một lượt.

Ả ta cảm giác mình càng lúc càng đuối, độc tính phát tác. Ả ta không có thời gian. Ả ta thấy sách trên bàn, vì thế cắn răng lê qua, đốt chỗ sách đó.

Trước khi đến, ả ta đã nghĩ rồi: cho dù có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, dù phải đồng quy vu tận, ả ta cũng cho Cư Mộc Nhi chết bằng mọi giá!

Ả ta tuyệt đối không cho phép kẻ nào làm chàng tổn thương.

Trên đời này, đàn ông tốt không nhiều lắm. Ả ta may mắn gặp được một người, dù không phải của ả, nhưng chỉ nhìn từ xa thôi ả đã thấy hài lòng lắm rồi, sẵn sàng vì hắn dốc sức báo ơn.

Cư Mộc Nhi nói cũng đúng. Ngay từ đầu, ả ta kỵ Lâm Duyệt Dao nhất là vì Lâm Duyệt Dao thật sự có tình cảm với Hoa Nhất Bạch. Đàn bà có tình vô cùng đáng sợ, chuyện gì cũng có thể làm được, vì thế ả ta tuyệt đối đề phòng Lâm Duyệt Dao, đề phòng hơn hẳn Cư Mộc Nhi.

Nhưng hóa ra ả ta sai rồi!

Đàn bà có nghĩa cũng đáng sợ.

Lâm Duyệt Dao giả đốt sách, quăng chỗ sách bị đốt khắp phòng. Dựa vào ánh lửa, ả ta nhìn khắp phòng. Ả ta không nhìn thấy Cư Mộc Nhi, nhưng chịu thôi, trong lúc này thì chỉ có cách đốt hết.

Lâm Duyệt Dao nhặt một quyển sách đang cháy, vứt nó lên giường.

Truyện full

  • Thanh Mai Nghi Kỵ Trúc Mã
    Thanh Mai Nghi Kỵ Trúc Mã

    Các bạn đang đọc truyện Thanh Mai Nghi Kỵ Trúc Mã được viết bởi tác giả Toạ Hoá Bồ Đề đưa bạn đọc đến với những miền...

  • Sau Khi Làm Vô Thường Bán Thời Gian Thì Tui "Hot"
    Sau Khi Làm Vô Thường Bán Thời Gian Thì Tui "Hot"

    Chuyển ngữ: DúĐộ dài: 103 chương chính văn + 1 phiên ngoạiThể loại: Linh dị thần quái, giới giải trí, sảng văn, huyền họcVăn án:Lan Hà...

  • Trúc Mã Ngu Đần Nhà Tôi
    Trúc Mã Ngu Đần Nhà Tôi

    Hán việt: Nhà ta trúc mã quá ngu đầnTác giả: Ngôn Chi Vưu LíThể loại: Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt ngào, học đường, Trúc mã...

  • Dũng Sĩ Cầy Thảo Nguyên
    Dũng Sĩ Cầy Thảo Nguyên

    Edit by: Thiên DiThể loại: Truyện đồng thoại, đoản văn, thú x thú, điềm văn, ngọt ngào CP là Long tiên sinh x A TìnhNội dung tiêu biểu:...

  • Sau Khi Xem Mắt Cùng Nam Thần E-sport
    Sau Khi Xem Mắt Cùng Nam Thần E-sport

    1. Úc Ninh là cong bẩm sinh come out từ rất sớm, vừa qua sinh nhật hai mươi tuổi thì bị người nhà buộc đi xem mắt.----test.Vào ngày xem...

  • Điện Giật
    Điện Giật

    Tác giả: Tạp Bỉ KhâuThể loại: Đam Mỹ, Đô ThịGiới thiệu:Chuyện tình yêu như bao người khác của Dương Khác và Úc Tri Niên, một người...

  • Không Yêu Thì Biến
    Không Yêu Thì Biến

    Tên mạng: “Cô nàng mạnh mẽ”Thể loại: Hiện đại, ngôn tìnhNgười dịch: Lục HoaKích thước: 14.5 x 20.5 cmSố trang: 485Ngày xuất bản:...

  • Mùa Xuân Đang Đến
    Mùa Xuân Đang Đến

    Tác giả: Mễ HoaThể loại: Ngôn tình, Cổ đại, HEĐộ dài: 10 chương Editor: Nhà HoaGiới thiệu:Thuở nhỏ ta sinh ra ở Trấn Thanh Thạch, nhà...

  • Cùng Kẻ Thù Thành Thân
    Cùng Kẻ Thù Thành Thân

    Truyện ngôn tình mới nhất của tác giả Bố Đinh Lưu Ly là câu chuyện về về một anh chàng trước ngạo kiều sau trung khuyển và một nữ chính...

  • Trái Tim Yến Yến Thanh Lọc Triệt
    Trái Tim Yến Yến Thanh Lọc Triệt

    Trái tim Yến Yến thanh lọc TriệtTác giả: Quải Chi Nha Khán Nguyệt LượngEdit: SamThể loại: cổ đại, cưới trước yêu sau, sảng vănĐộ dài:...

  • Phụ Hoàng Của Ta Là Tuyệt Đối
    Phụ Hoàng Của Ta Là Tuyệt Đối

    Tác giả: Song BíchThể loại: Đam Mỹ, Truyện Sủng, Truyện Cung Đấu, Trọng SinhGiới thiệu:Thân là độc nhất nhi tử của thượng thư quyền cao...

  • Đông Phương Thần Thánh Đế Quốc
    Đông Phương Thần Thánh Đế Quốc

    [Tác giả Giang Hoài Ngọc -- Thể loại: Lịch sử ]Giang Phong, một người bình thường sống ở Việt Nam đầu thế kỷ 21, trong một biến cố, bị...

  • Vết Bớt Hoa Điền
    Vết Bớt Hoa Điền

    Bạn đang đọc truyện Vết Bớt Hoa Điền của tác giả Ngô Tàm Dĩ Lão. Thiếu nữ Tiểu Viện từ nhỏ đã rơi vào tay những kẻ lái buôn, bị xem là...

  • His Christmas Virgin
    His Christmas Virgin

    Người dịch: Linh, Ngọc, Cam (Lazyduck, to_you, Cam_ bên TVE)Ngày hoàn thành: 08/10/2011Jonas nhìn nàng một cách nghi ngờ. “ Em không...

  • Ám Vệ Công Lược
    Ám Vệ Công Lược

    Chuyển ngữ: Fangsui FanGiới thiệu sơ lược: Cường cường, hợp đồng tình nhân, ân oán giang hồNhân vật chính: Tư Đồ Nhã, Thường Đới Đao...