Hi, Kiểm Sát Trưởng Đại Nhân

Chương 63

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Chuong 63
"Linh Lung, em quá dễ để tâm vào chuyện vụn vặt."Trầm mặc hồi lâu, Thương Mặc bỗng nhiên mở miệng nói.
Linh Lung cúi thấp đầu, không nói được một lời.
Hít một hơi thật sâu, Thương Mặc cũng không có biện pháp với Linh Lung.
Một người đàn ông trẻ tuổi từ bên ngoài đi vào, hướng về phía Thương Mặc cung kính nói, "Thiếu chủ, lại có tài liệu mới tới."
"Triển Dương, gần đây khổ cực anh." Thương Mặc không có lập tức hỏi tài liệu, mà là nhìn người đàn ông được nàng gọi là Triển Dương, "Chuyện riêng của tôi để cho mọi người đều khổ cực."
"Chuyện riêng của Thiếu chủ không tính là chuyện riêng." Triển Dương vẻ mặt bình tĩnh, cúi thấp đầu, "Các anh em không khổ cực."
"Haha... Anh lúc nào thì cũng biết nịnh hót, Uông Minh dạy anh điều này?" Thương Mặc tay đút túi quần nhìn Triển Dương, "Chỗ nào không khổ cực, chuyện lần này kết thúc, mọi người liền thả lỏng một chút đi."
"Không phải nịnh hót." Triển Dương như cũ cúi đầu, "Tạ thiếu chủ."
Đối với Triển Dương biết điều trung thành, Thương Mặc luôn luôn cũng rất rõ ràng, lắc lắc đầu nói, "Tài liệu nói tôi nghe một chút."
"Triệu kiểm sát trưởng phụ trách vụ án này, đây là vụ án Cục trưởng Phản tham cục của thành phố Z cầm đầu một nhóm quan viên tham ô nhận hối lộ, đồng thời dính líu tới trưởng phòng công tố thành phố X cầm đầu liên can kiểm sát trưởng." Triển Dương có nề nếp nói xong, Thương Mặc vừa nghe vừa gật đầu, "Những thứ này tài liệu trước đó đều đã có."
"Mới đi ra ngoài tình báo cho thấy, vô luận là Cục trưởng Chản tham cục hay là trưởng phòng công tố, cũng bị cùng một người xúi giục."
"Hửm?" Thương Mặc nheo lại mắt, "Ai?"
"Tòa án cấp cao tỉnh hình đình, đình trưởng Tiếu Huy."
-------------
Thành phố X, khách sạn Cẩm Lang trong một gian phòng nào đó.
Thời gian đã hơn chín giờ, Lệnh Hồ Huyên nâng cổ tay nhìn mấy lần đồng hồ đeo tay, nở nụ cười đối với Tiếu Đình Trưởng nói, "Tiếu Đình Trưởng, thời gian không còn sớm, phu nhân của ngài sợ rằng lo lắng cho ngài."
Tiếu Đình Trưởng uống không ít rượu, mặt đỏ bừng, ánh mắt mê ly nhìn Lệnh Hồ Huyên, "Lệnh Hồ luật sư quá lo lắng, lão bà kia, tôi rất nhanh sẽ bỏ bà ta."
Nhíu mày một cái lại rất mau mở ra, Lệnh Hồ Huyên nhất thời có chút lúng túng không biết nên nói cái gì, nhưng trong lòng mơ hồ bắt đầu có chút bất an.
