Ám Hà Truyện - Chu Mộc Nam

Chương 100: Màn 7 - Tiểu Mãn 12

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Điêu Lâu Tiểu Trúc.

Tiêu Nhược Phong tìm một vị trí trong góc ngồi xuống. Trong Thiên Khải Thành có rất nhiều người biết hắn, mỗi lần hắn chiến thắng trở về là dân chúng trong thành ùa ra đón chào, nhưng khi hắn ngồi một mình uống rượu ở đó, lại không ai phát hiện ra hắn.

Nguyên nhân đương nhiên là vì chuyện này quá không hợp lẽ thường, một vị vương gia dưới một người mà trên vạn người, sao lúc này lại ngồi đây, xung quanh không một hộ vệ, ngồi lẻ loi uống rượu trong Điêu Lâu Tiểu Trúc.

Một nguyên nhân khác đương nhiên là vì Tiêu Nhược Phong dùng một số phương pháp quỷ đạo. Hắn từng là người của học đường, xuất sư từ Lý Trường Sinh từng là thiên hạ đệ nhất, tuy quản lý thiên hạ đệ nhất học phủ nhiều năm, nhưng bản thân lại là người thích đi ngược lại chuẩn tắc. Ngoài công phu đao kiếm bình thường, hắn còn tinh thông kỳ môn độn giáp, trận pháp quỷ thuật. Đây là một thuật pháp mà Tiêu Nhược Phong học được, tên là Lai Hồng Khứ Yến. Khi hắn ngồi vào nơi đó, khách khứa uống rượu trong quán sẽ tự động coi nhẹ hắn, cho dù có người tình cờ chú ý tới hắn, nhưng khi nhìn về phía hắn, gương mặt hắn cũng trở nên mơ hồ.

Thật ra chưởng quầy không bị thuật pháp này ảnh hưởng, hắn đặt một bình rượu, một món ăn lên bàn rồi tiến tới hỏi: “Đã lâu rồi điện hạ không tới Tiểu Trúc, vì sao hôm nay lại đột nhiên tới, ngài hẹn khách quý gì sao?”

Tiêu Nhược Phong lắc đầu: “Không phải, chẳng qua đột nhiên muốn tới đây ngồi.”

Chưởng quầy gật đầu như đang suy tư, tiếp đó lùi xuống: “Vậy tiểu nhân không quấy rầy.”

Tiêu Nhược Phong cầm chén rượu lên, khẽ ngẩng đầu, nhìn lên nóc Điêu Lâu Tiểu Trúc.

Nơi đó từng treo một bình rượu, chính là Thu Lộ Bạch được ủ lâu năm, quý giá nhất Điêu Lâu Tiểu Trúc.

Nhưng bây giờ nơi đó trống không, chẳng có thứ gì.

Năm xưa chính tiểu sư đệ của hắn Bách Lý Đông Quân đã dùng bảy bình rượu Tinh Đạ đấu với Thu Lộ Bạch của Điêu Lâu Tiểu Trúc, cuối cùng chiến thắng bậc thầy cất rượu giỏi nhất Điêu Lâu Tiểu Trúc - Tạ Sư. Tiếp đó Bách Lý Đông Quân tung người nhảy lên nóc, lấy bình rượu Thu Lộ Bạch lâu năm đi. Trận tỷ thí đó, hắn cũng là một trong số giám khảo, hơn nữa sau khi uống bảy bình rượu Tinh Dạ, hắn phá cảnh, gông cùm xiềng xích võ học đều bị phá tan.

Nhưng sau này tiểu sư đệ đi khỏi, các vị sư huynh cũng lần lượt ly khai. Lại sau nữa, hắn tiếp nhận chức vị vương gia, trợ giúp huynh trưởng của mình bước lên ngôi hoàng đế, đánh bại Nam Quyết, cứu vớt thiên hạ, thành đại anh hùng trong mắt thế nhân. Nhưng võ công của hắn không hề tiến bộ, võ công của hắn ngừng lại ở khoảnh khắc uống rượu kia, về sau khổ luyện nhiều năm cũng chỉ miễn cưỡng đi thêm vài bước mà thôi.

“Nếu con vào giang hồ, có lẽ tương lại con sẽ kế thừa danh hiệu của ta. Nhưng nếu ở lại thì chỉ có thể dừng chân tại đây. Con đã hiểu chưa?” Năm xưa Lý Trường Sinh từng nói vậy với hắn.

“Tiên sinh, có thể dừng chân tại đây, đối với người sinh ra trong dòng tộc họ Tiêu như con đã là may mắn rất lớn.” Năm xưa Tiêu Nhược Phong mỉm cười trả lời.

Sư phụ, người còn có thể xuất hiện, dạy dỗ con lần nữa không?

“Rượu có ngon đến đâu đi nữa, uống mà mang ý sầu cũng trở nên đắng ngắt.” Một bóng người đột nhiên ngồi xuống trước mặt Tiêu Nhược Phong.

