Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ
Du Chu cảm giác sống lưng mình lạnh buốt. Rất nhiá»u sá»± việc cáºu không nguyện đối diện, rất nhiá»u suy nghÄ© cáºu chẳng muốn thừa nháºn láºp tức tuôn trà o trong lòng cáºu. Và o buổi tối ná» cá»§a hai năm trước – giây phút cáºu gặp hắn lần đầu tiên, Thiệu Vinh gá»i cáºu bằng má»™t cái tên xa lạ; cáºu ngoảnh đầu, trông thấy sưá»n mặt đương hững há» nhìn sang cá»§a Thiệu Vinh.Khoảnh khắc đó Du Chu chợt nghÄ© rằng, giống quá. Thiệu Vinh quay mặt qua, hÆ¡i thở đượm mùi rượu phả lên gò má cáºu, hắn cưá»i há»i: “Nà y nhóc con, còn nhìn nữa là anh sẽ hôn chú đấy. Chú trưởng thà nh chưa?â€
Cáºu lắp ba lắp bắp trả lá»i: “Trưởng, trưởng thà nh rồi, em hai mươi bốn tuổi.†Hai mươi bốn tuổi, là quá đủ để rá»i khá»i mái trưá»ng và bước chân và o xã há»™i. Cáºu cÅ©ng sá»›m tìm được công việc thÃch hợp, lên sẵn kế hoạch cho tương lai, hết thảy Ä‘á»u đã được sắp xếp thá»a đáng chu toà n.
Cáºu tá»± nhá»§, mình có thể lặng lẽ phóng túng má»™t lần, dẫu sao anh chà ng ná» cÅ©ng say túy luý. Coi như hai kẻ cô đơn sưởi ấm lẫn nhau trong đêm đông giá rét Ä‘i, nà o có phải tá»™i lá»—i gì rúng động đất trá»i đâu.
Kết quả Thiệu Vinh lại há»i tên cáºu, há»i địa chỉ nhà cáºu, thưá»ng xuyên hẹn cáºu ra ngoà i hoặc ghé thăm nhà cáºu.
Hai ngưá»i giữ mối quan hệ láºp lá» nà y ở bên nhau hÆ¡n hai năm.
Du Chu nhìn sưá»n mặt in trên tấm vé và o cá»a mà thoáng sợ hãi. Cá»› sao trên áp phÃch lẫn vé và o cá»a Ä‘á»u là sưá»n mặt cÆ¡ chứ? Nếu như chụp góc chÃnh diện, cÆ¡ bản không nhìn ra nổi chá»— tương tá»±.
Du Chu đương suy nghÄ© miên man, bá»—ng chốc ngá»i được mùi khét gay mÅ©i.
Du Chu ngỡ ngà ng thả xấp vé xuống chạy và o nhà bếp, phát hiện mình chỉnh giỠsai rồi, bánh quy mứt hoa đã bị cháy đen.
Mùi khét ngáºp ngụa khắp căn bếp, khiến lòng Du Chu trà n đầy sá»± chán nản.
Cáºu chẳng thể hoà n thà nh bất cứ việc gì.
Cáºu còn đê hèn ảo tưởng rằng có thể giấu giếm mãi mãi, giấu tá»›i khi chia tay vá»›i Thiệu Vinh, những tâm tư xấu xa ghê tởm ấy sẽ bị chôn vùi vÄ©nh viá»…n.
Giả như Thiệu Vinh không định chia tay trong êm Ä‘á»m vá»›i cáºu thì sao? Giả như Thiệu Vinh phát hiện ra chuyện nà y ——
Du Chu nhá»› đến lá»i cảnh cáo nom dá»ng dưng quá đỗi ná» cá»§a Thiệu Vinh, trái tim tức khắc lỡ hai nhịp.
Cáºu chẳng dám để Thiệu Vinh biết được ý đồ mình từng ấp á»§.
