Hoàng Cung Kỳ Ngộ

Chương 16: Đồng minh

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Theo quy định của hậu cung, sáng nào Hạ Vy cũng phải đến cung Kim Phụng thỉnh an thái hậu, rót nước dâng trà.

Mỗi lần như thế, nàng lại phải dậy từ sớm để các cung nữ trang điểm, thay y phục, xức nước hoa. Thái hậu vốn chẳng mặn mà gì với nàng, nàng cũng chẳng mong mỏi nhìn mặt bà ta, thế mà cứ phải làm khổ nhau để diễn cảnh mẹ cười con nói, rồi mẹ nói con cười. Chưa kể thỉnh thoảng nàng lại phải dâng lên trà ngon, sâm quý để được tiếng là con hiền dâu thảo. Thật là tốn kém!

Rời khỏi cung Kim Phụng, nàng như trút được một quả núi xuống khỏi vai, liền đi một mạch ra đình Phong Nguyệt mà hóng gió.

Trong hậu cung này, đình Phong Nguyệt là nơi nàng thích nhất. Bốn bề là nước, chỉ cần xua cung nữ ra xa là có thể ngồi lảm nhảm một mình mà không sợ xung quanh có ai nghe lén.

Thời tiết lúc đầu thu rất đẹp. Trời xanh mây trắng, gió êm nắng dịu. Nhìn lên nhìn xuống, xoay trái xoay phải, chỗ nào cũng có hoa. Nàng tự nhủ mình đã xuyên không thì phải tranh thủ tận hưởng thiên nhiên tươi đẹp, không khí trong lành. Có như thế thì khi nhớ về thế giới hiện đại đầy đầy sôi động cũng như đầy bụi bặm của mình, nàng cũng thấy an ủi với hiện tại hơn một chút.

Ôi, gió lại thổi, hương hoa lại bay…

“Hoàng tẩu, ba ngày không gặp, như cách chín thu.”

Giấc mộng đẹp giữa ban ngày của nàng đã bị phá tan như thế đấy. Nàng thậm chí không cần phải quay ra sau nhìn cũng đã biết tỏng đó là ai.

Từ sáng nàng đã có linh cảm là hôm nay sẽ gặp hắn nên trước đó đã lệnh cho Trường Đông đi dò la bên Liên phi về vụ bắt gian hụt đêm hôm nọ. Điều tra chỉ là phụ, cái chính là nàng muốn mình có thể tán dóc với tên hentai này được thoải mái hơn một chút.

Nếu trước đây nàng nhìn thấy cái bản mặt Lê Nguyên Phong là chỉ muốn vội vã chạy trốn, thì dạo này, không gặp hắn nàng lại thấy buồn buồn. Có lẽ vì nhìn đi nhìn lại, nàng chỉ có hắn là đồng minh duy nhất.

“Hoàng tẩu ngồi đây một mình, lẽ nào đang chờ thần đệ?” Lê Nguyên Phong không đợi mời đã ngồi xuống chiếc ghế đối diện nàng, rất tự nhiên vừa rót trà vừa ăn bánh.

“Hồ Vọng Nguyệt gió mát hoa thơm, bổn cung chỉ là đang thưởng thức phong cảnh yên bình, chẳng chờ đợi ai cả.” Nàng đáp, không muốn để hắn đắc ý.

“Vậy là thần đệ làm phiền hoàng tẩu rồi, thật là có lỗi. Thần đệ đành ra về vậy.” Hắn thở dài, tặc lưỡi tiếc nuối, nhón người chuẩn bị đứng lên.

“Đình Phong Nguyệt không phải chỉ có một cái ghế, vương gia đã đến thì cứ lưu lại đi.” Nàng xuống nước, máu thèm tám trong người lại nổi lên. Chẳng mấy khi gặp hắn mà không có Trường Đông bên cạnh.

“Ồ, mỹ nhân đang mời mọc ta?” Hắn mỉm cười, phẩy phẩy cây quạt trong tay, rồi lại ngồi xuống. “Phải chăng mỹ nhân đã phải lòng ta?”

