[Huấn Văn] Thư Sinh

Chương 32 5

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Lời này với Trình Tang Hạo, tựa như sét đánh ngang tai.

Học tập bên người lão sư suốt chín năm, y quá hiểu tính tình lão sư, lão sư nói không cần y nữa, nghĩa là y đã thực sự khiến lão sư nản lòng.

Trình Tang Hạo chậm rãi ngẩng đầu, vừa vặn đối diện với ánh mắt của Quý Thư. Quý Thư hiển nhiên không nghĩ đến y sẽ ngẩng đầu, chỉ ngơ ngác chạm mắt trong một giây rồi lại nhanh chóng quay đi, nhẹ nhàng chen lời, "Lão sư, con đi tìm Tiều Thanh."

"Con trốn làm gì?" Giáo sư Diệp mắng Quý Thư một câu, duỗi tay chỉ về phía Trình Tang Hạo, "Quý Thư, con nhớ kỹ, về sau con không còn người sư huynh này nữa, đừng suốt ngày vây quanh mua cho nó hết cái này đến cái kia, nhìn xem, người ta lạnh lùng tuyệt tình với mình không?"

Trình Tang Hạo cười khổ, nhất thời mê mang, y thật sự sắp chỉ còn lại hai bàn tay trắng.

Yên lặng ưỡn thẳng sống lưng, mặt hướng ân sư, dập đầu nhận sai.

Cái trán chạm đến sàn nhà cũng không buồn

nâng lên nữa, y nghẹn ngào trong cổ họng, đến cả âm thanh cũng khàn khàn, "Lão sư, con sai rồi... Thầy mắng cũng được, phạt cũng được, đừng tức giận hại thân mình."

"Không phải cậu không gọi lão sư nữa sao?"

Trình Tang Hạo toàn thân cứng đờ, cái trán vẫn dán chặt sàn nhà, "Lão sư, con sai rồi. Một ngày là thầy, cả đời là thầy, con... Con sai rồi."

Bao nhiêu lời nghẹn ngào trong lòng muốn nói, vô số chuyện muốn bày tỏ rõ ràng, khi đến bên đầu lưỡi lại chỉ còn ba chữ đơn bạc "Con sai rồi". Một bước sai năm ấy, dẫn đến bao nhiêu sau lầm, mãi cho đến tận hôm nay, y vẫn còn sai.

"Trình Tang Hạo, có phải cậu nghĩ rằng, cậu chạm đến lằn ranh luật pháp, ta nên dẫn theo Quý Thư dẫm cậu hai cái, lại chạy ra xa một chút không?" Giáo sư Diệp chậm rãi nói, không có vẻ tức giận gì, lại áp cho Trình Tang Hạo không dám ngẩng đầu.

"Lão sư, là con cô phụ thầy dạy dỗ, con chỉ là không muốn lại liên lụy đến thầy và tiểu Quý."

Quý Thư đứng một bên đột nhiên hừ lạnh một tiếng, cực kì không hình tượng, cực kì không biết sợ, trừng trắng mắt.

Giáo sư Diệp càng giận dữ, nhiệt độ trong thư phòng lại hạ xuống một chút, "Trình Tang Hạo cậu hẳn phải biết ta là người thời đại nào! Vào cái năm ta sinh ra, chiến tranh với nước K chỉ vừa kết thúc, ta sống qua hơn phân nửa đời, có sóng to gió lớn nào chưa từng gặp qua? Nếu ta có, dù chỉ một chút, sợ phiền phức, sợ liên lụy, Diệp Hành Duật ta căn bản không thể sống qua được từng ấy năm! Cậu nghĩ ta là loại người gì? Đụng một chút sẽ đau, nhấn một cái sẽ chìm? Hôm nay ta phải nói rõ với cậu, Trình Tang Hạo, chút "liên lụy" vặt vãnh mà cậu nói với ta nãy giờ, ta vốn chẳng để ý mảy may!"