Tiêu Nhược Phong ngẩng đầu lên, nhìn người thanh niên trước mặt. Người trẻ tuổi này để hai hàng ria tinh xảo, được cắt tỉa cực kỳ kỹ lưỡng, ánh mắt mang vẻ tiêu sái, lúc ngồi xuống cũng rất tùy tiện cuồng vọng, nghiêng người tựa vào đó, chẳng có chút lễ tiết nào.

Nhưng hắn lại tùy ý nhìn thấu Lai Hồng Khứ Yến của Tiêu Nhược Phong.

Chưởng quầy kinh ngạc phát hiện ra cảnh này, định tới ngăn cản, nhưng Tiêu Nhược Phong nhẹ nhàng giơ tay với hắn, ý bảo không cần lại gần.

“Tân đại gia trưởng của Ám Hà, Tô Xương Hà?” Tiêu Nhược Phong thản nhiên nói.

Tô Xương Hà vuốt ve hàng ria theo thói quen: “Chúng ta từng gặp mặt một lần.”

“Ta còn nhớ, năm xưa các ngươi bao vây Trấn Tây Hầu, nhưng về sau lại rút lui.” Tiêu Nhược Phong nói đầy ẩn ý.

Tô Xương Hà cười vang: “Ha ha ha. Năm xưa nếu không lui, có lẽ thế gian sẽ bớt đi một đại anh hùng cứu vớt chúng sinh.”

“Ngươi rất tự tin.” Tiêu Nhược Phong cầm một chén rượu không lên, rót cho Tô Xương Hà một chén.

Tô Xương Hà nhận lấy, uống một hơi cạn sạch: “Con người phải có dã tâm đủ lớn thì mới có thể chiến đấu với dục vọng cả đời. Còn đối với sát thủ chúng ta, có thể giết chết người khó giết nhất thế gian, chính là dã tâm lớn nhất.”

“Nói năng thú vị đấy.” Tiêu Nhược Phong cũng mỉm cười: “Những lời này đáng để uống một chén.”

“Nhưng ta không ngờ Lang Gia Vương rực rõ chói mắt trong miệng thế nhân, lại ngồi một mình uống rượu trong quán rượu.” Tô Xương Hà cười nói: “Ngươi rất cô độc.”

“Xét theo ý nghĩa nào đó, đúng vậy.” Tiêu Nhược Phong gật đầu.

“Thế thì thật thú vị. Ác ma trần gian trong miệng thế nhân như ta lại rất ít khi cảm thấy cô độc, đơn giản là bên cạnh ta luôn có một huynh đệ đáng phó thác sinh tử.” Tô Xương Hà lại chủ động rót cho mình một chén rượu.

“Ám Hà ở nơi nào?” Tiêu Nhược Phong đột nhiên hỏi một câu không đầu không đuôi.

Tô Xương Hà ngạc nhiên, tiếp đó trả lời: “Trong núi sâu vô danh, nơi nước ngầm luôn chảy, không cách nào tìm được, chỉ có buổi tối âm u nhất, đi theo ánh trăng là có thể được sứ giả đón tiếp đưa lên con đường tới Ám Hà.”

“Huyền diệu khó hiểu, cũng là giang hồ.” Tiêu Nhược Phong lại rót chén rượu, nhưng không đổ ra được giọt nào, hắn lắc đầu thở dài: “Uống xong rượu rồi.”

Tô Xương Hà nhìn xung quanh, trong quán rượu đã không còn một bóng người. Mộ Thanh Dương xuất hiện bên cạnh cửa nhẹ nhàng khép cửa lớn của Điêu Lâu Tiểu Trúc lại. Hắn nhìn về phía Tiêu Nhược Phong: “Nếu đã uống xong rượu, vậy thì...”

“Năm xưa vây giết Trấn Tây Hầu, ngươi và Chấp Tán Quỷ Tô Mộ Vũ dẫn theo một loạt sát thủ, nhưng hôm nay ngươi tới giết ta lại chỉ có hai người.” Tiêu Nhược Phong cười nói: “Sao ngươi bảo ta là người khó giết nhất thế gian?”

“Ta của năm đó và ta của hôm nay đã hoàn toàn khác nhau.” Tô Xương Hà lấy một con dao găm từ trong tay áo ra. “Mà ta theo ngươi một thời gian dài, hôm nay là bên cạnh ngươi thật sự không có ai. Vì hôm nay ngươi cố tình không để người khác phát hiện ra mình.”

“Ồ?” Tiêu Nhược Phong nhướn mày.

“Vì ngươi muốn xem thử, Thiên Khải này, thiên hạ này, không có Lang Gia Vương ngươi sẽ ra sao. Có phải vẫn dáng vẻ đó hay không? Có phải năm xưa ngươi lựa chọn lấy hay bỏ vốn không đáng giá?” Tô Xương Hà cười nói.

“Nếu ngươi không phải sát thủ, đúng là muốn uống với ngươi một bữa rượu.” Tiêu Nhược Phong ngẩng đầu, nghiêm túc quan sát sát thủ trước mặt.

“Đáng tiếc. Thế gian không thể không có Lang Gia Vương ngươi. Ngươi ở trong ánh sáng, có người người chiêm ngưỡng, còn ngươi ở trong bóng tối, có chúng ta chờ ngươi!” Tô Xương Hà nhảy thẳng tới.

