Giả Thiên Kim Là Kẻ Diễn Kịch, Nhưng Tôi Là Thần Kinh Thật Đấy

Chương 3

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

5.

Lại một lần nữa tỉnh dậy, tôi nằm trong phòng khách thoải mái.

Anh hai ngồi bên giường tôi, lẩm bẩm: “Bao lâu rồi chưa ngủ? Ngủ tận mười tiếng liền…”

Thấy tôi mở mắt, anh hai lo lắng nói: “Noãn Noãn, em có thật sự…”

Anh ấy không nói hết câu, nhưng tôi biết anh ấy muốn nói gì.

“Em là một bệnh nhân tâm thần, nhưng em không hề tự ti.”

Anh hai: …

Làm sao anh cả có thể dễ dàng tin tôi được.

Anh ta liên tục thử tôi suốt nửa tháng.

Anh ta bảo tôi đi về hướng đông, tôi tuyệt đối không dám đi về hướng tây.

Anh ta bảo tôi ăn cơm, tôi tuyệt đối không dám ăn thịt gà.

Anh ta thậm chí còn đặt con sâu thịt mà tôi sợ nhất lên tay tôi. Tôi sợ đến mức toàn thân run rẩy, nhưng cũng không dám ném nó xuống.

Sắc mặt anh cả ngày càng đen lại, cuối cùng có một ngày, anh ta không nhịn được mà hỏi Tần Nhu: “Thật sự không phải là em làm chứ?”

Tần Nhu chưa bao giờ chịu sự nghi ngờ và tủi thân như thế.

Ngay hôm đó, cô ta liền tìm bảo mẫu Khúc Khúc.

“Con trai bà không phải đang muốn đổi sang căn nhà lớn hơn sao?”

“Làm tốt chuyện này, số tiền trong thẻ này sẽ là của bà!”

Đôi mắt bảo mẫu sáng rực lên.

Những năm qua, bà ta kiếm được từ tôi đâu chỉ là một căn nhà?

Bảo mẫu vô cùng tích cực, ngay trong đêm đó đã lén lút vào phòng tôi, dùng móng vuốt Cửu Âm Bạch Cốt Trảo quen thuộc để bóp tôi tỉnh dậy.

“Không được kêu!”

Tôi rất nghe lời, thực sự không kêu, chỉ mở to mắt vô tội nhìn bà ta.

Có lẽ sự ngoan ngoãn của tôi đã cho bà ta thêm dũng khí.

Bảo mẫu cười âm hiểm.

“Dậy đi, cởi quần áo ra.”

Tôi ngoan ngoãn ngồi dậy, nhưng tuyệt đối không cởi quần áo.

Bác sĩ Kỳ từng nói, con gái phải giữ vững ranh giới, dù trong hoàn cảnh nào cũng vậy.

Bảo mẫu bắt đầu cáu kỉnh, lấy ra một cây kim may: “Có nhớ mùi vị này không? Không cởi, tao chích c.h.ế.t mày!”

Tôi nghiêng đầu, chợt nhớ lại vài ký ức không mấy tốt đẹp.

Có một lần, tôi bị cảm mạo phát sốt.

Hai anh trai dẫn Tần Nhu đi du lịch, bỏ lại tôi sốt đến 39 độ cho bảo mẫu chăm sóc.

Tôi sốt đến mức không ngồi dậy nổi.

Ba ngày đó, bà ta không đưa tôi ăn một miếng cơm, cũng không cho tôi uống một giọt nước.

Tôi suýt c.h.ế.t đói, c.h.ế.t khát.

Khi tôi sắp lịm đi vì sốt, bà ta dùng kim chích tôi…

Lần đó, tôi thật sự suýt chết.

Khi anh trai về, tôi tố cáo tội ác của bảo mẫu, nhưng lại bị anh cả giáng cho một cái tát trời giáng.

Sau này tôi mới biết, trong mấy ngày tôi vật lộn trong địa ngục, bảo mẫu ngày nào cũng gọi điện khóc lóc kể khổ với họ, khóc rằng tôi ngang ngược quấy phá, khóc rằng tôi hành hạ bà ta thế nào.

Bà ta thậm chí còn tự tạo vết thương trên cánh tay mình…

Cũng từ lần đó tôi mới hiểu, trong lòng họ, địa vị của tôi còn không bằng cả bà bảo mẫu này.

“Sợ rồi chứ? Còn không ngoan ngoãn nghe lời?”

Gương mặt béo phì của bảo mẫu méo mó vặn vẹo.

Bác sĩ Kỳ từng nói, những kẻ dưới đáy xã hội như bà ta, bình thường quen cúi đầu nhẫn nhục, nhưng một khi có cơ hội áp chế người khác, sẽ trở nên cực kỳ độc ác.

Bác sĩ Kỳ còn nói, đối với kẻ ác, không cần khách sáo.

Giây tiếp theo, tôi túm lấy tóc bà ta, đập mạnh vào tường, rồi nắm lấy tay bà ta, đ.â.m thẳng xuống đùi.

