Hoan Yến - Tử Noãn

Chương 10

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Lần này có lẽ là thấy ta với Tô Minh Nhan không hợp nhau nên không còn kiêng kỵ gì nữa.

Tô Minh Nhan vô cùng suy yếu mà quỳ từ đường xong.

Đợi đến khi nó lại được thấy ánh sáng mặt trời, bên ngoài sớm đã trở trời rồi.

Dưới sự ép buộc của phụ thân, nó tới xin lỗi ta.

Bị phạt mấy ngày, nó gầy yếu như thể gió thổi là ngã, sắc mặt trắng bệch, nhưng vừa thấy ta, ánh mắt lại lạnh lùng như rắn độc:

“Tô Diệu! Ngươi đã sớm biết kế hoạch của ta, cố ý chờ trong phòng Tần Yến, trở tay hãm hại ta đúng không?”

Thú vị thật, nó lại không giả vờ nữa.

Xem ra trong khoảng thời gian quỳ ở từ đường, nó đã ngẫm nghĩ không ít chuyện.

Ta nghịch lớp sơn móng tay trên đầu ngón tay mình:

"Tô Minh Nhan, ngươi tốn hết tâm tư hại ta, chẳng phải cũng chỉ muốn quyến rũ Thái tử Dung Ngọc thôi sao?”

"Ta nhường cho ngươi, được chứ?"

E là Tô Minh Nhan làm thế nào cũng không ngờ ta sẽ nói ra lời như vậy, lập tức ngây người.

Lúc mở miệng lần nữa, nó đổi hẳn thái độ trước đó:

“... Tỷ tỷ, tỷ nói gì cơ?"

Thì ra chỉ có khi ta nhường Thái tử cho nó, nó mới chịu gọi ta một tiếng tỷ tỷ.

Chẳng trách kiếp trước, Tô Minh Nhan lạnh nhạt với ta lâu đến thế, vậy mà sau khi ta vì cái chết của Tô Tự mà đoạn tuyệt với Thái tử, nó lại lâu ngày mới chạy tới phòng ta, giả bộ dịu dàng mà gọi ta một tiếng trưởng tỷ.

Mà khi nhà họ Tô bại vong gặp nạn, cũng chỉ có nó không tổn hao một sợi tóc, sạch sẽ không nhiễm bụi trần.

Nó đứng giữa sân phủ tan hoang, cao cao tại thượng, giọng điệu cuồng vọng mà mắng ta ngu ngốc.

Nó nói ta ngu đến mức phòng trước phòng sau, cũng không phòng nổi nó lén chạy vào thư phòng của phụ thân, bỏ những bức thư vu oan giá họa kia.

Phụ thân của ta, cũng là phụ thân của nó.

Phủ Thái phó, cũng là nhà của nó.

Ta thực sự không ngờ, nó lại vì lấy lòng Thái tử mà sẵn sàng chôn vùi cả thân tộc mình theo.

Ta chất vấn nó vì sao lại tới mức này, nó lại cười như điên:

"Gì mà vì lấy lòng Thái tử?”

"Hừ, ta chỉ là muốn mượn tay Thái tử, hủy diệt phủ Thái phó này thôi!”

"Các ngươi còn nhớ di nương của ta chết thế nào không?”

"Bà ấy bị các ngươi quên lãng ở trang viên, bệnh mà chết!”

"Vậy mà các ngươi đến cả một bài vị cũng không chịu lập cho bà ấy!”

"Ta hận phụ thân, hận ngươi, càng hận mẫu thân ngươi! Ta muốn các ngươi chịu đủ khổ sở, không thể ngóc đầu dậy!”

"Đúng rồi, ngươi biết mẫu thân ngươi phát điên thế nào không?”

"Ta cho bà ta uống thuốc mấy năm trời, vốn dĩ rất cẩn thận, chỉ tăng liều từng chút một, cho đến khi Tô Tự chết, ta mới quyết định nên cho bà ta một cú dứt khoát.”

"Điên rồi thì tốt quá, di nương ta trước khi chết cũng phát điên, bà ấy điên cuồng gọi tên phụ thân, gọi tên mẫu thân ngươi, muốn kéo các ngươi chôn cùng!"

Từ lúc đó, ta mới thực sự nhận thức được nó.

Thì ra, muội muội cùng mẹ khác cha mà ta cùng mẫu thân nhiều lần khoan dung vì tình máu mủ lại chẳng xứng làm người.

Mẹ ruột của Tô Minh Nhan – Liễu di nương, vốn là kẻ tham lam không biết đủ.

Bà ta đỏ mắt thèm muốn vị trí chính thê của mẫu thân ta, lúc mẫu thân ta bệnh đã ra tay hạ độc, suýt nữa hại chết mẫu thân ta.

Phụ thân ta tuy nạp thiếp nhưng cũng còn biết phân biệt đúng sai.

Ông điều tra rõ chân tướng, hiểu rằng loại phụ nữ như Liễu di nương không thể giữ lại, liền đánh roi một trận, đuổi tới trang viên.

