Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ
Lý Minh Châu dá»i mắt Ä‘i, “Vá» thay đồ Ä‘i.â€Lục Dao cứ nắm tay cô không chịu buông.
Tay Lý Minh Châu rất nhá» nhắn, khung xương rõ rà ng, cáºu có thể cầm trá»n.
Lý Minh Châu hÆ¡i dùng sức, muốn giãy khá»i Lục Dao nhưng không giãy nổi.
Cô bất đắc dÄ© nói, “Bá» tay ra, lôi kéo như váºy còn ra thể thống gì nữa.
Lục Dao không bá», “Có ai nhìn đâu.â€
Lý Minh Châu:…….
…….. Cáºu sống ở trong mÆ¡ hay sao mà nói không ai nhìn!
Xung quanh có không Ãt cô nhóc Ä‘ang nhìn bá»n há», nếu không phải ngại ngùng thì chắc đã lấy Ä‘iện thoại ra chụp tá»›i tấp rồi.
Dù sao thì cảnh hai anh đẹp trai nắm tay nhau ngay chốn công cá»™ng, lại còn Ä‘an mưá»i ngón tay và o nhau, đúng là … mỠám!
Lục Dao, “Tôi bắt được, sao tôi lại không được nắm? Äây là cá»§a tôi!â€
Lý Minh Châu thấy cáºu cố chấp như váºy cÅ©ng hết cách, chỉ nói chiếu lệ, “Muốn nắm thì vá» nhà nắm cho thá»a, ngoà i đưá»ng đừng là m chuyện mất mặt.â€
Hai cụm “vá» nhà †và “nắm cho thá»a†khiến Lục Dao vừa lòng.
Cáºu nổi lòng từ bi buông tay ra, nhân tiện nhìn cái khăn trên cổ Lý Minh Châu, yêu ai yêu cả đưá»ng Ä‘i mà thấy nó thuáºn mắt hÆ¡n nhiá»u.
Cáºu vốn lo cái khăn nà y sẽ khiến Lý Minh Châu trông xấu Ä‘i, nhưng bây giá» xem ra… Lý Minh Châu đã nâng tầm nhan sắc cái khăn nà y lên rồi.
Lục Dao cưá»i tươi rói, lại quấn thêm mấy vòng khăn nữa.
Lý Minh Châu nói, “Quấn chặt thế là m gì?â€
“Sợ cáºu chạy mất.†Lục Dao ná»›i lá»ng tay, tiện thể vuốt tóc cô má»™t cái.
Lục Dao ma xui quá»· khiến thế nà o mà buá»™t miệng nói, “Cáºu mà nuôi tóc dà i chắc đẹp lắm.â€
Lý Minh Châu sẵng, “Nói hươu nói vượn.â€
Lục Dao nói xong thì thoáng sá»ng sốt. Cáºu vốn lo Lý Minh Châu sẽ để bụng câu nà y, dù sao đã là con trai thì đâu ai thÃch bị xem là nữ?
Nhưng giá»ng Ä‘iệu cá»§a Lý Minh Châu không có vẻ gì là tức giáºn.
Cáºu to gan hÆ¡n, “Tôi nghiêm túc đấy.â€
“Vì tôi trông bê đê à ?†Lý Minh Châu lôi chuyện cũ ra nói, một châm thấy máu.
Cáºu láºp tức chá»™t dạ, mau chóng nghÄ© ra chuyện hà i nói để lảng Ä‘i.
Ngoà i trá»i vẫn còn tuyết lá»›n, Lục Dao Ä‘i mua má»™t cây dù.
Bây giá» cáºu đã rút kinh nghiệm, không đòi nhân viên cá»a hà ng tìm dù trẻ em cho cáºu nữa, Lục Dao nhá»› tá»›i hôm đó che dù vá»›i Lý Minh Châu thì không biết nên khóc hay cưá»i.
Lúc nà y, tâm thế cáºu không giống trước, bây giá» Lục Dao đã “bắt†được Lý Minh Châu, không cần mượn cây dù nhỠđể bẫy Lý Minh Châu nữa.
Lục Dao khoát vai cô phô bà y d*c v*ng chiếm hữu.
Lý Minh Châu nói, “Äi đứng cho đà ng hoà ng.â€
“Tôi Ä‘i rất đà ng hoà ng mà .†Lục Dao cưá»i đắc ý, “Tôi có quyá»n sá» dụng đồ cá»§a mình, chuyện nà y hợp pháp.â€
Lý Minh Châu nhÃu mà y, “Cáºu không dÃnh lấy tôi thì Ä‘i đưá»ng sẽ chết chắc!â€
Lục Dao cứ bám lấy cô, váºy nên má»™t cây dù mà còn dư cả ná»a chá»— trống.
Lý Minh Châu lùn hÆ¡n cáºu má»™t chút, Lục Dao bám lấy cô như kẹo kéo, gỡ kiểu gì cÅ©ng không ra.
“Sẽ chết.†Lục Dao mặt dà y đáp, “Trá»i tuyết rất lạnh, mình ôm nhau có thể sưởi ấm cho nhau.â€
Lý Minh Châu:…….