"Lệnh Hồ luật sư. . ." Tiếu Đình Trưởng đưa tay phải ra kéo tay Lệnh Hồ Huyên, Lệnh Hồ Huyên không dấu vết giơ tay lên ra vẻ muốn uống rượu, Tiếu Đình Trưởng kia cũng không làm theo lại giơ tay tới kéo.
Lệnh Hồ Huyên ánh mắt hơi lạnh, giọng nhàn nhạt, "Tiếu Đình Trưởng say rồi."
"Tôi... Tôi không có say..." Tiếu Đình Trưởng quơ quơ đầu, lớn đầu lưỡi, "Lệnh Hồ luật sư... A không, tiểu... Tiểu Huyên, em cần gì phải làm luật sư như vậy khổ cực, gả cho tôi đi."
Ánh mắt càng phát ra lạnh như băng, Lệnh Hồ Huyên đứng lên, "Tiếu Đình Trưởng thật sự say rồi, tôi đi tìm Trần quan tòa."
"Tiểu... Tiểu Huyên..." Tiếu Đình Trưởng lảo đảo lắc lư tới muốn ôm nàng, Lệnh Hồ Huyên mặc dù mang giày cao gót, động tác như cũ linh xảo né qua một bên, nheo lại mắt, "Tiếu Đình Trưởng xin tự trọng."
Lấy thân thủ của cô, trực tiếp đánh ngất xỉu Tiếu Đình Trưởng này căn bản không vấn đề.
Nhưng nếu làm như vậy, liền tương đương với trực tiếp đắc tội Tiếu Đình Trưởng, mặc dù Thanh Long bang thế lớn, nhưng cô luôn luôn không thích đem thân phận đường chủ Ám Nguyệt Đường cùng thân phận Lệnh Hồ luật sư làm xáo trộn, cho nên chỉ có thể chu toàn.
"Tiểu Huyên, phi cơ đã chuẩn bị xong, cùng tôi đi thôi." Tiếu Đình Trưởng hơi thanh tỉnh chút, nhìn Lệnh Hồ Huyên, "Tôi từ khi gặp em sau đó liền đối với em nhớ mãi không quên, giấy ly dị tôi cũng ký, em đi theo tôi, đảm bảo em cả đời không buồn không lo."
Phi cơ đã chuẩn bị xong?
Lệnh Hồ Huyên rất nhạy cảm bắt lấy trọng điểm, như có điều suy nghĩ nhìn Tiếu Đình Trưởng, đang muốn mở miệng, điện thoại di động bỗng nhiên vang lên.
Liếc Tiếu Đình Trưởng một cái, Lệnh Hồ Huyên tiếp thông điện thoại di động, " A lô? ... Cái gì? Tốt, tôi hiểu được."
Cúp điện thoại, Lệnh Hồ Huyên lại nhấn chốt cửa, lúc này mới đem điện thoại di động thả lại trong túi xách.
Tiếu Đình Trưởng ở thời điểm lúc nàng để điện thoại di động bỗng nhiên nhào tới muốn ôm nàng, Lệnh Hồ Huyên lần nữa tránh được, đi tới cạnh cửa phòng định mở cửa, nhưng phát hiện cửa phòng bị khóa lại.
"Tiếu Đình Trưởng đây là ý gì?" Thanh âm lạnh lùng hỏi Tiếu Đình Trưởng, Lệnh Hồ Huyên toàn thân căng thẳng vẻ mặt phòng bị.
"Tiểu Huyên liền theo tôi đi." Tiếu Đình Trưởng cười lần nữa nhào tới, Lệnh Hồ Huyên trực tiếp một cái đập qua vai đem hắn vứt xuống đất.
Lần này bị đánh đau đến hoàn toàn thanh tỉnh, Tiếu Đình Trưởng bò dậy, mặt đầy âm lãnh, "Lệnh Hồ luật sư không cần rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt."