Nghe lão sư nói xong những lời này, Trình Tang Hạo đương nhiên biết lão sư đã thật sự phát hỏa muốn xử lí cho xong chuyện, an tâm được một chút, cái trán vẫn thành thành thật thật dán sàn nhà, "Vâng, xin lão sư đừng tức giận, con sai rồi, là con thiếu suy nghĩ, lão sư ngài... chú ý thân thể."

Tức giận gào lên hai tiếng thực sự khiến người ta váng đầu, giáo sư Diệp đỡ ghế dựa ngồi xuống, hơi hơi nhắm mắt, nhìn về phía Quý Thư, thở dài: "Đêm nay lại phải đau đầu một phen."

Quý Thư tiến lên xoa bóp huyệt Thái Dương cho thầy mình, nhẹ giọng nói: "Con thấy đơn thuốc ngày trước bác sĩ Lục kê cho thầy khá hữu hiệu, ở chỗ con có một ít, đêm nay trước khi ngủ thầy nhớ uống hai viên."

Giáo sư Diệp trợn mắt, "Con trữ thuốc đau đầu làm gì?"

"Lần này lão sư đồng ý lời mời của Đại học Chính Pháp, bảo sẽ đến đây, con liền mua trước một ít để phòng hờ," Quý Thư nhìn Trình Tang Hạo, hơi chu môi, oán giận, "Ai ngờ, thế mà thật sự phát huy tác dụng."

Ngữ khí như con nít giận dỗi, Giáo sư Diệp miễn cưỡng cười cười không đáp.

Lại là một khoảng yên lặng, qua sau một lúc lâu, Trình Tang Hạo chậm rãi quỳ thẳng dậy, nước mắt chớm trào ra khỏi hốc mắt đỏ ửng.

"Tang Hạo từ năm hai đã theo lão sư nghiên cứu học tập, lão sư đối xử với con thế nào, con đều biết. Con từ khi học lớp mười hai đã không còn cha mẹ, sau khi vào Đại học có thể được lão sư ưu ái yêu thương, hẳn là ông trời thương xót. Thật ra đã từ rất lâu, lúc con làm những hành động đó đã nghĩ đến sẽ có ngày này, nhưng con... Lão sư, một lần làm sai, hỏng cả cuộc đời, con bây giờ... đã là một tội nhân. Con cô phụ sự dạy dỗ của lão sư, cũng thật sự không có mặt mũi gặp lại ngài."

Giáo sư Diệp cuối cùng cũng nhìn y một cái, ánh mắt không mang cảm xúc gì, lại khiến Trình Tang Hạo rùng mình một phen.

"Lão sư..." Y chống sàn nhà, quỳ lại ngay ngắn, lời muốn nói đầy ắp trong cuống họng phút chốc khiến y hơi luống cuống, "Lão sư, Trình Tang Hạo không phải một đệ tử tốt, hôm nay ngài tự mình đến đây gặp con, khai đạo cho con, con thật sự... Hổ thẹn trong lòng. Vốn dĩ con muốn đi làm một thời gian, tiết kiệm chút tiền, đến khi cả tiền và dũng khí đều tích góp đủ sẽ đi gặp ngài, nghiêm túc thỉnh tội. Hôm nay có thể gặp ngài, con thật sự không nghĩ tới..."

Y đột ngột dừng lại, hít sâu một hơi, nỗ lực khống chế cảm xúc, "Lão sư, mấy năm này ở trong đó, con dùng hết toàn lực, nỗ lực cải tạo, từng lần từng lần được giảm án, chỉ muốn được sớm ngày quỳ trước gối ngài, nói với ngài một câu: đứa học trò này của ngài thực sự quá khốn nạn, đánh mất lương tâm, nghiệp chướng nặng nề, nhưng hắn cũng không hẳn đã hết thuốc chữa, ít nhất hắn biết phải tìm cách chuộc tội. Cầu ngài... đừng hận hắn."

Nói xong lời cuối cùng, Trình Tang Hạo gần như khóc không thành tiếng.

