Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ
Hồng Bang và Lâm gia Ä‘á»u bị ngưá»i Nháºt để ý, chỉ có thể giấu La Phù Sinh ở trong cô nhi viện, vì để bảo vệ anh, các tu nữ đóng cá»a háºu viện, không cho thăm viếng.– Gần đây ở Thượng Hải thá»i cục bất ổn, bên phÃa Nam Kinh đúng lúc muốn gá»i anh vá» Nam Kinh nháºm chức, em có thể chá»n theo anh Ä‘i Nam Kinh, hoặc là đi lên Bắc Bình cÅ©ng có nhà cá»§a há» Lâm ta.
– Anh, vết thương cá»§a Phù Sinh khá nặng, em muốn ở lại Thượng Hải thêm má»™t thá»i gian.
– Hứa Tinh Trình sẽ bán đứng em bất cứ lúc nà o, em ở lại quá mức nguy hiểm! Em Ä‘i trước đã, anh cho ngưá»i chăm sóc Phù Sinh, đợi tình hình sức khá»e cáºu ấy khá lên, anh sẽ nghÄ© cách để hai đứa gặp nhau.
– Em chỉ muốn ở bên anh ấy.
La Phù Sinh nghe thấy bên tai có tiếng ngưá»i thì thầm, từ từ tỉnh lại, nhìn thấy Lâm Nhược Má»™ng Ä‘ang đứng trước cá»a sổ nói chuyện vá»›i Lâm Khải Khải, lưng cô thẳng tắp, biểu lá»™ quáºt cưá»ng.
Lâm Nhược Má»™ng cảm nháºn được ánh mắt phÃa sau, quay ngưá»i lại, phát hiện anh đã tỉnh.
– Phù Sinh…- Cô bước nhanh đến bên giưá»ng khẽ gá»i tên anh, muốn cầm lấy tay anh, lại nhá»› ra đống băng gạc quấn quanh, nên ngừng lại.
Lâm Nhược Má»™ng nhá»› đến lá»i dặn cá»§a bác sÄ©: “Tay bệnh nhân tổn thương rất nghiêm trá»ng, đã rút hết kim độc ra, nhất định phải cẩn tháºn chăm sóc, nếu không sẽ tà n phế! Tổn thương quá nặng, thá»i gian nà y chỉ có thể ăn thức ăn lá»ng. Mặt khác, trong cÆ¡ thể bệnh nhân có lượng lá»›n thà nh phần amphetamine, là chất gây nghiện kiểu má»›i cá»§a ngưá»i Tây. Thứ đồ nà y rất hại sức khá»e, đã bị nghiện. Cô phải trông chừng bệnh nhân, đảm bảo bệnh nhân cai nghiện.â€
Những chuyện nà y rõ rà ng cô Ä‘á»u có thể Ä‘oán trước được, thế nhưng khi tháºt sá»± xảy đến lại hoà n toà n vượt khá»i khả năng chịu đựng cá»§a cô.
– Phù Sinh, cáºu tỉnh lại thì quá tốt rồi- Lâm Khải Khải đứng sau lưng em gái, vui mừng nhìn anh.
La Phù Sinh cháºt váºt nhúc nhÃch cÆ¡ miệng:
– Cha… nuôi…
Lâm Nhược Má»™ng biết anh muốn há»i gì, liếc mắt nhìn anh trai:
– Xin lỗi anh, bác Hồng… đã đi rồi.
La Phù Sinh không nói nên lá»i, mắt nhắm lại, nuốt xuống tất cả má»i cảm xúc:
– An táng… khi nà o?
– Linh cữu được đặt ở Hồng Bang suốt bảy ngà y, sau đó linh cữu được đưa Ä‘i án tang ở nghÄ©a trang công cá»™ng Trưá»ng Thanh. Phù Sinh, cáºu má»›i vừa thoát khá»i cá»a tá», bây giá» ra mặt rất nguy hiểm- Lâm Khải Khải khuyên anh.
– Cha nuôi đối vá»›i em ân trá»ng như núi, em muốn đưa tiá»…n ông Ä‘oạn đưá»ng cuối cùng.
Lâm Khải Khải định khuyên thêm, bị Lâm Nhược Mộng ngăn lại:
– Em ủng hộ quyết định của anh ấy, để em sắp xếp.
La Phù Sinh nghiêng đầu nhìn cô, sóng mắt hai ngưá»i lưu chuyển, là tâm ý tương thông sau khi trải qua sinh tá».