Tiếng thét thảm thiết như lợn bị chọc tiết vang vọng khắp biệt thự.

“Suỵt, không được đâu~ Làm ồn sẽ bị nhốt vào thủy lao đấy…”

Nhưng bà ta dường như không hiểu tiếng người.

Tôi cau mày, túm tóc bà ta, kéo ra khỏi phòng.

Tiếng động làm các anh tôi bừng tỉnh, vội vàng chạy xuống lầu.

“Noãn Noãn, em đang làm gì vậy?”

Anh hai sợ đến tái mét mặt.

“Bà ta ồn quá, làm em không ngủ được. Con d.a.o ba mươi mét của em đâu rồi, em muốn cắt lưỡi bà ta.”

Luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng lên đến đỉnh đầu.

Anh hai sợ đến mức sắp hóa đá, vội ôm chặt lấy tôi.

“Không có dao!”

“Noãn Noãn, để anh giúp em vứt bà ta ra ngoài được không? Ném ra ngoài là không ồn nữa!”

Tôi nghiêng đầu: “Thật sao?”

Anh hai vừa dỗ vừa gạt, cuối cùng cũng cứu được cái đầu của bảo mẫu khỏi tay tôi.

Anh ấy lập tức ném bà ta ra ngoài.

Quả nhiên, vừa vứt ra ngoài là không còn tiếng ồn nữa!

Tôi lặng lẽ trở về phòng, leo lên giường, ngủ tiếp.

Chẳng bao lâu sau, trong phòng vang lên những tiếng ngáy khe khẽ.

Những người còn lại trong nhà nhìn nhau, tròn mắt há miệng.

Cả biệt thự yên lặng đến đáng sợ.

6.

“Anh cả, có khi nào chị sẽ nhân lúc bị điên mà đánh em như đã đánh bảo mẫu không?”

Tối đó, Tần Nhu sợ đến mức không chợp mắt nổi.

Anh cả đã ở bên cô ta suốt cả đêm.

Anh cả không tin rằng tôi thực sự sẽ phát điên.

Dù sao thì, lúc họ đưa tôi vào đó, tôi vẫn còn là một người bình thường.

“Anh cả, có khi nào chị ấy chỉ đang giả vờ không?”

Câu nói của Tần Nhu như chạm đúng tâm tư của anh cả.

“Thử xem chẳng phải sẽ biết ngay sao?”

Anh hai cũng canh chừng tôi cả đêm, giờ đây với đôi mắt thâm quầng như gấu trúc, anh ấy bước ra, nhìn thấy hai người đang bàn mưu tính kế, lòng không khỏi bốc lên một cơn giận vô cớ.

“Hai người định làm gì?”

Anh cả lạnh lùng nhìn chằm chằm anh hai: “Đừng có xen vào! Nếu nó dám giả điên để làm hại người khác, anh sẽ khiến nó vạn kiếp bất phục!”

Anh hai định nói gì đó, nhưng Tần Nhu đã nhanh hơn một bước, mắt đẫm lệ nói:

“Người bị tâm thần g.i.ế.c người cũng không phải chịu trách nhiệm pháp luật. Chị ấy hận em như vậy, có khi nào là chị ấy muốn g.i.ế.c em, nên mới…”

Anh hai nghe vậy mà lòng chợt lạnh toát. Với tính cách tệ hại của tôi, dường như chuyện này cũng không phải là không thể xảy ra. Cuối cùng, anh ấy dứt khoát im lặng.

Anh cả căn dặn bảo mẫu vài câu.

Cánh cửa phòng đột nhiên mở ra.

Tôi bước ra từ bên trong, nhìn thấy họ, nở một nụ cười ngọt ngào.

“Chào buổi sáng.”

Giọng nói mềm mại, nhẹ nhàng.

Cả bốn người đồng loạt rùng mình.

Anh hai cẩn trọng hỏi: “Noãn Noãn, em có biết tối qua mình đã làm gì không?”

Tôi nghiêng đầu, cười đáp: “Hình như em đã có một giấc mơ đẹp.”

Sắc mặt anh hai tái nhợt.

Bảo mẫu sợ đến mức chân mềm nhũn, vội vàng làm theo lời dặn của anh cả, bưng lẩu lên.

“Noãn Noãn, lại đây ăn cơm đi.”

Anh cả, anh ta vậy mà lại cười với tôi.

Tôi nhìn ra ngoài, mặt trời vẫn đang treo ở phía Đông.

“Sáng nay ăn lẩu, Noãn Noãn có thích không?”

Tôi gật đầu: “Thích.”

Tôi nào có tư cách không thích chứ?

Lẩu sôi ùng ục, tỏa ra mùi hương hấp dẫn.

Vị giác bị kích thích mạnh mẽ.

Đói quá, thật muốn ăn.

Nhưng không ai đưa đũa cho tôi.

Tôi vô tội nhìn các anh trai của mình.