“Cáºu bá»›t bần giùm cái!â€
“Tôi không bần, tôi có tiá»n mà .†Lục Dao vô tá»™i chá»›p mắt.
Lý Minh Châu nói mấy câu rồi chẳng thèm nói nhảm vá»›i cáºu nữa.
ÄÆ°á»ng vá» không xa, nhưng do Lục Dao cứ lôi lôi kéo kéo nên Ä‘i rất cháºt váºt.
Tá»›i khi vỠđến nhà , Lý Minh Châu má»›i giãy khá»i lồng ngá»±c Lục Dao.
Tuy hai ngưá»i chỉ che chung má»™t cây dù nhưng Lý Minh Châu không há» dÃnh tuyết, phần lá»›n tuyết Ä‘á»u rÆ¡i trên ngưá»i Lục Dao, hết lá»›p nà y đến lá»›p khác, khiến ngưá»i cáºu ướt nhẹp.
Lý Minh Châu đẩy cáºu lên lầu.
Lục Dao nói lá»›n, “Dù sao cÅ©ng ướt hết rồi, má»™t ngưá»i ướt vẫn tốt hÆ¡n hai ngưá»i.â€
Lý Minh Châu nghÄ©: Ông ná»™i nà y lôi đâu ra cái đạo lý chó má đó váºy!
“Mau đi thay đồ cho tôi!†Cô lạnh lùng nhìn Lục Dao.
Lục Dao đứng tá»±a và o cá»a, tay đặt lên khung cá»a, cưá»i nói, “Cáºu lo cho tôi à ?â€
Lý Minh Châu, “Mau cút Ä‘i tắm Ä‘i.â€
Lục Dao được đằng chân lân đằng đầu, khom ngưá»i, cúi đầu xuống, mắt sáng như sao nhìn Lý Minh Châu.
“Cáºu hôn tôi má»™t cái thì tôi má»›i Ä‘i tắm.â€
Lý Minh Châu:…….
Cô cưá»i gằn, “Váºy cáºu cứ đứng chết cóng ngoà i cá»a Ä‘i!â€
“Váºy sao được!†Lục Dao kinh hãi, “Cáºu tháºt vô tình!â€
Lục Dao ấm ức nói, “Trước giá» tôi chưa há» nói cáºu Ä‘i chết Ä‘i bao giá» luôn đấy.â€
Lý Minh Châu khoanh tay trước ngá»±c, “Cáºu thá» xem.â€
Lục Dao lẩm bẩm, “Tôi đây không thể chết được.†Cáºu lo lắng nhìn Lý Minh Châu, “Tôi mà chết thì cáºu phải thá»§ tiết à ?â€
Lý Minh Châu:……….
“Tôi thấy bây giá» cáºu muốn chết lắm rồi thì phải.â€
Cô nghiến răng, Lục Dao nhanh tay lẹ mắt, nhân lúc tay cô chưa quất xuống đã túm được, rồi sáp mặt tới, dán lên môi cô, hôn cô một cái.
Lục Dao hôn xong vá»™i bá» chạy, l**m l**m môi, dùng váºn tốc ánh sáng đóng cá»a lại.
“Tôi Ä‘i tắm đây, cáºu tranh thá»§ thá»i gian nà y nguôi giáºn Ä‘i nhé.â€
Lý Minh Châu bị đánh lén, lúc phản ứng kịp thì dở khóc dở cưá»i.
Lục Dao sốt ruá»™t nói, “Cáºu còn trẻ đừng có nhÃu mà y suốt thế, sau nà y sẽ có nếp nhăn đấy.â€
Lý Minh Châu cưá»i ha hả, “Cáºu nghÄ© tôi sẽ nguôi giáºn à ?â€
“Váºy thì cáºu cà ng phải cố gắng chứ sao.†Lục Dao vô sỉ gà o lên, “Cố lên!â€
Lý Minh Châu…. câm nÃn hoà n toà n.
Lục Dao đã và o trong phòng vệ sinh nhưng cô vẫn nghe thấy tiếng cáºu nói, “Vì cáºu hết giáºn tôi lại có thể hôn cáºu má»™t chút.â€
Lý Minh Châu cưá»i, đứng ngoà i cá»a mắng, “Äồ ngốc.â€
Nhưng khi tên ngốc Lục Dao tắm rá»a xong Ä‘i ra thì Lý Minh Châu đã “đóng cá»aâ€, “phân rõ giá»›i hạn†vá»›i cáºu.
Lục Dao chưa từ bỠý định gá»i mấy tin nhắn sang, sau đó lại gá»i Ä‘iện liên tục nhưng Lý Minh Châu không bắt máy.
Cáºu á»§ rÅ© cụp Ä‘uôi vá» phòng, không ngá» lại thấy má»™t mảnh giấy trắng trên bà n.
Chữ Lý Minh Châu rất dá»… Ä‘á»c, chữ viết cá»§a cô thanh mảnh, không khác mấy vá»›i kiểu Lục Tri viết.
