Giả Thiên Kim Là Kẻ Diễn Kịch, Nhưng Tôi Là Thần Kinh Thật Đấy

Chương 6

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

13.

Anh cả đưa Tần Nhu rời đi trước.

Lên xe, Tần Nhu co người lại trên ghế phụ như một con chim cút.

“Em… có từng bắt nạt Noãn Noãn không?”

Nước mắt Tần Nhu lập tức rơi xuống.

“Anh cả, ngay cả anh cũng không tin em sao?”

Trước đây, ba mẹ bận rộn, Tần Nhu gần như do anh cả nuôi lớn. Trong nhà họ Tần, người thương cô ta nhất chính là anh ta. Anh ta sao có thể nỡ để cô ta đau lòng rơi nước mắt?

Anh cả xem như tìm được một cái bậc để bước xuống, thầm thở phào nhẹ nhõm.

Anh ta đã nhìn ra rồi—tôi điên rồi. Nhưng tôi vẫn ghi hận tất cả những kẻ từng bắt nạt mình, sớm muộn gì cũng sẽ trả thù lại. Bảo mẫu chính là một ví dụ đầy m.á.u me!

“Không có thì tốt.” Anh cả nhìn Tần Nhu, giọng điệu bình thản, “Bằng không, anh sợ rằng chính anh cũng không bảo vệ được em.”

Sắc mặt Tần Nhu lập tức trắng bệch.

Sợ bị phát hiện ra điều bất thường, cô ta cúi đầu thấp hơn.

Ban đầu, nhà họ Tần định cho bảo mẫu một khoản tiền để về quê dưỡng già.

Nhưng bây giờ…

Ngay trong ngày hôm đó, Anh hai lập tức cho luật sư khởi kiện yêu cầu bồi thường.

Nhưng rất tiếc, vụ kiện không thành công.

Bởi vì… bảo mẫu phát điên rồi.

Cả đời sống cảnh ở nhờ nhà người ta, làm bảo mẫu, làm người hầu, kiếm được bao nhiêu tiền, cuối cùng đều bị gã chồng vô dụng và đứa con trai bất hiếu quét sạch.

Người cháu trai mười tuổi mà bà ta yêu thương nhất, lại chính tay cầm gậy, đuổi bà ta ra khỏi nhà như đuổi một con ch.ó hoang.

Nhưng đó không phải chuyện của tôi.

Tôi nhìn chằm chằm Tần Nhu.

Tay tôi ngứa quá, ngứa đến mức tôi gãi rách da, m.á.u chảy ròng ròng.

“Noãn Noãn, có phải chỗ bỏng lại ngứa không? Đừng gãi nữa! Nhìn xem, lại chảy m.á.u rồi!”

Anh hai đau lòng, cẩn thận cầm lấy tay tôi, không để tôi tùy tiện động vào vết thương.

Anh cả vốn thông minh, anh ta biết tôi đang nghĩ gì. Nhưng lúc này, anh ta không nói gì cả.

Cảm nhận được ánh mắt tôi, Tần Nhu cúi đầu, vùi mặt vào bát cơm, vội vàng ăn nhanh hơn.

Ăn chưa đến nửa bụng, cô ta đã khóa chặt cửa phòng mình.

Đêm đến, tôi không ngủ được.

Tôi đứng trước cửa phòng Tần Nhu, gõ cửa.

14.

Tần Nhu tất nhiên sẽ không mở cửa cho tôi.

Từ nhỏ lang thang đầu đường xó chợ, đánh nhau, phá khóa, có gì mà tôi không biết làm?

Chưa đầy một phút, cánh cửa phòng bị khóa trái của cô ta đã bị tôi cạy mở.

“Cô… cô làm gì vậy?”

Tần Nhu hoảng sợ đến mức mặt không còn chút huyết sắc.

Tôi bưng một bát cháo bước vào, mỉm cười nhìn cô ta.

“Bữa tối em ăn không nhiều, có phải đói rồi không? Chị mang cháo đến cho em này, cô bảo mẫu mới nấu cháo rất ngon đấy.”

