Đột Nhiên Kết Hôn Cùng Tổng Giám

Chương 7: Đăng đường nhập thất

read icon

Đọc truyện nhanh, cập nhật mới nhất - TruyenHQ

Vương Tri Tranh hết nói nổi nhìn Trần Hoài: “Em có biết loại hành vi này gọi là gì không?”

Trần Hoài nghi hoặc giương mắt nhìn, theo bản năng nói: “Không cần nói đâu.”

Vương Tri Tranh hiển nhiên không hề quan tâm tới ý kiến của anh, ung dung nói: “Ăn, xong, liền, đá.”

Trần Hoài: “…”

Khi nào anh cắm vào rồi hẵng hay!

Cắm còn không cắm, ăn cái rắm á!

Đường đường Đệ nhất kim cương vương lão ngũ được các nữ nhân viên tập đoàn Thái Thương bỏ phiếu bầu, hình tượng tinh anh trong giới của Vương Tri Tranh giờ khắc này hoàn toàn vỡ nát trong lòng Trần Hoài.

Vương tổng không để ý tới nội tâm Trần Hoài đang như sóng lớn cuộn trào, ngả người lên ghế sô pha: “Tôi không đi, tôi là chồng em, đêm nay tôi ngủ ở đây.”

Trần Hoài khinh bỉ: “Vừa rồi anh mới nói không làm còn gì?”

Vương Tri Tranh liếc mắt nhìn Trần Hoài một cái: “Em đừng có tỏ ra cơ khát như vậy được không, ngủ mà tôi nói không phải ngủ mà em nghĩ.”

Còn thể diện không?

Mặt dày mày dạn đòi ngủ ở nhà người ta còn có thể tỏ ra cây ngay không sợ chết đứng như vậy sao?!

Trần Hoài cảm thấy mình hoàn toàn có lý do nghi ngờ Vương Tri Tranh bị E.D* (* bị bất lực, liệt dương.)

Đương nhiên, loại nghi ngờ này anh cũng chỉ dám thầm nghĩ trong lòng, có ngu đâu mà nói ra miệng.

Trần Hoài: “…Nhà tôi chỉ có một phòng ngủ.”

Vương Tri Tranh: “…Tôi ngủ trên sô pha.”

Trần Hoài ý thức được trên con đường vô lại, mình có cố mấy cũng không vượt qua được Vương Tri Tranh.

Tinh anh không hổ là tinh anh, đến vô liêm sỉ cũng dẫn trước người khác một bước.

Trần Hoài thở dài: “Anh nói anh không muốn lợi dụng cơ hội để ngủ với tôi thì thôi đi, vậy chứ anh chịu khổ chịu sở ngủ trên ghế sô pha là có mưu đồ gì?”

Vương Tri Tranh nghe vậy thực hết chỗ nói: “Em có thể đừng nhắc đi nhắc lại cái việc không ngủ với em có được không?”

Trần Hoài nhún vai thờ ơ: “Kết hôn cũng đã kết rồi, không cần phải dè dặt như vậy.”

Lần này đến phiên Vương Tri Tranh bị tắc nghẹn.

Trần Hoài thấy hắn không còn lời nào để nói, nội tâm có chút mừng thầm, lúc này mới ung dung đứng dậy, từ trong phòng lấy ra một cái chăn, ném cho Vương Tri Tranh: “Không có gối, anh lấy quần áo mà làm gối đi.”

Vương Tri Tranh nhận cái chăn, nói: “Cho mượn luôn cái quần lót.”

Trần Hoài ==||: “Tôi đều mặc qua cả rồi.”

Vương · tính cách tựa như núi lở · Tri Tranh phẩy tay: “Ầy, chỉ cần em không ngại, tôi cũng không ngại.”

Trần Hoài: “…Ra, ra ngoài mua quần lót.”

Trần Hoài không ngờ mình lại cùng lãnh đạo cấp cao của tập đoàn Thái Thương Vương tổng giám đi siêu thị nhanh như vậy.

Vương tổng vẫn một thân âu phục phẳng phiu, đẩy xe hàng, sắc mặt thản nhiên đi tới đi lui qua các gian hàng.

Trần Hoài lên tiếng: “Vương tổng, mua cái quần lót không cần phải dùng tới xe đẩy.”

Vương Tri Tranh quay đầu nhìn anh: “Gọi Vương tổng nghe thật xa lạ, lén lút gọi tên tôi là được được rồi.”