Mảnh giấy trắng nà y vừa nhìn đã biết là xé đại trong một cuốn vở, trên đó chỉ viết một câu:
Khi nà o cáºu há»c hết cấp Ba, tôi sẽ nói cho cáºu biết má»™t bà máºt.
Lục Dao Ä‘á»c xong thì nhÃu mà y: Bà máºt gì?
Cáºu kẹp mảnh giấy và o má»™t cuốn vở, không thể nà o đợi tá»›i khi há»c xong cấp Ba được. Giá» cáºu má»›i há»c lá»›p Mưá»i, thế thì còn những hÆ¡n hai năm nữa, cho dù năm cuối tÃnh thi và o trưá»ng năng khiếu thì cÅ©ng còn táºn má»™t năm!
Lý Minh Châu Ä‘ang ở cạnh cáºu, chi bằng cáºu há»i thẳng thì hÆ¡n?
Váºy nên sáng sá»›m hôm sau, Lục Dao tÃnh tìm Lý Minh Châu để há»i cho ra lẽ.
Nhưng khổ ná»—i lúc sáng thì cáºu lại quên khuấy Ä‘i, trưa đến nhá»› ra, lúc Ä‘i tìm Lý Minh Châu để há»i thì lại không tìm thấy cô.
Lục Dao chạy luôn tá»›i lá»›p Má»™t, lúc cáºu tá»›i tòa nhà Thá»±c Nghiệm thì còn gây huyên náo không Ãt, mấy chị lá»›p trên vá»™i và ng chạy khá»i phòng há»c để canh me nhìn hot boy trong truyá»n thuyết.
Lục Dao không tìm thấy Lý Minh Châu thì lao và o lá»›p há»i Cố Tiểu Phi.
Cố Tiểu Phi bị há»i thì đơ mặt ra, “Cáºu, cáºu không biết à ?â€
Lục Dao thầm nghÄ©: Cáºu ấy không nói cho tôi biết thì sao tôi biết được.
Nhưng tối hôm qua, lúc cáºu tặng khăn, Lý Minh Châu trông không giống như muốn từ chối, bốn bá» lên năm cáºu xem như đối phương đã chấp nháºn.
Vá»›i hiểu biết cá»§a cáºu vá» Lý Minh Châu, nếu ngưá»i nà y không mở miệng cá»± tuyệt thì có nghÄ©a là đã đồng ý.
Vì thế, Lục Dao cho rằng mình đã trở thà nh bạn trai chÃnh thức cá»§a Lý Minh Châu. Má»™t ngưá»i bạn trai chÃnh thức, tối qua vừa hôn má»™t cái mà sáng hôm sau đã không biết ngưá»i yêu mình chạy Ä‘i đâu? Có chuyện kỳ quái như váºy sao!
Nên có đánh chết Lục Dao cÅ©ng không chịu thừa nháºn là cáºu không biết Lý Minh Châu Ä‘i đâu.
Ngay cả Cố Tiểu Phi còn biết sao cáºu lại không biết!
Lục Dao hung hăng hừ má»™t tiếng, “Chuyện tôi biết và chuyện tôi há»i cáºu có gì mâu thuẫn chắc?â€
Cáºu liá»n dùng chiêu cả vú lấp miệng em.
Cố Tiểu Phi vốn hÆ¡i sợ Lục Dao, bị Lục Dao dá»a thì chân nhÅ©n cả ra.
Äúng lúc Äá»— VÅ© Hiên từ văn phòng vá», Cố Tiểu Phi nhìn cáºu ta như nhìn chúa cứu thế, thiếu Ä‘iá»u muốn chạy như bay qua đó quỳ xuống gá»i cha.
Äá»— VÅ© Hiên thấy Lục Dao trong lá»›p mình thì ngạc nhiên há»i, “Lục Dao?â€
“Vừa rồi tôi vá»›i Lý Minh còn nói vá» cáºu đấy. Cáºu ấy vừa Ä‘i không lâu, bảo tôi nhắn lại vá»›i cáºu nếu cáºu tìm là mang mấy táºp tư liệu trong há»™c bà n cáºu ấy Ä‘i.†Äá»— VÅ© Hiên vừa nói đã trúng trá»ng Ä‘iểm.
Lục Dao nghe thấy không ổn, há»i, “Cáºu ấy Ä‘i đâu thế?â€
“Thi đấu quốc tế.†Äá»— VÅ© Hiên há»i, “Cáºu quên à ?â€
Lục Dao: …. Tôi chưa bao giỠnghe chuyện đó được không!
Cáºu húng hắng ho, “À, nhá»› ra rồi.â€
Äá»— VÅ© Hiên nói, “Äầu tiên là thi đấu trong tỉnh, hôm nay đấu vòng loại, vòng loại diá»…n ra trong ba ngà y. Phải rồi, tư liệu cáºu cần trong há»™c bà n ấy, cáºu tìm thá» xem.â€
Lục Dao lục há»™c bà n cá»§a Lý Minh Châu, qá»§a nhiên thấy má»™t táºp rất dà y trá»ng Ä‘iểm thi cuối kỳ.