“Ta chỉ hận không thể một phát đá ngươi văng xuống hồ, chìm nghỉm.” Nàng lườm hắm.

“Ta rơi xuống hồ, lấy ai kể chuyện cho ngươi?” Hắn hất tóc nhẹ một cái, như mời mọc.

Tên này mà là vương gia cái nỗi gì. Đi bán thân còn có lý hơn.

“Lý Thiệu Minh đến cung Trường Lạc tổng cộng mấy lần rồi?” Hắn chống cằm hỏi bâng quơ.

Nghe câu hỏi của hắn, nàng không khỏi ngây người dù đã phần nào đoán được là hắn biết chuyện Vampire thường lui đến chỗ Trần Lâm Nguyệt.

“Cái mặt vốn ngố, đừng làm nó ngố thêm.” Hắn gõ nhẹ cây quạt vào má nàng. “Ngươi không phải Trần Lâm Nguyêt, nên lẽ ra hôm qua phải là ngày đầu tiên ngươi gặp Lý Thiệu Minh, đúng không? Nhưng ánh mắt ngươi lúc nhìn hắn lại tình cảm dạt dào, dường như rất sâu đậm, không hề có vẻ gì là đang diễn. Rõ ràng không phải mới gặp lần đầu.”

“Lý Thiệu Minh bộ dạng đáng thương như vậy, ta thương hại hắn thì có gì lạ. Điều đó không có nghĩa là ta từng gặp hắn trong cung.” Nàng ra sức phân bua.

“Ánh mắt của ngươi lúc nãy khi ta nhắc đến ba chữ Lý Thiệu Minh giống hệt như ánh mắt ngươi đêm ấy khi ta hỏi ngươi về người bí ẩn đột nhập vào tẩm cung của Trần Lâm Nguyệt.” Hắn nhếch mép cười đắc thắng.

“Ta không có!”

“Thật ra ta chỉ đoán chơi…” Hắn cười cười, thè lưỡi trêu nàng. “Nhưng phản ứng nãy giờ của ngươi đã cho ta biết: là ta đoán đúng.”

Đó là lý do nàng ghét nói chuyện với Lê Nguyên Phong. Lúc nào người thiệt thòi cũng là nàng.

Như vậy là hôm đó hắn đã theo dõi cuộc nói chuyện của nàng và Vampire, Lê Ứng Thiên cũng thế. Lúc đầu nhìn gương mặt tiều tuỵ của Vampire, nàng lo sốt vó, nhưng lát sau khi vô tình nhìn thấy gương mặt bình thản của Trường Đông, nàng liền đoán ra Vampire chỉ giả vờ. Khi ấy tuy nàng bất cẩn để lộ cảm xúc nhưng có lẽ đứng ở vai trò của Trần Lâm Nguyệt thì không đến nỗi sai lệch lắm.

“Lý Thiệu Minh là kẻ xuất hiện ở Trường Lạc ba đêm trước?”

Nàng gật gật đầu. Hắn đã đi guốc trong bụng nàng, nói dối với hắn cũng vô dụng mà thôi.

“Ngươi đã bị hắn mê hoặc?” Hắn dùng quạt nâng cằm nàng lên, nhìn nàng bằng một ánh mắt tình tứ vô cùng giả tạo.

“Chút chút.” Nàng hơi ngượng, lại thấy có chút xấu hổ khi bị hắn vạch trần.

“Hắn có nói cho ngươi biết kế hoạch của mình không?”

“Lý Thiệu Minh là thương buôn, chỉ biết buôn bán, có kế hoạch gì chứ?” Tuy nàng cũng nghi ngờ Vampire có gì mờ ám, nhưng không chút manh mối để đoán xem cái mờ ám đó nằm ở chỗ nào, nên tạm thời không khẳng định.

Vampire vốn giỏi võ, nhưng trước mặt người ngoài lại tỏ vẻ mình là người suy nhược. Trường Đông chỉ là một cung nữ, nhưng trong lòng lại có vẻ xem thường Lê Ứng Thiên và Lê Nguyên Phong. Trần Lâm Nguyệt mới mười hai tuổi đã nghĩ đến chuyện vào Trần phủ làm con nuôi để sau này tiến cung. Vampire đồng ý việc tiến cung nhưng lại nhẫn tâm hạ độc Trần Lâm Nguyệt khi cô ấy yêu người khác. Cả cái nhà họ Lý ấy điểm nào cũng khó hiểu và phức tạp.