Truyện full

  • Hoàn Xuân
    Hoàn Xuân

    Bạn đang đọc truyện Hoàn Xuân của tác giả Nặc Danh Thanh Hoa Ngư. Tôi thời đi học đã từng bị bạo lực học đườngNếu mọi người chưa từng...

  • Hóa Ra Em Rất Yêu Anh
    Hóa Ra Em Rất Yêu Anh

    Tác giả: Mộc Phù SinhThể loại: Truyện Ngược, Đô Thị, Ngôn Tình, Truyện Khác, Truyện SủngGiới thiệu:Tác giả Mộc Phù Sinh - Hóa Ra Em Rất...

  • Nữ Chính Không Định Dọa Người
    Nữ Chính Không Định Dọa Người

    Thể loại: Hài Hước, Hiện Đại, Huyền Bí, Lãng Mạn, Ngôn TìnhCứ mỗi đêm, Nam Sơn sẽ xuyên vào những đồ vật của người cô quen biết trong...

  • Nhật Ký Tân Hôn Cùng Ảnh Đế
    Nhật Ký Tân Hôn Cùng Ảnh Đế

    VĂN ÁNĐiều điên cuồng nhất mà Kiều Hội làm trong cuộc đời này chính là kết hôn chớp nhoáng ở độ tuổi hai mươi với ảnh đế Từ Diệc...

  • Sang Dị Giới Làm Thanh Niên Nghiêm Túc
    Sang Dị Giới Làm Thanh Niên Nghiêm Túc

    Tác giả: Hoàng MaThể loại: Ngôn Tình, Tiên HiệpNgươi... Một thằng bé sẽ cảm thấy thế nào khi một dám ký ức cứ lởn vởn trong đầu, thẩm...

  • Cuộc Hôn Nhân Vô Nghĩa
    Cuộc Hôn Nhân Vô Nghĩa

    Tác giả: Tiểu Cam CamThể loại: Ngôn TìnhGiới thiệu:Hai người trở thành vợ chồng là vì lợi ích của hai gia tộc, gọi thẳng là liên...

  • Lưu Nguyệt Hàn Tinh
    Lưu Nguyệt Hàn Tinh

    Thể loại: Võng du, Ngôn tình, Hiện đại vănNhân vật chính: Lưu Nguyệt (Lưu Nguyệt) x Hiệp Hàm (Cô Dạ Hàn Tinh).Edit: HamhovodichTrong...

  • Em Vốn Đã Là Của Tôi, Chạy Làm Gì Cho Mệt
    Em Vốn Đã Là Của Tôi, Chạy Làm Gì Cho Mệt

    Ở mỗi người đều trãi qua nhiều trạng thái khác nhau có người vui vẻ làm tâm hồn vui vẻ, có người cô đơn thì cảm thấy buồn nhưng đối với...

  • Yêu Sâu Đậm Đã Thành Tật
    Yêu Sâu Đậm Đã Thành Tật

    Tên gốc: 深爱已成疾Tên Hán: Thâm ái dĩ thành tậtTên Việt: Yêu sâu đậm đã thành tậtTác giả: Mai Nhĩ Đích TiTình trạng: Hoàn 9 chương chính...

  • Chồng Cũ, Anh Nợ Em Một Đứa Con
    Chồng Cũ, Anh Nợ Em Một Đứa Con

    Tác giả Thiến Hề đã gửi đến những bạn đọc yêu truyện một truyện ngôn tình đầy màu sắc, chuyện tình cảm của những ngày nắng, những ngày...

  • Bích Tiêu Cửu Trùng Xuân Ý Vũ
    Bích Tiêu Cửu Trùng Xuân Ý Vũ

    Chủ biên đại nhân nói với tôi rằng, hãy viết một đoạn mở đầu đi! Có lẽ do thường ngày đặt quá nhiều cảm xúc, tình cảm vào trong các bộ...

  • Không Trêu Chọc Được Lại Bị Ngược
    Không Trêu Chọc Được Lại Bị Ngược

    =======Nếu bạn muốn tiếp tục truy cập nội dung truyện, mời CLICK ĐỌC <Không Trêu Chọc Được Lại Bị Ngược> tại {domain}========Số...

  • Hợp Cẩn
    Hợp Cẩn

    Bạn đang đọc truyện Hợp Cẩn của tác giả Lộc Bát Kim. Hắn có tình cảm với một người, cầu gia tộc cho họ thành hôn, nhưng mà người ấy...

  • Xâm Chiếm Tuyệt Đối
    Xâm Chiếm Tuyệt Đối

    Editor & Beta: Hoàng DungGiả incest ~ chuyện xưa không thể nói của thiếu nữ và tổng giám đốc ~Bản trưởng thành: Vốn anh tưởng rằng có...

  • Điên Vì Yêu
    Điên Vì Yêu

    Tác giả: Lạc ĐìnhThể loại: Ngôn Tình, Truyện Ngược, Dị Giới, Cổ Đại, Lịch Sử, Truyện Cung Đấu, Truyện KhácGiới thiệu:Đường đường là một...