Ái Khuyển

Chương 18

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Phương Diệc Nhiên nhìn vụn thủy tinh c*m v** thịt, nhất thời chút tức giận với Tiểu Bát đều tiêu

tan, ý nghĩ phải dạy dỗ để nó trở nên quy củ hơn cũng quên bẵng. Tìm được hòm thuốc, cẩn thận

dùng nhíp gắp những mảnh nhỏ li ti ra ngoài.

Phương Diệc Nhiên không phải bác sĩ chuyên nghiệp, cho nên cũng bất cẩn làm đau nó, làm

Tiểu Bát co rụt móng lại. Phương Diệc Nhiên nắm bàn chân nó, gõ nhẹ lên đầu nó một cái,

mắng: “Cũng biết đau à? Ai bảo ngươi gây sự.” Ngoài miệng tuy mắng, nhưng động tác trên tay

lại càng cẩn thận hơn, sau đó sát trùng và băng lại.

“Được rồi, sau này không được nghịch ngợm nữa, nghe không?” Phương Diệc Nhiên tức giận vò

lông nó, rồi mở giấy chứng nhận của Tiểu Bát ra cho nó xem, “Hộ khẩu của ngươi, bây giờ

ngươi là người của ta rồi, sau này còn bướng bỉnh thì cẩn thận ta lấy roi quất ngươi!” Phương

Diệc Nhiên hung dữ uy h**p, có điều trên mặt mang ý cười, đa phần là vui đùa mà thôi, sao y nỡ

đánh Tiểu Bát được.

Tiểu Bát như là nghe hiểu, xán lại l**m ngón tay Phương Diệc Nhiên, bị Phương Diệc Nhiên ôm

cổ, gõ nhẹ vào mũi nói: “Bớt làm bộ đi, sau này không nghe lời ta sẽ đánh thật đấy.”

Tiểu Bát “Ô ô” hai tiếng trầm trầm, cuối cùng cũng đồng ý. phongmy.wordpress.com Page 53



Vốn cho rằng việc này thế là đã xong, không ngờ tối đó khi chuẩn bị đi ngủ, Phương Diệc Nhiên

không chỉ không cho Tiểu Bát lên giường ngủ cùng, còn bắt nó ra nhà gỗ ở ngoài ban công ——

nhà gỗ nhỏ đó từ lúc mua tới giờ chưa từng dùng tới. Ý của Phương Diệc Nhiên rất rõ ràng: Ta

vẫn còn giận, ngươi úp mặt vào tường tự kiểm điểm đi.

Không để ý tới Tiểu Bát nhìn mình tội nghiệp, Phương Diệc Nhiên kiên quyết đóng cửa ban

công lại, ừm, không thể chiều nó quá, bằng không sẽ không ghi nhớ răn dạy. Cứ lạnh nhạt với nó

mấy ngày, mai không đưa nó đi làm, Phương Diệc Nhiên quyết định.

Nhưng sáng sớm hôm sau, Phương Diệc Nhiên bị đồng hồ đánh thức, mơ mơ màng màng ngồi

dậy, vừa bước chân xuống giường, thì giẫm lên không phải sàn nhà trơn nhẵn, mà như là cái gì

đó xù lông… Phương Diệc Nhiên tỉnh táo một chút, mở mắt nhìn, cái cục lông xù đó trừ Tiểu

Bát ra thì còn ai vào đây.

Phương Diệc Nhiên co chân lên, nhìn Tiểu Bát cuộn người bên cạnh giường, xoa trán, sao tên

này lại vào đây… Tuy hôm qua y cũng không nhẫn tâm tới mức khóa nó ở ngoài, nhưng dù sao

thì cũng đã đóng cửa lại, nó chạy vào đây bằng cách nào? Hơn nữa không phải thường nó vẫn

thích ngủ ở trên giường mình, đè lên chăn, chiếm nửa cái gối sao? Sao hôm nay lại co cụm ở

dưới chân giường đáng thương thế này?

Vốn Tiểu Bát đang nằm úp sấp, liền ngẩng đầu nhìn Phương Diệc Nhiên, đuổi theo chân y định

gặm, Phương Diệc Nhiên bị nó l**m nhột nhột, vội co chân lại ngồi xếp bằng trên giường. Tiểu

Bát chống chân trước lên giường, đứng dậy nhìn Phương Diệc Nhiên.

Phương Diệc Nhiên gãi cằm nó, lườm yêu: “Lấy lòng ta cũng vô dụng, hôm nay ngươi ở nhà

canh trộm.” Hôm qua Phương Diệc Nhiên đã thấy kỳ quái rồi, trừ phi thực sự có chuyện ma

quái, bằng không tuy trong nhà không có người, nhưng còn có Tiểu Bát mà, nếu là một sinh vật

sống dọn nhà giúp y, Tiểu Bát không thể nào không có phản ứng được. Tiểu Bát là béc giê, là

giống chó chăn cừu của Đức, chó chăn cừu không phải đều biết trông nhà sao?