"Tiếu Đình Trưởng sợ rằng cũng tự thân khó bảo toàn đi." Lệnh Hồ Huyên lúc này cũng lười che giấu nữa, ôm ngực đứng nghiêm một bên, "Sợ rằng ngày mai muốn gặp ngài phải đi trại tạm giam... Bất quá, ngài hẳn là không thấy được tôi, tôi sẽ không làm luật sư biện hộ cho ngài."
Trong mắt lóe qua một tia kinh ngạc, Tiếu Đình Trưởng đánh giá Lệnh Hồ Huyên mấy giây, lạnh lùng nói, "Cô biết cái gì?"
"Nếu muốn người không biết, trừ phi mình đừng làm." Lệnh Hồ Huyên ổn định bộ dáng như thường chọc cho Tiếu Đình Trưởng càng tức giận hơn, một lần nữa hướng cô nhào tới, Lệnh Hồ Huyên giễu cợt câu khởi khóe miệng, nhấc chân không chút do dự hướng bụng bia thật to của hắn đá vào, Tiếu Đình Trưởng thân thể cồng kềnh lần nữa ngã xuống đất.
Thẹn quá thành giận trợn mắt nhìn Lệnh Hồ Huyên mấy giây, Tiếu Đình Trưởng bỗng nhiên mỉm cười, "Không nghĩ tới Lệnh Hồ luật sư thân thủ giỏi như vậy."
"Hừ..." Lệnh Hồ Huyên lạnh lùng hừ một tiếng, "Tôi khuyên ông không cần si tâm vọng tưởng."
Tiếu Đình Trưởng đưa tay đến trong túi móc móc, mò ra một tờ chi phiếu, "Cô xem, Lệnh Hồ luật sư, tôi rất có thành ý, cùng tôi cùng đi đi, làm luật sư không khổ cực sao?"
"Ông cho là ông chạy thoát sao?" Lệnh Hồ Huyên mặt đầy châm chọc, "Buổi sáng muốn giết Triệu Mạt Thương kết quả giết lầm một kiểm sát trưởng khác, tay súng bắn tỉa là ông mua đi, mua người giết người, cộng thêm những thứ tội danh khác, ông chờ bị bắn chết đi."
Lấy tính cách của Thiếu chủ, tra ra những tài liệu này đương nhiên là trực tiếp đưa đi Viện kiểm sát, làm sao có thể cho người này lưu lại đường sống.
Phỏng chừng rất nhanh thì có cảnh sát tới bắt Tiếu Huy.
Cửa căn phòng bỗng nhiên bị mở ra, Trần Di Tùng từ bên ngoài đi vào, thấy bên trong tình cảnh ngẩn người, "Tiếu Đình Trưởng, đây là..."
Cửa căn phòng vừa mở ra Lệnh Hồ Huyên cũng lười dây dưa nữa, cảnh giác quét hai người một cái liền định rời đi, chẳng qua là mới đi tới cửa, chợt thấy phía trước một người chạy ra, đang định phản ứng, lại hôn mê bất tỉnh.
"Làm tốt lắm." Tiếu Huy vỗ tay cười to, "Đem cô ta mang theo, chúng ta đi!"
Ngoài cửa người nọ đem một lọ thuốc thu hồi, đỡ Lệnh Hồ Huyên đã bất tỉnh nhân sự, đuổi theo cước bộ của Tiếu Huy cùng Trần Di Tùng.
Mấy người vội vội vàng vàng hướng cửa sau khách sạn chạy đi, bãi đỗ xe sớm có người lái xe chờ đợi, vừa thấy mấy người đi ra, liền đem xe lái qua, mấy người sau khi lên xe, xe thẳng hướng sân bay đi tới.