“Nghe nói ăn lẩu bằng tay sẽ ngon hơn đấy?”

Anh cả chăm chú quan sát tôi, đến cả biểu cảm nhỏ nhất cũng không bỏ qua.

Tần Nhu và bảo mẫu bỗng nhiên hiểu ra ý định của anh cả, lập tức cười đầy ác ý.

Anh hai định nói gì đó nhưng cuối cùng vẫn im lặng.

Truyện full

  • Kiêu Ngạo
    Kiêu Ngạo

    Học thần luôn đứng vị trí đầu bảng đã bị một nữ sinh kéo rớt hạng.Tuy thành tích cô ấy không tốt, nhưng đáng yêu dính người.Tôi rất...

  • Yêu Anh Đừng Nên Bỏ Rơi Anh
    Yêu Anh Đừng Nên Bỏ Rơi Anh

    Thể loại: Hiện đại, hài, HEConverter: ngocquynh520Editor: hoang_lienBeta: meoyeu21Anh thật không hiểu, rõ ràng mình không hề quen biết...

  • Chân Tiên
    Chân Tiên

    Giới Thiệu TruyệnỞ kiếp này, hắn mang trong người pháp quyết vô thượng, trong nội tâm còn có rất nhiều công pháp tăng tiến tu vi từng...

  • Quý Bà Miền Tây (A Lady Of The West)
    Quý Bà Miền Tây (A Lady Of The West)

    Western Ladies #1Người dịch: Vecspa ( chương 1 – 9), Cloudz ( chương 10 – 12) sis uyen (chương 16) Hanghulis ( chương 13, 14, 17, 18,...

  • Bà Nhóc Già Nhà Tử Thần
    Bà Nhóc Già Nhà Tử Thần

    Bà cụ Hồ lớn tuổi, trí nhớ kém dần, hành động không khác gì một đứa trẻ, cả ngày cứ đeo cặp sách đòi đi tìm cha, người nhà không để ý...

  • Buông Bỏ
    Buông Bỏ

    Đôi khi, thời gian đã làm thay đổi mọi thứ..

  • Cùng Hàng Xóm Yêu Đương
    Cùng Hàng Xóm Yêu Đương

    Tác giả: Na Nâm Mạn Mạn Đích MaEditor: Larué, Nghèo đến nỗi chỉ có tiền, HelenaBeta: Annie, Bánh Ú Không Ăn Cà RốtThể loại: Nguyên...

  • Phù Thủy Chi Tâm
    Phù Thủy Chi Tâm

    ======= Nếu bạn muốn tiếp tục truy cập nội dung truyện, mời CLICK ĐỌC tại {domain} ========Thể loại: Ngôn tình, Cổ đại, Ngọt sủng, H...

  • Đêm Đông Hôn Đóa Hồng
    Đêm Đông Hôn Đóa Hồng

    Giới thiệu ngắn gọn: “Cưới trước yêu sau” với bạn trai cũ.Đóa hồng được cưng chiều x Ông trùm giới kinh doanh[1]Thuở thiếu thời, Nam...

  • Thoạt Nhìn Em Rất Mlem
    Thoạt Nhìn Em Rất Mlem

    Tần Tuyển chuyển nhà, mẹ Tần thăm hỏi hàng xóm một vòng, sau đó trở về nói với Tần Tuyển:“Con trai này, nhà bên cạnh có một cô nhóc rất...

  • Hoài Tổng Anh Tránh Ra!
    Hoài Tổng Anh Tránh Ra!

    Tác giả: Bánh Cam (Orange)Thể loại: Truyện Ngược, Ngôn Tình, Truyện SủngGiới thiệu:Câu chuyện về hai con người vô tình quen nhau, yêu...

  • Em Là Ai Trong Anh
    Em Là Ai Trong Anh

    Thể loại: Truyện teenNếu biết được rằng cô ấy cũng giống như tôi thì có lẽ tôi đã không phải ân hận từng ấy năm trời.Cuối cùng tôi cũng...

  • Vợ Nhỏ Của Nhật Thiếu!
    Vợ Nhỏ Của Nhật Thiếu!

    Di Nhiên, một cái gái năng động dễ thương, bỗng mất đi tất cả sau vụ tai nạn kinh hoành. Hai mắt bị mù, người thân - người chú duy nhất...

  • Thú Thế Chi Tế Thế An Dân
    Thú Thế Chi Tế Thế An Dân

    Thể loại: Tùy thân không gian, chủng điền, xuyên việt, chủ công, 1 x 2, HESố chương: 35 chươngCặp chính: Yến Hằng x Tề, AnEdit: Jenny...

  • Tôi Mới Là Ân Nhân Cứu Nam Chính
    Tôi Mới Là Ân Nhân Cứu Nam Chính

    Tác giả: Sâm Hạ QuỳThể loại: Đô Thị, Ngôn TìnhGiới thiệu:Thu Thanh Duy xuyên sách đóng vai nữ chính tiểu hoa đán trong câu truyện tổng...