Hà ng mi Du Chu run láºp cáºp, cố gắng nén giá»t lệ đương chá»±c tuôn ra khá»i và nh mắt.
Thiệu Vinh tắm xong bước ra thì trông thấy Du Chu trưng cặp mắt đỠbừng lo dá»n dẹp mẻ bánh quy mứt hoa nướng cháy. Thiệu Vinh ngá»i được mùi khét pha lẫn hương hoa vấn vÃt trong không khÃ, lông mà y hắn khẽ nhướng, bước và o nhà bếp ôm Du Chu từ đằng sau, xáp lại gần hôn và nh mắt á»ng đỠcá»§a cáºu Ä‘oạn mở miệng chế giá»…u: “Sao váºy? Cháy má»—i cái bánh cÅ©ng khiến cáºu tá»§i thân khóc à ? Cáºu xem cáºu cÅ©ng chả nhá» nhoi gì nữa, sao vẫn mÃt ướt như thế hả?â€
Du Chu rốt cuá»™c chẳng thể kiá»m nổi nữa, cáºu xoay ngưá»i vươn tay vòng qua eo Thiệu Vinh, vùi đầu và o lồng ngá»±c hắn.
Cáºu muốn thà nh tháºt bá»™c bạch hết tất cả vá»›i Thiệu Vinh, rồi lại sợ phải chứng kiến cảnh Thiệu Vinh phẫn ná»™, chỉ biết mặc cho nước mắt chảy xuống thấm ướt vải áo trước ngá»±c Thiệu Vinh.
Thiệu Vinh thấy Du Chu báºt khóc nức nở thì dần má»m lòng, hắn bế Du Chu lên bước và o phòng ngá»§, nhÃch sát lại hôn cáºu. Song hắn cà ng hôn thân máºt bao nhiêu, Du Chu cà ng khóc dữ dá»™i bấy nhiêu.
Du Chu cảm thấy mình như má»™t tên trá»™m, cáºu trá»™m tình cảm Thiệu Vinh dà nh cho Úc Ngôn, trá»™m má»i Ä‘iá»u tốt đẹp Thiệu Vinh dà nh cho Úc Ngôn, cáºu còn không dám thẳng thắn vá»›i Thiệu Vinh, để hết thảy váºt quy nguyên chá»§ tháºt sá»›m.
Thiệu Vinh chẳng thể dùng nụ hôn dỗ dà nh Du Chu nổi, đà nh phải chỠDu Chu khóc mệt rồi ngủ thiếp đi thôi.
Nhìn và nh mắt và chiếc mÅ©i đỠbừng vì khóc cá»§a Du Chu, Thiệu Vinh tháºt sá»± bó tay toà n táºp vá»›i đồ thỠđế mÃt ướt nà y.
Tại sao lại có má»™t tên nhóc như thế cÆ¡ chứ? Rõ rà ng đã Ä‘i là m và i năm, rõ rà ng cÅ©ng tÃnh là sinh viên xuất sắc tốt nghiệp cao há»c có tà i năng thiên phú, tÃnh cách vẫn cứ má»m yếu tá»›i váºy.
Thiệu Vinh nhÃch đến hôn chóp mÅ©i Du Chu: “Ra ngoà i nhá»› đừng để kẻ khác bắt nạt đấy.â€
Vừa hôn xong thì Du Chu bèn nằm cuá»™n tròn ngưá»i, dưá»ng như muốn co rụt cả cÆ¡ thể mình lại.
Nếu trước kia có kẻ bảo Thiệu Vinh sẽ chịu quân tá» mà ôm má»™t ngưá»i ngá»§ say không mà ng là m gì khác, ngay cả bản thân Thiệu Vinh nhất định cÅ©ng chẳng tin nổi. Má»™t mẻ bánh quy há»ng mà thôi, có gì đâu phải khóc?
Sáng hôm sau Du Chu tỉnh dáºy rất sá»›m, cáºu mở mắt ra, thấy được khuôn mặt gần trong gang tấc cá»§a Thiệu Vinh.