– Nhưng anh nhất định phải hứa vá»›i em, trở vá» phải lo dưỡng thương! Nếu không, em sẽ không cho anh bước ra khá»i cánh cá»a nà y.
Tay anh không thể cỠđộng, hằng ngà y ăn cÆ¡m uống nước Ä‘á»u do Lâm Nhược Má»™ng tá»± tay đút.
Lâm Nhược Má»™ng chưa từng chăm sóc qua ngưá»i nà o, ở phương diện nà y cÅ©ng rất không thà nh thạo. Nhưng cô lại rất tiểu tiết, má»—i ngà y cô sẽ đổi má»™t loại cháo khác nhau cho anh. Tất cả đồ ăn cá»§a anh, cô Ä‘á»u nếm thá» trước, cứng má»m lá»ng đặc vừa phải chưa, có bị nóng quá không, khẩu vị mặn nhạt có thÃch hợp vá»›i anh không.
Cách và i tiếng lại giúp La Phù Sinh bóp chân, đỠphòng chuột rút. Lúc anh lên cơn nghiện thuốc, đau đớn lăn lộn, cô cùng với La Thà nh sống chết đè tay anh lại, giúp anh lau mồ hôi. ChỠcơn nghiện qua đi, cô lại vội và ng giúp anh thay thuốc thay quần áo. Sau đó sẽ cầm quạt hương bồ, ngồi bên cạnh quạt mát cho anh, chỉ để anh dễ chịu hơn một chút.
Äể tiện bá» chăm sóc, Lâm Nhược Má»™ng đặt má»™t chiếc giưá»ng nhỠở ngay sát giưá»ng bệnh cá»§a La Phù Sinh, ban đêm lúc ngá»§ chỉ có thể nằm co ro. Mấy lần La Phù Sinh nhìn thấy cô trở mình suýt nữa lăn xuống đất, Ä‘á»u hết hồn đến chảy mồ hôi lạnh.
Lâm Nhược Má»™ng chăm sóc anh từng li từng tÃ, má»i chuyện Ä‘á»u Ä‘Ãch thân Ä‘i là m. Những công chuyện bé nhá» vụn vặt thưá»ng ngà y là m cô loay hoay mãi như con quay.
La Phù Sinh dưới sá»± săn sóc táºn tình cá»§a cô, từ từ hồi phục. Năm ngà y sau, anh đã có thể bước xuống giưá»ng Ä‘i lại. Lâm Nhược Má»™ng cùng anh Ä‘i ra sân sau cá»§a cô nhi viện hÃt thở không khÃ.
Trên bãi cá» có đám trẻ con Ä‘ang nô đùa, má»™t bé trai cầm xâu kẹo hồ lô ngà o đưá»ng chạy đến.
– Không cho cáºu!- Cáºu bé quay đầu cưá»i đùa, không nhìn đưá»ng nên va và o lòng Lâm Nhược Má»™ng.
– Quả Quả, em chạy cháºm thôi, cẩn tháºn đừng đụng và o ngưá»i anh nà y, anh ấy Ä‘ang bị bệnh- Cô chu đáo đỡ La Phù Sinh Ä‘i qua băng ghế dà i dưới già n hoa tỠđằng.
– Chị Thiên Anh, là Tiểu Sảng rượt em đòi ăn kẹo hồ lô- Quả Quả chỉ và o cô bé đang chạy tới, méc cô.
Äám nhá» vẫn quen gá»i cô là chị Thiên Anh. Từ khi La Phù Sinh lần đầu tiên dẫn cô đến đây, vá» sau Lâm Nhược Má»™ng thưá»ng xuyên đến nÆ¡i nà y thăm bá»n trẻ. Quả Quả bị bệnh tim bẩm sinh, Lâm Nhược Má»™ng đặc biệt trông nom cáºu hÆ¡n. Lui tá»›i thưá»ng xuyên, tình cảm vô cùng thân thiết.
– Äồ keo kiệt! Không chÆ¡i vá»›i cáºu nữa- Tiểu Sảng giáºm chân, vung vẫy hai bÃm tóc rồi quay đầu bá» Ä‘i.