"Thiếu chủ, Lệnh Hồ cô ấy... Bị Tiếu Huy bắt đi!" Uông Minh mang theo người đi xe chạy tới gọi điện thoại cho Thương Mặc.
Lúc này vừa lúc Thương Mặc giao cho Triển Dương đem tất cả tài liệu đưa cho Đàm Văn, vừa nghe, lập tức ngây ngẩn, tiếp đó xanh mét mặt, "Vô dụng, còn nói cái gì, còn không mau đuổi theo!"
"Dạ !" Uông Minh cúp điện thoại, để cho người lái xe tăng cao tốc độ xe, rốt cuộc ở bên ngoài bãi đậu xe sân bay cản lại đám người Tiếu Huy.
"Các ngươi là người nào?" Bỗng nhiên bị bao vây lại, Tiếu Huy đầu tiên là kinh ngạc,sau đó rất nhanh trấn định lại, "Chúng tôi là cao viện tỉnh, có chuyện quan trọng!"
"Buông cô ấy ra." Uông Minh liếc mắt nhìn Lệnh Hồ Huyên không có bất kỳ phản ứng, âm lãnh nói, "Không thả, hôm nay ông liền giao phó ở chỗ này đi."
Dù sao người này phỏng chừng là muốn bị bắn chết, chết sớm chết chậm khác nhau thôi.
Tiếu Huy nheo lại mắt thấy Uông Minh, Trần Di Tùng ở bên tai hắn nói mấy câu, Tiếu Huy thần sắc phức tạp quay đầu liếc nhìn Lệnh Hồ Huyên, phất tay một cái.
Nam nhân đỡ Lệnh Hồ Huyên đang muốn đem Lệnh Hồ Huyên giao cho Uông Minh, tiếng còi xe cảnh sát từ cách đó không xa truyền tới, càng ngày càng gần.
Tiếu Huy nhất thời đổi sắc mặt, mà nam tử kia thì đem Lệnh Hồ Huyên lại kéo trở về.
Dần dần tỉnh táo lại Lệnh Hồ Huyên như cũ nhắm hai mắt, âm thầm vì tình hình bây giờ của mình ảo não.
Là nàng quá khinh địch.
"Các ngươi báo cảnh sát?" Tiếu Huy lạnh lùng nói, "Tao chạy không thoát, cô ta cũng đừng nghĩ sống rời đi."
Vừa nói, ý bảo nam nhân kia lấy dao kề lên trên cổ Lệnh Hồ Huyên , Lệnh Hồ Huyên thừa dịp nam nhân kia đang lấy đao lấy hết sức dùng khửu tay đánh vào bụng nam nhân kia, thừa dịp nam nhân kia lui về phía sau giãy ra, Uông Minh đi được mấy bước, báo động tăng nhanh bước chân.
" Bang bang!" Hợp với hai tiếng súng vang, viên đạn theo cánh tay Lệnh Hồ Huyên xẹt qua, Lệnh Hồ Huyên trên cánh tay trào ra một tia huyết dịch.
Mà súng trong tay Trần Di Tùng thì rơi trên mặt đất, trên tay máu tươi đầm đìa.
Sau lưng Uông Minh một đám thuộc hạ trong tay tất cả cầm súng hướng về phía mấy người Tiếu Huy, Tiếu Huy chân mềm nhũn, té ngồi trên mặt đất.
Uông Minh đi qua muốn đỡ Lệnh Hồ Huyên, Lệnh Hồ Huyên khoát khoát tay tỏ ý mình không có sao, cười khổ nói, "Hôm nay tôi thật đúng là mất hết mặt mũi."
Đường đường là Đường chủ Ám Nguyệt Đường bị một người làm cho chật vật như vậy.
"Cô gần đây... Trạng thái không đúng." Uông Minh quét cánh tay cô một cái, "Đi thôi, tôi đưa cô đi bệnh viện."
