Hành Trình Công Chúa Ở Lại Trường An Không Hề Dễ Dàng

Chương 20

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Ta không trách họ được.

 

Thứ họ thấy, chỉ là thứ người khác muốn họ thấy.

 

Ta như mãnh thú bị nhốt trong cung, lòng ngày một nóng ruột.

 

Cho đến một hôm, người hầu được ta phái đến chăm sóc Vệ Chiêu dè dặt bước vào, líu ríu thưa:

 

“Công chúa điện hạ, Vệ công tử muốn gặp người.”

 

Vệ công tử?

 

Vệ Chiêu sao?

 

Hắn muốn gặp ta làm gì?

 

“Bổn cung không rảnh.”

 

“Công chúa điện hạ, Vệ công tử nói nếu người không đến, thì hắn sẽ tự vẫn…”

 

Người kia nằm rạp xuống đất, run rẩy không dám ngẩng đầu.

 

Thái độ như vậy lại khiến ta bình tĩnh lại.

 

Ta có gì phải so đo với một kẻ nô bộc?

 

Còn Vệ Chiêu muốn tự sát ư?

 

Trước đây hắn rất ham sống sợ chết, nhưng giờ hình như không còn như thế nữa.

 

“Dẫn đường phía trước.”

 

“Dạ!”

 

Chẳng bao lâu sau, ta đến tiểu viện của Vệ Chiêu.

 

Hắn đang đợi ta.

 

Chỉ vài ngày không gặp, khí chất trên người hắn đã thay đổi hẳn, không còn vẻ ngạo nghễ ngông cuồng của thiếu niên năm xưa, cả người trầm tĩnh như đã khổ tu mấy chục năm.

 

Ta nhạt giọng nói: 

 

“Ngươi tìm ta sao?”

 

Hắn gật đầu, xoay người đi vào trong phòng.

 

Hắn ra hiệu mời ta ngồi, rót một ly nước, đưa tay chấm vào ly, rồi lấy chút nước viết chữ lên mặt bàn.

 

“Bệ hạ đã công bố thân thế của nàng, còn sai người giả mạo nét chữ của nàng, liên tục phát ra thư khuyên hàng, thư mắng nghịch tặc.”

 

Tim ta khẽ siết lại, nhưng rất nhanh đã bình tâm, chuyện này vốn nằm trong dự liệu. Nếu ta ở vị trí đó, cũng sẽ làm thế.

 

Thứ ta tò mò hơn là một chuyện khác.

 

“Ngươi làm sao biết được?”

Hồng Trần Vô Định

 

Gương mặt Vệ Chiêu thoáng lộ vẻ đắc ý, hắn dùng tay áo lau đi vệt nước, rồi nhanh chóng viết tiếp điều mình muốn nói.

 

“Có tiền thì quỷ cũng phải đẩy cối xay.”

 

“Ta ở kinh thành bao năm, đâu phải hoàn toàn vô dụng.”

 

“Ta có thể giúp nàng.”

 

Ta chăm chú nhìn những hàng chữ hắn viết, đặc biệt là dòng cuối cùng.

 

Trong đầu ta nhanh chóng tính toán.

 

Hắn rốt cuộc biết được những gì?

 

Hắn lấy gì ra mà dám nói muốn giúp ta?

 

Vệ Chiêu như nhìn thấu sự nghi hoặc của ta, hắn do dự một lát, nhưng rồi vẫn kiên định viết xuống hai chữ:

 

“Lục Diệu.”

 

Tim ta chợt siết lại, ánh mắt lập tức khóa chặt lấy hắn, nhưng vẻ mặt vẫn tỏ ra bình thản.

 

Vệ Chiêu tiếp tục viết:

 

“Trường An công chúa Triệu Tử Ngọc, là cốt nhục của tiên hoàng, mười tám năm sống sót ở Vân Sơ Tự, đều nhờ vào Lục Diệu.”

 

“Lục Diệu văn thao võ lược, nhưng kiêu ngạo tự phụ. Năm xưa tiên hoàng giáng chức ông ta, không phải vì chán ghét, mà là muốn mài giũa tính tình, rồi giao trọng trách.”

 

“Nghĩa quân dưới danh nghĩa phủ Lộc Vương nay do Lục Diệu thống lĩnh, nhưng thực chất là quân đội của công chúa. Công chúa hiện bị nhốt trong cung, chắc rất muốn biết tin tức của Lục gia quân…”

 

Ta càng đọc, lòng càng kinh hãi.

 

Những chuyện này, ta chưa từng nói với ai. Trong hoàng cung cũng tuyệt đối không ai được biết.

 

Sát ý lập tức nổi lên trong lòng ta.