Du Chu láºp tức cứng ngắc.
Nhá»› tá»›i cảnh đêm qua mình ôm Thiệu Vinh khóc lóc dữ dá»™i, khóc chốc lát còn ngá»§ quên mất luôn, đôi maÌ Du Chu tức thì đỠbừng.
Thiệu Vinh hẳn sẽ nghÄ© rằng cáºu rất kì lạ, rất vô dụng nhỉ?
Du Chu cảm giác xung quanh toà n là hÆ¡i thở cá»§a Thiệu Vinh, trái tim thoáng thổn thức, cáºu hết sức dè dặt nhÃch sang hôn nhẹ lên bá» môi Thiệu Vinh.
Môi Thiệu Vinh ấm áp quá đỗi, chân tháºt quá đỗi.
Du Chu bá»—ng thụt lùi giống y hệt bị Ä‘iện giáºt, cáºu báºt dáºy xông và o phòng vệ sinh đóng chặt cá»a như thể đương chạy trốn.
Ãnh nắng sà và o từ ô cá»a sổ, Thiệu Vinh nằm trên giưá»ng chầm cháºm mở mắt ra, khóe môi Ä‘ong đầy nụ cưá»i đắc ý.
Ranh con nà y cứ đòi chia tay vá»›i hắn, nhưng suốt ngà y hết vụng trá»™m ngắm hắn rồi lại vụng trá»™m hôn hắn, váºy thì chia tay là m gì chứ?
CÅ©ng vì nể tình ranh con nà y dá»… xấu hổ, hắn má»›i nảy lòng từ bi không láºt tẩy cáºu.
Thiệu Vinh chá» Du Chu ló đầu ra khá»i phòng vệ sinh má»›i thông báo cho cáºu biết tháng sau là tiệc mừng thá» bảy mươi tuổi cá»§a cụ Thiệu, Thiệu Vinh bảo: “Tá»›i lúc đó cáºu trở vá» chung vá»›i tôi Ä‘i, chả cần chuẩn bị thứ gì đâu, có mặt là tốt rồi.â€
Du Chu ngẩng đầu nhìn Thiệu Vinh theo bản năng, cặp mắt Ä‘en láy trà n đầy sá»± nghiêm túc và lưỡng lá»±: “Em Ä‘i, em Ä‘i được ư?â€
“Äi được ư là ý gì?†Thiệu Vinh dồn sát Du Chu lên tưá»ng, hôn nhẹ con mắt thê thảm do phải khóc quá nhiá»u ná», “Chẳng phải cáºu cứ chạy sang tìm ông ná»™i đánh cá» suốt hay sao?â€
Vì để khiến hắn chá»§ động nói chia tay, má»—i cuối tuần Du Chu Ä‘á»u kiên trì ghé thăm Thiệu gia nhằm bà y ra bá»™ dạng nôn nóng sốt ruá»™t muốn trèo lên Thiệu gia lắm rồi. Kết quả ông ná»™i hắn lại tìm hắn há»i: “Có phải mà y ép thằng nhỠđến đây hầu hạ tao không hả?â€
Nhìn xem, ngay cả ông ná»™i hắn cÅ©ng nháºn ra cáºu bị ép buá»™c, đủ thấy ranh con nà y diá»…n tệ tá»›i mức nà o.
Du Chu quan sát vẻ mặt há»›n hở cá»§a Thiệu Vinh, cuối cùng chẳng dám xổ hết lá»i ra khá»i miệng.
Thiệu Vinh báºn đến công ty nên cÅ©ng chả tiện bám dÃnh Du Chu bao lâu, ngồi ngắm Du Chu chÆ¡i vá»›i Béo Ú chốc lát bèn rá»i nhà ngay.
Du Chu chuẩn bị xong đồ ăn và nước uống cho Béo Ú mới đi là m.