Lê Nguyên Phong mới nhìn thấy Lý Thiệu Minh lần đầu, không hề biết những chuyện lằng nhằng kia, cùng lắm chỉ có thể nghĩ Vampire mờ ám thôi, không hiểu sao hắn lại nghĩ Vampire đang có kế hoạch gì.

“Ngươi có biết việc hoàng huynh giao một phần ba việc đóng chiến thuyền cho nhà họ Lý không?”

“Chuyện này chẳng có gì bí mật. Lý Thiệu Minh là thương gia, tận dụng cơ hội làm giàu có gì là lạ?” Nàng đã từng nghĩ đến chuyện Vampire muốn dần dần thu tóm việc sản xuất vũ khí của Lạc Việt, nhưng thấy chuyện đó vẫn còn xa lắm, không mấy khả thi.

“Việc đóng chiến thuyền luôn phải giao cho xưởng vũ khí của triều đình, dù bên ngoài giá rẻ hơn cũng không thể giao ra ngoài, đó là quy định. Chỉ trừ tình huống cấp bách, tức là cung không đủ cầu thôi.” Hắn mỉm cười, tay nhịp nhàng đung đưa cây quạt. “Vấn đề là làm sao Lý Thiệu Minh biết chắc tình hình cung đang không đủ cầu, khiến hoàng huynh đồng ý giao một phần ba việc đóng chiến thuyền cho hắn.”

Nói về thông tin ngoại giao quan trọng trong vòng ba tháng trở lại đây, nàng chỉ biết có mỗi việc quốc sư Thiên Thông của Phi Long hoàng triều đến Lạc Việt cách đây gần một tháng, và việc thái tử Phồn Lư được thả về nước cách đây hai tháng. Phi Long hoàng triều rộng lớn như vậy, với thực lực của Lạc Việt lúc này, dĩ nhiên chỉ có thể nhắm đến Phồn Lư.

Nghe nói sau khi thái tử Phồn Lư bị tướng quân Lê Mạc bắt về Lạc Việt, triều đình Lạc Việt đã yêu cầu Phồn Lư giao một số tiền chuộc và cống vật khá lớn, nhưng triều đình Phồn Lư lại phớt lờ. Sau đó vài tháng thì có tin phong phanh rằng quốc vương Phồn Lư dự định truyền ngôi cho một hoàng tử khác.

Sau tin đồn đó, Lê Ứng Thiên bất chấp lời can ngăn của tướng quân Lê Mạc, thả thái tử Phồn Lư về. Nàng nghĩ hắn làm vậy là có dụng ý của mình. Có điều, dù Lê Ứng Thiên có muốn nhân cơ hội hoàng tộc Phồn Lư tranh ngôi mà tấn công thì cũng nên đợi ít nhất một năm nữa chứ, để nội bộ họ đấu nhau te tua tàn tạ, dân chúng lầm than rồi chiếm cho đỡ mệt, cần gì phải gấp mà đóng nhiều chiến thuyền như thế?

“Đừng có vừa suy nghĩ vừa gặm móng tay!” Lê Nguyên Phong dùng cây quạt khẽ vào tay nàng. “Tối về gác tay lên trán suy nghĩ tiếp đi. Còn nữa, sau này cần cẩn thận một chút, đi đâu cũng phải đem theo kim thử độc.”

Nói rồi, hắn đứng dậy, bước vài bước ra khỏi đình Phong Nguyệt. Ngay sau đó, lại…xoay lưng quay trở lại.

“Hoàng tẩu, sao hôm nay có nhã hứng đến đây ngắm hoa cúc vậy?” Hắn nói bằng cái giọng nổi da gà quen thuộc.

Nàng thấy có gì bất thường, nên len lén nhìn ra phía sau.

Thì ra Trường Đông đang đi tới.

