Giúp Tôi Vỗ Vỗ - Thất Tiểu Hoàng Thúc

Chương 35

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Hướng Vãn có vẻ hơi say.

Lúc Vu Chu phát hiện, Hướng Vãn đang ngồi nghiêng trên ghế, hướng về phía Bành Hướng Chi, hơi hơi khom người, một tay cầm tay Bành Hướng Chi xuống, nắm trong tay, hai tay nắm lấy tay Bành Hướng Chi, nhẹ nhàng lắc lắc.

Phấn má đào, trong mắt đựng rượu nhìn cô ấy.

Trong lòng Bành Hướng Chi lộp bộp.

"Sao vậy?" Cô ấy vội khép chân lại, cũng quay sang bên kia.

Vu Chu cảnh giác nhìn chằm chằm, thấy Hướng Vãn xấu hổ nhìn mình, sau đó đưa tầm mắt vụng về đáp lại trên mặt Bành Hướng Chi.

Cô nàng trịnh trọng nhẹ nhàng nói: "Đạo diễn Bành, em muốn làm nũng với chị."

Đồng tử Vu Chu nhanh chóng mở rộng, cảnh báo an toàn kêu bíp bíp.

Nàng "tạch" một chút muốn đứng dậy ngăn cản Hướng Vãn, đứng lên hoảng hốt, bị vấp chân ghế một chút, Tô Xướng vươn tay đỡ lấy nàng, Vu Chu theo bản năng mượn thế nắm một cái, cầm tay Tô Xướng.

Nàng mang theo vẻ mặt hoảng loạn còn chưa tản đi quay mặt nhìn Tô Xướng, tay của nàng lạnh lẽo, lực nắm không nhẹ không nặng, quen thuộc đến tận xương tủy.

Vu Chu rút tay về, nói: "Thật ngại quá."

"Không sao."

Bên kia Bành Hướng Chi không hiểu hỏi Hướng Vãn: "Em muốn... làm nũng cái gì?"

Hướng Vãn nhẹ giọng nói: "Nhà bọn em không có tiền, lại muốn đến lớp huấn luyện, em muốn..."

Cô nàng đè nén cảm giác say, hô hấp từng đợt từng đợt.

Bành Hướng Chi nổi da gà, buột miệng nói: "Tôi miễn cho em."

"A?" Hướng Vãn ngước mắt, lại nhìn Vu Chu, "Em không cần miễn, chỉ cần chị đánh em là được."

Bành Hướng Chi bị dọa khóc, đây là sở thích cmn gì vậy?

Cô ấy khó khăn nuốt nước miếng, rút tay về: "Đầu tiên, tôi không phải."

"Tiếp theo, tôi có bạn trai gì gì đó, cũng không có, sở thích S.M gì đó ha." Một câu này nói rất nhỏ.

Hướng Vãn mở to đôi mắt mềm mại, một chữ cũng nghe không hiểu.

"Giảm giá, là giảm giá, đạo diễn Bành." Đầu Vu Chu vòng qua, hận không thể cầm loa lớn hô lên, nhưng thật sự quá mất mặt, lúc nàng vội vàng bác bỏ tin đồn, vẫn hạ thấp giọng.

"Ồ." Bành Hướng Chi thở phào nhẹ nhõm, vuốt vuốt ngực, "Làm bà đây sợ muốn chết."

"Cái đó," Vu Chu nhe miệng, "Thật ngại quá đạo diễn Bành, tôi không nói rõ với em ấy, tiền chúng ta cứ nộp như thường lệ."

"Không sao không sao, tôi nói cho em ấy miễn, không sao, mặc dù vừa rồi bị hết hồn, nhưng lời đã nói tôi không bao giờ rút lại. Thật ra tôi cũng cảm thấy em ấy rất có thiên phú, thêm một vị trí dự thính hẳn là không thành vấn đề, nhưng nếu cần tài liệu học tập, các em tự bỏ tiền mua, còn có thẻ cơm căn tin, lớp huấn luyện chúng ta có bao, dự thính chắc là không có."

"Em ấy mới 18, lại không có văn hóa, cũng không dễ dàng, em lấy tiền của lớp huấn luyện đăng ký lớp văn hóa cho em ấy, không biết chữ thật sự không được, đi đâu cũng không được."

"Đúng vậy, tôi cũng nói như vậy." Vu Chu cúi đầu nghe, dùng đũa chọc bát, đột nhiên cảm giác mình giống như bị mời phụ huynh.

Hai người liền hàn huyên một hồi về vấn đề trưởng thành của Vãn Vãn, còn nói một ít có không, một bữa cơm cũng gần kết thúc.