Trần Hoài: “…Lão Vương?”

Vương Tri Tranh rõ ràng ngốc lăng một chút, sau đó bình tĩnh nhún nhún vai: “Em thích là được rồi, Tiểu Hoài.”

Cả người Trần Hoài run như cầy sấy: “Da gà da vịt tôi sắp rớt xuống rồi đây nè.”

Vương Tri Tranh sờ sờ cằm: “Tiểu Trần?”

Trần Hoài gật đầu: “Đỡ hơn chút.”

Vương Tri Tranh khoát tay, hiển nhiên không hề nghe ý kiến của Trần Hoài: “Đáng tiếc tôi không thích.”

Trần Hoài: “…” vậy anh còn giả bộ cho người khác sự lựa chọn làm quái gì?

“Mua có cái quần lót mà phải dùng tới xe đẩy cũng quá khoa trương đi?” Trần Hoài quyết định kéo đề tài trở về.

“Mua thêm đồ rửa mặt, cả gối nữa…” Vương Tri Tranh vừa trả lời vừa bắt đầu cầm gói đồ khăn mặt, bàn chải đánh răng lên xem xét.

Trần Hoài ân ẩn cảm thấy không ổn: “Anh định ở lâu?”

Vương Tri Tranh tiện tay xoa xoa đầu Trần Hoài, gương mặt đương nhiên: “Đây không phải chuyện sớm hay muộn sao?”

“Giờ tôi mới cảm thấy…” Trần Hoài vô cùng cảm khái nói: “Nếu tôi cũng có bộ dạng cây ngay không sợ chết đứng như anh thế này, phỏng chừng hiện tại tôi cũng có thể lên chức Tổng giám rồi đi?”

Vương Tri Tranh nghe vậy thực sự nghiêm túc suy nghĩ một chút, sau đó kết luận: “Nói thật, việc này có chút khó, dù sao tôi dựa vào thực lực mà ngồi vào vị trí này, tính cách chỉ hỗ trợ được một chút xíu.”

Cầu khiêm tốn Vương đại đại!

Trần Hoài tức giận, trào phúng: “Tôi cảm thấy anh chỉ nên dựa vào thực lực đi tới hôm nay thôi.”

Tính cách thối nát ngáng chân mới tương đối hợp lý.

“Tôi biết Tiểu Hoài rất tán thưởng năng lực của tôi mà.” Vương Tri Tranh tỏ ra bất ngờ.

Trần Hoài không một tiếng động hoàn toàn bị đả bại, Vương tổng hoàn toàn không cảm thấy nhục.

Vương Tri Tranh lại nói tiếp: “Lời em nói khoảng hai năm nữa sẽ có cơ hội, trình độ của em, tôi thấy khá ổn.”

Trần Hoài hết cách: “Cảm tạ Vương tổng tán thưởng.”

“Đừng khách khí.” Vương Tri Tranh tà mị cười: “Nhưng nếu em thật sự có hứng thú với cái chức Tổng giám này, ngược lại tôi có thể giúp em quy tắc ngầm một chút.”

Trần Hoài hai mắt tỏa sáng, hèn mọn xoa xoa tay: “Dễ như vậy?”

“Ừ!” Vương Tri Tranh nghiêm túc gật đầu: “Chờ thêm hai năm nữa, năng lực em đạt tới trình độ Tổng giám, lúc xét duyệt thăng chức, tôi khẳng định sẽ bỏ cho em một phiếu.”

Trần Hoài: “…Vậy có khác nào tôi tự dựa vào chính mình?”

Vương Tri Tranh giả bộ thở dài: “Dù sao tôi vẫn chưa thật sự ngủ với em mà.”

Trần Hoài đập kệ hàng, vừa rồi cho anh cơ hội ngủ với tôi anh không muốn, giờ còn bày đặt giả bộ cái gì nữa?!

Đương nhiên, Trần Hoài vốn chỉ muốn chiếm tiệm nghi ngoài miệng một chút, nếu thật sự quy tắc ngầm, anh cũng chịu không nổi. Không ngờ không những không chiếm được mà còn bị phản pháo trở về.

Nói đến cũng lạ, mình đường đường là nhân viên pháp lý của một công ty lớn, trước đây mỗi lần tham gia khẩu chiến đều chưa từng bại trận, làm sao mà mỗi khi đối đầu với Vương Tri Tranh lại liên tục nhiền lần bị rớt hố là dư lào?