Hiểu ý hắn, nàng giả vờ làm mặt lạnh, quay đi không thèm đáp lại câu chào hỏi vừa rồi.

“Trường Đông, lát nữa tổng kết lại tình hình ngoại giao gần đây của Lạc Việt cho ta.”

“Dạ, nương nương.”

Trường Đông có vẻ khá hài lòng và tự tin khi nghe câu nói của nàng. Một cung nữ bình thường không phải nên bối rối trước lời đề nghị như thế từ một phi tần ở hậu cung sao?

Chẳng lẽ trước đây Trần Lâm Nguyệt thường yêu cầu loại thông tin đó?

Cuối cùng nàng cũng ngộ ra một chút. Lê Nguyên Phong không có chứng cứ trong tay. Hắn chỉ muốn từ phản ứng của nàng, dò ra phản ứng của Trường Đông, rồi từ đó lần ra manh mối về Trần Lâm Nguyệt, sau đó là đến Vampire.

Xem ra đã đến lúc nàng ngồi lại suy nghĩ xem Trần Lâm Nguyệt vốn là người như thế nào. Nàng càng hành xử giống bản chất của Trần Lâm Nguyệt, Trường Đông sẽ càng tin tưởng mà tiết lộ những chuyện về Vampire và Trần Lâm Nguyệt với nàng.

Nhưng, Lê Nguyên Phong không sợ nàng vì say mê Vampire mà giấu manh mối với hắn sao?



Nàng vờ đánh rơi chiếc khăn tay, rồi xoay người lại nhìn theo bóng người thanh niên xa xa sau khóm trúc. Hắn vừa đi vừa không ngừng tung hứng cây quạt trên tay, thật là trẻ con mà.

Nàng thích Vampire, nhưng vẫn xem sinh mạng mình là trên hết. Đứng về phía Lê Nguyên Phong là con đường duy nhất của nàng.

******

Cung Hưng Long,

Tình hình lũ tuy đã tạm yên ắng, nhưng lụt lội nhiều nơi vẫn chưa rút, quốc sự chất chồng. Mãi đến nửa đêm, Lê Ứng Thiên mới giải quyết xong đống tấu chương cao như núi. Lúc hắn bước ra ngoài, trăng cũng đã lên cao.

Việc cứu trợ xem như đã giải quyết xong, nhưng nếu hai tháng tới tấn công Phồn Lư thì quốc khố sẽ không đủ chi cho chiến phí, dù tạm thời chưa cần trả tiền chiến thuyền cho nhà họ Lý. Không đủ tiền thì không thể đánh, nhưng cơ hội đánh Phồn Lư lần này không phải lúc nào cũng có, hắn không muốn bỏ qua.

Những lần tâm trạng không tốt, hắn vẫn thường đến phế cung, nhưng kể từ lúc phát hiện ra người phía bên kia bức tường là Trần Lâm Nguyệt, hắn nghĩ mình không nên lui đến nơi đó nữa. Hắn đứng trước ngả ba, ánh mắt thoáng một tia lưu luyến, nhưng cuối cùng vẫn quyết định đi hướng ngược với đường đến phế cung.

Lang thang với một mối ngổn ngang trong lòng, mưa bắt đầu rơi từ lúc nào, hắn cũng không hề hay biết. Đến khi mưa dần nặng hạt, chớp bắt đầu nhoá, sấm bắt đầu vang, trước mắt hắn, tấm biển ‘Cung Trường Lạc’ lại hiện ra.

Truyện full

  • Hóa Ra Là Muốn Yêu Đương
    Hóa Ra Là Muốn Yêu Đương

    Dịch: MaccaooVăn ánCông ty của gia đình Dụ Thần chỉ cách bờ vực phá sản một tờ hợp đồng thôi. Nếu ký hợp đồng thì sẽ khởi tử hồi sinh,...

  • Hoàng Cung Kỳ Ngộ
    Hoàng Cung Kỳ Ngộ

    Thể loại: Lãng mạn, vượt thời gian, hài hước*Chống chỉ định những ai thích nữ chính ngây thơ, mang hình tượng nữ thần cứu thế.**Chống...