Trong tay cáºu còn má»™t táºp tư liệu bị vấy bẩn do cáºu nhặt được, có lẽ sau khi Lý Minh Châu không tìm thấy táºp đó đã bá»›t thá»i gian là m lại phần nà y, bản thứ hai còn kỹ lưỡng hÆ¡n cả bản đầu tiên.
Lục Dao cầm táºp tư liệu dà y cá»™m, tức tối quay vá» lá»›p.
Má»™t lát sau, cáºu nháºn được tin nhắn cá»§a Lý Minh Châu: Cố gắng thi tốt nhé!
Lục Dao nghÄ© thầm: Tôi mà để ý tá»›i cáºu thì tôi là m chó!
Chưa đầy hai mươi giây sau, Lục chó con tức hộc máu nhắn lại.
“Cáºu Ä‘i đâu thế? Sao không nói cho tôi biết?â€
“Thi đấu.†Lý Minh Châu nhắn lại cụt ngá»§n, như thể nhắn nhiá»u hai chữ thì mạng chó cá»§a cô sẽ bay luôn.
Rõ là Lục Dao cũng nghĩ như thế.
Cáºu trả lá»i, “Cáºu không thể đánh thêm mấy chữ sao? Tin nhắn có tÃnh phà theo số chữ đâu.â€
Lúc nà y, Lý Minh Châu trả lá»i dà i hÆ¡n, như Lục Dao muốn, so vá»›i hai từ lúc nãy thì nhắn nhiá»u thêm… má»™t chữ.
“Dao Dao, ngoan.â€
Lục Dao:……
Cáºu ngồi xuống ghế, không giáºn như trước nữa.
Lục Dao nhìn Ä‘i nhìn lại tin nhắn mấy lần, hừ má»™t tiếng, đặt chồng tư liệu lên bà n, chống cằm Ä‘á»c.
Lão Chương vừa và o lá»›p đã thấy thấy Lục Dao Ä‘ang ôn táºp thì sợ tá»›i mức phải tháo kÃnh ra lau mấy lần.
Trước khi tá»›i, ông đã chuẩn bị má»™t má»› lý lẽ để khuyên nhá»§ đám há»c sinh lá»›p mình, sắp thi cuối kỳ, Ãt nhiá»u gì thì cÅ©ng há»c má»™t xÃu cho ông.
Nhưng má»i lý lẽ Ä‘á»u hóa hư vô thá»i khắc nà y, không có lý lẽ nà o hùng hồn thuyết phục hÆ¡n chuyện “Lục Dao bắt đầu ôn táºp†cả.
Lão Chương lệ nóng dâng trà o, nước mắt ứa ra, “Ngay cả Lục Dao cÅ©ng chịu há»c, ngưá»i ta già u hÆ¡n mấy trò, đẹp hÆ¡n mấy trò, có nhiá»u quyá»n lợi hÆ¡n mấy trò, lại còn ná»— lá»±c nhiá»u hÆ¡n mấy trò, váºy mấy trò còn đợi gì nữa mà không chịu há»c Ä‘i!â€
Lão Chương nháºn được sá»± khÃch lệ lá»›n lao, nhất thá»i nổi hứng, thu sạch đống truyện tranh cá»§a đám há»c sinh trong lá»›p, khăng khăng muốn bá»n há» nghiêm túc há»c hà nh.
Ngô Thà nh là ngưá»i đầu tiên dÃnh chưởng, cái máy PSP cáºu ta má»›i mua bị lão Chương phất tay, thu!
Ngô Thà nh gà o khóc, “Lão Chương! Em má»›i mua mà !â€
Lão Chương lưá»m cáºu ta, “Má»›i mua gì… Có tin tôi ném nó Ä‘i luôn không?â€
Ngô Thà nh căng thẳng, “Äừng đừng đừng! Äừng ném! Äừng ném!â€
Lão Chương lấy má»™t túi đựng rác mà u Ä‘en phÃa sau phòng há»c, nhét hết đám đồ chÆ¡i công nghệ cao và o đó.
Mấy thứ nà y bình thưá»ng là cá»§a báu cá»§a mấy thằng nhãi nà y, giá» trÆ¡ mắt nhìn chúng bị tịch thu mà lòng Ä‘au như cắt.
Lão Chương mắng, “Äau lòng à ?! Muốn lấy lại à ? Tôi nói cho mấy trò biết, mấy thứ nà y bây giá» vá»›i mấy trò chÃnh là rác rưởi, mấy trò nên xem sách vở là cá»§a quý má»›i đúng.â€
“Nếu không sau nà y ra Ä‘á»i, mấy trò sẽ giống như mấy thứ “cá»§a quý†nà y, Ä‘á»u bị ngưá»i ta ném và o túi rác thôi.â€
Má»i ngưá»i thổn thức.
“Tôi cảnh cáo mấy trò, lo mà thi cho đà ng hoà ng, tôi không mong mấy trò thi được sáu bảy trăm Ä‘iểm, chỉ cần thi được bốn trăm Ä‘iểm là tôi đã tạ Æ¡n trá»i đất.†Lão Chương vừa buá»™c túi rác lại vừa Ä‘i vá» phÃa bục giảng, “Nói tháºt nhé, mấy trò nên kết bạn vá»›i ngưá»i có Ãch ấy, mấy trò nhìn Lục Dao ngưá»i ta mà xem!â€
Lão Chương lại nhắc tới Lục Dao.
