Ám Hà Truyện - Chu Mộc Nam

Chương 153: Màn 10 - Tiểu Thử 7

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Tô Mộ Vũ thúc ngựa phóng như điên về phía trước, dọc đường qua ba cửa ải, cảnh vệ ở ba cửa ải này không làm khó dễ hắn, nhìn Vô Song Lệnh rồi cho hắn đi.

Còn ở cửa ải đầu tiên, Lô Ngọc Địch nhìn trường thương tan thành từng mảnh dưới đất, chìm vào trầm tư. Những người xung quanh còn tưởng hắn vừa đại bại, trong lòng bị đả kích rất lớn; có người đi tới định an ủi hắn nhưng Lô Ngọc Địch vung tay, trầm giọng nói: “Đừng quấy nhiễu ta.”

Những người khác đành phải lùi lại, để mặc Lô Ngọc Địch ngây ngốc tại đó.

“Năm xưa từng tham gia trận chiến Ma giáo đông chinh, còn có thể kề vai chiến đấu với Thương Tiên, hơn nữa nhìn vài lần mà sử dụng được tận mười ba thức...” Ánh mắt Lô Ngọc Địch càng ngày càng sắc bén...” Cuối cùng hắn đột nhiên ngẩng đầu: “Truyền lệnh cho các cửa ải phía dưới, ngăn cản người kia, không tiếc mọi giá. Ngươi, ngươi, đi theo đường của đệ tử, tới Giảng Võ đường, nhờ Kiếm trưởng lão phái Vấn Tứ Kiếm ra khỏi thành đối địch.”

Đường của đệ tử là con đường nhỏ mà chỉ đệ tử dòng chính trong Vô Song thành mới được đi, dẫn thẳng tới Vô Song thành, nhanh hơn gấp đôi so với đường lớn mà mọi người hay đi. Tuy đệ tử kia không biết vì sao Lô Ngọc Địch lại đột nhiên căng thẳng như vậy, nhưng thấy sắc mặt Lô Ngọc Địch như vậy, hắn cũng không dám chậm trễ, vội vàng xoay người lên người phi thẳng ra ngoài.

“Vấn Tứ Kiếm. Đại sư huynh...” Một đệ tử đi tới hỏi: “Thế có khoa trương quá không?”

“Khoa trương? Ta chỉ hận quyền hành của mình chỉ đến thế, nếu không đã bảo Kiếm trưởng lão đích thân rời thành!” Lô Ngọc Địch hung hăng nói.

Tô Mộ Vũ thúc ngựa phóng như bay, chính là vì hắn biết vừa rồi Lô Ngọc Địch chỉ bị mình chấn nhiếp nhất thời, một khi chấn động trong lòng qua đi, Lô Ngọc Địch sẽ nhận ra thân phận của mình không đúng, đến lúc đó muốn chạy tới Vô Song thành cũng không phải chuyện dễ dàng.

Còn sau khi Lô Ngọc Địch ra lệnh chặn đường, cảnh vệ đi tới đài cao bên mé, vung gậy gỗ bắt gầu gõ trống “tùng tùng tùng”. Tiếng trống như sấm, vang vọng tới những cửa ải tiếp theo, cảnh vệ ở đó nghe được lập tức biến sắc, cũng đi lên đài, gõ trống của cửa ải kế tiếp. Cứ thế từng trạm từng trạm truyền tin, khi Tô Mộ Vũ đi tới cửa ải thứ năm, cảnh vệ đang định cho qua lại đột nhiên ngẩng đầu, khẽ nhíu mày: “Âm thanh này.”

“Là tiếng trống trận.” Cảnh vệ bên cạnh nhắc nhở, hai người nhìn nhau một cái rồi đột nhiên lùi lại một bước, rút trường kiếm bên hông ra, chỉ vào Tô Mộ Vũ và những người khác đang đợi đi qua: “Lùi lại phía sau! Tất cả lùi lại cho ta!”

Vô Song thành, Giảng Võ đường.

Ông lão mặc trường bào màu xám nằm trên ghế dài trong sân uống trà, nhìn các kiếm khách trẻ tuổi cường tráng đang đấu luyện trong sân, hắn ngáp một cái: “La Các, kiếm phong thấp xuống ba tấc, xuất kiếm chậm hai phần.”

Ông lão vừa dứt lời, trường kiếm của một kiếm khách đã bị đánh bay. Kiếm khách đang đấu luyện với người này chính là La Các, hắn cao hứng vung kiếm nói: “Cám ơn sư phụ.”

Ông lão kia thổi hơi nóng trên chén trà: “Lần sau hắn sẽ không xuất kiếm như vậy, lời hướng dẫn vừa rồi sẽ không còn tác dụng. Ngươi phải nghĩ xem vì sao vừa rồi hắn lại xuất kiếm như vậy? Kiếm đạo chia ra thuật và pháp, ngươi quá theo đuổi thuật, dễ lâm vào khổ chiến.”

“Đệ tử đã hiểu.” La Các không dám đắc ý nữa, cung kính trả lời.