– Nè- Cáºu bé muốn gá»i cô bé lại, nhưng nhìn xâu kẹo trong tay, ná»™i tâm lại rất giằng xé- Nhưng đây là tá»› để dà nh cho chị Thiên Anh…
Lâm Nhược Má»™ng là m bá»™ kinh ngạc khoa trương nháºn lấy xâu kẹo hồ lô:
– Quả Quả tặng chị à ?- Cô lấy hai ngón tay rút quả máºn đầu tiên ra, số còn lại đưa cho Quả Quả- Chị Ä‘ang bị sâu răng, chỉ có thể ăn má»™t trái. Còn lại em đưa cho Tiểu Sảng được không?
– Dạ được!- Quả Quả vui vẻ cầm xâu kẹo đuổi theo cô bé.
Lâm Nhược Mộng ngồi xuống bên cạnh La Phù Sinh, nghịch ngợm đung đưa viên kẹo hồ lô trong tay trước mặt anh:
– Muốn ăn không? Tiếc là bây giá» anh chỉ có thể ăn thức ăn lá»ng, đà nh phải nhìn em ăn rồi. Rất ngá»t nhé!
Nói xong bá» và o miệng mình, má»›i ngáºm má»™t ná»a chưa kịp nuốt và o, đột nhiên bóng râm phá»§ xuống, La Phù Sinh bắt lấy gáy cô, nhanh miệng ngáºm lấy ná»a quả còn lại. Hoa tỠđằng rÅ© xuống, trên mặt há» loang lổ ánh sáng.
Cánh môi hai ngưá»i va và o nhau, mang theo vị ngá»t cá»§a kẹo đưá»ng. Äầu lưỡi anh khẽ đẩy, đưa viên kẹo và o trong miệng cô. Thấy hai mắt cô mở to ngÆ¡ ngẩn, nụ cưá»i bên môi anh cà ng rá»™ng mở.
– Ừ ngá»t tháºt- Anh lùi ra, Ä‘iá»m nhiên như không ngồi ngay ngắn lại trên ghế.
– Khụ khụ- Lâm Nhược Má»™ng suýt nữa nuốt trá»™ng cả quả máºn- Anh là lưu manh à ?
– Ừ đúng rồi- Äáp trÆ¡n tru như váºy.
Lâm Nhược Mộng không cãi lại được, anh đúng là .
Hai ngưá»i ngồi nhìn đám trẻ Ä‘ang chÆ¡i đùa trên bãi cá», nhất thá»i im lặng. Bà n tay anh nhẹ nhà ng nắm lấy tay cô:
– Nhược Mộng, muốn sinh em bé cho anh không?
Chẳng lẽ lưu manh Ä‘á»u tá» tình trắng trợn như thế sao? Lâm Nhược Má»™ng nuốt nước bá»t đánh á»±c, trong miệng còn mang theo vị ngá»t cá»§a đưá»ng, lá»i nói ra Ä‘á»u là êm ái:
– Anh thÃch con trai hay con gái?
– Chỉ cần là em sinh, anh Ä‘á»u thÃch.
Hôm nay không cách nà o trò chuyện nữa rồi, mặt Lâm Nhược Má»™ng đỠlên, bước nhanh vá» phòng, để lại tiếng cưá»i rá»™n vang sau lưng.
Trong Hồng trạch, đám đông đứng trong phòng khách, má»™t mình Hồng Lan đứng trước má»i ngưá»i, giá»ng nói mạnh mẽ:
– Äó là những việc cần sắp xếp và o lá»… an táng cá»§a cha tôi và o ngà y mai, trước mắt chỉ có bấy nhiêu, còn có thêm gì nữa thì tôi chưa nghÄ© ra, má»i ngưá»i có gì cần bổ sung không?
Äám đông nhìn nhau, nghÄ© ngợi, lắc đầu, trong đó có má»™t ngưá»i đà n ông tuổi tác hÆ¡i lá»›n khen ngợi:
– Không ngá» cô chá»§ chưa từng xá» lý mấy chuyện nà y, lại có thể là m được kÃn kẽ như váºy. Lão bang chá»§ trên trá»i có linh thiên cÅ©ng được yên tâm rồi.
Hồng Lan buồn bã gáºt đầu:
– Cảm Æ¡n các vị chú bác anh em, thá»±c ra tất cả má»i chuyện không chỉ có má»™t mình tôi an bà i, còn có má»™t ngưá»i cÅ©ng bá» ra không Ãt công sức.
– á»’?- Äám đông lại nhìn nhau, không biết cô chá»§ nói tá»›i ai.