Nếu đổi lại là ngưá»i khác khiến lão Chương có nổi hứng thu Ä‘iện thoại cá»§a má»i ngưá»i, lại ba lần bốn lượt được khen thì đã sá»›m là m bia cho má»i ngưá»i ném đá. Nhưng đây là Lục Dao, má»i ngưá»i là m sao dám ho he gì, đà nh ngáºm bồ hòn là m ngá»t.
Lão Chương nói, “Mấy trò nhìn xem, từ khi Lục Dao chÆ¡i vá»›i Lý Minh Châu là bắt đầu lo há»c hà nh, Ä‘i há»c đúng giá» ngay, mấy trò nghÄ© xem thà nh tÃch có thể không cải thiện sao… Mấy trò nhìn Ä‘i… Lục Dao trò…â€
Lão Chương Ä‘i tá»›i chá»— Lục Dao, liếc thấy táºp tư liệu viết tay trên bà n Lục Dao, chữ viết đẹp đẽ, có má»™t số kiến thức còn phân tÃch khác góc nhìn bình thưá»ng cá»§a giáo viên.
Lão Chương vừa thấy đã ngây ngưá»i, “Äây là gì?â€
Ông cầm một trang lên xem.
Lục Dao vô cùng đắc ý, nhưng ngoà i mặt vẫn là m bá»™ lạnh lùng, “Ngưá»i khác soạn cho em.â€
Ngưá»i khác còn ai ngoà i Lý Minh Châu.
Lão Chương Ä‘oán ngay, “Lý Minh soạn?â€
“Dạ.†Lục Dao cố hết sức để không vẫy đuôi loạn xạ.
Thầm tá»± nhá»§: Nhìn cái gì mà nhìn, có hâm má»™ thì cÅ©ng không phải cá»§a mấy ngưá»i, đây là do “bạn trai†tôi soạn.
Lão Chương hâm má»™ thốt lên, “… Lý Minh đúng là má»™t ngưá»i bạn đáng để chÆ¡i, trò xem chá»— nà y viết kỹ chưa nà y…â€
Ông mắng, “Váºy mà lão La dám nói Lý Minh Châu chưa bao giá» soạn tư liệu cho ngưá»i khác, ngay cả lá»›p há» cÅ©ng không có, tên kia quả là keo kiệt, lần nà o há»i ông ta, ông ta cÅ©ng lấy đúng cái lý do đó để tống cổ tôi! Trò xem không phải Lý Minh soạn rất kỹ sao!â€
Lục Dao có chút muốn khoe khoang, cáºu thầm nghÄ©: Tôi là bạn trai cáºu ấy, sao giống vá»›i bá»n bạn cùng lá»›p được!
Lão Chương há»›n hở, “Lục Dao nà y, trò phô tô cho má»—i ngưá»i trong lá»›p mình má»™t bản nhé…â€
“Äừng mÆ¡.†Lục Dao từ chối thẳng thừng.
Lục Dao nói, “Nếu muốn thì tá»± Ä‘i mà soạn lấy, đây là cá»§a tôi.â€
Cáºu chẳng thèm ngước mắt lên, thản nhiên uy h**p, “Thầy há»i xem trong lá»›p có ai cần không?â€
Lão Chương đảo mắt một vòng quanh lớp.
Cả lá»›p: Run bần báºt, quý mạng sống mà lắc đầu như Ä‘iên.
……
Bên kia, Lục Dao gá»i tin nhắn xong thì tắt Ä‘iện thoại.
Giáo viên đưa cô Ä‘i thi đấu há» Mã. Thầy Mã an á»§i cô, “Äừng căng thẳng, nhà trưá»ng tin ở em.â€
Lý Minh Châu cưá»i cưá»i.
Thầy Mã lại nói tiếp, “Hôm đầu tiên chỉ chÆ¡i trò chÆ¡i thôi để má»i ngưá»i là m quen, hôm sau má»›i thi đấu chÃnh thức.â€
“Äá» thi sẽ khó hÆ¡n bình thưá»ng, trừ những ná»™i dung trong đỠcương thì còn có má»™t số đỠbên ngoà i, thầy La chắc đã phát tư liệu cho trò rồi. Thấy sao? Giải được không?â€
Lý Minh Châu, “HÆ¡i gặp chút vấn Ä‘á».â€
“Ừ, gặp khó má»›i là chuyện tốt, sợ nhất là trò không gặp gì khó.†Thầy Mã căn dặn, “Trò không hiểu gì thì cứ há»i tôi, chúng ta thi đấu để cá» xát là chÃnh, đương nhiên nếu có thể mang vinh quang vá» cho trưá»ng thì quá tốt, trưá»ng chúng ta chỉ có má»—i em vừa há»c lá»›p Mưá»i Má»™t đã tham gia cuá»™c thi, có trưá»ng ngay cả má»™t ngưá»i Ä‘i thi cÅ©ng không có.â€
Lý Minh Châu gáºt đầu, thầy Mã lại dặn dò cô chút chuyện râu ria.