Bành Hướng Chi đi ra ngoài quét mã trả tiền, mọi người cũng cầm túi đứng dậy, lần lượt đi ra ngoài.

Một bữa cơm xem như tận hứng mà về, một đám người đứng ở trước cửa nhà hàng, từng người một tạm biệt.

Bành Hướng Chi làm chủ, nghĩ là đã uống rượu, nói không yên tâm, theo thứ tự đưa mọi người lên taxi, cố ý để một số người ở lại cuối cùng.

Tô Xướng đứng trước cửa nhà hàng hóng gió, lấy điện thoại ra muốn gọi người lái hộ.

Lại có một chút do dự, giống như đang nghĩ có nên gọi Vu Chu bọn họ cùng đi không.

Không ngờ tới Bành Hướng Chi phong tình vạn chủng xoay trở lại, liếc mắt nhìn Tô Xướng cầm điện thoại, Vu Chu và Hướng Vãn đứng ở một bên: "Chúng ta đi tăng hai."

Cô ấy cười tủm tỉm nói.

Cô ấy thấy Tô Xướng lười biếng giương mắt nhìn mình, Bành Hướng Chi cảm thấy trong ánh mắt cô hẳn là viết "Nghe mình nói cám ơn cậu".

Ai nha, khách sáo cái gì.

Bành Hướng Chi vui vẻ ra mặt kéo Vu Chu, một tay kéo Hướng Vãn, hỏi bên phải trước: "Em có muốn đi không? Rượu kia uống cũng rất ngon."

"Muốn." Hướng Vãn gật đầu.

Lại hỏi bên trái: "Tôi vừa nói với em về phương hướng đào tạo Hướng Vãn, hai ta còn cần nói chuyện một lát."

"Ồ." Vu Chu nhìn cô ấy.

Bành Hướng Chi hài lòng nói với Tô Xướng: "Xướng à, gọi người lái hộ, lái xe của cậu, chúng ta đi 1988."

Trái ôm phải ấp, giống như đại gia vậy.

1988 là một quán bar, High bar, nhiều người lại náo nhiệt, tụ họp cái gọi là triều nam triều nữ, thanh niên phóng túng.

Bầu không khí rất cháy, chỉ từ trong thông đạo tối đen như mực đi vào, màng nhĩ bị rung lên theo nhịp điệu, Hướng Vãn chưa từng thấy cảnh tượng này, rụt cổ, tựa vào đầu vai Vu Chu, đầu theo điệu nhạc nhúc nhích từng chút một.

Tay Bành Hướng Chi vừa nhấc, lắc lư liền hoà nhập vào, váy bó màu đỏ tươi bên người phác họa ra đường cong mỹ lệ, giống như vặn mở sóng âm.

Băng qua thông đạo, trước mắt là ánh sáng, những cột ánh sáng rực rỡ đổ bóng lốm đốm xuống sàn và vách tường, như những vì sao lấp lánh vây quanh đám đông.

Hướng Vãn cảm thấy ngột ngạt không thở nổi, trái tim lại bị chấn đến dần dần tê dại, khẽ động, giống như có cộng hưởng cùng tần số với nhịp trống.

Đám người điên cuồng vặn vẹo trên sàn nhảy bị ánh sáng dừng lại thành từng hình ảnh khinh cuồng, mê say mà trầm luân.

Tận dụng mọi thứ như bơi lội, mấy người đi tới chỗ ngồi mà Bành Hướng Chi đã sớm đặt sẵn.

Biết Tô Xướng không thích chỗ quá ồn ào, cô ấy cố ý chọn chỗ ngồi khá thanh tịnh, náo nhiệt giống như bị nhốt trong trống, xuyên qua da rầu rĩ truyền tới.

Đủ để lây nhiễm lòng người, lại không đủ để cho người ta tâm hoảng ý loạn.

Vu Chu nhìn Bành Hướng Chi uống rượu như cá gặp nước, cảm thấy cô ấy mặc "chiến bào" màu đỏ này hình như là có chuẩn bị mà đến.

Đĩa trái cây và rượu được mang lên, Bành Hướng Chi đưa cho Hướng Vãn một ly: "Nếm thử đi, cái này ngọt, còn có vị sữa, chắc em sẽ thích."

Hướng Vãn quả nhiên rất thích.

Vu Chu đỡ trán, cái gì mà đại tiểu thư tướng phủ, lại mê rượu như vậy.