 

Bàn tay ta vươn ra như chớp, bóp chặt cổ Vệ Chiêu.

 

Hắn trừng mắt kinh ngạc, sắc mặt đỏ bừng, dần nghẹt thở, nhưng ánh mắt lại bình tĩnh dần, như thể đã chấp nhận cái chết.

 

Vẻ mặt ấy…

 

Ngay trước khi ta bẻ gãy cổ hắn, ta buông tay.

 

Hắn lập tức ngã xuống ho sặc sụa, cả người run lên vì thiếu dưỡng khí.

 

Cổ họng không ngừng co giật, tiếng ho như xé phổi.

 

Ta đứng cao nhìn xuống hắn, lạnh lùng nói:

 

“Đã không còn lưỡi thì giữ lấy mười ngón tay cho cẩn thận. Nếu không, bổn cung không ngại phế ngươi thêm lần nữa.”

 

Hắn bỗng khàn khàn thốt ra, giọng nói khô ráp.

 

“Triệu… Tử… Ngọc…” 

 

Ta phản ứng một lúc mới nhận ra, hắn đang gọi tên ta: Triệu Tử Ngọc.

 

“Nàng… có… thể… tin… ta…”

 

Ta ngẩn ra một lát, không trả lời, xoay người bước ra ngoài.

 

Khi vừa đến cửa, ta bỗng dừng chân:

 

“Ngươi vì sao không nghi ngờ phe nghĩa quân còn lại cũng là người của ta?”

 

Hắn lắc đầu:

 

“Tuổi… tác… không… hợp…”

 

Một câu ngắn, nhưng cũng đủ rõ.

 

Quả thực là như vậy.

 

Vị thiếu niên tướng quân thống lĩnh nghĩa quân kia còn trẻ, chẳng thể nào có liên hệ với tiên hoàng, càng không có tư cách dạy dỗ ta trưởng thành.

 

Hắn chỉ là một kẻ hùng bá thời loạn mượn danh tiên hoàng để khởi binh.

 

Ta cũng có chút tò mò muốn gặp hắn, nếu thu phục được thì càng tốt.

 

Nhưng ta đoán, khả năng cao là sẽ gặp hắn trên chiến trường.

 

Ta gật đầu, nhàn nhạt nói:

 

“Vệ Chiêu, sống cho tốt. Ngươi mà muốn chết, ta rất sẵn lòng tiễn ngươi.”

 

Ta rảo bước rời đi, quay đầu dặn người hầu:

 

“Canh chừng hắn, ngoài bổn cung ra, bất kỳ ai cũng không được phép gặp.”

 

Ta lại lần nữa giam lỏng Vệ Chiêu.

 

Vậy mà hắn dường như đã quen rồi, còn nở một nụ cười mơ hồ.

 

Quả đúng là biến thái!

 

25

 

Ta vẫn nghe ngóng được một chút tin tức.

 

Khi Khang Lạc tiến cung thăm mẫu hậu, ta tìm nàng, chỉ mấy câu qua lại đã hỏi được điều ta muốn biết.

 

Hai đạo nghĩa quân đã tới gần Hoa Kinh, họ đã lập ước định, ai đánh hạ được Hoa Kinh trước, người đó sẽ làm vương.

 

Những nhà giàu trong thành đã bắt đầu bỏ trốn, nhưng bị phụ hoàng phong tỏa cổng thành, ép buộc ở lại.

 

Lòng người hoảng loạn, bách quan đã không nghĩ ra được cách gì, phụ hoàng thì suốt ngày nổi giận lôi đình.

 

Có người đề nghị trói ta treo lên cổng thành để răn đe phản quân, nhưng bị mẫu hậu lấy cái c.h.ế.t ép buộc mà ngăn lại.

 

Những điều đó, ta đều không hay biết.

 

Tâm trạng ta rối ren, hỗn loạn.

 

Khang Lạc trong mắt lộ vẻ ghen tị:

 

"Ngày nào đó, nếu ta và ngươi cùng lúc gặp nạn, ngươi nghĩ mẫu hậu sẽ cứu ai?"

 

Ta: "……"

 

Ta cảm thấy khả năng cao là mẫu hậu sẽ cứu nàng ta.

 

Nhưng xem ra nàng ta lại không biết điều đó?

 

Ta không trả lời câu hỏi của nàng, ngược lại hỏi lại:

 

"Ngươi sống ở Vũ Lăng vương phủ thế nào?"

 

Nàng sững người, nước mắt rơi lặng lẽ, bàn tay theo bản năng vuốt bụng.

Truyện full

  • Tây Giang Cẩn Nguyệt
    Tây Giang Cẩn Nguyệt

    Thể loại: Dân quốc, Ngược…Chồng tôi là chiến sĩ một lòng hướng về tổ quốc, sẵn sàng dùng trái tim chân thành để cứu lấy dân tộc vào lúc...