“Kiếm sư phụ!” Kiếm khách thua trận bất mãn nói: “Sao người lại nhắc hắn?”

Ông lão buông nắm chén xuống: “Tu Nho, ngươi ấy, có thể thắng lại không chịu thắng, chỉ muốn chờ thời cơ vẹn toàn. Nhưng chuyện trong thế gian nào có việc gì là vẹn toàn? Người trong giang hồ tranh đấu là đánh cược cả tính mạng, đã là đánh cược thì có nguy hiểm. Ngươi không muốn mạo hiểm thì sẽ không ngừng mất đi cơ hội, cuối cùng bị người ta tìm ra sơ hở, một đòn là thua.”

Tu Nho sắc mặt đỏ lên, cầm kiếm cúi đầu: “Đệ tử xin ghi nhớ.”

“Bẩm trưởng lão, Lô Ngọc Địch phái người tới, nói có việc cần Giảng Võ đường xử lý.” Một kiếm khách áo đen xuất hiện sau lưng ông lão.

Ông lão chưa kịp nói năng gì thì La Các đã sầm mặt xuống: “Lô Ngọc Địch là loại rác rưởi gì, ỷ vào thân phận đại đồ đệ của thành chủ mà dám ra lệnh với Giảng Võ đường? Bảo hắn cút đi.”

Tu Nho khẽ nhíu mày: “Lô Ngọc Địch võ công bình thường, nhưng xưa nay luôn đối nhân xử thế chu đáo, sẽ không vô duyên vô cớ tới tìm Giảng Võ đường chúng ta.”

Ông lão gật đầu tán thành: “Nói đi, có chuyện gì?”

“Tới đây nói đi.” Kiếm khách áo đen quay người nói: “Nơi này không có người ngoài.”

Chỉ thấy đệ tử vừa đi theo Lô Ngọc Địch lúc vừa rồi do dự bước lên, nhìn ông lão kia một cái rồi vội vàng hành lễ: “Kiếm trưởng lão.”

“Lư sư điệt tìm ta có chuyện gì?” Kiếm trưởng lão hỏi đầy ẩn ý.

Đệ tử kia chắp tay cúi đầu nói: “Đại sư huynh phát hiện có người định lẻn vào Vô Song thành âm mưu gây rối, đã gõ Cấm Hành cổ, báo cho các cửa ải ngăn người qua lại. Nhưng đại sư huynh sợ người kia trực tiếp lao vào, cho nên hy vọng Giảng Võ đường có thể phái Vấn Tứ Kiếm ngăn cản giúp.”

“Làm càn! Sao Giảng Võ đường chúng ta còn phải phụ trách trông cửa?” La Các cả giận nói: “Hắn đã phát hiện ra rồi thì sao không tự đi mà cản?”

Đệ tử kia đỏ mặt, nói lý do: “Sư huynh không cản được, bại trận.”

“Bại trận?” La Các đầu tiên sửng sốt, sau đó cười nói: “Ta bảo mà, nếu là công lao thì hắn đã cướp trước rồi. Ta thấy hắn đánh không lại nên gọi chúng ta ra giúp thôi. Không đi không đi, bảo hắn đi mà tìm sư phụ hắn ấy.”

“Không được vô lễ.” Kiếm trưởng lão khẽ ho khan một tiếng. La Các vội vàng lùi lại một bước, cúi đầu nói: “Đệ tử lỡ lời.” “Người nọ có thân phận gì?” Kiếm trưởng lão hỏi.

Đệ tử kia lắc đầu nói: “Không biết, đeo một cái mặt nạ, cõng theo cây dù, bên hông dắt một thanh trường kiếm, nhưng khi đánh với đại sư huynh lại dùng một bộ thương pháp.”

“Thương pháp? Thương pháp gì?” Kiếm trưởng lão lại hỏi.

Đệ tử kia vội vàng nói: “Đại sư huynh nói, là Kinh Long Biến.” “Kinh Long Biến?” Kiếm trưởng lão cả kinh: “Hắn có chắc không?”

“Người đó cũng tự thừa nhận, nói là từng thấy Thương Tiên Tư Không Trường Phong sử dụng.” Đệ tử kia trả lời: “Đệ tử không nhớ lầm, quả thật đã nói là Kinh Long Biến.”

“Chẳng lẽ là Tuyết Nguyệt Thành phái tới?” Kiếm trưởng lão xua tay nói: “La Các, Tu Nho, Giả Trú, Diệp Vô Tụ. Bốn người các người theo vị tiểu huynh đệ này rời thành, thăm dò hư thực của người này.”

Bốn người nghe Kiếm trưởng lão nói xong lập tức đeo kiếm lên: “Tuân lệnh.”

Kiếm trưởng lão trầm giọng nói: “Đừng khinh địch!”

La Các cười nói: “Chỉ e kẻ đó chẳng phải người của Tuyết Nguyệt Thành gì cả, chỉ là thương khách bình thường, chẳng qua thắng được Lô Ngọc Địch rồi khoác loác, hắn lại đi tưởng thật. Nếu thật sự là vậy, ta phải dạy cho tên Lô Ngọc Địch kia một trận mới được.”