" Ừ." Lệnh Hồ Huyên gật đầu một cái, lại không có hướng xe đi tới, mà là đưa tay đến trước mặt Uông Minh, "Đưa đây."
Uông Minh bất đắc dĩ lắc đầu một cái, đem súng đưa cho nàng, khẩu súng kia chính là súng Trần Di Tùng đánh rơi.
Cười lạnh một cái, Lệnh Hồ Huyên tay giơ súng hướng hạ bộ Tiếu Huy nã một phát súng, kỹ thuật bắn chuẩn xác để cho Tiếu Huy đau đến lập tức hôn mê bất tỉnh.
Đem súng đưa trả cho Uông Minh, Lệnh Hồ Huyên lúc này mới vào trong xe, vẻ mặt bình tĩnh, tựa như người bị thương không phải nàng, người nổ súng đả thương người cũng không phải nàng vậy.
"Cô nha, tôi còn muốn thu thập cục diện rối rắm."Uông Minh rất không thể làm gì khác hơn lắc đầu một cái, để cho thuộc hạ lái xe đưa Lệnh Hồ Huyên đi bệnh viện, mình thì lưu lại ứng phó với cảnh sát.
----------------------
Thành phố Z, Thương Mặc nhận được tin tức Lệnh Hồ Huyên bị bắt đi sau đó liền lập tức nói cho Linh Lung, khuôn mặt nhỏ nhắn của Linh Lung lập tức trở nên trắng bệch.
"Này... Làm sao sẽ..." Lắc đầu không dám tin tưởng nhìn Thương Mặc, Linh Lung ngã lui lại mấy bước, "Không thể nào, không phải có người bảo vệ chị ấy sao..."
"Huyên tỷ chị ấy... Vẫn luôn không thích bị người khác theo bên mình bảo vệ, sợ rằng lần này lại ra lệnh những người bảo vệ chị ấy đừng đi theo." Thương Mặc ở trong phòng qua lại đi thong thả bước chân, chờ đợi tin tức truyền tới.
Hẳn là đuổi kịp.
Linh Lung cúi đầu kinh ngạc nhìn sàn nhà, quả đấm nắm thật chặt, môi dưới sớm bị cắn ra máu.
"Thiếu chủ, em muốn trở về!" Linh Lung bỗng nhiên mở miệng nói với Thương Mặc.
"Có Uông Minh ở đó, em trở về làm gì?" Thương Mặc lạnh nhạt nói.
"Em..." Linh Lung đang định nói gì, điện thoại di động Thương Mặc lần nữa vang lên, Thương Mặc quét cô một cái, nhận điện thoại, mặt không cảm giác, "Alo."
Đem điện thoại di động thả lại trong túi, Thương Mặc hít sâu một hơi, cố gắng giữ trấn định, thân mình nhưng vẫn là run rẩy, giọng cũng có chút khàn khàn, "Huyên tỷ chị ấy... Bị thương, đang bị đưa đi bệnh viện..."
Thương Mặc nói chưa xong, Linh Lung liền chạy vọt ra khỏi phòng.
Thân thể run rẩy lập tức dừng lại, Thương Mặc biểu tình rất buông lỏng nhìn bóng dáng Linh Lung, nhún nhún vai, hai tay cắm túi quần huýt sáo rời đi.
-------------------------
Tác giả có lời muốn nói: Tiểu Mặc Mặc, ngươi lại diễn xuất, ngươi lại diễn xuất, ngươi thật xấu! ! ! !
Edit ;╭(╯^╰)╮ Mặc Mặc của ta là số 1 * đá bay tác giả*