Thi đấu kéo dà i ba ngà y, vì thế đoà n thầy trò phải ở ngoà i hai đêm.
Theo sắp xếp cá»§a ngưá»i dẫn Ä‘oà n thì Lý Minh Châu sẽ ở chung phòng vá»›i má»™t đà n anh lá»›p Mưá»i Hai.
Vị đà n anh kia bắt chuyện, “Tôi đã nghe danh cáºu, đúng là ngưá»i nổi tiếng trưá»ng chúng ta, tôi há» Trần, Trần Thiếu Lâm.â€
Lý Minh Châu nói, “Lý Minh.â€
Trần Thiếu Lâm nói, “Lát nữa mình Ä‘i ăn chung nhé, ở tầng bảy có buffet, tá»›i lúc đó tôi sẽ gá»i hai bạn nữ còn lại, trưá»ng mình ngồi ăn chung vá»›i nhau.â€
Lý Minh Châu gáºt đầu.
Trần Thiếu Lâm nói, “Cáºu có biết lần nà y có bao nhiêu trưá»ng tham gia không?â€
Lý Minh Châu lắc đầu.
Cô nếu không gáºt cÅ©ng lắc, chẳng là m gì khác, thấy rõ là không đếm xỉa gì tá»›i Trần Thiếu Lâm.
Nhưng Trần Thiếu Lâm là ngưá»i có thể bẩm sinh lá» Ä‘i sá»± lạnh lùng há» hững cá»§a Lý Minh Châu, cứ thao thao bất tuyệt, “Có trưá»ng há»c ngoà i tỉnh nữa, năm ngoái chúng ta chỉ đấu trong tỉnh, trưá»ng Trung há»c số Má»™t luôn đứng đầu mà trưá»ng há»c không ngó ngà ng gì, váºy mà năm nay lại phái thầy Mã dẫn đắt, tôi thấy nhà trưá»ng đã chá»™t dạ.â€
“Cáºu biết chuyện nà y nói lên Ä‘iá»u gì không?â€
Lý Minh Châu:……..
Cô thấy phiá»n vá»›i kiểu nói chuyện úp úp mở mở như thế.
May mà Trần Thiếu Lâm không úp mở lâu đã không chịu nổi nữa mà nói.
“Nói lên lần nà y cao thá»§ nhiá»u như mây.â€
Lý Minh Châu:…. Nói thừa!
Cô cứ tưởng Trần Thiếu Lâm giấu giấu giếm giếm như thế thì sẽ nói ra chuyện gì khá»§ng khiếp lắm, ai dè cáºu ta chỉ nói má»™t câu rõ rà ng như kiểu “má»™t công má»™t bằng haiâ€, chẳng bằng đừng nói thì hÆ¡n.
Trần Thiếu Lâm vừa dứt lá»i thì bụng cáºu ta bá»—ng kêu “òng á»câ€.
Lý Minh Châu bất đắc dÄ© nói, “Nà y anh trai cao thá»§, trước khi thi đấu vá»›i cao thá»§ khác đừng chết đói đấy.â€
Trần Thiếu Lâm nghe xong thì mặt đỠbừng.
Lý Minh Châu theo cáºu ta xuống lầu, ở hà nh lang gặp được hai nữ sinh khác cùng tham gia cuá»™c thi, Ä‘á»u là đà n chị lá»›p Mưá»i Hai, hÆ¡n nữa hai ngưá»i Ä‘á»u thuá»™c lá»›p Má»™t khu Hai.
Ngưá»i dong dá»ng cao là Vinh Lệ, ngưá»i Ä‘eo kÃnh là Trương Thiến.
Trần Thiếu Lâm há»c cùng khối vá»›i bá»n há», lại thêm thưá»ng xuyên Ä‘i thi vá»›i nhau nên tương đối thân thiết. Cáºu ta lo Lý Minh Châu là há»c sinh lá»›p Mưá»i Má»™t duy nhất sẽ không hòa nháºp được.
Nhưng rõ là Trần Thiếu Lâm đã nghÄ© nhiá»u.
Vừa ngồi xuống, hai cô nà ng đã tranh nhau bê đồ ăn cho Lý Minh Châu, còn tiện thể sai khiến Trần Thiếu Lâm giúp bá»n há».
Trần Thiếu Lâm má»™t tay bê hai đĩa quay lại bà n, thấy cảnh Lý Minh Châu “trái ôm phải ấp†thì nổi giáºn.
“Ôi đệt! Nà y hai vị tiểu thư, hai ngưá»i đừng nhất bên trá»ng nhất bên khinh thế chứ!â€
Vinh Lệ cưá»i hà hÃ, sáp lại nói, “Ăn thôi ăn thôi, mau ăn nà o, không phải cáºu đói à ?â€
Trần Thiếu Lâm buồn bá»±c ngồi xuống, gà o lên, “Tôi tháºt sá»± hết hy vá»ng vá»›i cái thế giá»›i coi trá»ng vẻ ngoà i nà y rồi, tôi nói cho các cáºu biết…â€
Nhưng không ai ngó ngà ng tá»›i cáºu ta, hai cô nà ng Ä‘á»u vây quanh Lý Minh Châu bắt chuyện.