Năm ấy là mùa đông.

Mẫu thân ta phúc lớn mạng lớn, chịu đựng được.

Còn Liễu di nương thì phát điên rồi bệnh, cuối cùng chết ở nơi đó.

Từ đó về sau, mẫu thân ta liền nuôi dưỡng Tô Minh Nhan dưới gối mình, tận tâm dạy dỗ, cũng coi như đã trọn trách nhiệm chính thất.

Nhưng ai ngờ được, Tô Minh Nhan bề ngoài ngoan ngoãn hiểu chuyện, kỳ thực từ lâu đã tích tụ oán hận ngút trời.

Nó phí hết tâm cơ, cùng Thái tử lên cùng một con thuyền.

Sau đó, lại đẩy toàn bộ huyết thân vào vực sâu.

Ngày hôm nay, ván cờ bắt đầu lại.

Ta hiểu, Tô Minh Nhan đã sớm mục nát từ gốc rễ, không thể cứu vãn.

Ta chẳng buồn nhìn khuôn mặt giả dối đó nữa, chỉ vì diễn kịch mà nhẫn nại đóng tiếp theo nó:

"Ta nói, muội muội không cần phí hết tâm cơ mà hại ta.”

"Ngươi đã thích Thái tử, ta sẽ nhường cho ngươi.”

"Suy cho cùng, chẳng qua chỉ là một người đàn ông mà thôi.”

"Chỉ có điều, ngươi là thứ nữ, Hoàng thượng và Hoàng hậu sẽ không để ngươi làm Chính phi của Thái tử đâu.”

"Theo ta thấy, ngươi cố gắng một chút, tranh thủ được vị trí Trắc phi đi."

Tô Minh Nhan nhìn ta chằm chằm như gặp quỷ, hiển nhiên vẫn chưa tin lắm:

"Tô Diệu, chẳng lẽ ngươi không muốn gả cho Thái tử nữa sao?"

Ta hít sâu một hơi, trả lại cho nàng ta toàn bộ tinh túy diễn xuất học từ nàng ta ở kiếp trước:

"Nếu vì Thái tử mà khiến tỷ muội chúng ta nảy sinh hiềm khích, vậy ta thà không gả."

Khóe mắt ta hoe đỏ, trông có vẻ vô cùng chân thành.

Tô Minh Nhan ngẩn ngơ tại chỗ một lúc lâu rồi mới nhếch môi, cười lạnh chế nhạo ta như nhìn kẻ ngu:

"Vậy ta thật sự phải cảm ơn tỷ tỷ rồi.”

"Hay là, tỷ tỷ giúp thì giúp cho trót, dứt khoát tác hợp thêm vài lần nữa, trực tiếp đưa ta lên vị trí Trắc phi của Thái tử đi."

Ta nghe vậy, cố ý im lặng một chút.

Sau lại giả vờ như bị nó đâm trúng, cố gắng giữ thể diện, gượng gạo nặn ra nụ cười:

"Được."

Tô Minh Nhan.

Ta giúp ngươi.

Giúp cho trót luôn.

Giúp ngươi xuống địa ngục.

Từ đó về sau.

Mỗi lần Thái tử Dung Ngọc lại đến thăm ta, Tô Minh Nhan đều mặt dày không biết xấu hổ mà sáp lại gần.

Ta cũng chẳng nói gì, cứ cố ý để mặc nó dây dưa với Thái tử.

Về sau nữa, ta dứt khoát không ra ngoài, trực tiếp ở lì trong khuê phòng đọc sách.

Dù sao thì Tô Minh Nhan cũng luôn canh chừng trong viện, Thái tử tới, nó tự khắc sẽ dốc hết sở trường mà quyến rũ.

Mà Xuân Nhi thì thường xuyên tức giận đến mức giậm chân trong phòng:

"Tiểu thư! Người không thấy đâu, nhị tiểu thư kia suýt nữa đã dựa hẳn vào lòng Thái tử rồi!”

"Nhị tiểu thư hôm nay còn đút cho Thái tử ăn bánh, vậy mà đút luôn miếng mình ăn dở!”

"Thái tử điện hạ rõ ràng nói là đến thăm người, sao lần nào cũng ở chung với nhị tiểu thư vậy chứ?"

Ta cười.

Bởi vì hắn lắc qua lắc lại, muốn hưởng trọn cả hai tỷ muội mà.

Lại qua mấy ngày, Dung Ngọc rốt cuộc cũng đến chặn trước cửa phòng ta:

"Diệu Diệu, rốt cuộc nàng sao vậy, muốn trốn tránh ta đến khi nào?"

Giọng hắn dịu dàng, quấn quýt, lại mang theo vài phần tổn thương, như thể ta làm chuyện gì tày trời khiến hắn đau lòng vậy.

Nực cười, rõ ràng là ác quỷ, lại khoác lên vẻ ngoài thần tiên.

Sắp rồi.