Truyện full

  • Đầu Lang Tống Báo
    Đầu Lang Tống Báo

    Thể loại: đam mỹ, huyền huyễn, 3PEdit: Hồng Lâu (Lâu Nhi)Lãng Tiểu Tuấn là kẻ thừa kế ngôi vị Lang Đế, nên ngày  từ khi hằn còn nhỏ đã...

  • Bảo Bối, Lão Ngưu Muốn Ăn Cỏ Non
    Bảo Bối, Lão Ngưu Muốn Ăn Cỏ Non

    Thể loại: hiện đại, ngụy phụ tử, niên thượng, cao phú suất kế phụ công x tiểu bạch đơn thuần kế tử thụ, sủng, HE ()Biên tập: HanbieTình...

  • Omega Thích Diễn Sâu - Thời Tự
    Omega Thích Diễn Sâu - Thời Tự

    Tác giả: Thời TựThể loại: Đam Mỹ, HE, Hiện Đại, Sủng, Cưới Trước Yêu Sau, NgọtTeam dịch: Mèo CamGiới thiệuOMEGA DIỄN SÂU CŨNG TỰ CÓ TU...

  • Bao Nhiêu Tiền Mới Chịu Bán Cho Ta?
    Bao Nhiêu Tiền Mới Chịu Bán Cho Ta?

    Văn ánTôi tên Kiều Tích, nhưng người yêu của tôi lại cứ gọi tôi "Bối Bối".Nghe tên giống như là con thú linh vật của Olympic ấy.Nhưng...

  • Đông Cung Tàng Kiều
    Đông Cung Tàng Kiều

    Cung nữ Vệ Chiêu tự nhận thấy bản thân có xuất thân thấp kém, cũng không có điểm hơn người, nàng chẳng qua chỉ có một gương mặt tươi...

  • Mạc Tầm Ca
    Mạc Tầm Ca

    Bạn đang đọc truyện Mạc Tầm Ca của tác giả Dương Lang. Một điệu Salsa vang lên, sự đồng điệu tâm hồn, từng rung động khăng khít…Trải...

  • Con Của Anh Nằm Trong Tay Tôi
    Con Của Anh Nằm Trong Tay Tôi

    Tên Hán Việt: Nhĩ nhi tử tại ngã thủ lí.Thể loại: Đam mỹ, ABO, cường cường, chủ thụ, thanh mai trúc mã, hai bên cùng đơn phương, cẩu...

  • Người Yêu Dấu
    Người Yêu Dấu

    Tác giả: Sara ZarrThể loại: Truyện TeenGiới thiệu:Con đường đến trường tuổi nhỏ, người bạn thân thiết thủa ấu thơ, niềm vui, nỗi buồn...

  • Phi Chính Quy Luyến Ái
    Phi Chính Quy Luyến Ái

    Thể loại: Đam mỹ, mau xuyên, tổng côngNội dung chính của câu chuyện kể về nhân vật chính gặp được cơ duyên ngoài ý muốn  bị hệ thống...

  • Hiệp Khách Vương Phi
    Hiệp Khách Vương Phi

    Thể loại: ngôn tình  cổ đại, Số chương : 56Ngay từ khi Doanh Mai còn nhỏ thì đã là trẻ mồ côi sống và lớn lên tại Bích Nguyệt sơn...

  • Tìm Chân Mệnh Thiên Tử
    Tìm Chân Mệnh Thiên Tử

    Thể loại: Xuyên không, cổ trang, lãng mạnGiới thiệu:Nàng, Trần Vân Anh, một nữ sinh đam mê tiểu thuyết xuyên không, tính tình trong...

  • Gặp Bạn Trai Cũ Khi Du Học, Làm Sao Đây
    Gặp Bạn Trai Cũ Khi Du Học, Làm Sao Đây

    Gặp bạn trai cũ khi du học làm sao đây? Vẫn còn lưu luyến với hắn làm sao đây?Tình cũ cháy lại, còn làm gì nữa.Lục Kha Tri x Trì Lê

  • Có Chuyện Muốn Nói Cho Ngươi
    Có Chuyện Muốn Nói Cho Ngươi

    Bạn đang đọc truyện Có Chuyện Muốn Nói Cho Ngươi của tác giả Ninh Viễn. Ngay sau khi Diệp Hiểu Quân và tên gian thương đáng ghét Lục...

  • Thu Phục Người Chồng Tình Một Đêm
    Thu Phục Người Chồng Tình Một Đêm

    Converter: Ngocquynh520Editor: hongheechanSố chương: 10 chươngTrời ạ! Người mặc bộ đồ công sở màu đen, cô gái xinh đẹp ưu nhã giỏi...

  • Khi Rừng Cam Nở Rộ
    Khi Rừng Cam Nở Rộ

    KHI RỪNG CAM NỞ RỘTác giả: Thiện Tâm NguyệtTag truyện: Hiện thực; Nữ cường; Bình dân sinh hoạt; Điền văn; Hiện đại; HENội dung tóm...