Vinh Lệ, “Trước kia chị đã nhìn thấy hình em trên web trưá»ng, em đẹp hÆ¡n trong ảnh nhiá»u.â€
Trương Thiến: “Lần nà y trưá»ng mình chỉ có mình em còn há»c lá»›p Mưá»i Má»™t, chị phải lo cho em má»›i được.â€
Lý Minh Châu nghe hai ngưá»i há» rÃu rÃt bên tai nhức cả đầu, Lý Minh Châu đột nhiên cảm thấy thưá»ng ngà y Lục Dao không phiá»n phức tá»›i mức nà y.
Hai nữ sinh không quan tâm Lý Minh Châu không trả lá»i bá»n há», cứ tá»± nói mãi, nhiá»u lúc còn cà khịa nhau.
Nói cả buổi thì đỠtà i bỗng liên quan tới Lục Dao.
Lục Dao rất nổi tiếng trong trưá»ng, khu Má»™t khu Hai Ä‘á»u âm thầm thà nh láºp fan club cá»§a cáºu.
Vinh Lệ và Trương Thiến đương nhiên cÅ©ng có nghe vá» Lục Dao, tháºm chà tin tức cá»§a bá»n há» cá»§a nhanh nhạy hÆ¡n quần chúng bình thưá»ng, biết Lục Dao rất thân thiết vá»›i “cáºu em†trước mặt.
Hai ngưá»i nhìn nhau, sau đó ra dấu cho nhau.
Vinh Lệ là m bá»™ tò mò há»i, “Nà y đà n em, có phải em thân vá»›i Lục Dao lắm đúng không?â€
Vừa nghe thấy tên Lục Dao, Lý Minh Châu đang vùi đầu ăn cuối cùng cũng dừng lại.
Trương Thiến thấy Lý Minh Châu có phản ứng, thầm nghÄ© có hy vá»ng!
Cô ta thừa thắng xông lên, “Nà y, đà n em, Lục Dao có bạn gái chưa?â€
Lý Minh Châu bình thản trả lá»i, “Sao thế?â€
Trương Thiến kÃch động tá»›i mức đỠcả mặt, “Chị muốn theo Ä‘uổi cáºu ta! Sắp tốt nghiệp rồi, chị bất chấp tất cả! Dù sao có tá» tình thất bại thì cÅ©ng không còn ở trưá»ng nữa.â€
Lý Minh Châu:……
“Có hay không?†Trương Thiến vá»™i há»i.
Lý Minh Châu cháºm rãi nói, “Có.â€
Trương Thiến:!!!
“Sao chị trước giá» không thấy ai nói trên diá»…n đà n thế? Là bạn gái cÅ© à ?â€
Lý Minh Châu lấy một miếng dưa hấu, nhai xong nuốt xuống mới mở miệng đáp cụt lủn.
“Lá»… Giáng Sinh.â€
Trương Thiến tá»± động nói tiếp, “Lá»… Giáng Sinh bắt đầu quen nhau!??â€
Cô ta ngã ra bà n khóc lóc, “Ôi trá»i Æ¡i! Quá nhanh quá nguy hiểm!â€
Vinh Lệ an á»§i, “Äừng sợ đừng sợ, cáºu chá» há» chia tay cÅ©ng được mà .â€
Trương Thiến nghe váºy thì tỉnh lại sau cÆ¡n hấp hối, “Nói rất phải! Äà n em nà y, tà nữa chị má»i em uống nước ngá»t, em có thể nói cho chị biết bạn gái Lý Minh Châu trông thế nà o không? Chị phải biết ngưá»i biết ta thì má»›i trăm tráºn trăm thắng được.â€
Vinh Lệ bổ sung, “Chắc chỉ chÆ¡i đùa thôi, Lục Dao sẽ không quen cô ta lâu đâu, không phải má»i ngưá»i bảo cáºu ta thay bạn gái như thay áo à .â€
Lý Minh Châu bình tÄ©nh nói, “Không phải.â€
Trương Thiến: “Là há»c sinh giá»i à ?â€
Lý Minh Châu mặt dà y gáºt đầu, “Trông rất tuấn tú.†Cô vuốt cằm, chém thêm má»™t dao, “Chị đừng mÆ¡ tưởng nữa.â€
Trương Thiến Ä‘ang trong cÆ¡n tuyệt vá»ng vì “thất tìnhâ€, không nháºn ra Lý Minh Châu dùng sai từ, cô nà ng gà o thét mấy câu, mãi tá»›i khi má»™t ngôi sao nam cáºp nháºt Weibo thì má»›i chịu thôi. Trương Thiến láºp tức kết thúc trạng thái “thất tìnhâ€, hồi máu sống lại, há»›n hở chia sẻ Weibo cá»§a “ngưá»i cô ta yêuâ€.