Thấy Hướng Vãn uống vui vẻ, nàng cũng không tiện nói nhiều, dù sao cũng uống không ít, say thì say, tuy rằng bản thân cũng hơi choáng váng, nhưng ý thức rất tỉnh táo, nghỉ ngơi một lát, đưa cô nàng về hẳn là vấn đề không lớn.

Hoặc là......

Không có hoặc là.

Nàng quay mặt nhìn Tô Xướng, cô ngồi bắt chéo chân ở đuôi ghế dài, áo sơ mi màu đen bám vào dáng người cao gầy của cô, giống như sinh ra một đoạn linh hồn có chút phong lưu.

Cô ngồi ở chỗ đó, cánh tay chống trên lưng sô pha, ngón tay chống thái dương, giống như đang nhìn đám người trên sàn nhảy, hoặc giống như không có.

Tại sao lại có một người như vậy, Vu Chu nghĩ.

Ngồi trong khói thuốc, ngồi trong rượu, ngồi trong ồn ào náo nhiệt, ngồi trong dục vọng muôn hình muôn vẻ, nhưng cô như thể ngồi ở đầu cầu, lạnh lùng nhàn nhạt nhìn trăng.

Rồi cô cũng trở thành mặt trăng.

Hoa phượng hoàng nóng bỏng đưa rượu cho ánh trăng, cụng một ly lại một ly, ánh trăng mang theo chén rượu, nhẹ nhàng chạm một cái, sau đó rụt rè mím môi, câu được câu không mà uống.

Mặt trăng hơi say một chút.

Trở nên sương mù mênh mông, làm sao cũng thấy không rõ.

Vu Chu dụi dụi mắt, phát hiện mình uống mấy ly rượu, đầu óc cũng không tỉnh táo lắm.

Bụng căng đến khó chịu, nàng dựa vào bên tai Bành Hướng Chi, lớn tiếng nói: "Tôi đi toilet một chút."

Bành Hướng Chi gật đầu, cũng rống trả lời nàng: "Phía sau! Đi đến đầu quẹo phải, nam nữ kề nhau, đừng uống nhiều mà đi nhầm nhé!"

Trông có vẻ rất có kinh nghiệm.

Vu Chu cười cười, coi như vững vàng đi vào toilet, cách khá xa, âm nhạc yên tĩnh lại, có thể nghe thấy thỉnh thoảng vài người ở chỗ này gọi điện thoại, còn có một số người trốn ở đó hút thuốc, tán tỉnh.

Vu Chu không thích mùi thuốc lá, chọn một gian phòng tương đối sạch sẽ giải quyết xong, liền đi ra rửa tay, nhìn mình đỏ mặt ở trước gương, sửa sang lại dung mạo một chút, xoa lỗ tai khô nóng đi ra ngoài, vừa ngẩng đầu nhìn thấy Tô Xướng đứng ở phía trước, giống như chờ nàng đã lâu.

Cô tựa vào vách tường tối đen, áo sơ mi màu đen lại không hòa làm một thể, dường như càng bắt mắt hơn một chút.

"Vào không? Bên trong không có người." Vu Chu đi xuống một bậc thang, đến trước mặt Tô Xướng.

Tô Xướng ngẩng đầu, trong hơi thở pha lẫn mùi rượu nhẹ, nhưng ánh mắt cũng không lười biếng khép lại, mà là mở to nhìn nàng.

Sau lưng có người đi qua, Vu Chu lại tiến lên một bước nhỏ, có chút lo lắng, "Say rồi?"

Tô Xướng lắc đầu, nhíu nhíu mày, hình như có chút không thắng tửu lượng, đầu nhẹ nhàng dựa vào tường, hơi thở khẽ động, nói: "Có chuyện, muốn hỏi em."

Giọng nói rất nhẹ, cũng may nơi này cũng coi như yên tĩnh.

Nhưng nơi này là khu vực nhà vệ sinh quán bar, ít nhiều ý loạn tình mê xảy ra ở chỗ này. Vừa rồi đi qua, còn có một đôi nam nữ đang ôm hôn.

Vu Chu theo thói quen vùi tầm mắt xuống, lại nhìn thấy đôi chân Tô Xướng.

Hơi cong cong để trên mặt đất, vừa dài vừa thẳng, ban đêm trắng trợn lắc lư, liều mạng muốn làm cho người ta thất thần.

Vu Chu cảm thấy có thể mình thật sự say rồi, bởi vì nàng đột nhiên không nhớ ra hôm nay là ngày mấy, là năm 2022, hay là năm 2019.

Nếu là vế sau thì cũng là mùa hè.

Nàng và Tô Xướng, còn có hai người bạn nối khố của nàng cùng đi quán bar, khi đó nàng ham muốn Chivas, uống vài ly, nhưng trưa và tối đều chưa ăn cơm, nên dạ dày có một chút khó chịu.