Tần Nhu sợ đến phát run, ôm chặt chăn hét lên, “Anh cả, Anh hai…”

Tôi cau mày, không vui.

“Nhu Nhu, phải ngoan ngoãn nghe lời, nếu không em sẽ bị đuổi ra khỏi nhà họ Tần đấy!”

Tôi múc một thìa cháo nóng hổi, đưa thẳng đến miệng cô ta.

“Bốp!”

Tần Nhu hất văng bát cháo, cháo nóng văng lên tay tôi.

Đúng lúc này, hai người anh lao vào.

“Tần Noãn, em đang làm gì vậy?”

Anh cả đẩy tôi ra, ôm chặt lấy Tần Nhu, cô ta đang khóc nức nở.

“Em chỉ đang đút cháo cho Tần Nhu thôi.”

“Đút cái gì mà nóng thế? Em muốn làm bỏng c.h.ế.t em ấy sao?”

Anh hai cũng nổi giận.

Tôi nhìn họ đầy khó hiểu, “Em chỉ đang chăm sóc em ấy giống như em ấy từng chăm sóc em thôi…”

Chẳng phải các anh bảo em nên học hỏi cô ta sao?

Anh cả và Anh hai đột nhiên sững lại.

Tôi mỉm cười.

Nhớ ra rồi sao?

Lần đó, tôi bị bắt nạt ở trường, trở về trong bộ dạng thê thảm, rồi bệnh rất lâu.

Tần Nhu mang đến một bát cháo trứng bắc thảo thịt băm nóng hổi, ép tôi ăn.

Nhiệt độ nóng rẫy suýt làm lưỡi tôi bỏng rát.

Tôi hất bát cháo, cháo b.ắ.n lên tay cô ta, làm đỏ rát cả một mảng lớn.

Các anh lao vào bảo vệ nó, trách tôi sao lại ác độc như vậy, cô ta tốt bụng chăm sóc tôi, còn tôi thì lấy oán báo ơn.

Lúc đó, trong mắt các anh chỉ thấy tay cô tabị bỏng, mà không nghĩ rằng cháo nóng ấy rơi vào miệng tôi, trượt qua thực quản xuống dạ dày, sẽ gây ra tổn thương thế nào.

Không gian đột nhiên yên lặng.

Tần Nhu cũng không khóc nổi nữa.

Nhưng bảo cô ta thừa nhận sai lầm, thừa nhận bản thân độc ác ư? Không thể nào.

“Xin lỗi chị, em biết sai rồi. Em không nên cướp mất anh cả và anh hai, không nên cướp đi tình yêu của họ dành cho chị. Em thực sự biết sai rồi. Hôm nay em sẽ dọn ra ngoài, trả lại phòng công chúa cho chị, không cần thân phận tiểu thư nhà họ Tần nữa. Tất cả đều là của chị…”

Hai người anh lập tức thấy xót xa.

Anh cả nghiêm mặt đứng dậy, nhìn tôi.

“Tần Noãn, đủ rồi! Bất kể trước đây Nhu Nhu có làm gì, từ giờ trở đi, tất cả xóa bỏ! Anh cầu xin em!”

Câu cuối cùng rất nặng nề.

Tôi ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt anh ta.

Nhìn đi, dù đã biết Tần Nhu có lỗi, anh cả vẫn chọn đứng về phía cô ta.

Tôi không nói một lời, xoay người rời đi.

“Noãn Noãn!”

Anh hai quay lại, nhìn anh cả thật sâu.

Tần Nhu nước mắt lưng tròng nhìn anh hai.

Lần đầu tiên, anh hai phớt lờ ánh mắt đó, quay người, đuổi theo tôi.

15.

Anh hai lại giúp tôi băng bó vết thương.

“Noãn Noãn, xin lỗi… Trước đây, là anh hai đã trách lầm em…”

Tôi nghiêng đầu nhìn xuống đỉnh đầu anh ấy đang cúi thấp.

Anh hai đột nhiên ngẩng đầu, thấy ánh mắt hoang mang của tôi, vành mắt bỗng đỏ hoe.

