Ám Hà Truyện - Chu Mộc Nam

Chương 157: Màn 10 - Tiểu Thử 11

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Kiếm trưởng lão cầm kiếm nhanh chóng lui lại, múa Thanh Minh cổ kiếm trong tay lên, đánh văng những luồng kiếm khí phản ngược kia đi. Lão cười ha hả nói: “Tụ lý tàng phong, xuân phong đắc ý. Năm xưa phụ thân ngươi ngông nghênh là vậy, sao ngươi sử dụng lại mang đầy cầm cố. Xuân phong ở đâu? Sao lại đắc ý?”

Ống tay áo Tô Mộ Vũ lập tức bị xé rách, hắn cắn chặt răng nhìn trường kiếm cắm dưới đất nhưng vẫn không rút kiếm. Tô Mộ Vũ gầm lên một tiếng, vung tay: “Kiếm khí, Hưởng Kinh Lôi!”

Một âm thanh như tiếng sấm vang lên, chỉ thấy Tô Mộ Vũ giơ ngón tay chém ra một luồng kiếm khí cuốn theo gió cát đầy đất, đánh về phía Kiếm trưởng lão.

“Hay cho một chiêu Kiếm Khí Hưởng Kinh Lôi.” Kiếm trưởng lão cầm kiếm chém mạnh: “Ngươi định không rút kiếm mà thắng ta, ta sẽ cho ngươi không có cơ hội rút kiếm!”

Phía sau núi của Vô Song thành.

Một ông lão đã gần tuổi cổ lai hi từ trong Kiếm Lư đi ra, ông lão nhìn về phía xa, khẽ nhíu mày: “Kiếm khí thật cường đại.”

Lúc này kiếm khách áo đen cũng chạy tới ven hồ, thấy ông lão đứng đó, vội vàng hành lễ: “Lão thành chủ.”

“Có khách đến?” Ông lão hỏi.

“Cầm kiếm đến.” Kiếm khách áo đen trả lời. Ông lão gật đầu: “Khách từ phương nào?”

Kiếm khách áo đen trầm giọng nói: “Thiên Hạ Vô Kiếm.”

“Thiên Hạ Vô Kiếm?” Ông lão sửng sốt, tiếp đó trầm ngâm một hồi, chậm rãi nói: “Bọn họ vẫn còn người sống sót à?”

“Tự xưng là thiếu thành chủ của Vô Kiếm thành, Trác Nguyệt An.” Kiếm khách áo đen trả lời.

“Đứa bé ấy à...” Ông lão nói đầy ẩn ý: “Không ngờ nó vẫn còn sống.”

“Kiếm trưởng lão đã tới ứng chiến.” Kiếm khách áo đen tiếp tục nói: “Trưởng lão bảo ta tới đây báo cho lão thành chủ một tiếng.”

“Kiếm Sơn Nhạc.” Ông lão kia lại ngẩng đầu lên nhìn phương xa: “Không ngăn được thanh kiếm này.”

“Sư phụ, sét đánh kìa.” Trên đường chạy tới cửa thành, Vô Song che lỗ tai, nhắc nhở: “Trời sắp mưa rồi, nên lấy một cây dù thôi.”

“Sét đánh? Đó là kiếm khí?” Tống Yến Hồi bất đắc dĩ nói: “Luồng kiếm khí này nổ vang như sấm sét, rốt cuộc là ai tới? Chẳng lẽ là... không phải xưa nay kiếm của cô ấy luôn lạnh lẽo âm hàn, sẽ không có khí thế hung hăng như vậy. Chẳng lẽ là kiếm khách ở Lôi môn?”

“Sư phụ lẩm bẩm gì vậy?” Vô Song tò mò hỏi.

“Chỉ cần không liên quan tới Tuyết Nguyệt Thành là được.” Tống Yến Hồi vẫn lẩm bẩm.

“Sư phụ? Sư phụ?” Vô Song lay eo Tống Yến Hồi: “Người nói gì thế?”