Trần Hoài thật sâu tự ngẫm nghĩ.

Xem ra cần phải tăng cường rèn luyện năng lực nghiệp vụ mới được.

“Há, kiểu này được đó.”

Trần Hoài còn đang mải thúc giục bản thân, chợt nghe tiếng Vương Tri Tranh hô lên, lực chú ý liền chuyển tới chỗ hắn, vừa ngẩng đầu, chỉ thấy đối phương đang cầm hai gói đồ rửa mặt lên cười híp mắt nhìn mình.

Trần Hoài không hiểu ra sao: “Nhìn tôi làm gì? Anh thích thì mua đi.”

“Được.” Vương Tri Tranh tiện tay ném cả hai gói vào trong xe đẩy

…Hai gói?

Trần Hoài cuối cùng cũng hiểu ẩn đằng sau nụ cười kia là có ý gì, khóe miệng anh giật giật: “Nói trước nhé, tôi không trả tiền đâu.”

Vương Tri Tranh hất cằm lên mặt: “Trông Vương tổng giống thiếu chút tiền lẻ này sao?”

Trần Hoài: “…”

Vương tổng không hề giống kẻ thiếu tiền, thế nhưng bây giờ trông anh như bị thiểu năng ấy.

Đương nhiên câu nói này Trần Hoài vạn vạn không dám nói ra miệng.

Vương Tri Tranh mua đồ rửa mặt xong, lại chạy tới khu bán đồ ngủ, cẩn thận lựa chọn áo ngủ.

“A, đây coi như bộ đồ đôi đầu tiên của chúng ta.” Vương Tri Tranh vừa ném hai bộ áo ngủ vào trong xe đẩy vừa cười toe nói.

Trần Hoài phụt nước miếng ngay tại chỗ.

“Xong rồi, đi tính tiền thôi.” Vương Tri Tranh cuối cùng chọn xong một cái gối, dũng cảm lên tiếng.

“Khoan đã.” Trần Hoài ngăn lại, vội chạy tới khu thực phẩm, khiêng một đống đồ ăn vặt cùng đủ thứ củi gạo dầu muối… trở về, cười vô cùng nịnh nọt: “Nếu Vương tổng đã không thiếu tiền, vậy trả luôn cho đống này đi.”

“Em có tiền đồ chút được không?” Vương Tri Tranh khinh bỉ: “Muốn moi tiền thì cũng phải chọn cái gì đắt đắt một chút chứ!”

Trần Hoài gương mặt chính nghĩa: “Vậy sao được, chúng ta vừa mới kết hôn, sao có thể để lão Vương tốn kém được.”

…………..

Làm sao mà hai người bọn họ lại có thể 囧   đến 囧   đi như vậy được chứ?

Trần Hoài sờ sờ cằm, cảm thấy dấu hiệu này có chỗ nào không đúng?

Đúng như dự đoán, vừa về tới nhà, Vương Tri Tranh liền bắt đầu trưng cầu ý kiến của Trần Hoài: “Tôi thay khăn rửa mặt cùng bản chải đánh răng mới cho em nhé?”

Lúc ở siêu thị thấy hắn mua hai gói đồ, Trần Hoài cũng đã có giác ngộ này, lập tức khoát tay: “Anh vui là được.”

Vương tổng quả nhiên vui vui vẻ vẻ ném đồ rửa mặt cũ của cậu đi, đổi thành hai gói đồ vừa mới mua.

“Không tệ, thống nhất hài hòa.”

Vương tổng tỏ ra rất hài lòng.

Trần Hoài sợ hắn còn nhắc tới cái gì mà cốc đôi, khăn mặt đôi…gì gì đó, vội vàng chặn họng: “Thỏa mãn là được rồi, anh đi tắm trước đi.”

Vương Tri Tranh cũng không khách khí, cầm quần áo đi vào buồng tắm.

Trần Hoài kinh ngạc nhìn cửa phòng tắm đang đóng kín, nội tâm chậm rãi hiện lên một nghi vấn —

Rõ ràng sáng sớm nay còn bàn chuyện ly hôn với Vương tổng, vậy mà làm sao chỉ trong chớp mắt đã để anh ta đăng đường nhập thất (từng bước vào nhà) rồi?