  • Ngược Mị Nhẹ Nhẹ Thôi Được Không?
    Ngược Mị Nhẹ Nhẹ Thôi Được Không?

    Người dịch: CụtBạn nghĩ như thế nào khi chính mình được trãi nghiệm trong chính các tác phẩm của mình. Vậy mà Tô Hữu Điềm lại được cơ...

  • Lãng Tích Hương Đô
    Lãng Tích Hương Đô

    Giới Thiệu Truyện - Nếu các bạn đã nhàm chán với những nhân vật hư hỏng, nghịch ngợm hoặc xã hội đen trong các truyện đô thị, nếu đã...

  • Anh Mất Em Rồi Sao?
    Anh Mất Em Rồi Sao?

    Tác giả: Green Sâu RómThể loại: Truyện Teen, khác...Giới thiệu:Tình yêu vốn dĩ là 0,5+0.5=1. ko phải 1+1=2. Đã là yêu thì phải có tin...

  • Vũ Pháp Vũ Thiên
    Vũ Pháp Vũ Thiên

    Một kẻ xuyên việt với một bộ công pháp bá đạo cùng đan điền biến dị cực phẩm!Nhân vật chính thuộc loại có chút hèn mọn vô sỉ, lại có...

  • Thâu Trọn Gió Xuân
    Thâu Trọn Gió Xuân

    Vân Phỉ những tưởng cô là người hạnh phúc nhất trên thế gian này. Cô có một gia đình đầm ấm và bề thế tại nước Sở, cha cô hết sức oai...

  • Hẹn Yêu
    Hẹn Yêu

    Tên gốc: Passion's PromiseBuổi sáng tháng năm trời đẹp nắng, Michael và Nancy cùng dắt xe đạp ra sân.Mái tóc Nancy lóng lánh, nàng nhìn...

  • Hoàng Đế Của Ta - Nhất Lê
    Hoàng Đế Của Ta - Nhất Lê

    Truyện ngắn Zhihu – Tác giả NHẤT LÊThể loại: 1vs1, Cổ Đại, ĐOẢN VĂN, HEGiới thiệuNăm Cảnh Đức thứ mười ba, lễ cập kê của trưởng tỷ nhà...

  • Chồng Tui Biết Hô Mưa Gọi Gió
    Chồng Tui Biết Hô Mưa Gọi Gió

    CHỒNG TUI BIẾT HÔ MƯA GỌI GIÓTác giả: 狐狸大王驾到Edit: Anmy | Elena - Beta: MộcGiới thiệu:Kết hôn được một năm, chồng tôi chưa bao giờ lộ...

  • Chuyện Lạ Dân Quốc
    Chuyện Lạ Dân Quốc

    LỜI DẪNMột tiên hồ mang hình người đã tu luyện ngàn năm như y, mọi nhân gian thế sự coi như đều đã chứng kiến qua hết.Vậy nên, lòng tin...

  • Si Mê
    Si Mê

    Tên truyện: Si mêTên Hán Việt: Si luyếnTác giả: Mây Lạnh Tuyết ChiềuThể loại: Nguyên tác, Ngôn tình, Hiện đạiBiên tập: WenHiệu đính:...

  • Thâu Bất Tẩu Đích Bảo Thạch
    Thâu Bất Tẩu Đích Bảo Thạch

    Thế loại: Đam mỹ, võng du, 1×1, anh tuấn công bình phàm thụ, ấm áp, HETình trạng bản gốc: Hoàn 11 chươngEdit: Farm, Mèo Ngố.Beta: Tiểu...

  • Nhuỵ Quang - Du Di
    Nhuỵ Quang - Du Di

    NHUỴ QUANGTên gốc: 他说房产证上写我名字Hán Việt: Tha thuyết phòng sản chứng thượng tả ngã danh tựTác giả: Du DiSố chương: 36 chương Thể...

  • [Ngưu - Yết] Yêu Em Đi Anh
    [Ngưu - Yết] Yêu Em Đi Anh

    Thể loại: Truyện teen, nữ truy nam, sủngNam phúc hắc nữ ôn nhu? chuyện này là xưa rồi.Nếu đã bị vị hôn phu chưa từng gặp mặt hôn thì đã...

  • Bên Đây Mưa Bụi, Bên Kia Rực Rỡ
    Bên Đây Mưa Bụi, Bên Kia Rực Rỡ

    Đại mạc khói lửa mịt mùng, người ngựa nhốn nháo.Lúc tay ăn chơi nhất Tây Chiếu gặp phải thám tử ngốc nhất thiên hạ thì trời đã định họ...