“Không có gì.” Trong lúc trò chuyện Tống Yến Hồi đã dẫn Vô Song tới cửa thành. Hắn cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy một người đeo mặt mạ đeo dù sau lưng, nhìn dáng vẻ chắc là một nam tử trẻ tuổi. Hắn lập tức thở phào một tiếng, nhưng khi quay đầu lại nhìn Kiếm trưởng lão lại thấy dáng vẻ vị trưởng lão đã rất chật vật, y phục rách nát, trên người có vết máu bầm, cánh tay cầm Thanh Minh cổ kiếm cũng run run.

Tô Mộ Vũ lạnh nhạt nói: “Ngươi thua rồi.’

Kiếm trưởng lão cắn răng nói: “Cho dù là phụ thân của ngươi năm xưa, nếu đứng đây cũng chẳng dám nói năng với ta như vậy!”

Đây là lần thứ mấy ngươi nhắc tới phụ thân ta?” Tô Mộ Vũ ngẩng đầu lên: “Lần thứ ba? Ta rất muốn biết, rốt cuộc ngươi có tư cách gì mà nhắc tới ông ấy?”

Kiếm trưởng lão hoàn toàn không còn khí độ và uy nghiêm lúc vừa rồi, lão vốn tưởng thực lực của mình hơn xa một tiểu bối, nhưng không ngờ đối phương

còn chưa rút kiếm mà đã ép hắn tới mức đường cùng. Lão nhấc kiếm lên, cả giận nói: “Ngươi đừng ép ta giết ngươi.”

“giết người ư?” Tô Mộ Vũ tung người nhảy tới, thân hình nhanh như chớp giật. Kiếm trưởng lão cả kinh, thân pháp của Tô Mộ Vũ hoàn toàn khác với lúc trước, lần này thân pháp của hắn như ma quỷ trong màn đêm, quỷ dị mà đầy sát khí. Lão lập tức lùi lại, Thanh Minh cổ kiếm trong tay phát ra một tiếng kiếm ngâm, trường kiếm nhấc qua đỉnh đầu, hai tay cầm kiếm, bắt đầu tụ lực.

“Cuối cùng cũng dùng tới, là Sơn Nhạc kiếm pháp của sư phụ!” Tu Nho thần sắc kích động: “Dùng chiêu này chắc chắn sẽ chuyển bại thành thắng.’

“Phụ thân đã từng nhắc tới ngươi, khi còn trẻ ngươi cũng là người kiêu ngạo, tay cầm kiếm, chân cưỡi ngựa, cảm thấy mình có thể leo lên đỉnh kiếm đạo, nhìn núi non bên dưới. Cho nên ngươi mới sáng tạo ra Sơn Nhạc kiếm pháp, kiếm thuật không tính là nhất lưu trên đời, nhưng kiếm khí có thể coi là tuyệt thế. Hôm nay chứng kiến...” Tô Mộ Vũ đã lao tới trước mặt Kiếm trưởng lão: “... núi cao vẫn còn, người đã già nua. Bản thân ngươi đã không xứng với kiếm của ngươi, không xứng với bộ kiếm pháp của ngươi khi còn trẻ.” Hắn vung quyền tới, đánh thẳng vào ngực Kiếm trưởng lão trước khi kiếm của lão giáng xuống.

Quyền này không đánh nát trái tim Kiếm trưởng lão. Nhưng phá hủy toàn toàn kiếm tâm của Kiếm trưởng lão.

Kiếm trưởng lão quát khẽ một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi, Thanh Minh cổ kiếm đã rời tay. Tô Mộ Vũ giơ tay cầm lấy thanh cổ kiếm này, nâng cao quá đầu: “Ngươi đã lên tới đỉnh phong, ngắm núi non bên dưới! Nhưng trên núi còn có trời cao, nếu ngươi dừng bước thì trước sau gì cũng có ngày phải xuống núi! Chết đi!”

Tô Mộ Vũ vung kiếm chém xuống, không ngờ kiếm thế lại giống hệt như Kiếm trưởng lão vừa sử dụng.