Để lại Tiểu Bát ở nhà, Phương Diệc Nhiên đi làm. Chu Viêm quả nhiên không tới tìm y buôn

chuyện, Phương Diệc Nhiên cũng không biết là tốt hay xấu. Đến giờ tan tầm, quả nhiên lại thấy

Tiểu Bát chờ mình ở chỗ cũ. Trừng mắt lườm Tiểu Bát dám lén tới đây, nhưng rồi Phương Diệc

Nhiên cũng không nói gì, để cho Tiểu Bát đi theo mình.

Dù sao y cũng chẳng còn lạ lẫm với chuyện Tiểu Bát ra được khỏi nhà bị khóa cửa nữa… Cái tên

quỷ ranh mãnh này còn len lén nhìn mình, như để xem mình có giận hay không. Trên mặt

Phương Diệc Nhiên không biểu cảm gì, kỳ thực vốn đã không giận Tiểu Bát nữa, hừ, tên này

như là sợ mình sẽ dùng roi xử nó thật không bằng?

Có một câu nói đại loại thế này. Nói bừa thành thật, hôm nọ y mới nói rằng, thiếu điều một hôm

nào đó về nhà thấy trên bàn đã dọn sẵn cơm nước chờ mình thôi… Không ngờ hôm nay Phương

Diệc Nhiên cùng Tiểu Biết vừa về, mở cửa liền thấy trên bàn ăn thực sự đã bày sẵn đồ ăn rồi…

Phương Diệc Nhiên đóng sầm cửa lại, mặc niệm một tiếng: Đây đều là ảo giác! Là ảo giác! phongmy.wordpress.com Page 54



Mở cửa lần nữa… Cơm nước vẫn còn trên bàn. Trời ạ, Phương Diệc Nhiên than một tiếng, đi

vào phòng ăn, lấy tay sờ thử đồ ăn trên bàn, vẫn còn nóng, rõ ràng, những thứ này cũng không

phải là ảo giác của y, mà đều thực sự tồn tại.

Phương Diệc Nhiên không cần mở tủ lạnh cũng biết, tất cả đều được làm từ nguyên liệu không

biết ở đâu ra trong tủ, mà đĩa đựng cũng là của nhà mình… Phương Diệc Nhiên ngồi xuống, suy

tư xem rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Lẽ nào trong đồ ăn có hạ độc muốn hại chết mình?

Nghĩ tới rồi lại thấy không có khả năng, vậy thì nực cười quá, không phải là giấu đầu lòi đuôi

sao, làm gì có ai ăn những thứ không biết xuất xứ từ đâu? Hơn nữa nếu thật muốn độc chết mình,

thì người kia chỉ cần tùy tiện bôi lên bát đĩa không phải càng thực tế hơn sao, chí ít không quá

gây chú ý…

Phương Diệc Nhiên bắt đầu nghiêm túc lo lắng tới chuyện quỷ dị này, có lẽ nên thuê người lắp

camera, y thực sự muốn xem rốt cuộc là người hay quỷ. Quên đi, vẫn là nên gọi điện cho người

kia, loại chuyện này giao cho hắn xử lý thì yên tâm hơn, dù sao Phương Diệc Nhiên biết nếu

mình kể loại chuyện quỷ quái này cho hắn nghe, hắn sẽ tin vô điều kiện, chứ không nghi ngờ là

mình bị tâm thần.

Phương Diệc Nhiên hạ quyết tâm, phải biết rõ ràng rốt cuộc có chuyện gì xảy ra, dù sao y không

quá tin vào chuyện ma quái, bởi ví như chuyện ngày hôm nay rõ ràng là xảy ra giữa ban ngày,

mấy thứ ma quỷ chẳng phải đều xuất hiện vào buổi tối sao? Hơn nữa tình hình này thực sự

không giống chuyện ma quái.

Cũng vì Phương Diệc Nhiên không thể so với người thường, nếu đổi lại là một người nhát gan

thì chắc không dám tiếp tục ở nơi này nữa rồi, còn y thì điềm nhiên lấy bát đũa đã dọn sẵn

thưởng thức đồ ăn trên bàn… Vừa ăn vừa nhận xét mùi vị.

“Không thơm ngon như ngoài hàng, nhưng chí ít cũng không toàn vị bột ngọt, tàm tạm tàm tạm.”

Vừa nói vừa đưa đồ ăn vào miệng.

Trong nhà xảy ra chuyện quỷ dị, khiến Phương Diệc Nhiên ở trên giường khó mà đi vào giấc

ngủ, cứ mơ mơ màng màng, xoay người định ôm lấy bé bự xù lông bên cạnh thì lại ôm phải

không khí, mới nhớ ra là Tiểu Bát bị đuổi về chỗ riêng của nó rồi. Phương Diệc Nhiên không

khỏi buồn cười, quên đi, mai lại để nó lên giường, ở ngoài lạnh như thế khéo lại ốm mất. Đang

nghĩ ngợi bỗng nhiên nghe bên ngoài như là có tiếng động.

Phương Diệc Nhiên hơi nhổm dậy, nghiêng đầu lắng nghe, quả nhiên có tiếng lạch cạch.