Má»™t ngà y vốn dÄ© nên gió yên sóng lặng, trên thá»±c tế chỉ kéo dà i tá»›i buổi chiá»u mà thôi.
Äến gần giá» tan tầm xế chiá»u, đương lúc Du Chu sắp xếp thuốc trong ngăn tá»§ xem liệu có loại thuốc nà o quá hạn sá» dụng hay không, cá»a phòng y tế bất thình lình bị đẩy ra.
Du Chu nghe thấy tiếng động bèn xoay lưng nhìn vá» phÃa cánh cá»a mở toang, chợt bắt gặp má»™t chà ng trai Ä‘eo khẩu trang Ä‘ang đóng cánh cá»a lại.
Chà ng trai ná» quan sát xung quanh, láºp tức phát hiện Du Chu Ä‘ang nhìn mình đăm đăm.
Chà ng trai đưa má»™t ngón tay ká» sát môi, ra hiệu đừng lên tiếng. Anh ta cÅ©ng chẳng mấy quan tâm vá» sá»± kinh hoà ng trong ánh mắt Du Chu, bởi anh ta đã chứng kiến sá»± kinh hoà ng ấy quá nhiá»u lần rồi, kể từ khi anh ta nổi tiếng thì Ä‘i tá»›i đâu cÅ©ng dá»… gặp nó hết.
Chà ng trai lủi và o phòng nghỉ, xin nhỠDu Chu giúp đỡ chút đỉnh.
Chẳng mấy chốc có hai tên săn tin lấm la lấm lét chạy đến gõ cá»a, há»i Du Chu có thấy chà ng trai nà o Ä‘eo khẩu trang Ä‘i ngang qua hay không.
Du Chu sở hữu má»™t khuôn mặt chả giống biết nói dối, cáºu lắc đầu đáp: “Không thấy.â€
Hai tên săn tin thất vá»ng rá»i Ä‘i.
Ngón tay Du Chu siết chặt và o nhau, lòng bà n tay rịn mồ hôi đầm đìa.
Chà ng trai bước ra khá»i phòng nghỉ, anh ta sá»a sang vạt áo, Ä‘oạn bất đắc dÄ© bảo: “Tôi đã hứa sẽ sáng tác má»™t ca khúc cho bạn tôi, bối cảnh ca khúc chÃnh là ngôi trưá»ng nà y, vì lẽ đó tôi má»›i cố tình sang đây tìm cảm hứng, ngỠđâu thế mà bị phát hiện.†Anh ta tá»± giải thÃch cứ như Ä‘ang nói chuyện vá»›i bạn bè thân quen lắm váºy, kế đấy má»›i phát hiện Du Chu đứng trước tá»§ thuốc là má»™t ngưá»i xa lạ chưa bao giá» gặp mặt. Chà ng trai nghi ngá» há»i, “Tôi cảm giác trông cáºu hÆ¡i quen quen, có phải chúng ta đã từng gặp nhau ở đâu hay không?â€
Du Chu thoáng cứng Ä‘á». Qua hồi lâu cáºu má»›i cháºm rãi xổ ra hai từ: “…Chưa từng.â€
Chà ng trai mỉm cưá»i: “Cáºu luôn nghiêm túc như thế ư?â€
Ngưá»i khác chỉ thuáºn miệng bắt chuyện má»™t câu, thuáºn miệng há»i má»™t vấn đỠmà lại nghiêm túc nghÄ© ngợi cả buổi trá»i, có sá»± đáng yêu khó tả.
Du Chu lúng ta lúng túng chả thốt nên lá»i.
Ãnh chiá»u tà sà và o ô cá»a sổ, rá»i xuống non ná»a khuôn mặt cá»§a chà ng trai. Ãnh mắt anh ta sâu thẳm và ngá»i sáng, toà n thân toát ra sức sống căng trà n, tá»±a hồ dẫu là m việc gì cÅ©ng chẳng há» thấy má»i mệt.