Sơn Nhạc kiếm pháp!

“Dừng!” Một tiếng gầm lớn vang lên.

Ngay lúc Tô Mộ Vũ sắp chém kiếm xuống người Kiếm trưởng lão, một luồng sáng lạnh lóe lên, ngăn trước người Kiếm trưởng lão. Thanh Minh cổ kiếm của Tô Mộ Vũ chạm vào thanh kiếm này, hắn lập tức lùi lại, tiện tay

quăng Thanh Minh cổ kiếm ra ngoài, thối lui tới bên Hạc Vũ kiếm, giơ tay nắm lấy chuôi kiếm.

Hôm nay tới hỏi kiếm, rốt cuộc cũng gặp được người đáng cho hắn rút kiếm, thành chủ Vô Song thành, Tống Yến Hồi.

Tống Yến Hồi chém ra một đóa kiếm hóa, khẽ cúi đầu nói: “Vô Song thành, Tống Yến Hồi.”

“Thiên Hạ Vô Kiếm thành, Trác Nguyệt An.” Tô Mộ Vũ nhìn thoáng qua thanh kiếm trong tay Tống Yến Hồi: “Thu Thủy kiếm?”

Tống Yến Hồi gật đầu: “Đúng vậy.”

“Thành chủ.” Kiếm trưởng lão lau vết máu nơi khóe miệng, giọng nói đầy mệt mỏi. Sau ngày hôm nay, chỉ e trên giang hồ không còn ai tên là Kiếm Sơn Nhạc.

Thật ra trong lòng Tống Yến Hồi lại hơi cao hứng, xưa nay Kiếm Sơn Nhạc luôn ỷ vào bối phận cao, hoành hành trong Vô Song thành, không hề cố ky một ai, dường như còn có ý đối chọi với thành chủ. Nhưng sau trận chiến ngày hôm nay, đại trưởng lão của Giảng Võ đường chắc phải đổi vị khác. Hắn vẩy nhẹ trường kiếm trong tay, hất Thanh Minh cổ kiếm quay về: “Trưởng lão cứ về nghỉ ngơi, nơi này giao cho ta.”

“Đó là thành chủ Vô Song thành, Tống Yến Hồi?”

“Hôm nay thiếu chủ Vô Kiếm thành tới hỏi kiếm Vô Song, còn ép cả Tống Yến Hồi ra mặt?”

“Nếu hắn thua, vậy thì Vô Song thành còn tư cách đặt chân trên giang hồ nữa không?”

Mọi người nhỏ giọng thì thầm, Tống Yến Hồi cũng thấy ảo não: Sao mình lại nhất thời xúc động chạy xuống? Rõ ràng còn bao nhiêu trưởng lão có thể ứng chiến cơ mà.

Tô Mộ Vũ lại rút Hạc Vũ kiếm ra, đây là lần đầu tiên y rút kiếm. Viên hồng ngọc trên chuôi kiếm tỏa sáng rực rỡ dưới ánh nắng.

Hắn cười nói: “Đây là lần đầu tiên Hạc Vũ kiếm ra tay trong giang hồ.

Ngươi là đối thủ không tệ.”

Truyện full

  • Hạnh Phúc Tiểu Khu Thất Hào Lâu
    Hạnh Phúc Tiểu Khu Thất Hào Lâu

    Thể loại: nhất công nhất thụ, ấm áp, nhẹ nhàng, tình duyên đô thị, HE.Edit:SecretwindLà một câu chuyện tình yêu theo lối cũ kể về...

  • Kẹo Bạc Hà - Ngôn Tình
    Kẹo Bạc Hà - Ngôn Tình

    =======Nếu bạn muốn tiếp tục truy cập nội dung truyện, mời CLICK ĐỌC <Kẹo Bạc Hà - Ngôn Tình> tại {domain}========Thể loại: sắc...

  • Thiếu Hiệp, Lấy Ta Được Không?
    Thiếu Hiệp, Lấy Ta Được Không?