Nàng một mình đến toilet, đi toilet xong đi ra rửa tay, vừa mới rửa tay xong lại có chút buồn nôn, vì thế vào phòng kế, khom lưng muốn nôn ra.

Nôn không ra, nàng chuẩn bị đứng dậy, nghe thấy tiếng cửa sau vang lên, Tô Xướng đi theo vào, dịu dàng đỡ lấy nàng.

Treo trên người người tới, nàng ý loạn tình mê, đóng cửa lại, hôn lên cổ cô, tay liền bắt đầu chui vào bên trong.

Nhưng Tô Xướng rất bình tĩnh, rút tay nàng ra, cầm, mổ môi nàng một cái, vẻ mặt lãnh đạm đưa nàng ra khỏi nhà vệ sinh.

Sau đó tạm biệt bạn, hai người đón xe về nhà.

Về đến nhà, Tô Xướng không bật đèn, đứng ở bên tường chờ nàng, sống lưng rất mỏng manh, nho nhỏ dựa vào tường một chút.

Sao vậy? Vu Chu hỏi.

Tô Xướng dùng giọng nói rất nhẹ bao bọc nàng, nói, "Em có thể tiếp tục làm với chị, chuyện vừa rồi ở trong phòng vệ sinh."

Em có thể... câu nói của Tô Xướng.

Vì thế tay Vu Chu lại trở về trong thân thể Tô Xướng.

Giống như xa cách lâu ngày gặp lại.

Đó hình như là lần đầu tiên nàng phản công, ở bên nhau cũng không tính là quá lâu.

Nhưng khi đó quán bar không có ồn ào như bây giờ, dễ dàng cắt đứt hồi ức của người ta như vậy.

Vu Chu ngẩng đầu, nói: "Muốn hỏi cái gì?"

Mày của nàng hơi nhíu lại, khiến Tô Xướng đột nhiên không đành lòng.

Cô dừng một chút, nói: "Chị đã nói với em rồi, muốn để lại sau khi hợp tác kết thúc rồi nói, hiện tại hợp tác còn một nửa, cho nên chị muốn, hỏi một nửa trước."

Vu Chu khịt mũi: "Vậy chị có thể hỏi một câu không quan trọng không? Bởi vì quan trọng em sợ, em trả lời không tốt, ảnh hưởng đến hợp tác sau này của chúng ta."

Tô Xướng suy nghĩ một chút, nói: "Có thể."

"Ừ."

"Chị muốn hỏi em..." Câu nói bị chặn lại, thật ra cô không chuẩn bị câu hỏi khác, nhưng cô nhìn Vu Chu, hô hấp phập phồng, đột nhiên nhớ tới tin đồn mà Bành Hướng Chi nói.

"Chị và em ở bên nhau, có chết trên giường không?"

Vu Chu không nghĩ tới cô hỏi cái này, đầu óc đột nhiên cứng đờ, sững sờ nói: "Không có, chị rất tuyệt."

Vừa nói, nàng muốn cắn đứt đầu lưỡi của mình.

Tô Xướng bình tĩnh nhìn nàng, nàng cũng ngây ngốc nhìn Tô Xướng, xấu hổ phản chiếu hình ảnh đối phương trong con ngươi.

Đột nhiên hai người bật cười, đồng thời quay mặt đi.

Vu Chu thật sự cảm thấy rất buồn cười, nàng mím môi, nói: "Chuyện gì xảy ra vậy, sao lại có lòng tự trọng của làm 1 như vậy?"

Tô Xướng cũng cười, nghiêng đầu nhìn bóng đổ trên mặt đất.

Không biết nói cái gì, nhưng cũng không biết vì sao, giữa nàng và Tô Xướng, đột nhiên liền thoải mái hơn.

Nàng trước kia, có đánh chết cũng sẽ không nghĩ tới, Tô Xướng là một người, sẽ lôi kéo người yêu cũ chứng minh phương diện này của mình.

"Nếu không em thêu cho chị một lá cờ thưởng, chị treo trong nhà nhé."

Tô Xướng cười rất vui vẻ, lắc đầu.

"Đi thôi." Vu Chu hết cách, thở dài một hơi.

Truyện full

  • Tây Giang Cẩn Nguyệt
    Tây Giang Cẩn Nguyệt

    Thể loại: Dân quốc, Ngược…Chồng tôi là chiến sĩ một lòng hướng về tổ quốc, sẵn sàng dùng trái tim chân thành để cứu lấy dân tộc vào lúc...