Có lẽ không muốn nhìn thấy tôi trông như một kẻ tâm thần, anh ấy lại cúi đầu, giọt nước nóng hổi rơi xuống tay tôi, thấm ướt lớp băng vừa băng xong.

Rất lâu sau, anh ấy mới bình tĩnh lại, nói với tôi:

“Noãn Noãn, em phải ngoan ngoãn, như vậy mới không bị đưa trở lại bệnh viện tâm thần.”

Tôi biết, trong sự kìm kẹp của anh cả, anh ấy muốn bảo vệ tôi là điều rất khó khăn.

Nhưng tôi cảm nhận được, có lẽ… anh ấy thật sự lo cho tôi.

Lần đầu tiên, tôi ôm lại anh ấy.

“Anh hai, em sẽ nghe lời. Sau này sẽ không chọc giận bọn họ nữa…”

Bọn họ?

Bước chân anh cả dừng lại ngay ngoài cửa phòng, trong lòng như có gì thắt lại.

Anh ta đứng đó rất lâu, nhưng cuối cùng vẫn không bước vào.

Từ ngày hôm đó, tôi không còn mộng du nữa.

Tôi thật sự trở nên rất ngoan, rất biết nghe lời.

Mỗi khi đối diện tôi, sắc mặt anh cả dần trở nên ôn hòa hơn.

Lần đầu tiên, trên bàn ăn, anh ta gắp thức ăn cho tôi.

Dù là món tôi không thích, nhưng tôi vẫn ngoan ngoãn ăn hết.

Chỉ là, khi rời bàn ăn, tôi đi vào phòng vệ sinh, cố móc họng, nôn sạch những gì đã nuốt vào.

Nghe thấy tiếng động, anh cả lập tức chạy đến:

“Noãn Noãn, em…”

Câu nói phía sau, anh ta không thốt ra nổi.

Bởi vì anh ta đã nhìn thấy thùng rác.

Cũng nhìn thấy tôi vẫn đang cố móc họng.

Sự lo lắng trên mặt anh ta trong khoảnh khắc trở nên lạnh lùng, cứng đờ.

Tôi bình thản nói:

“Bác sĩ Kỳ đã nói, đồ ăn do kẻ có ác ý với em đưa, không được ăn. Nhưng em không thể không nghe lời. Em đã ăn rồi…”

Anh cả: ….

Khoảnh khắc ấy, ánh mắt anh ta lóe lên một thứ cảm xúc tôi không hiểu được.

Rồi anh ta quay người, rời đi.

Từ đó, anh cả không bao giờ đụng đến bất kỳ món ăn nào tôi sẽ ăn nữa.

“Nhu Nhu, trả lại phòng công chúa cho Noãn Noãn.”

Hôm đó, anh cả đột nhiên lên tiếng.

Gần đây, Tần Nhu cũng rất ngoan, rất biết nghe lời.

Tôi và cô ta đều đang chờ.

Chờ xem ai là kẻ không chịu nổi trước, chủ động ra tay.

Đừng hỏi tôi làm sao biết cô ta nghĩ gì.

Là một bệnh nhân tâm thần đã phân tích hàng vạn lần hành vi của cô ta, tôi còn rõ lòng dạ cô ta hơn cả chính cô ta.

Tần Nhu nhìn anh cả, người đã yêu thương cô ta suốt hơn mười năm, ánh mắt có chút tổn thương, nhưng vẫn ngoan ngoãn đáp lại:

“Vâng.”

Tôi biết, cô ta… sắp không nhịn nổi nữa rồi.

Truyện full

  • Kiêu Ngạo
    Kiêu Ngạo

    Học thần luôn đứng vị trí đầu bảng đã bị một nữ sinh kéo rớt hạng.Tuy thành tích cô ấy không tốt, nhưng đáng yêu dính người.Tôi rất...

  • Yêu Anh Đừng Nên Bỏ Rơi Anh
    Yêu Anh Đừng Nên Bỏ Rơi Anh

    Thể loại: Hiện đại, hài, HEConverter: ngocquynh520Editor: hoang_lienBeta: meoyeu21Anh thật không hiểu, rõ ràng mình không hề quen biết...