Sẵn sà ng lặng lẽ băng qua đại dương, đặt chân tá»›i ngôi trưá»ng nhá» vô danh tham khảo bối cảnh chỉ để sáng tác má»™t ca khúc, có lẽ không phải là chuyện gì quá xa lạ vá»›i anh ta nữa rồi.
Như váºy tháºt tốt. Du Chu nghÄ©.
Tuýp ngưá»i nà y hẳn nên sống đầy vẻ vang tá»a sáng như váºy, chá»› nên dừng bước chân Ä‘ang tiến vá» phÃa trước hoặc Ä‘au đớn dằn vặt vì bất cứ Ä‘iá»u gì.
“Các ca khúc cá»§a anh nghe êm tai lắm.†Du Chu nở má»™t nụ cưá»i có thể nói là rạng rỡ vá»›i chà ng trai, hai chiếc lúm đồng tiá»n nhẹ nhà ng lõm và o, trông đẹp đẽ khôn cùng. Du Chu khẽ nói rằng, “Tôi rất thÃch.â€
Chà ng trai đương định bảo “Tôi biết tá»ng cáºu nháºn ra tôiâ€, song khi ánh mắt bắt gặp nụ cưá»i cá»§a Du Chu, toà n bá»™ ngôn từ lại bá»—ng chốc trống rá»—ng.
Anh ta bình tÄ©nh nhìn Du Chu Ä‘ang mỉm cưá»i vá»›i mình, trong đầu lóe lên vô số kà ức tá»±a như mảnh vỡ. Chỉ là những mảnh vỡ nà y xuất hiện quá chá»›p nhoáng, anh ta còn chưa kịp xem xét rõ rà ng, chúng đã tan biến sạch sẽ.
Chà ng trai cảm giác có cơn đau đớn ùa và o đầu mình.
Du Chu hoảng hốt, cáºu vá»™i và ng tiến lên đỡ chà ng trai ngồi xuống nghỉ ngÆ¡i. Chà ng trai nà y không phải ai khác, chÃnh là “T thần†mà tụi Trình Lâm hâm má»™ cuồng nhiệt.
Anh ta tên Tá» Minh Dáºp.
Ngưá»i cÅ©ng như tên, là má»™t chà ng trai mãi mãi tá»a sáng rá»±c rỡ, rạng ngá»i lóa mắt giống hệt ánh dương vừa ló dạng.
CÅ©ng là mối tình đầu cá»§a cáºu.
Bá»n há» giấu giếm tất cả má»i ngưá»i lén lút hẹn hò vá»›i nhau, ngà y nà o cÅ©ng trốn lên sân thượng đà n hát, ngà y nà o cÅ©ng cùng rảo bước từ trưá»ng há»c Ä‘en kịt vá» táºn nhà .
Mãi tá»›i khi, mãi tá»›i khi bạn nối khố cá»§a anh ta phát hiện mối quan hệ giữa bá»n há», lặng lẽ thuáºt lại cho bố mẹ anh ta hay chuyện.
Tá» Minh Dáºp bị bố mẹ mình cấm túc.
Buổi tối hôm ấy, Tá» Minh Dáºp trốn ra khá»i nhà để chạy Ä‘i tìm cáºu, anh ta muốn dẫn cáºu rá»i khá»i thá»§ đô. Thế nhưng ngay trên chặng đưá»ng chạy đến tìm cáºu, Tá» Minh Dáºp bá»—ng gặp tai nạn xe cá»™, suýt chút nữa đã mất mạng.
Cáºu luôn canh chừng trước cá»a phòng cấp cứu suốt cả đêm, tất cả má»i ngưá»i mắng cáºu là đồ tai ương, mắng cáºu vô liêm sỉ dụ dá»— Tá» Minh Dáºp, cáºu vá» như mình chưa từng nghe thấy bất cứ thứ gì, cáºu chỉ biết khóc nức nở đứng chá» trước cánh cá»a, cầu nguyện Tá» Minh Dáºp nhất định phải tỉnh lại, nhất định đừng xảy ra bất trắc.