Ä‚n tối xong, má»i ngưá»i ăn no, tÃnh vá» phòng sá»a soạn má»™t chút, tám giá» tối phải tham dá»± buổi lá»… khai mạc.
Lý Minh Châu vá» phòng liá»n sạc Ä‘iện thoại, vừa khởi động máy đã nháºn được tin nhắn và điện thoại cá»§a Lục Dao.
Kéo xuống nhìn, quả nhiên có hÆ¡n mưá»i tin nhắn và hÆ¡n mưá»i cuá»™c gá»i nhỡ.
Lý Minh Châu gá»i lại.
Lục Dao nhấc máy ngay.
Lý Minh Châu: “Cáºu rảnh dữ váºy? Cả ngà y chỉ chăm chăm gá»i Ä‘iện cho tôi?â€
Lục Dao gà o lên đầu dây bên kia, “Nếu tôi gá»i cuá»™c đầu tiên mà cáºu đã tiếp thì tôi có cần gá»i suốt không!â€
Trần Thiếu Lâm và o cá»a, đúng lúc nghe thấy tiếng nói chuyện.
Cáºu ta không phân biệt được là nam hay nữ, trêu ghẹo, “Bạn gái à ?â€
Nghe giá»ng tra há»i như váºy nếu không phải bạn gái thì còn ai và o đây?
Lý Minh Châu im lặng má»™t cách kỳ lạ trong chốc lát, dưới cái nhìn chăm chú cá»§a Trần Thiếu Lâm, cô gáºt đầu đầy hà m ý, còn ra dấu im lặng.
Trần Thiếu Lâm tá» vẻ “tôi hiểu mà â€, cáºu ta thổn thức nói bằng khẩu hình: Em dâu dữ dằn quá…
Có thể không dữ sao? Cáºu ta vừa và o đã nghe tiếng gà o thét trong Ä‘iện thoại vá»ng ra.
Lục Dao ở đầu dây bên kia nghe thấy tiếng con trai khác trong phòng thì cảnh giác há»i, “Bên cạnh cáºu có ai à ?â€
Lý Minh Châu nói, “Bạn Ä‘i thi chung, vá» phòng lấy chút đồ.â€
Lục Dao bắt được trá»ng Ä‘iểm, kinh ngạc, “Vá» phòng? Hai ngưá»i ở chung?â€
Lý Minh Châu nói, “Phòng đôi.†Cô sợ Lục Dao cả nghÄ© vá»™i nói thêm, “Hai giưá»ng.â€
Nhưng không kịp nữa, Lục Dao cầm Ä‘iện thoại đứng chết trân trong sân biệt thư. Bà cụ Vương thấy cáºu đứng yên lâu như thế, hÆ¡n nữa mặt mà y như má»›i bị sét đánh.
Lục Dao vừa “bị sét đánh†không thấy gì nữa, lại thêm Ä‘oạn hát trong phim ngà y thưá»ng bà cụ Vương Ä‘ang xem là m ná»n, gì mà máu và nước mắt Ä‘á»u rÆ¡i, tim tôi vỡ nát, chân tay không cách nà o ngừng run rẩy… không cách nà o tha thứ…
Lông mà y cáºu nhÃu tá»›i độ dán chặt và o nhau, ấm ức nói, “Cáºu ngá»§ vá»›i thằng khác?!â€
Lý Minh Châu:….. Não thằng nhãi nà y Ä‘ang nghÄ© gì váºy? TÃnh nói cái quá»· gì váºy?
“Ôi trá»i đất Æ¡i, tên Hồng Thế Hiá»n (nam chÃnh) nà y ngoại tình đấy…â€
“Äúng thế, vừa lên giưá»ng vá»›i Phẩm Như (nữ chÃnh) xong thì đã đá cô ấy, Phẩm Như đáng thương quá!â€
…
“Lý Thế Hiá»n†vừa nháºn khăn quà ng cổ do “Lục Phẩm Như†tặng cÅ©ng nghe thấy Ä‘oạn bình luáºn cá»§a bà cụ Vương.
Cô mặt không đổi sắc nói: “Lục Dao, cáºu đừng nghÄ© ngợi lung tung.â€
Nhưng Lục Dao ngoà i việc không nhìn thấy thì giá» cÅ©ng không nghe thấy, cáºu thấy tá»§i thân cùng cá»±c, tâm trà toà n spam bởi hai từ: Ngoại tình, ngoại tình, ngoại tình, ngoại tình, ngoại tình…
Vở kịch nhá»:
Dao Dao: Lý Minh Châu là thằng Sở Khanh! Không đúng! Là ả Sở Khanh! Bội tình bạc nghĩa! Ngủ xong dong!
Sếp Lý: … Tôi không ngủ!
Dao Dao: [Hai mắt sáng ngá»i]: Váºy giá» ngá»§ má»™t giấc Ä‘i [Kế hoạch thà nh công]
Sếp Lý: [Bị đẩy lên giưá»ng vẫn không ngừng tá»± há»i: Khoan đã, sao có vẻ sai sai?]
…………