  • Chân Tiên
    Chân Tiên

    Giới Thiệu TruyệnỞ kiếp này, hắn mang trong người pháp quyết vô thượng, trong nội tâm còn có rất nhiều công pháp tăng tiến tu vi từng...

  • Quý Bà Miền Tây (A Lady Of The West)
    Quý Bà Miền Tây (A Lady Of The West)

    Western Ladies #1Người dịch: Vecspa ( chương 1 – 9), Cloudz ( chương 10 – 12) sis uyen (chương 16) Hanghulis ( chương 13, 14, 17, 18,...

  • Bà Nhóc Già Nhà Tử Thần
    Bà Nhóc Già Nhà Tử Thần

    Bà cụ Hồ lớn tuổi, trí nhớ kém dần, hành động không khác gì một đứa trẻ, cả ngày cứ đeo cặp sách đòi đi tìm cha, người nhà không để ý...

  • Buông Bỏ
    Buông Bỏ

    Đôi khi, thời gian đã làm thay đổi mọi thứ..

  • Cùng Hàng Xóm Yêu Đương
    Cùng Hàng Xóm Yêu Đương

    Tác giả: Na Nâm Mạn Mạn Đích MaEditor: Larué, Nghèo đến nỗi chỉ có tiền, HelenaBeta: Annie, Bánh Ú Không Ăn Cà RốtThể loại: Nguyên...

  • Phù Thủy Chi Tâm
    Phù Thủy Chi Tâm

    ======= Nếu bạn muốn tiếp tục truy cập nội dung truyện, mời CLICK ĐỌC tại {domain} ========Thể loại: Ngôn tình, Cổ đại, Ngọt sủng, H...

  • Đêm Đông Hôn Đóa Hồng
    Đêm Đông Hôn Đóa Hồng

    Giới thiệu ngắn gọn: “Cưới trước yêu sau” với bạn trai cũ.Đóa hồng được cưng chiều x Ông trùm giới kinh doanh[1]Thuở thiếu thời, Nam...

  • Thoạt Nhìn Em Rất Mlem
    Thoạt Nhìn Em Rất Mlem

    Tần Tuyển chuyển nhà, mẹ Tần thăm hỏi hàng xóm một vòng, sau đó trở về nói với Tần Tuyển:“Con trai này, nhà bên cạnh có một cô nhóc rất...

  • Hoài Tổng Anh Tránh Ra!
    Hoài Tổng Anh Tránh Ra!

    Tác giả: Bánh Cam (Orange)Thể loại: Truyện Ngược, Ngôn Tình, Truyện SủngGiới thiệu:Câu chuyện về hai con người vô tình quen nhau, yêu...

  • Em Là Ai Trong Anh
    Em Là Ai Trong Anh

    Thể loại: Truyện teenNếu biết được rằng cô ấy cũng giống như tôi thì có lẽ tôi đã không phải ân hận từng ấy năm trời.Cuối cùng tôi cũng...

  • Vợ Nhỏ Của Nhật Thiếu!
    Vợ Nhỏ Của Nhật Thiếu!

    Di Nhiên, một cái gái năng động dễ thương, bỗng mất đi tất cả sau vụ tai nạn kinh hoành. Hai mắt bị mù, người thân - người chú duy nhất...

  • Thú Thế Chi Tế Thế An Dân
    Thú Thế Chi Tế Thế An Dân

    Thể loại: Tùy thân không gian, chủng điền, xuyên việt, chủ công, 1 x 2, HESố chương: 35 chươngCặp chính: Yến Hằng x Tề, AnEdit: Jenny...

  • Tôi Mới Là Ân Nhân Cứu Nam Chính
    Tôi Mới Là Ân Nhân Cứu Nam Chính

    Tác giả: Sâm Hạ QuỳThể loại: Đô Thị, Ngôn TìnhGiới thiệu:Thu Thanh Duy xuyên sách đóng vai nữ chính tiểu hoa đán trong câu truyện tổng...