Truyện full

  • Quyến Rũ Thiên Tử
    Quyến Rũ Thiên Tử

    Một chuyện tình kỳ lạ nhưng cũng thật thú vị giữa vị hoàng tử Hiên Viên Thần và người được gọi là "mẫu hậu" Liên Mị đã...

  • Đột Nhiên Kết Hôn Cùng Tổng Giám
    Đột Nhiên Kết Hôn Cùng Tổng Giám

    Thể loại: Hiện đại, 1×1, điềm văn, cưới trước yêu sau, hài, ấm áp, HEHoàn :  74 chương + 1 phiên ngoại.Editor: JeremyĐột nhiên từ một...

  • Vương Gia Nói Một Câu
    Vương Gia Nói Một Câu

    Tên gốc: Vương gia thuyết cú thoạiThể loại: Cổ đại, lãnh diện vương gia công thái phó thụ, HENhân vật chính – Lý Trọng gia/Thanh...

  • Viễn Phương
    Viễn Phương

    Couple: Bạch Ngọc Đường x Triển Chiêu (Thử Miêu)Độ dài: 43 chương + Vĩ thanhThể loại: Hiện đại, xuyên, HEEdit: Rượu NếpNếu có thể giả...

  • Phong Lưu
    Phong Lưu

    Phong Lưu - Giới Thiệu Truyện- Một thanh niên mạnh khỏe xuyên việt tới thời Nhà Đường, tán đệ nhất mỹ nữ Dương Quý Phi! Đây là một...

  • Cuộc Hôn Nhân Vô Nghĩa
    Cuộc Hôn Nhân Vô Nghĩa

    Tác giả: Tiểu Cam CamThể loại: Ngôn TìnhGiới thiệu:Hai người trở thành vợ chồng là vì lợi ích của hai gia tộc, gọi thẳng là liên...

  • Vô Nhầm Phòng Lên Nhầm Giường
    Vô Nhầm Phòng Lên Nhầm Giường

    Thể loại : tự do, ngôn tình,Nam chính là Vưu Trường Tĩnh xuất thân là chủ tịch tập đoàn Pháp Linh bền ngoài rất đẹp trai, tính cách...

  • Chuyện Khuya
    Chuyện Khuya

    Người dịch: idlehouseSố chương: 53, HENhân vật chính: Kiều Dĩ Sa, A SâmBìa xếch xì: idlehouseBìa lồng lộn: Tâm Tít Tắp"Chú xem tướng tá...

  • Trẫm Không Dám Nữa
    Trẫm Không Dám Nữa

    Thể loại: Cung đình hầu tước, Lãng mạn ấm áp, 1v1, HEVăn án:Trở về Đại Chiêu Quốc sau bao năm chờ đợi, nữ đế Cẩm Hoạ mang theo một...

  • Tương Tư Như Mai
    Tương Tư Như Mai

    Edit: Heo conTôi thích dùng giọng văn thản nhiên để kể lại một câu chuyện xưa cũ, giống như thưởng thức một tách trà thương ngày, nhìn...

  • Tim Đập Đuôi Run
    Tim Đập Đuôi Run

    Giới thiệu:Cậu học đệ 235 tuổi này, xin tự trọng.

  • Con Đường Vinh Hoa Của Thái Tử Phi
    Con Đường Vinh Hoa Của Thái Tử Phi

    Thể loại: Đầu thai chuyển thế, xuyên khôngSố chương: 155 chươngEditor: Vy Vy1505Giới thiệuKỷ Uyển Thanh có hai đời kí ức, đời trước vốn...

  • Si Mê
    Si Mê

    Tên truyện: Si mêTên Hán Việt: Si luyếnTác giả: Mây Lạnh Tuyết ChiềuThể loại: Nguyên tác, Ngôn tình, Hiện đạiBiên tập: WenHiệu đính:...

  • [Song - Thiên] Cô Ơi, Anh Yêu Em!
    [Song - Thiên] Cô Ơi, Anh Yêu Em!

    Thể loại: Truyện teenCâu chuyện kể về Diệp Thiên Bình một cô gái phải đóng giả giáo viên thay chị gái mình để làm chủ nhiệm một lớp học...

  • Cưới Vợ Trước So Chiêu
    Cưới Vợ Trước So Chiêu

    Convert: AmiEdit: forgetfulBình sinh lần đâu tiên hắn đối với một người con gái phát sinh hảo cảm.Thật ra cũng không phải chuyện gì li...