Khi đó Du Chu nghÄ© rằng, có lẽ cáºu tháºt sá»± là má»™t kẻ gieo tai ương, nếu không vì sao bà ngoại lại chết ngay trước mắt cáºu, Tá» Minh Dáºp lại nằm hôn mê bất tỉnh nằm trong phòng cấp cứu cÆ¡ chứ.
Mà mặc kệ thế nà o Ä‘i chăng nữa, chỉ cần cáºu ấy tỉnh lại là được.
Chỉ cần cáºu ấy tỉnh lại, chẳng còn Ä‘iá»u gì quan trá»ng hÆ¡n nữa.
Có thể gặp được nhiá»u ngưá»i rất tốt rất tốt như váºy, trải nghiệm nhiá»u việc rất tốt rất tốt như váºy, đã là má»™t Ä‘iá»u vô cùng may mắn.
Bà n tay Du Chu hÆ¡i run rẩy, cáºu bồn chồn há»i: “Anh Tá» Ã , anh có sao không?â€
“Tôi không sao.†Tá» Minh Dáºp cÅ©ng cảm thấy kì quái, lâu lắm rồi anh ta chưa tái phát căn bệnh cÅ© nà y, cÅ©ng chẳng hiểu tại sao ban nãy đầu óc đột nhiên Ä‘au đớn kịch liệt. Anh ta mỉm cưá»i trả lá»i Du Chu, “Ngà y xưa gặp tai nạn xe cá»™ nên sót lại chút di chứng ấy mà , bệnh cÅ© thôi.â€
Du Chu đương định nói thêm và i lá»i, di động cá»§a Tá» Minh Dáºp lại chợt đổ chuông. Tá» Minh Dáºp đưa mắt kiểm tra, thở dà i bảo: “Cai ngục gá»i Ä‘iện rồi, tôi phải vá» ngay đây. Cáºu chả biết đâu, kể từ cái lần tôi tá»± ý đột nháºp và o khu giao chiến tìm cảm hứng thì ngà y nà o cáºu ta cÅ©ng kè kè canh chừng tôi hết, sợ tôi chạy Ä‘i nữa đó.â€
Tá» Minh Dáºp nói Ä‘oạn, bá»—ng phát hiện mình lại kể lể những Ä‘iá»u chẳng liên quan cho Du Chu trong vô thức.
Lần nà y Tá» Minh Dáºp đã xác định, rằng Du Chu thá»±c sá»± khiến hắn có má»™t cảm giác hết sức quen thuá»™c, nom còn thân thiết hÆ¡n cả tên quản là kiêm bạn nối khố chÆ¡i chung hai mươi mấy năm nữa.
Tá» Minh Dáºp từ chối cuá»™c gá»i bạn nối khố gá»i tá»›i, mở WeChat lên nói vá»›i Du Chu rằng: “Chúng ta kết bạn Ä‘i, chốc nữa tôi sẽ đăng phúc lợi fans tặng cáºu.â€
Du Chu sững sá».
“Sao nà o? Bá»™ cáºu không phải fans cá»§a tôi à ?†Tá» Minh Dáºp há»i, “Rõ rà ng ban nãy cáºu nói rất thÃch các ca khúc do tôi chấp bút mà . Chẳng lẽ chỉ là khen xã giao thôi ư?â€
Du Chu vá»™i đáp: “Không phải!â€
Tá» Minh Dáºp nhanh chóng rá»i khá»i, song cái tên Tá» Minh Dáºp lại nằm trong danh sách bạn bè cá»§a Du Chu.
Du Chu nhìn danh sách bạn bè luôn luôn tĩnh mịch của mình, cảm giác chiếc di động đương nắm trong tay dần dần nóng lên.
Có hÆ¡i phá»ng tay.
Hết chương 21