  • Ngược Mị Nhẹ Nhẹ Thôi Được Không?
    Ngược Mị Nhẹ Nhẹ Thôi Được Không?

    Người dịch: CụtBạn nghĩ như thế nào khi chính mình được trãi nghiệm trong chính các tác phẩm của mình. Vậy mà Tô Hữu Điềm lại được cơ...

  • Lãng Tích Hương Đô
    Lãng Tích Hương Đô

    Giới Thiệu Truyện - Nếu các bạn đã nhàm chán với những nhân vật hư hỏng, nghịch ngợm hoặc xã hội đen trong các truyện đô thị, nếu đã...

  • Anh Mất Em Rồi Sao?
    Anh Mất Em Rồi Sao?

    Tác giả: Green Sâu RómThể loại: Truyện Teen, khác...Giới thiệu:Tình yêu vốn dĩ là 0,5+0.5=1. ko phải 1+1=2. Đã là yêu thì phải có tin...

  • Vũ Pháp Vũ Thiên
    Vũ Pháp Vũ Thiên

    Một kẻ xuyên việt với một bộ công pháp bá đạo cùng đan điền biến dị cực phẩm!Nhân vật chính thuộc loại có chút hèn mọn vô sỉ, lại có...

  • Thâu Trọn Gió Xuân
    Thâu Trọn Gió Xuân

    Vân Phỉ những tưởng cô là người hạnh phúc nhất trên thế gian này. Cô có một gia đình đầm ấm và bề thế tại nước Sở, cha cô hết sức oai...

  • Hẹn Yêu
    Hẹn Yêu

    Tên gốc: Passion's PromiseBuổi sáng tháng năm trời đẹp nắng, Michael và Nancy cùng dắt xe đạp ra sân.Mái tóc Nancy lóng lánh, nàng nhìn...

  • Hoàng Đế Của Ta - Nhất Lê
    Hoàng Đế Của Ta - Nhất Lê

    Truyện ngắn Zhihu – Tác giả NHẤT LÊThể loại: 1vs1, Cổ Đại, ĐOẢN VĂN, HEGiới thiệuNăm Cảnh Đức thứ mười ba, lễ cập kê của trưởng tỷ nhà...

  • Chồng Tui Biết Hô Mưa Gọi Gió
    Chồng Tui Biết Hô Mưa Gọi Gió

    CHỒNG TUI BIẾT HÔ MƯA GỌI GIÓTác giả: 狐狸大王驾到Edit: Anmy | Elena - Beta: MộcGiới thiệu:Kết hôn được một năm, chồng tôi chưa bao giờ lộ...

  • Chuyện Lạ Dân Quốc
    Chuyện Lạ Dân Quốc

    LỜI DẪNMột tiên hồ mang hình người đã tu luyện ngàn năm như y, mọi nhân gian thế sự coi như đều đã chứng kiến qua hết.Vậy nên, lòng tin...

  • Si Mê
    Si Mê

    Tên truyện: Si mêTên Hán Việt: Si luyếnTác giả: Mây Lạnh Tuyết ChiềuThể loại: Nguyên tác, Ngôn tình, Hiện đạiBiên tập: WenHiệu đính:...

  • Thâu Bất Tẩu Đích Bảo Thạch
    Thâu Bất Tẩu Đích Bảo Thạch

    Thế loại: Đam mỹ, võng du, 1×1, anh tuấn công bình phàm thụ, ấm áp, HETình trạng bản gốc: Hoàn 11 chươngEdit: Farm, Mèo Ngố.Beta: Tiểu...

  • Nhuỵ Quang - Du Di
    Nhuỵ Quang - Du Di

    NHUỴ QUANGTên gốc: 他说房产证上写我名字Hán Việt: Tha thuyết phòng sản chứng thượng tả ngã danh tựTác giả: Du DiSố chương: 36 chương Thể...

  • [Ngưu - Yết] Yêu Em Đi Anh
    [Ngưu - Yết] Yêu Em Đi Anh

    Thể loại: Truyện teen, nữ truy nam, sủngNam phúc hắc nữ ôn nhu? chuyện này là xưa rồi.Nếu đã bị vị hôn phu chưa từng gặp mặt hôn thì đã...

  • Bên Đây Mưa Bụi, Bên Kia Rực Rỡ
    Bên Đây Mưa Bụi, Bên Kia Rực Rỡ

    Đại mạc khói lửa mịt mùng, người ngựa nhốn nháo.Lúc tay ăn chơi nhất Tây Chiếu gặp phải thám tử ngốc nhất thiên hạ thì trời đã định họ...