Truyện full

  • Đại Thúc Ngự Lang Chiến
    Đại Thúc Ngự Lang Chiến

    Thể loại: Đam mỹ, hiện đại đô thị, NP, niên hạ, chủ thụ, đại thúc thụ.Số chương: 240Nhân vật: Lăng Vũ x Lam Phi, Bách Tiêu, Lãnh Giác,...

  • Ái Khuyển
    Ái Khuyển

    Thể loại: Đam mỹ tiểu thuyết (nam x nam), hiện đại đô thị, nhất thụ nhất công, ôn nhu công trung khuyển thụ, mỹ công mỹ thụ, huyền...

  • Ảnh Đế Ngày Hôm Nay Cũng Thẻ Đen
    Ảnh Đế Ngày Hôm Nay Cũng Thẻ Đen

    ẢNH ĐẾ NGÀY HÔM NAY CŨNG THẺ ĐEN (Ảnh đế hôm nay cũng report rồi)Tác giả: Tây Tây Đặc 西西特Thể loại: Tình hữu độc chung, vòng giải trí,...

  • Giang Hạc Nhất, Em Thích Anh!
    Giang Hạc Nhất, Em Thích Anh!

    GIANG HẠC NHẤT, EM THÍCH ANH!Tác giả: 一只倦儿意Thể loại: truyện ngắn ngôn tình, thanh xuân vườn trường, từ đồng phục đến váy cướiĐộ dài:...

  • Cưới Ma (Minh Hôn)
    Cưới Ma (Minh Hôn)

    “… Dù cùng ai người nguyện cầu vĩnh viễn,Sau vĩnh viễn người lại thuộc về anh.Dù người hẹn với ai cả lai sinh,Thì kiếp này cũng cho anh...

  • Tứ Đại Gia Tộc: Bản Tình Ca Của Vương Tử
    Tứ Đại Gia Tộc: Bản Tình Ca Của Vương Tử

    Thể loại: Hiện đại, HE."Đây là cái gì?" Lưu Lăng nhìn giấy tờ trước mặt."Giấy thỏa thuận ly hôn" Tô Mạt giải thích đơn giản tên gọi của...

  • Bánh Su Kem - Cô Chi Tàn Diệp
    Bánh Su Kem - Cô Chi Tàn Diệp

    Tác giả: CÔ CHI TÀN DIỆPTran / Editor: AI_GấcBeta: AI_Tử Đinh HươngThể loại: HE, Sủng Ngọt, Thanh xuân vườn trường, Sạch, Góc nhìn nữ...

  • Âm Dương Miện
    Âm Dương Miện

    Giới thiệu Truyện: - Hoàn toàn trái ngược với lối hành văn mạnh mẽ của Lão Cà Chua: Dồn nén đến tận cùng để rồi nổ tung trong những cảm...

  • Vợ Ngốc Ah! Em Trốn Được Tôi Sao?
    Vợ Ngốc Ah! Em Trốn Được Tôi Sao?

    Nội Dung Truyện:Thảo quyết minh, 20 tuổi, xinh xắn, đáng yêu, ngốc nghếch và rất nhát gan sợ chết. Khi cô vừa xuống sân bay, thì nhìn...

  • Tình Nhân Đầu Gỗ Nhà Em
    Tình Nhân Đầu Gỗ Nhà Em

    Truyện Tình Nhân Đầu Gỗ Nhà Em thuộc thể loại ngôn tình với sủng, sạch và đặc biệt là sắc. Một cô nàng mạnh mẽ quyết...

  • Mê Điệp
    Mê Điệp

    Nội dung: Tận thế, kinh hoàng, bí ẩn, cường thủ hào đoạt, thanh mai trúc mã.Độ dài: năm ngày, năm đêm.Editor: Supernana (Na...

  • Xuyên Sách Nữ Phụ, Em Vừa Mềm Lại Vừa Ngọt
    Xuyên Sách Nữ Phụ, Em Vừa Mềm Lại Vừa Ngọt

    Lý Tuyết Y đã xuyên vào một cuốn tiểu thuyết tình tiết lỗi thời, trở thành nữ phụ lót đường. Nữ phụ trong khi còn là học sinh, đã bắt...

  • Độc Giả Thứ 7
    Độc Giả Thứ 7

    Độc giả thứ 7 thực chất là tác phẩm đầu tay của Lôi Mễ, được đăng tải nhiều kì trên tạp chí truyện trinh thám của Trung Quốc. Tuy...

  • Tiểu Nam, Tiểu Nam
    Tiểu Nam, Tiểu Nam

    Người dịch: PhongCô gái như Tiểu Nam vừa xinh đẹp vừa tốt bụng, có công việc tốt, tính cách lại tốt, nhân phẩm càng không phải chêBạn...

  • Dám Kháng Chỉ? Chém!
    Dám Kháng Chỉ? Chém!

    Một vị vua ăn sung mặc sướng ngày nào giờ chỉ vì một cái đùi gà mà bị tống giam.Một tướng quân oai dũng ngày nào giờ một người đi đôi...