Giáo sư Diệp nhíu mày thật chặt. Là học sinh do chính mình công nhận, dạy dỗ, làm sao ông lại không đau lòng? Đến cả vừa nãy lớn tiếng hai câu, nhưng chỉ lát sau ông cũng đã bình tĩnh. Ba người học sinh ông đặt nơi đầu quả tim, tận tâm dạy dỗ, một đứa tốt nghiệp chẳng được mấy năm đã xung phong làm phóng viên thực địa, ngày ngày sống trong mưa bom bão đạn, vài năm trước mới rốt cuộc tạm lui; một đứa ôn nhuận thuần lương, tựa như thế gia công tử, thế mà tuổi còn nhỏ đã trải qua biết bao sóng gió trắc trở; còn đứa cuối cùng, trời sinh là người làm nghiên cứu học thuật, cuối cùng lại lầm đường lạc lối.

Ông luôn muốn che chở cho bọn chúng, nhưng đến cuối cùng, sau khi no kinh lõi đời, ai lại chẳng phải cô độc một mình?

Giáo sư Diệp thở dài trong lòng một tiếng, bàn tay chậm rãi run rẩy xoa trán Trình Tang Hạo, cẩn thận đánh giá. Trong nháy mắt, đứa học sinh này cũng đã chạm tuổi tứ tuần, trên vầng trán rộng đã lưu lại dấu vết của thời gian, nhưng ẩn sâu trong đôi ngươi tinh anh vẫn là hình ảnh chàng thanh niên quật cường năm ấy.

Chỉ mỗi cốt cách con người chống chịu được với sự tàn phá của thời gian.

"Lão sư," Trình Tang Hạo nắm lấy tay thầy đặt lên gò má nóng hổi của mình, cố nén nước mắt, nở một nụ cười gượng gạo khó coi, "Hôm nay có thể lại kêu ngài một tiếng lão sư, có thể nghe ngài dạy dỗ, còn có thể trực tiếp nói được những lời này với ngài, con thật sự... Con dù là lập tức chết đi cũng không còn gì nuối tiếc, con..."

Giáo sư Diệp giãn đôi lông mày, không đợi y nói xong đã rút tay ra, cho y một bạt tai mang đầy lửa giận, không màng đến sắc mặt xanh mét của người dưới gối.

"Trình Tang Hạo, những lời này con có dám lặp lại lần nữa hay không?"

Trình Tang Hạo cắn đầu lưỡi, cúi đầu hạ tầm mắt, lắc đầu, ngữ khí vẫn cứ bình tĩnh ổn trọng, "Không dám ạ, lão sư, ngài đừng tức giận, Nếu ngài vì con mà giận dữ thương thân, con không còn mặt mũi nào sống tiếp. Ngài yên tâm, con chỉ xin vài ngày để ổn định, làm quen, rồi con cũng sẽ tìm được đường ra cho chính mình. Nhất định sẽ không lãng phí những gì ngài dạy dỗ."

Dừng một chút, y lại nắm lấy tay giáo sư Diệp, nở nụ cười mềm mại, "Lão sư, con biết trong lòng con "tình thương" có dáng hình như thế nào, cũng hiểu thâm ý của lão sư khi cho con xem luận văn của tiểu Quý. Con sẽ sống thật tốt, giống như lời khuyên con từng nói với tiểu Quý năm đó vậy. Lão sư, ngài cho con vài ngày, Tang Hạo mà ngài muốn thấy sẽ quay trở về, con bảo đảm với ngài, được không ạ?"

Giáo sư Diệp yên lặng nhìn y, thật lâu sau mới từ từ thở dài một hơi, ôm lấy y vào lòng.

Truyện full

  • Đuổi Theo Các Vì Sao - Tình Không Lam
    Đuổi Theo Các Vì Sao - Tình Không Lam

    Thời cấp ba, Dương Bắc Mạt luôn mặc đồng phục xám xịt, đeo kính gọng đen to, ngồi im lặng ở góc lớp. Việc táo bạo nhất cô từng làm là...

  • Độc Giả Là Thổ Hào
    Độc Giả Là Thổ Hào

    Thể loại: võng văn, tình cảm văn phòng, song hướng thầm mến, ôn nhu công x bình phàm thụ, ngọt sủng, ấm áp, đoản vănBiên tập: HanbieSau...