– Hôm nay triệu táºp má»i ngưá»i đến đây, ngoại trừ sắp xếp công việc trong tang lá»… cá»§a cha tôi, tôi vẫn còn má»™t chuyện quan trá»ng cần tuyên bố vá»›i má»i ngưá»i. Cha tôi chết thảm trong tay bá»n Nháºt, hiện giá» Hồng Bang chúng ta không có ngưá»i dẫn đầu, tôi sợ sẽ khiến anh em không yên lòng.
– Äúng váºy! Rắn mất đầu dá»… xảy ra chuyện. Äáng tiếc Hồng bang chá»§ ra Ä‘i quá đột ngá»™t, vẫn chưa an bà i má»i chuyện.
– Không, cha tôi đã an bà i rồi. Hôm nay, tôi xin đứng ra tuyên bố bang chá»§ má»›i cá»§a Hồng Bang- Hồng Lan lặng lẽ nhìn ra cá»a lá»›n, Lâm Nhược Má»™ng đẩy xe lăn Ä‘i tá»›i, La Phù Sinh ngồi ở trên, trên gối đắp chiếc chăn lông. Äám ngưá»i theo ánh mắt cô nhìn lại, hÆ¡i kinh ngạc.
Công viên Hồng Khẩu, La Phù Sinh bị bắt bị xá» quyết Ä‘á»u tiến hà nh bà máºt, ngưá»i dân bình thưá»ng không biết được ná»™i tình.
– Nhưng mà , La Phù Sinh đã… đã bị trục xuất khá»i Hồng Bang! Hắn còn là m việc cho ngưá»i Nháºt!
– Äúng váºy, nhưng La Phù Sinh bị trục xuất khá»i bang là bắt tay vá»›i cha tôi diá»…n má»™t mà n kịch, vì để che mắt bá»n Nháºt.
Äám đông có chút hoà i nghi.
– Tôi biết, má»i ngưá»i còn có chá»— lo nghÄ©. Nhưng má»i ngưá»i có biết tại sao anh ấy ngồi xe lăn không. Tráºn ám sát ở công viên Hồng Khẩu để má»i ngưá»i vá»— tay khen hay đó là anh Phù Sinh trá»±c tiếp thi hà nh. Mặc dù anh ấy đã xác định không muốn lưu danh lịch sá», nhưng cống hiến cá»§a anh ấy, chúng ta không thể quên được! Vị trà bang chá»§ nà y, La Phù Sinh xứng đáng!
Äám ngưá»i nhìn nhau, cuối cùng gáºt đầu.
Hồng Lan giao lệnh bà i bằng ngá»c cho La Phù Sinh, anh cố gắng chống tay vịn xe lăn đứng lên Ä‘i tá»›i trước mặt má»i ngưá»i, giÆ¡ lệnh bà i đại diện bang chá»§ lên cao, đám đông thấy lệnh bà i, đồng loạt cung kÃnh cúi chà o:
– Bang chủ!
– Tốt! Tôi tuyên bố, đợi sau khi lễ tang lão bang chủ kết thúc, Hồng Bang cũng giải tán ngay tại đây!
– Cái gì?- Äám đông nhao nhao, ngay cả Hồng Lan cÅ©ng kinh ngạc.
– Anh Phù Sinh, anh nói gì?
– Các ngưá»i có lẽ không biết, khi còn sống, cha nuôi là ngưá»i cá»§a quân Thống, ban đầu ông thà nh láºp Hồng Bang là để hoà n thà nh nhiệm vụ ám sát cho tổ chức, vá» sau vì che giấu thân pháºn, vô tình mở rá»™ng thà nh thương há»™i. Nếu ở thá»i thái bình thịnh trị, thì chúng ta có quyá»n bằng lòng vá»›i hiện trạng. Nhưng bây giá» tổ quốc lâm nguy, nam nhi chúng ta sức dà i vai rá»™ng không nên chỉ vì chút lợi nhá» cá»§a má»™t gia đình. Anh em Hồng bang ta ứng vá»›i câu “ngá»n lá»a cháy lan đồng cá»â€, sẽ lan rá»™ng khắp nÆ¡i, chống lại giặc ngoại xâm! Tứ Xuyên có Nhị Lưu, Tây Bắc có NgÅ© Mã, kể từ nay Thượng Hải không còn Hồng Bang, chỉ có quân Thượng Hải Hồng gia kháng Nháºt!