Những ngày tốt đẹp của hắn, sắp hết rồi.

Truyện full

  • Tây Giang Cẩn Nguyệt
    Tây Giang Cẩn Nguyệt

    Thể loại: Dân quốc, Ngược…Chồng tôi là chiến sĩ một lòng hướng về tổ quốc, sẵn sàng dùng trái tim chân thành để cứu lấy dân tộc vào lúc...

  • Ngược Mị Nhẹ Nhẹ Thôi Được Không?
    Ngược Mị Nhẹ Nhẹ Thôi Được Không?

    Người dịch: CụtBạn nghĩ như thế nào khi chính mình được trãi nghiệm trong chính các tác phẩm của mình. Vậy mà Tô Hữu Điềm lại được cơ...

  • Lãng Tích Hương Đô
    Lãng Tích Hương Đô

    Giới Thiệu Truyện - Nếu các bạn đã nhàm chán với những nhân vật hư hỏng, nghịch ngợm hoặc xã hội đen trong các truyện đô thị, nếu đã...

  • Anh Mất Em Rồi Sao?
    Anh Mất Em Rồi Sao?

    Tác giả: Green Sâu RómThể loại: Truyện Teen, khác...Giới thiệu:Tình yêu vốn dĩ là 0,5+0.5=1. ko phải 1+1=2. Đã là yêu thì phải có tin...

  • Vũ Pháp Vũ Thiên
    Vũ Pháp Vũ Thiên

    Một kẻ xuyên việt với một bộ công pháp bá đạo cùng đan điền biến dị cực phẩm!Nhân vật chính thuộc loại có chút hèn mọn vô sỉ, lại có...

  • Thâu Trọn Gió Xuân
    Thâu Trọn Gió Xuân

    Vân Phỉ những tưởng cô là người hạnh phúc nhất trên thế gian này. Cô có một gia đình đầm ấm và bề thế tại nước Sở, cha cô hết sức oai...

  • Hẹn Yêu
    Hẹn Yêu

    Tên gốc: Passion's PromiseBuổi sáng tháng năm trời đẹp nắng, Michael và Nancy cùng dắt xe đạp ra sân.Mái tóc Nancy lóng lánh, nàng nhìn...

  • Hoàng Đế Của Ta - Nhất Lê
    Hoàng Đế Của Ta - Nhất Lê

    Truyện ngắn Zhihu – Tác giả NHẤT LÊThể loại: 1vs1, Cổ Đại, ĐOẢN VĂN, HEGiới thiệuNăm Cảnh Đức thứ mười ba, lễ cập kê của trưởng tỷ nhà...

  • Chồng Tui Biết Hô Mưa Gọi Gió
    Chồng Tui Biết Hô Mưa Gọi Gió

    CHỒNG TUI BIẾT HÔ MƯA GỌI GIÓTác giả: 狐狸大王驾到Edit: Anmy | Elena - Beta: MộcGiới thiệu:Kết hôn được một năm, chồng tôi chưa bao giờ lộ...

  • Chuyện Lạ Dân Quốc
    Chuyện Lạ Dân Quốc

    LỜI DẪNMột tiên hồ mang hình người đã tu luyện ngàn năm như y, mọi nhân gian thế sự coi như đều đã chứng kiến qua hết.Vậy nên, lòng tin...

  • Si Mê
    Si Mê

    Tên truyện: Si mêTên Hán Việt: Si luyếnTác giả: Mây Lạnh Tuyết ChiềuThể loại: Nguyên tác, Ngôn tình, Hiện đạiBiên tập: WenHiệu đính:...

  • Thâu Bất Tẩu Đích Bảo Thạch
    Thâu Bất Tẩu Đích Bảo Thạch

    Thế loại: Đam mỹ, võng du, 1×1, anh tuấn công bình phàm thụ, ấm áp, HETình trạng bản gốc: Hoàn 11 chươngEdit: Farm, Mèo Ngố.Beta: Tiểu...

  • Nhuỵ Quang - Du Di
    Nhuỵ Quang - Du Di

    NHUỴ QUANGTên gốc: 他说房产证上写我名字Hán Việt: Tha thuyết phòng sản chứng thượng tả ngã danh tựTác giả: Du DiSố chương: 36 chương Thể...

  • [Ngưu - Yết] Yêu Em Đi Anh
    [Ngưu - Yết] Yêu Em Đi Anh

    Thể loại: Truyện teen, nữ truy nam, sủngNam phúc hắc nữ ôn nhu? chuyện này là xưa rồi.Nếu đã bị vị hôn phu chưa từng gặp mặt hôn thì đã...

  • Bên Đây Mưa Bụi, Bên Kia Rực Rỡ
    Bên Đây Mưa Bụi, Bên Kia Rực Rỡ

    Đại mạc khói lửa mịt mùng, người ngựa nhốn nháo.Lúc tay ăn chơi nhất Tây Chiếu gặp phải thám tử ngốc nhất thiên hạ thì trời đã định họ...