  • Bạn Bè Của Tôi Là Đại Thần
    Bạn Bè Của Tôi Là Đại Thần

    Thể loại: hiện đại, ấm áp, 1×1, trúc mã trúc mã, một chút vườn trường, đoản văn, HE,…Nhân vật chính: Hồ Lục x Vương TâyEditor:Camellia...

  • Con Đường Nghịch Tập Của Vật Hi Sinh
    Con Đường Nghịch Tập Của Vật Hi Sinh

    Thể loại: Trọng sinh, xuyên không, cổ đại, báo thù rửa hận, 1×1, HEEditor: EllieTình trạng bản gốc: Hoàn ( 71 chương và 1 Phiên...

  • Tôi Không Làm Đại Ca Nhiều Năm Rồi!
    Tôi Không Làm Đại Ca Nhiều Năm Rồi!

    Thể loại: Kiêu ngạo công, cường thụ, cẩu huyết, gương vỡ lại lành, đại ca vườn trường.Chỉ là một câu chuyện ngắn kể về chuyện tình yêu...

  • Thú Sủng
    Thú Sủng

    Thể loại: xuyên việt, đại lục dị thế, nhân thú, sinh tử, 1×1, HeEdit: Cáo-Sắc HồBeta: Thổ Long-Long Phi VânNhan Tử Kỳ không biết tại...

  • Chiều Hư - Lựu Liên Hương Thái
    Chiều Hư - Lựu Liên Hương Thái

    Kiều Lộc và người yêu cũ của mình vừa mới đăng kí kết hôn xong, điều đáng nói là từ khi gặp lại nhau cho tới thời điểm này, cùng lắm...

  • [Huấn Văn] Thư Sinh
    [Huấn Văn] Thư Sinh

    Truyện [Huấn Văn] Thư Sinh của tác giả Hoa Tiêu Nhất Tửu Hồ kể về Tiều Thanh trước tới nay là người không thích bị ràng buộc, nhưng...

  • Tri Vi
    Tri Vi

    Hán Việt: Tri ViTác giả: Vi Lạp MEEditor: Flower + Beta: MiaSố chương: 8 chươngThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình...

  • Hái Sao 2
    Hái Sao 2

    Thể loại: Hiện đại, HEBiên tập: PeaTrái tim anh là một toà thành, không chứa được dân cư đông đúc,Chỉ có thể chứa được mỗi một mình em...

  • Mẫu Đơn, Xin Đừng Khóc
    Mẫu Đơn, Xin Đừng Khóc

    Rating: 13+Thể loại: cổ trang, oneshort, ngược tâm…Tình yêu giữa hai người lại thuốc hai quốc gia đối địch nhau, giữa nợ nước tình yêu...

  • Khoảng Cách Một Cửa Sổ
    Khoảng Cách Một Cửa Sổ

    Tên gốc: Nhất song chi cách 一窗之隔Thể loại: Phúc hắc cưng chiều che chở vợ cuồng ma công x tiểu mỹ nhân xinh đẹp thụ, vườn trường trúc...

  • Đoạn Xả Ly Của Nhà A Xuân
    Đoạn Xả Ly Của Nhà A Xuân

    Tác giả: Lâm ĐóaChuyển ngữ: Lục Phấn Côi Tư 绿粉瑰姿Thể loại: truyện ngắn, khác...Giới thiệu:Ngay từ đầu, A Xuân vốn không ghét trong nhà...

  • Kim Chủ, Bị Lừa Rồi!
    Kim Chủ, Bị Lừa Rồi!

    Thể loại : ngôn tình cổ đại, cung đấu, nữ cường, HE.Nhân vật chính : Ân Trục Ly, Thẩm Đình Giao."Thẩm Đình GIao, trả tiền đây!""Ta và...

  • Tân Lang Của Tôi Bị Cướp Hôn Rồi
    Tân Lang Của Tôi Bị Cướp Hôn Rồi

    Tân lang của tôi bị cướp hôn rồiTác giả: 从夏Editor: LVLNaBeta: HetoVăn án:Vào ngày tôi và Tống Thành kết hôn, bạn gái cũ của anh ấy mặc...