    Thể loại: Cổ đại, HEConvert: ngocquynh520Editor: Serena NguyenNội dung: thanh mai trúc mã kết hợp ân oán giang hồ.Nhân vật chính: Sở...

  • Hôn Ước Tuổi 18
    Hôn Ước Tuổi 18

    Thể loại: Tiểu thuyếtHai người chưa từng quen biết lại bị ràng buộc bởi một hôn ước có từ thời ông nội. Họ sẽ phản ứng ra sao? giữa họ...

  • Mối Tình Đầu Của Thiên Kim
    Mối Tình Đầu Của Thiên Kim

    Đây là cô tự làm tự chịu sao?Ngay từ đầu xem thường người ta, sau đó lại thích người ta.Cho nên, cô bị anh đối xử lạnh lùng là tự chuốc...

  • Người Chim, Tiết Tháo Các Ngươi Đâu Mất Rồi!
    Người Chim, Tiết Tháo Các Ngươi Đâu Mất Rồi!

    Editor: Gia NghiThể loại: Đam mỹ, Thú nhân, dị thế đại lục, NP - nhất thụ đa công, niên hạ công, đại thúc thụ, có bánh bao, HE.Tình...

  • Trình Ngữ Lam Em Là Của Tôi
    Trình Ngữ Lam Em Là Của Tôi

    Tác giả: Huỳnh Thiên KỳyThể loại: Ngôn TìnhGiới thiệu:Trình Ngữ Lam từng là người yêu của tổng giám đốc Dương Hữu Bằng của công ty...

  • Nuốt Hết
    Nuốt Hết

    Thể loại: Cẩu huyết, ngược tâm, có tình tiết mang thai, sinh con, song tính, song tính nhược thụ X quỷ súc công, ngôi thứ...

  • Hóa Ra Em Rất Yêu Anh
    Hóa Ra Em Rất Yêu Anh

    Tác giả: Mộc Phù SinhThể loại: Truyện Ngược, Đô Thị, Ngôn Tình, Truyện Khác, Truyện SủngGiới thiệu:Tác giả Mộc Phù Sinh - Hóa Ra Em Rất...

  • Nụ Hôn Của Nữ Thần
    Nụ Hôn Của Nữ Thần

    Thể loại: Gương vỡ lại lành, ngọtEdit: La StellaBìa: ChucTrong buổi lễ < Âm nhạc của tự nhiên> thì phần trình bày của Lệ Thâm đã làm...

  • Sai Đường
    Sai Đường

    Edit: Sai LầmVĂN ÁN ☆Reid là thượng tá lục quânLà một trong những ALPHA hàng đầu của lục quân Hoàng giaMột ngày nọ hắn phải nhập viện...

  • Thời Gian Đem Gừng Nấu Thành Đường
    Thời Gian Đem Gừng Nấu Thành Đường

    Converter: ngocquynh520Editor: ngan dangCó một loại tình yêu rất đơn giảnĐồng thời trẻ con khi lớn sẽ biết cư xử đúng mựcMỉm cười vui...

  • Câu Một Kim “Công” Tế
    Câu Một Kim “Công” Tế

    Editor: Tiểu Điềm ĐiềmThể Loại: Hiện đại, cao H, 1×1, HE.Tiểu thụ từ nhỏ đã có ước mơ tìm được một anh công chuẩn soái ca nào là đẹp...

  • Đế Quốc Bóng Tối
    Đế Quốc Bóng Tối

    Thể loại:  hiện đại đam mỹ, hắc đạo, mỹ công, cường cường, 1vs1, HEEdit: Hy HyCp chính: Saionji Akinobu x Kobayakawa ShinichiSaionji...

  • Sát Thủ Vú Em
    Sát Thủ Vú Em

    Thể loại: võng du, bàn phím, hài.Edit: RingTình trạng bản gốc: Hoàn 107 chương và 1 Ngoại truyện. Khá là dàiiiiiiii đó.Couple: Hoa Sinh...