Đệ tử tới báo tin giận mà không dám nói gì, đành hừ lạnh một tiếng, trong lòng lại hy vọng người đeo mặt nạ có thể dạy cho kẻ này một bài học.

Truyện full

  • Sau Khi Ảnh Đế Biến Thành Cô Diễn Viên Bình Hoa
    Sau Khi Ảnh Đế Biến Thành Cô Diễn Viên Bình Hoa

    VĂN ÁNVăn án được edit bởi Châu Về Hợp Phố.Trong showbiz, Cao Phỉ nổi tiếng là cô diễn viên ngực bự não teo, chỉ là bình hoa không biết...

  • Vì Người Trí Trí Trở Về
    Vì Người Trí Trí Trở Về

    Bạn đang đọc truyện Vì Người Trí Trí Trở Về của tác giả Phúc Lộc Hoàn Tử. Hỏi em yêu anh bao đậm sâu, giảm 75 kg nói hộ lòng em...

  • Tiểu Trượng Phu
    Tiểu Trượng Phu

    Thể loại: cổ trang, 1 x 1, cường cường, tướng quân thụ, có H, HEEdit: Tiếu Tử Kỳ + Beta: Tuyết LâmCó một tướng quân dũng mãnh thiện...

  • Long Du Giang Hồ
    Long Du Giang Hồ

    Edit: Nhu Đức cơDịch: Quành / JodieBeta: Mòe Mòe ^ↀᴥↀ^ / Linh Gấu ʕ⊙ᴥ⊙ʔTướng mạo bình thường Võ Lâm Minh Chủ cường thụ x Giáo chủ mỹ...

  • Đơn Phương Không Vô Nghĩa
    Đơn Phương Không Vô Nghĩa

    Tác giả: Tú VyThể loại: Ngôn TìnhGiới thiệu:Tình yêu tuổi trẻ là sự pha lẫn giữa yêu và ghét, giận hờn, bồng bột và bướng bỉnh; vui đó...

  • Bỏ Qua Đích Chờ Đợi
    Bỏ Qua Đích Chờ Đợi

    Thể loại: Hiện đại, nhất công nhất thụ, ngược tâm, HEEdit: LãnhBeta: Lãnh, Tử HoaEm từng nói rằng em sẽ đứng dưới tàng cây này đợi anh...

  • Ba Lần Gả
    Ba Lần Gả

    Thể loại: Cổ đại, HEĐộ dài: 94 chươngNhân vật chính: Long Nhị, Cư Mộc NhiNữ chính lên kiệu hoa tất cả ba lần nhưng đều là gả cho một...

  • Điền Viên, Gả Cho Gia Phu Tốt Bụng
    Điền Viên, Gả Cho Gia Phu Tốt Bụng

    Năm mười sáu tuổi, ta bị bà chủ lòng lang dạ sói bán vào Nhà họ Triệu ở thôn Đào Thủy. Nghe đồn Nhà họ Triệu có ba thiếu niên  độc thân...

  • Búp Bê Cầu Nắng
    Búp Bê Cầu Nắng

    Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, HE, Showbiz, Song khiết, Ngọt sủng, Ấm áp, Tình cảm, Duyên trời tác hợp, Nhẹ nhàngSố chương: 74...

  • Ánh Tà Dương
    Ánh Tà Dương

    Biên tập: CandyCon người sống trong một cộng đồng, họ cùng sinh hoạt với nhau như một tập thể, nhưng họ lại là những cá thể riêng biệt,...

  • Nhất Niệm Hy Oa
    Nhất Niệm Hy Oa

    Nhất niệm Hy OaTác giả: 颜自迩— Bảy năm sau khi kết hôn, chồng tôi ngoại tình.Tôi vác theo bụng bầu đi bắt gian. Ngay khi mở cửa ra, đập...

  • Twilight Series Tập 1: Chạng Vạng
    Twilight Series Tập 1: Chạng Vạng

    Tên gốc: TwilightThể loại: Lãng mạn, huyền bí, ma cà rồngChưa bao giờ tôi nghĩ nhiều đến việc  mình sẽ chết như thế nào - dù rằng trong...

  • Nương Tử Uy Vũ
    Nương Tử Uy Vũ

    Tác phẩm: Nương tử uy vũTác giả: Mèo ăn cá gỗThể loại: Cổ đại, hài hước, sinh con, nữ giả nam trang, HE.Độ dài: 15 chương + 2 phiên...

  • Tổng Tài Nàng Luôn Là Khóc Chít Chít
    Tổng Tài Nàng Luôn Là Khóc Chít Chít

    Bạn đang đọc truyện Tổng Tài Nàng Luôn Là Khóc Chít Chít của tác giả Lý Thu Lang. Làm việc trong công ty rất tốt, không gian làm việc...

  • Mùa Xuân Của Tiểu Trư
    Mùa Xuân Của Tiểu Trư

    Tên gốc: Nho nhỏ trư mùa xuânThể loại: Đô thị hiện đại, khá hài hước nhẹ nhàng, HEĐộ dài: 10 chương dài Editor: SiaConverter:...