  • Em Đừng Mong Chúng Ta Là Người Dưng
    Em Đừng Mong Chúng Ta Là Người Dưng

    Tác giả: Duy Hòa Tống TửSố chương: 16Câu chuyện kể về tình yêu thầm lặng và quá trình thay đổi đáng kinh ngạc của cô, phải lựa chọn...

  • Độc Chiếm
    Độc Chiếm

    Thể loại: Đô thị, ngôn tình, cưới trước yêu sau, cường thủ hào đoạt, thanh mai trúc mã, hắc bang, tàn bạo luyến.Converter:...

  • Béo Mới Là Đẹp
    Béo Mới Là Đẹp

    Thể loại: Hiện đại, cổ xuyên kim, hài hướcEditor: Minh HạĐộ dài: 46 chương 1 NTNhân vật chính: Lý Viện Viện – Yến Tư ThànhLý Viện Viện...

  • Cung Đình Huyết: Toàn Quân Thiên Hạ
    Cung Đình Huyết: Toàn Quân Thiên Hạ

    Thể loại: cổ đại, cung đấuTên Hán Việt: Cung vi huyết / lãnh cung kiều: Toàn quân thiên hạEdit: Ndmot99Design: Chopper57Quang Khải năm...

  • Tình Cờ Yêu Một Người
    Tình Cờ Yêu Một Người

    Tác giả: Anh LotusThể loại: Đam mỹ, khác...Giới thiệu:Truyện viết nối tiếp vào đoạn cuối phim "Love by chance".

  • Nhất Niệm Chân Ái
    Nhất Niệm Chân Ái

    [Thể loại: Đô thị, Ngôn Tình, Truyện Teen ]Bạn đang đọc truyện Nhất Niệm Chân Ái của tác giả Hạ Mẫn. Cuộc đời này, có thể là thật cũng...

  • "Thú" Y
    "Thú" Y

    Tên truyện: “Thú” Y (bác sĩ ác như thú =]])Thể loại: hiện đại đô thị , hài , H , nhất thụ nhất côngDịch giả: QT caca, từ điển H-V đại...

  • Nhật Ký Kẻ Phán Xét - Biệt Cảo Tiếu Liễu
    Nhật Ký Kẻ Phán Xét - Biệt Cảo Tiếu Liễu

    Tác giả: 别搞笑了Thể loại: Nữ Cường, OE, Hành Động, Học Đường, Trả ThùTeam dịch: Liễu Như YênGiới thiệuCon nhỏ chuyên bắt nạt kia dám tự...

  • Tuyệt Ngạo Diễm Thần
    Tuyệt Ngạo Diễm Thần

    Lão bản đứng đằng sau của phố hoa ( chậc, chính là phố thanh lâu  nhé, đừng nhầm * ha ha *) Lạc Dương  — Kỉ Thanh Diễm, diễm lệ tuyệt...

  • Mua Được Tiểu Đào Thê
    Mua Được Tiểu Đào Thê

    Thể loại: sủng, bá đạo, 1x1, heAnh là kẻ tài mạo song toàn, âm lãnh như băng sơn, trong giới hắc đạo lại là vị lão đại khét tiếng khiến...

  • Người Thay Thế Hoàn Hảo
    Người Thay Thế Hoàn Hảo

    Bạn đang đọc truyện Người Thay Thế Hoàn Hảo của tác giả Mật Ngữ Ca. Vì được ở bên người mình yêu, tôi không ngại làm một người thay...

  • Định Luật Tình Yêu Trực Tiếp
    Định Luật Tình Yêu Trực Tiếp

    Tên truyện: Định luật tình yêu trực tiếpTác giả: 数字七Người dịch: Hiên nhà mùa xuânThể loại: ngôn tình, hiện đại, vườn trường, đoản văn,...

  • Sau Khi Bị Đánh Dấu, Alpha Siêu Khó Dỗ
    Sau Khi Bị Đánh Dấu, Alpha Siêu Khó Dỗ

    Văn án:Làm một Alpha siêu cấp, giáo thảo trường Tam Trung - Giang Vân Biên khinh cuồng kiêu ngạo, không yêu sớm, tự chủ mạnh đến dọa...